Tây du


Update Phần 216

Phần 194: Tiểu Thiên

Trong Vạn Hợp Tông, nơi các nữ đồ đệ tử đang ngâm mình dưới làn nước mát sau một ngày luyện tập mệt mỏi.

“Từ ngày luyện Mỹ Nhân Tâm Quyết của Tông Chủ, da dẻ ta láng mịn hơn trước nhiều.” Một cô gái xinh đẹp đưa tay lướt trên làn da căng bóng của mình nói.

Cô gái khác tán đồng: “Chưa kể, cả ngoại hình cũng trở nên cân đối hơn trước. Lúc trước ta thường đau đầu về vấn đề mỡ thừa mở bụng nhưng giờ không còn nữa, Mỹ Nhân Tâm Quyết quả thực thần kỳ.”

Mỹ Nhân Tâm Quyết được Thiên viết ra nhằm giúp nữ nhân tu luyện dưỡng nhan, tích tụ sinh cơ thải bỏ tạp chất. Là môn công pháp giành cho mọi nữ nhân, chỉ cần kiên trì tu luyện môn công pháp này thì cho dù có xấu như quỷ cũng sẽ xinh đẹp như tiên nữ.

Nhưng nhiều người cũng thắc mắc tại sao Thiên lại có thể viết ra công pháp này mặc dù hắn là nam.

Một người nói ra suy đoán của mình: “Theo ta thấy Tông Chủ bên ngoài anh tuấn phi phàm nhưng thực chất đã ngoài trăm tuổi, chỉ có sống lâu như vậy mới đủ trải sự đời để nghiên cứu và đúc kết ra Mỹ Nhân Tâm Quyết này.”

Một người khác phản bác: “Tông Chủ năm nay mới hơn 20 tuổi, điều này được xác minh rồi.”

“Vậy ngài lấy đâu ra tư liệu mà viết lên công pháp thần kỳ như vậy nhỉ?”

“Cái này thì… không biết!”

Trong khi mọi người đang bàn tán sôi nổi thì bỗng Ái Vân từ đâu lao tới với tốc độ cực nhanh, phía sau nàng có một… cô bé chừng 9 – 10 tuổi cực kỳ xinh nhưng mặc đồ ngoại cỡ.

Ái Vân hỏi vội vã: “Minh Trúc đâu, Cúc tỷ tỷ đâu?”

“Bọn họ đều ở trong cung ạ, có việc gì vậy Ái Vân tỷ?”

Ái Vân vội vã bay đi, miệng không ngừng bù lu bù loa: “Ta gây họa rồi, gây họa rồi.”

Nàng bay đi mà bỏ lại cô bé xinh xắn kia, cô bé kia thì cứ nhìn chằm chằm vào những cô gái đang khỏa thân như sói đói.

Một cô gái tiến tới và hỏi: “Không biết Ái Vân tỷ kiếm đâu ra cô bé xinh như vậy nhỉ?”

Rồi có cô gái khác từ dưới nước đi lên thân thể không một mảnh vải gợi cảm ướt sũng tiến đến gần cô bé kia rồi nhéo má nói: “Cô bé tên gì vậy?”

“Thiên!”

Cô bé cất tiếng khiến mọi người ngỡ ngàng, giọng nói non nớt thanh thanh cực kỳ đáng yêu.

Cô gái kia thấy cô bé gọi tên Tông Chủ như vậy thì liền nhắc nhở: “Sao muội lại biết tên Tông Chủ? Lần sau không được gọi như thế nghe chưa không là bị đánh đít đấy.”

Cô bé kia đưa tay bóp ngực của cô gái, sau đó thở dài vì thằng em trong quần không biểu tình vì quá bé.

“Muội dám… ủa mà sao nhìn muội quen quen!” Cô gái kia bị bóp ngực thì tức giận nhưng sau đó nhận ra có điều gì đó lạ ở đây.

Mọi người cũng bắt đầu chú ý đến bộ đồ mà cô bé mặc, là bộ đồ của Thiên.

Cô bé… là không cậu bé kia chính là Thiên, hắn bị teo nhỏ lại. Hắn bị nhầm lẫn là cô bé vì khi nhỏ lại những đường nét nam tính trên gương mặt không còn, chỉ còn lại một gương mặt xinh xắn với đôi mắt long lanh chết người, cộng thêm mái tóc dài ngang vai nên càng bị hiểu lầm là con gái.

Một khoảng lặng, sau đó chúng nữ đệ tử nhận ra đó chính là Thiên thì không khỏi kinh ngạc.

Kinh ngạc xong thì đỏ mặt vì các nàng đều đang khỏa thân, dù hắn có teo thành trẻ con thì tâm hồn hắn vẫn là đàn ông, bị một nam nhân nhìn thấy cơ thể lõa lồ khiến nhiều nữ đệ tử la toáng lên rồi lao lên bờ mặc vội y phục.

Thiên thì chỉ biết lắc đầu cười khổ, hắn có làm được gì đâu. Xem ra sau vụ này phải tuyển thêm đệ tử nam cho bớt bị cô lập.

“Các ngươi cứ thoải mái mặc đồ… ta không nhìn.” Thiên một mắt nhắm một mắt mở quay đi nói với giọng tử tế.

Thực ra là hắn bất lực, bị teo nhỏ thành đứa trẻ 9 tuổi thì cứng làm sao được, cảm giác bất lực khiến Thiên không muốn nghĩ về nó nữa.

Một vài nữ đệ tử mặc xong y phục liền tới trước mặt Thiên đứng ngay ngắn hỏi: “Tông Chủ, sao người lại thành ra thế này?”

Thiên thở dài, đưa tay chống cằm nhìn xa xăm nói: “Khó nói lắm!”

Rồi hắn nhận ra rất đông nữ đệ tử đã vây lấy hắn, các nàng đều nhìn hắn với ánh mắt vô cùng là sủng ái.

Thiên lấy Hạo Thiên Kính ra soi, hắn phải thật lòng khen rằng hiện tại hắn rất xinh xắn, nếu không phải có cây súng giữa háng thì hắn cũng nghĩ mình là con gái.

Rồi hắn khẽ chu môi trước gương, sau đó lắc đầu thở dài: “Hỏng rồi, sao lại đáng yêu thế nhỉ… hỏng thật rồi.”

“Tông Chủ, đồ của người rộng quá để bọn ta lấy cho ngài bộ khác nhé?” Một cô gái nhìn Thiên bằng ánh mắt ái mộ nói.

Thiên đảo mắt, nhìn gương mặt của chúng nữ này là biết sắp đem hắn ra làm trò đùa. Vậy nên hắn lắc đầu từ chối: “Không cần, một lát nữa ta sẽ trở lại như cũ thôi.”

Nhưng cả ngày hôm đó không có gì thay đổi, Thiên vẫn trong hình hài đứa trẻ 9 tuổi.

Tiểu Cúc, Minh Trúc biết chuyện thì liền tức tốc đi gặp Thiên, rồi hai nàng cũng bị vẻ đáng yêu của hắn mê hoặc.

Thiên ngồi trong lòng Ái Vân, tay sờ ngực hỏi: “Các nàng không có biện pháp nào à?”

Đáp lại hắn là những cái lắc đầu ngao ngán, Ái Vân là người hiểu rõ Hỗn Nguyên Châu nhất trong đây cũng không có biện pháp gì.

Chuyện là khi đang xin Thiên cho đi cùng trong cuộc họp, Ái Vân đã chủ động hôn hắn và được Thiên hôn lại, hắn ép sát nàng vào bệ đỡ Hỗn Nguyên Châu khiến nó lung lay.

Cả hai vẫn say mê hôn hít nên không để ý Hỗn Nguyên Châu đã rời khỏi vị trí ban đầu rồi cứ thế rơi bốp vào đầu Thiên.

Cú va chạm đó khiến Thiên ngay lập tức teo nhỏ lại.

Tiểu Cúc lắc đầu: “Bó tay với hai người!”

Minh Trúc thì có vẻ rất bực mình, nàng nhìn Thiên lúc này còn nhỏ hơn cả mình thì liền nạt: “Hay lắm, chuyện tốt của hai người giờ làm sao mà giải quyết. Ngày mai là đến buổi họp rồi, mặt mũi ta để đâu nữa cơ chứ.”

Cuộc họp này rất quan trọng, nếu như phía Xà Thiên Quốc không đến hoặc đến mà thiếu người thì sẽ rất bị xem thường, đó cũng là cái cớ cho những kẻ ghen ăn tức ở trỗi dậy. Chưa kể đây là cuộc họp về chính vấn đề giữa Hoa Quốc và Xà Thiên Quốc. Nếu không có mặt thì phía Hoa Quốc sẽ làm cho bên mình có lợi, điều này là hoàn toàn có thể xảy ra.

Thiên dơ tay có ý kiến: “Thay vì nghĩ cách, hãy cứ để ta trong bộ dạng thế này tới cuộc họp.”

“Ngươi điên à? Làm như vậy chúng ta sẽ thành trò cười cho bọn chúng.” Minh Trúc lắc đầu từ chối ý kiến của Thiên.

Thiên vẫn cương quyết: “Cứ để bọn chúng cười trước, rồi sau đó chúng ta mới cười.”

Tiểu Cúc và Ái Vân đều gật gù tán đồng theo Thiên, chỉ có Minh Trúc sau một hồi đắn đo thì mới miễn cưỡng đồng ý.

“Thôi được rồi, nhưng ít nhất không được để bọn họ biết ngươi là Thiên bị teo nhỏ.” Minh Trúc đảo mắt suy nghĩ rồi nói.

Thiên cũng đã nghĩ tới trường hợp này, hắn cũng đã nghĩ ra một thân phận cho cái hình dạng bé nhỏ này của mình.

“Em trai của Tông Chủ!” Thiên nói.

Minh Trúc, Tiểu Cúc, Ái Vân cùng lắc đầu: “Em gái!”

“Ặc!”

Cuối cùng thì sáng hôm sau cũng đã đến, mọi người đang chuẩn bị khởi hành tới nơi diễn ra cuộc họp.

Minh Trúc đảo mắt rồi không thấy Thiên đâu liền hỏi: “Tông Chủ đâu?”

Mấy nữ đệ tử đứng gần đó liền lắc đầu: “Không biết ạ!”

Bỗng từ phía xa xa, Tiểu Cúc dẫn Thiên bay tới.

Khi cả hai tiếp đất, mọi người ồ lên vì kinh ngạc trước vẻ đáng yêu của hắn. Vì phải lấy thân phận em gái của Tông Chủ nên Thiên bị các nàng ép mặc đồ nữ nhân.

Tiểu Cúc mặc cho hắn bộ váy đen cực đẹp tôn lên sự đáng yêu nhưng cũng không kém phần huyền bí. Tóc hắn thì được Ái Vân buộc lại rồi trang điểm bằng một cây trâm cài tóc cực xinh.

Đứng trước bàn dân thiên hạ, Thiên không biết dấu mặt đi đâu cho đỡ quê. Đường đường là một nam nhân đầu độ trời chân đạp đất lại phải rơi vào hoàn cảnh này.

Nhưng đuổi lại hắn được sự quan tâm của chúng nữ đệ tử.

Nhìn thấy ngoại hình đáng yêu của Thiên, chúng nữ đệ tử không khỏi xao xuyến chỉ muốn lao tới ôm vào lòng.

Thiên tùy ý ngáp một cái, sau đó nhắc nhở chúng nữ đệ tử: “Các ngươi ở lại nhớ chuyên tâm tu luyện.”

“Rõ thưa Tông Chủ!”

Thanh Trúc tiến đến trước mặt Thiên, giờ thì nàng đã cao hơn hắn. Nàng cười tươi rồi đưa tay xoa đầu hắn nói: “Tông Chủ, người nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, ta có làm chút bánh cho người ăn đỡ đói.”

Thiên cười một cái đầy yêu thương sau đó nhận lấy món quà của Thanh Trúc, sau đó còn đặt lên má nàng một nụ hôn. Thanh Trúc xấu hổ đỏ bừng mặt, nàng chạm tay lên má nơi nụ hôn của Thiên còn lưu lại rồi ngập ngừng nói: “Tông chủ… xấu xa!”

Minh Trúc nhìn thấy vậy, nàng bực mình mắng: “Đi họp mấy ngày rồi về chứ có phải sinh ly từ biệt đâu mà chào lắm thế, chúng ta xuất phát.”

Ái Vân thấy Minh Trúc dạo này hay nổi nóng đặc biệt là với Thiên, nàng hích vai Minh Trúc nói nhỏ: “Dạo này thấy muội tính khí thất thường nha, toàn mắng phu quân của ta không.”

Minh Trúc như bị nói trúng tim đen, ngập ngừng giải thích: “Tại… tại vì hắn làm ta bực mình.”

Ái Vân thần bí hỏi: “Vì chàng làm muội bực mình, hay tự muội thấy bực mình… cái này muội tự hiểu hơn ai hết.”

Minh Trúc nhìn Ái Vân bằng ánh mắt ngạc nhiên, sau đó liền bẻ lái sang chuyện khác: “Đến giờ rồi, đi thôi.”

Ái Vân thấy Minh Trúc như vậy thì che miệng cười tủm, chỉ Tiểu Cúc biết tại sao nàng lại có điệu cười như vậy.

Thiên, Minh Trúc, Ái Vân cùng 3 nữ đệ tử ưu tú nhất được lựa chọn cùng nhau lên đường.

Cuộc họp diễn ra tại một không gian đặc biệt, không gian này được thiết kế giành cho việc họp nên sẽ không thể sử dụng pháp lực. Càng không phải của riêng ai nên tuyệt đối an toàn, không có chuyện giở trò hay đánh lén.

Nhưng để đến được không gian đó, tất cả phải có mặt tại Hoàng Văn Quốc.

Sau khi bước qua cổng không gian do Ái Vân tạo ra, mọi người đã có mặt tại đế đô của Hoàng Văn Quốc.

Xét tổng thể thì cũng chỉ ngang ngửa độ hoành tráng của Xà Thiên Quốc.

Nhóm của Thiên không phải những người tới đầu tiên, nhóm đầu tiên tới là Hoa Quốc. Họ cũng có 6 người, 4 người che mặt còn 2 người kia đều là nữ và cực kỳ xinh đẹp.

Thấy nhóm của Thiên, một trong hai cô gái kia cất tiếng chào với giọng chào phúng: “Ây dô, kia không phải đương kim Nữ Hoàng của Xà Thiên Quốc sao, hân hạnh quá.”

Minh Trúc cũng chẳng vừa, nàng đáp lại ngay: “Hoàng Đế của mấy người đâu không tới lại để cho những kẻ không biết điều đến vậy?”

“Ngươi… cha ta bận việc, cha ta nói mấy cuộc họp nhỏ này chỉ cần bọn ta có mặt là đủ rồi.” Cô gái kia chua ngoa đáp lại.

Rồi cô gái kia chú ý đến Thiên trong hình dạng một cô bé đáng yêu liền cười hô hô: “Ây dô, lại còn dắt theo trẻ con, đúng là buồn cười.”

Thiên nhún vai đáp: “Khó ở thì về đi, làu bà làu bàu nhức hết cả đầu.”

Cô gái kia tức giận ra mặt, bị một đứa trẻ lên giọng quả là không dễ chịu gì.

“Quản đứa con nít kia cho tốt, ta không chắc nó sẽ ổn khi rơi vào tay ta đâu.” Cô gái kia hướng Minh Trúc cười gian rồi nói với giọng đe dọa.

Mặc dù cô gái kia rất xinh, nhưng Thiên không có chút hảo cảm nào với nàng ta. Nhưng hắn cũng tò mò về lai lịch của cô gái đó: “Cô ta là ai vậy?”

Minh Trúc đáp: “Đó là Hoa kỳ Anh, còn người bên cạnh là Hoa kỳ Tiên, cả hai đều là công chúa của Hoa Quốc.”

Thiên nhíu mày, sau đó hắn quan sát những kẻ đi bên cạnh hai người bọn họ, trong đó có một người phụ nữ gợi cảm đeo mặt nạ cười. Hắn nhận ra nữ nhân này, nhìn sang Ái Vân cũng cùng ánh mắt đó. Là cô gái mà cả hai đã chạm trán lúc tiêu diệt Ám Hoàng.

Cô gái đeo mặt nạ cười kia cũng chú ý tới bọn họ, nhưng không có chút sát ý nào nổi lên.

Chỉ vừa mới tới đây thôi mà bầu không khí đã căng thẳng hơn Thiên tưởng, xem ra khi cuộc họp diễn ra còn căng thẳng hơn nữa.

Cùng lúc này, một người khác từ trong cung bay ra hướng tất cả mọi người lịch sự chào hỏi: “Chào mừng quý vị tới Hoàng Văn Quốc, mời đi hướng này.”

Theo lời mời của người kia, mọi người lần lượt tiến vào hoàng cung. Họ được dẫn tới đại điện nơi đặt ngai vàng của Lạc Hoàng Đế.

Người kia nói: “Mời quý vị nghỉ ngơi trước đã, Hoàng Đế của chúng tôi đang bận chút việc sẽ đến ngay.”

Sau đó thì từng tốp thị nữ bưng trà nước bánh ngọt ra đãi khách, mọi người ai lấy đều tìm lấy một chỗ ngồi tại vị.

Thiên vừa ngồi xuống thì cái mũi thính của hắn ngửi thấy một mùi quen thuộc, mùi này bị pha tạp bởi nhiều thứ mùi khác nhưng hắn vẫn có thể ngửi thấy.

“Mùi này giống như mùi của… Ngân Nguyệt!” Thiên lầm bầm, ánh mắt tập trung quan sát mọi thứ xung quanh, không bỏ sót dù là điều nhỏ nhất.

Ngồi được một lát thì phía Minh Thần Quốc xuất hiện, họ cũng dẫn theo 6 người, gồm 5 nam một nữ.

Họ vừa đến liền chào hỏi một cách nhiệt tình.

Thấy Minh Trúc đáp lại với thái độ khá hòa hoãn thì Thiên nghĩ mối quan hệ giữa Xà Thiên Quốc và Minh Thần Quốc có chút tốt đẹp hơn với Hoa Quốc.

Nhưng Thiên thấy bầu không khí ở đây lúc nào cũng căng thẳng, dường như ai cũng đang che giấu đi tính cách thực sự của bản thân mà đang cố dùng bộ mặt giả tạo để tiếp xúc với mọi người.

Không cần ai giải đáp tự Thiên có thể ngẫm ra, trên lý thuyết liên minh Tứ Cường là đồng minh nhưng thực tế thì đang cố kìm hãm lẫn nhau, sự kìm hãm này tạo ra thế cân bằng, không bên nào có thể vượt trội lên bởi thế liên minh mới được duy trì.

Một kẻ khôn ngoan sẽ không phô ra điểm yếu cho đối phương bắt thóp, chính vì thế mới có cảnh diễn không chút giả trân này.

Nhưng Thiên không quan tâm, những việc liên quan đến chính trị đã có Minh Trúc lo liệu.

Đợi thêm một lát thì Lạc Văn Minh hoàng tử của Hoàng Văn Quốc xuất hiện để tiếp đãi khách.

Lạc Văn Minh có ngoại hình vô cùng xuất sắc, thông minh lịch sự, lại có tài ăn nói nên rất được lòng mọi người.

Trong khi cùng mọi người hỏi tham sức khỏe của nhau, Lạc Văn Minh chuyển ánh mắt sang Minh Trúc rồi nói những lời có cánh: “Chỉ thời gian ngắn không gặp, nàng lại đẹp hơn trước rồi.”

Minh Trúc đáp lại một cách miễn cưỡng: “Ngươi quá lời!”

Lạc Văn Minh lại chuyển ánh mắt sang Ái Vân rồi chắp tay cung kính chào: “Vị này tại hạ lần đầu gặp mặt nhưng lại tạo ra thứ uy áp khiến ta run rẩy, cao thủ. Hơn nữa nhan sắc cũng tuyệt thế vô cùng, chắc chắn nắm giữ chức vị quan trọng trong Vạn Hợp Tông.”

Ái Vân nghe những lời có cánh giành cho mình thì không khỏi gật gù: “Tuổi nhỏ mà đã có mắt quan sát như vậy, khá khen cho ngươi.”

Lạc Văn Minh tiếp tục khen: “Không chỉ nhan sắc mỹ miều lại có giọng nói êm ái như vậy, diễm phúc cho nam nhân nào được cùng người chung một chỗ.”

“Hèm!” Ánh mắt Thiên lập tức chuyển sang hình viên đạn nhìn Lạc Văn Minh.

Nữ nhân của hắn xinh đẹp hắn cho phép người khác ngắm, nhưng dám khinh nhờn các nàng thì đừng hỏi vì sao nước biển lại mặn.

Lạc Văn Minh lại chuyển sự chú ý sang Thiên, hắn nổi hứng muốn đưa tay xoa đầu Thiên nhưng nhận lại ánh mắt hình viên đạn nên có chút do dự.

“Hầy! Cô bé đáng yêu quá, nhưng quy tắc của cuộc họp là không được dẫn trẻ con vào.” Lạc Văn Minh tiếc nuối nhắc nhở.

Qua ánh mắt tinh tường của mình, Lạc Văn Minh có thể nhìn ra Thiên là hoàn toàn ở hình dạng thật chứ không hề dùng phép biến thân, là con nít hàng thật giá thật.

Minh Trúc bèn nhíu mày: “Vậy ý ngươi là ta cũng không được vào?”

Lạc Văn Minh cười khổ: “Ngươi là ngoại lệ, ai cũng ngoại hình trẻ con của ngươi chỉ là tạm thời.”

Minh Trúc chỉ tay vào Thiên và dõng dạc nói: “Đây là em gái của Tông Chủ Vạn Hợp Tông bọn ta, tình trạng cơ thể cũng tương tự như ta, ngươi nói xem có được tiến vào cuộc họp hay không?”

Nghe vậy sắc mặt Lạc Văn Minh khẽ biến, hóa ra đó là em gái của vị Tông Chủ kia. Lạc Văn Minh rất hâm mộ Thiên, việc một nam nhân có thể thành lập ra một tông môn toàn là mỹ nữ cũng là điều mơ ước của hắn bấy lâu.

Hắn xem Thiên như sư phụ, vậy thì em gái của Thiên hắn cũng phải đối đãi thật tốt rồi. Nét mặt của Lạc Văn Minh chuyển sang ôn hòa, một nụ cười tỏa nắng ở trên môi rồi nói với Thiên: “Em gái của Tông Chủ Vạn Hợp Tông? Muội muội đáng yêu tên gì vậy?”

Thiên muốn lao vào đấm cho phù mỏ cái bản mặt của Lạc Văn Minh, nhưng mọi ánh mắt đang đổ dồn vào hắn, hắn không được làm mọi người thất vọng.

Thiên nghiến răng một cái đầy đau khổ, sau đó hắn đứng dậy hai tay khẽ nhấc váy lên một chút đồng thời chân khẽ nhún, gương mặt cau có thay đổi sang bộ mặt ngây thơ vô số tội, đôi mắt long lanh mở to hết cỡ chớp chớp mấy cái, cái miệng nhỏ được Ái Vân điểm chút son lên cho giống môi con gái khẽ thỏ thẻ giống như một tiểu cô nương đang ngại ngùng trước nam nhân mà mình thích thầm: “Muội… muội tên là Tiểu Thiên, bái kiến Hoàng Tử điện hạ.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chị hàng xóm xinh đẹp
Đi ra ngoài chỉnh lại quần áo rồi chui thẳng vào phòng Huyền, nó vừa thay quần áo xong rồi chui vào phòng tắm, quần áo vứt đầy giường, gạt sang một bên rồi leo lên giường lôi quyển tạp chí ra đọc. Mịa bọn đàn bà tắm lâu thế, nằm ngủ sử lúc nào không biết. Ủa, anh, sao anh ở đây Tắm xong rồi ah, tắm lâu thế, anh nằm đây từ lâu rồi. Mở mắt ra thấy con Huyền đã đứng trước mặt, vừa tắm xong hoàn toàn trần chuồng, cái khăn tắm nó không dùng để che người mà chỉ dùng để lau nước trên người nó, mình đã đang nứng rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ với hàng xóm Phá trinh lỗ đít Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Mùa Hạ
Cuối tháng 11, cùng với gió heo may và vạn dặm đám mây âm u xám xịt bầu trời, những đợt rét theo đó khốn nạn ùa về. Có vạt mưa âm ỉ lạnh buốt, lạ lẫm phả vào lòng người run rẩy. Cái lạnh ẩm ướt, cái lạnh hanh khô, thay phiên nhau ngự trị như 2 kẻ cầm đầu của mùa đông. Gió rét vẫn đang về. Chiếc xe của bác Tiến vẫn lăn bánh. Càng lên cao, sương mù xuất hiện nhiều hơn. Sắc vàng dã quỳ ngả sang màu khói trắng. Mưa âm ỉ đã rơi trên đỉnh ba vì nhiều ngày nay, chúng tôi đang được thưởng thức nó. Đèn pha được bật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Vợ dâm và những người bạn của chồng (Update Phần 6)
Phần 6 Sáng hôm sau, hai ông bạn thức dậy, tạm biệt vợ chồng Khánh ra về, An lúc này cũng chỉ mặc chiếc váy ngủ mỏng tanh để ra chào, làm hai ông một lần nữa trố mắt. Ông Lâm cười nói: Cảm ơn hai vợ chồng một bữa ra trò, cảm ơn em nhiều nhé An. Không có gì nè anh. An đáp lại. Trên đường về, ông bạn còn lại ngạc nhiên: Sao ông nói chuyện thân mật thế? Ông Lâm cười nhẹ: Có dịp tui kể ông nghe. Lúc An ra chào thì Thành ngáo cùng mấy đứa trong xóm uống cà phê gần đó thấy, một đứa buộc miệng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bóp vú vợ bạn Đụ vợ bạn Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện móc lồn Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng