– “A lô… Đức Bí Tịch… Cậu khỏe chứ. Hi hi…”Chuông di động vừa reo, Thúy Hằng liền bắt máy, giọng rất vui vẻ chứng tỏ tâm tinh đang rất hưng phấn…
– Chúc mừng cái gì chứ… Cũng vậy thôi mà…
– “Cái gì cũng vậy chứ… Cậu một mông hai ghế vừa Bí thư vừa Chủ Tịch vậy thì đúng là Bí – Tịch rồi chứ còn gì nữa… Khi nào đãi khách đây? Hihi…” Giọng Trưởng Ban Hằng bỡn cợt.
– “Hi hi… vậy bây giờ Dì là Tỉnh ủy phu nhân rồi… Hi hi… First lady của Đồng Tháp… Hi hi… Chúc mừng nha… Dì phải đãi trước mới phải” Nghe Thúy Hằng trêu cợt, hắn cũng trêu đùa.
– Cái gì Tỉnh ủy phu nhân chứ… Ổng là ổng, tôi là tôi… À nè… Cậu gọi có chuyện gì vậy. Nói đi, tôi sắp đi họp rồi.
– “À… là như vầy, vị trí của Trung Chánh đã có nhân tuyển nào chưa vậy? Có thể nào…”Hắn tóm tắt chuyện của Lan, nói ý của mình, nhờ nàng đề bạt Hoành vào vị trí của Trung Chánh.
– “Ừm… Vậy à… Nhưng Hạo Nam đã đề bạt người khác rồi, cậu cũng biết đó, hai người Đồng – Diệp ngã xuống thì có nhiều vị trí bị đổi chủ… Hi hi… Quan nào triều nấy mà… Hiện nay Thái Vân Cơ và Hạo Nam đang ngấm ngầm tranh giành ảnh hưởng… À thôi, không nói nữa, tôi phải đi họp đây, nói thì nói vậy nhưng cậu yên chí đi, để từ từ tôi thấy có vị trí nào thích hợp sẽ sắp xếp…”Nói tới đây, Thúy Hằng cúp máy.
Đức không phải không biết nhưng không ngờ Trương hạo Nam lẹ tay như vậy. Theo lý thuyết, Bí thư lo công tác Đảng, Chủ tịch lo kinh tế nhưng trên thực tế ai cũng muốn thò tay vào lĩnh vực của người khác để tranh giành ảnh hưởng khiến đám người ở dưới phải chọn phe để “sinh tồn”. Cây đổ bầy khỉ tan, Đồng – Diệp ngã, Hạo Nam, Vân Cơ tranh nhau gài người của mình vào vị trí mấu chốt là phải rồi nhưng Trương Hạo Nam từ Chủ tịch Tỉnh lên làm Bí Thư có thể nói là mạnh càng thêm mạnh, từ Phó, được Nancy giúp, Thái Vân Cơ lên làm Chủ tịch Tỉnh xem ra Thái Vân Cơ chưa có cơ sở nên yếu thế hơn rất nhiều…
Tuy không muốn gặp cao tầng của bệnh viện nhưng tin tức hắn đang ở lầu hai trong phút chốc lan truyền, ai cũng săn lùng để được chào hỏi vài câu. Đã vậy, Ngọc Lan còn gọi bảo lên lầu 5 đón nàng và Duyên cùng bà nội như vậy chẳng khác nào chính thức tuyên bố một cách gián tiếp quan hệ giữa hai người khiến ai cũng trợn mắt há mồm… Ngọc Lan là ai chứ, Giám đốc Sở Y tế, mỹ nữ hiếm có, người trong mộng của rất nhiều tài tuấn trong và ngoài tỉnh không ngờ bị Chủ Tịch Đức “vớt” đẹp rồi.
Trước nhiều cặp mắt hâm mộ, Đức mở cửa để hai bà cháu Duyên, Ngọc Lan lên xe. Vừa rời khỏi cổng bệnh viện, Ngọc Lan nói một câu khiến hắn hết hồn…
– Bây giờ mình đi đón chị Thái Điệp xong rồi đi siêu thị mua thêm chút đồ về chuẩn bị, tối nay có khách…
– Khách? Bạn của em à… Anh có quen không?
– “Hi hi… Sao lại không quen… còn rất thân nữa à… Tú Nhi nè, Thụy Vũ, Đồng Giao, Thanh Nhã, Tuyết, Yến, Thanh Thanh, Thanh Tình, Nguyệt, song Nhã, Hồng Phượng, chưa hết đâu, còn có chị Mỹ Chi và song Kiều từ Cần Thơ xuống, Thúy Ái, Tâm Đoan, Ngân, chị Nhung, Dì Nhàn, Dì Tâm và Thím ba của anh nữa…” Ngọc Lan liệt kê một danh sách dài…
– “Wow… Sao nhiều vậy?” Đức tái mặt, sống lưng lạnh toát, thầm nghỉ chuyện mình “xơi” má và dì Út chẳng lẽ bị lộ rồi? Không thể nào đâu trừ khi cả hai không bị tra tấn mà thật thà khai báo nhưng không thể nào đâu…
– “Anh nha… Cũng may Hồng Phượng không phải là ruột thịt…” Thấy nét mặt hắn trắng bệch, tưởng vụ Hồng Phượng, Ngọc Lan lườm, nào biết còn chuyện khác nữa.
– “Không phải lỗi tại anh đâu à, cũng tại Hồng Phượng nữa đêm chạy bậy… Nên anh…”Đức vừa nói tới đây liền bị Ngọc Lan ngắt, mắt nháy mắt nàng liếc về phía sau… Đức chợt hiểu, lại quên nữa rồi là Duyên và bà nội đang ngồi ở băng sau…
Như vậy vụ Hồng Phượng coi như tai qua nạn khỏi khiến hắn cảm thấy phấn chấn tinh thần, nghỉ bụng có lẽ vì mình làm việc thiện nhiều nên ơn trên phù hộ, chuyện gì cũng từ hung hóa kiết… Xem ra trong tương lai phải làm thêm nhiều việc thiện hơn mới được.
– Có biết tại sao tập họp nhiều như vậy hôn… Hi hi… Em đã ký hợp đồng rồi, là chiếc Embraer Lineage 1000E để bay qua Canada… Tối nay mình vừa ăn uống vừa có slideshow để giới thiệu cho mọi người biết lộ trình bay, thứ gì cần mang theo nhưng không thể cái gì cũng mang theo, như vậy sẽ rất cồng kềnh, nặng nề…
– Thì ra là vậy, Ngọc Lan, em thật chu đáo… Í… Còn Nancy, Kiều Chinh… Kiều Nga thì sao?
– Đồ khờ, chị Nancy tham dự trực tuyến, không thể chờ lâu hơn được. Lộ trình đã lên rồi. Mình tập trung tại Cần Thơ, từ Cần Thơ bay ra Hà Nội rước chị Nancy, song Kiều sau đó bay qua Doha… Ngừng lấy nhiên liệu xong rồi bay thẳng qua Montreal…
– “Wow, vừa nghe đã thấy phê rồi… Quên nữa, có phòng ngủ riêng cho mấy đứa nhỏ chứ hả…” Đức thấp thỏm hỏi… Có chút hổ thẹn khi lấy mấy đứa con làm tấm bình phong. Trên giường, toilet, trong xe, đồng trống, dưới nước hắn đều đã trải qua và có kinh nghiệm dồi dào nhưng ở độ cao 10 ngàn mét thì chưa từng thử qua vì vậy vô cùng mong đợi.
– “Dĩ nhiên rồi… Charter flight mà. Hi hi em cũng là lần đầu tiên trong đời được ngồi máy bay riêng đó nhưng một lần trong đời quá đủ rồi…”Hai mắt Ngọc Lan long lanh.
– “Cái gì một lần trong đời chứ, Đức Lập làm ăn ngày càng phát triển, thêm vào anh sẽ xây nhiều TTTM, lúc đó các em muốn đi Hồng Kông, Singapore, Thailand hay Korea hoặc đi Âu châu mua sắm thì đi máy bay riêng của mình…” Đức vỗ ngực hứa hẹn… Du thuyền là bước đầu, tuy Mỹ Chi ứng trước tiền, nàng không có ý muốn hắn hoàn trả nhưng là đàn ông phải có khí khái của đàn ông, nhất quyết không phải là loại người lợi dụng đàn bà của mình.
– “Đừng có làm phách, chờ tới lúc đó mới nói đi… Thôi đừng nói nhiều, để em gọi điện cho chị Điệp nói mình sắp tới…” Ngọc Lan lấy di động bấm gọi Thái Điệp.
– “Testing… Testing… Bà nội… Bà nội… Nghe rõ trả lời… Are you OK… You hear me…” Thường thì nói lớn, đôi khi phải la bà nội của Duyên mới nghe. Hôm nay vừa gắn máy trợ thính, trong lúc Ngọc Lan gọi Thái Điệp, hắn tinh nghịch muốn thử hiệu quả của máy nên nói nhỏ.
– “Cậu nói gì vậy, bà già này không hiểu gì hết á…” Bà nội nghệt mặt ra…
– “Ha ha hi hi… Tốt tốt… Vậy thì được rồi…”Hắn bật cười… Duyên cũng cười nhưng cúi mặt xuống, nét mặt thánh thiện của nàng nhuộm hồng.
– “Đúng rồi, phải như vậy mới được, từ nay phải cười nhiều hơn một chút như vậy mới đẹp… Ouf…” Bản tính hay cà rỡn, thích trêu chọc nói nhăng nói cuội cho vui ai dè vừa mở miệng chưa được hai câu bị cặp mắt “giết người” của Ngọc Lan nhìn khiến hắn hốt hoảng, nét mặt nghiêm túc…
– “Lát nữa gặp chị Điệp… Anh liệu hồn đi…”Ngọc Lan lườm… Cụm từ “liệu hồn” rất bóng bẩy hai nghĩa…
– “Anh vô tội mà…” Đức tiu nghỉu, hắn thật sự là oan âm thị kính, đối với Duyên, hắn không hề có ý nghỉ gì hết nhưng hình như các nàng bây giờ coi hắn là dê chúa rồi. Xem ra từ nay phải chỉnh đốn tác phong lại mới được. Gặp gái đẹp thì phải giả đui, giả điếc.
…
– “Bà nội… Em Duyên… Í… Đức chủ tịch, mới về à… Sao hả Long Xuyên có vui không?” Thái Điệp vừa lên xe liền nói mát.
– “Ậy… Vui sao bằng gặp được em và Ngọc Lan chứ…” Kinh nghiệm tràn trề khi mỹ nữ không vui hờn mát, ánh mắt nồng cháy nhìn Thái Điệp, Đức trổ tài miệng lưỡi, không một chút ngượng ngùng.
– “Ha ha… Cậu thật là…”… Có máy trợ thính nên bà nội bây giờ nghe rất rõ ràng, tuy lớn tuổi nhưng vẫn còn sáng suổt, nghe hắn nịnh bợ Thái Điệp một cách trắng trợn như vậy liền bật cười, bên cạnh Duyên thấy bà mình cười, nàng cũng không nhịn được cười theo.
– “Thấy chưa… Anh trợn mắt nói láo khiến cả bà nội và em Duyên cũng cười…” Thái Điệp “mắng”, biết hắn phong lưu bay bướm, sợ hắn “quên” mình nên nàng nhõng nhẽo chút thôi, định làm mình làm mẩy một hồi nhưng vừa nghe hắn nói, thật giả không biết trong lòng vẫn thấy ngọt ngào.
– “… Cho xe chạy đi… Đến siêu thị mua đồ… Về nhà rồi nói…”Ngọc Lan thúc giục.
Ngay lúc này, di động reo lên. Nhìn màn hình, thấy Cẩm Lệ gọi tới… Nghỉ có tin tức liên quan đến vụ đánh cướp ngân hàng, Vừa lái xe vừa bắt máy nói chuyện, chưa kịp nói tiếng “a lô”, Cảm Lệ đã nói một hơi.
– Chủ tịch Đức, không biết anh biết chưa nhưng tôi vẫn cho anh hay, Thứ Trưởng Long đêm qua đã được chở vô nhà thương, nghe bác sĩ nói tinh trạng rất nghiêm trọng nhưng không nguy hiểm đến tinh mạng.
– “Hả? Chuyện lớn vậy sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy… Trong buổi lễ nhận chức của xếp Vinh, tôi thấy ông ta còn khỏe như con trâu í mà…” Đức sửng sốt.
– “Ông ta… ông ta bị té ngựa…” Bên kia, thay vì nói Lê Thanh Long bị “Thượng mã phong”, Cẩm Lệ có chút ngập ngừng nên dùng cụm từ “té ngựa”.
– “Nữa đêm nữa hôm sao lại té ngựa?”Hắn có tai nghe, không biết mình nói lớn…
– Thái Điệp ngồi ngay phía sau lưng trên hàng ghế sau, chồm lên bấm vai hắn, bên cạnh Ngọc Lan lườm… Nàng là bác sĩ, Thái Điệp coi như qua một đời chồng, thêm bà nội tai thính… Cả ba đều hiểu chỉ có Duyên ngây thơ nên mù tịt nhưng để cô bé ngây thơ nghe được những từ này thì không nên.
– “Không phải… Là “Thượng mã phong” Bên kia, Cẩm Lệ buộc miệng nói thẳng ra.
– “Hả…”Thượng mã… Ouf…”Đức chợt hiểu vì sao Thái Điệp bấm vai, Ngọc Lan lườm… Thì ra lão Long này bị như ông ngoại hắn… Trong xe có hai bà cháu mà bô bô nói chuyện này thì rất là bất tiện.
– Sáng nay ở Rạch Giá người ta xôn xao bàn tán, có nguồn tin nói Phạm Cẩm Vân quyến rũ Lê Kim Long cho ông ta uống thuốc kích dục mới ra nông nổi như vậy, cũng có nguồn tin nói Trương Hữu Thành muốn dâng vợ cho lãnh đạo để cầu vinh… Khó mà tin được bên nào nhưng ngay đêm hôm qua, Phạm Cẩm Vân được Bí Thư dũng rước về nhà rồi. Còn Phó Giám đốc Thành thì…
– Wow… Đúng là chuyện lớn, ừm… Nói tiếp đi.
– Sáng nay Trương Hữu Thành tuyên bố sẽ tạm quên chuyện buồn của gia đình, muốn vùi đầu vô công việc kiên quyết trong thời gian ngắn phá vụ án cướp ngân hàng và nổ bom ở nhà hàng.
– “Chị chờ chút…”… Hắn quay sang Ngọc Lan, nhìn kiếng chiếu hậu hỏi: ” Hai em, anh có mấy người bạn, muốn mời họ tối nay tới chơi với mình… Được không?
– “Sao hỏi tụi em chứ, nhà anh cũng có phần mà…”Ngọc Lan, Thái Điệp vô cùng hài lòng, nãy giờ nàng và Thái Điệp nghe giọng trong trẻo của người “bên kia”, biết là phụ nữ nên nghi ngờ tên mắc dịch này lại trăng hoa nữa rồi nhưng bây giờ nghe hắn nói vậy, mọi nghi ngờ tan biến… Nếu hắn có ý mờ ám thì sẽ dấu kỷ chớ có lý nào tối nay đem “trình làng”… sẽ bị tan xương nát thịt ngay trước “đại hội đồng”.
– Hi hi… ờ phải ha… Chị Cẩm Lệ, chiều nay nếu chị và bạn nếu có rảnh thì qua Cao lãnh tôi sẽ giới thiệu vài người quen…
– “Buổi chiều rảnh mà… không thành vấn đề.”Lệ nghe hắn nói muốn giới thiệu người quen liền nhanh chóng gật đầu, trừ khi bị bệnh liệt giường nếu không thì không thể bỏ qua…
– “Tốt, tôi gửi địa chỉ cho chị… Tối nay gặp…”Hắn cúp máy… bấm gửi địa chỉ qua cho Cẩm Lệ… Tạm thời tắt máy, nếu không thì sẽ bị quấy rầy hoài và có vấn đề “nghiêm trọng…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |