Phó Loan là nữ tướng giỏi, nhìn ra cả hai là nhân tài nên đặc biệt trọng dụng cất nhắc hai người làm cố vấn trong công ty, dù sao các mỹ nữ của hắn tuy thông minh nhưng tuổi đời còn non, chưa kinh nghiệm nhiều. Một mình Loan thì lo không nổi nên cần thêm người bên cạnh để phụ giúp. Hôm nay xuống Cao lãnh, ngoài việc bày ra “nghi trận”. Loan còn phải đánh giá công trình của nhà máy chế biến lương thực và khu mua sắm siêu thị… Đương. Thông được coi như là thổ địa xứ này, cái nhìn của hai người rất quan trọng vì vậy được dịp “áo gấm về quê.”
Vừa hơn 9 giờ, đoàn xe của Đức Lập công ty do tài xế lái bừng bừng khí thế tiến vào khuôn viên của Hồng Ngọc công ty, ngừng trước cửa văn phòng, Phó Loan, Hồng Phượng, Tú Nhi, Thụy Vũ, Thúy Ái. Yên Tuyết lần lượt bước xuống từ 3 chiếc Mercedes sau cùng là chiếc Audi dành cho hai cố vấn Đương. Thông…
Hắn đã dặn dò càng phô trương càng tốt cho nên Phó Loan làm rất xôm trò, đem hầu hết lực lượng xuống Cao lãnh, Tiếc là Nhàn tổng và Giám đốc Tâm không khỏe, Nhung thì vừa mới sanh con… Nếu không thì phái đoàn sẽ hoành tráng hơn nhiều.
– “Các vị… hoan nghênh đến Hồng Ngọc Công ty tham quan… Xin mời…” Tổng Giám đốc Hồng Ngọc đi trước, Vệ Lan bên trái, Lam Điền bên phải ra tận cửa đón tiếp. Phía sau có thêm vài người trong ban quản trị của Công ty… Thu Lan cùng vài nữ nhân viên lăng xăng chuẩn bị trà nước tiếp đãi, ánh mắt không ngừng quan sát, tai nghe ngóng nhất định không thể bỏ sót chi tiết nào để báo cáo.
Tuy đã gặp nhau một lần khi Hồng Ngọc đến Đức Lập nhưng hai bên cũng theo nghi thức bắt tay một lần nữa giới thiệu nhau. Hơn nữa Đức Lập có thêm hai vị cố vấn, lúc bắt tay Lâm Trí Thông, Hồng Ngọc ngờ ngợ… hình như đã có gặp qua người này.
– “Lúc trước tôi làm việc ở Sở Xây dựng Đồng Tháp…” Lâm Trí Thông mỉm cười… cảm khái cho tao ngộ của mình. Lúc trước tuy không phải lỗi của người phụ nữ này nhưng chính vì nàng mà Thông sa cơ đi làm người bán vé số ấy năm trời… Nói oán thì không đúng… Aiz.
– “Tôi có chút ấn tượng…” Hồng Ngọc mỉm cười…
– “Các vị… Xin mời vào trong dùng trà… Sau đó sẽ tham quan công ty…” Vệ Lan đưa tay mời mọi người vào trong phòng họp… Tuy khách đã tỏ tường trước khi đến nhưng Lam Điền vẫn giới thiệu chương trình. Hồng Ngọc là công ty mẹ, có ba công ty phụ thuộc là Đống Đa. Thắng Lợi và Trường Sơn… Cả hai bên đều hiểu nhau, chung quanh nhiều tai mắt… Đã đóng kịch thì phải đóng cho giỏi… Bên ngoài người không phận sự thì không được vào phòng họp “ngoại trừ” Thu Lan lo việc trà nước…
– “Mấy ngày nay hai vị Giám đốc của chúng tôi đã làm việc nhiều… Hôm nay chúng tôi xuống đây để đánh giá toàn bộ…”Phó Loan ám chỉ công việc Yến, Tuyết làm mấy ngày qua và đồng thời theo nghi thức nói sơ về mục đích của cuộc viếng thăm.
– “Nên như vậy mà… Các vị cứ từ từ tham quan… Thực lực của Công ty chúng tôi ở Đồng Tháp này có thể nói là số “1”… Chỉ tiếc là gần đây có một số việc không được như ý, hơn nữa tôi cũng sắp di dân sang Úc cho nên mới có ý định chuyển nhượng Công ty…” Hồng Ngọc đáp lời ra vẻ nuối tiếc khi phải bán công ty…
Đang lăng xăng phục vụ trà nước… Thu Lan trong lòng khinh bỉ thầm mắng.”Mi bán được sao? Chờ bán được mới nói đi”. Thu Lan nhìn các nữ nhân viên đang phụ việc lo trà nước với mình… thầm đắc ý không biết mai này mình là Giám đốc của Phòng nhân sự… Họ sẽ nghỉ gì ha?
…
Cũng trong giờ phút này tại căn biệt thự ngoài ngoại ô huyện Mỹ Thọ của Trưởng ban Đồng cũng đang có khách từ Hải Phòng vào. Đồng đặc biệt coi trọng, đây là trợ thủ của lãnh đạo phái đến trợ giúp cho chuyến hàng lớn lần này bởi vậy lão rất ưu ái đón tiếp. Để cho xôm trò một chút, dĩ nhiên là có mặt của Chánh văn phòng Diệp rồi… Có điều là lão có chút khó xử… Hai tên trẻ trong 4 người này hình như có hứng thú với Diệp… Chúng muốn lái “máy bay”
Nói nào ngay, nói về “máy bay”… Diệp Chánh văn phòng tuy có hơi đẫy đà một chút nhưng nhìn tổng quát rất không tệ. Mến ở Sân bay Trà nóc vô cùng mất hứng với Hải Yến và Lan Anh. Chuyện này Đồng cũng biết được nhưng đây là ngoài ý muốn… Ngay cả lão còn không “xơi” được mà thì có lý nào hai thằng Hải Phòng tụi bây rớ được chứ… Nhưng Diệp thì khác… Đồng không muốn mất lòng đám người này hơn nữa Diệp cũng thuộc loại dâm hết biết… Thôi thì…
– “Ha ha… các vị ngồi chơi… Tôi có chuyện cần bàn với chị Diệp”… Đồng nhìn Diệp. Ý nói bà vào trong phòng sách có việc thương lượng…
– “Ha ha… Trưởng ban Đồng… Ông cứ tự nhiên…” Châu điên hiểu ý… Hắn không có hứng thú với Chánh văn phòng Diệp nhưng biết cái gu của hai thằng đàn em… Thôi thì cứ để Trưởng ban Đồng dàn xếp, vào tới đây rồi chẳng lẽ bắt chúng nhịn hoài… Mình và thằng Hội chắc cũng phải nói với Trưởng ban Đồng kiếm vài em nhí chơi cho đã cặc. Lẽ nào cứ ru rú ở đây? Nếu có lồn thì có thể thương lượng.
– Nà… Trưởng ban Đồng biết ý hai đứa bây… Từ nay không cần lo hiểu chưa… Không được xách cặc chạy bậy”Nhìn Trưởng ban Đồng và Diệp vào trong “thương lượng”… Châu điên giáo huấn đàn em…
– “Hiểu rồi đại ca… yên chí đi…” Mến, Tem… Hai gã trẻ phấn khích, cam kết…
– “Đại ca… Hai con đượi kia…” Hội, gã sồn sồn còn lại ánh mắt lóe lên tức giận khi nhớ lại chuyện xảy ra ở sân bay Trà Nóc…
– “Mày không thấy sao? Trưởng ban Đồng rất nể mặt hai con đỉ này… Nhưng không có nghĩa là tao nhịn tụi nó… Khi làm xong chuyện… Tụi mình đụ tét lồn chúng…”Anh mắt Châu điên lóe lên… đầy âm hiểm.
…
– “Chuyện gì vậy” Diêp theo Đồng vào phòng sách lão… Bà không nghỉ đang tiếp khách mà lão lại nứng cặc… muốn vào đây kêu mình “thổi” một cái?
– Hi hi… Không biết bà có biết không… Hai tên trẻ kia rất có hứng thú với bà.
– “Ông nói bậy bạ gì đây?” Diệp màu mè… Bà làm sao không biết được chứ… Từ lúc gặp mặt, hai tên trẻ kia cứ hau háu nhìn bà khiến Diệp âm thầm hãnh diện không ngờ mình vẫn còn hấp dẫn… Hèn chi người ta nói đàn ông trai trẻ thích đàn bà sồn sồn… Ờ đúng rồi, hèn chi thằng Chánh ngày càng lậm, ngày nào nữa đêm cũng muốn chơi bà một cái mới ngủ được…
– “Hắc hắc… Có lợi cho bà đó… Hai thằng này tuổi trẻ sung sức…”Đồng cười dâm đãng nói.
– “Ông nói vậy mà nói được…” Diệp lườm… Vừa nghe hai tên trẻ muốn mình, máu dâm của bà bừng bừng nổi lên…
– “Quyết định như vậy đi ha… Bà yên chí đi… Công trạng của bà tôi sẽ không quên”… Nhìn bộ dáng của Diệp, biết bà không có một chút phản đối… Đồng hứa hẹn…
– “Hả? Bây giờ?” Diệp sửng sốt… thật là ngại mà… hai thằng trẻ kia bà một chọi hai cũng không sao nhưng không phải lão già này muốn ngồi “coi” đó chứ… Không được đâu à… thật là xấu hổ.
– He he… Đừng có nghỉ như vậy… Tui không coi đâu… Nếu muốn thì coi một mình… Nà… bà ở lại đây… Tui ra ngoài.
– “Đồ quỷ…” Diệp mắng… Trong lòng mong đợi…
Đồng trở ra phòng khách… Mặt Diệp đỏ như người say rượu khi nghỉ tới lần đầu bà sắp chơi trò “song long hí phụng” với hai tên kia.
– “Sao rồi Trưởng Ban Đồng… hai đứa em tui đang nóng lòng…” Thấy Đồng trở ra một mình, Châu điên đoán chuyện OK rồi nhưng vẫn vờ vịt hỏi…
– “Ha ha… Mình ra sau vườn làm vài ly đi ha… Tui có căn dặn người làm vài món ngon… Hai người chắc không thích làm vài ly bây giờ chứ hả?”Mỉm cười… Đồng nhìn hai tên trẻ… nói… Nói như vậy mà còn không hiểu thì thật là đầu bò…
– “Ha ha… lát nữa cũng được mà… Đang có chút không khỏe trong người…”Mến phấn khích… giờ này gã chỉ muốn đụ… Rượu khi nào uống cũng được mà…
– “Vậy… mình ra ngoài trước…” Trưởng ban Đồng… Ông thật là chu toàn… hiếu khách… Châu điên nói lấy lòng…
– Ha ha… Đừng khách sáo… là người một nhà mà…
– Ha ha… Vậy thì phải…
Ba người bước ra ngoài… Đi ra phía sau vườn có cây to bóng mát… Nơi đó một bàn tiệc đã được dọn sẵn… Hai gã Mến, Tem thì đi vào phòng trong… Nơi đó Diệp đang hồi hộp… Bà cũng đang vô cùng kích thích… Hai thằng trẻ quần mình cùng một lúc… Việc này bà chưa thử bao giờ. Diệp cảm thấy đòi hỏi tình dục của mình ngày càng tăng, thằng Chánh mỗi đêm đều có chơi bà… Nhưng sao bà cứ nứng hoài…
– “He he… Dì Diệp… Dì thật là đẹp.” Biết Diệp chịu cho hai thằng mình chơi, Mến không khách sáo, màu mè, dông dài, chỉ nói nịnh 1 câu, bước tới gần, không chút do dự đưa tay bóp vú… Tem cũng không vừa, hai thằng, mỗi thằng một bên.
– “Mèn ơi… đẹp cái gì… Tui già rồi… Vậy mà hai cậu cũng hứng thú… Ây… Hi hi… Đừng gấp mà… đi tắm trước nha…”Diệp lăng lơ. Liếc nhìn đũng quần của hai tên trẻ… Một cục… Khá bự a… Hình như là to hơn thằng Chánh nhà mình… Diệp âm thầm so sánh… không biết có dai không… Nếu không dai thì thật là mất hứng a…
– “Hắn hắc… Muốn tắm thì cũng phải cởi quần áo ra chứ…”Mến, Tem cười dâm đãng, một thằng thò tay vào mò lồn, thằng kia tuột hẳn cái quần Diệp ra ngoài, hai mắt hao háo nhìn, rồi giật phăng cái áo, cái xú chen… Người Diệp trần truồng như nhộng… Đây là cái bà muốn. Phải như vậy mới làm bà hứng thú…
– “Nhìn đã chưa? Quên nữa… hai cậu mấy tuổi rồi, con út tôi lớn hơn hai cậu… tui đáng mẹ hai cậu a…” Giọng Diệp vô cùng đỉ thỏa mỗi đêm đè Diệp ra chơi, Chánh thường hay bắt mẹ mình nói những câu dâm loạn như vầy hắn mới thấy sướng cho nên Diệp quen miệng… Ai dè trúng sở thích của hai tên biến thái này…
– “Như vậy mới đã… nà… má bú con đi…” Tem thở hổn hển… chĩa cặc ngay miệng. Diệp không ngần ngại há miệng… nhiệt tình bú mút…
– “Chõng khu đi… để con bú má…” Chỉ nghe vậy thôi, Diệp hứng chí… Nhổm người, chổng khu dang hai chân… Mến cũng chịu hết nổi… Ngồi sà xuống. Miệng liếm bú đít bà… hay tay thò tới trước thô bạo bóp vú…
– “Ahhh”… Lần đầu có người bú đít mình… Diệp rú lên… Phía dưới dâm thủy tuôn xối xả… Miệng bà ngậm sâu vào… Đầu gục gặc như gà mổ thóc…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |