Song tính


Truyện đã hoàn thành

Phần 25

Con chó của hắn chết rồi, mới chết vào hai ngày trước, là bị mẹ hắn dùng một dao đâm chết. Hạo Hiên vẫn nhớ những lời bà ta lèm bèm trước khi ngất đi vì men say trong người.

“Anh ấy dị ứng lông chó, tại sao con lại mang nó về đây? Con chó khốn khiếp khiến anh ấy không dám về nhà.”

Hạo Hiên không đau không buồn, vô cảm nhìn người phụ nữ không biết trời trăng gì gục đầu xuống giường, lặng lẽ mang xác nó đi ra ngoài. Dẫu sao nó đã quá già, có sống thêm cũng chỉ rước lấy bệnh tật đau đớn, chết cũng là một cách giải thoát tốt đẹp. Hạo Hiên đi ra khu đất trống gần đó, cẩn thận đắp cho nó một ngôi mộ.

Bữa nay người hầu trong nhà hay túm tụm bàn tán, ông chủ chả nể nang ai, vậy mà dám mang tình nhân về nhà chính, lão phu nhân nhắm một mắt coi như không có gì xảy ra, bà chủ tức giận cũng không thể làm gì được, do đâu nhà mẹ đẻ không còn quyền thế như xưa, muốn bám víu gia đình giàu có chỉ có thể miễn cưỡng chiều theo chồng mình. Còn nguyên nhân vì sao ông ta tự nhiên dẫn người về, chẳng phải chính là muốn cùng đối phương danh chính ngôn thuận đến với nhau sao? Xem ra chuyến này Giai Ý cuốn gói sắp bị đuổi đi rồi.

Hạo Hiên nhìn đám người hầu háo hức đoán già đoán non cũng không có phản ứng gì. Bọn họ nói có chỗ đúng chỗ sai, chỉ thêm mắm dặm muối cho câu chuyện thêm phần sinh động mà thôi. Cha mẹ hắn sẽ không bao giờ ly hôn đâu. Hắn biết rằng hai người họ đã có thỏa thuận từ trước.

Giáo viên chủ nhiệm của Hạo Hiên có dịp nở mày nở mặt, học trò cưng giành giải thưởng danh giá cho trường, tất nhiên cô cũng được thơm lây, hiệu trưởng hết lời khen ngợi. Hạo Hiên cầm bằng khen cúi đầu chào cô giáo đang tươi cười vui vẻ, xoay người ngồi vào trong xe đi thẳng về nhà.

Theo lẽ thường hắn sẽ mang thứ này đến cho mẹ xem, có lẽ sẽ giúp bà vượt qua nỗi buồn bực mấy ngày nay. Trong phòng ngủ la liệt rượu bia, có chai rỗng tuếch, có chai đổ ra làm ướt sàn nhà. Mùi rượu nồng nặc phả thẳng vô mặt, Hạo Hiên nhăn mày luồn lách đi qua đống hổ lốn bên dưới, tới chỗ người phụ nữ đang say bí tỉ kia.

“Mẹ nhìn này.”

Giai Ý mặt mũi đỏ bừng, đôi mắt đờ đẫn dáo dác nhìn lung tung, mãi mới liếc tới thứ trong tay Hạo Hiên, bà nhìn chằm chằm hồi lâu, sau đó ôm miệng cười khúc khích.

“Con trai của mẹ giỏi lắm, thật giỏi… ha ha… Nhưng mà…” Bà ta không cười nữa, giật lấy bằng khen ném xuống đất. Quay ra lườm Hạo Hiên, tức giận càm ràm.

“Nhưng mà… con cũng thật kém cỏi… đạt giải này giải kia… có được cha con để ý tới không… Ông ta chỉ biết đến hai mẹ con họ thôi…”

Hạo Hiên “Chậc” một tiếng, con ngươi khẽ đảo, Mẹ cư xử như vậy không phải lần đầu, nhưng hắn vẫn cảm thấy thật chán nản. Bàn tay bị Giai Ý nắm chặt rồi kéo mạnh, bọng mắt sưng to khiến bà trông thật tiều tụy, lóe lên ẩn ý không rõ nhìn con trai mình.

“Tiểu Hiên à, lại đây với mẹ.”

Hạo Hiên lảo đão ngã xuống giường, Giai Ý thuận thế chống lên phía trên.

“Tiểu Hiên giống cha con lắm, cái mắt, cái mũi, cái miệng, cái gì cũng giống.” Ngón tay lả lướt vuốt ve từng bộ phận trên khuôn mặt anh tuấn của thiếu niên. Đôi môi đỏ thắm căng mọng nghiền ngẫm từng chữ, như đang mê hoặc quyến rũ tình nhân.

“Mẹ say lắm rồi đấy.” Hạo Hiên nhíu mày, trong lòng bốc lên một cỗ nghi ngờ, ngồi dậy muốn đẩy người phụ nữ ra. Nhưng Giai Ý nhào tới không chịu buông, bắt đầu khóc lóc thương tâm.

“Mẹ khổ quá… ai cũng xem thường mẹ… Tiểu Hiên, mẹ không chịu nổi, bố con đã như vậy, con đừng bỏ mẹ đi… Tiểu Hiên, mẹ cần con ở bên, con hãy an ủi mẹ…” Giai Ý khóc đến nói năng loạn xạ. Nước mắt thấm ướt đồng phục của hắn.

Hắn thấy mẹ buồn bã như vậy, miễn cưỡng giơ tay xoa lưng bà cho xong chuyện. Mặc dù Hạo Hiên luôn cảm thấy phiền phức, nhưng hầu như từ bé tới giờ, hắn chưa từng từ chối bất cứ yêu cầu nào của Giai Ý, hắn không biết giải thích tại sao, chỉ là muốn thấy ít niềm vui sung sướng trong cuộc sống này, dù cho nó có giả dối thế nào đi chăng nữa.

Nụ cười có thể lấy từ mẹ hắn, từ cha hắn, từ cô giáo hoặc từ bạn học, hắn có thể làm cho bọn họ vui bởi hắn mong muốn họ cũng sẽ làm bản thân mình vui, nhưng chưa một lần hắn nhận lại điều đó. Có thể nói, Hạo Hiên chưa bao giờ có được hạnh phúc thực sự, mặc dù có trong tay tất cả mọi thứ mà người khác mong muốn nhất.

Hạo Lân không để ý tới gia đình này, Giai Ý thèm khát tình yêu từ cha hắn, trao cho hắn niềm yêu thương nửa vời. Hạo Hiên không biết nói gì hơn, tâm tình chỉ là một màu xám xịt khô cằn.

Tiếng khóc ngày càng thảm thiết, Giai Ý cuộn tròn trong cái ôm của con trai, bàn tay không an phận bắt đầu sờ mó lung tung.

“Tiểu Hiên… Hạo Hiên… Hạo Lân… Hạo Lân à…” Bây giờ bà ta còn gọi lộn tên, Hạo Hiên không muốn ở đây thêm nữa, định xoay người rời đi, bỗng dưng bên má có thứ ướt át dính vào.

“Á!”

Căn phòng ngay lập tức vang lên tiếng hét đau đớn, Giai Ý từ trên giường bị đẩy ngã xuống đất, cơn đau khiến đầu óc mê loạn thanh tỉnh đi ít nhiều, lúc này bà mới biết mình vừa làm ra chuyện hoang đường, hoảng loạn vội vàng gọi con trai lại.

“Không… Tiểu Hiên à, mẹ xin lỗi, mẹ không cố ý… Tiểu Hiên!”

Nhưng Hạo Hiên đã chạy ra ngoài từ lúc nào.

Hắn cứ chạy, cắm đầu cắm cổ chạy trong ngôi nhà u tối, cho đến khi trước mắt xuất hiện ánh sáng nhạt nhòa từ khe cửa hắt xuống đường đi, Hạo Hiên mới ý thức mình chạy tới lầu ba, phòng ngủ của Hạo Lân ở đây, là nơi chỉ có mình ông ta lui tới.

Đúng rồi, Hạo Lân đã về, còn dẫn theo cả người tình. Thiếu niên thở hồng hộc, cơ mặt thả lỏng. Hành lang không bật đèn, sâu hun hút như động quỷ, trong không gian tưởng chừng yên ắng, vậy mà truyền ra tiếng động quỷ dị mơ hồ, từ trong phòng cha hắn truyền ra.

Hạo Hiên vốn không phải là một người hay tò mò, nhưng hôm nay không biết hắn bị gì, không tự chủ muốn bước tới gần, thông qua khe nhỏ nhìn cảnh tượng bên trong.

Hạo Lân, người cha lạnh lùng ít nói của hắn, vậy mà làm ra bộ dáng hèn mọn thèm khát, ôm chầm lấy người trong lòng ra sức hôn hít, giọng điệu cưng nựng chiều chuộng dỗ dành.

“Vợ, hôm nay anh đã làm theo ý em, em có vui không? Em thấy con trai khỏe mạnh, đã yên tâm rồi chứ?”

Người phụ nữ trên cổ đeo dây xích, nhô ra từ mái tóc dài đen nhánh nối vào đầu giường, điên cuồng gật đầu, nức nở lắp bắp trả lời.

“Rồi, vui… vui lắm… a… em đau, ông xã…” Bàn chân rướm máu cọ loạn lên ga trải giường trắng tinh, vết roi chồng chéo lên da thịt bầm tím, ai nhìn vào cũng đều phải xót xa.

Giọng Hạo Lân vừa nãy còn vui vẻ, tự dưng tức giận trách móc, trách người phụ nữ đó sao dám chạy trốn, nếu còn dám chạy sẽ không cho gặp con trai nữa, lập tức lấy dao chặt cụt tứ chi. Đối phương sợ hãi vô cùng, ôm lấy ông ta hôn môi lấy lòng, khóc nấc thề thốt đủ điều.

Hạo Hiên sững sờ nhìn hai thân ảnh dây dưa với nhau, cha đang nở nụ cười hạnh phúc thỏa mãn mà hắn chưa từng thấy trước đây. Tại sao lại có thể chứ? Cả người Hạo Hiên lạnh toát nhưng trái tim đập kịch liệt dần trở nên nóng hổi. Thiếu niên lặng lẽ rời đi, ánh mắt mở to kinh ngạc, như phát hiện ra một chân trời thú vị mới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Thông tin truyện
Tên truyện Song tính
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex cưỡng dâm
Ngày cập nhật 17/05/2023 03:33 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đụ cô gia sư - Tác giả Ngọc Linh
Phần 9 Chúng tôi tắt đầu đi rồi ra ngoài mua mấy két bia và nước ngọt chuẩn bị liên hoan. Khi chúng tôi về thì mọi thứ đã chuẩn bị xong. Mọi người bắt đầu vào bàn rồi cùng nhậu. Bữa ăn diễn ra khá lâu mãi đến gần 1 giờ chiều thì tôi mới don dẹp xong và vào nhà nghỉ ngơi. Mọi người hát karaoke nhé. Được mở đi nào. Chúng tôi hát hò một lúc thì cũng thấy chán nên bảo Nam. Em bật cái đĩa lúc nãy cho mọi người thưởng thức đi em. Đúng rồi thế mà quên mất đó. Chị Vy ơi đóng hết cửa vào đi rồi bật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Đụ tập thể Làm tình tay ba Sextoy Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Chu Hổ (Update Phần 34)
Phần 25: Cực Lạc Lão Tiên Chu Hổ mang theo Lôi Vũ trở về từ Đông Hải, mới phát hiện ra thế cục thiên hạ đang có sự biến chuyển vô cùng to lớn. Tính từ lúc hắn xuất phát cho đến khi trở về, cũng đã gần nửa năm. Mùa đông trôi đi, xuân đến, hạ về, chiến tranh một lần nữa diễn ra. Ba nước đánh nhau đến máu chảy thành sông, xương chất thành đống, Cửu Tinh Đại Trận theo suy đoán của Vũ Trọng Đế cũng đã gần hoàn thiện. Thế cục chân vạc cân bằng chưa bao giờ mất đi, bất quá dạo đây, Nữ Tiên Quốc cũng bắt đầu có dấu hiệu rục rịch...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Thuốc kích dục Truyện tiên hiệp
Hồi ức: Ngày đó ta bên nhau
Phần 25 Em vẫn thở đều đều mà không trả lời. Nghĩ là em đã ngủ, tôi khẽ rút cánh tay ra khỏi gáy em rồi với chiếc gối kê xuống dưới để em gối đầu. Sau đó tôi nhẹ nhàng bước xuống nền nhà rồi đi ra ngoài ban công. Đêm buồn, trước đây mỗi khi ra ban công đứng một mình tôi lại nhớ đến chị. Có điều những ngày đó tôi nghĩ đến chị bởi tôi băn khoăn không biết hiện tại cuộc sống của chị ra sao, chị có được vui vẻ hạnh phúc hay không, và một chút man mác buồn khi nghĩ về những ngày tôi và chị còn ở bên nhau. Còn hôm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ với hàng xóm Làm tình nơi công cộng Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng