Thằng Đức - Quyển 2 - Tác giả Lạtma


Truyện đã hoàn thành

Phần 3

– Bip… Bíp…

Vừa vào đến văn phòng… Di động kêu lên hai tiếng… Đức nhìn màn hình… Thu Tâm gửi tới… Nàng thấy hai xe CA đang tiến về hướng này…

– “Ha ha… Tâm Đoan… Hôm nay anh gặp hên… không cần phải chờ lâu…”Đức cười ha hả… Mấy thằng này coi bộ nóng lòng hơn mình tưởng… Vậy mới tốt… Giải quyết xong bọn chuột này… Còn có nhiều chuyện để làm… Không chậm trễ một giây… Đức gửi hàng tin nhắn ra ngoài…

Tâm Đoan đâu biết gì… Thấy hắn mặt mày tươi rói… Nhớ đến lúc nãy hắn đòi kiểu này kiểu nọ… nàng chiu hắn nên hắn vui vẻ… Nét mặt nàng đỏ lên… Không ngờ mình lại dám làm những tư thế xấu hổ như vậy…

Cách đó không xa… Trong quán ca phê điểm tâm sáng… Hướng tắc kè đang nói phét… Nhận được hàng tin nhắn… Nó hướng về đám đàn em gật đầu…

– “Thế này là thế nào… Có còn thiên lý nữa hay không… Đụ mẹ… Phen này tao thề sống chết với bọn CA…” gã đàn em mặt “căm phẫn vỗ bàn hét… mặt ửng đỏ… vô cùng tức giận…

– “Hả, hả? Chuyện gì vậy cậu?” Thấy khách kích động Ông chủ quán hỏi.

– Chuyện gì? Mấy ông CA nói Chủ tịch xã minh ăn hối lộ… Tôi phải sống chết với bọn chúng…

– “Quý vị… Quán tạm thời đóng cửa… Xin lỗi nha, Đi tôi đi với cậu…” Ông Chủ quan nghe nói xong… hai mắt bừng lửa giận… Là phần tử của xã… cũng là nạn nhân của Lại Đức Quang mấy năm nay… Gần đây lấy lại được số tiền… Còn không phải là nhờ Đức Chủ tịch hay sao? Không thể để yên được… thật là quá đáng…

– Chuyện này sao có thể thiếu phần của tôi được… Đi… tui đi với các người… Đéo mẹ… phải cho chúng biết tay…

– Tôi nữa…

– Tôi nữa…

– Đi chúng ta kéo đến ủy ban… Một người hét lớn…

Hưởng đắc ý… trong bụng khâm phục… Đức ca quả nhiên là Gia cát Lượng tái sinh a…

Khắp nơi… chẳng mấy chốc tin CA xuống ủy ban bắt Chủ tịch Đức về tội tham nhũng khiến mọi người sôi máu… Từng đoàn người kéo về ủy ban…

– “Hi hi… tao thiệt bái phục hắn… Chuyện như vậy mà cũng nghỉ ra được…”Xuân Mai đưa ngón tay cái lên…

– “Hắn thiệt thông minh…”Thục Linh buộc miền nói…

– “Hắc hắc… Giờ mới biết hả Thục Linh… Nhỏ à… Nói thiệt đi… Có phải đã trúng chiêu rồi hong? Không cần phải mắc cỡ đâu… Đều là chị em cả mà… hi hi…” Xuân Mai trêu…

– “Chị… chị nói tới đâu rồi vậy?” Mặt Thục Linh đỏ rực vì ngượng… Xuân Mai đã nói trúng tâm sự của nàng… Nàng đã thích hắn…

– Thôi đi đi… Nà… Khi thời cơ tới… Tao ra tay trước… Ra tay xong chuồn liền… OK… Làm theo hắn nói… Cho tụi này suốt đời ngồi xe lăn…

– Giết luôn đi… Thứ này dễ sống tốn cơm gạo của xã hội…

– “Hắc hắc… Tao cũng có ý này… nhưng nghỉ kỷ lại… chết thì quá dễ dàng… không hiểu cái gì gọi là sống không bằng chết…”Xuân Mai cười… nụ cười tươi khoe hàm răng trắng… môi hồng… má lúm đồng tiền nhưng lời nói làm người ta nghe phát rét…

– Đi đi… vừa đi vừa nói… tới lúc đóng vai quần chúng nổi giận rồi…

– “Hi hi hi…” Cả đám mỹ nữ phá lên cười…

Hai chiếc xe CA tỉnh bừng bừng khí thế chạy vào đậu trước cửa… Từ chiếc xe thứ nhất… Hai Thượng tá Huân, Quý oai vệ bước xuống kế đó là Thiếu Tá Ánh Như… và Đại úy Ái Mỹ… bạn đụ của Huân, Quý…

Phía sau… 4 chiến sĩ CA trên chiếc xe thứ hai… Tất cả đều có vẻ mặt nghiêm nghị…

– “Các đồng chí… Xin hỏi có chuyện gì?” Định bước ra “đón khách niềm nở” hỏi…

– Chủ tịch xã đâu… Chúng tôi từ Sở CA tỉnh xuống… có chuyện cần làm việc với anh ta… – Huân nghiêm giọng…

– “Ha ha… Các đồng chí CA… Tôi là Trần Đức… xin mời vào trong…” Đức bước ra hỏi… Mọi chuyện đang xảy ra theo chiều hướng như đã tính…

– “Chủ tịch xã là anh à… Được… được… cảm ơn…” Chủ khách mời chào nhau… xã giao mà… Tiên lễ hậu binh… Phải lịch sự trước đã…

“Tứ nhân bang” theo Đức bước vào văn phòng… Hòa, Định bước theo… Thục Hiền, Tâm Đoan cùng nhau châm trà… Đại đa số người trong ủy ban nhìn “khách” với ánh mắt bất thiện ngoại trừ tàn dư của “Triều Lê”… Du, Phấn và Oanh lòng đang nở hoa… phấn khích… chờ coi kịch hay.

– “Các vị… xin hỏi có chuyện gì sao? Tôi có thể giúp được… xin cứ nói…” Đức nghiêm giọng… ánh mắt của hai thằng Thượng tá này vừa vào văn phòng đã nhiều lần với ánh mắt dâm dê lén nhìn Tâm Đoan, Thục Hiên… khiến hắn bắt đầu nổi giận…

Huấn, Quý đúng là đang ngấm nhầm nhìn hai mỹ nữ Tâm Đoan và Thục Hiền… nhận ra hai nàng này không thuộc vào đám người mỹ nữ đã gặp chiều tối hôm qua… Hai gã càng sinh lòng đố kỵ… nhưng cũng mừng rỡ… nghỉ bụng chỉ cần chụp mũ, chèn ép hăm dọa nó… Biết đâu hôm nay có thể được hai mỹ nữ này hầu hạ dưới cặc?

Ánh Như, Ái Mỹ đứng riêng thì không thấy… nhưng gần bên Tâm Đoan, Thục Hiền thi lu mờ… chẳng khác mặt trăng được các vì sao bao quanh… cũng sinh lòng đố kỵ… ánh mắt lộ vẻ thù địch… nhất là thấy hai lãnh đạo mình lộ ra vẻ dâm dê.

– “Ha ha… Ừm… Là như vầy… Có người tố cáo Chủ tịch xã là người tổ chức quyên góp từ thiện nhưng lại không được minh bach… Cho nên hôm nay chúng tôi xuống điều tra và làm rõ… Haha… Xin lỗi nha… Chỉ là làm việc thôi… Mong Chủ tịch thông cảm…” Huân nghiêm túc nói… mặt đầy chính khí…

– Có chuyện như vậy à? Tôi có thể biết là ai tố cáo không?

– “Chuyện này cần được bảo mật… Xin lỗi nha… Không thể tiết lộ được… Đây là nguyên tắc” Quý xen vào… mắt lộ hung quang… bản tính gã nóng nảy… CA làm việc… không ai được hạch hỏi lung tung…

– Các đồng chí CA… như vậy không được đâu… Tôi là cán bộ nhà nước… Ít nhất các anh phải trình thủ lệnh của Sở hoặc viện Giám sát liên quan đến việc điều tra… Còn nữa… lãnh đạo huyện có được thông báo về chuyện này chưa?

– “Đức Chủ tịch… Anh nói như vậy là có ý gì…”Huân trầm giong… gã bắt đầu nổi giận… đây là lần đầu tiên có người dám chất vấn khi CA làm việc…

– “Không có ý gì… Sở CA có nguyên tắc… Bên Chính quyền cũng có hệ thống quy tắc… Không phải ai muốn làm gì thì làm… Các đồng chí nói có phải không? Ha ha”… Đức cười khinh thường… liếc mắt nhìn ra ngoài… Khen thầm: ” Bọn thằng Hưởng thật làm được việc…”… Trước sân đã có không ít người… hình như càng lúc càng đông… Hắn đưa mắt nhìn Tâm Đoan ngầm bảo nàng ra ngoài… Tuy không nguyện ý nhưng nàng ra dấu với Thục Hiền… Cả hai bước ra khỏi phòng…

– “Các đồng chí CA… Tôi nghỉ chắc là có hiểu lầm…” Định thấy không khí bắt đầu căng thẳng… lên tiếng hy vọng có thể làm bầu không khí dịu lại… Nhưng bọn Huân nào coi Định ra gì… Huân nhìn trừng trừng vào mắt Đức lạnh giọng…

– Nói như vậy là Đức Chủ tịch không muốn hợp tác rồi…

– Ha ha… Không phải không muốn… mà là không thể… Các người có nguyên tắc… Chúng tôi có quy tắc… vậy thôi… Xin lỗi nha… Tôi còn bận việc… Khi nào các người có thủ lệnh… giấy tờ chứng minh đến đây vì công vụ… Lúc đó mới nói sau… Anh Định… Anh Hòa… Tiễn khách…

Chủ tịch Đức ngang nhiên ngạo nghễ ra lệnh đuổi khách… Chủ yếu là muốn làm cho bọn này nổi giận… ra tay trước…

Trước thái độ thách thức của hắn… Huân, Quý quả nhiên là nổi giận… Xưa nay chúng bắt người đâu cần thủ tục giấy tờ cái con mẹ gì… muốn bắt thì bắt thôi… Ai dám nói gì…

– “Người đâu… còng hắn lại… đem về Sở…” Huân giận đỏ mặt quát lớn…

Ba đồng bọn Quý, Ánh Như, Ái Mỹ nãy giờ nóng run… Chỉ chờ có thế… Vừa nghe Huân ra lệnh… liền rút còng số “8” ra… nhảy xổ tới…

– “Các đồng chí… bình tĩnh… bình tĩnh… chuyện đâu còn có đó…” Định, Hòa thất kinh…

– “Không cần phải còng… muốn bắt tôi về Sở chứ gì? Được thôi… tôi đi theo các người… không cần phải còng đâu… phiền phức… Anh Hòa… anh Định… mặc kệ họ… Tôi muốn coi họ có thể làm gì…” vừa nói vừa bước ra ngoài… miệng mỉm cười đắc ý… Nháy mắt với Tâm Đoan… thấy nét mặt nàng đang hoảng hốt… ngầm nói “không có việc gì”…

Tâm Đoan… đang lo sợ… thấy hắn nháy mắt cười cười mới yên lòng tuy nhiên bụng vẫn phập phồng…

Huân và đồng bọn cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng không suy nghỉ nhiều… Thấy Đức đi ra ngoài sợ hắn chạy vội vã bước theo… Chỉ cần đem hắn về Sở… lo gì chuyện không thành… Thằng này chắc tưởng có con mụ Trưởng ban Tuyên giáo chống lưng là ngon lắm… Hôm nay nhất định phải cho nó biết mặt…

Nhưng khi vừa theo chân Đức ra tới bên ngoài… Huân và đồng bọn sửng sốt… Chuyện gì đây? Trước sân… cả mấy trăm người đang vây quanh hai chiếc xe của bọn chúng… nét mặt tức giận… Còn nét mặt của đám chiến sĩ CA thì xanh như tàu lá chuối… chứng tỏ đang sợ hãi…

Còn đang ù ù cạc cạc chưa biết mô tê gì thì nghe giọng nói vô cùng “bi phẫn” vang lên…

– “Tiền quyên góp là để cứu trợ đồng bào miền Trung… không thể đưa cho ai được dù chỉ một đồng chứ đừng nói 5 hay 10 tỷ…”

Hắn chỉ nói chung chung một câu bâng quơ như vậy… Ai muốn hiểu sao thì hiểu…

Huân và đồng bọn nghe hắn nói… Sắc mặt sa sầm… Đụ mẹ thằng này…

Đám người trong xã đang bừng bừng lửa giận… Từ sáng sớm nghe tin đồn bọn CA tỉnh muốn bắt Đức Chủ tịch về tội tham nhũng… Họ đã giận lắm rồi… Nhưng hy vọng đó chỉ là tin đồn bậy bạ thôi… Không phải thiệt…

Ai dè bon CA này làm thiệt… Mấy năm nay… thằng già khốn nạn Lại Đức Quang nuốt tiền của dân… Thằng Cao Hùng và Lê Quốc Đại tiếp tay cùng nhau ăn chia… Chuyện rành rành… sao không thấy tụi mày làm gì… Ngày nay… Cũng may có Chủ tịch Đức… người dân trong xã này mới tìm được công lý… Đức Chủ tịch cần phải tham nhũng sao? Lượm được 50 Triệu đô mỹ còn trả lại cho dân… Người như vậy mà dám vu khống… Có còn thiên lý nữa hong đây? Thì ra là muốn chấm mút một mớ… thật là khốn nạn mà…

Quần chúng nóng giận nhưng họ đại đa số là người thật thà chất phát… chỉ giương mắt nhìn… mặc dù trong lòng vô cùng căm phẫn… Chỉ cần có người khởi sự thì sẽ bùng nổ… Cũng như thùng xăng mở nắp… muốn bùng cháy… chỉ cần bật diêm quẹt thảy vào…

– “Thì ra là muốn Chủ tịch đưa chúng tiền… Bọn khốn nạn… Đập chết chúng…” Hưởng tắc kè gân cổ hét to…

– Đúng rồi… đập chết mẹ chúng… Đụ má… Tưởng là CA muốn làm gì làm sao hả? Đức Chủ tịch là người tốt…

– “Đập chết mẹ chúng… Đập chết mẹ chúng… Đụ má… hôm nay ông thí mạng với tụi mày…”Đám đông nhao nhao lên mỗi người một câu…

Huân và đồng bọn sắc mặt đại biến… không ngờ đối diện tình hình này… Không phải mấy chục mà là mấy trăm người… Nếu không cẩn thận ứng biến… họ sẽ nổi loạn… Chừng đó làm sao ăn nói đây? Huân là người kinh nghiệm. Hắn bước ra đinh lên tiếng thanh minh thanh nga…

– Các vị… chuyện…

Đã có toan tinh trong đầu… Nên khi hắn vừa bước tới sau lưng mình mở miệng… Đức, thay vì tránh qua một bên nhường chỗ cho Huân dễ nói chuyện… bất thình lình… làm như bị xô một cách thô bạo vậy… đức ngã té…

Một bóng người nhanh nhẹ đỡ lấy… Đầu hắn nằm gọn trong lòng nàng… Một mùi thơm dịu dàng xông vào mũi… thiệt dễ chịu…

– “Chà… thơm quá…” Đức chủ tịch không bỏ được tính dê… buột miệng khen…

– “Anh… không sao chứ?” Thục Hiền mặt đỏ bừng hỏi… Đứng bên cạnh Tâm Đoan… thấy Chủ tịch bị xô té ngã… nàng nhanh chóng chạy đến dở… Không hiểu tại sao khi nghe hắn nói “thơm quá” nàng cảm thấy mừng thầm…

– “Anh không sao chứ?” Tâm Đoan cũng hoảng hốt chạy đến… ngồi xuống bên cạnh… hốt hoảng… Sợ hắn có chuyện gì…

– “Hi hi… Không sao… làm bộ thôi… xuỵt… đừng ồn… bể mánh”… Hắn nháy mắt… rồi tiếp tục nằm im… giống như là có chuyện thật sự vậy…

Hai mỹ nữ sửng sốt… chợt hiểu ra…”Không có gì thì tốt rồi…”Tâm Đoan thầm mừng… nhưng Thục Hiền ngượng nghịu… Hắn vẫn nằm trong lòng… Nàng không biết phải làm sao… Mọi ác cảm trước đây đối với, hắn hoàn toàn tan biến… Đành ngồi chịu trận… hòa mình vào “vở kịch”… làm như hắn ngất xỉu thiệt vậy.

… – “Đức Chủ tịch… anh có sao không? Tỉnh lại… Tỉnh lại”…

Khác với Tâm Đoan là tiểu thư khuê các… Thục Hiền ra đời làm việc trong xã hội nên lanh lẹ nhanh trí hơn Tâm Đoan… biết phối hợp… nàng “hoảng hốt” hỏi dồn dập…

Thế là một đám người lập tức phụ họa…

– “CA đánh người… Đụ má CA đánh người…” Có tiếng la to…

– “Đụ má… ông thí mạng với tụi mày…” Có người nhào lên…

“Bốp”… Không biết ai chọi một cục gạch ngay mặt Quý… hắn rống lên… hai tay ôm mặt… đầy máu chảy… Phia xa xa… chiếc xe của 4 chiến sĩ CA bị nhiều người đang hợp sức lật…

Trong lúc này… Dưới sự “cò mồi” của đán Hưởng tắc kè… đám dân xã bừng bừng khí thế… ra tay không thương tiếc… mấy năm nay luôn bị chèn ép nên một bụng tức khí… Hôm nay được dịp nên ai cũng ra sức đấm… đá… túi bụi… bác Bảy cầm cán chổi quất lia lịa vào bọn “Tư nhân bang”… không cần biết là ai… cứ quất tới tấp… quang cảnh vô cùng náo loạn…

… Huân, Ánh Như, Ái Mỹ hoảng sợ… tay rút súng muốn bắn chỉ thiên… Nhưng tay kịp đụng bao súng đã bị đánh… đạp ngã lăn xuống đất…

“Rắc… Ahhh”… Có tiếng xương gãy… Huân thét lên… Tay hắn bị gãy… Hắn vừa té xuống… liền có người đạp ngay cùi chỏ tay khiến hắn thét lên vì đau đớn… Đám đông thừa cơ nhào tới… kẻ đạp… người đá… Huân cố rút súng… nhưng cánh tay khác cũng chịu chung số phận… Sau đó là hai đầu gối… Hắn nghe được tiếng xương gãy… Hắn ngất xỉu vì đau đớn…

Tên Trung tá đồng bọn Quý cũng không khá hơn… Chịu cùng chung số phận… Ánh Như, Ái Mỹ tệ hơn nhiều… tay chân không những bị đánh gãy mà áo quần cũng bị lột… hoặc rách bươm…

– “Thôi đừng mà… không nên… không nên…”

“Bất tỉnh” vài phút… Đức chủ tịch bất đắc dĩ rời vòng tay người đẹp… đứng chống nạnh nhìn hiện trường…”can gián” bằng một giọng bình thản… miệng tủm tỉm cười… gian… Không giống chút nào khi thấy người khác bị nạn mà đem lòng thương xót…

Hắn thấy rõ Phương Anh, Thục Linh, Xuân Mai và Thu Tâm sau khi đánh gãy chân tay bọn – “Tứ nhân bang” xong rồi chuồn… Ừm con nhỏ Thục Linh này trước khi chuồn còn quay lại làm mặt quỷ đưa ngón tay giữa với lão bản… thật là hỗn láo… tối nay về phải đánh đít mới được…

Còn bọn thằng Hưởng này… làm công tác tuyên truyền thì khá nhưng công tác vũ phu thì quá kém… Coi bộ phải giáo huấn một chút mới được… Hai con mụ kia lẽ ra phải lột truồng mới phải… xú chen… xì líp còn nguyên… thế là thế nào? Được dịp nhìn lồn nhìn vú chùa mà bỏ qua… thật là ngu ngốc mà… Đức ca…”tức giận”…

Hòa, Định kinh hãi… Chuyện lớn rồi… Chuyện lớn rồi… Phải làm sao đây… Nhưng khi thấy nét mặt Chủ tịch Đức hai tay chống nạnh… nét mặt phi thường hớn hở… cười mỉm chi miệng “kêu”…”Thôi đừng mà… không nên… không nên”… lại thấy có cô gái “hung thủ” làm mặt quỷ… đưa ngón giữa với Đức Chủ tịch… Hai người bất giác tỉnh ngộ… Thì ra là vậy… Bái phục… Bái phục…

Cả hai là ủy viên trong xã… Không có chỗ dựa. Trước kia bị đám người của Lê Quốc Đại hiếp đáp… đè đầu đè cổ… nhất là thằng Cao Hùng… Cho nên trong lòng thấy CA… vô cùng kiêng kỵ… nay Đức Chủ tịch coi họ là thân tín… hơn nữa dám chơi bon CA như thế này… mà bọn này đâu phải là CA Huyện, hay Thành phố đâu… Là của Sở CA tỉnh…

– “Người đâu… người đâu… mau kêu xe cứu thương…” Hòa, Định đưa hai tay lên miệng làm “loa” vừa ” la to” vừa nhìn Đức Chủ tịch… ánh mắt có ý cười… ngụ ý nói…”hehe… Đức Chủ tịch… hiểu rồi… hiểu rồi… Chúng tôi cùng phe với ngài…”

Dư đãng của “Triều Lê” lúc đầu mừng khôn xiết khi thấy thằng khốn bị hộ tống ra ngoài… CA tỉnh hộ tống ra ngoài thì có đến 8 hoặc 90 phần trăm một đi không trở lại… Nếu có thể tác động một chút… để hắn một trăm phần trăm không trở lại được thì tốt quá…

Hồ văn Ân đang suy nghỉ có nên nói với Phấn, chị hắn có nên bỏ ra chút tiền hiếu kính… Thuyết phục Oanh cho hai Thượng tá này đụ… thì tình hình biến đổi theo chiều hướng xấu… Ân cả kinh… Gọi CA huyện… hy vọng họ mau gửi người tới can thiệp… Nhưng hắn không hiểu tại sao khi hắn nói hắn là Ủy viên quân sự Hồ Văn An thì đường dây bị cắt… Mấy lần cứ như vậy…

Hồ văn Ân có nằm mơ cũng không ngờ Trung Tá Liêm… Trưởng CA huyện đã căn dặn hết rồi… Chỉ khi nào người của Đức Chủ tịch gọi thì phải lập tức thông báo… Người khác gọi… Thì quên đi… Đừng làm phiền…

Trong văn phòng… Trung úy Lệ lại một lần nữa được Liêm kêu vào bú cặc lão… Liêm muốn hả giận… Trước kia con này ỷ Cao Hùng chống lưng… không coi lão ra gì… cái mặt cao cao tại thượng… Hôm nay… Liêm muốn cho tụi dư đảng của Cao Hùng biết ai mới là chân mệnh thiên tử… Hắc hắc hắc…

Đại sự không thành… Hồ văn Ân còn đang tiếc nuối… hoang mang… Bất chợt di động hắn reo lên… nhìn màn hình… Hắn sửng sốt… là Thượng tá Huân… không thể nào đâu… Huân Thượng Tá còn đang nằm một đống kia mà… Hắn không dám bắt máy… Cứ để di động reo thêm một vài tiếng chuông rồi tắt… Tắt chưa được 10 giây lại reo…

– “Ha ha… Ân ủy viên… điên thoại ông reo… sao không bắt máy?”

– “Ừm… không…” Ân hàm hồi đáp… quay đầu nhìn… bất giác gã muốn đái trong quần vì sợ hãi… Đức Chủ tịch đang cầm di động nhìn hắn cười… Hắn chợt hiểu ra… Chuyện hắn làm nội gian sáng nay bị bể rồi… Ân cảm thấy lưng lạnh toát… Thôi tiêu tùng rồi… Hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa lên… hắn ngã xuống bất tỉnh… Mẹ chồng… con dâu hai người Phấn… Oanh mặt tái nhợt… chân đứng không muốn vững…

– “Sao kỳ vậy cà? Sao lại xỉu rồi? Chiêu này hay lắm sao mà nhiều người xài vậy Nhưng đối với tui thi hắc… hắc… vô dụng thôi…”Cười hô hố xong… Đức Chủ tịch “suy nghỉ mông lung”…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Thông tin truyện
Tên truyện Thằng Đức - Quyển 2
Tác giả Lạtma
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình
Ngày cập nhật 28/07/2023 06:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Lạtma

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng