– “BUZZZ!!!” – Ly réo tôi trong hộp thoại chat Yahoo.
– “Thế nào em, My sao rồi? Có hỏi gì không?”
– “Em vừa từ nhà nó về đây… Choén roài, hết sạch roài”
– “Good, My ăn hết cơ à, hí hí”
– “Em ăn hết, nó nhường em nên ăn có tẹo, hehehe”
– “Sax, để lần sau anh mua cái to hơn cho thoải mái. Thế My có ý kiến gì không em?”
– “Ý kiến ý cò gì cơ???”
– “Thì có bảo gì anh không?”
– “Thì em mang bánh đến nói là của anh tặng thôi… ^^”
– “Rồi sao… ”
– “Nó giãy nảy không thèm sờ vào… ”
– “Ặc!!!”
– “Dỗ mãi không được nên em cáu đem vứt vào xọt rác… ^^”
– “What!!! Sao vừa bảo là ăn hết mà???”
– “Thì nó thấy thế nên chạy vội lại giằng lấy . Sau bóc ra thấy ngon quá thế là chén tỳ tỳ thôi, hehehe. Mà bánh mua đâu ngon vậy Ca… em vẫn còn thèm T T”
– “Thèm thì tối qua đây anh đưa đi ăn ”
– “Thôi xin, ngon thì ngon thật nhưng vẫn phải bóp miệng, lên đại học em tăng cân dữ quá… T T”
– “Béo giề… Mie, mấy thằng khoa anh kết em phết đấy, khen ngon, khà khà”
– “Chuyện, Ly mà lỵ. Thôi anh ăn gì chưa, em đi tắm rồi mum mum đây…
À mà anh ơi… ”
– “Sao em… ”
– “Cái My nó xúc động vậy nhưng không phải dạng đa sầu đa cảm đâu. Anh cứ khéo léo chút nữa là nó hiểu ra thôi. Chơi với nó lâu nên em biết, coi vậy nhưng nó cũng phổi bò lắm, chỉ cần sau này anh không đểu giả với nó là được… ”
– “Ừ, okie em, anh hiểu rồi!!!”
– “Thế Ca nhá, bibi Ca ^^”
Lại chờ đợi… Dù sao thì những tin tức khả quan vừa nhận được từ Ly cũng giúp tôi thởi phào nhẹ nhõm đôi chút vì đã gỡ bỏ được phần nào tâm trạng băn khoăn, ảo não vì chuyện của My trong suốt những ngày qua… Tiếp tục hy vọng vậy…
…
– “Cafe để kinh doanh thì bên anh làm đầu nậu rồi, lấy thường xuyên với số lượng lớn thì anh sẽ có chiết khấu cho em… ”
– “Anh chuyên cung cấp mối hoa quả cho các hàng quán… ”
– “Hương liệu pha chế bên chị có đủ hết… ”
– “Chị thanh lý giá này là thấp nhất rồi đó em, toàn là đồ mới đầu tư cả. Không có thời gian để làm tiếp nên chị mới phải thanh lý thôi… ”
– “Bên anh chuyên về mảng thi công nội thất. Những công trình hàng quán như mô hình của em bên anh làm nhiều rồi… ”
Trên đây là những cuộc đối thoại mà tôi và Xuân chóa liên tục được nghe đi nghe lại qua những lần tiếp xúc với nhiều đối tượng kinh doanh trong suốt khoảng thời gian tháng 12. Tháng cuối cùng trong năm và cũng là tháng ôn tập cuối cùng trước kỳ thi học kỳ… Thật tệ là đầu óc của 2 đứa tôi lúc này chỉ tràn ngập những suy nghĩ, băn khoăn về quán cafe sắp tới của mình. Tất cả thời gian cũng như mọi tâm huyết đều dồn cục lại 1 đống để phục vụ cho kế hoạch… Giao lưu liên tục trên các web, diễn đàn, forum. Đi off và tiếp xúc trực tiếp với những “tiền bối” đi trước mình đã có kinh nghiệm với nghề. Cũng như là các đối tác tiềm năng kinh doanh phụ trợ, có liên đới gián tiếp đến mô hình kinh doanh của chúng tôi. Bên ngoài là vậy, những lúc ở nhà thì Xuân chóa, ku Hải, mấy đứa sinh viên phòng bên và thi thoảng là bọn Thảo trưởng là những “con chuột bạch” được tôi lợi dụng để “ngâm cứu” cách pha chế cũng như chất lượng của những món thức uống như cocktail, milk shake, smoothies, mứt ngâm, hoa quả dầm… Những ngày đầu quả thực có hơi kinh khủng với bọn này vì… nỗi khổ bội thực đường khiến thằng nào cũng sợ dính phải ái đường. Cơ mà uống nhiều, thẩm nhiều, làm nhiều thì trình độ cuối cùng sẽ phải lên theo. Đến lúc này cơ bản mà nói tôi đã đủ lực để tự biên tự diễn với cái quán của mình, điều duy nhất cần cải thiện chỉ là tốc độ và độ đều tay dưới áp lực khi phải pha chế liên tục.
Cuối tháng 12, chính xác là chỉ còn hơn 1 tuần nữa là bước vào kỳ thi quan trọng thì Xuân tìm được 1 mặt bằng cũ rộng khoảng 55m2, có vẻ khá phù hợp với nhu cầu cà phê, cà pháo vì nằm trong 1 con ngõ to của khu dân cư, lại gần nhà văn hóa của phường nên có thể “trà nước” với tổ trưởng dân phố để tận dụng làm chỗ để xe khi quán quá tải… Vẽ sơ qua trong 2 cái đầu còn nông cạn của chúng tôi thì nó khá ổn, duy chỉ có điều giá thuê là hơi đắt nếu so với mặt bằng chung lúc đó. Chưa kể vị trí này bị vướng mất nguyên 1 nửa buổi sáng vì hoạt động của khu phố chợ gần đó. Lỗi này là do sự thiếu kinh nghiệm của chúng tôi khi không thực địa trọn ngày mà chỉ chú ý vào 2 buổi chiều, tối rồi đã vội vàng đặt cọc thuê nhà (mọi chuyện sau này cũng sẽ từ đây mà phát sinh biến cố và sau này tôi sẽ giành 1 chút “đất” để nói rõ hơn về nó). Có được trong tay “bộ khung” để định hình cho sự phát triển của kế hoạch. Đứng giữa nền nhà quán cafe phôi thai của mình, tôi và Xuân chóa cảm giác như mình sắp trở thành những ông chủ thực sự vậy.
…
Năm mới cuối cùng cũng đã đến, cái tết thứ 2 cuả tôi trên đất Hà Nội. Nhưng tết Tây mà, không có quá nhiều người đặc biệt quan tâm tới nó ngoài những đôi bạn trẻ yêu đương hoặc chơi với nhau có bè có nhóm, có thời gian rảnh rỗi để tụ tập đón cái không khí của vị tết sớm này.
– “Tết vs nhất cái đíu gì!!!”
Tôi và Xuân tự nhủ thầm với nhau như vậy (mà thực chất là ganh tỵ) khi 2 thằng gần như vắt chân lên cổ trong giai đoạn này. Việc ôn tập chấm chớ trước đó khiến cho kỳ thi của chúng tôi diễn ra không mấy suôn sẻ dù đã có “phao cứu trợ”. Dù vậy cũng không có thời gian để buồn hay tiếc nuối, phần vì cả 2 đã xác định ôn tập kém thì thi lại cho ngon. 1 phần quan trọng khác là do thuê được nhà sát cuối năm cũng đồng nghĩa với việc chúng tôi phải tranh thủ gọi thợ sửa sang, thi công và trang trí nội thất quán cho xong kịp trước khi họ nghỉ tết Âm lịch. Chính vì sự gấp rút này đã dẫn đến sai sót tiếp theo của chúng tôi là không khảo sát và thăm dò kỹ giá thuê thợ cũng như việc giao kèo về thời gian thi công cũng như khối lượng công-lương sau nghiệm thu. Nhùng nhằng mãi tới gần hết tháng 1, cận tết Âm lịch thì toàn bộ phần nội thất, sơn, vẽ tường, trang trí, đường điện nước, đèn đóm, wc… mới được sửa sang, cải tạo lại hoàn thiện để đưa vào sử dụng. Lúc này mọi thứ cơ bản là đã xong, việc mua sắm bàn ghế, đồ đạc, dụng cụ, tuyển dụng nhân viên và xin giấy phép… đều được chúng tôi lên danh sách tiến hành. Chỉ còn chờ đến sau kỳ nghỉ tết Âm lịch là sẽ cho quán khai trương và chính thức đi vào hoạt động.
…
– Thế ông với thằng Xuân có đi chơi tất niên với lớp không để tôi còn chốt danh sách, nhanh!!! – Thảo trưởng gắt gỏng nói qua điện thoại.
– Đi đâu… tất niên cái giề???… À ờ rồi, nhớ rồi…
– Đệt, suốt ngày bận, gặp 2 thằng ông khó vl!!!
– Hề hề, rồi, rồi thưa baba tổng quản . BB!!!
Ra là Thảo trưởng gọi để nhắc tôi về vụ đi chơi tất niên Hải Phòng. Vụ này đầu chòm là mấy thằng HP ủ mưu định đi từ đợt tết Tây mà cận thi quá nên dời lại sang cận tết Âm cho thoải mái, nghe đâu cũng phải ngót nghét gần 30 mạng tham gia. Cũng hay, 1 chuyến đi chơi ntn là cần thiết sau quãng thời gian bù đầu bận rộn với công việc vừa rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sóng gió cuộc đời |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 09/09/2017 12:39 (GMT+7) |