Sóng gió cuộc đời

Phần 122

– Cậu có nghĩ là mình hơi vội vàng khi đề xuất việc này với tôi vào lúc này không? – K.Nguyên vẫn đăm đăm nhìn vào màn hình laptop suốt từ lúc tôi bước chân vào phòng cho tới khi trình bày xong mục đích mà tôi tới đây.

– Trợ lý luôn là tay chân cần thiết cho giám đốc, vậy nên em nghĩ…
– Đúng, trợ lý cũng như “tay chân” của gia đình vậy, chính vì thế việc chọn trợ lý càng không thể quyết định vội vàng. Cty không chỉ có mình tôi là giám đốc, còn nhiều gia đình ở các bộ phận khác nữa. Cậu cứ thử hình dung xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu từng ấy trợ lý không làm được việc.
– Nhưng em đã từng làm trợ lý tạm thời cho anh nên em nghĩ là mình có thể…
– Đừng vội khẳng định trước bất kỳ điều gì cho đến khi cậu được số ít người đối diện nhìn nhận. Mà chẳng phải cậu vẫn đang là thành viên của phòng kinh doanh đấy sao. Cái chức danh trợ lý này đâu phải là một bệ phóng lý tưởng để cậu phải sốt sắng bỏ việc giữa giờ để lên gặp tôi thế này!!! – dứt lời, một nụ cười nhếch mép xuất hiện nơi khoé miệng K.Nguyên.
– Vì em muốn được làm việc trực tiếp dưới quyền của anh. Sự thực là như vậy, mong anh chấp nhận thỉnh cầu của em!!!
– Hêy, tôi sẽ không nói nhiều nữa, nhưng vẫn phải nói với cậu điều này để cậu khỏi nghĩ tôi ngồi đây thì không thể biết những chuyện đang xảy ra. – K.Nguyên đưa ánh mắt hời hợt quét qua tôi.
– …
– Tôi có thể đọc được phần nào lý do cậu để ý đến cái ghế trợ lý này và nó chắc chắn không đến từ sở thích hay đam mê công việc như cậu vừa nói.
– …
– Mqh giữa cậu và Trường… không cần biết rõ cậu đã làm gì để nó đến mức như hiện tại vì đó là chuyện cá nhân ngoài lề giữa 2 cậu. Nhưng việc ngày hôm nay cậu chủ động lên gặp tôi để đề xuất thế này đã cho tôi cái nhìn sơ qua về một kẻ cơ hội.
– …
– Chắc hẳn cậu cũng đã phong thanh nghe được tin việc sa thải trợ lý. Cộng với “tình thế” hiện tại ở phòng kinh doanh nên mới sốt sắng chạy đến đây mong từ tôi một sự cứu cánh dưới cái “mác” đam mê công việc trợ lý có phải không!!! – nụ cười nhếch mép thêm một lần nữa xuất hiện nơi khoé miệng K.Nguyên và lần này nó thực sự khiến da mặt tôi tê rần.
– Cái tôi cần ở nhân viên của mình luôn là một quyết tâm tột đỉnh, quyết tâm nỗ lực làm việc, quyết tâm hết mình vì ông chủ. Hmm, ở cậu hiện tại tôi chưa thấy được điều ấy. Chuyến công tác lần trước mặc dù cậu thể hiện khá tốt nhưng chỉ vậy vẫn chưa đủ để thuyết phục được tôi.
– Thưa anh, em…
– Giờ vẫn đang trong giờ làm, cả cậu và tôi vẫn còn nhiều việc cần phải làm, đúng không!!!
– … Dạ… vâng… em xin phép…
– … Khi nào đủ sẵn sàng, hẵng trở lại…
Tiếng thở nhẹ và giọng nói sau cùng của K.Nguyên chấm dứt khi cánh cửa phòng khép lại sau lưng tôi.

Dòng người lại hối hả bon chen nhau trên mọi ngả đường đông đúc vào giờ tan tầm. Đã hơn 2 tiếng sau cuộc gặp K.Nguyên nhưng dư âm khó nuốt mà nó để lại vẫn ngoan cố chiếm hữu nơi cổ họng tôi, thỉnh thoảng lại dâng lên đầy ứ, nghẹn đắng. Có thể nói hôm nay tôi đã bị giáng một đòn mạnh, đủ thấm để nhận ra những gì đã nghĩ, đã đoán định trước kia không hoàn toàn là chính xác. Sự thực khi nãy K.Nguyễn đã thẳng thừng bóc mẽ đúng những gì mà tôi từng nghĩ. Nghe qua có vẻ nặng nề nhưng tỉnh táo suy xét lại thì nó cũng không hẳn nói lên rằng anh ta có ủng hộ tay Trường.

Chính thái độ mập mờ như thế lại càng khiến tôi rối tung, rối mù như lạc vào màn sương. Không rõ K.Nguyên đang nghĩ gì, muốn gì… ủng hộ mình, đứng về phía tay Trường, hay là giữ thái độ trung lập, bàng quan không thèm để ý đến chuyện cá nhân này. Ý đồ muốn lợi dụng phần nào sự “bảo trợ” của K.Nguyên mà tôi từng nghĩ, xem ra không đơn giản chút nào.

“Bimm… Bimmm… ”

Tiếng còi xe inh ỏi, thúc dục phía sau nhanh chóng xoá tan những toan tính ra khỏi đầu tôi. Qua thêm 2 ngã 4 nữa là đã về đến nhà, không biết Xuân choá có việc gì quan trọng không mà ngữ điệu nhắn tin hồi chiều lại đầy vẻ u minh, bí ẩn như vậy.

– Về sớm thế? Lại định nhờ vả gì hay sao mà hôm nay săn đón tao ghê vậy… Ơ, Ly hả em… Ô, cả My nữa kìa. Hôm nay có vụ gì hay sao mà cả 2 đứa cùng đến chơi thế này??? – tôi hơi ngạc nhiên khi thấy My và Ly tay đũa, tay thìa í ới chào vọng ra từ trong bếp.
– Mày cứ đi tắm rửa sạch sẽ đi, chuyện gì thì để ăn cơm tao nói một thể.

– Lấy anh luôn bát cơm đi My… thôi em cứ lấy cho anh. Chừng nào thằng này chưa mở mồm thì anh còn chưa thèm nâng ly với nó. – tôi ra vẻ yêu sách với Xuân.
– Mịe mày, cứ nâng chén đi cho lạnh ruột, không nghe tao nói xong lại ngất.
– Zời ơi, uống ít thôi ông!!! – Ly lườm yêu Xuân choá, khoé miệng tủm tỉm, đầu mày cuối mắt.
– Hì hì, không sao, lúc này mày còn uống được thì phải tranh thủ nốt đi chứ. Úi, tao quên khuấy mất, hì hì hì… – My nói nói rồi lại cười cười với Ly, vẻ mặt khó hiểu vô cùng.
– … Thế chốt lại cuối cùng là có chuyện gì… Sao anh nhìn 3 anh em hôm nay cứ… gian gian thế nào ấy… Có chuyện gì “nghiêm trọng” à??? – tôi bắt đầu bất nhẫn.
– Tuấn này, có nhớ cách đây vài tháng mày nói với tao cái gì không?
– Nói cái gì? Mày nói chung chung vậy tao làm sao nhớ được. Có gì thì “bóc” luôn đi… À, mà nói trước, anh là anh không có nợ nần gì 2 vk ck mày đâu đấy nhé!!! – tôi cười lấn lướt, hết nhìn Xuân, lại đến Ly.
– Uống hết chén ấy đi rồi tao nói… Chuyện mày nói với tao hôm thằng Hải chuẩn bị theo công trình ấy… Thằng Hải đi làm rồi phòng này còn có 2 thằng… đến giờ thì… – Xuân nói đến đó thì ngừng lại, đưa mắt nhìn tôi.
– … Ôi trời… thật hả Ly… My… – khi tôi đủ liên tưởng để định hình chuyện gì đang xảy ra thì quay sang bên cạnh đã nhận được cái gật đầu khẽ khàng của Ly cùng nụ cười tươi rói từ My.
– Ơ cái thằng này, đang nói chuyện với tao mày lại quay sang hỏi vk tao làm gì!!! – Xuân tỏ vẻ ức chế nhưng nỗi sung sướng khó kìm nén khiến khuôn mặt nó trở nên vô cùng hài hước.
– Chuẩn rồi à… thế được bao lâu rồi?
– 6 tuần, đi khám bác sĩ bảo vậy.
– Ra hôm nay 2 vc mày đi xét nghiệm à. Vậy mà lúc nhắn tin tao lại tưởng chuyện gì quan trọng cơ.
– Chuyện này mà không quan trọng thì còn chuyện gì quan trọng nữa, anh nói kỳ!!!
– À à, ý anh là… “nghiêm trọng”, hề hề.
Tôi nhanh nhảu chữa lời khi bị My bắt bẻ, cả ngày ngập trong buồn bã nhưng bù lại bữa cơm tối tôi lại được thưởng thức trọn vẹn cơm ngon, sum họp cùng niềm vui chung của mọi người. Cũng an ủi phần nào…

– 2 vk ck nhà đó tệ quá, lấy cớ mệt để nằm ôm nhau. Bắt tội anh vừa ăn xong lại phải đưa em về.
– Hê hê, chúng nó đang mùa “làm tổ”, hạnh phúc nhất sung sướng nhất, em trách làm gì. Mà sao tự nhiên em lại khách sáo quá vậy, ngày trước “củ hành” anh mãi có làm sao đâu.
– Hì, giờ lớn rồi phải khác chứ anh. Mà anh nói mới nhớ, lâu lâu rồi mới được ngồi sau xe ôm anh thế này, hì hì.
– Gì, đợt tết anh chẳng đèo em cafe, cà pháo cả buổi với chị Trà, chị Hằng còn gì.
– Úi ùi, đó đến giờ mấy tháng rồi, sau hôm ấy là anh lặn mất tăm luôn.
– Em cũng biết anh bận đi làm mà, đến chat chit còn khó nữa là đi chơi. Giữ được liên lạc với mọi người qua tin nhắn với gọi điện vậy anh thấy cũng ổn rồi.
– Xuỳ!!!
– Lại “xuỳ”, lại dỗi… Ai dồi ôi đau, véo gì mạnh thế… Thôi, thôi được rồi, nghe anh hỏi đã rồi muốn làm gì thì làm… Sắp tới tốt nghiệp rồi em đã định xin vào đâu chưa?
– Em chưa quyết định, hiện tại cũng ướm trước vài chỗ rồi nhưng để xem xét thêm thế nào đã anh ạ.
– Thế chỗ hiện tại đang làm có được không?
– Vâng, vẫn thuộc dạng xem xét thôi anh. Em xác định trước mắt cứ đi làm cho quen việc đã, tham mưu tham vọng gì 1, 2 năm nữa tính sau.
– Ừm, cũng được, vậy cũng tương tự với hướng đi của cái Ly.
– Heey, nhìn cái Ly hạnh phúc em vừa mừng mà cũng vừa ghen với nó.
– Sao lại phải ghen… em sắp tới rồi cũng sẽ như vậy thôi.
– Em cũng chỉ mong mình gặp được một người chồng tốt, vô tư yêu mình, vô tư chấp nhận mọi thứ của mình như a.Xuân đối với cái Ly vậy.
– Vậy thằng Quân… anh thấy nó và em đẹp đôi mà…
– … Vầng…
– Tương lai 2 đứa rồi cũng sẽ như Xuân và Ly hôm nay thôi… Tin anh đi, những điều hạnh phúc như đi làm, cưới chồng, mang thai, làm mẹ… rồi em cũng sẽ được trải qua thôi.
– Hì, anh mà đã nói thì em tin được rồi, anh nhỉ. Hajzzz… dù gì đi nữa, bao lâu nay ngồi sau lưng anh vẫn ấm lắm…
Tiếng thở dài khẽ khàng của My lại gợi lên chút gợn trong lòng tôi. Không hiểu sao nhưng từ trước tới giờ, chính xác từ lần đầu gặp thằng Quân – người yêu con bé – tôi đã ngờ ngợ một chút gì đó cảm giác không an tâm… Có lẽ một phần do tôi quá bận bịu, đến mức không còn giành được nhiều thời gian chia sẻ cùng My để có thể hiểu những vấn đề đang xảy ra xung quanh “cô em gái” này. Hajzzz, ngẫm lại thì chính bản thân mình lúc này còn lo chưa xong, ngày hôm nay đã thất bại thảm hại trong việc tìm cứu cánh. Những ngày giông bão sắp tới ở cty X, có lẽ sẽ còn u ám hơn thế này gấp nhiều lần nữa.

23h đêm…
– Xong việc rồi sao còn chưa đi ngủ. – Xuân hỏi tôi trong khi mặt vẫn dán vào màn hình laptop.
– Humm… – tôi ậm ừ cho xong, bản thân có việc cũng không muốn làm vì biết chắc dù có làm tử tế cũng khó địch lại bè lũ ở cty đang từng ngày cô lập mình.
– … Ở cty lại có chuyện gì à?
– … – tôi định bụng kể lại mọi chuyện ngày hôm nay nhưng nghĩ lại hôm nay là ngày vui của Xuân. Vả lại có kể cũng chẳng giải quyết được gì nên đành nuốt ngược những lời định nói vào cổ họng.
– Sao vậy?
– Có làm sao đâu, tao đang hình dung cảnh mày hầu vợ, hầu con thôi, hê hê.
– Hà hà…
– Đm, nhìn âm ỉ ra mặt nhở, ướt quần chưa.
– Ướt cái đầu mày… Úi, đm… yên để bố hưởng thụ nốt cái sự sung sướng đã, đmm!!! – Xuân dơ tay đỡ gạt khi bị tôi vặn cổ cù lườn.
– Hê hê, thôi bố tha, làm nốt đê, có mỗi bản báo cáo còi mà làm mãi 2 ngày chưa xong. Ngồi đấy tao pha cafe cho.
– Hôm nay sao “đoan trang” bất ngờ vậy!!!
– Có gì đâu, hôm nay ngày vui của mày mà, với lại… Sắp tới chắc chú cũng chẳng còn cơ hội được nốc cafe do tay anh pha nữa đâu.
– Mày nói vậy là sao?
– Sắp tới lấy vk rồi chẳng phải mày chim kút sao. Cái chung cư 2 cụ mua cho mày năm ngoái định để mốc đến bao giờ nữa.
– Hajzzz, được vợ lại mất các chú, buồn, buồn quá!!! – Xuân vừa cảm thán vừa lấy tay xoa xoa trước ngực tôi.
– Bố lại sút cho phát giờ con đĩ đực kia… Này, nốc đi, thế chúng mày định tháng sau cưới à?
– Ừ, hồi chiều tao bẩm báo xong xuôi với ông bà 2 nhà rồi. Các cụ bảo sang tháng mới có nhiều ngày đẹp.
– Ờ, con gái nhà người ta còn có 1-2 tháng nữa ra trường lại bị mày “chích” cho ễnh bụng. Không bị ông bà nhạc treo lên kể cũng may.
– Tao con dể quý hoá, các cụ lại chẳng thích quá. Cơ mà hồi chiều đi khám về, lúc qua nhà cái Ly “đầu thú” cũng thấy hơi chột thật, may không sao, hề hề.
– Hajzzz, thôi được rồi, tháng nữa cưới, thế định hôm nào dọn về chung cư?
– Để xem thế nào đã, chắc khoảng 1 tuần trước khi cưới. Đồ đạc ở chỗ kia tao cũng sắm sửa hết rồi mà, cưới xong mới về chứ giờ về đấy để ngủ với ma à.
– Ừm, hồi tối đưa cái My về, lúc về tao cũng gọi nói chuyện với thằng Hải rồi… Khả năng mày cưới xong là tao cũng thuê chỗ mới luôn.
– Thằng Hải nó không muốn ở chung nữa à?
– Không, đây là ý của tao, thằng Hải thực ra nó cũng như mày ấy. Ông bà nhà nó chỉ chờ nó ra trường xong là mua nhà cho nó luôn. Mà hiện tại thì nó lại ở công trình suốt nên tao mới bảo nó vậy.
– Tan rã nhanh qúa!!!
– Ai bảo mày lấy vợ sớm, hehe, vui vậy thôi. Dù sao cũng đều đi làm hết rồi, ai cũng cần có môi trường sống riêng chứ không thể ở chung mãi như thời sinh viên thế này được. Bản thân tao sắp tới cũng cần một chỗ ở mới hoàn thiện hơn, tiếp khách tiếp khứa nó mới tự tin.
– Mày nghĩ vậy cũng phải, giờ đi làm đi ăn lớn hết cả rồi. Phòng này rộng thì rộng thật nhưng ở mãi như vậy cũng không ổn. Thế đã định tính thuê chỗ nào chưa?
– Còn hơn 1 tháng nữa, cứ từ từ thôi.
– Mua luôn nhà đi, thuê làm gì. Dù gì thì nhà dưới quê mày cũng đang rao bán. Sắp tới bán được rồi lấy chỗ đâu mà hương hoả các cụ.
– Trước đến giờ tao vẫn thờ ở chùa nên cái này không cần câu nệ. Giờ đất đai vẫn còn cơ hội, phải tranh thủ đầu tư, không sắp tới nó hạ lại chép miệng tiếc rẻ.
– Hay tao về xin ông bà già bán nhà đi đầu tư cùng mày nhỉ, hề hề.
– Thôi dẹp, chán đùa với mày rồi, tao ngủ trước đây. Tập trung làm cho nhanh đi rồi còn nghỉ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Thông tin truyện
Tên truyện Sóng gió cuộc đời
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 09/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô chủ nhà trọ – Ngoại truyện
Cô gái thứ hai tôi quen cùng thời điểm với Phương là Ánh Dương. Ánh Dương không phải là bạn của bất kỳ ai cả, tôi quen Ánh Dương rất tình cờ. Một hôm đang ngồi dựng xe ở vỉa hè thì có một cô gái ăn mặc rất thời trang, ngoại hình hấp dẫn, mặt xinh như người lai tây vậy. Cô ấy ra hỏi tôi: Anh chạy xe ôm à? Ừ, em đi đâu Tôi hỏi. Anh chở em lên phố THĐ Cô ta trả lời. Vậy là tôi chở cô ta đi, cô ấy không hề mặc cả giá tiền. Trên đường đi cô ta không nói một câu nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Cô chủ nhà trọ
Những em gái thèm đụ
Phần 90 Ngồi cắm nét cả đêm sáng sớm với lọ mọ về, vừa nằm ngủ được tí thì Ly cũng về, dậy mở cửa rồi lại lăn ra ngủ. Không biết Ly làm những gì em chỉ nghe loáng thoáng trong cơn buồn ngủ Ly ngồi lay em dậy. Ly: “A dậy đánh răng rồi ăn sáng này”. Em: “Không, để đó ngủ dậy ăn”. Ly: “Sao nay a lười thế, ngủ giờ còn chưa dậy”. Em ngủ quên Ly lại gọi “a dậy đi”. Em với tay Ly kéo luôn xuống giường rồi ôm lấy “mới ngủ có tí mà”. Ly: “Ngủ cả đêm còn tí”. Em: “Đêm có ngủ đâu, đi chơi vừa về”. Ly: “Á à...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật
Nhật ký chơi gái
Cô Bạn Cùng Lớp Cô gái đầu tiên lên giường cùng tôi là Tâm cô bạn học từ năm lớp 9. Vào một ngày hè đầu năm lớp 12, Tâm đến nhà tôi để học nhóm như bao lần trước đó. Tâm rất đẹp, nước da trắng, dáng cao và thân hình rất quyến rũ. Ngực Tâm rất to, tôi chỉ thỏn thẻn nhìn lén mỗi lần ngồi giỡn cùng nhau qua chiếc áo ngực màu trắng ấy. Mỗi lần tôi chở cô ấy bằng xe đạp. Ngực cô ấy chạm vào lưng tôi rất kích thích. Bờ mông thì rất to. Lúc còn đi học tôi chỉ ước muốn được doggy cô ấy 1 lần nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng