Sóng gió cuộc đời

Phần 45

… Cái nhìn nghi ngờ và dò xét… hẳn là đến từ khuôn mặt “đẫy đà” của tôi.

– … Heeyyy!!! – Mắt Trà tươi hơn, cô nàng hồ hởi hướng về phía tôi, nhón tay làm 1 cử chỉ vẫy gọi khá buồn cười.

Tôi đáp lại bằng cái nhún vai thoải mái, cười nhẹ rồi bước đến gần.

– Heyyy… Cũng vào đây trú mưa giống mình à? Hì hì.

– Uề, có phải nhà đài dự báo dự mèo như Tuấn đâu mà… biết trước để vào đây chứ, hehe.

Cô nàng cười khoái trá làm tôi phải để ý lại bộ dạng ướt thượt của mình lúc này. Vẫn cái nét tinh ý, dí dỏm và thông minh… từng 1 thời làm tôi xao xuyến…

– Sao!!!… À há, xoáy gớm nhỉ… rồi, thua. Trà ngồi đây lâu chưa…

– Anh chị dùng thêm gì không ạ??? – tiếng cô bé nv cắt ngang câu truyện… Xuất hiện đúng lúc thật…

– Rào rào… Ào ào… Ào…

Cơn mưa ngoài phố vẫn rơi không ngớt, giữa trời đông mà xuất hiện cơn mưa rào như trút nước, trắng xóa bọt bóng thế này thì quả là 1 điều khá hiếm gặp. Mưa trái mùa, hay là mưa giữa mùa… tôi cũng chịu, chỉ biết giờ mà còn “xõa” ngoài đường thì chẳng mấy chốc sẽ thành cục băng di động hình người cho xem…

– Bộp, bộp… Nè, Tuấn… Đang nghĩ gì nãy giờ mà cứ ngẩn tò te ra vậy!!!

Trà vỗ nhè nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt theo thói quen như đang chăm chú theo dõi từng trạng thái biến đổi trên khuôn mặt tôi… Tôi chỉ mỉm cười đáp lại, hơi lỡ đãng nhìn theo từng mảng khói mỏng như sương cuốn ra từ ly cafe. Quãng thời gian chờ ly nâu nóng được mang ra cũng đủ để tôi và Trà đối thoại với nhau những lời hỏi thăm xã giao, 1 vài câu chuyện phiếm liên quan đến chuyện học, chuyện lớp, chuyện bạn bè… Tất nhiên là cả cái không khí vồn vã, cởi mở hơi “thái quá” mà tôi và Trà thừa hiểu chúng tôi cố tạo ra nó vào lúc này để làm gì…

– Mình đang nghĩ sao tình cờ thế, chiều nay tự dưng nổi hứng đi lượn phố, rồi mưa đột xuất, lại còn mưa rào mùa đông mới đểu. Rồi vào đây thì lại gặp Trà, cứ như xếp hình rubic vậy, hề hề.

– Uầy, vậy mà tưởng nghĩ gì ghê gớm… Có gì lạ đâu chứ, đây là quán quen của mình mà!!!

– Ờ vậy à, mình thỉnh thoảng cũng hay vào đây… Mà có bao giờ gặp Trà đâu!!!

– Thì giờ đang gặp đấy thôi, hihi.

– … Ờ, chuẩn… – tôi cười nhẹ, cô nàng vẫn vậy, không thay đổi chút nào, vẫn cái cách nói chuyện “xúc tích”, đối đáp “nhanh gọn” thể hiện sự thông minh và đem lại thú vị cho người đối diện.

– Hajzzz… hình như Tuấn lại vừa gặp “vụ” gì thì phải, 2 hôm nay không thấy đến lớp??? – Trà uống 1 ngụm sinh tố, đoạn đưa ngón tay gõ nhẹ lên da mặt trắng trẻo, nhìn tôi trân trân.

– Ờ… oánh nhau!!! Hề.

– Vui quá hay sao hà… lại còn cười hềnh hệch nữa chứ . Hay ho nhở, lớn đầu rồi mà còn vậy

– Hơ, chấn thương ở lớp học võ đấy cô ạ… Chỉ giỏi nghĩ xấu về người khác là không ai bằng!!!

– Thế mà có người còn hơn đấy!!!

– Hờ… nhân hậu hơn, vị tha hơn… Nhở!!!

– Nhìn… cái mẹt… vẫn toen hoẻn vậy. Đúng là bản tính khó đổi!!!

– Toàn tính tốt hốt ra bạc cả, đổi làm gì lỗ vốn, hehe.

– Xời, biết tốt rồi, tốt lắm… Tốt đến nỗi nói quên là quên được ngay… Ơ… – đà “quán tính” hơi mạnh khiến Trà không kịp chặn lại những lời vừa thoát ra khỏi miệng. Chút bối rối xuất hiện trên khuôn mặt Trà… cũng giống như buổi tối hôm đó cách đây 1 năm vậy.

– … Hề hề hề… – tôi không nói gì, chỉ im lặng cười tủm tỉm “giải vây” cho Trà… Chợt nhận thấy mình đã lớn hơn xưa đôi chút.

– … Cười gì mà cười… Nghe… như dê… Hì hì hì… Ha ha!!! – Trà lẩm bẩm, mặt cúi gằm chọc chọc ly sinh tố… Đoạn ngẩng lên nhìn tôi… tủm tỉm rồi bất chợt cười theo. 2 gò má hơi phớt hồng nhưng tôi cảm nhận được sự thoải mái trong tiếng cười của Trà… cũng như là của chính tôi vậy…

– Đó, vậy sao hồi đó nói 1 đằng, làm lại 1 nẻo vậy??? – Trà được đà lấn tới truy vấn.

– Đằng với Nẻo cái gì? Làm sao? – tôi làm mặt ngu.

– Giả nai vừa thôi… Có gì thì hôm nay cũng phải nói hết ra cho thoải mái nhé

– Ờ… thì… ngại… chỉ là ngại thôi… Sau chuyện lần ấy mình vẫn luôn coi Trà là bạn mà, thực sự đấy!!! Có điều… không phải cứ nói là làm được theo, cứ muốn là làm được ngay… Lúc đó mình cũng buồn… hầy, nhìn gì chứ, sự thật là vậy mà !!! Tâm lý chung thôi, nhất là với con trai bọn mình… Muốn từ bỏ cái tình cảm ấy thì phải quên được hình bóng tạo ra nó… Đó… lý do có vậy thôi!!!

Trà chăm chú theo từng lời giải thích của tôi, đôi mắt đăm đăm ánh lên vẻ trách móc cũng như áy náy, pha chút chạnh lòng.

– Hajzzz… thực sự là những lời của Tuấn hôm đó làm mình… rất bối rối… Lúc đó thực sự mình không biết phải làm sao để… Mình thực sự không biết phải làm sao nữa Tuấn à…

– Không cần nói thêm về nó nữa đâu Trà, mình hiểu cảm giác của Trà mà… Đừng nhìn mình như vậy, mình nói thật đấy… Từ sau hôm đó về, mình cũng suy nghĩ lắm… mà toàn nghĩ lung tung thôi, có lẽ nếu mình chịu nghe lời thằng Xuân, không nói gì với Trà thì… có lẽ sẽ tốt hơn… Trà nhỉ???

– …

– …

– … Mình lại nghĩ… Tuấn làm như vậy là đúng…

– … Ừm…

– Nói ra những điều mình muốn chưa bao giờ là việc dễ dàng, phải không Tuấn… Nhất là khi biết trước điều mong muốn đó gần như là không thể… Nhưng nếu không chịu mở lòng thì thậm chí đến 1% cơ hội cho điều mong muốn đó xảy ra cũng không có… Hôm đấy mình thực sự cảm thấy… sợ… khi phải đối diện với Tuấn… khi nghe Tuấn mở lòng với mình… Thậm chí đến sau này còn có lúc thấy ghét nữa vì Tuấn cố chấp cứ ép mình phải nói đến cùng, rồi lại tỏ vẻ lạnh nhạt, không còn thân mật như hồi đầu … Nhưng nghĩ kỹ lại mới thấy việc Tuấn làm có khi lại là đúng, làm như vậy cũng là để tạo cho 2 đứa mình 1 mqh rõ ràng hơn. Có thể hụt hẫng, tiếc nuối, giận ghét ban đầu nhưng thời gian qua đi, khi mình trưởng thành hơn… nhìn lại mới thấy cái cố chấp và nhạy cảm ngày ấy… sao mà nó trẻ con đến thế… Hajzzz, nhỉ… có phải không Tuấn… Hì hì hì… Sao… sao nhìn mình lạ vậy!!!

– Hajzzz… đúng là đã dính mưa sa, lại còn gặp… bà già…

– Hả… muốn chít à… đồ lưu manh thúi kia…

– Hề hề, không ngờ lâu ngày không đàm đạo mà nàng đã già dặn nay lại còn trưởng thành hơn.

– Hajzzz… già nua chứ già dặn gì đâu…

– Vẫn còn ngọt lắm, khối thằng thèm

– Đâu ra, được vậy đã tốt… Mình sắp héo mòn rồi đây… Chờ ai, chờ mãi,chờ hoài à… – Trà vừa nói vừa uể oải đưa tay chống cằm, ánh mắt hoạt bát trước đó bỗng trở nên mơ hồ, vô thức nhìn theo cơn mưa trắng nhòa bên ngoài phố.

– Ực… Chẹp… Tên người yêu toàn bắt chờ nó hay sao mà kêu than vậy???

– người yêu nào???

– Ờ… thì… đấy… Thế lại… chia tay rồi à???

– … Ừm…

– …

– … Hajzzz… chắc Tuấn đang nghĩ yêu đương như mình chán lắm phải không… Hầy.

– …

– …

– Nhạt nhẽo quá!!!

– Hả… – Trà tròn xoe mắt chằm chằm nhìn tôi.

– Ực… Cafe hôm nay nhạt hơn mọi lần thì phải, hình như là họ pha hơi nhiều sữa… Chẹp… chẹp…

– Định trêu…

– Ai trêu, nói thật mà, trình “thẩm vị” của mình giờ tinh thông phết rồi đấy. Nêm nếm hơi bị siêu… Hà.

– Hứm… giờ còn thêm cái tật ba hoa, bốc phét nữa à!!!

– Ờ, cứ thấy lời đường mật, hoa mỹ thì… bâu vào. Lúc người ta nói sự thật thì lại không tin :v

– Đồ toen hoẻn!!!

– Hahaha… hê hê…

Tiếng cười thoải mái thỉnh thoảng lại vang lên trong những lời đối thoại sau đó giữa 2 chúng tôi. 1 năm lạnh nhạt, tránh mặt nhau trong cái ngăn cách của bức tường “tư tưởng” ở độ tuổi ẩm ương, đang vùng vẫy cố thoát ra khỏi vỏ kén của 2 chữ “trưởng thành”. 1 năm nhìn lại, sau những gì đã muốn, đã nghĩ và đã làm, đối với mqh giành cho Trà, liệu có đáng để tôi phải đánh đổi tình bạn ấy cho sự cố chấp, sự “khẳng định” của bản thân hay không. Tôi chưa quên… nhưng tôi đã từ bỏ được cái ấu tình yêu thương từng dành cho Trà. Ngày hôm ấy cách đây 1 năm, đối diện với bản thân tôi thừa nhận rằng mình thích Trà. Ngày hôm nay khi đã lật đến những trang cuối trong “cuốn sách” tưởng như dang dở ấy, tôi hiểu mình cần 1 trang mới hơn trong mqh với Trà. 1 mqh bạn bè thân thiết như vốn dĩ như trước kia của nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Thông tin truyện
Tên truyện Sóng gió cuộc đời
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 09/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giấc mơ hạnh phúc (Update Phần 3) - Tác giả Longhuongthao
Phần 3 Bà Hoa nằm suy tư, bà nhớ từng lời của con Hiền nói với mình lúc ăn cơm tối. Bác Long mấy hôm nay hơi khác, mặt bác buồn hơn, ít nói và ngại nói chuyện với con. Hiền nói những thứ mà cô cảm nhận được, khi mấy hôm nay sang nhà ông Long. Hiền cũng thấy lạ, lạ lên về mới nói với mẹ. Bà Hoa nghĩ mãi cũng chẳng ra, nhớ rồi đó, 2 người đều có tình cảm, thế rồi bà Hoa chờ 1 câu nói, câu nói mở lòng của ông Long với bà. Thế mà 1 năm, rồi 2 năm... Con gái có thì mà, chờ tới 3 cái tết mà chẳng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện loạn luân Truyện sex hay Truyện sex phá trinh
Tổ chức Mỹ nhân (Update Phần 7)
Phần 7: Nụ hôn đầu Thanh Thu đứng lên: Chủ tịch cũng nên nhớ rằng: Chủ tịch đã chứa huyết thanh Beta trong người, thì chủ tịch cũng giống như những cô gái ở đây: Không thể sống quá tuổi 50. Những tưởng sự thật phũ phàng ấy sẽ làm hắn chao đảo, nhưng không. Những người ở đây sao biết trong hai tháng nay hắn đã tuyệt vọng đến mức nào. Hắn đã nghĩ hắn chẳng thể đứng dậy được nữa. Với một tên đàn ông trong xã hội này, không gì tệ hại hơn là trong tay không có tiền, ngay cả cái ăn cái mặc cái chốn ở cũng sắp sửa không thể chu cấp. Đừng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xã hội
Nữ sinh lớp chọn
Phần 45 6h30 chúng tôi về nhà, Phương lên phòng thay quần áo rồi xuống bếp nấu nướng, còn tôi lại ngồi ở phòng khách nằm xem tivi. Ăn cơm xong hai đứa ngồi xem tivi một lúc rồi vào phòng chị tôi ngủ, tôi có thói quen là khi ngủ phải tắt hết bóng đèn, đèn ngủ cũng không được bật, có ánh sáng dù là mờ mờ cũng làm tôi rất khó ngủ. Còn Phương thì có thói quen là ngủ phải mở đèn ngủ cả tối quá em không ngủ được. Tôi cũng tính mở đèn ngủ lên, nhưng em một mực không cho mở lí do là “anh không ngủ được nên em cấm cho mở”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng