Thần thám


Update Phần 110

Phần 26: Hung phạm đền tội – tên sát nhân thực sự

Vừa mới nghĩ tới kẻ sát nhân đang ở ngoài cửa, có thể có vũ khí trong tay, mồ hôi lạnh của tôi ngay lập tức ướt đẫm lưng!

Tôi nuốt khan, điên cuồng suy nghĩ, Đặng Siêu giả làm ma nữ đang đợi tôi ngoài cửa, nếu tôi chìa đầu ra kiểm tra, hắn ta nhất định sẽ cho tôi một dao.

Nhưng tôi ở đây cũng không an toàn, từ cửa đến đây chỉ vài bước, hắn có thể giết tôi trước khi Hoàng Tiểu Đào lao tới.

Cửa sổ rộng mở, có thể nhảy xuống, nhưng thế này cũng không ổn, vì mục tiêu của tôi đêm nay là bắt được hắn!

Vì vậy, tôi đút tay vào túi và bấm số điện thoại của Hoàng Tiểu Đào.

Vừa bấm số vừa giả vờ sợ hãi, tôi lớn tiếng nói: “Hạ Mạt, cô đừng làm tôi sợ, tôi đi ngay, tôi đi ngay đây…”

Sau đó nhấc chân đi hai bước, phát ra tiếng bước chân rồi lặng lẽ đi vòng qua phía sau cây dương cầm. Nếu Đặng Siêu xông tới, ít nhất tôi có thể dựa vào cây đàn dương cầm để lòng vòng một chút với hắn ta.

Đúng lúc này, Đặng Siêu đứng ở cửa, nhìn thấy tôi núp sau cây đàn dương cầm, hắn ta nhếch mép cười hắc hắc: “Cậu nhóc, còn giả bộ gì nữa?”

Tôi thấy rõ ràng một con dao găm trên tay hắn ta, và đôi tay của hắn ta mảnh mai và dịu dàng như phụ nữ.

“Anh là ai? Tại sao lại ăn mặc như thế này?” Tôi giả vờ bối rối, cố gắng dụ hắn ta nói, câu thêm thời gian.

“Vẫn còn muốn cùng tao diễn hài sao, chính xác thì bức thư viết gì trong đó?” Đặng Siêu gằn giọng, sau đó đi về phía tôi.

“Bức thư đó nói rằng…” Tôi lùi lại phía bên kia cây đàn: “Nói rằng anh là một kẻ giết người.”

“Tên Trương Khải này… quả nhiên là không thể tin tưởng được. Thế mà tao còn vì giết hắn mà áy náy lâu như vậy”.

Hắn ta tiến thêm một bước nữa. Tôi lo lắng đến nỗi lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, và tim tôi như muốn bật ra khỏi cổ họng.

Tôi nói: “Này hoàn toàn là do anh tự làm, nếu như anh không giết cậu ấy, di thư làm sao lại rơi vào tay tôi”.

“Bớt nói nhảm đi, đưa thư cho tao!” Hắn ta khàn giọng hét lên.

“Thư không có trong tay tôi, tôi đã giao cho cảnh sát rồi.” Tôi nói.

“Con mẹ mày, dám giở trò với tao!”

Đặng Siêu đang muốn xông tới, Hoàng Tiểu Đào đã đá tung cửa sau lưng, hai tay cầm súng, hùng hổ hét lớn: “Không được nhúc nhích, bỏ vũ khí xuống!”

Đặng Siêu quá sợ hãi, liều mạng lao tới tôi, tôi đoán hắn là dự định cưỡng ép tôi làm con tin!

Tôi lập tức chạy ra phía sau phòng học, Đặng Siêu gấp rút đuổi theo, Hoàng Tiểu Đào bắn một phát, tiếng súng đinh tai nhức óc vang vọng trong phòng học.

Súng không gây ra tý thiệt hại nào, nghe nói một viên đạn rỗng sẽ được gài vào súng của cảnh sát để bắn cảnh cáo. Nhưng tiếng súng đã có tác dụng chấn nhiếp, Đặng Siêu bỏ chạy từ hướng cửa chính, tóc giả cũng rơi ra.

Hoàng Tiểu Đào lập tức đuổi theo dọc hành lang, tôi chạy ra ngay, tuy rằng hành lang là ngõ cụt nhưng hai bên đều có lớp học dày đặc, rất dễ để lẩn trốn.

Khi tôi đi ra ngoài hành lang, quả nhiên Đặng Siêu đã biến mất, Hoàng Tiểu Đào gọi tôi đuổi theo hắn, cô đá vào cánh cửa của một phòng học, Hoàng Tiểu Đào mới chỉ liếc vào phía bên trong một chút, tôi đã nói: “Không phải là ở đây!”.

Chúng tôi sau khi lục soát liên tục ba phòng học, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa sổ, tôi kêu lên: “Nguy rồi, hắn ta định nhảy ra khỏi cửa sổ!” Chúng tôi chạy nhanh vào một lớp học và nhìn thấy Đặng Siêu đang giẫm lên bệ cửa sổ, chuẩn bị nhảy xuống. Hoàng Tiểu Đào đứng yên, hai tay cầm súng, sẵn sàng bắn hắn ta.

Lúc này, Đặng Siêu đột nhiên hét lên một tiếng, ngã khỏi bệ cửa sổ, hoảng sợ hét lên: “Đừng giết tôi! Đừng giết tôi!” Tôi nhìn lên thì thấy một cô gái có khuôn mặt nhợt nhạt trên khung cửa sổ. Nhưng thoáng qua liền biến mất.

Thật bất ngờ, Hạ Mạt vậy mà lại giúp chúng tôi!

Hoàng Tiểu Đào lập tức bước tới, một cước sút văng con dao ra, còng hai tay Đặng Siêu ra sau lưng, sau đó nói với tôi: “Tống Dương, cậu nói một điểm cũng không sai, tiểu tử này quả nhiên bàn tay đã qua chỉnh hình”.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm giác toàn thân muốn xụi lơ.

Lúc này Vương Đại Lực từ bên ngoài chạy vào nói: “Con mẹ nó, ngưu bức a, nhanh như vậy đã tóm được hắn, để tao xem thử tên tiểu quỷ này cuối cùng mặt mũi ra sao nào.”

Chờ hắn bước tới, Hoàng Tiểu Đào bất ngờ đạp hắn một cước. Vương Đại Lực hét thảm một tiếng, ôm lấy chân và nhảy dựng lên. Hoàng Tiểu Đào hung ác nói: “Thời khắc mấu chốt lại dừng lại buộc dây giày. Giờ thì tôi đã kiến thức được thế nào là đồng đội heo rồi!”

“Dây giày đột nhiên bị lỏng. Đó cũng không phải lỗi của tôi, Tống Dương, mày phải giúp tao giải thích.” Vương Đại Lực ủy khuất nói, tôi chỉ ném cho hắn ta một ánh mắt khinh bỉ.

Hoàng Tiểu Đào gọi cho tổng bộ và chuẩn bị đưa Đặng Siêu ra ngoài.

Vương Đại Lực nhân cơ hội lao đến nói: “Ồ, ngươi là Đặng Siêu? Giết hai người rồi giả làm ma để hù dọa chúng ta, ngươi rất giỏi đấy, nhưng cho dù ngươi có giỏi đến thế nào, cũng không thể so với Dương huynh đề của chúng ta. Đúng không Tống Dương?”.

Không có ai chú ý tới hắn, Vương Đại Lực lúng túng cười, Đặng Siêu đột nhiên nhìn tôi bằng ánh mắt thâm trầm: “Trong thư của Trương Khải viết chính xác là cái gì?”

“Thư là giả. Anh tới giờ vẫn chưa nhận ra là tôi đã thiết lập bố cục nào sao?”Tôi cười lạnh nói.

“Không thể nào, rõ ràng là chữ viết tay của Trương Khải, hơn nữa tao là một thiên tài giết người, nếu không đọc thư thì mày làm sao có thể nhìn thấu thủ đoạn của tao được!”

Hóa ra Đặng Siêu vẫn tự phụ rằng đầu óc của mình là số một trên đời, cho nên quyết định bức thư là thật, chính sự tự phụ đã hại hắn ta!

Tôi thở dài: “Bức thư được tổng hợp từ ghi chép trong lớp của Trương Khải. Cậu nói không ai có thể nhìn thấu kỹ thuật của cậu à? Tôi chỉ muốn nói, lần này cậu thật xui xẻo vì đối thủ mà cậu gặp lại chính là tôi”.

Đặng Siêu đột nhiên bật cười. Tiếng cười ảm đạm vang vọng ngoài hành lang, hắn nói: “Tống Dương, tao sẽ nhớ kỹ mày. Lần này là tao thua, thua thất bại thảm hại, thua tâm phục khẩu phục!”

“Được rồi, thành thật một chút, theo tôi đi!” Hoàng Tiểu Đào hung hăng đẩy hắn.

Tôi ngăn hắn ta lại: “Chờ đã, cậu nói là cậu thua?”

“Sao? Tao đã bị dồn tới mức này, mày còn muốn nói là tao thắng sao?” Đặng Siêu cười lạnh liên tục.

“Không ai thua, không ai thắng, bởi vì đây không phải là một trò chơi. Cậu đã giết người! Hai sinh viên đại học vì cậu mà chết, và hai gia đình đau khổ mãi mãi vì cậu. Cậu vậy mà dùng thắng thua để so đo chuyện này?” Tôi mắng.

Đặng Siêu giễu cợt: “Trong mắt tao, đây chỉ là một trò chơi! Một cuộc so tài của trí óc và lòng dũng cảm!”

“Thật sự là nội tâm vặn vẹo, không có thuốc chữa!” Hoàng Tiểu Đào miệt thị nói.

Chúng tôi áp giải hắn ra ngoài, một lúc sau xe cảnh sát đến và Đặng Siêu bị cảnh sát đưa đi.

“Đại án đã phá, được rồi, để tôi mời các cậu một bữa ăn khuya nào.” Hoàng Tiểu Đào thoải mái nói.

“Thật tuyệt, chúng ta đi uống bia ngoài trường đi. Đêm nay chúng ta sẽ không say…” Vương Đại Lực nhảy múa phấn khích.

Hoàng Tiểu Đào trừng mắt nhìn hắn, Vương Đại Lực sợ quá nuốt luôn lời định nói lại, cúi đầu xuống, ước chừng Hoàng Tiểu Đào vẫn đang hận hắn vụ cột dây giày.

Tảng đá lớn trong lòng tôi cuối cùng cũng được hạ xuống, lúc này phía sau truyền đến một tiếng đàn dương cầm u oán, Vương Đại Lực rùng mình nói: “Nghe thấy không? Tôi đã nói rồi mà, truyền thuyết là thật!”

Hoàng Tiểu Đào tự lẩm bẩm một mình: “Kỳ quái, người ta đều nói ma quỷ sợ ác nhân, thế mà đây lại là ác nhân sợ ma quỷ?”

“Đó là bởi vì trong lòng hắn ta có ma. Đi thôi. Còn một người nữa cần phải cảm ơn!” Tôi nói.

“Ai vậy?” Hai người hỏi.

“Hạ Mạt!”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Thông tin truyện
Tên truyện Thần thám
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dịch, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 20/02/2024 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Con đường bá chủ – Quyển 9 - Tác giả Akay Hau
Phần 26 “Hai vị cứ đuổi theo Hoa Phá Vân, Bích Khả để ta truy sát!” Âm thanh trong trẻo vang lên bên tai Bát Trưởng Lão cùng Chấp Pháp Trưởng Lão. Bọn hắn đưa mắt nhìn sang, lập tức chứng kiến một nữ tử tuyệt mỹ như hoa như ngọc. “Tịch Y trưởng lão cuối cùng cũng đến, tốt lắm!” Hai người nhất thời sáng mắt lên, hưng phấn bừng bừng nói. Phượng Tịch Y không nói thêm lời nào, vận chuyển thân pháp đẩy nhanh tốc độ, sát khí đằng đằng hướng về phía Bích Khả đang bỏ đào tẩu vọt theo. Thấy tình cảnh này, Bát Trưởng Lão cùng Chấp Pháp Trưởng Lão hài lòng gật đầu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Sống trong tội lỗi - Tác giả Lãng Tử Cô Độc
Phần 26 Buổi văn nghệ chuẩn bị bắt đầu, tiếng thử loa thử đàn thi thoảng vọng từ trong hội trường vọng ra. Ngoài cổng hội trường sinh viên các khóa đang cố gắng chen chúc để kiếm cho mình một chỗ ngồi, tôi đứng lặng lẽ phía ngoài quan sát thi thoảng rít lên những hơi thuốc thật dài để cố xoa đi cái lạnh bên ngoài hội trường. Quan sát chủ yếu là các sinh viên năm 1, 2, 3 còn chỉ lác đác sinh viên năm thứ 4 và năm cuối, cũng phải thôi trẻ thì thường háo hức mà. Kéo chiếc khóa áo da cao lên 1 chút tôi đứng tách biệt hẳn ra phía bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Truyện sex sinh viên
Người mẹ hồi xuân (Update Phần 11) - Tác giả Quang Lê
“Cọt Kẹt... Cọt Kẹt.” Tiếng cạnh giường bên cứ va vào vách tường theo nhịp làm em không tài nào ngủ được. Từ ngày thằng Thắng chuyển vào trong nhà, nó với mẹ đêm nào cũng địt nhau mặc kệ thằng con trai bà đang nằm ngủ phòng bên cạnh. “Ớ ớ ớ... Thắng ơi dì sướng quá, dì sướng quá, dì ra, dì ra, dì ra...” Em giật mình bởi tiếng rên xé toạc bầu không khí tĩnh lặng, ngước nhìn đồng hồ, đã 2h sáng hơn, tiếng rên thé lên rồi lại tắt ngủm, báo hiệu rằng thằng Thắng vừa xã nốt dòng tinh nóng hổi vào lồn mẹ em. Mong rằng nó giữ đúng lời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện loạn luân Truyện NTR

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng