Tây du


Update Phần 216

Phần 193: Súc Vật

Hoàng Văn Quốc một trong liên minh Tứ Cường, thực lực đứng đầu Tứ Cường bởi có số lượng cường giả hùng hậu, căn cơ nông sâu khó dò.

Hoàng Đế của Hoàng Văn Quốc là người thông minh, có tâm cơ, có tài cai trị nên càng khiến cho đế quốc Hoàng Văn trở nên không thể lay chuyển.

Diện tích Hoàng Văn Quốc cũng rộng lớn vô cùng, tài nguyên thiên nhiên phong phú, hơn nữa lại có thêm một siêu cấp tông phái tọa trấn, giàu càng thêm giàu mạnh càng thêm mạnh.

Nói về sự phát triển thì Hoàng Văn Quốc luôn đứng đầu trong liên minh Tứ Cường, nhờ những chính sách cai trị hợp lý và hiệu quả nên phía hoàng tộc rất được lòng dân.

Trên đường phố, dù có căng mắt ra nhìn cũng không thể thấy một kẻ ăn xin nào, thậm trí là người nghèo. Đó là bởi người dân của Hoàng Văn Quốc ngay từ khi sinh ra đã được những đãi ngộ mà các nơi khác không thể có được.

Tại đế đô của Hoàng Văn Quốc, ngoài tòa lâu đài sừng sững của hoàng tộc ra thì còn một tòa thành khác, tòa thành này có diện tích nhỏ hơn rất nhiều nhưng lại lung linh tráng lệ, nghe đồn đó là nơi Hoàng Đế nuôi nhốt những sủng vật của ngài.

Trên đường phố sạch sẽ tấp nập người qua lại, có hai người đàn ông cưỡi ngựa. Nhìn họ ăn mặc giống như những tay lái buôn, gương mặt cũng bình thường không có gì nổi bật, nhưng chẳng ai biết họ chính là Hoàng Đế và Hoàng Tử của Hoàng Văn Quốc đang cải trang vi hành.

“Cha! Con hỏi được không?” Người hỏi là Lạc Văn Minh, là Hoàng Tử của đế quốc hùng mạnh này.

Người còn lại là Lạc Văn Hùng, hay còn được gọi là Lạc Hoàng Đế, là Hoàng Đế tối cao của đế quốc.

“Hỏi đi!”

Lạc Văn Minh hỏi: “Gần đây con nghe nói cha dẫn một cô gái mới về hậu cung?”

Lạc Văn Hùng không việc gì phải giấu diếm, hắn gật đầu: “Đúng vậy, sao tự dưng con lại quan tâm?”

Lạc Văn Minh liền nói: “Con không có ý thăm dò cha, chỉ là trước nay cha rất ít quan tâm đến nữ sắc chỉ có mình mẫu thân của con, nên con nghĩ cha mang cô gái kia về vì lý do khác.”

Lạc Văn Hùng gật gù rồi đáp: “Đúng là trước giờ ngoài thê tử ra thì ta không hứng thú với nữ nhân nào khác, nhưng cô gái này là ngoại lệ.”

“Ngoại lệ? Có thể cho con biết thêm được không?” Lạc Văn Minh tò mò.

Lạc Văn Hùng cười rồi gật đầu: “Con năm nay cũng đã ngoài 20 tuổi rồi, việc này ta sẽ cho con biết sau chuyến vi hành này.”

Bỗng bên tai Lạc Văn Minh vang lên một tiếng động mà chỉ hắn và cha mình mới nghe thấy, là tiếng khóc của một đứa trẻ.

“Cha có nghe thấy gì không?” Lạc Văn Minh dừng ngựa lại rồi quay sang hỏi cha mình.

“Hứng này!” Lạc Văn Hùng chỉ tay về hướng khác, sau đó thúc ngựa về hướng đó.

Rất nhanh cả hai đã đến gần nơi phát ra tiếng khóc của đứa trẻ, tại một gia đình khá giả, người con dâu của gia đình này đã hạ sinh ra một bé trai, bé trai này vừa sinh ra đã cất tiếng khóc thật lớn, tiếng khóc của cậu bé lọt vào cặp tai đặc biệt của cha con hoàng đế.

Sau khi tới nơi, Lạc Văn Minh liền xuống ngựa rồi tiến vào trong gia đình kia nhưng bị hai tên gác cổng ngăn lại.

“Tên lái buôn này, có tin ta đánh què chân không?” Hai tên lính canh dọa.

Nhưng thực ra Lạc Văn Minh và Lạc Văn Hùng đã vào trong từ đời nào, thứ mà hai tên lính canh dọa nạt chỉ là một phân thân.

Hai cha con đứng trên nóc nhà gia đình kia, nhìn xuyên qua lớp mái ngói để quan sát đứa trẻ đang được người mẹ cho bú những giọt sữa đầu đời.

Người thường nhìn đứa bé chỉ thấy nó là đứa bé khỏe mạnh, nhưng hai cha con họ Lạc lại nhìn thấy một thứ khác, sau lưng đứa bé hiện lên một lớp phù văn phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

“Đây là… trời sinh kỳ tài!” Lạc Văn Hùng và Lạc Văn Minh cùng đồng thanh hô lên.

Phù văn trên người đứa trẻ là một dấu vết cho thấy đứa trẻ được lựa chọn, tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả. Năm xưa trên người Lạc Văn Minh cũng xuất hiện loại phù văn này.

Phù văn này sinh ra do thiên địa chọn lọc, không phải do di truyền.

Xuất hiện một người, quốc thái dân an, xuất hiện hai người, bá chủ một phương.

Lạc Văn Hùng mừng phát điên, không nghĩ rằng dưới thời mình cai trị Hoàng Văn Quốc lại chuẩn bị có một bước chuyển mình mới.

Hai người không lén lút nữa, trực tiếp nhảy xuống sân nhà người ta rồi bỏ đi lớp cải trang để lộ thân phận cao quý của mình.

Đột nhiên có hai vị tỏa ra uy áp kinh người cùng sức mạnh vương giả ngút trời, người trong gia đình kia vội vã cúi đầu sát đất.

“Hoàng Đế vạn tuế! Thái Tử Vạn Tuế!”

Lạc Văn Hùng nói: “Trẫm vi hành ngang qua đây, vì tiếng khóc của con trai ngươi mà ghé qua.”

Người đàn ông kia vẫn đang trong tư thế quỳ rạp, run rẩy hỏi: “Muôn tâu Hoàng Đế, hạ dân ngu dốt không hiểu mong ngài nói rõ.”

Lạc Văn Minh nói thay cha: “Con trai ngươi, sinh ra đã mang trong mình sứ mệnh cao cả, phụ hoàng ta muốn cho con ngươi một đãi ngộ trước nay chưa từng có.”

Nói dứt câu, Lạc Văn Minh phất tay lấy ra một hộp lớn để xuống đất rồi nói: “Trong đây đều là Ngũ Phẩm Đan Dược, có tác dụng tăng tiến tu vi, số lượng có thể chia cho tất cả người trong gia đình ngươi bất kể người hầu kẻ hạ. Ngươi hãy chăm sóc con trai cho thật tốt, 3 năm sau phụ hoàng và ta sẽ trở lại.”

Nói xong, cả hai biến mất như chưa từng xuất hiện khiến cho mọi người trong gia đình kia một phen vừa mừng vừa sợ. Nhưng hòm đan dược quý giá vẫn ở đó chứng tỏ không phải là mơ.

Người trong gia đình vui muốn nhảy cẫng lên, từ nay về sau đứa trẻ kia chính là mục tiêu bồi dưỡng của cả gia đình.

Người mẹ vừa cho con bú vừa khóc những giọt nước mắt hạnh phúc, vừa sinh ra đã lọt vào mắt của Lạc Hoàng Đế, đứa con của nàng tương lai sẽ rộng mở tới mức nào…

Lạc Văn Hùng cùng Lạc Văn Minh trở về Hoàng Cung.

Một người liền vội vã tới bẩm báo về cuộc họp liên minh khẩn cấp, Lạc Văn Hùng nghe xong cũng là nhíu mày suy nghĩ: “Đột ngột như vậy sao? Không phải do lão già Vẫn Tịch làm chứ?”

Đối với mấy việc kiểu này, Lạc Văn Hùng không mấy bận tâm, hắn liền sai Văn Minh con trai mình xử lý.

Còn hắn có việc quan trọng hơn cần làm.

Lạc Văn Hùng bay tới tòa thành tuy nhỏ nhưng lung linh kia, lính canh thấy hắn liền cúi đầu hành lễ.

Lạc Văn Hùng gật đầu và hỏi: “Sao rồi?”

Lính canh đáp: “Bẩm Hoàng Đế, Công Chúa đang ở bên trong ạ.”

“Ừ!” Lạc Văn Hùng gật đầu sau đó dịch chuyển vào bên trong thành.

Lạc Văn Hùng có sở thích nuôi những loài vật quý hiếm, hoặc là đẹp, hoặc là độc lạ. Tòa thành này xây ra với mục đích làm sở thú của riêng hắn.

Rất ít người được tới đây ngoại trừ những người hắn thực sự tin tưởng.

Bỏ qua những lồng thú quý hiếm, hắn một mạch bay về phía căn phòng cuối hành lang. Bên trong căn phòng có tiếng nói của hai người phụ nữ.

Một người xinh đẹp, mặc y phục xanh tóc đen dài óng mượt, nàng là Lạc Vân, con gái của Lạc Văn Hùng, em gái của Lạc Văn Minh, đương kim Công Chúa của Hoàng Văn Quốc.

Cô gái còn lại cũng vô cùng xinh đẹp, thậm trí còn nhỉnh hơn Lạc Vân nhưng gương mặt nàng tiều tịu, xanh xao và thiếu sức sống, nàng có mái tóc màu bạc trắng, giữa trán có hình trăng khuyết màu bạc.

Lạc Vân được cha nàng nhờ tới đây bầu bạn cùng cô gái kia, Lạc Vân lúc đầu không thích nhưng sau khi tiếp xúc với cô gái kia cả hai trở thành bạn bè.

Cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì tiếng gõ cửa của Lạc Văn Hùng làm không khí trở nên căng thẳng.

Lạc Vân biết là ai tới, nàng khẽ động viên cô gái kia: “Ngày mai ta lại đến thăm ngươi, bây giờ ta phải về rồi!”

“Ừ!” Cô gái kia đáp, ánh mắt trở nên buồn rầu.

Lạc Vân cũng thở dài, nàng đi ra cửa thì liền cúi đầu khi gặp Lạc Văn Hùng vừa bước vào.

“Phụ Hoàng!”

Lạc Văn Hùng phất tay ra hiệu miễn lễ, sau đó hỏi: “Nàng ấy sao rồi?”

Lạc Vân lắc đầu đáp: “Không có tiến triển gì thưa phụ hoàng.”

Lạc Văn Hùng cũng thở dài: “Thôi được rồi con về nghỉ sớm đi, để ta ở lại với nàng ấy một chút.”

“Vâng!” Lạc Vân chào cha rồi sau đó rời đi.

Cách cửa phòng một lần nữa mở ra, Lạc Văn Hùng bước vào với thái độ điềm tĩnh của một bậc quân vương hướng cô gái tóc trắng xóa hỏi: “Ta tới không phiền nàng chứ?”

Cô gái không quay lại vì biết trước đó là ai, chỉ khẽ lắc đầu: “Cảm phiền Hoàng Đế, ta không thấy phiền.”

Nghe giọng điệu của nàng dường như đang rất buồn, Lạc Văn Hùng liền hỏi: “Lại nhớ con gái sao?”

Cô gái nghe vậy thì khóe mắt giật giật, lập tức nước mắt tứa ra nhưng chỉ trực chờ rơi chứ chưa rơi hẳn.

Cũng đã hơn một năm rồi, kể từ cái ngày nàng tỉnh lại trong rừng, cơ thể đầy vết thương, nàng không biết mình là ai, không biết tại sao nàng lại ở đó, nàng chỉ biết duy nhất một điều đứa trẻ 2 tuổi trong lòng nàng chính là con của nàng.

Đứa bé tuy còn nhỏ nhưng rất thông minh, nó có thể hái thuốc về cho nàng điều trị vết thương.

Mặc dù mới 2 tuổi nhưng nó rất mạnh, thú dữ thông thường không thể làm hại nó mà ngược lại còn bị nó đánh đuổi.

Vì nàng mất trí nhớ và con gái nàng còn quá nhỏ nên cả hai chẳng biết đi đâu, về đâu.

Nửa năm sau, khi cả hai đang thích nghi với cuộc sống trong rừng thì một biến cố xảy tới.

Trong lúc truy đuổi một con gấu, con gái nàng bị mất tích, tình cờ nàng gặp ngay Lạc Văn Hùng cùng một số hầu cận đang đi săn.

Giữa nơi rừng thiêng nước độc, lại xuất hiện một mỹ nữ với dung nhan như tiên nữ hạ phàm, làn da trắng sáng như ngọc trai, mái tóc bạch kim cực kỳ lạ lẫm.

Tất cả khiến Lạc Văn Hùng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau khi biết nàng và con gái bị lạc nhau, Lạc Văn Hùng ngỏ ý mời nàng về cung còn hắn sẽ giúp nàng tìm con gái.

Cô gái do bị mất đi ký ức nên rất ngây thơ, chỉ sau vài câu dụ dỗ đã đi theo những người xa lạ.

Thoắt cái đến nay đã nửa năm nàng sống trong tòa thành này, ăn sung mặc sướng không phải lo nghĩ điều gì nhưng nàng vẫn nhớ con gái nhỏ của mình.

Nàng nhiều lần tự mình đi tìm nhưng toàn bị bắt lại, Lạc Văn Hùng vì quá si mê sắc đẹp của nàng nên đã đeo cho nàng một chiếc lắc chân, bên ngoài thì giống như đồ trang sức nhưng thực ra đó là một bảo vật phong ấn một phần tu vi của nàng đồng thời giữ nàng không thể rời xa khỏi tòa thành.

Lạc Văn Hùng có thể cưỡng đoạt nàng tùy ý nhưng hắn không làm thế, hiếp dâm nàng chỉ có thể chiếm được thể xác của nàng, hắn muốn cả con tim và thể xác của nàng đều thuộc về hắn.

Hắn làm mọi cách để nàng vui lòng, nhưng thứ duy nhất làm nàng vui chỉ có thể làm tìm lại con gái.

Điều này thì Lạc Văn Hùng có thể làm được nhưng hắn không làm, hắn sợ sau khi hai mẹ con đoàn tụ nàng lại muốn rời đi.

Hắn nghĩ sẽ để thêm vài năm nữa, khi mối quan hệ của cả hai tốt hơn thì hắn sẽ cho hai mẹ con nàng đoàn tụ.

“Ta rất nhớ con bé, thực sự rất nhớ!” Nàng đáp trong sự nghẹn ngào.

Nhìn nàng tiều tịu vì thương nhớ con gái, Lạc Văn Hùng không khỏi đau lòng. Hắn tiến tới thật từ tốn rồi ngồi xuống cạnh nàng, hắn do dự một lúc rồi đưa tay ra nắm lấy tay nàng.

Bàn tay nàng trắng trẻo mềm mại, khi chạm vào có cảm giác dễ chịu vô cùng không muốn buông bỏ, nàng cũng không hề có ý rụt tay lại, cảm giác được một người đàn ông nắm tay không khác là bao so với cái nắm tay bạn bè nàng giành cho Lạc Vân.

Vẫn nắm bàn tay mềm mại của nàng, Lạc Văn Hùng nói: “Ta biết nàng nhớ con, ta đang dốc sức tìm con gái cho nàng và đã phát hiện chút manh mối.”

Nghe vậy cô gái tươi tỉnh hẳn lên, vội vã hỏi: “Có thật không? Hiện tại con bé sao rồi?”

Lạc Văn Hùng lắc đầu nói: “Hôm qua người của ta báo lại, có phát hiện một cô bé chừng trên dưới 3 tuổi có mái tóc trắng lang thang trên phố, khi người của ta lại gần thì cô bé hoảng sợ bỏ chạy. Cô bé rất nhanh nhẹn lại hung dữ nên rất khó bắt. Ta đã cho người khoanh vùng phạm vi đó lại rồi, rất nhanh sẽ tìm ra thôi.”

Cô gái nghe miêu tả thì lau nước mắt, sau đó nói: “Vậy mai ngài dẫn ta tới đó đi, chắc con bé hoảng sợ lắm.”

Vũ Văn Hùng lắc đầu: “Không được, nơi đó đang là vùng tranh chấp của đế quốc ta và một đế quốc khác, đưa nàng đến đó rất nguy hiểm.”

“Vậy con gái ta…”

“Yên tâm đi, ta đảm bảo với nàng con bé sẽ an toàn.”

“Vậy thì ta tin tưởng ngài, nếu mẹ con ta được đoàn tụ thì ta không biết phải báo đáp ngài thế nào nữa.”

Lạc Văn Hùng nghe tới báo đáp, ánh mắt hắn sáng lên nhưng vẫn tỏ ra vương giả nói: “Ta thứ gì cũng có, nàng muốn báo đáp thế nào?”

Cô gái suy nghĩ rồi đáp: “Ngài thiếu thứ gì ta sẽ báo đáp thứ ấy!”

“Ồ! Vậy nếu ta nói ta thiếu một người vợ thì sao?”

“Vợ? Nó là cái gì?” Cô gái nhíu mày khó hiểu hỏi.

“Ặc!”

“Vợ là người sẽ sinh ra cho người đàn ông những đứa con!” Lạc Văn Hùng sau khi ngạc nhiên thì liền giải thích.

Lạc Văn Hùng thầm mắng: “Con mẹ thằng nào dám làm nàng có thai rồi bỏ nàng lại, để một cô gái ngây thơ như vậy một mình nuôi con, đúng là thứ không bằng con súc vật.”

“Ắt xì!”

“Chàng bị cảm lạnh à?”

Trong một gian phòng cực kỳ bí mật, Ái Vân đang mở ra một trận pháp thì thấy Thiên hắt hơi liên tục bèn hỏi.

Thiên lắc đầu: “Không có, chắc là tên nào ghen ăn tức ở chửi ta thôi.”

Ái Vân biết Thiên có nhiều mối quan hệ ngoài luồng, không thể ghen được hết nên chỉ biết ấm ức trong lòng.

Trong khi đó nàng dùng sức mạnh mở ra một trận pháp phong ấn một thứ cực kỳ quan trọng đang được cất giữ trong căn phòng này.

Từ vị trí chính giữa trận pháp, một bệ đỡ ba chân bằng đồng nhô lên, bên trên đó đặt một quả cầu pha lê trong suốt – Hỗn Nguyên Châu.

Thời gian trước Ái Vân có bế quan để tìm hiểu về Hỗn Nguyên Châu, nàng mất tới 2 năm. Thời gian đó Thiên còn đang bị nhốt trên Thiên Giới.

Hỗn Nguyên Châu là bảo vật cấp thần, chính vì vậy sẽ không ít kẻ muốn có được nó. Cách duy nhất là phong ấn nó lại, không cho một tia thần khí nào của nó lọt ra bên ngoài.

Nhìn Hỗn Nguyên Châu, Thiên nhớ tới khoảng thời gian ấy, mới có mấy năm thôi mà mọi thứ cứ như hoài niệm từ ngàn xưa vậy.

Bảo vật ở cấp độ này, 2 năm thời gian là không đủ để Ái Vân có thể hiểu hết. Nàng chỉ có thể miễn cưỡng dùng được một chút khả năng của Hỗn Nguyên Châu.

“Thứ này sẽ giúp ích cho chàng trong cuộc họp sắp tới!” Ái Vân nhìn Thiên với ánh mắt đầy trìu mến nhưng cũng đầy sự cương nghị.

Biết nàng tuy nghịch ngợm vô lo nhưng hễ có việc gì liên quan đến mình thì rất quan tâm, Thiên thích nàng chính là ở điểm này.

“Ta tự biết lo mà, đi họp thôi chứ có phải đi đánh nhau đâu mà cần bảo vật cao cấp như vậy, nhỡ bị lộ thì sao?”

Ái Vân lắc đầu: “Thiếp đã tính rồi, tuyệt đối không lộ liễu. Có điều chàng phải cho thiếp đi cùng.”

“Ủa! Thì nàng vẫn đi cùng ta mà?” Thiên khó hiểu. Mọi việc đã được bàn bạc, Minh Trúc, Thiên, Ái Vân, cùng với một số nữ đệ tử nữa sẽ tới cuộc họp, chẳng lẽ lại có người thay đổi.

Ái Vân ủy khuất: “Cúc tỷ tỷ nói ta ham chơi mà lần này đi phải hết sức cảnh giác, tỷ ấy thay Hồng Trúc vào chỗ của ta rồi… hức! Chàng cho ta đi nhé, ta hứa sẽ ngoan mà, ta sẽ bảo vệ chàng thật tốt.”

Thiên bất lực cười khổ: “Được rồi được rồi!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô gia sư dạy tiếng Nhật
Phần 22 Hai chị em dắt tay nhau tung tăng đi xuống bãi tắm. Lúc đó cũng tầm 5h chiều rồi thì phải, mặt trời đang lặn dần, cảnh hoàng hôn trên biển thật yên bình. Mình bước đi trong hạnh phúc với nụ cười trên môi. Nhưng không biết sắp đến ngày phải xa chị. Chị vẫn cười nhưng sâu thẳm trong ánh mặt chị vẫn hiện hữu một nỗi buồn gì đó, mà lúc ấy mình không hề nhận ra. Xuống tới bãi biển, mình bế xốc chị lên, lội ra đến đoạn sâu đến cổ mình rồi thả chị xuống. Với chiều cao 1m50 của chị thì uống nước ngon lành. Nghĩ lại chơi cũng dại thật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31) - Tác giả BoyTimGirls
Phần 31 Ba giờ sau... Tiếng gào thét... đã không còn... Tiếng binh khí va chạm... đã không còn... Tiếng lực lượng bạo nổ... cũng đã không còn... Dưới biển sâu, hàng nghìn cao thủ Nam Hải nhất tộc lúc trước hiện giờ còn lại chỉ không đến ba trăm, trong đó lại có rất nhiều tên bị trọng thương nặng nề, đến Cao Phục cũng đã mất đi một cánh tay... toàn bộ hiện đều đang khóc, chúng không phải khóc vì đau đớn hay tổn thất thảm trọng bởi không có một gương mặt nào sợ hãi hay bi thương mà khóc vì mối thù diệt tộc những tưởng không thể nào báo rốt cuộc cũng đã trả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Sói săn mồi
Tình yêu ai bán mà mua (Update Phần 10)
Khi tụi nó đi ăn tối xong về đến phòng thì cũng đã gần 11g đêm. Thấy khu trọ đã ngủ hết, Khánh tắt máy từ xa rồi dẫn bộ nhẹ nhàng vào phòng. Tụi nó làm hết sức nhẹ nhàng như kẻ ăn trộm vì sợ làm hàng xóm thức giấc. Chợt Khánh nghe những tiếng rên rỉ quen thuộc của những cặp đang làm tình vang lên trong đêm tối, âm thanh đó phát ra từ phòng cuối cùng của dãy trọ. Hết sức nhẹ nhàng, Khánh mở cửa cho Kim vào phòng rồi nó bước tới cửa phòng kia, nó nhớ người con gái hôm trước rình lén nó và Kim làm tình. Hôm nay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng