Sóng gió cuộc đời

Phần 90

Tay phải xách 2 cặp lồng 1 cháo, 1 phở, tay trái bấm số gọi cho Ngọc… Chuông reo tới gần những nhịp cuối cùng Ngọc mới chịu bắt máy.
– Alo… – bình thường thì chẳng alo gọn lỏn thế này đâu. Nay chắc vì mệt quá mới uể oải như vậy.
– Mở cửa cho tôi.
– … Ưm… đừng có đùa nữa…
– Ra mở cửa đi. – “Cộc… cộc… ” – tôi vừa nói vừa gõ cộc cộc vào cửa… Vài s sau cánh cửa mở ra…
– “Sao lại xanh xao, bơ phờ ra nông nỗi này!!!” – tôi nhói lòng khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Ngọc.
– Ốm từ lúc nào mà để tiều tuỵ thế này hả??? – vừa nói vừa dìu Ngọc vào trong.
– … – Ngọc không trả lời, chỉ thở khó nhọc, lê từng bước vật vờ về phía giường.
– Mệt từ hq, từ cái lúc tôi gọi điện rủ cô đi liên hoan phải không… Hajzzz, vậy sao không gọi ai mà cứ 1m chịu đựng như vậy, lại còn cố đi làm làm gì nữa không biết, sao không nghỉ đi…
– … Nghe anh hỏi… còn mệt hơn…
– Tôi đưa cô vào viện nhé!!!
– Không… không thích…
– Vậy để tôi gọi dịch vụ… Họ sắp đến rồi đấy, giờ thì cố gắng ăn chút gì đi, từ lúc làm về đến giờ chắc chưa ăn gì phải không!!!
– … Sao… anh biết…
– Tôi thì cái gì chẳng biết…
– … Đồ… toen hoẻn…
– Để giành hơi để ăn đi… Có cháo và phở đây, cô thích ăn gì? Cháo nhé, cho dễ ăn. – tôi đỡ Ngọc dậy.
– Để đấy tôi đút… nằm tựa vào thành giường đi.
– … Tôi có phải là trẻ con đâu… – Ngọc ngoan cố đòi lấy chiếc thìa để tự ăn.
– Tôi cũng không coi cô là người lớn đâu…
Cứ như vậy tôi xúc từng thìa cháo đưa lên miệng Ngọc mặc cô nàng lúc đầu tỏ vẻ miễn cưỡng. Ăn được nửa non bát thì Ngọc buồn nôn nên đành thôi… Ngồi nghỉ 1 lúc thì bên dịch vụ đến. Tác nhân gây ốm cũng không có gì nghiêm trọng, chỉ là cảm thông thường nhưng do để lâu 2 ngày không trị nên bị cảm nó “quật”.
Khám và truyền dịch tới hơn 11h tối mới xong, bên dịch vụ lúc này cũng đã về. Chỉ còn lại 2 đứa ở trong phòng, gọi điện báo cho bọn Xuân, Hải biết đêm nay không về để 2 thằng khỏi lo. Ngọc nghe vậy thì tỏ ý không muốn, cứ bắt tôi phải về nhà. Tất nhiên, làm gì có chuyện tôi nghe theo Ngọc, cô nàng chắc cũng thừa hiểu tính tôi nên cự cãi được 1 lúc đành bất lực nằm yên… Tranh thủ dọn dẹp nốt vài thứ, đi ra đi vào đến lúc quay lại thì Ngọc đã thiếp đi từ lúc nào.
– “Đã ốm mà vẫn còn cứng đầu… Mà tại sao không chịu gọi ai là thế nào nhỉ… Trường đâu, KN đâu, cả mấy đứa bạn nữa… ” – tôi ngắm nhìn Ngọc trong giấc ngủ, ngón tay khẽ vuốt vài nhịp tóc lưa thưa uốn qua vành tai. May mà hiện tại tôi vẫn còn ở đây, sang đến tuần sau đi Ninh Bình rồi. Không biết liệu những lúc ốm đau thế này, cô nàng sẽ ra sao nữa…

Sáng hôm sau Ngọc đã đỡ được ít nhiều, đã có thể ăn hết nguyên 1 bát cháo và uống thuốc. Đúng là cảm thông thường thì cứ ăn cơm với uống thuốc là nhanh khỏi. Cô nàng cũng không còn lấn cấn gì chuyện tôi ở lại như tối qua nữa, ngoan ngoãn để cho tôi chăm sóc. Nghỉ ngơi qua 1 giấc ngủ trưa, đến cuối chiều thì Ngọc có vẻ đã hồi phục lại khá nhiều. Đã có thể đi lại linh hoạt và giọng nói cũng có khí lực hơn trước. Bữa tối tôi để Ngọc ăn cơm vì cô ấy cảm thấy xót ruột, ăn cơm như vậy coi như đã khỏi được đến 90% rồi. Kết thúc bữa tối, lại mua cho Ngọc 2 chiếc bánh như thường lệ. Cơ mà vừa ốm dậy nên cô nàng chỉ ăn được mỗi thứ 1 miếng rồi để đấy. Tôi cũng chẳng muốn ăn nên đành cho cả 2 vào tủ lạnh. Bật 1 vài bộ phim hot lên nhưng chỉ để đấy chứ chẳng xem, ngồi hỏi han nói chuyện linh tinh đến gần 9h thì tôi bắt đầu muốn về…

– Khoẻ nhiều chưa? – tôi hỏi rồi đưa tay lên trán Ngọc.
– Nhiều rồi!!!
– Ừm… vậy thôi, tôi…
– Tuấn này…
– Làm sao?
– … Tôi muốn…
– Muốn gì… muốn cái gì thì phải nói ra chứ!!!
– … Muốn… ăn gà tần…
– Bây giờ ư?
– Ừm…
– … Được rồi, để tôi đi mua…
– Không… không phải…
– Không phải cái gì?
– Là tôi muốn ăn ở ngoài cơ…
– Thôi đi!!! Xin cô đấy, vừa mới khoẻ được 1 chút lại muốn ốm lại hả.
– … Tôi muốn ra ngoài cho đỡ bí bách. Giờ đi với anh còn có anh che gió cho tôi. Anh mà không chịu thì lát nữa tôi cũng đi 1m thôi…
– “Cô đang muốn ép tôi đấy à!!!” – Hừ… mặc áo khoác vào đi…
– Hì.

Tại 1 quán gà tần gần khu nhà Ngọc…
– Ngon không?
– Ngon!!! – Ngọc cười rạng rỡ bên bát canh gà tần thuốc, vị gà, vị thuốc bắc, kỷ tử và ngải cứu hoà quyện vào nhau. Toả ra không khí 1 mùi hương ngào ngạt và ngai ngái.
– Ăn nữa nhé!!!
– Chịu thôi, tôi có phải bụng trâu đâu.
– Thấy cô vẫn thòm thèm mà.
– Ừm, đúng là còn thèm thật…
– Thèm gì thì nói nốt ra đi, 2 ngày nữa là tôi đi NB rồi đấy, không còn ai để cô vòi vĩnh nữa đâu.
– Đi rồi lại về mà, hì. Qua Nhà Chung trà chanh cho tiêu nhé!!!
– Vào giờ này…???
– Giờ này đi mới là hay nhất mà, thậm chí còn phải muộn hơn ấy chứ!!!
– Cô không thấy mệt à?
– Mệt thì mai ngủ bù, đâu có sao. Ngày kia mới phải đi làm mà… Đi, qua nhà thờ đi.
– Đi chơi đêm ít thôi… nhất là đi với tôi.
– Tại sao???
– Coi chừng tôi ăn thịt cô đó. – tôi cười khẩy.
– Không dễ nhằn đâu a, coi chừng bị tôi thịt ngược lại ấy, hì hì.
– Tôi không nói đùa đâu!!! – chợt nghe giọng mình lạnh băng.
– Eo, nghe sợ thía, anh có đe giọng thế chứ đe nữa cũng chẳng làm tôi sợ được đâu. Đừng có cố, hì hì.
– Tôi không muốn cô đi với tôi muộn thế này…
– Sao vậy???
– Nhỡ đâu… để a.Trường tình cờ biết được thì không hay…
– A.Trường???
– Ừm, tình cảm giữa 2 người đang tốt như vậy, tôi không muốn gây ảnh hưởng gì nhất là khi… a.Trường có vẻ không thích cô gặp tôi cho lắm.
– Anh vừa nói là sắp phải đi NB nên tôi muốn đòi gì thì đòi cho cố đi có phải không?
– Ừ… nhưng mà…
– Nếu thực sự tôn trọng lời nói của mình thì tôi nghĩ là anh sẽ làm theo ý muốn của tôi lúc này.
– Hajzzz…
– Thế nào???
– … Thì đi, nhưng mà nói trước, phải ôm tôi thì tôi mới đi. Tôi sợ gió làm cô…
– Hì, cũng biết tranh thủ ngay cả những lúc thất thế nhỉ… Nè… Nè, đang nghĩ gì vậy?
– Hả… à, chẳng nghĩ gì cả. Ôm chưa?
– Ôm từ nãy giờ rồi còn gì, anh cứ như người đi trên mây vậy!!! Xuống đất được chưa, hì. – Ngọc khẽ véo nhẹ rồi ôm lấy lưng tôi. Tôi không nói gì, vặn nhẹ tay ga cho xe chạy ngược lên phố nhà Thờ.

Gần 11h tối… Hà Nội vào tối đầu hạ không còn lạnh nhưng vẫn có chút se se trong bầu không khí. Đường phố vẫn thấp thoáng bóng xe cộ qua lại và không gian nơi đây vẫn tràn ngập tiếng nói cười của những bạn trẻ thanh niên tụ tập, quây quần bên những quán trà chanh chạy dọc khắp con phố. Chỉ có sắc màu tối sậm của nền trời mới cho ta cảm nhận màn đêm đang dần dần buông xuống.

Ngồi cạnh nhau bên cốc trà chanh và đĩa hướng dương rang nỏ, không có nhiều câu chuyện để nói giữa 2 chúng tôi. Điều này có vẻ lạ lẫm và khác hẳn thường ngày. Có lẽ bởi chúng tôi còn đang mải chạy theo những dòng suy nghĩ của riêng mình.

– Vậy là thứ 2 anh đi NB phải không? – Ngọc lên tiếng sau 1 hồi im lặng.
– Thứ 3… thứ 2 tôi còn phải chuyển nốt 1 số hồ sơ hoàn ứng cho phòng tài vụ để họ khớp lại.
– … Đi công trình đợt này… khoảng bao lâu vậy?
– Chắc là sang năm sau, cũng nhanh thôi.
– Đi như vậy là sẽ tiết kiệm được 1 khoản kha khá đấy.
– Khoản nào?
– Thì không còn phải tuần nào cũng mua bánh cho tôi nữa chứ sao!!! – Ngọc cười duyên dáng.
– À… cái này cô không nói thì tôi cũng chẳng nghĩ tới…
– Mà đến đó công tác lạ nước, lạ đất coi chừng… ghẻ lở đấy!!!
– Sax, không còn gì hay hơn để dặn dò nữa à.
– Hì, tôi cứ thực tế thôi. Về phần tôi thì tôi cũng sẽ cố không để bị ốm như thế này nữa.
– Ừm… cô như vậy tôi cũng thấy đỡ lo phần nào…
– Xì… mà thật là anh lo cho tôi lắm à???
– Lo bình thường thôi, mà sao ốm vậy mà không gọi cho ai.
– … Tôi không thích… quen như vậy rồi… Tôi không muốn người khác phải vất vả vì mình, nên có đến tôi cũng chẳng mở cửa cho vào…
– Chẳng phải vẫn mở cho tôi đấy còn gì?
– … À… thì là vì… muốn hành hạ anh thôi, hihi
– Hê, hay nhở… Vậy cứ cố hành tôi đến khi nào có thể đi… vì chắc là không hành mãi được đâu.
– … Ừm… chắc vậy…
Khoảng không gian tĩnh lặng giữa 2 người lại được thiết lập trở lại, nhường chỗ cho những âm thanh í ới từ những nhóm người xung quanh. Cách đó không xa, 1 khoảng sân trước bậc cửa nhà thờ, ánh sáng vàng vọt từ những cột đèn cao áp chiếu rọi, phủ khắp xuống dường như làm vàng rực cả 1 góc phố vốn luôn tối màu bởi những tán lá cây che phủ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Thông tin truyện
Tên truyện Sóng gió cuộc đời
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 09/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Người con gái năm ấy…
Phần 30 Sau một đêm không bằng cầm thú, cả em và X đều ngượng ngùng. Không biết nói gì mới phải, em thì đi đấm răng. Nó dọn dẹp chăn gối nhà cửa, xong xuôi thì em đèo nó ra quán ăn sáng. Vừa ăn vừa nói. Ê, chiều nay sang nhà bác tao đi. Tao sang làm gì? Thì chiều nay làm tất niên. Thôi tao có việc rồi. Việc gì? Mày không biết đâu Đi đi mà Em bắt đầu chơi bài lầy Không ! Biết là nó quyết nên em không dám nài, chiều hôm ấy sang mấy ông bà chú bác chuốc cho say bí tỉ. Định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Hành trình chinh phục thế giới (Update Phần 11) - Tác giả thiagoconan
3 hôm nay Tuấn toàn ngủ lại căn chung cư này với Nga dù là lồn nàng vẫn còn đau không thể hầu hạ nó mỗi tối nhưng cũng có thể làm cho nó bằng miệng rồi ôm nàng ngủ còn hơn về nhà ngủ 1 mình. Sáng nay ngủ dậy Nga đã thấy tràn đầy sức sống, bên dưới đã không còn đau nữa rồi quay lại thì thấy con cu của chàng đang chào cờ buổi sáng nên nàng muốn biến mình thành bữa sáng cho chàng thưởng thức. Gì đây... Thấy anh ngủ nên lợi dụng à... Tuấn tỉnh giấc khi mà nó cảm thấy con cặc của nó đang bị làm phiền bởi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Mợ tôi thật tuyệt
Một hôm, đi học về vừa ngồi vào mâm cơm thì mẹ tôi bảo: Ăn cơm xong thì lên ở nhà cho bà ngoại Ăn xong bữa cơm tôi lên nhà bà ngoại thì chỉ thấy mợ với cô con gái với một thằng cu 8 tuổi là cháu của tôi. Vừa đến sân nhà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng