Sóng gió cuộc đời

Phần 85

Sáng hôm sau như đã hẹn, tôi gặp Trường tại 1 quán pub trên đường Xuân Diệu. Cuộc hẹn đúng như tôi dự đoán từ trước, chỉ là 1 cuộc hẹn ngắn, nội dung không có gì nhiều ngoài những vấn đề cần nói xoay quanh Ngọc và sự việc tối hôm nọ.

– Gặp nhau trực tiếp thế này thì lời xin lỗi nó cũng chân thành hơn phải không!!! 1 lần nữa anh xin lỗi chú!!! – Trường mỉm cười đoạn đưa tay phải ra với tôi.
– Vâng!!! – tôi bắt tay rồi đáp lại ngắn gọn.
– Chuyện tối hôm đó, thú thực phần lớn do anh đã hơi mất bình tĩnh. 1 phần còn lại có lẽ là do men rượu, tối hôm đó đi với Ngọc anh có uống hơi nhiều…
– … – tôi im lặng, đưa môi nhấp 1 chút remy.
– … Kích thích vậy nên hành xử tối hôm đó, sau nhiều ngày anh vẫn không thể chấp nhận được mình.
– “Làm tới chức trưởng phòng của 1 tập đoàn lớn mà dễ xốc nổi vậy thì chấp nhận thế nào được!!!” – tôi cười nhạt trong lòng.
– Chú chắc cũng nghĩ là anh đã hành xử không đúng mực phải không???
– Em nghĩ hành động mà khiến chính bản thân mình phải suy nghĩ thì hẳn là… có vấn đề…
– Ừm… Hajzzz, Tuấn là bạn của Ngọc phải không!!!
– Dạ… có gì sao anh??? – tôi cảm thấy hơi lạ trước câu rào đón của Trường.
– Ý anh là Tuấn coi Ngọc là bạn tốt phải không!!!
– “Ra là vậy!!!” – Vâng!!! – tôi vẫn đáp lại ngắn gọn.
– Ừ chính vì chú coi Ngọc là bạn nên anh cũng muốn coi chú là bạn. Bạn của Ngọc thì cũng như bạn của anh thôi, tất cả bạn bè của Ngọc đều biết điều này nên anh cũng muốn nói điều đó với chú.
– À vâng, anh nghĩ cho Ngọc như vậy quả là rất tốt ạ.
– Bản thân anh là con người có thiên hướng hơi bao đồng, từ học tập, công việc cho tới cuộc sống. Chính vì vậy anh luôn tách bạch mọi thứ trắng đen thật rõ ràng để bản thân không bao giờ bị lẫn lộn. Chuyện tình cảm với anh cũng vậy, bạn là bạn, yêu là yêu, cho nên…
– … Nên anh lo ngại việc em ở gần Ngọc có thể khiến cho cái ranh giới giữa bạn và yêu đó trở nên mập mờ phải không ạ?
– Chính xác là như vậy, chú rất thẳng thắn và anh thích điều đó. Có thể chú đang cảm thấy tự ái khi anh có ý nghĩ như vậy nhưng anh không ngại điều đó. Con người mà, lòng tin vẫn luôn phải song hành với kinh nghiệm và sự “đo lường” xung quanh.
– Anh có thể không tin em, điều này em hiểu. Nhưng chẳng lẽ anh lại không có lòng tin với Ngọc???

– Anh hiểu ý chú muốn nói gì, anh có thể chắc chắn việc mình có lòng tin với Ngọc. Nhưng thực tế dạy anh rằng mọi chuyện cần có sự can thiệp chủ động nếu như ta có thể, trước khi để những điều không mong muốn xảy ra. Bản chất con người là tốt đẹp nhưng có rất nhiều thứ xung quanh tác động lên chúng ta. Dần dần hình thành thiên tính thứ 2 là thói quen. Bản chất con người lại dễ thích nghi nên hoàn toàn có thể dung nạp những thói quen đó trở thành 1 phần tính cách của mình. Có tốt tất nhiên cũng phải có xấu và chuyện đổi thay trong tình cảm thì có rất nhiều lý do dẫn tới sự đổi thay đó. Việc chú gần cận với Ngọc cũng là 1 nguy cơ như vậy… anh xin lỗi nhưng anh nghĩ là chúng ta cần phải thẳng thắn với nhau trong chuyện này. Tự ái hay tức giận lúc này nên dẹp sang 1 bên!!!

– “Hê, anh nghĩ là mình đang áp đảo được tôi à!!!” – Vâng, nãy giờ nghe anh nói em cũng hiểu được phần nào suy nghĩ của anh rồi. Em cũng thấy bản thân mình không cần thiết phải giải thích gì thêm với anh nữa. Nếu như anh đã có lòng tin với Ngọc như vậy thì chỉ cần nhìn vào biểu hiện của cô ấy anh sẽ hiểu giữa em và Ngọc chưa hề xảy ra chuyện gì đi quá giới hạn của nhau. Biết Ngọc không quá lâu nhưng em thấy được ở cô ấy 1 người con gái tốt. Nếu anh thực sự tin Ngọc thì nên trân trọng lòng tin đó… Cá nhân em nghĩ… không hẳn là hay nếu để Ngọc nghe được những lời anh vừa nói. Em hiểu anh nói vậy chỉ vì muốn thể hiện quan điểm của mình trong truyện này. Chúng ta có thể thoải mái thẳng thắn với nhau nhưng với 1 người trong cuộc như Ngọc, điều này còn liên quan trực tiếp tới vị trí của cô ấy trong suy nghĩ của anh nữa… – tôi trầm giọng đối thoại và bỏ lửng câu nói cuối cùng, mặc cho Trường muốn hiểu sao thì hiểu.

– … Ừm, chú nói vậy anh hiểu rồi… – Trường đưa mắt nhìn tôi sau những lời đối thoại vừa rồi.
– À, mà nhân đây em cũng có điều muốn nói với anh.
– Chuyện gì vậy?
– Hết tháng này em chuyển chỗ trọ mới rồi… Cũng coi như cái lấn cấn trong anh phần nào được loại bỏ rồi!!! – tôi cười nhẹ.
– Hết tháng này à?
– Vâng!!!
– Ừ, vậy cuối tháng này không đi chơi đâu để ở nhà chuyển đồ à?
– Đi chơi gì hả anh?
– À, thì đợt nghỉ lễ cuối tháng ấy mà. Anh với anh Nguyên dự định làm 1 chuyến nghỉ dưỡng ngắn ngày cho 2 chị em Ngọc (chắc là Ngọc và người yêu .K.Nguyên).
– À, vâng, vậy em chúc mọi người đi chơi vui vẻ.
– Nhưng mà chỉ có điều… cái này anh vẫn chưa nói với Ngọc…
– Vậy sao anh không nói đi ạ?
– Cũng muốn nói lắm nhưng khổ nỗi… – Trường dừng câu nói rồi nhìn tôi cười lấp lửng. – … Ngọc giận anh nên cắt liên lạc với anh kể từ sau buổi tối hôm đó đến giờ rồi…
– “Định mượn lời tôi à, tôi không rỗi hơi thích ôm chuyện bao đồng như anh đâu!!!” – … – nghĩ thầm vậy nên tôi cũng chỉ dửng dưng cười trừ.
– …
– …
– … Có lẽ anh nên gặp trực tiếp Ngọc. – dường như Trường cũng đoán ra phần nào suy nghĩ của tôi.
– Em nghĩ vậy là tốt nhất, dù gì cô ấy cũng làm cùng cty với anh. Việc gặp và nói chuyện với nhau cũng đơn giản thôi mà.
– Ừm…
– Mà lúc mới đến hình như anh có nói lát nữa sẽ tiếp đối tác ở đây luôn phải không ạ?
– Ừ, phải rồi!!!… Ờ đấy, vừa nhắc thì họ đã đến rồi.
– Vậy thôi, có lẽ em xin phép về trước ạ!!!
– Ừm, vậy coi như chuyện giữa 2 chúng ta đến đây ổn thoả nhé!!! – Trường lại giơ tay để bắt tay tôi.

Buổi chiều Ngọc rủ Trà đi mua sắm nên quảng thời gian đó với tôi tương đối “yên ả”. Đến gần tối vừa gấp mấy chương hạng mục đầu tư của cty lại để chuẩn bị nấu cơm thì a.Dũng lại rủ đi bar và mat xa. Định gọi thêm Xuân và Hải đi cùng thì 2 thằng về quê hết nên chỉ còn 2 ae độc thoại với nhau. Ngồi uống rượu, nói chuyện linh tinh được 1 lúc thì tôi phát hiện thằng người yêu cũ của cái Ly cũng đang có mặt tại đây.

– Anh!!! Thằng kia chính là thằng người yêu cũ cái Ly đấy…
– Thằng nào???
– Thằng ngồi chếch hướng 2h kia kìa, đó cái thằng tóc xoăn ấy… Anh nhìn thấy chưa???
– Rồi… Ơ… Sao lại ngồi cùng thằng ôn kia nhỉ!!! – a.Dũng tỏ vẻ băn khoăn.
– Ai hả anh? Anh biết người ta à???
– Ừ, thằng đấy trước cũng có làm ăn qua lại với anh. Giờ vẫn hạng le ve thôi… Ơ cái đm, làm ăn gì mà đưa tiền cho nhau thế kia. – a. Dũng và tôi cùng đưa mắt nhìn nhau.
– Quay vào đi, đừng để bọn nó nhận ra… Anh hỏi chú, cái thằng tóc xoăn có phải chính là thằng nt đe doạ mà Xuân nó nhờ anh “xử lý” phải không?
– Vâng, chính nó anh ạ… Còn cái thằng vừa nhận tiền kia… chẳng lẽ…
– Giờ vẫn chưa nói trước được gì nhiều nhưng nếu là thật thì nhanh thôi… Xử lý bọn này không có có vấn đề gì cả.
– Vậy anh định bao giờ tiến hành?
– Thích thì mai làm luôn, làm cho sớm đi vì sắp tới còn nhiều việc quan trọng anh phải giải quyết!!!
– “Việc quan trọng!!!”- tôi nghĩ mà lòng thầm thấy lo cho a.Dũng, quả thực a.Dũng là người khá kín tiếng, thêm vào tôi vốn dĩ không thích chen vô quá sâu chuyện riêng của người khác nên cũng không thể hình dung được những chuyện sắp tới mà a.Dũng cần giải quyết là chuyện gì.

Những ngày cuối tháng 4 cuối cùng cũng đã đến…
– Tuấn này, chính xác thì hôm nào… anh chuyển đi vậy??? – Ngọc hỏi tôi trong bữa cơm tối 1 ngày cuối tháng.
– Ừm, thì là ngày cuối cùng của tháng thôi!!!
– 30 à???
– Ừ…
– … Như vậy… vậy thì chắc hôm ấy tôi không ở nhà để dọn đồ giúp anh được rồi…
– Cô có việc bận à?
– Ừ… 30 này tôi đi du lịch cùng hội anh Nguyên đến tận mùng 3 tháng 5 cơ…
– “Phải rồi, là chuyến nghỉ dưỡng mà Trường nhắc đến đây mà, chuyến đi hàn gắn tình cảm. Vậy mà mình đã từng nghĩ là cô ấy biết ngày sn của mình… Ơ mà thằng dở này, mày nghĩ mày là ai mà ngta phải bỏ lửng chuyến đi này vì mày hả. Bố thằng hâm hấp!!!” – tự trào phúng với chính tình cảm của bản thân, không biết nên vui hay nên buồn mà lòng tôi bỗng thấy chùng xuống đến lạ.
– Không sao đâu, đợt này nghỉ tới 4 ngày vậy thì phải tranh thủ mà đi chứ. Bạn bè tôi cũng nhiều lắm, mà cả cái phòng này cũng có gì cần dọn mấy đâu.
– Vậy trong mấy ngày đấy anh có đi chơi đâu không hay vẫn ở Hà Nội???
– Cũng chưa biết thế nào, dọn nhà xong rồi tính. Nếu không có gì chắc tôi cũng chỉ quanh quẩn ở đây thôi.
– Ừ… thôi ăn nốt đi kẻo nguội hết bây giờ…
– Hajzzz… chuyển đi thế này thực sự tôi vẫn còn 1 chút lấn cấn…
– Về chuyện gì???
– Đó là vẫn chưa thể giúp cô tự tin đứng bếp 1m được, hề!!!
– Sắp chuyển đi rồi mà vẫn muốn trêu tôi à, anh quá đáng thế. Dù gì thì tôi cũng đã rất cố gắng rồi!!! – Ngọc hơi bực bội.
– Tôi đang nghiêm túc thật mà, kể như có thêm khoảng nửa tháng nữa thì cô sẽ còn khá hơn hiện tại nhiều đấy. Nhưng dù sao bây giờ cũng đã tiến bộ hơn xưa rất nhiều rồi.
– Phải rồi, lúc nào anh cũng vậy mà… Thời gian với anh dường như là không đủ…
– Sao cô… lại nói như vậy…???
– Tôi không có ý gì đâu, chỉ là muốn khuyên anh nên cân đối lại thời gian làm việc và nghỉ ngơi thôi. Điều đó tốt cho bản thân anh.
– Ừm, tôi biết rồi…
– Tôi biết là không thể bắt được anh nhưng… nếu anh hạn chế được thuốc thì tôi sẽ cảm thấy vui đấy…
– … – tôi im lặng, nghe từng lời Ngọc nói như thấm đẫm vào tim. Nhẹ nhàng mà sao thấy đau nhói.
– …
– Cô ở 1m cũng phải cố gắng duy trì ăn uống sinh hoạt như cũ đấy nhé. Vẫn nên tự nấu nướng, vừa luyện tay nghề vừa vệ sinh. Đừng có lười đi ăn hàng làm gì!!!
– Tôi biết rồi, anh làm gì mà cứ dặn đi dặn lại mãi vậy.
– Ngoan thì cuối tuần nào tôi cũng mua bánh cho cô, hì hì.
– Ngoan thì cuối tuần nào anh mang bánh đến tôi cũng cho anh ăn ké, hahaha…
Những tiếng cười nói vui vẻ lại văng vẳng vang vọng như cách đây vài tháng – ngày Ngọc bất ngờ chuyển về sống bên cạnh tôi. Thời gian tuy không dài, chỉ có vài tháng thôi nhưng sao đọng lại trong tôi nhiều cảm xúc đến vậy. Nhớ hành lang qua lại giữa 2 phòng, nhớ ban công kết nối 2 phòng vào mỗi tối khi 2 đứa vắt vẻo ngồi tâm sự trên tầng cao. Nhớ những tiếng đập cửa thùm thụp không nể nang của Ngọc mỗi khi bức xúc 1 điều gì đó. Khu bếp chung, rất nhỏ thôi nhưng lại là nơi xảy ra nhiều chuyện khó nói giữa 2 con tim… Chỉ tiếc là nó không cùng chung nhịp đập… ở thì hiện tại và cũng có thể là mãi mãi sau này…

Chiều tối 30/4… nhìn lại lần cuối căn phòng đã gắn bó lâu nay với mình. Chào tạm biệt nó cùng chủ nhà và những người ở phòng bên. Tôi dọn tất cả đồ đạc chuyển về căn phòng cũ – nơi ở chung ngày trước cùng Xuân và Hải. Biết nói thế nào nhỉ, cảm giác… 1 chút cảm giác gì đó, hay đúng hơn là 1 sự so sánh với căn phòng cạnh phòng Ngọc. Cảm xúc quen thuộc với căn phòng này vẫn còn đó vì tôi cũng từng có thời gian khá dài sống ở đây. Nhưng sự gần gũi dường như không còn… đơn giản vì tình cảm của tôi đã dành cho nơi khác mất rồi.
– Xuân: cảm giác về lại nhà cũ thế nào mày?
– Tôi: chả có cảm giác gì, chỉ nhớ thằng chó nào đuổi bố đi rồi ngồi dỗi trên cái giường kia kìa.
– Hải: hahaha, a.Tuấn phán chuẩn cmnr, hahhaha.
– Xuân: cái đờ mờ 2 ae nhà mày, làm tao xấu hổ vãi cả ra quần rồi này, hê hê hê. Thôi đi làm tý gọi là ăn mừng đoàn tụ nhể.
– Tôi: ra quán thôi, mấy đứa kia bận đi chơi hết rồi, làm ở nhà thấy đìu hiu vãi!!!
– Xuân: có sao đâu, bọn nó bảo để dành đến mùng 2 sinh nhật mày rồi tổ chức 1 thể còn gì!!!
– Hải: nói trắng ra là bị cắt cỗ, hê hê hê.
– Tôi: chuẩn mnr, cắt cỗ của anh lại còn lấy cớ “để dành”, hê hê, thôi ra quán đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Thông tin truyện
Tên truyện Sóng gió cuộc đời
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 09/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Gia đình nhà cô Lan (Update Phần 45)
Phần 45 Lan Anh tên trên giấy tờ là Nguyễn Thị Lan. Nhưng ở nhà mọi người gọi là Lan Anh cho dễ thương. Lan Anh đúng nghĩa là con nhà người ta. Học sinh giỏi Nhất của tỉnh lẫn thành phố, các bằng khen, cúp, huy chương giải nhất trong các cuộc thi học sinh giỏi lớn nhỏ của tỉnh và thành phố nhiều không đếm xuể. Gần đây Lan Anh mới mất vị trí đứng đầu trong cuộc thi toán cấp tỉnh vào tay kỳ phùng địch thủ truyền kiếp của mình, nên rất buồn, nhất lại là người Lan Anh crush thầm đã lâu. Lan Anh luôn muốn hơn thua với Dũng, đứng trên đầu trên cổ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Mẹ bú cặc con Truyện bú cặc Truyện loạn luân
Ngôi nhà hạnh phúc - Tác giả Chồng cô Thảo
Phần 5: Hụt hẫng Đạt bước ra khỏi phòng, anh chàng ga lăng đã kịp thu dọn chiến trường, mang ga giường vứt vào máy giặt. Anh cũng gặp Hiền choàng áo mỏng, bên trong là bộ đồ ngủ sexy, ôm ga bước từ phòng ra. Cả hai nhìn nhau ngượng ngùng vì đã biết chuyện gì vừa xảy ra trong 2 căn phòng đầy dục vọng ấy. Quỳnh đã vội thay bộ đồ khác kín đáo hơn ra chuẩn bị bữa tối. Còn Tuấn thì hí húi với cái Ipad tiếp tục công việc còn dở dang. Chợt nhớ ra điều gì đó, Đạt nói xuống mua ít đồ. Như hiểu ý tình nhân, Quỳnh thì thầm... Anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Chinh phục gái đẹp – Chương 7 - Dịch giả Meode
Phần 85 Dì vừa mới nói thế lực Lâm gia chủ yếu là tại Tây Bắc, vậy thì Kỳ Phượng Trúc chuyển dời đến Thanh Hải thì rất là phiền toái. Đinh Nhị Cẩu nói. Hiện tại Lâm gia làm quan chức vụ cao nhất là Lâm Nhất Đạo, dì đoán chừng hắn đến tỉnh Trung Bắc cũng là vì tiền tài Vũ Văn gia mà tới, vậy hắn đem chồng dì mang về Thanh Hải để làm gì? Linh Chi không hiểu hỏi. Tại vì vụ án nhà dì ở tỉnh Trung Bắc Tỉnh có ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa cháu đoán tại tỉnh Trung Bắc thì Vũ Văn gia cũng còn có chút thế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Chinh phục gái đẹp

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng