– Dương huynh đệ, Tuyệt Tình Cốc của ta hiếm khi có người tới chơi. Nay một nhà ba người các ngươi đã có mặt ở đây rồi sao không ở lại thêm mấy hôm để lão ca ta tận tình chủ nhà?
Dương Khang thầm nhủ: “Bà mẹ nhà ngươi. Cái tình chủ nhà của ngươi bố mày nhận không nổi đâu.”
Tuy nói là nói vậy nhưng bảo gã cùng Lý, Mục hai người dựa vào bản thân rời khỏi nơi quái quỷ này là nằm mơ nói mộng vì vậy chẳng còn cách nào khác đành cười nói:
– Đành làm phiền Công Tôn đại ca. Lại đây, Sầu muội, để ta dẫn muội đi thăm quan Tuyệt Tình Cốc này. Nơi này có hoa thơm cỏ lạ cảnh đẹp như vườn địa đàng. Phải rồi, nơi này có một loại hoa tình tuy mỹ lệ nhưng lại cực kỳ độc, chớ nên động, à phải, Niệm Từ cô nương, cô cũng nên đi theo ta đi, chỗ này đi lại không tiện lắm đâu.
Mục Niệm Từ, Công Tôn Chỉ và Cừu Thiên Xích đồng thời nhíu mày không thẹn tự nhủ: “Rốt cuộc tên này là khách hay là chủ nhân của Tuyệt Tình Cốc này vậy?”
– Tiểu đệ đệ, rốt cuộc ngươi đã tới Tuyệt Tình Cốc này bao giờ chưa?
Dương Khang chưa kịp lên tiếng, Lý Mạc Sầu đã rít lên:
– Dương Khang, nói cho thiếp biết, chàng và cô nương họ Mục này có quan hệ gì? Muốn một bước không rời hả?
Dương Khang lắc đầu quầy quậy:
– Oan quá, anh hùng, à nhầm, nương tử, tha mạng, ta không có ý đó, nghe ta giải thích, nghe ta giải thích có được không…
Lý mạc Sầu không nghe gã nói, tiếp tục siết chặt lỗ tai của gã:
– Còn Mai tỷ tỷ là ai? Mau nói cho ta biết.
Dương Khang đau đến chảy nước mắt. Chợt nghe Cừu Thiên Xích cười nói:
– Lý muội muội, có chuyện này ta muốn nói cho muội biết.
Dương Khang hồn vía lên mây. Ông trời ơi, Kim Dung ơi, jesuma, Thánh A La, thần Zues ơi. Một Mục Niệm Từ đã khiến gã khổ sở có miệng không nói lên lời giờ Cừu Thiên Xích còn muốn khuấy lên vũng nước đục này ư? Chúa ơi, cứu con.
Nào ngờ Cừu Thiên Xích lại nói:
– Mai tỷ tỷ là ai không biết thế nhưng cái vị Mục Niệm Từ này khẳng định còn là hoàng hoa xử nữ (gái trinh).
Dương Khang nghe vậy hai mắt tràn lệ, thiếu điều muốn thắp hương quỳ xuống bái lậy Cừu thiên xích. Tri kỷ, ân nhân, phụ mẫu tái sinh, Quan âm bồ tát cứu khổ cứu nạn cũng chỉ đến thế này mà thôi.
Quả nhiên nghe đến đây, nét gay gắt trong mắt Lý Mạc Sầu đã giảm đi phần nào, cánh tay siết trên tai gã cũng giảm đi vài phần lực đạo, Dương Khang nào để cơ hội bằng vàng này trôi qua, vội vàng thì thào vào tai nàng:
– Sầu muội, đừng hiểu lầm, nơi này tuy mỹ lệ nhưng lại ẩn tàng những mối nguy hiểm cực kỳ đáng sợ. Ta để nàng ta đi theo chính là vì sợ nàng ta sẽ gặp nguy hiểm.
Lý Mạc Sầu hừ giọng:
– Hứ, ngươi chỉ giỏi ngụy biện.
Tuy nói vậy giọng nàng đã nhẹ đi lắm rồi.
Mục Niệm Từ tuy trong lòng tuy không thoải mái nhưng nhìn hoàn cảnh xung quanh chỉ có người quen duy nhất là Dương khang thì cũng chỉ còn cách lặng lẽ đi theo gã và Lý Mạc Sầu.
…
– Sầu muội, muội nhìn, đóa hoa này đẹp không? Ấy, chớ đụng vào, đây là Tình Hoa, loại hoa này tuy đẹp nhưng lại hàm chứa kịch độc, chớ đụng, chớ đụng. À phải, Mục cô nương, cô chưa từng yêu ai, đụng thoải mái.
– Sầu muội, đóa hoa này đẹp hay không? Nó không phải hoa tình đâu, yên tâm đi. Tên gì à? Chưa có tên đâu, hay ta đặt nó làm hoa Mạc Sầu nhé. Nào im lặng, để ta cài hoa Mạc Sầu lên tóc nàng. (A di đà phật, Quá nhi, cho cha xin lỗi, cha mượn tạm chiêu của con để tán gái nhé.) – Cái gì, Mục cô nương, cô cũng muốn có một loại hoa cho mình? Không có, không có, các loài hoa ở đây đều có tên hết rồi, không còn loài hoa vô danh nào đâu.
– Sầu muội, đây là Đoạn Trường Nhai, ấy chớ lại gần, dưới lớp sương mù kia là vực thẳm. Phải rồi, ở đây có một truyền thuyết rất mỹ lệ, có một đôi tình lữ nàng thân trúng trọng thương không cách nào cứu chữa, chàng lại bị trúng độc hoa tình nhưng không muốn sống một mình, chàng đã quăng viên thuốc giải duy nhất xuống vực sâu… (Quá nhi, lại xin lỗi con rồi, yên tâm, ta sẽ nhất định bù đắp, sau này ta tuyệt đối không để bi kịch của con tái diễn đâu.)
…
Nghe tên họ Dương khua môi múa mép, hai vợ chồng Công Tôn Chỉ – Cừu Thiên Xích há mồm trợn mắt, tên tiểu tử này là thần thánh phương nào tại sao hiểu biết về Tuyệt Tình Cốc còn hơn cả chúng ta?
Trong khi hai thiếu nữ nghe gã kể về “truyền thuyết mỹ lệ” ấy đều rơi nước mắt, nhất là Lý Mạc Sầu nắm chặt tay gã không buông. Thậm chí còn thì thầm với gã:
– Nếu ngươi chẳng may trúng độc mà ngoan cố như vậy, ta… ta thà nhảy xuống ly biệt ngươi 16 năm cũng chẳng muốn ngươi chết.
Dương Khang nghe nàng nói vậy âm thầm cảm động, ôm chầm lấy nàng, hôn nhẹ vào môi nàng.
– Ta không ngốc như tên đó đâu, yên tâm, ta làm gì mà trúng độc chứ.
Mục Niệm từ đang cảm động sâu sắc về câu chuyện của Dương Khang đột nhiên thấy gã ôm chầm lấy Lý Mạc Sầu rồi hôn nàng không khỏi xấu hổ đỏ bừng mặt thầm gắt:
– Không biết xấu hổ.
Tuy nhiên trong lòng lại không khỏi thầm nhủ: “Nếu một ngày nào đó có một nam nhân đối xử với ta như vậy thì còn gì tiếc nuối nữa.”
Nghĩ đến đó, trong đầu bất chợt hiện lên gương mặt đôn hậu quả Quách Tĩnh rồi bất chợt gương mặt Quách Tĩnh nở một nụ cười đáng ghét rồi thoắt cái biến thành bộ mặt đểu cáng của Dương Khang.
Phì phì, thế nào mình lại nghĩ đến tên trời đánh này. Rõ ràng hắn còn đang tay ôm tay ấp nữ nhân khác trước mặt mình mà.
Nhìn mặt Lý mạc Sầu ửng hồng hai má không giấu nổi vẻ hạnh phúc xem chừng tâm lý ghen tuông hồi nãy đã sớm tan biến. Nhìn vẻ hạnh phúc trong mắt nàng, Mục Niệm Từ vừa rộ lên một niềm hâm mộ, lại pha chút tâm lý kỳ lạ không sao diễn tả được.
Dương Khang chợt quay phắt lại nhìn nàng:
– Niệm Từ tiểu muội, à nhầm, Mục cô nương, trời trong xanh gió vi vu khung cảnh xung quanh thực đẹp.
Mục Niệm Từ trố mắt:
– Rồi sao.
Dương Khang cười hì hì:
– Chỗ nào cần chú ý ở Tuyệt Tình Cốc này ta đã nói với cô nương rồi. Cái gì cần cảnh giác cũng đã cảnh giác. Người nào cần lưu tâm thì cũng đã đi xa rồi.
Mục Niệm Từ:
– Phải. Rồi sao?
Dương Khang vò đầu bứt tai:
– HÌnh như cô nương rất ngứa mắt với ta. Có phải nên tự mình đi thưởng ngoạn khung cảnh thiên thượng nhân gian này không?
Mục Niệm Từ ô lên một tiếng nhìn Lý Mạc Sầu đang đỏ bừng mặt lại nhìn đôi mắt Dương khang đang cười đểu “Hóa ra hắn ta muốn đuổi ta đi.” Trong mắt nàng đột nhiên lộ một tia giảo hoạt, giọng nói đột nhiên trở nên nũng nịu hờn dỗi:
– Khang lang, chàng không phải sẽ chăm sóc ta suốt đời sao? Giờ vừa gặp Lý tỷ tỷ đã muốn bỏ rơi ta sao? Ta… ta… ta…
Nói đến đó, nước mắt nàng đã lã chã tuôn rơi, biểu tình cực kỳ ủy khuất, nhìn sao cũng giống như thiếu nữ bị tình lang ruồng bỏ.
Lý Mạc Sầu vừa nhìn thấy vậy lại nghiến răng trèo trẹo hung hăng liếc Dương Khang chỉ hận không lột quần xẻo dái hắn xuống.
Dương Khang âm thầm kêu không ổn, hỏng rồi, Mục hồ ly lại muốn phá đám. Khốn nạn, từ lúc trọng sinh đến giờ, chỉ có gã làm người khác tối mặt tối mũi sao gặp tiểu hồ ly tinh lại này lại luống cuống tay chân thế này.
“Được lắm, tiểu hồ ly, lúc nãy vừa gặp lại Sầu muội lại quá kinh hãi vì lạc vào Tuyệt Tình Cốc thôi, cô cúng mùng một thì ông cúng ngày rằm. Ta không tin da mặt cô còn dầy hơn da mặt ta. Xem ông đây trị cô đây.”
Nghĩ sao làm vậy, gã cười hề hề rồi nói:
– Được, cô không muốn đi thì ta cũng không ép cô.
Dứt lời, gã đột ngột ôm chầm lấy Lý Mạc Sầu, đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nhiệt.
Lý mạc Sầu bị gã tập kích bất ngờ thì hơi giật mình, còn chưa kịp định thần đã thấy ma trảo của Dương Khang luồn vào trong áo, hai mắt nàng trợn trừng nhưng đầu lưỡi vẫn bị Dương Khang quấn lấy.
Dương Khang nhân dịp Lý Mạc Sầu ý loạn tình mê, hai tay quờ lấy túm luôn cả yếm tung luôn y phục của Lý Mạc Sầu ra, đến lúc Lý Mạc Sầu lấy lại ý thức thì nửa thân trên của nàng đã chẳng còn mảnh vải, thậm chí ngay cả cái quần cũng bị tụt xuống đến nửa mông.
Nàng nhả miệng Dương Khang ra kêu lên một tiếng thất thanh thế nhưng chưa kịp phản ứng, hai cánh tay của nàng đã bị một đôi tay nóng bỏ ghì chặt lấy.
– Ta nhớ nàng, nhớ nàng… ta không muốn chờ thêm một khắc nào nữa.
Lý Mạc Sầu rên ư ử trong cổ họng thế nhưng vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi đôi ma trảo của Dương khang, cuối cùng chỉ biết thều thào:
– Đây là ban ngày ban mặt.
Dương khang cười đểu:
– Lần đầu tiên của chúng ta, cũng không phải giữa thanh thiên bạch nhật sao?
Nhớ lại lần đầu tiên hai người tương ngộ rồi những chuyện xảy ra sau đó, đôi gò má của Lý mạc Sầu lại ửng hồng, trong lòng lại dâng lên một cảm xúc ngọt ngào vô hạn.
– Nhưng còn có người bên cạnh kìa.
Dương Khang cười cười:
– Nàng ta hả? Kêu nàng đi nàng không đi thì cứ mặc xác nàng.
Nghe Dương Khang nói như vậy, trong lòng Lý mạc Sầu không ngờ lại nở hoa, nàng nhìn Mục Niệm Từ đắc thắng: “Rõ ràng hắn coi trọng ta hơn ngươi.”
Trong cơn sung sướng ngọt ngào, Dương Khang không biết từ lúc nào đã tụt nốt tuyến phòng tuyến cuối cùng trên cơ thể của nàng, Lý Mạc Sầu cuối cùng cũng hoàn toàn trần truồng giữa thiên nhiên.
Dương khang thấy Lý Mạc Sầu đã không còn phản kháng thì bụng như nở hoa, vội vàng đè ngửa nàng xuống, quần áo trên người nàng cũng không biết cởi ra từ bao giờ.
Mục Niệm Từ thấy Dương Khang vục mặt vào giữa hai chân của Lý Mạc Sầu, họ Lý lại nhắm mắt rên ư ử thì thất kinh hồn vía. “Hai người bọn họ dám làm chuyện này ngay giữa thanh thiên bạch nhật ở đồng không mông quạnh này ư?”
Nhất thời, nàng muốn đi cũng không được, ở lại cũng chẳng xong. Thậm chí còn chẳng biết phải làm sao, hai mắt cứ dán lên hai cơ thể trần truồng đang quấn lấy nhau.
…
Dương Khang còn đang liếm láp cõi thiên thai của Lý Mạc Sầu đột nhiên cảm giác từ đầu lưỡi của mình, một vị mật ngọt kèm theo Cửu Âm Chân Khí len lỏi dần vào trong cơ thể.
Thế nhưng luồng Cửu Âm chân khí này hoàn toàn khác biệt với Cửu Âm Chân Khí của Mai Siêu Phong, cùng là Cửu Âm Chân Khí thế nhưng lại giống như hai đường khác nhau một từ bên phải đi vào một từ bên trái đi vào, len lỏi đến những ngóc ngách mà Cửu Âm Chân Khí mà Mai Siêu phong chưa chạm được tới trong cơ thể gã.
Không lẽ…
Trong đầu gã ong lên một tiếng, một ý tưởng lóe lên nhưng lại chưa thể nắm bắt thậm chí còn ngẩn người ra quên cả việc đang thực hiện.
Lý Mạc Sầu đang bay bổng trên đỉnh vu sơn chợt thấy gã dừng lại ngẩn cả người thì không khỏi ngạc nhiên rồi nhanh nhẹn đẩy gã xuống.
– Hai năm không gặp, không ngờ chàng vẫn thích ta chủ động.
– Khoan khoan… ta…
Gã chưa dứt lời đã bị nàng đè ngửa xuống, Lý Mạc Sầu nhanh như chớp cầm lấy con cặc đang chổng ngược lên của gã mút lấy.
Hai năm trước, nàng theo lời Dương Khang lật nóc quan tài lên tìm được bí kíp Cửu ÂM Chân Kinh tu tập nội công theo phương thức đó lại nằm trên giường hàn ngọc, võ công tinh tiến ngày đi ngàn dặm đạt đến cảnh giới mà ngày xưa nàng nằm mơ cũng không sao tả được.
Thế nhưng càng tu tập trong đầu nàng lại không ngừng nhớ nhung đến tên lưu manh mới chỉ gặp một lần đã cướp đi trinh tiết của mình.
Nàng không một lần hối hận, chỉ cảm thấy càng lúc càng thấy nhớ nhung da diết.
Giường hàn ngọc không làm lạnh đi trái tim của nàng.
Cổ Mộ không thể phong ấn tâm trí của nàng.
Mấy tháng trước, nhìn gã khờ chạy đông chạy tây khắp nơi rồi bị sư phụ lùa bầy ngọc phong ra đuổi chạy trối chết, Lý Mạc Sầu trong lòng quặn đau, chỉ hận không thể chạy ra ôm chầm lấy gã.
Cuối cùng, nàng lại lần nữa trốn khỏi Cổ Mộ xuống núi tìm Dương Khang.
Quả nhiên ông trời không phụ lòng người, thế nhưng nàng nằm mơ cũng không ngờ lại gặp lại cái tên xấu xa ấy trong một hoàn cảnh đáng xấu hổ như vậy.
Càng không ngờ rằng bên cạnh gã không ngờ lại có thêm một tiểu mỹ nhân dây dưa khó diễn tả là Mục Niệm Từ.
Nàng ta là một mối lo ngại.
Vì vậy khi Dương Khang bày tỏ ý định phớt lờ Mục Niệm Từ, dù gã muốn điên cuồng bạch nhật tuyên dâm, làm tình ngay giữa đồng không mông quạnh, nhưng vì “dằn mặt” Mục Niệm Từ, nàng cũng điên cuồng với gã một lần.
Hai năm không gặp, kỹ thuật bú mút của Lý mạc Sầu đương nhiên vẫn cực kỳ tệ hại thế nhưng từ trong miệng của nàng không ngừng truyền ra Cửu Âm Chân Khí vào con cặc của Dương Khang thâm nhập hòa quyện len lỏi vào Cửu Dương Chân Khí trong cơ thể gã khiến gã còn sướng khoái hơn so với danh kỹ hàng đầu.
Đúng lúc Dương Khang đang rên ư ử, Lý Mạc Sầu đột nhiên nhỏm dậy, nhìn gã cười duyên dáng rồi âm thầm liếc trộm vị tiểu cô nương mặt đỏ ửng đang đứng như trời trồng phía sau rồi kề con cặc tổ bố của Dương Khang vào miệng lồn rồi ngồi dập xuống.
Ngay khi con cặc chui vào, cả hai đều rên lên một tiếng đầy khoái cảm.
Hai năm xa rời.
Hai năm nhớ nhung.
Tất cả đều hòa quyện vào giây phút này.
Không tự chủ được, hai luồng chân khí Cửu ÂM Cửu Dương trong cơ thể hai người hòa quyện vào làm một, lại giống như lần trước, Cửu ÂM Chân Khí trong cơ thể Lý Mạc Sầu lại xoắn vào cơ thể của Dương Khang, len lỏi đến những ngóc ngách mà Cửu ÂM Chân Khí của Mai Siêu Phong chưa chạm đến nhưng lần này so với lúc Lý Mạc Sầu thổi kèn cho gã giống như nước đê vỡ, cuồn cuộn không ngừng rót vào cơ thể.
Phía bên này, Mai Siêu Phong cũng cảm nhận được luồng nhiệt khí nóng bỏng từ con cặc của Dương Khang truyền lại, hoàn toàn không giống như lần giao hoan hai năm trước, luồng nhiệt khí này tràn vào cơ thể nàng lan khắp kỳ kinh bát mạch khiến nàng cảm thấy cực kỳ dễ chịu, không khỏi rên lên một tiếng.
Nhất thời, cả hai đều ngây người ra như phỗng hoàn toàn bất động.
Đúng lúc này, Mục Niệm Từ dường như sực tỉnh khỏi cảm giác ngây ngốc, nàng hét lớn:
– Dương Khang, ngươi là đồ vô liêm sỉ.
Rồi bưng mặt chạy đi.
Tiếng quát của nàng vang lên, một mùi hương nhàn nhạt cực kỳ quen thuộc bay vào mũi Dương Khang.
Hương thơm cơ thể của Mục Niệm Từ vừa bay vào mũi, Dương Khang chợt cảm thấy tinh thần cực kỳ phấn chấn, Cửu Dương Chân Khí trong cơ thể đã như ngựa đứt dây ồ ạt tràn vào lồn của Lý Mạc Sầu.
Cảm giác được sự biến đổi của Dương Khang, Lý Mạc Sầu sướng đến phát cuồng, nhưng đôi mắt phượng vẫn không quên bắn một tia nhìn lạnh lẽo về hướng Mục Niệm Từ bỏ đi.
“Con ả này sau khi hét lên lại khiến Dương Lang phấn khích tới vậy.”
Chỉ nghĩ được đến đó, con cặc của Dương Khang bắt đầu thụt điên cuồng trong lỗ thần tiên của nàng khiến Lý Mạc Sầu không sao tập trung được nữa.
Dương Khang vừa được Cửu Âm Chân Khí quấn lấy cơ thể lại được hương thơm từ Huyên ÂM Chi Thể kích thích nên giống như uống thuốc kích dục liều nặng, chỉ biết điên cuồng húc cặc vào lồn Lý Mạc Sầu.
Củi khô hai năm nhen nhóm cuối cùng cũng được mồi lửa đốt cháy lên dữ dội.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tân anh hùng xạ điêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn |
Ngày cập nhật | 28/02/2024 12:04 (GMT+7) |