Tân anh hùng xạ điêu


Update Phần 31

Phần 31

Lúc này Hoàng Dung đã tỉnh lại, nhìn thấy Dương Khang quay lại chỉ hứ một tiếng rồi quay mặt đi, nhưng cả người thi thoảng vẫn run lên từng chập.

Dương khang cười lè lưỡi trêu nàng rồi đỡ Hồng thất Công dậy rồi đưa tay bắt lấy tay lão đẩy nội lực thuần dương sang.

Qua một lúc, Hồng thất Công mồ hôi đầm đìa, phun ra một búng máu đen kịt.

Nét tím trên người đã giảm bớt.

Nhìn nét mặt trên người gã, Dương khang mừng hớn hở rồi vận công. Nhưng qua hồi lâu, gã cảm thấy chán ngắt nên thay vì đẩy thẳng nội công sang lại bất ngờ nổi tính nghịch ngợm đẩy hất nội công Cửu Dương Thần công phân làm hai đường phải trái đẩy trong người Hồng Thất công.

Dương khang đối với kiến thức võ công chỉ nằm ở mức cơ bản, nào biết được khi truyền công phải hết sức tập trung nếu không đừng nói người được chữa thương, ngay cả kẻ truyền nội lực cũng sẽ bị phản phệ mà nổ banh xác. Nhưng cũng may lúc này trong cơ thể của Hồng Thất Công toàn là độc dược, Cửu Dương thần công sau khi đạt thành tầng thứ 8 lại thêm phần khắc chế độc của Tây ĐỘc, tuy chưa hoàn toàn bách độc bất xâm nhưng cũng thêm phần kháng chế không đến mức trúng là ngủm củ tỏi như hồi ở Triệu vương Phủ. Vì vậy hai luồng chân khí Cửu Dương đi trong người Bắc cái không những không có hại mà còn liên tục gặm nhấm độc dược trong cơ thể lão.

Thấy nét mặt bắc cái giãn ra, Dương khang đánh bậy đánh bạ thành công nên càng hứng chí, trong đầu nảy ra ý tưởng, nội lực vận theo chiêu thức Táp Đạp Như Lưu Tinh đẩy vào cơ thể của Hồng Thất công.

Chợt nghe Hồng thất công rú ra một tiếng, máu từ khắp các lỗ chân lông trên cơ thể phun ra như suối.

“Bỏ mẹ, nghịch ngu…”

Mặt Dương khang tái mét không còn giọt máu…

Mai Siêu Phong không nhìn thấy gì nhưng nghe lão ăn mày rú thảm như vậy cũng giật mình vội vàng chạy lại.

Hoàng Dung cũng kinh hãi lắp bắp: “Ngươi… ngươi làm gì…”

Dương Khang mặt tái mét không còn một giọt máu chỉ lắp bắp: “Ta… ta…”

Mai Siêu Phong vội vàng truyền Cửu Âm Chân Khí vào cơ thể Hồng Thất Công, lão mới thở hắt ra một hơi, nhưng máu đen từ các lỗ chân lông vẫn rỉ ra.

Thị quay phắt gắt với Dương Khang: “Ngươi làm trò gì vậy? Sao lại truyền một lúc mấy chục luồng chân khí vào người lão?”

Dương Khăng mặt đỏ bừng nhưng rồi cũng đem tình huống vừa rồi thuật lại.

Hoàng Dung nghe thấy thì trợn mắt há mồm nói không lên lời.

Mai Siêu Phong chỉ biết đưa tay run rẩy chỉ gã rồi lắp bắp: “Cái thứ ăn no rửng mỡ, dốt nát + nhiệt tình bằng đại phá hoại. Ngươi thừa tinh lực như vậy thì đè lão nương ra mà địt đi, hết trò để xả hay sao? Truyền bậy truyền bạ một lúc mấy chục luồng chân khí vào cơ thể kiệt quệ của Hồng Thất Công ngươi muốn lão đi chầu Diêm Vương chắc? Nếu không phải có lão nương ở đây lấy Cửu Âm Chân Khí điều hòa lại Cửu Dương Chân Khí thì lão đã bạo thể nổ tung rồi. Con mẹ ngươi. Chơi gì cũng ngu chỉ có chơi ngu là giỏi.”

Mai Siêu Phong lúc này đã tức muốn điên lên nên mắng Dương khang xối xả cả những lời thô tục cũng văng ra không chút kiêng kỵ khiến Hoàng Dung nghe cũng phải đỏ mặt.

Đúng lúc này lão Bắc Cái ho sù sụ mấy tiếng, phun ra mấy ngụm máu đen nữa rồi từ từ mở mắt.

Cả bọn mừng quýnh vội tiến đến bên cạnh lão.

Mai Siêu Phong bắt mạch rồi nói:

– Dù sao ngươi nghịch bậy nghịch bạ cũng có chỗ tốt, ít ra dưới tác dụng của Cửu Dương Chân Khí đã trục được toàn bộ độc tố trong người Hồng Tiền Bối ra ngoài, người lại được cả hai luồng chân khí Cửu Âm Cửu Dương chữa trị nên vết thương cũng thuyên giảm nhanh hơn.

Hồng Thất Công thở hắt một hơi đưa hai tay xếp bằng hồi lâu rồi nói:

“Đã đỡ hơn rồi. Dương tiểu hữu, Mai cô nương thật cảm tạ hai người.”

Dương Khang nghe lão nói vậy thì mặt mày hớn hở: “Thấy chưa ta đã nói ta trị liệu hiệu quả rồi mà. Hồng lão tiền bối giờ vết thương của người sao rồi?”

Ba người nghe gã nói vậy thì cũng không biết nói sao với độ dày da mặt của tên này, Hồng Thất Công chỉ đành cười nói: “Coi như mệnh lớn chưa chết được. Nguyên kỳ kinh bát mạch của ta đã bị độc của lão Độc Vật tàn hại nặng nề, sống được cũng là kỳ tích nhưng may mắn Dương tiểu hữu sở hữu nội công thuần dương cực kỳ hùng hậu nếu ngươi cứ truyền nội lực theo lẽ thường thì có thể trục độc nhưng tốc độ lại không thể nhanh bằng độc mới bổ sung. May mà ngươi đánh bậy đánh bạ vô tình lại công kích tất cả độc tố trên cơ thể ta bức chúng ra ngoài. Lại càng may mắn vào lúc chân khí thuần dương của ngươi quấy phá khắp cơ thể của ta thì Mai cô nương lại truyền nội kình Cửu ÂM Chân Kinh vào vỗ về. Một âm một dương tương hỗ cuối cùng chấn thương của ta được chữa trị.”

Hoàng Dung nghe vậy bĩu môi lườm Dương Khang: “Rõ là mèo mù vớ cá rán, thánh nhân hậu đãi kẻ khù khờ.”

Dương Khang vặc lại: “Dung đệ, đệ nói sai rồi, là ông trời thương người tốt như Hồng tiền bối nên mới phái ta tới để Cứu giúp người.”

Hoàng Dung thở dài biết có tranh cãi với tên da mặt dầy hơn Vạn Lý Tường Thành này cũng vô ích, lại ho lên sù sụ.

Dương Khang lại quay sang Hồng Thất Công hỏi: “Như vậy phải mất bao lâu thương thế của tiền bối sẽ bình phục?”

Hồng Thất Công đăm chiêu rồi nói: “Hiện giờ miễn cưỡng công lực ta chỉ còn ba thành, muốn hồi phục hoàn toàn sợ rằng phải mất gần một năm nữa.”

Dương Khang trầm ngâm, như vậy cũng là gần đến kỳ Hoa SƠn Luận Kiếm, haizzz tuy bớt phải nhờ đến Cửu Âm Chân Kinh nhưng thời gian vẫn là giống theo nguyên tác, thôi kệ vậy.

Nửa đêm.

– A a… â… Hảo đồ nhi, nhanh lên… a… aa… lại to hơn… a…

Dương Khang nửa đêm đã ngựa quen đường cũ, vừa nghe tiếng ngáy nhẹ của Hồng Thất Công đã lôi Mai Siêu Phong ra ngoài mà vân vê.

Gã chẳng phải quân tử, mai Siêu Phong lại càng chẳng phải thục nữ, ngón tay của gã vừa chạm vào hai mép thịt thì nước lồn đã tuôn như suối, rồi chẳng nói chẳng rằng đè gã xuống.

Một tên mèo mả một ả gà đồng đều là thứ dâm tặc, đều đã “nhìn đói nhịn khát”lâu ngày mới hai phát buổi sáng thì đã thấm vào đâu? Lúc này chẳng cần bú liếm gì, “Sụt” một tiếng, con cặc của Dương khang đã đâm lút cán.

Mai Siêu Phong tận hưởng cảm giác lỗ thiên thai của mình được con cặc đại bác nong ra hết cỡ ả rít lên đầy thỏa mãn rồi bắt đầu nhấp nhô.

Dương khang còn đang lim dim tận hưởng chợt nghe tiếng nói: “Này tiểu tử, ngươi cứ nằm im mà hưởng thế à?”

Cả Dương khang và Mai Siêu Phong đều đang “vận động” cao trào, tiếng nói thình lình vang lên khiến gã giật mình đánh thót, thiếu chút nữa liệt dương.

Quay đầu nhìn lại đã thấy Hồng Thất Công đang ngồi đó cười hì hì nhìn mình.

Mặt Dương Khang đỏ như tôm luộc: “Này lão tiền bối, ngươi đường đường là thiên hạ Ngũ Tuyệt lại đi bày trò rình lén hai vợ chồng người ta quan hệ là sao?”

Hồng Thất Công thản nhiên: “Tiểu tử, chớ ăn nói hàm hồ, ta rình lén hai ngươi khi nào? Ta đây đường đường chính chính quan sát hai ngươi có điểm nào lén lút?”

Dương khang mắt trợn trắng dã.

Nói vậy mà cũng nói được sao? Sao ta cảm thấy lão này da mặt hình như so với ta còn muốn dày hơn là sao nhỉ?

Hồng Thất Công lại cười cười: “Ấy, cứ tự nhiên, xem như ta chưa hề tồn tại, nào Mai cô nương, nhấp tiếp đi, cứ ngâm tôm con cặc của tên tiểu tử này trong lồn làm gì? Cô không sợ hắn xìu xuống hay sao?”

Mai Siêu Phong bản tính hoang dã hơn nữa khi đã nứng lên thì cần gì biết trời đất là gì? Giữa ban ngày ban mặt trước linh đường của cha mẹ chồng (Dương Thiết Tâm) còn dám địt nhau thì trước mặt Bắc Cái có là gì? Ả rít lên”Hắn dám xìu ta thiến hắn.” Rồi lại nhấp liên hồi.

Bắc cái lại quay sang nhìn Dương Khang nhíu mày: “Nào tiểu tử, ngươi lại cứ nằm im mà thụ hưởng như vậy à? Cho dù đang được Mai cô nương cưỡi ngựa thì cũng phải hất mông lên theo nhịp, như vậy âm dương mới hòa hợp chứ?”

Dương Khang kêu gào: “Hồng lão tiền bối, nửa đêm nửa hôm lão rảnh quá thì lăn ra mà ngủ đi, sao lại lang thang ra đây xem liveshow? Xem thì thôi đi, lại còn ở ngoài chỉ đạo là sao?”

Hồng Thất Công thở dài: “Biết sao được? Hiện giờ trong cơ thể ta tồn tại chính là Chí Âm Cửu ÂM Chân Khí của Mai cô nương mà chân khí Chí Dương của ngươi. Lúc hai ngươi quan hệ với nhau, âm dương hòa hợp khiến cho âm dương nhị khí trong cơ thể ta cũng bị phát động chạy theo nhịp giao hợp của hai ngươi.”

Mai Siêu Phong nghe vậy rên lên một tiếng rồi nói: “Như vậy tức… á á… là hai chúng ta… á… á… địt nhau… á… thì cũng có thể… dẫn động chân khí… để trị thương cho người?”

NÓi rồi ả rú lên một tiếng rồi xụi lơ, dâm thủy tuôn xối xả.

Hồng Thất Công hừ một tiếng, vội đưa tay hất Dương Khang quỳ xuống, lại cầm tay gã một tay đưa ngang eo, một tay đưa sờ vú của Mai siêu Phong rồi nói: “Tiểu tử, ngươi tuy nội công thâm hậu nhưng lại không biết lợi dụng chân khí luyện công khi giao hoan. Được, để lão ăn mày ta giúp ngươi.”

Dương Khang trợn mắt: “Địt nhau cũng có thể đưa chân khí đi sao?”

Hồng Thất Công cười nhạt: “Khi hô hấp cũng có thể luyện công thì khi giao hợp tại sao không thể chứ? Bớt nói nhảm, hôm nay ta sẽ truyền thụ cho ngươi tuyệt học độc môn của Bắc Cái này Hàng Nữ thập bát Thế. Đây là thế chứ nhất Kiến Nữ Tại Sàn.”

Dương Khang líu lưỡi đến quên cả đẩy cặc ra vào lồn của Mai Siêu Phong.

Bà mẹ nó Bắc cái cao thủ cao cao thủ trong tiểu thuyết đây sao? Ta fuck.

Vừa bước vào hang động, Dương Khang há hốc mồm.

THIÊN HẠ ĐỆ NHẤT THẦN CÔNG.

Con mẹ nó, quá phách lối, quá khoa trương, bất quá… ta thích.

Đây mới là tình tiết võ hiệp xuyên không phải có chứ, đây mới là hào quang của nhân vật chính chứ.

Từ lúc đến thế giới này, ngoại trừ Cửu Dương Thần Công, Dương khang căn bản chả học được môn võ công nào ra ngô ra khoai, thậm chí còn toàn là thứ võ công hạng 3, hạng 4.

Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Công, hắc hắc ta tới…

Mang theo tâm trạng háo hức đi vào trong hang động vừa nhìn thấy công pháp trên tường, Dương Khang trợn mắt há mồm.

Con mẹ nó.

Công pháp quả nhiên có một tên rất bá đạo, rất khoa trương: DÂM TIỆN BẤT NĂNG DI.

Con mẹ nó, Jesuma thánh Ala thần Dzớt ơi, Châu Tinh Trì ơi.

Thế đíu nào.

Nếu ai là fan của Châu Tinh trì thì hẳn phải biết đến cái tên Dâm Tiện Bất Năng Di, nói đơn giản một chút: Nó là thuốc kích dục cực mạnh, uống vào xong thì phát dục bất chấp tất cả không sao kiềm chế được.

Còn công pháp mang cái tên này? Cũng rứa.

Dâm Tiện bất Năng Di Thần Công nói một cách giản lược chính là chuyển hóa thành thứ kích dục cực mạnh rồi đẩy vào cơ thể đối phương.

Móa như vậy cũng được sao?

Thế nhưng nghĩ lại, Dương Khang lại nở nụ cười tà dị.

Khửa khửa, đừng quên thứ anh đây đang luyện chính là Cửu Dương Thần Công, thứ võ công số 1 số 2 về nội lực, tuy rằng mới luyện đến Đệ Bát Dương nhưng phóng mắt khắp thiên hạ ngoài trừ Tứ Tuyệt cùng với Thiết Chưởng thì còn ai là đối thủ của anh?

Nếu đem nội công của ta biến thành liều kích dục đánh vào đối phương, khửa khửa, ai dám cùng ta tranh phong?

Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là công pháp mà ông trời dành cho Dương khang này.

Ngoài ra trên vách còn khắc thêm ba loại tuyệt kỹ, Dương Khang đọc xong lập tức líu lưỡi.

Thứ nhất: Hầu Tử Thâu Đào. NÓi đơn giản cực kỳ chính là bóp dái.

Thứ hai: Bóp vếu Long Trảo Thủ. Không cần giải thích thêm.

Cái thứ ba mới là siêu cấp vô địch: Quan Âm Thoát Y Sam. Chỉ cần luyện đến hỏa hầu lập tức có thể thoát y đối thủ trong tích tắc.

Con mẹ nó. Rốt cuộc là tên dâm tặc nào mới nghĩ ra bốn cái công phu trời đánh thánh vật này?

Không được, không được, bốn đại tà công này sao có thể để lưu truyền hậu thế làm ô nhiễm tâm hồn ngây thơ trong sáng của bao nhiêu em nhỏ thế hệ mai sau?

Phải để ta học.

Chợt một ngày, một miếng gỗ lớn dập dềnh trên sóng, phía trên có một người còn đang bám chặt.

Dương Khang ở trên đảo hoang đã không biết bao lâu giờ mới gặp bóng người thì không khỏi mừng rỡ vội vàng bơi ra.

Vừa nhìn thấy người trên bè gỗ, gã sững người rồi mừng như điên.

Là người mà gã có nằm mơ cũng không nghĩ sẽ xuất hiện ở đây.

Mai Siêu Phong.

Sau khi đưa ả vào bờ, gã nhận ra nàng bị chút nội thương còn lại là do lao lực quá độ, nếu gặp người khác thì đúng là có chút đáng ngại nhưng Dương Khang và thị hai người Cửu Âm Cửu Dương tương liên, trị thương dễ chẳng khác gì ăn bữa sáng.

Rồi gã chợt cười đểu, hay lắm, để ta thi triển thần công mới học được.

DÂM TIỆN BẤT NĂNG DI.

Mai Siêu Phong còn đang trong cơn mê man, chợt thấy cánh tay mang theo chân khí chí dương chí cương đột ngột xoa nắn khắp cơ thể, cảm giác này vô cùng quen thuộc không khỏi bật rên lên một tiếng.

Nước lồn không tự chủ được lại rỉ ra.

“Khang…”

Chợt nghe một tiếng cười khả ố vang lên bên tai: “Ngất vậy mà vẫn nhận ra ta, hảo sư phụ, hảo nương tử.”

Rồi bàn tay kia đang mơn trớn trên người ả chẳng chút cố kỵ nào nữa, lại tiếp tục thi triển tuyệt kỹ thứ ba: Quan Âm Thoát Y Sam.

Phải biết từ lúc lên đảo Dương khang chỉ làm bạn với Ngũ Cô Nương (qwerty) tinh trùng sớm đã ngập não đến nơi rồi, Mai Siêu Phong đột nhiên xuất hiện thì chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh, gã cần gì phải khách sáo?

Hơn nữa từ trước đến giờ, biện pháp để Cửu Âm – Cửu Dương hòa hợp nhất chỉ có 1 – chịch.

Lúc này quần áo trên người cả hai đã sớm bay biến, Dương Khang lại vật vã từ lâu, bỏ luôn qua màn dạo đầu, lập tức đưa Dương tiểu đệ thâm nhập vào huyệt động đã sớm ẩm ướt từ lâu.

Một tiếng hự vang lên, Dương Khang không khỏi kêu lên, thực thoải mái, thật sướng đến tê dái.

Gã chẳng còn ý định vờn hay dạo đầu gì cả, đơn giản là theo bản năng của 1 kẻ thèm khát lâu ngày mà thúc con cặc vào lồn của Mai Siêu Phong như cuồn dại.

Đương nhiên, Cửu Dương Chân Khí cũng không ngừng truyền qua.

Cuối cùng gã rống lên một tiếng, cả người run bắn xuất tinh xối xả vào lồn của Mai Siêu Phong.

Chẳng qua gã còn chưa kịp rùng mình thì đã bị một bàn tay cứng như thép nguội siết lấy cổ mình.

“Hảo đồ nhi, dám nhân cơ hội sư phụ ngất xỉu mà hiếp ta ư?”

“Quác, sư phụ, ngươi đã tỉnh rồi ư? Quả nhiên phép trị thương của ta có hiệu nghiệm mà. Khửa khửa.”

Mai Siêu phong cười lạnh: “Bớt nói nhảm đi, ngươi đương nhiên không phải quân tử nhưng ta cũng chẳng phải thục nữ gì.”

Ả nói đến đó thì liếm môi: “Thực ra lão nương cũng nhịn lâu lắm rồi.”

Lời này tuyệt đối không phải là giả. Kể ra từ sau khi địt nhau với Dương khang ở tang lễ phu phụ Dương Thiết tâm, hai người đã lập tức xa cách, vừa gặp lại ở Quy Vân Trang thì Mai Siêu Phong lại bị Hoàng Lão tà dẫn đi, đích thị ả cũng đã lâu chưa được hưởng qua con cặc của Dương Khang.

Dương Khang hoảng hốt kêu lớn: “Sư phụ…”

Gã chưa kịp nói hết, Mai Siêu Phong đã hất tay, xoay gã đầu lộn xuống đất, còn chưa kịp định thần, một cước cả ả đã đạp xuống, Dương khang chẳng kịp kêu lên một tiếng thì từ ngực trở lên đầu đã lún thẳng xuống đất.

Còn chưa kịp định thần thì từ con cặc đã truyền đến một cảm giác cực kỳ sướng khoái, cái miệng ấm áp quen thuộc đã bao lấy con cặc của gã rồi cái lưỡi như mãng xà đã cuốn lấy thân cặc.

Lúc này đầu gã bị vùi xuống đất vô cùng khó chịu nhưng từ dưới con cặc lại truyền đến cảm giác cực kỳ sướng khoái.

Phía trên đầu thì khổ không sao kể xiết, phía dưới thì lại sướng đến không nói lên lời.

Gã chỉ vừa mở miệng rên lên thì bao nhiêu đất đá chui thẳng vào miệng.

Mẹ kiếp có khổ không nói lên lời có sướng cũng chẳng thể rên thành tiếng.

Rốt cuộc là khổ hay sướng?

Thêm một thoáng chốc, gã chợt cảm thấy người lại bị dìm xuống thêm sâu.

Thôi xong. Lúc này gã đã nhanh chóng đoán ra.

Quả nhiên Mai Siêu Phong cười hăng hắc:

“Hảo đồ nhi, hồi nãy ngươi cưỡng bức ta, giờ đến lượt lão nương.”

Rồi đến khi con cặc đã vừa tầm như một cái sex toy đang chĩa ngang, Mai Siêu Phong quỳ xuống, đẩy lồn về phía sau.

Ả rít lên trong sung sướng: “Ngươi không… làm lão nương… hài lòng mà… sớm… xuất tinh… đừng hòng… ra… khỏi… aaaa…”

Dương Khang khóc không ra nước mắt.

Sau khi rút đến giọt tinh cuối cùng của Dương Khang, Mai Siêu Phong mới thở một hơi thỏa mãn rồi “nhổ” gã lên.

Dương khang ho sặc sụa rồi lại hít hà thở lấy thở để.

Thật đáng sợ, xém chút nữa thì ghi tên vào sử sách với tư cách là người đầu tiên chết ngạt khi đang địt nhau rồi.

Chợt Mai Siêu Phong biến sắc kêu lên:

– Hỏng rồi. Ta quên mất việc đại sự.

Dương Khang ngạc nhiên, thầm nhủ đúng là thấy cặc là quên luôn trời đất song nghĩ lại thì bản thân mình thấy Mai Siêu phong xuất hiện ở đây thì chỉ nghĩ đến việc đè ả xuống mà địt chứ nào có thắc mắc vì sao ả lại trôi dạt trên biển nê cũng cười cười:

– Việc đại sự gì hơn việc hai thầy trò chúng ta thân mật chứ? Ủa phải rồi, sư phụ, tại sao người lại lênh đênh trên biển vậy? Không phải người đang ở Đào Hoa Đảo hay sao?

Mai Siêu Phong tuy không nhìn thấy gì nhưng nghe gã nói vậy không khỏi hừ lên một tiếng rồi vung tay tung Cửu ÂM Bạch Cốt Trảo túm thẳng vào con cặc của gã rít lên:

– Hừ, tên khốn nhà ngươi, nghĩa đệ Quách TĨnh của ngươi thấy Dung sư muội bị bắt đi thì cuống cuồng chạy tới Đào Hoa Đảo sống chết đòi thành thân, còn ngươi thì hay rồi, lại chạy tới hòn đảo này phong lưu khoái hoạt với ả họ Tang nào đó phải không?

Dương Khang thầm kêu oan uổng rồi nhanh chóng thuật lại việc bị Tang Tiểu Tịnh khống chế bắt tới hoang đảo này. Mai Siêu Phong cũng từng nghe Quách Tĩnh nói qua nên cũng chẳng lấy đó làm bực mình chỉ hỏi:

– Con ả đó đâu rồi?

Dương Khang cáu kỉnh:

– Nào biết giờ đang ở xó xỉnh nào? Hừ, để ta tìm được ả, nhất định sẽ lột trần ả ra.

Mai Siêu Phong gật gù:

– Lột trần ả ra rồi địt cho ả tơi bời hoa lá, địt đến khóc lóc xin tha mới thôi.

Dương Khang âm thầm lè lưỡi rồi lảng qua chuyện khác:

– Phải rồi sư phụ, sao người lại trôi trên biển vậy?
– Chuyện nói ra thì dài lắm, sau khi ta cùng Dung sư muội bị bắt về Đảo Hoa Đảo không lâu sau thì tên tiểu tử Quách Tĩnh lên đảo.

Dương Khang chợt ngắt lời:

– Chỉ có mình hắn thôi sao?
– ĐÚng rồi.
– Mục Niệm Từ không đi theo à?
– Không có. Tại sao hai người họ lại đi cùng nhau?

Dương khang thoáng trầm ngâm.

Sau khi gã bị Tang Tiểu Tịnh bắt đi, Quách Tĩnh và Mục Niệm từ đúng ra phải ở cùng nhau, hay là tên họ Quách sợ Hoàng Dung bị ÂU Dương Khắc đến đảo cầu thân còn Mục Niệm Từ vì lo lắng cho mình nên hai người chia tay nhau? Nghĩ lại thì Hoàng Dung và Mục Niệm từ ở Quy Vân Trang khắc khẩu như chó với mèo, Mục Niệm Từ không muốn cùng Quách Tĩnh lên Đào hoa Đảo cũng là hợp tình hợp lý.

Phải rồi, Đông… à sư phụ người có làm khó gì không?

Mai Siêu Phong thở dài: “Vốn ta định trả lại Cửu Âm Chân Kinh cho người thì… phải rồi tiểu tặc, tại sao Kinh văn của ta lai ở trên người Quách Tĩnh vậy? Ta nhớ rõ ràng sau khi ta được cứu đến Quy Vân trang thì nó vẫn ở trong đũng quần của ta mà.”

Dương khang nghe vậy tái mặt, mẹ kiếp, có khi kinh văn ở chỗ “nặng mùi” như vậy nên lão Chu Thông mới ném thẳng cho tên khờ Quách Tĩnh. Khửa khửa. Gã lại chẳng tiện nói chính mình đã xui Chu Thông lấy Kinh Văn của Mai Siêu Phong nên tảng lờ:

“Vậy sư phụ người phản ứng ra sao?”

Mai Siêu Phong đáp: “Đương nhiên là rất tức giận, người bắt ta phải đi tìm lại cuốn kinh văn đó rồi giết chết những ai đã từng tiếp xúc qua.”

Dương Khang ngạc nhiên: “Chỉ vậy thôi sao?”

Mai Siêu Phong gật đầu: “Chỉ vậy thôi.”

Dương Khang: “Không có bắn châm gì đó vào người sao?”

Mai Siêu Phong: “Châm gì chứ? Không có, chỉ nói vậy rồi đuổi ta ra ngoài thôi.”

Dương Khang thở phào nhẹ nhõm, đúng rồi, Hoàng lão tà rõ ràng có tình cảm với Mai Siêu Phong làm gì có chuyện đối xử tàn độc với Mai Siêu phong như trong nguyên tác chứ? Rõ ràng lão Kim viết bậy viết bạ.

Mai Siêu Phong lại nói tiếp:

– Tên họ Quách sau khi lên đảo không biết vì nguyên cớ gì lại đắc tội với sư phụ ta nên tiểu sư muội muốn gặp hắn cũng bị sư phụ ngăn trở. Sau đó một lúc lâu sau thì ÂU Dương Phong cùng với cháu hắn cũng lên Đảo…

Sau đó tất nhiên đúng theo nguyên tác, 3 đề thi Quách Tĩnh thắng được nên được chọn làm rể của Đông Tà, có điều gã lại lộ ra Cửu Âm Chân Kinh khiến Đông Tà tức giận đuổi hắn ra khỏi đảo.

“… tình cờ Dung sư muội nghe nói chiếc thuyền của bọn Quách Tĩnh có vấn đề nên quyết định rời đảo để đuổi theo cứu bọn họ, ta không yên tâm nên cũng đi theo nàng ta. Chẳng qua khi hai chúng ta đến nơi thì đã quá muộn, thuyền đã chìm…”

Sau khi thuyền chìm, Quách Tĩnh cùng với Châu bá Thông, Hồng Thất Công phải lên thuyền của Âu Dương Phong rồi sau đó Châu bá Thông bị Tây Độc lừa phải nhảy xuống biển Quách Tĩnh chép giả kinh văn, sau đó thuyền chìm, Bắc Cái bị Tây Độc ám toán.

Lúc này Mai Siêu Phong cùng Hoàng Dung vừa đuổi đến nơi, ả tham chiến cứu Bắc Cái nên bị trúng một chưởng của Âu Dương Phong, chính vào lúc nguy khốn thì một cơn sóng lớn cuốn phăng tất cả.

Sau đó Mai Siêu Phong bị cuốn lên đảo này.

Dương Khang nghe vậy không khỏi thở dài. Nếu mình cùng lên Đào Hoa Đảo với Quách tĩnh thì có lẽ sẽ ngăn chặn được việc bọn họ lên thuyền hoa của Đông Tà, hoặc chí ít cũng ngăn được thói quân tử tàu của Hồng Thất Công không bị Tây Độc ám toán.

Gã còn đang thở ngắn than dài đột ngột trên biển lại xuất hiện thêm 2 bóng người lênh đênh, là một lão già quần áo rách rưới và một cô nương trẻ tuổi.

Chẳng cần phải đoán, chính là Hồng Thất Công và Hoàng Dung.

Sau khi đưa Hồng Thất Công và Hoàng Dung lên đảo, Dương Khang lập tức điếng người.

Trong nguyên tác sau khi lên đảo thì Hoàng Dung hoàn toàn khỏe mạnh nhưng giờ đây cô nàng tuy cả người không chút thương tích nhưng lại nóng như hòn than, mê man bất tỉnh.

Nói một cách đơn giản theo cách gọi của gã ở thế kỷ trước thì: Hoàng Dung bị cảm nặng.

Đáng lo chính là Bắc Cái.

Theo nguyên tác Hồng Thất Công lên đảo tuy võ công mất hết nhưng vẫn có thể đi lại bình thường thậm chí còn cùng với Hoàng Dung bày kế lừa Âu Dương phong.

Nhưng hiện giờ lão toàn thân tím tái, hơi thở thoi thóp, nói đã bước 1 chân vào quan tài cũng chẳng phải quá đáng.

Sao mọi thứ lại nghiêm trọng như vậy? Mấy hôm nữa ÂU Dương phong lên đảo thì liệu có…

Mà khoan, nhắc đến ÂU Dương Phong mới nhớ, nếu theo nguyên tác lúc Hoàng Dung và Hồng Thất Công lên đảo hoang, trên đảo còn có thêm một người nữa.

Tiểu Độc Vật Âu Dương Khắc.

Tên khốn này trước thì dùng độc châm bắn mình, hại Dương Thiết Tâm hút độc cho mình mà chết thảm, sau lại bắt Mai Siêu Phong.

Lần này nợ cũ thù mới tính luôn 1 thể.

Gã cười lạnh rồi căn dặn Mai Siêu Phong chăm lo cho bọn Hồng Thất Công rồi đi ra ngoài.

Quả nhiên Dương Khang đoán đúng, vừa đi mấy vòng đã thấy Âu Dương Khắc đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn đi lại.

Dương Khang cười cười bước đến vỗ vai gã:

ÂU Dương huynh, lâu rồi không gặp.

ÂU Dương khắc đang thẫn thờ khi lạc giữa hoang đảo đột nhiên bị vỗ vai không khỏi giật mình, chỉ có điều gã chưa kịp định thần thì đã nghe bốn tiếng quát khẽ:

HẦU… TỬ… THÂU… ĐÀO…

Tiếp theo đó một bàn tay lóe lên.

Một cơn đau từ đũng quần ập đến.

– A… A… A… A…

Từ con cặc của mình truyền đến cơn đau dữ dội lan tỏa khắp cơ thể, ÂU Dương khắc chỉ biết nằm lăn lộn dưới đất, thậm chí cảm giác đau khiến hắn còn nảy sinh ý nghĩ muốn tự sát.

Đau rất đau, đau hơn tất cả mọi nỗi thống khổ trước giờ từng trải qua.

Dương khang xem mà cũng phải trợn mắt há mồm.

Con mẹ nó, tưởng tuyệt kỹ của tên biến thái kia chỉ là thứ bất nhập lưu, ai ngờ uy lực của nó lại kinh khủng tới vậy.

Nên biết tuy nội công của Âu Dương Khắc kém xa mình nhưng phản xạ hay chân khí hộ thể tuyệt đối không thể yếu, vậy mà Hầu Tử Thâu Đào lại có thể dễ dàng công pháp đến con cặc của hắn không hề gặp chút trở ngại.

Quá nhanh, quá hiểm.

Nhưng cái đáng sợ nhất của Hầu Tử Thâu Đào chính là bóp khiến đối phương đau đớn sống không bằng chết chứ con cặc của tên tiểu độc vật này tuyệt đối không bị phá hủy.

Tức là…

Hầu Tử Thâu Đào…

Hầu Tử lại thâu đào.

Hầu Tử tiếp tục thâu đào.

Hầu Tử tả hữu thâu đào.

Ta bóp… ta bóp… ta bóp…

Mặc cho ÂU Dương Khắc hai tay ôm đũng quần hay quay lưng lại tránh né, nhưng vẫn bị tuyệt kỹ này khéo léo bóp trúng. Hắn cuối cùng chỉ biết kêu la thảm thiết từng cơn.

Tuyệt kỹ, con mẹ nó, đích thị là tuyệt kỹ.

Chơi chán, Dương khang nhìn lại cũng không khỏi kinh dị.

Lúc này đũng quần ÂU Dương khắc đã rách bươm, con cặc và hai hòn dái đã tím tái thế nhưng lại sưng phồng lên, kích cỡ thậm chí còn gần như bằng cổ tay trẻ con.

Dương khang cười khùng khục:

– ÂU Dương huynh, huynh xem, ta đã giúp huynh tăng kích cỡ tiểu đệ đệ đến cỡ này, đảm bảo sau này huynh đại triển thần phong, cô nương nào gặp cũng chết mê chết mệt, không cần phải bắt cóc con gái nhà lành nhé.

ÂU Dương Khắc lúc này đã đau đến chết đi sống lại, chỉ biết hằn học nhìn Dương khang rít lên: “Dương… Khang… mối thù hôm nay…” nhưng chỉ nói được đến đó rồi lại im bặt đau đến muốn nói cũng chẳng ra hơi.

Dương Khang nghe vậy hừ một tiếng nói: “Con mẹ mày còn dám mạnh mồm tưởng bố sợ mày chắc? Hôm nay ông chơi chết mày.”

Dứt lời, gã nở nụ cười lạnh tựa như ác ma đang nhếch mép khiến Âu Dương khắc nhìn thấy cũng không khỏi rùng mình. “Ngươi… ngươi…”

Dương Khang chẳng buồn phí lời, chỉ khe khẽ phất một chưởng lên người ÂU Dương Khắc.

DÂM TIỆN BẤT NĂNG DI.

Một chưởng đánh xuống, ÂU Dương Khắc hoàn toàn không có chút cảm giác đau đớn gì.

Thế nhưng chỉ qua hai cái nháy mắt, từ sâu trong đan điền của hắn lại thổi lên một luồng nhiệt khí, từ đó một dòng máu nóng lan truyền khắp tứ chi bách hải.

Đây là…

Một cảm giác quen thuộc xuất hiện. Đây là cảm giác mỗi khi ÂU Dương Khắc gặp phải tuyệt đỉnh mỹ nữ đang trần truồng nằm trên giường chờ hắn.

Con cặc của hắn nhanh chóng bành trướng, kích cỡ tăng gần như gấp đôi.

Ngươi… ngươi… đã làm gì ta?

Đôi mắt hắt trở nên đỏ ngầu, hơi thở gấp gáp.

Khửa khửa, hắn là con trai Tây ĐỘc, khả năng kháng độc mạnh cỡ nào vậy mà cũng bị Dâm Tiện Bất Năng Di kích dục, khửa khửa, đúng là thiên hạ đệ nhất dâm công. Khửa khửa.

Mà khoan…

Lúc Dương khang còn đang tự sướng, chợt thấy đôi mắt đỏ ngầu của Âu Dương khắc đang nhìn chăm chăm về phía mình, đầu con cặc còn rỉ ra nước.

Bỏ mẹ…

ÂU Dương Khắc kêu lên một tiếng. Lý trí của hắn thì vô cùng tỉnh táo thế nhưng cơ thể lúc này đã hoàn toàn bộc phát dục vọng bản năng.

Cho dù phía trước là giống đực, cho dù có là kẻ mà hắn vô cùng thống hận.

Nhưng…

Dương Khang mặt mũi tái nhợt.

Hầu Tử Thâu Đào… Ta bóp… ta bóp… khoan… khoan đã…

Mặc dù Dương khang liên tiếp ra chiêu, con cặc của ÂU Dương Khắc liên tiếp ăn đòn thế nhưng hắn động tác của hắn vẫn tiếp tục đi về phía Dương Khang.

Con mẹ nó, bá đạo quá mức cần thiết rồi.

Gã hoảng hốt co giò bỏ chạy.

Trọng sinh ở kiếp này đã mấy lần bị nữ nhân cưỡng hiếp là quá đủ rồi, giờ lại còn muốn bị 1 thằng đực rựa đè ra?

Nghĩ đến đã thấy buồn nôn.

Lúc Dương Khang trở về hang động, phía sau vẫn còn nghe tiếng gầm rú của ÂU Dương Khắc, gã không khỏi lạnh người.

Con mẹ nó, lần sau nhất định không được nghịch ngu.

Lúc này Hoàng Dung đã tỉnh lại, nhìn thấy Dương Khang quay lại chỉ hứ một tiếng rồi quay mặt đi, nhưng cả người thi thoảng vẫn run lên từng chập.

Dương khang cười lè lưỡi trêu nàng rồi đỡ Hồng thất Công dậy rồi đưa tay bắt lấy tay lão đẩy nội lực thuần dương sang.

Qua một lúc, Hồng thất Công mồ hôi đầm đìa, phun ra một búng máu đen kịt.

Nét tím trên người đã giảm bớt.

Nhìn nét mặt trên người gã, Dương khang mừng hớn hở rồi vận công. Nhưng qua hồi lâu, gã cảm thấy chán ngắt nên thay vì đẩy thẳng nội công sang lại bất ngờ nổi tính nghịch ngợm đẩy hất nội công Cửu Dương Thần công phân làm hai đường phải trái đẩy trong người Hồng Thất công.

Dương khang đối với kiến thức võ công chỉ nằm ở mức cơ bản, nào biết được khi truyền công phải hết sức tập trung nếu không đừng nói người được chữa thương, ngay cả kẻ truyền nội lực cũng sẽ bị phản phệ mà nổ banh xác. Nhưng cũng may lúc này trong cơ thể của Hồng Thất Công toàn là độc dược, Cửu Dương thần công sau khi đạt thành tầng thứ 8 lại thêm phần khắc chế độc của Tây ĐỘc, tuy chưa hoàn toàn bách độc bất xâm nhưng cũng thêm phần kháng chế không đến mức trúng là ngủm củ tỏi như hồi ở Triệu vương Phủ. Vì vậy hai luồng chân khí Cửu Dương đi trong người Bắc cái không những không có hại mà còn liên tục gặm nhấm độc dược trong cơ thể lão.

Thấy nét mặt bắc cái giãn ra, Dương khang đánh bậy đánh bạ thành công nên càng hứng chí, trong đầu nảy ra ý tưởng, nội lực vận theo chiêu thức Táp Đạp Như Lưu Tinh đẩy vào cơ thể của Hồng Thất công.

Chợt nghe Hồng thất công rú ra một tiếng, máu từ khắp các lỗ chân lông trên cơ thể phun ra như suối.

“Bỏ mẹ, nghịch ngu…”

Mặt Dương khang tái mét không còn giọt máu…


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Thông tin truyện
Tên truyện Tân anh hùng xạ điêu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn
Ngày cập nhật 28/02/2024 12:04 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đỉnh cấp gian tình (Update Phần 12)
Sáng ngày hôm sau, khi hắn tỉnh dậy trên giường đã trống không, có lẽ Diễm Vân trải qua một đêm phong lưu dâm loạn với hắn, lại sợ bị Lâm Văn phát hiện nên đã sớm trở về phòng. Dù sao thì Lâm Văn vẫn chính là trượng phu của nàng. Hắn âm thầm nhìn tiểu huynh đệ của mình mà than thở, sáng sớm thức dậy, cũng là lúc tinh lực dồi dào nhất. Nhưng cô cô lại rời đi khiến hắn buồn bực không thôi. Ngẫm nghĩ một lát, hắn quyết tâm đi ra ngoài tản bộ, thư giãn gân cốt. Hắn cũng muốn thử chân chính cực hạn của bản thân mình. Hắn liền...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Đụ máy bay Truyện bú cặc Truyện bú lồn
Nguyệt Vy - Tác giả 69deluxe
Phần 31 Mọi người về chỗ ngồi theo yêu cầu của hướng dẫn viên, tiếng cười vẫn hắc hắc từ phía sau. Nguyệt Vy che miệng cười đến đỏ mặt. Hiền mỉm cười nhìn nàng. Sau khi tiếng cười lắng xuống, Nguyệt Vy nhận ra bàn tay thon nhỏ của nàng đang nằm trọn trong tay anh. Nàng thoáng chần chừ định rút tay lại, nhưng rồi để yên cho anh nắm. Anh nên... Nàng nói nhỏ. Em không cần giải thích gì hết... Anh biết mà... Anh sẽ không hiểu nhầm đâu... Hiền nói. Nguyệt Vy quay mặt ra cửa sổ. Máy bay đang lăn bánh chậm chậm trên đường băng, tiến vào khu vực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Đụ tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện không loạn luân Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex Full Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình
Chuyện tình trường bán công (Update Phần 10)
Vừa thay đồ xong thì tôi chạy ra ngồi trước điện thoại đợi nhỏ gọi đt 15 20 phút vẫn chưa thấy nhỏ gọi lại tôi bắt đầu lo lắng 11h đêm gần 12h mà thân con gái chạy ngoài đường làm tôi thấy lo thật sự. 45 phút sau tiếng chuông đt làm tôi giật mình tôi vội vàng bắt đt không để tôi phải đợi lâu. “Ông xã hả... hồi nãy bx về tới nhà rồi đi tắm liền quên gọi cho ông xã đừng giận bà xã nha” nhỏ nũng nịu nói qua đt. “Làm người ta lo gần chết luôn” tôi cằn nhằn nhưng trong lòng tôi cảm thấy nhẹ nhõm như cất đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng