– Em có biết tục cướp vợ của người Mông như thế nào không?
Khoa trả lời nhưng đầu óc chỉ nghĩ đến những gì trên người chị Thu Huyền mà mình vừa chộp được:
– Em cũng có nghe nói nhưng không biết nhiều.
Chậm rãi từng chữ một, chị Khánh Linh giải thích:
– Là một tục cổ của người Mông, một nét văn hóa rất đặc sắc và đáng được gìn giữ. Khi Tây Bắc bước vào mùa xuân là lúc những chàng trai Mông rộn ràng hẹn bạn chuẩn bị cho ngày đi “cướp vợ” (còn gọi là kéo vợ). Theo nhiều người nơi đây, tục kéo vợ có từ rất lâu đời. Những đôi trai gái đến tuổi cập kê phải lòng nhau, hẹn hò ở trên rừng, trên đường, hay phiên chợ rồi đến xế chiều, chàng trai nhờ một vài người bạn lên điểm hẹn kéo cô gái về nhà mình.
Mặc dù đôi trai gái yêu nhau, ước hẹn chung sống cả đời nhưng không có cô gái nào tự bước chân về nhà chồng, chàng trai phải tổ chức kéo thì cô gái mới chịu về. Đám kéo nào càng nhiều bạn bè tham gia giúp, kéo càng quyết liệt, thì đôi vợ chồng đó càng hạnh phúc và sống lâu, càng đông con, nhiều của…
Thường đối với người dân tộc Mông, khi trai gái đã “ưng cái bụng”, họ sẽ về báo cáo với gia đình hai bên. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, nhà trai sẽ mời ông mối sang nhà gái thưa chuyện rồi làm lễ dạm hỏi, lễ ăn hỏi (hẹn cưới) và cuối cùng là lễ cưới (đón dâu). Đám cưới thường được tổ chức vào mùa xuân, khi mà đất trời giao hòa, vạn vật sinh sinh sôi nảy nở.
Nhưng thực tế trong cuộc sống có rất nhiều đôi trai gái yêu nhau mà không lấy được nhau, chủ yếu là cha mẹ cô gái không đồng ý. Vậy nên tục kéo vợ là giải pháp hữu hiệu cho họ. Vào một ngày đẹp trời nào đó, chàng trai sẽ hẹn cô gái đến tâm tình, rồi nhờ người thân, bạn bè bí mật giúp sức, kéo cô gái về nhà mình. Cô gái dù biết trước mọi chuyện vẫn cảm thấy bất ngờ, kêu toáng lên giả vờ kêu cứu, khóc lóc để người nhà mình biết đến cứu.
Người ta cho rằng người con gái bị kéo về làm vợ mà không khóc lóc, kêu la thì bị coi là hư hỏng, bị gia đình và làng xóm coi khinh. Khi người nhà gái mang gậy gộc đến cứu cô gái, các bạn của chàng trai sẽ xông ra đỡ đòn để chàng trai mang cô gái về nhà. Theo lệ của người Mông khi đi “kéo vợ”, nhà trai không được phép đánh lại nhà gái.
Việc kéo vợ về cũng phải rất khéo léo để chân cô gái không chạm đất, không có lực giằng co, không đánh trả được, miệng không cắn lại được mà không gây thương tích cho cô gái. Khi về đến gần nhà trai, đoàn người kéo vợ cử một người chạy trước về báo với những người chờ sẵn trong nhà như bố, mẹ hay các cô, chú của chú rể bắt một đôi gà, một gà mái tơ, một gà trống chưa gáy đợi sẵn ở cửa chính khi đoàn người kéo cô dâu về thì làm phép. Sau đó cô gái mới được đưa vào nhà.
Người Mông quan niệm con gái đã bị người ta dùng gà trống làm lễ nhập nhà rồi thì có bỏ về bố mẹ đẻ cũng không thể chấp nhận được. Cô gái đã trở thành người của nhà khác, khi chết cũng là ma nhà người khác.
Trong bữa cơm thiết đãi những người đi kéo vợ, nhà trai sẽ cử một người sang báo tin cho nhà gái biết, nhà trai đã kéo được con gái họ về làm dâu nhà trai. Chính vì vậy, khi biết con gái mình đã bị người ta kéo về làm vợ, dù có không đồng ý, có ấm ức thì đa phần nhà gái cũng đành đồng ý.
Khi cướp được cô gái về, nhà trai bố trí cô gái ngủ cùng với các chị em gái của chàng trai ba đêm. Đến sáng thư ba, họ sẽ chuẩn bị làm bánh dày để đưa cô gái về nhà. Đoàn người đi sang nhà cô dâu gồm chú rể, bố mẹ chú rể và người thân, chú rể phải quỳ lạy tất cả các thành viên nhà gái để làm quen.
Nhà gái cũng tổ chức bữa cơm tiếp đãi nhà trai, tại bữa cơm này người đại diện nhà gái hỏi cô gái thật kỹ có thể chung sống cả đời với nhà trai được không. Nếu thấy sự ưng thuận, gia đình nhà gái vui vẻ dọn tư trang của cô gái đem về nhà chồng, mọi việc chuẩn bị cho đám cưới bắt đầu. Nếu như vừa đến nhà gái, người con gái buồn rầu, khóc lóc van xin cha mẹ không muốn về nhà trai thì hôn nhân coi như bị hủy bỏ.
Việc sống chung trong gia đình nhà trai ba ngày sẽ tạo điều kiện cho người con gái làm quen với nhà chồng, công việc nhà chồng. Nếu trong thời gian sống thử, cô gái cảm thấy chấp nhận được, đôi trẻ mới chính thức được bắt đầu cuộc sống vợ chồng.
Phải mất đến 15 phút, chị Khánh Linh mới nói xong cái tục lệ cướp vợ của người Mông, chị thật là dài dòng, chị chẳng biết rằng, ở sau lưng chị, cách đó không xa người sốt ruột nhất là Thu Huyền, còn người nghe chị nói, là Khoa thì cũng chẳng có tâm trạng nào để nghe, khi trong đầu toàn hiện ra hình ảnh vú và bướm của cô giáo đẹp nhất rừng Tây Bắc.
Nhưng Khoa giấu không cho chị biết cái tâm trạng thật của mình, cũng tỏ vẻ hào hứng:
– Tục lệ như vậy thật là đẹp, là cưỡng ép nhưng không phải cưỡng ép.
Khánh Linh thở dài:
– Nhưng ngày nay, truyền thống đó dần dần mai một, không những không giữ được cái gốc mà còn biến tướng để trai – gái làm điều sằng bậy. Như em thấy rồi đấy, chuyện chị Huyền vừa mới xảy ra thôi, là một minh chứng.
Thắc mắc từ lúc nhìn thấy chị Huyền trần truồng đến giờ của Khoa vẫn chưa được giải đáp, nhân cơ hội này, Khoa hỏi chị Linh:
– Chị Huyền không bị sao chứ ạ?
– Em hỏi vậy là sao?
– Ý em hỏi là, chị… Huyền… chị ấy đã bị… chưa?
Sao Khoa không nói thẳng toẹt là chị Huyền đã bị hai thằng kia địt chưa nhỉ? Hỏi vậy vừa thẳng thắn, chị Linh lại thích nghe những từ “man dại” như thế.
– Sắp thôi. Cũng may. Mà Khoa này, vừa rồi chắc em cũng nhìn thấy… lúc Huyền… không mặc gì.
Khánh Linh đánh động, cô biết mình không thể bỗ bã bảo là: “Khoa ơi, em vào địt Huyền đi, nó đang nứng lồn lắm rồi”. Đành phải đánh vòng vèo.
Khuôn mặt Khoa trở nên đỏ dừ, biểu hiện chân tay bắt đầu bối rối:
– Em… Em… thì lúc đó…
– Có gì phải ngại đâu. Thế chị… hỏi thật… Em phải trả lời thật nhé. Em có thích được… được… “ấy ấy” Huyền không?
Nếu như là một người khác, trong những câu chuyện khác thì câu trả lời của Khoa hết sức đơn giản, cậu muốn, chắc rồi, thanh niên trang tráng nhìn thấy gái đẹp hở hang, đứa nào chẳng muốn cơ chứ. Nhưng đây lại là Khoa, cậu chưa biết trả lời chị Linh như thế nào, bởi cậu không xác định được chị Linh có thật lòng không? Hay chỉ là đang thử lòng cậu mà thôi.
Thấy Khoa không nói gì, nhưng nhìn biểu hiện thì Linh đã biết được trong lòng Khoa đang nghĩ gì. Cũng giống như Huyền, muốn lắm nhưng ngại nói ra, bởi mỗi người một hoàn cảnh khác nhau. Linh tung chiêu bài cuối cùng, cũng chính là những điều cô nghe chính miệng người trong cuộc kể ra:
– Chị được nghe Bích Thảo và Han Vy kể lại chuyện đã… làm với em rồi. Giờ chị nói thẳng, có gì em đừng giận nhé. Em hãy làm chuyện đó với chị Huyền được không? Chị Huyền cần điều đó từ em.
Khoa ngỡ ngàng trước lời nói vừa rồi của chị Khánh Linh, lời nói đó chẳng phải đúng như mong đợi của mình:
– Nhưng… chị Huyền… chị ấy…
– Huyền đang đợi em. Đi đi, chị ở đây canh cho hai đứa.
…
Trong lòng Khánh Linh lúc này thật khó tả, cô đứng nép sau gốc cây già. Sau lưng cô, sau gốc cây kia, Khoa và Thu Huyền đang không một mảnh vải, cả hai trần truồng quấn lấy nhau, lấy bộ quần áo người Mông làm nền. Thu Huyền trần truồng nằm ngửa, hai chân quặp lấy hông Khoa. Khoa ở trên, dương vật thụt ra thụt vào cái bướm nóng hổi ướt sũng của cô giáo, miệng không ngừng bú từng bên vú một cách say sưa.
Thỉ thoảng, vì quá tò mò, Khánh Linh vẫn len lén ngó lại phía sau để nhìn xem hai đứa đang làm gì, rồi lại rụt đầu lại ngay. Cô không phải sợ bị đôi trai gái phát hiện mình xem lén, mà cô đang sợ chính bản thân mình.
Những tiếng rên, tiếng va chạm giữa âm hộ và dương vật liên tục phát ra lọt vào tai cô như những nhát cắt vào cơ thể, làm cô khó chịu vô cùng.
Cô bứt rứt, cô ngứa ngáy, cô hồi hồi. Cô nửa mong mình không có mặt nơi đây, lại nửa mong mình được ở gần hơn nữa để nhìn xem hai đứa đang làm gì, nhìn xem cái dương vật nó vào bên trong bướm sẽ như thế nào.
Khánh Linh có muốn được như Thu Huyền không? Cô muốn lắm, cô muốn người nằm dưới đất kia không phải là Thu Huyền mà là chính cô, muốn cái lồn của cô được thỏa thê với cái dương vật trẻ trung kia. Nhưng cô lại không thể làm thế, bởi cô không giống như Thu Huyền, cô đã là một người vợ. Chồng cô có ở xa thì cô vẫn phải giữ đạo làm vợ, phải kiềm chế, phải truân chuyên.
Khánh Linh thở dài, cắn môi, cắn lợi gồng thật mạnh cơ bướm, rồi ngẩng mặt lên trên, nhìn những tia nắng chiếu xuyên qua kẽ lá:
– Mình phải nhịn thôi. Lồn ơi! Tao xin lỗi.
…
Trước mùa mưa, bao giờ cũng thế, trời thường trong hơn, xanh hơn bình thường. Mà hình như cây cối và động vật hoang dã nơi đây cũng có thiên phú nào đó dự báo trước được mùa mưa thì phải, tiếng những con chim rừng, con thú hoang từ nơi sâu thẳm loáng cái lại dọi về, nghe đến âm u và tĩnh mịch.
Giờ đã là hơn 10 giờ đêm, Khoa và mẹ nằm trên cùng một chiếc giường, từ lúc Khoa lên đây, đêm nào cũng thế, mẹ nằm trong, sát cửa sổ, Khoa nằm ngoài. Hơi thở không đều của cả hai mẹ con báo hiệu cả hai người chưa ngủ, vẫn dỏng tai nghe tiếng rừng đêm. Mẹ Thương thì đã nghe đến thuộc lòng từng tiếng rừng rồi. Tiếng nào của con nai, tiếng nào của con hoẵng, tiếng nào của con gà rừng, tiếng nào của vợ chồng con chim rừng chí chóe cô Thương thuộc cả. Hơn 20 năm ngủ bên rừng, nghe tiếng rừng cho cô hiểu biết không ít về rừng.
Nhưng còn Khoa, tiếng rừng ấy lạ lẫm làm sao, nó làm cậu mất ngủ. À mà cũng không hẳn những tiếng lạ tai ấy làm Khoa khó ngủ đâu. Khoa đang suy nghĩ về những chuyện đã qua. Lên đây chưa một tuần, thời gian không dài nhưng những trải nghiệm lại bằng tất cả quãng đời phía trước cộng lại. Chuyện cô giáo Bích Thảo, cô giáo Hạ Vy và mới buổi trưa nay thôi là chuyện với cô giáo Thu Huyền. Cả 3 cô giáo đều cho Khoa những phút giây tình dục đầu đời đầy cảm xúc mà Khoa sẽ chẳng bao giờ quên. Cả 3 cô giáo đều có một xuất phát điểm khi trao thân cho Khoa là sự thiếu thốn về mặt tình dục theo đúng nghĩa đen của nó. Suy rộng ra, tất cả các cô giáo Pa Thăm, trong đó có mẹ Thương đang nằm cạnh Khoa đây đều đang dần héo úa đi vì sự cô đơn đến cùng cực ở vùng biên cương này.
Khoa hoàn toàn không có một chút đánh giá xấu nào về các cô giáo, về mẹ cả, bởi Khoa cũng là người có học, cũng có những kiến thức về cuộc sống ở một mức nào đó đủ để hiểu biết. Là con người cả mà thôi.
Thêm nữa, có một chuyện vẫn là mối nghi trong lòng mình mà Khoa chưa thực sự khẳng định được đáp án, chỉ mới là sự nghi ngờ thôi. Chuyện đó bắt đầu ngay ở cái đêm đầu tiên Khoa ở trên này, chuyện cậu bị ai đó bú buồi lúc đang ngủ đến khi xuất tinh. Chuyện này không chỉ xảy ra một lần vào cái đêm đầu tiên ấy, mà còn mấy đêm sau này nữa. Người mà Khoa ngỡ là làm chuyện đó không ai khác chính là người đang nằm ở bên cạnh mình đây, mẹ Thương. Người làm cái điều hết sức nam nữ, vợ chồng ấy chẳng lẽ lại là mẹ hay sao? Khoa lắc lắc đầu cố đẩy suy nghĩ đó ra khỏi não làm chiếc giường động đậy.
– Không ngủ được à con?
Cô Thương dường như cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, chiều nay, lúc đoàn đi chợ phiên về, sau khi lấy từ tay Khánh Linh mấy hộp bao cao su mà cô nhờ mua, cô đã được nghe Khánh Linh thuật lại những gì xảy ra. Giờ cái mà cô muốn biết, chính là chi tiết sự việc, do chính con trai cô kể lại như nó đã hứa khi cô đồng ý để nó làm những việc “thiện” đó. Cô quay người lại với con, lưng hướng về cửa sổ. Hôm nay gió Lào thổi mạnh, bắt đầu mùa mưa năm nào chả thế, làm thời tiết nóng hơn bình thường, mặc dù đêm ở vùng cao thường thì lành lạnh. Cô Thương mặc một bộ quần áo ngủ mỏng manh, áo cộc tay, quần lửng bằng vải mỏng, cô không có thói quen đeo áo vú lúc ngủ, giờ cũng thế. Đôi bầu vú nần nẫn hướng về con, phập phồng theo nhịp thở của cô. Mũi cô cũng gần con hơn, cô ngửi thấy mùi đàn ông, phát ra từ phía con.
– “Vâng, tự nhiên con khó ngủ quá”, trong đêm tối, Khoa không nhìn rõ mặt mẹ, nhưng đoán được mặt mẹ ở rất gần mình vì tiếng mẹ gần lắm, nghe rõ mồn một. Cả hương thơm dịu nhẹ từ người mẹ phát ra nữa. Mẹ không dùng xà phòng thơm giống phụ nữ miền xuôi bao giờ. Nhưng mẹ hay tắm bằng nước lá rừng do dân bản đi rừng hái về biếu, mùi của lá rừng rất khác so với mùi của xà phòng, nó dìu dịu, đằm thắm, như chính mẹ vậy.
Cũng thầm đoán được con đang suy nghĩ về chuyện gì, nên cô Thương dò dẫm để khẳng định:
– Có phải chuyện trưa nay ở chợ Phiên không?
Quả đúng đó là một trong những điều mà Khoa đang suy nghĩ và hồi tưởng lại, chuyện ở chợ phiên, dưới một gốc cây trong khu rừng rậm rạp, cậu và chị Thu Huyền đã làm chuyện đó, ở xa còn có chị Khánh Linh cảnh giới. Khoa khẽ gật đầu nhưng biết mẹ chẳng nhìn thấy vì trời tối quá, cậu nói thật khẽ:
– “Vâng ạ”, chuyện chợ Phiên có nhiều chuyện chứ không riêng gì chuyện mà Khoa đang nghĩ, Khoa hy vọng mẹ sẽ không hỏi về chuyện với chị Thu Huyền.
Nhưng Khoa đã nhầm, chợ phiên Tả Sín Chài mẹ Thương đã đi cả trăm lần, có chuyện gì ở cái chợ phiên mà mẹ chưa biết, mẹ là mẹ quan tâm đến cái “chuyện kia” cơ. Ngẫm một lúc, mẹ lấy hơi rồi hỏi Khoa:
– Thế… có… mang… bao không?
Khoa giật mình đánh thót một cái, dương vật trong quần tắp lự dựng phắt dậy, đội chiếc quần đùi thành một cái lều. Cũng may trời tối như mực nên mẹ không phát hiện ra. Cái cảm giác thân dương vật trần trụi đâm vào bên trong ống âm đạo chị Huyền vẫn rõ mồn một. Hóa ra chuyện mà mẹ hỏi là cái chuyện đó. Khoa đoán không nhầm thì mẹ đã tỏ mọi chuyện, có lẽ là hỏi chị Khánh Linh hoặc trực tiếp hỏi chị Huyền. Biết có giấu cũng chẳng được, với lại cậu đã hứa là sẽ nói với mẹ tất cả từ trước cái lần ra suối địt chị Hạ Vy rồi, Khoa đành thành thực:
– Con… không. Lúc đó… bất ngờ, con không có chuẩn bị. Với lại… Con cũng chưa… mang… bao cao su bao giờ.
Nghe con nói đến đây, Thương nghĩ về hai hộp bao cao su mà cô đang cất trong tủ quần áo, lúc nãy lấy từ chỗ Khánh Linh về. Cũng định bụng chờ cơ hội để đưa nó cho Khoa, dặn dò nó cách sử dụng. Chuyện quan trọng nhất trong thời gian Khoa ở đây không phải là nó địt bao nhiêu cô giáo, địt mỗi cô giáo bao nhiêu lần, mà chính là có để lại hậu quả gì hay không? Các cô giáo như những mảnh ruộng khô cằn, bao nhiêu giọt nước mưa cũng không đủ đâu mà. Chính vì vậy, việc dùng bao cao su là vô cùng cần thiết. Không cần phải nói chi tiết, hậu quả nếu một trong các cô có chửa, hoặc khủng khiếp hơn là toàn bộ các cô giáo có chửa thì không biết sẽ như thế nào? Chỉ biết chắc chắn là trường Pa Thăm sẽ giải tán. Cũng may, chiều nay, chính miệng Thương đã hỏi kỹ Thu Huyền nên biết được là mặc dù Khoa có bắn tinh đầy ứ vào trong âm đạo nhưng không lo mang chửa vì Thu Huyền mới tắt kinh được 3 hôm.
Chuyện bao cao su để sau hẵng nói, giờ Thương muốn nghe nhất chính là phần chính của câu chuyện, Thương thở mạnh một cái, hơi nhíu nhíu ở miệng bướm để kiềm chế những ham muốn đã bắt đầu trỗi dậy trong cơ thể:
– Kể lại cho mẹ nghe đi… Mẹ…
Không thể nói hết ý của mình, bởi như thế thì sống sượng quá, sợ Khoa lại nghĩ ngợi lung tung. Đành bỏ lửng để Khoa tự hiểu là mẹ muốn biết vì mẹ cần phải biết mà thôi.
Nhưng Khoa nào có hiểu theo ý mẹ muốn đâu cơ chứ. Khoa biết chứ, mẹ và các cô giáo Pa Thăm đều có một điểm chung, đó là ham muốn tình dục. Với các cô giáo khác thì Khoa có thể địt giúp để giải tỏa, nhưng còn với mẹ thì đó là điều không thể, mẹ là mẹ đẻ của Khoa. Nếu Khoa làm chuyện đó với mẹ hóa bằng loạn luân đó ư. Tất nhiên, trong quá khứ và cả ở thì hiện đại, chuyện đó không phải là không thể xảy ra, vẫn xảy ra ở Đông ở Tây đấy thôi. Nhưng mẹ còn là một cô giáo, chắc mẹ sẽ không bao giờ làm chuyện đó, kể cả Khoa có muốn và sẵn sàng đi chăng nữa. Làm thế nào để vừa giúp mẹ, lại không để hai mẹ con vào tình huống khó xử đây. Khoa chợt nhớ ra, trong sự đa màu sắc của tình dục có một cái mà người ta thường gọi là: “Thính dâm”. Phải, hay là Khoa giúp mẹ bằng cách cho mẹ “thính dâm” nhỉ? Nếu căn cứ vào những gì Khoa và mẹ giao tiếp thì có lẽ mẹ muốn thính dâm. Chẳng phải mẹ đã dặn là Khoa phải kể cho mẹ nghe lại những gì đã làm với các cô giáo đó sao. Đó là biểu hiện rõ ràng nhất ý muốn của mẹ. Khoa đã biết mình phải làm gì. Cậu chậm rãi hỏi mẹ để xác nhận:
– Mẹ muốn nghe chi tiết hay chỉ sơ sơ giống như lần con kể chuyện làm với chị Thảo và chị Vy?
Không chỉ bướm, giờ đây, cặp vú bầu bĩnh, nần nẫn của Thương cũng bắt đầu đòi hỏi, đầu vú săn lại, tê tê chạm vào vải áo:
– “Tùy… con”, trong đêm đen, Thương vô thức đặt tay lên bầu vú mình, lòng bàn tay vô tình thế nào lại khẽ day day vào đầu vú. Thương biết, vú mình to lắm, căng lắm, lại mịn màng nữa. Cũng bởi chẳng mấy khi nó được người đàn ông nào vần vò, mút mát. Thế nên nó vẫn giữ được hình dáng như hồi Thương còn thiếu nữ.
Khoa bắt đầu chầm chậm kể, cậu vận hết trí óc của mình để kể chuyện. Nếu chỉ đơn thuần là thuật lại thôi thì chẳng phải nghĩ nhiều làm gì. Chuyện nam nữ cũng chỉ cởi quần áo, rồi trần truồng ôm nhau, rồi dương vật chui vào trong âm vật, rồi dập, rồi xuất thôi. Nhưng kể làm sao đúng tính chất của một cái gọi là “thính dâm” thì mới khó. Khoa bắt đầu, tiếng nhỏ dần chỉ đủ hai mẹ con nghe thấy:
– Sau khi chị Linh bảo con đi vào chỗ chị Huyền, lúc đầu con cũng ngại lắm, không biết là chị Linh có nói đúng không. Nhỡ chị Huyền không đồng ý thì hai chị em không biết nhìn nhau thế nào nữa.
Một tay ở trên vú, nhè nhẹ xoa để dịu bớt cảm giác kiến bò trên đầu ti, một tay còn lại, Thương không thể kiềm chế được mà đặt nó ở đúng ngã ba giữa hai chân, hơi ấm từ bên trong bướm tỏa ra làm bàn tay Thương cảm nhận rất rõ. Thương nói mà như không nói, bởi đó là tiếng nói từ trong họng giống như người ta đang rên rỉ:
– Lúc đó, cái Huyền trông như thế nào?
Khoa cũng nào có kém chi, đúng là thanh niên mới lớn, ngày ba đêm bảy, mới hồi trưa đã xuất đến kiệt tinh, vậy mà giờ, mới chỉ nghĩ lại thôi mà buồi đã sưng lên cứng ngắc như một khúc củi khô, cậu cũng mò tay xuống buồi mình, đè nó xuống cạnh đùi.
– Lúc trước thì con nhìn thấy chị Huyền… trần truồng vì bị hai thằng Tầu chuẩn bị… hiếp. Nhưng khi vào bên trong, chị Huyền đã mặc lại quần áo, bộ quần áo của phụ nữ Mông mà chị ấy vừa mới mua trên chợ. Nhưng đôi mắt chị Huyền nhìn con rất khác lạ, con còn thấy trên hai đôi môi chị bóng nhẫy vì nước bọt, chị ấy phải dùng lưỡi để liếm không cho nước chảy thành giọt. Con cũng đoán là chị Huyền chắc là đang thèm muốn lắm rồi. Chị chỉ nhìn thoáng vào mặt con thôi, còn lại thì chị ấy cứ nhìn chằm chằm… vào háng con. Mà lúc đó… con cũng ngại quá, vì vừa nãy nhìn thấy… vú và… “cái ấy” của chị Huyền rồi, lại được nghe chị Linh nói là chị ấy đang… nứng nữa nên cái… đó của con mới cương cứng, nó chọc ra ngoài quần, chắc là chị Huyền cũng biết được điều đó nên chị ấy nhìn kỹ là phải.
Ở bên ngoài quần, Thương lấy một ngón tay tìm đúng âm vật rồi nhay nhay, giống như là nhiều lần trước cô vẫn thường thủ dâm. Bướm Thương giờ đã ướt không cần phải bàn cãi, nó mong cô làm điều đó cho nó một cách mạnh mẽ hơn, ống bướm cũng cuồn cuộn tưởng sắp có cái gì đó xâm nhập. Thương cắt lời con:
– Con cứ kể thẳng đi, đừng ngại, không cần phải “cái đó”, “cái kia” đâu.
Một khi cơn nứng đến, người ta sẽ dần dần dẹp bỏ cái “phần người” để “phần con” trỗi dậy. Đó là lý do Thương muốn nghe tận tai những từ ngữ trần tục nhất của tình dục.
Khoa cũng muốn thế, nhưng vì sợ mẹ ngại nên không dám nói thẳng những từ ngữ ấy ra, nhưng mẹ đã nói thế thì còn gì nữa, với lại cậu cũng đang “máu”:
– Vâng. Khi con đến gần chỗ chị Huyền, con ngồi xuống cạnh chị, con chưa dám nói gì, và chị Huyền cũng như vậy. Lúc đó, con ngửi thấy mùi dâm thủy phát ra từ… lồn chị Huyền rất đậm đặc, có lẽ lồn chị đã ướt và đã nứng từ lúc bị hai thằng Tầu sờ rồi.
“Á”, đúng lúc đó thì có tiếng phát ra từ phía mẹ Thương làm Khoa hơi giật mình hỏi:
– Mẹ bị làm sao vậy?
– “Mẹ không sao? Hình như có con muỗi đốt mẹ, con kể tiếp đi”, Thương giấu nhẹm chuyện cô suýt chút nữa thì đạt cực khoái bởi từ “lồn” phát ra từ miệng con trai. Là cô giáo, cô chưa từng nói, cũng chưa từng nghe ai nói từ ấy ra miệng, đây là lần đầu tiên cô nghe bằng tai. Trong đầu cô, đã nhiều lần cô nghĩ cái điểm giao nhau giữa hai chân mình và gọi thầm nó là “lồn”, nhất là những lúc cô thủ dâm. Nhưng đây là lần đầu tiên, cô nghe từ ấy bằng tai, lại do một người khác nói ra. Oái oăm thay, lời nói ấy lại từ miệng của một người đàn ông, ở ngay cạnh cô, trên giường, giữa đêm, và đó lại là con trai cô dứt ruột tuột lồn rặn ra. Ấy thế nên, phản ứng của cơ thể vừa rồi không khó để giải thích, từ “lồn” như một mũi kim xuyên vào quả bóng bay, làm nó vỡ tan ngay tắp lự, làm Thương xuýt chút nữa đạt được cực khoái. Dư âm của cái đó là tiếng rên “á” phát ra từ miệng, là lồn cô rít lại, là âm vật ngoe nguẩy cứng như một mũi dùi đâm vào ngón tay cô đang ở trên nó.
Khoa đoán là mình đã thành công được phần nào đó, biểu hiện của mẹ vừa rồi Khoa thừa biết không phải do con muỗi nào đâu, hoặc nếu có do muỗi thì cũng là muỗi đốt vào lồn mẹ. Khoa hào hứng kể tiếp:
– Một lúc sau, con mới phá vỡ không gian im lặng của hai chị em, bởi con biết, dù gì chị cũng là con gái, chị còn ngại. Con là đàn ông nên chủ động trước, con bảo chị là: “Chị biết chuyện em với chị Bích Thảo và Hạ Vy rồi phải không?”. Nói xong, con quay mặt sang nhìn chị Huyền, chị cúi gằm mặt xuống không dám nhìn con, nhưng khuôn mặt chị đỏ gay, hơi thở chị ngày càng nặng nhọc. Và hình như là đít chị đang ngoáy ngoáy làm đám lá không dưới mông lạo xạo. Chị khẽ gật đầu nhưng vẫn không nói gì với con cả. Rồi con nói tiếp, cũng là muốn nhanh nhanh vào chuyện chính vì chị Khánh Linh có dặn con là phải làm nhanh để còn kịp về trường không tối, với lại cũng sợ mấy thằng Tầu quay lại: “Chị cho em làm với chị nhé?”. Khi con vừa nói xong thì chị Huyền ngẩng mặt lên nhìn con rất nhanh, đôi mắt chị nhìn con như muốn ăn tươi nuốt sống con, con biết chị đã muốn lắm rồi. Chị vừa gật đầu vừa nói với con một điều mà con sẽ còn nhớ mãi. Chị ấy nói là: “Khoa đừng nghĩ xấu về chị nhớ. Chị… thực sự… không thể chịu được nữa rồi”.
Cái mùi lồn của chị Huyền trong rừng lúc ban sáng chắc không đậm đặc bằng mùi lồn mẹ Thương bây giờ. Có thể hai cái lồn đều nứng như nhau, nồng độ mùi là như nhau nhưng không gian là khác nhau. Nếu như mùi lồn lúc ban sáng ở trong rừng nên bị phân tán thì mùi lồn của mẹ Thương lúc này ở trong phòng kín nên ngửi rõ hơn cũng phải thôi. Khoa kể tiếp.
– Con trả lời chị nhanh vì sợ chị lại nghĩ ngợi lung tung, con bảo với chị là: “Không đâu ạ, em hiểu mà”. Vừa nói xong câu ấy, chị Huyền như vồ lấy con, đẩy con đứng dậy trong khi chị ấy vẫn ngồi. Chị dụi đầu luôn vào háng con rồi hít một hơi thật sâu, chắc là chị ấy muốn người mùi từ… Dương vật con phát ra. Chị vừa dụi mũi vào cái… Buồi cứng ngắc của con trong quần, vừa tháo thắt lưng da, tháo cúc và kéo khóa quần của con. Chị làm rất nhanh rồi tụt quần của con xuống đến tận ống chân.
“Óc”, một tiếng nho nhỏ đó phát ra từ lồn Thương, Thương đã không thể nhịn được hơn nữa, cô chui tay vào trong quần rồi móc một ngón vào trong lỗ lỗn. Lỗ lồn cô nhỏ nhíu ôm chặt lấy ngón tay vừa chui vào, có lẽ nó chờ khoảnh khắc này đã lâu rồi. Thương phải gồng cơ mông để đáp lại cái cuồn cuộn của lỗ lồn. Tay ở trên vú bấu một phát thật chặt vào đầu tí làm nó đau nhói.
Nghe tiếng “óc” từ mẹ phát ra, Khoa đoán biết mẹ đang làm gì rồi, cậu kể tiếp:
– Khi quần bị kéo xuống, buồi con nảy tưng lên một cái, đập vào mũi chị Huyền, nhưng chắc là chị không bị đau đâu. Vì con thấy chị ấy như chết lặng đi, mắt chị nhìn buồi con như muốn lòi cả con người ra ngoài, cánh mũi chị đỏ ửng phập phồng, chắc là chị đang thở mạnh lắm. Lưỡi chị thò hẳn ra bên ngoài để liếm mép, rồi chị lắp bắp nói với con trong khi vẫn nhìn vào buồi con: “To quá, đẹp quá… chị thích lắm”.
Tiếng “óc óc” phát ra đều hơn, cùng với đó là chiếc giường hơi rung rung, Thương tự móc lồn mình đều đặn, giống như là đang địt vậy.
– Hình như buồi con to thật chứ không phải là do chị Huyền khen lấy lòng đâu. Con nhớ lần trước, khi con… địt chị Thảo, chị ấy phải dùng hai tay banh hai mép lồn ra thì buồi con mới chui vào được. Rồi còn lần con địt chị Thảo ở giữa suối Nậm Cha, mặc dù con dùng một tay nâng một chân chị ấy lên cao rồi mà mãi mới đâm được vào trong, lúc con đâm vào trong chị Hạ Vy còn kêu lên là “Thốn quá”.
Thương hấp háy đôi môi khô khốc, miệt mài móc lồn, nắn vú mình, nói như thở:
– “Đi rừng nhiều, nên… lỗ bị nhỏ lại”, chẳng thế mà, một ngón tay thôi mà lồn Thương cũng đã ôm trọn, khít rịt rồi.
Khoa định hỏi “lồn mẹ có nhỏ vậy không?” Nhưng không dám, cậu không muốn cắt việc thủ dâm của mẹ, tảng lờ như không biết mẹ đang tự móc bướm mình. Cậu tiếp tục câu chuyện còn đang dang dở ở trong rừng:
– Vâng, có thể là như thế. Chị Huyền nhìn buồi con một lúc khá lâu, chị ghé sát mũi vào đầu khất rồi hít, khi chị ấy đưa mũi ra thì tinh tương của con dính vào mũi chị tạo thành một sợi dây nối đầu buồi con với mũi chị, sợi dây tinh tương ấy dây vào miệng chị, chị thè lưỡi ra cuốn vào trong rồi nuốt ực một phát. Nhìn hành động của chị, con thực sự không thể kiềm chế được nữa. Còn định đè chị Huyền xuống rồi địt luôn vì không có nhiều thời gian. Nhưng con chưa kịp làm chuyện đó thì chị Huyền ngẩng mặt lên nhìn con một cái rồi vục ngay mặt vào háng con, miệng chị ấy mở ra đớp lấy đầu buồi con rồi cuốn vào bên trong. Con bị bất ngờ, vì con chưa bao giờ được ai đó bú buồi cả.
Thực ra, Khoa đã được bú buồi nhiều lần rồi nhưng lúc đó là pha giữa tỉnh và mơ, cậu cũng không thể bắt quả tang hành động của ai đó làm với cậu lúc đó nên cậu chưa tính là đã bị bú buồi. Khoa kể tiếp trong sự rung nhè nhẹ của giường, trong tiếng kêu nho nhỏ “ong óc” từ lồn mẹ, trong hư vô tiếng “ứ” rất nhỏ từ miệng mẹ phát ra:
– Thực tình, lúc đó, xuýt chút nữa thì con bị xuất tinh, cảm giác dương vật mình chui vào miệng một người phụ nữ thật quá sức chịu đựng của con. Đầu khấc chạm tít vào cuống họng chị Huyền, lưỡi chị ấy quấn hết bên này đến bên kia dương vật, trong miệng lại toàn nước bọt là nước bọt, âm ấm. Còn hai môi chị thì day day vào gốc dương vật con. Tất cả những cái đó làm con phải kiềm chế lắm, phải hít thở thật sâu không thì bắn tinh vào trong miệng chị ấy mất. Chưa hết đâu, miệng chị ấy mút, còn tay chị ấy thì dò dò, vân vân, vê vê vào hai hòn dái của con. Cũng có thể là tác động đó nên con bớt cảm giác buồn xuất tinh.
Nghe đến đây, Thương trộm nghĩ trong lòng: “Không biết cái Huyền học những cái đó từ đâu nhỉ? Hay là xem trộm phim sex?”. Cô buột miệng hỏi con:
– Bú lâu không?
– Hình như chị Huyền sợ con xuất tinh hoặc có khi chị ấy cũng thèm cái khác nên chị bú cho con chỉ 5 phút thôi. Con còn muốn chị bú nhiều hơn nhưng chị ấy lại nhả ra, hít một lần nữa rồi chị ấy cũng đứng dậy như con. Rồi chị ấy vừa nhìn vào buồi con, vừa từ từ cởi bộ quần áo dân tộc Mông ra trước mặt con. Mặc dù đã nhìn thấy vú và lồn chị Huyền lúc trước rồi, nhưng khi trực tiếp nhìn chị ấy cởi từng thứ một ra trên người, vú hiện ra, vùng bụng hiện ra, rồi lồn chị cũng hiện ra một cách từ từ, con nứng khủng khiếp, chỉ muốn lao vào địt chị ấy luôn. Nhưng con kiềm chế được vì không muốn chị ấy nghĩ con giống như mấy thằng Tầu.
– “Người nó đẹp không?”, Thương cũng chẳng lạ gì vú và lồn của Huyền, các cô giáo Pa Thăm thì biết nhau hết, cả khu sinh hoạt chung này có mỗi cái nhà tắm, thỉnh thoảng chị em vẫn tắm chung. Nhưng muốn hỏi Khoa để biết cảm nhận của một người đàn ông về cơ thể phụ nữ như thế nào.
Khoa nhớ như in khoảnh khắc ấy, cậu có thể kể lại vanh vách:
– Con thấy rất đẹp ạ. Làn da chị ấy trắng lắm, vú không to lắm… giống như… mẹ. À không, giống chị Thảo.
Khoa buột miệng nói và chữa cháy, bởi cậu cũng chưa được nhìn và bóp vú chị Thảo, đêm đó, chị mới chỉ tụt quần cho Khoa địt mà thôi.
Còn Thương, khi con nói lớ to giống vú mẹ, Thương giật mình nghĩ chẳng lẽ Khoa nhìn thấy vú mình rồi sao, mặc dù buổi tối đi ngủ, cô thường không mặc áo lót nhưng vẫn mặc những loại áo ngủ kín cổ cơ mà. Rồi cô chặc lưỡi, chắc là nó đoán.
Khoa lại kể tiếp vì không thấy mẹ thắc mắc:
– Lông lồn chị ấy đen xì, mượt và loăn xoăn ở trên mu, rồi khi chị ấy hơi dạng chân ra, con nhìn vào cửa lồn, thấy đỏ au, hai mép lồn úp vào nhau, lỗ thì bé tí chẳng, đầu âm vật nho nhỏ nhô ra ngoài một chút. Nhìn vô cùng hấp dẫn.
– “Con muốn làm gì khi nhìn thấy Huyền như thế?”. Thương hỏi dồn, tiếng nói ngày càng to, không be bé như lúc ban nãy.
Khoa thành thực nói:
– Thực sự thì lúc ấy, con muốn… liếm vào cái lồn ấy. Con cũng chưa bao giờ bú lồn ai cả, con cũng tò mò không biết cảm giác ấy sẽ ra sao?
– Rồi cái Huyền có cho con… bú không?
– Không mẹ ạ, chị ấy cởi xong quần áo thì nằm ngửa ra luôn, chị ấy nhìn con rồi nói: “Giúp chị đi Khoa”. Hai chân chị ấy banh ra hai bên, môi trên cắn vào môi dưới. Khi lồn chị Huyền banh ra, con nhìn thấy rõ những vệt nước trắng xóa ở cửa lồn, nước lồn bóng loáng chảy cả xuống là ướt cả lỗ đít. Con tiếc rẻ vì không được bú lồn, nhưng lại bị hấp dẫn bởi mong muốn đút buồi vào trong cái lồn chị Huyền.
Thương thầm nghĩ, con chưa từng được bú lồn, đến giờ vẫn chưa được bú. Nghĩ đến đấy thôi thì không dám nghĩ tiếp, bởi cô vừa thoáng đến cảnh mình nằm ngửa ra cho con bú. Miệt mài với công việc của mình, Khoa kể tiếp câu chuyện đang đến hồi gay cấn nhất.
– Rồi con quỳ xuống giữa 2 chân chị Huyền, một tay bám vào đầu gối chị, một tay cầm buồi day day vào cửa lồn chị Huyền, con chưa đâm vào ngay bởi vì muốn trêu cho chị nứng thêm một lúc nữa, con cứ lấy đầu buồi lướt lên lướt xuống lồn chị, thỉnh thoảng lại ấn vào âm vật xem phản ứng của chị thế nào. Quả thực là chị ấy thèm lắm rồi mẹ ạ, mông chị cứ ưỡn lên ưỡn xuống, cửa lồn cứ hấp háy mở ra khép vào, nước thì cứ trào ra liên tục không ngừng, miệng chị rên rỉ như van xin: “Kìa Khoa, còn làm gì thế, đút vào đi, chị… chị… đừng trêu chị nữa”.
Thương làm đúng động tác mà Khoa đang diễn tả trên cái lồn mình, thay vì bằng đầu buồi thì Thương dùng chính ngón tay của mình.
– Thấy chị tội quá, con cũng không nỡ trêu lâu, con chỉnh cho đầu buồi tì vào cái lỗ nhỏ ở chính giữa lồn, hai môi lồn bạnh ra ôm sát lấy đầu khấc, trước khi con dùng sức đẩy vào thì con nhìn vú chị, nhìn mặt chị một cái rồi hỏi: “Em… địt chị nhé?”. Chị Huyền gật đầu thật nhanh, chị nói theo con, chắc là chị chưa nói bậy bao giờ nên còn ngại: “Em… em… em… Địt đi”.
Thương cũng đặt ngón tay của mình vào cửa lồn, ở tư thế sẵn sàng, chỉ chờ Khoa kể tiếp mà thôi.
– Con lấy đà ưỡn mông ra phía sau một chút rồi đẩy mạnh vào háng chị một cái. Đầu buồi con chui vào lỗ lồn, phát ra tiếng “sụt” một cái rõ to.
Đúng lúc đó thì Thương chọc sâu ngón tay vào trong lồn mình.
– Lồn chị Huyền bé thật, chui được vào trong thì nó co bóp con rất mạnh, cuồn cuộn cuốn lấy buồi con như muốn vắt luôn tinh trùng ra. Con chỉ dám đẩy vào một nửa thôi chứ không dám đẩy hết, một là vì sợ làm nhanh quá lồn chị Huyền sẽ đâu, hai là con sợ mình sẽ bắn tinh mất vì lồn khít quá.
Tiếng Thương nói như rên rỉ:
– Ư ư ư, sau đó thì sao?
Kể đến đoạn này, chính Khoa cũng không kiềm chế được nữa, cậu cũng bắt đầu tuốt dương vật ở ngoài quần:
– Con chờ cho lồn chị Huyền ổn định rồi bắt đầu dập, lúc đầu con dập ở nửa bên ngoài lỗ lồn, những hình như chị Huyền muốn con dập sâu hơn nữa hay sao ấy, chị cho tay xuống bám vào mông con rồi đẩy mạnh vào trong, miệng chị ấy nói: “Sâu nữa đi Khoa, chị sướng lắm”. Và thế là con địt hết tầm, buồi còn vào sâu nhất có thể trong lồn. Vào đến tận cửa tử cung mới thôi. Cảm giác lúc đó của con sướng vô cùng, lồn chị Huyền thật là khít, lại liên tục co bóp làm con lúc nào cũng có cảm giác xuất tinh.
Thương thở dài lấy hơi, thầm nghĩ, “lồn cô giáo Pa Thăm ai chẳng thế. Ít địt, đi nhiều, lồn co lại là phải thôi”. Thương đã không thể kiêng dè tiếng phát ra từ lồn mình, động tác làm cũng mạnh hơn làm chiếc giường rung lên cảm nhận rất rõ. Một khi đã nứng thì đừng hỏi trứng sao dễ vỡ. Và đến thời điểm này, Thương cũng đoán chắc Khoa biết mình đang làm gì? Nghe Khoa kể, kinh nghiệm về tình dục cũng đâu phải ít đâu.
– Mặc dù cố gắng lắm, nhưng con chịu cũng không được lâu, chỉ khoảng được 10 phút thôi. Rồi cuối cùng, khi không thể chịu được thêm nữa thì con dập mạnh hơn, con không quỳ nữa mà nằm đè lên người chị Huyền luôn. Ngực con thì vào hai bầu vú của chị, miệng con hôn vào cổ chị rồi con nói nhảm: “Lồn chị làm em sướng lắm, em không chịu được nữa, em xuất tinh đây”. Chị Huyền cũng sắp lên đỉnh rồi, chị ấy cũng bấn lên, lồn chị co bóp rất mạnh, mông chị ấy xổm lên hẳn mặt đất, dứ mạnh vào háng con, tay chị ấy cào vào lưng con, chị ấy cũng nói nhàm giống con: “Chị cũng sướng lắm, buồi em làm chị sướng lắm, xuất tinh vào bên trong chị đi, chị cho em hết”.
Ngón tay trong lồn Thương hoạt động hết công suất, móc ra liên hồi làm nước phòi ra òng ọc, Thương cũng sắp tới cơn cực khoái của riêng mình, cô hối con kể tiếp:
– Rồi con có xuất vào trong… bướm cái Huyền không? ‘ Thương đã biết câu trả lời từ trước nhưng vẫn muốn hỏi.
– Con có, mà muốn xuất ra ngoài cũng không được. Bởi khi buồi con phình to để chuẩn bị xuất tinh thì lỗ lồn chị Huyền cũng thắt lại hút buồi con vào bên trong, rồi hai chân chị ấy quặp chặt lên mông con không cho con rút ra. Cả hai chị em cùng rít lên trong sung sướng. “Em ra… Chị ơi”, “AAAAA, chị cũng thế. Chị sướng… aaaaaa”.
Và Thương cũng vậy, một tia nước nhỏ xíu từ trong bướm bắn ra, đập vào lòng bàn tay cô. Thương đã cực khoái, cái cực khoái từ thủ dâm lần này hơn hẳn cái cực khoái từ thủ dâm ở vô số lần trước. Vẫn chỉ là một mình cô, nhưng cảm giác khác đi quá nhiều. Thương giật giật mông mình đập bình bịch xuống giường trong tiếng kể hổn hển của con trai:
– Con xuất hết tất cả tinh trùng vào trong lồn chị Huyền, xong rồi hai chị em nằm sõng soài ra, con vẫn đè lên thân người trần truồng của chị một lúc mới hồi lại sức. Sau đó con và chị mặc quần áo lại rồi cùng chị Khánh Linh trở lại chợ, sau đó 3 chị em về trường.
Câu chuyện của Khoa kể đã xong được một lúc mà không thấy mẹ trả lời, có lẽ mẹ đã xong việc của mẹ, chìm vào trong giấc ngủ của riêng mình với nụ cười mỉm trên môi. Khoa thầm nghĩ trong lòng: “Hình như mẹ cũng vừa cực khoái khi nghe mình kể chuyện. Tội cho mẹ thật, mình phải làm gì để giúp mẹ đây, không lẽ cứ kể chuyện như này mãi sao? Thôi chuyện đó để mai tính, đêm nay có lẽ mình không bị… mộng tinh nữa rồi?”.
Nhưng Khoa đã lầm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tà áo nơi biên cương |
Tác giả | Cu Zũng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 19/12/2022 06:38 (GMT+7) |