Tây du


Update Phần 216

Phần 216: Tiến Về Đông Hải

Ngày hôm sau, khi Thiên đang ngồi trong vườn nhìn Tuyết Linh chạy nhảy nô đùa.

Bỗng từ phía sau một bóng hình hiện ra, một giọng nói cất lên: “Ta không nghĩ ngươi lại có thành tựu như bây giờ đâu!”

Thiên biết người kia là ai, hắn búng tay tạo ra thêm một chiếc ghế rồi nói: “Trầm Hương ngươi là đang chê ta kém cỏi sao haha!”

Trầm Hương từ từ ngồi xuống chiếc ghế mà Thiên biến ra, nàng hoài niệm nói: “Năm đó ngươi chỉ là một tên nhóc còi cọc tu vi yếu kém, nói ta chê người là không đúng, ta là đang ganh tị.”

Thiên quay sang dùng pháp lực đưa ly trà mật ong còn ấm về phía Trầm Hương mời nàng uống. Trầm Hương nhận lấy ly trà, từ từ đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.

Được một lát, Thiên cũng hoài niệm nói: “Không nghĩ cô gái năm đó bị treo làm bia phi dao lại là một cường giả Luân Hồi Cảnh ẩn mình. Năm đó hành động của ta xem ra thừa thãi rồi.”

Trầm Hương mỉm cười, nhớ lại khi đó nàng đang bị trói lên một chiếc bàn tròn xoay để làm bia cho hai tên công tử mua vui, lúc đó nàng thực sự là đang bị phong ấn tu vi bởi Bạch San San. Nếu quả thực lần đó không có Thiên ra tay thì nàng đã mất mạng rồi.

Nghĩ vậy, Trầm Hương lắc đầu nói nhỏ: “Hành động của ngươi năm đó ta vẫn luôn ghi nhớ, đó là lý do ta tới đây. Khi nghe tin ngươi cần sự trợ giúp của hai cường giả Luân Hồi Cảnh ta đã xin Lâu Chủ cho ta tới, ta muốn báo đáp ơn tình này.”

Thiên cười: “Một cường giả Luân Hồi Cảnh chỉ vì một ân tình nhỏ mà làm vậy, thay mặt Vạn Hợp Tông ta cảm tạ ngươi!”

Trầm Hương gật đầu, đưa ly trà lên miệng nhấp thêm một ngụm sau đó hỏi: “Tiếp theo ngươi tính làm gì?”

Thiên cũng không có gì phải giấu, hắn đáp: “Ta muốn tới Đông Hải một chuyến.”

Nghe vậy Trầm Hương hơi tỏ ra quan tâm nói: “Ta có nghe được chút thông tin, Đông Hải đang lục đục nội bộ xảy ra một chiến. Nhị công chúa Long Liễu cùng con trai hắn Long Bính muốn tạo phản lật đổ Đông Hải Long Vương, tình hình rất căng thẳng.”

Thiên trầm mặc gật đầu: “Chính là như vậy, mẹ ta cũng vướng vào cuộc tranh quyền đoạt lợi này nên ta muốn tới đó giúp.”

Theo thông tin mà Thiên biết từ miệng của Vô Hạn, Long Bính do không cưới được Tiêu Diêu nên cay cú, và vì thêm vài lý do nào đó nữa mà hắn cùng mẹ mình đã ngấm ngầm lật đổ Đông Hải Long Vương.

Mà Tam Hải còn lại thì từ lâu đã xem Long Bính là kẻ lãnh đạo tương lai. Giữa một lão Long Vương già không thể đột phá Trùng Sinh và một tuyệt thế thiên tài tương lai mười mươi trở thành Long Vương Mạnh Nhất từ trước tới nay thì không khó để lựa chọn theo ai. Chính vì vậy nên Tam Hải đều đã về phe của Long Bính.

Đông Hải Long Vương thì vẫn còn thương thế do lần giao chiến với Ái Vân để lại nên lại càng rơi vào thế yếu. Mặc dù có Long Huyền hỗ trợ nhưng vẫn là không đủ.

Dẫu tình hình căng thẳng như vậy nhưng Long Huyền vẫn cử Vô Hạn tới trợ giúp Thiên khi biết Thiên và Hoàng Văn Quốc xung đột. Đủ để hiểu nàng quan tâm hắn cỡ nào, khó khăn lắm hai mẹ con mới đoàn tụ nên Thiên cũng đâu thể để mẹ hắn gặp bất cứ nguy hiểm nào.

Việc ở Vạn Hợp Tông đã ổn thỏa, bây giờ là lúc Thiên tới trợ giúp mẹ hắn.

Trầm Hương lúc này nhìn Thiên hồi lâu, hình ảnh trước kia của hắn và hình ảnh hiện tại của hắn đồng loạt hiện ra trong suy nghĩ nàng. Hai hình ảnh tuy cùng là một người nhưng khác xa, cái giây phút Thiên đứng ra chặn mũi dao lao về phía mình thì hắn đã chiếm một vị trí trong lòng nàng. Nàng tự hỏi rằng nếu năm xưa xin phép Bạch San San được đồng hành cùng Thiên thì có phải bây giờ nàng cũng có một chỗ tại Vạn Hợp Tông rồi không.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ ích kỷ của nàng, Trầm Hương biết bây giờ Thiên có gia đình và đang rất hạnh phúc. Nàng muốn có một vị trí trong trái tim hắn nhưng hắn có muốn hay không? Nàng có thể ngỏ ý nhưng lỡ như hắn từ chối thì nàng sẽ rất buồn.

Thà để bản thân không biết Thiên có thích mình hay không và đem lòng đơn phương còn hơn là biết hắn không thích mình để rồi đau khổ.

“Có lẽ… giữ kín trong lòng vẫn là tốt nhất!”

Tuyết Linh chạy lại phía Thiên, trên tay cầm một bông hoa dại cô bé vừa ngắt, cô bé đưa bông hoa về phía Thiên giọng nói dễ thương cực kỳ: “Cha… hoa đẹp!”

Thiên mỉm cười đầy trìu mến, hắn nhận bông hoa từ tay Tuyết Linh sau đó cài lên mái tóc bạch mềm mại của cô bé.

Ngày hôm sau, Thiên hẹn Minh Trúc tới đỉnh núi rồi giao cho nàng một đống thông tin về địa điểm và nguyên liệu, đồng thời bảo nàng phân phó cho những người phù hợp.

Minh Trúc nhìn đống thông tin kia sắc mặt khẽ biến, nàng không nghĩ rằng Thiên trong khoảng thời gian ngắn lại có thể nhớ chính xác và kiệt kê ra bằng này vị trí. Dự là có thể trải rộng cả nửa Nhân Giới.

“Tông Chủ, nguyên liệu cần có thời gian tìm kiếm. Trong thời gian đó người tính làm gì?” Minh Trúc hỏi.

Thiên đáp: “Ta đã nói cùng với Vô Hạn về Đông Hải giúp mẹ ta một chuyến. Nhanh thì vài tháng, muộn thì mấy năm.”

Minh Trúc thoáng có nét buồn cắn môi nói: “Ngài lại đi nữa… ngài không thể an vị tại Vạn Hợp Tông sao?”

Thiên đưa tay vỗ vỗ lên đầu Minh Trúc rồi nói: “Ta biết ngươi lo cho ta, vậy nên ta đã tính đem theo hai người ta có thể tin tưởng.”

Minh Trúc hai mắt lóe tia hy vọng, nàng nghĩ với trí thông minh của mình chắc chắn sẽ được Thiên cho đi cùng.

Nhưng thực tế thì hơi phũ, Thiên đảo mắt nói: “Ta sẽ đưa Ngân Nguyệt và Thanh Trúc đi cùng.”

Sắc mặt Minh Trúc trở lên u ám, trong mắt hắn nàng không đủ để tin tưởng hay sao?

Thiên có thể cảm nhận chút bất mãn từ Minh Trúc, dịu dàng nói với nàng: “Ngươi rất thông minh, mọi việc trên dưới Vạn Hợp Tông ngươi có thể đảm đương. Nếu ta đem theo ngươi thì Vạn Hợp Tông ai sẽ quản lý, Vạn Hợp Tông còn có cả tâm huyết của ta gửi gắm, có cả con gái cùng thê tử của ta đang ở. Nhiệm vụ cao cả này ta chỉ tin tưởng một người duy nhất là ngươi.”

Minh Trúc biết hắn đang cố an ủi mình bằng cách nâng tầm quan trọng của nàng lên, nhưng dẫu sao hắn nói cũng có ý đúng.

Nhưng nàng vẫn bất mãn, gương mặt đáng yêu chứa đầy sự không can tâm.

Nhìn gương mặt bất mãn của nàng, Thiên không biết nói gì cho phải nên quyết định cười trừ.

“Chúng ta đi được chưa?”

Một giọng nói dịu dàng từ xa vọng lại, phía xa xa Ngân Nguyệt cùng Thanh Trúc đang tiến tới. Vô Hạn từ hướng khác cũng vừa xuất hiện, tất cả cùng có mặt trên đỉnh núi vắng người.

Ngân Nguyệt sau khi được Thiên giúp luyện hóa huyết mạch liền ngủ say hai ngày rồi tỉnh lại. Tu vi của nàng từ Địa Nguyên Hậu Kỳ ngay lập tức tăng lên Kim Cang Cảnh Sơ Kỳ mà không cần độ kiếp, điều này khiến Thiên phải há hốc mồm khi biết tin đó.

Ngân Nguyệt vừa tới đã chạy lại đứng bên cạnh Thiên một cách ngoan ngoãn, Thiên quay sang hỏi nàng: “Tuyết Linh thế nào?”

Ngân Nguyệt đáp: “Ta đã gửi con bé cho Cúc tỷ tỷ, con bé hiện đang ngủ say rồi.”

Thiên gật đầu, sau đó hướng Thanh Trúc hỏi: “Sao? Có muốn ở lại không?”

Thanh Trúc trong dạng con nít nhất thời bực mình, phồng má lên đáng yêu nói: “Tông Chủ đích thân phân phó, ta sao dám cãi lời.”

Lần này Thiên dẫn theo Ngân Nguyệt và Thanh Trúc cũng là có lý do của riêng mình. Ngân Nguyệt vì mới luyện hóa huyết mạch nên cần trải qua chiến đấu để tận dụng tối đa huyết mạch để gia tăng tu vi nhất có thể. Lần này tới Đông Hải trợ giúp Long Huyền thì khó mà tránh khỏi giao chiến, đó là cơ hội tốt giành cho Ngân Nguyệt.

Còn về lý do mà Thiên dẫn theo Thanh Trúc thì có hơi ích ỷ cho bản thân một chút, chả là Thiên có đam mê với thịt nướng, điều này thể hiện suốt từ lúc hắn còn nhỏ đến giờ. Gần đây không biết Thanh Trúc học đâu ra công thức ướp thịt nướng ngon đến khó tả, sau khi Thiên được nếm thử thì đã nghiện. Hắn nghiện đến mức đã tính đến việc mang theo Thanh Trúc bên mình để ngày nào cũng được ăn món thịt nướng ngon đến nghịch thiên của nàng.

Vô Hạn có chút chán ghét nhìn Thiên rồi nhắc: “Mau lên.”

Thiên nói: “Từ từ!”

Hắn quay sang vỗ vỗ đầu Minh Trúc lần cuối rồi giao phó: “Vạn Hợp Tông trăm sự nhờ ngươi, khi nào về ta sẽ tặng ngươi một món quà.”

Nói rồi Thiên một tay ôm lấy vòng eo tinh tế của Ngân Nguyệt sau đó đem nàng phóng vút lên trời. Vô Hạn cũng bay theo, Thanh Trúc trước khi rời đi đưa mắt lưu luyến nhìn Minh Trúc nói: “Tỷ tỷ, ta đi đây.” Sau đó nàng cũng bay lên trời.

Thoáng chốc cả bốn người bọn họ đã biến mất nơi chân trời, Minh Trúc đứng cô độc trên đỉnh núi lộng gió, gương mặt xinh đẹp đượm buồn.

Phía xa xa đỉnh núi có hai mỹ nữ đang lơ lửng giữa trời, một người cò Trầm Hương còn người kia không ai khác ngoài Mẫu Đơn.

Đông Hải…

Trong tòa Long Cung lộng lẫy, nơi này vẫn tỏa ra khí chất khiến người ta phải trầm trồ, cảnh sắc vẫn lộng lẫy phồn thịnh nhưng có điều người đang nắm giữ quyền lực tối cao đã đổi.

Sau khi trở về từ Thiên Giới, nội bộ Đông Hải xảy ra vấn đề. Liên hôn thất bại đồng nghĩa với việc Long Tộc sẽ không có chỗ đứng vững chắc trong Tam Giới. Do bọn họ nhắm mắt làm ngơ khi Yêu Tộc kêu gọi đánh Thiên Giới nên nghiễm nhiên giữa Yêu Tộc và Long Tộc đã tạo một khoảng cách.

Long Liễu biết bây giờ chính là thời cơ, Long Vương đang trọng thương, nội bộ lục đục, đây chính là cơ hội hoàn hảo để đưa Long Bính lên làm Long Vương đời tiếp theo.

Nhân lúc Đông Hải Long Vương đang trị thương thì Long Bính và Long Liễu đã lôi kéo bè cánh xây dựng một thế lực lớn mạnh. Mục đích của việc này là xác nhập Tứ Hải thành một do Long Bính đứng đầu, hắn sẽ là Long Vương duy nhất.

Lúc đầu ý tưởng này không được ủng hộ, nhưng Long Bính nhờ tài ăn nói của mình đã kêu gọi cả tộc đứng lên.

Trước toàn thể người dân, Long Bính dõng dạc nói:

“Hỡi đồng bào, Thiên Giới từ xa xưa đã lo sợ chúng ta đe dọa đến vị trí độc tôn của chúng. Chính vì vậy chúng mới chia Long Tộc ra khắp nơi mục đích là để kìm hãm sự phát triển của chúng ta. Đã ngàn vạn năm chúng ta sống dưới sự quản thúc của chúng, chúng ta là Rồng… Sinh vật cao quý bay lượn trên bầu trời, hà cớ làm sao cứ phải vùi mình dưới đáy biển tăm tối này!”

“… Tổ tiên chúng ta từng hô phong hoán vũ, tung hoành ngang dọc. Ta cũng từng nghĩ bản thân không thể gánh vác trọng trách vực dậy Long Tộc, nhưng khi hôn lễ của ta diễn ra trên Thiên Giới ta đã có suy nghĩ khác. Lũ Thần Tiên đó an nhàn quá lâu sinh ra lười biếng, những kẻ bọn chúng cho là thiên tài đều bị ta xử đẹp trong một cuộc đấu. Ta chợt nhận ra rằng sức của ta cộng với sự đồng lòng của cả Long Tộc thì tương lai sẽ khác.”

“Hãy phục tùng ta, tin tưởng vào ta và ta sẽ đưa Long Tộc trở về thời kỳ thịnh vượng của tổ tiên chúng ta! Để chúng ta có thể vỗ ngực tự hào mà nói rằng chúng ta là Long Tộc, con cháu của Long Thần.”

Hắn còn diễn thuyết một đoạn dài nữa nhưng do độ dài truyện có hạn nên tác giả cắt đi.

Sau khi nghe xong bài diễn thuyết hùng hồn, đanh thép, khét lẹt của Long Bính. Người dân Đông Hải đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hắn nói hoàn toàn không sai. Nhờ được sự ủng hộ hết mình của người dân mà công cuộc lật đổ ông ngoại mình của Long Bính càng thêm hoàn hảo.

Long Bính, kẻ sinh ra với dấu ấn Long Thần trên tay. Kẻ được dự đoán sẽ dẫn dắt Long Tộc vượt ra khỏi phạm vi Tứ Hải. Hắn đã được người dân Đông Hải xưng làm Long Vương mặc dù Long Vương đương nhiệm chưa thoái vị.

Sau khi có được lòng tin của con dân Đông Hải, Long Bính trở thành Long Vương và chính thức cho ông ngoại mình nghỉ hưu sớm.

Cả Đông Hải không ai phản đối ngoại trừ Long Huyền và Long Nhi. Nhưng chỉ với hai người cùng với binh lính ít ỏi trong tay Long Huyền hoàn toàn không có cửu đấu với Long Bính.

Long Huyền không yên tâm nên đã đón cha về cung của nàng để chăm sóc, Long Nhi cũng tới chỗ của Long Huyền ở luôn vì không cùng phe với Long Bính.

Long Huyền nghiễm nhiên trở thành mối họa ngầm trong tương lai và cần phải tiêu diệt càng sớm càng tốt.

Khoảng vài tuần sau khi Long Bính lên làm Long Vương, hắn chễm chệ ngồi trên ngai của Long Vương, toàn thân mặc long bào uy nghiêm.

Phía bên cạnh Long Liễu cũng ngồi trên một chiếc ghế có phần nhỏ hơn nhưng độ tinh xảo không kém. Phía dưới là hàng trăm Long Tướng quỳ rạp trước vị Long Vương mới.

“Báo cáo đi!” Long Bính trầm giọng nói.

“Bẩm Long Vương, sau ba lần tấn công thì quân ta cũng đã phá được cung của Đại Công Chúa, Đại Công Chúa dẫn theo Lão Long Vương cùng với tàn dư quân lính bỏ chạy, quân ta truy đuổi tới Loạn Hải thì mất dấu.” Một trong những vị Long Tướng bẩm báo.

Để có thể yên tâm về Đông Hải trước khi gửi lời tới Tam Hải còn lại, Long Liễu đã xúi con trai ra lệnh tấn công Long Huyền nhằm tránh đêm dài lắm mộng.

Khóe miệng Long Liễu khẽ nhếch nói: “Tiến vào Loạn Hải chỉ có con đường chết, Long Huyền không ngu ngốc đến vậy đâu. Các ngươi đã tìm kiếm kỹ xung quanh chưa?”

Vị Long Tướng kia đáp: “Dạ đã tìm kiếm, mạt tướng khẳng định Đại Công Chúa đã chạy vào trong Loạn Hải.”

Long Bính gật gù tán đồng ý kiến của mẹ mình, hắn hướng vị Long Tướng kia mà ra lệnh: “Đem quân tới rìa Loạn Hải tiếp tục truy lùng, không được để bọn chúng có cơ hội sống sót.”

“Mạt tướng tuân lệnh!” Vị Long Tướng kia chắp tay nói sau đó rời đi.

Long Liễu tỏ ra không mấy an tâm, nàng biết tỷ tỷ của mình là một kẻ không tầm thường. Một khi chưa thấy xác của Long Huyền thì nàng không thể yên tâm.

Vì để có được ngày hôm nay, nàng đã hao tâm tổn sức rất nhiều. Chính vì vậy nàng muốn mọi chuyện hoàn hảo nhất.

“Con trai, mẹ có chút việc cần làm.” Long Liễu quanh sang nói với Long Bính.

Sau đó Long Liễu rời đi, nàng rời khỏi Long Cung và đem theo quân lính đích thân tới Loạn Hải để tìm kiếm tung tích của Long Huyền.


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Thông tin truyện
Tên truyện Tây du
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 19/06/2022 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ta có hệ thống điểm sung sướng
Phần 3 Phàm hẩy mông bắn tinh ngập tử cung của Dao, đến nỗi phải tràn ra ngoài chảy xuống nệm. Định! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, chúc mừng bạn nhận được: Tinh Thần Thép kỹ năng, kiểm Soát Linh Lực kỹ năng, AWM Silencer +1 cây , Lựu đạn +5 quả, Điểm sung sướng +50.000, Hoàn kim +3.000.000. Tinh thần thép là gì? Là khí chất của mấy thằng trẩu, kiểu như dân chơi không sợ mưa rơi, dựa theo tính cách của chú hơi nhát gan nên cho chú cái kỹ năng này a. Hệ Thống dứt lời, một trận đau đầu đánh vào não bộ của Đường Phàm, mấy giây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện xuyên không
Hỗn Thế Ma Vương
Phần 32 Nhiều tháng sau... Một ngày đẹp trời, ngày mà Aoshin trở thành một ông bố của ba đứa trẻ kháu khỉnh... Nữ hoàng thiên thần Kayle đã đến để ban phước cho những thiên thần bé nhỏ ấy... Chị có thể nói chuyện riêng với Aoshin không!!! Kayle dắt Aoshin ra ngoài ban công, đóng cửa lại. Kayle! Chị có chuyện muốn nói hả!!! Kayle kể cho Aoshin về vùng đất của loài rồng, hiện đang bị bọn thiên thần hắc ám chiếm giữ, đứng đầu là Morgana thiên thần sa ngã, và cũng là em gái của Kayle... Tức là một người chị họ của Aoshin... Kayle đã lên kế hoạch để đánh bại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú vú
Trường giáo dưỡng
Phần 34 Ngày cuối... Đợi văn thư mở cửa phát là ùa ra như chạy chết, có mấy thằng ra giữa sân trường hô về rồi, như vậy sao chả trách bọn mới vào mang tư tưởng trốn trường, em ung dung đi về đội ngồi nc với thằng H tạm biệt anh em luôn, 2-9 đúng vào thứ 2 nên cả trường lại chào cờ, đội 21 em cũng phải ra ngồi nghe, thường thì em trốn nhưng cơ hội cuối cùng gặp linh nên phải ra, mặc quần đùi áo sơ mi trắng dài tay phản cảm vl, ra ngồi xuống đã thấy linh vẫy tay em, em lẩn qua từng hàng đến ngồi cạnh linh, mai cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng