– Anh khỏe chứ?
– “Ha ha… khỏe… các em thế nào…” Miệng nói… dĩ nhiên phải hôn âu yếm lại rồi… mà phải hôn tất cả 5 người đấy… Nếu chỉ hôn Thu Tâm, Phương Anh thôi… Chuyện lớn a… Đức ca mà… hắn không ngu vậy… Đàn bà nhiều nên kinh nghiệm nhiều… biết làm thế nào để tất cả vừa lòng…
– “Vị này là…” Mỹ Chi đứng sát vào người Đức… mắt liếc nhìn Phương Linh… Hắn cảm thấy nơi eo có chút nhói đau…
– Ha ha… Đây là Phương Linh… phóng viên. Của Đài truyền hình Đồng Tháp… Em cũng biết rồi… Lần này Phương Linh theo chúng ta ra ngoài này làm phóng sự…
– “Hi hi… Thì ra là người một nhà… Hello. Chị là Mỹ Chi…” Mỹ Chi xưng “chị”… nói một câu đầy ý nghĩa…
– “Hi… Tôi là Phương Linh… bạn thân của Tú Nhi…” là “người mới” nên có chút lạc lõng… Tuy nhiên Phương Linh cũng không “hiền”… mang Tú Nhi ra… ý nói tôi đây là người của Tú Nhi đấy…
Thu Tâm, Phương Anh đứng một bên liếc hắn cười trộm…”tham thì thâm” không biết bao nhiêu mới đủ cho hắn… Cái tên này…
– “Ha ha… Đứng đây làm gì… lên xe về…” Đức thầm than… Phương Linh này thật là… Có ý gì đây? Sao lôi Tú Nhi vào làm gì? Hay là? Đức sửng sốt… Có thể lắm… Phương Linh này hình như có ý muốn lập một nhóm riêng? Tôn Tú Nhi làm lãnh đạo? Nếu là thật… ây da… chuyện lớn nha…
…
Bọn Phương Anh đến Đà Nẵng trước nên mướn được một biệt thự rộng rãi ở Quận Sơn Trà… Tất cả đều về đó… Nếu là trước kia… Phương Linh sẽ ra khách sạn… nhưng hôm nay… nàng theo về Biệt thự… Hắn nói sợ nguy hiểm… hơn nữa cũng tiện cho việc lấy tin tức cho bài phóng sự của nàng…
Trong Biệt thự… Xuân Mai, Thục Linh, Mai Thảo, Kim Chi… tất cả đều có mặt… Công lại tất cả… 10 mỹ nữ… chỉ có một mình hắn là đàn ông… kinh khủng là chỉ có 4 người… hắn chưa đụng tới… 6 người còn lại đều đã rên siết dưới cặc của hắn…
– “Chuyện ra sao rồi…” Không có nhiều thời giờ… Ra ngoài này đã hai tuần… Có chút nóng lòng muốn về nên vừa vào cửa liền kêu mọi người họp… Hắn muốn biết tinh hình… xong việc sớm… về sớm.
Dưới tay mãnh tướng không có binh hèn… Đức chỉ hỏi một câu ngắn gọn… những gì mà bọn Kim Chi, Mai Thảo, Xuan Mai đưa ra khiến hắn trợn mắt há mồm… Toàn bộ hình ảnh, video của căn biệt thự Huê đại tỷ được chụp và quay từ trên cao đang trên màn hình TV… Có thể thấy rõ mồn một người di chuyển bên dưới…
– “Cái này… cái này…” Có chút líu lưỡi… hắn đang liên tưởng đến những phim hành động của Mỹ đế gửi người đi thu thập tin tức tinh báo… Không ngờ là người minh cũng có kỹ năng này…
– “Rôn (drone) đấy… Loại này thường được dùng ở Biên giới Mỹ – Mexico để truy tìm di dân bất hợp pháp…” Thấy hắn sửng sốt… mặt ngáo ra… Thục Linh đắc ý… vui sướng trong bụng… ít ra phải thế chứ…
– “Loại này là loại tốt nhất… chúng ta có hai cái… lần này mang theo một cái… hi hi… xài tốt lắm…”Phương Anh liếc Vịnh Hà mỉm cười kiêu hãnh… ý nói “chị đây ngoài đấm đá, vũ khí… còn có kỹ năng cao với khoa học hiện đại nữa… không biết ba chị em mi thế nào…”
Ngoài tài bắn súng… Vịnh và Bích Hà kỹ năng chơi dao siêu việt… Cái này Phương Anh kém một chút… lần trước coi như song Hà gát 1 – 0… Bây giờ thấy đối phương đem kỹ năng hiện đại ra khoe… biết mình kém một chút… Coi như để đối phương thủ hòa 1 – 1… Trong lòng hậm hực…
Là vậy đấy… đàn bà mà… không có thù oán nhưng ganh đua nhau vẫn là không thể tránh khỏi…
Đức nào biết đám đàn bà của hắn âm thầm so tài đấu đá… hắn đang tập trung tinh thần quan sát hình ảnh video…
– Bọn họ có súng?
– “Là súng hoa cải thôi… không đáng gì” Kim Chi trề môi… Loại súng hoa cải này đối với dân giang hồ là vũ khí quý báo nhưng đối với nàng chỉ là trò chơi của bọn trẻ…
– “Đúng vậy… sức sát thương không lớn… không cần để ý…” Mỹ Chi gật đầu…
– “Có “rôn”… làm tai mắt… mình vào ban đêm… chỉ cần tối đa mười lăm phút thôi… có thể lôi đầu mụ ta ra…”Mai Thảo nhìn hắn nói… chỉ cần hắn gật đầu là đêm nay tiến hành…
– “Bên kia thế nào?” Sực nhớ tới “hiệp nghị” với Thanh Thanh… Đức muốn biết tinh hình bên Năm Ngởi…
– Cũng vậy… miễn cưỡng… Có thể nói ngang nhau… Nhưng có điều kỳ lạ là bên Năm Ngởi quấy phá nhưng bên mụ Huê im lặng… Mụ Huê ngày đêm ở lì trong biệt thự còn tên quân sư đang nằm nhà thương… Đã mấy ngày rồi…
– Nằm bệnh viện mấy ngày rồi?
– “Ừm… mấy ngày rồi…” Kim Chi đáp…
– Lạ nha… nhưng thôi… tạm không nói đến… ừm… tối nay chúng ta ra ngoài chơi… Xem Đà Nẵng by night cho biết…
– “Hi hi… Vậy mới phải… nãy giờ… câu này nghe được nhất…” Bọn mỹ nữ mừng rỡ mặt tươi tỉnh… Mỹ Chi reo lên…
…
Cùng thời gian…
Gần đây sở thích của Huê thay đổi… chỉ thích đụ nhi đồng… đúng ra là bọn nhóc từ 12 đến 14… hoặc tối đa 15… Cặc chỉ lún phún vài cọng lông…
Từ lúc ở Hà Tĩnh về… Huê ít ra ngoài… Ở lì trong biệt thự kiên cố ngày đêm có đàn em canh gác… mụ bản tính dâm đãng… ngày cũng như đêm… khi nứng là cho gọi ba bốn nhóc tỳ phục vụ… “Tứ long nhất phụng…”
Trong phòng ngủ sặc mùi dâm dục… Huê đang trong tư thế bò… phía sau một thằng nhóc đang nắc lia chia… phía trước miệng mụ đang bú liếm con cặc của một thằng nhóc khác… Còn hai thằng nữa… đang ngồi hai bên… khi thì bóp khi thì bú vú…
Không biết bốn tên nhóc này bao tuổi… mặt non choẹt nhưng căc khá to… ít lông… Nhìn cách bọn chúng đang nắc… chứng tỏ rất sành sỏi… không phải là nai tơ… Là đỉ đực cao cấp đấy… được huấn luyện đàng hoàng để phục vụ các mệnh phụ phu nhân… Để lấy lòng… Vỏ, thân tín của Huê đem về phục vụ cơn dâm dục của Huê đại tỷ…
Mặt Huê lúc này trông rất đỉ thỏa… đam mê hưởng thụ… thỉnh thoảng rên hừ hừ trong cuốn họng… Hai thằng nắc một hồi… ngừng lại… đổi vị trí với hai thằng ngồi bóp vú… Bọn chúng phối hợp rất nhịp nhàng… Mục đích là để kéo dài trận chiến… Không được phọt khi Huê chưa hết “phê”…
Huê nghỉ kỷ lắm rồi… không chấp nhất… không tranh hùng làm gì… với những cái hiện tại… mụ cứ từ từ hưởng suốt đời… Chuyện cần làm trước mắt là diệt thằng Hữu… càng sớm càng tốt… nó biết quá nhiều… vây cánh khá đông… điều này làm mụ lo ngại… Huê đã sai thằng Vỏ ra ngoài tìm sát thủ… Không biết ra sao rồi… Chưa thấy tin tức gì hết… Huê vừa hành lạc vừa suy nghĩ miên man…
– “Rầm”… Có tiếng đá cửa… Huê giật mình… ngồi dậy… 4 nhóc tì hoảng hốt… Một đám người đang tiến vào… mặt rất dữ dằn… đểu cáng…
– “Thằng Tiến… mày… ai cho tụi mày vô đây? Ra ngoài”… Huê quát lớn nhưng trong đầu có cảm giác không tốt… Nhanh chóng mụ chồm người lòn tay dưới gối định rút cây Colt 45…
Huê đã nhanh nhưng Tiến và đồng bọn còn nhanh hơn… gã nhảy tới đạp vào tay Huê… hai thằng đồng bọn cầm hai chân mụ kéo mạnh… Huê bị chúng lôi té xuống giường trông thật thảm hại… Thêm hai thằng nữa đè hai tay Huê… Trước sức mạnh của bốn thằng… Huê hết đường cục cựa… nằm tô hô trần trường… mặt mụ xanh như tàu lá…
– Tụi mày… muốn làm gì?
– Hắc hắc… Tụi bây điếc hả… chị Huê hỏi mình muốn làm gì cà… sao không trả lời? Vậy tao hỏi dùm chị Huê ha… ừm… Có thằng nào muốn chơi hay bú chị Huê một cái cho biết mùi không vậy?
– “Hắc hắc… Tiến ca… Thôi đừng nha… Tội nghiệp tụi em mà…” Một gã đàn em đầu trọc nhìn Huê đang nằm như con heo sắp bị cắt tiết “nhăn mặt” khổ sở nói…
– “Mẹ mày… thằng Kiệt… lúc trước mày bú chị Huê ngày mấy lần sao tao không nghe mày nói vậy? Thằng cặc mày…” Tiến nhìn đàn em mắng…
– “Hắc hắc… Chuyện không thể nói vậy đâu Tiến ca… Em chỉ làm theo lệnh thôi mà… nà anh hỏi thằng Quý đi… nó cũng…” Kiệt chỉ Quý… gã này đang kèm tay Huê… không cho mụ cử động… Ánh mắt Huê lúc này tuyệt vọng… biết lành ít dữ nhiều…
– Đúng đó Tiến ca… hắc hắc… chỉ là làm việc thôi mà… gã tên Quý gật đầu…
– “Tiến… Tiến à… Thằng Hữu cho mày cái gì… Tao… tao cho mày gấp ba… không… gấp năm… gấp mười… Chỉ cần mày thả tao…” Huê van nài… mụ đang sợ hãi đến cùng cực… khi thấy Hữu rút ra một vật nhọn… dài… sáng… Đây là cây căm xe Dream… được mài bén… mũi nhọn hoắt… lụi vô một cái ngọt xớt…
– Chị Huê… Tui không muốn gì hết… he he… Chỉ muốn cái mạng của chị thôi… Ây… đừng sợ… nhanh lắm thôi… Không đau lắm đâu… Chà chà… chưa chi đã đái trong quần rồi… – Một mùi xú uế bay ra từ giữa hai đùi của Huê… Cả bọn đưa tay bịt mũi… Tiến đưa mắt ra hiệu… thêm hai thằng đàn em nhào tới… bịt mồm Huê… hai mắt mụ tuyệt vọng… hãi hùng…
Tiến cầm cây căm xe… một đầu được quấn băng một lố vải dầy… đầu kia bén nhọn… để ngay ngực bên trái Huê… Hai mắt đanh ác tàn nhẫn… đâm vào… lút cán… Huê giải đành đạc không đầy một phút sau… nằm im bất động… hai mắt mụ mở trừng trừng… Khóe miệng trào máu…
Còn chưa chắc ăn… Tiến cần cán căm xe ngoái tròn và đâm sâu thêm… Huê vẫn bất động… Chứng tỏ mụ đã chết thật rồi… Hắn tháo miếng vải bọc chung quanh cán… đứng lên… đảo mắt nhìn quanh… Bốn tên nhóc đang run rẩy…
– Tiến ca… mấy thằng này…
– “Tui bây… nãy giờ… mấy thằng bây có thấy gì hong?” Không trả lời đàn em… Tiến hướng về bọn nhóc đang run rẩy hỏi…
– “Tụi… tụi em hong thấy gì hết… lúc tụi em tới đây đã thấy chi Huê như vậy…” Một thằng nhóc trong 4 đứa lanh lợi đáp…
– Ừm… Tốt… Thằng Kiệt… coi nhà cửa quê quán tụi nó ở đâu… mai này tao mà nghe được thằng nào xí xô xí xào… Đụ mẹ tao giết cả nhà nó… Biết chưa?
– “Dạ biết… tụi em biết rồi… Tụi em thề là tụi em không thấy gì hết…” Bọn nhóc tranh nhau đáp…
– “Đưa tụi nó ra ngoài… lấy chứng minh nhân dân… coi tên họ địa chỉ…” Tiến nói nhỏ với Kiệt…
– “Tiến ca… sao không…”Kiệt đưa tay lên cổ… ý nói giết bịt miệng…
– “Thằng ngu… Thằng Vỏ với mụ Huê… được rồi… thêm 4 cái xác… càng thêm lớn chuyện… Tụi nó không dám đâu… đem tụi nó ra ngoài…” Tiến vung tay…
– “Tụi mày còn chờ gì nữa? Đụ mẹ… bận quần áo… cút mau…” Kiệt lấy CMND bọn nhóc… chụp hình xong… hét… Chúng như được đại xá… nhanh chóng mặc lại quần áo xong chạy ra cửa… biến mất…
Trong căn phòng… xác Huê hai mắt mở trừng trừng… trông thật ghê rợn… Tiến thản nhiên đốt thuốc ngồi suy nghĩ… gã đã mua chuộc được tất cả bọn đàn em của mụ Huê đứng về phía mình, thằng Vỏ cũng giải quyết rồi… nhưng lại phải tôn Hữu làm lão đại… Tiến thật không cam lòng…
Bọn đàn em im re… Đứng chờ lệnh… Sự tàn nhẫn và máu lạnh của Tiến làm chúng kinh hãi…
– “Mình đi…” Tiến đứng lên ra lệnh… Theo kịch bản… bọn đàn em ra bên ngoài “quậy phá” làm việc một hồi để lấy bằng chứng không có ở hiện trường… Khi về tới thì chị Huê bị giết… Hung thủ dùng cây căm xe Dream… đâm chị Huê một phát ngay tim…
Hắc hắc… Bọn đàn em Năm Ngởi có vài thằng thích dùng loại căm xe này làm đồ chơi mà…
…
Cả bọn mười mấy người kéo nhau lên Sky restaurant… ăn uống vui đùa… vừa ngắm cảnh màn đêm trên thành phố… Đức ca bây giờ là tâm điểm… đám đàn ông nhìn thấy nhiều mỹ nữ vây quanh hắn vừa hâm mộ vừa ghen tị…
“Nói về ăn chơi… Việt Nam ngày nay có ba nơi thu hút nhiều người nhất: TP Hồ Chí Minh Hà Nội và Đà Nẵng… Tùy theo gu của mỗi người để xếp hạng… Người thích gió biển thì thích Đà Nẳng hơn… Người thích ồn ào thì chọn thành phố… Ai thích nữa cổ xưa nữa hiện đại thì ra Hà Nội…”
– “Nói dóc đi… anh chưa ra Hà nội lần nào…” Thục Linh được dịp “vạch mặt” lão bản…
– “Hi hi ha ha…” Đám mỹ nữ cười phá lên…
– “Ha ha… Bởi vậy mới nói… Thục Linh… cô thật là nông cạn mà… Nà… về đọc sách nhiều một chút… coi TV nhiều một chút… Lên mạng tìm hiểu nhiều một chút… Thời đại này không cần đi Mỹ để biết Mỹ đế đâu à…” Got it baby…
Đức ca lại xổ tiếng anh rồi… nhưng không phải là khoe khoang… chỉ muốn trêu tức Thục Linh… gọi nàng là “baby”…
Thục Linh hai má đỏ bừng… thầm tức lần nào cũng bị “dưới cơ”… phản bác không được… hắn nói có lý quá mà…
– “Hi hi… Anh đừng chọc Thục Linh nữa…” Thu Tâm cười…
– “Hay là ăn xong minh đi kiếm chỗ nào uống rượu…” Kim Chi giải vây Thục Linh bằng cách đề nghị đổi chỗ… Nơi đây tuy đẹp nhưng ở mãi một chỗ hoài cũng chán…
– “Ý kiến hay… sao hả ông xã?” Mỹ Chi hưởng ứng…
– Ha ha… được mà… anh cũng đang có ý này… mình đến chỗ nào đó của ông Năm tham quan một chút?
– “Tốt đó…” Đám đàn bà nhao nhao hưởng ứng… nơi nào cũng được… có chỗ tán gẫu vui chơi là thích rồi…
Giữa đám mỹ nữ… Đức ca vừa hưởng thụ hồng phúc tề thiên… Thức ăn hết người này đến người kia gắp đưa tới miệng… Hắn như ông vua… vừa thưởng thức mỹ vị vừa ba hoa chích chòe… thỉnh thoảng tay dưới gầm bàn ngấm ngầm sờ bóp khiến song Hà cười rúc rích… Lúc trước mỗi lần xuất hành với Nancy ra ngoài vui chơi đều gặp chuyện… Bây giờ quen rồi… không cần ngại nữa. Đứa nào muốn gây chuyện thì cứ đến… Ba chị em Mỹ Chi này… ngang tàn bá đạo lắm chứ không nói lẽ phải như Nancy.
…
Ông cố nội Năm Ngởi nguyên là người Hoa… sang Việt Nam từ thời Thanh mạt… đến đời Năm Ngởi thì coi như là 100 phần trăm người Việt… Chẳng những vậy, lão còn rất ghét… luôn gọi người từ Trung quốc đến là Tàu khựa… lão sinh ra và lớn lên lấy vợ ở Bình Định… Gần hai chục năm nay thì chuyển vào Đà nẵng… Năm Ngởi tính tình gan lì, dám liều mạng lại tinh thông võ Bình Định nên nhờ vào tay đấm chân đá mà lăn lộn trong giang hồ và có chút tiếng tăm…
Vợ Trước của Năm Ngởi chết gần 10 năm nay… Để lại 3 đứa con… 1 trai hai gái… Đứa con lớn là con trai… được 15 tuổi thì qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ… Do đó hiện nay lão chỉ có hai đứa con gái… Thanh Thanh và Thanh Tuyền… Cách đây 5 năm… lão tái giá… lấy Liên làm vợ kế… Liên là em gái của người vợ trước… vì vậy một nhà 4 miệng… sống với nhau khá hài hòa…
Nói về nhan sắc… Khi chưa trang điểm, hai chị em cũng thuộc loại khá mặn mà… Nhưng khi bôi chút phấn son, thì có thể nói “chim sa cá lặn… nguyệt thẹn hoa nhường”… Cộng thêm thân hình… vú đít đầy đủ đúng như câu “Ngực tấn công mông phòng thủ”… Nói tóm lại… khứa nào nhìn mà không nứng cặc nổi lòng hươu dạ vượn… thì 90 phần trăm… cặc khứa đó có vấn đề nghiêm trọng…
Thanh Thanh bản tính điềm đạm nhưng Thanh Tuyền… có chút bản tính giang hồ… có lẽ vì biết chút “nghề” chân truyền từ Năm Ngởi… Vì vậy mà phần lớn các tụ điểm ăn chơi trong địa bàn… Năm Ngởi đều giao cho nàng cai quản… những mối làm ăn “thuần khiết” hơn thì giao cho Thanh Thanh quán xuyến…
Ngoài ra Năm Ngởi còn cho riêng mỗi người một quán Bar sang trọng… coi như của hồi môn… để mai này gã chồng cũng nở mày nở mặt… Nơi này hai chị em thường chỉ xuất hiện một hoặc hai giờ đồng hồ… nếu thích thì có thể lâu hơn một chút… Phần thời gian còn lại là do nhân viên thân tín của hai nàng đảm trách… và dĩ nhiên là một vài đàn em của Năm Ngởi phụ trách “an ninh” khu vực”… Quán Bar mà… đủ loại người lui tới…
Quán Bar của Tuyền hai tầng lầu… xây theo kiểu Âu Á phối hợp… nữa xưa nữa hiện đại… làm ăn khá lắm… Không phải vì rượu ngon… Rượu pha nơi nào cũng vậy mà… đều cùng công thức mà ra… nếu có chỉ là biến chế chút đỉnh để dụ khách… Quán Bar nào đông khách tùy vào người pha rượu và người bưng rượu có đẹp trai, đẹp gái hay không mới là đều quan trọng để khách có thể vừa say rượu vừa say tình… ngắm thôi cũng đã mắt rồi… Chưa uống đã say chính là thế đấy…
Là bà chủ mà… Nên công việc rất nhàn hạ… cưỡi ngựa xem hoa thôi… nhưng không có là không được… Bà chủ là “chiêu bài” của quán Bar… Những giờ nàng xuất hiện thường đông khách hơn bình thường… Đại đa số thưởng đến vừa uống rượu vui chơi vừa ngắm nhìn bà chủ độc thân, xinh như hoa… nhưng cũng nổi tiếng là hoa hồng có gai… khôn hồn đừng đụng vào… nếu không muốn đứt cặc… Chuyện này là thật đấy… Không phải lời đồn… Chuyện hai chị em chém người… không chém chỗ nào khác mà cứ giữa hai đùi chém tới… Vì vậy bọn đàn ông… ai thấy hai chị em đều lạnh dái… Ậy… nhưng vẫn có lắm người mơ mộng… nhìn thôi mà… đâu có gì chứ… không động tay động chân là được… Tuy vậy cũng không ít người tự nghỉ mình “ngon”… Viêm là một trong… Cũng phải… Phó Chủ tịch Tỉnh mà… không phải thường đâu… vả lại không phải là lần đầu…
Mỗi tháng Viêm đến Đà nẵng hai lần… ăn chơi đàng điếm… Bạn hắn… Phải nói là Thư ký trước kia của hắn mới đúng… Lê Minh Tùng hiện nay là Phó Chủ tịch UBND Quận Cẩm Lệ… Phó Chủ Tịch của một Quận của Thành phố thuộc Trung ương này rất có trọng lượng… cùng với Phó Chủ tịch của một thành phố khác không thể đánh đồng…
Nói về học vấn… Tùng thuộc loại trung bình… nói về khả năng công tác… hắn cũng chẳng có gì xuất sắc… Nhưng tài nịnh bợ lòn cúi, đánh hơi đón gió của hắn thật không ai sánh bằng… có thể nói là siêu đẳng… siêu năng lực… Chỉ hai điều này thôi đã quá đủ để quan lộ của hắn lên như diều gặp gió…
Hai ba tháng nay… cứ mỗi lần Viêm đến… Tùng đều cùng lãnh đạo đến đây để Viêm có dịp tán tỉnh câu dẫn bà chủ xinh đẹp… Nói nào ngay… hắn cũng có lòng riêng… không phải vì lòng tốt mà cò mồi cho lãnh đạo cua gái… Trong thâm tâm sâu kín của hắn… nếu lãnh đạo vớt được cô em thì hắn có nhiều cơ hội vớt được cô chị tới tay… Cũng như Tôn Sách và Chu Du ẩm Đại Kiều, Tiểu Kiều thời Tam quốc bên Tàu vậy…
Nếu được như vậy thì quá tốt… Tùng âm thầm tính toán… Các cơ sở buôn bán khác không tinh… Chỉ riêng hai quán Bar thôi… Thu nhập thật không nhỏ… dụ dỗ cũng được… uy hiếp cũng được… bằng mọi cách… Nhất định phải tới tay… Nhưng Tùng biết khó khăn của hắn rất lớn… vì hắn đã có vợ… Chuyện thuyết phục người ta làm bé cho hắn không dễ… Hắn suy nghĩ rất kỹ… Trước hết phải tìm cách tiếp cận… Chính vì vậy mà hắn “đẩy” Viêm lên… trước là lấy cớ giúp cho lãnh đạo hoàn thành tâm nguyện để che mắt con vợ nhà… Sau là từ từ bồi dưỡng quan hệ… kiếm dịp nào đó đưa em lên giường… chỉ cần lột được cái quần một lần thôi… Chuyện coi như thành…
Tính toán có vẻ xa vời đấy nhưng không phải là không có thể… Không bắn chim thì chim không rớt… đạo lý là vậy…
Trời vừa tắt nắng… Các tụ điểm ăn chơi bắt đầu lên đèn… phố xá nhộn nhịp…
Hai chữ “Ăn chơi” thường đi với hai chữ “đàng điếm”… Nên ai cũng nghỉ xấu… nhưng thật ra bốn chữ “ăn chơi đàng điếm” là thể hiện đúng đắn bản chất của tam khoái trong tứ khoái của con người “Ăn… Ngủ… Đụ… Ị… đó thôi… Không có gì xấu cả…
Ăn chơi phải biết cách đấy… phải có bài bản đàng hoàng chứ không làm bừa… Trước hết là tìm một nhà hàng hưởng thụ thức ăn ngon cho no bụng… sau đó là đi đấm bóp thư giãn cho tinh thần thoải mái trước khi bước vào Bar uống rượu kiếm người em gái tán tỉnh… Mời em đi nhảy đầm sau đó đưa lên giường nhảy đực…
Ngày nay… Các món ăn chơi… cán bộ, lãnh đạo đều rành sáu câu… nếu không muốn nói là “trùm sò”… Viêm, Tùng cũng không ngoại lệ… Sau khi được bồi bổ với cao lương mỹ vị, được tẩm quất bơi mấy em chuyên nghiệp… Cả hai đến quán Bar của Tuyền… người đã làm Viêm Chủ tịch mơ mộng mấy tháng nay…
Mới hơn 7 giờ… Khách chưa đông lắm… Quán Bar có hai tầng… Hai người chọn một bàn thích hợp nơi tầng trên chờ sự xuất hiện của bà chủ… Mắt Viêm láo liên nhìn quanh… Chỉ thấy những người phục vụ… Chưa thấy người đẹp… hắn có chút nóng lòng…
“Lão lãnh đạo… ha ha… bà chủ này coi có vẻ sắp bị ông tán đổ rồi đấy… Vậy khi nào đưa nàng về dinh đây? Hahaha… nếu ông thật sự có hứng thú… Vậy đừng bỏ cơ hội nha…” Tùng híp mắt nhìn Viêm nói vài lời nịnh bợ.
Theo đuổi Thái Điệp bấy lâu nay… đùng một cái bị thằng khác phỏng tay trên, âm mưu ‘làm thịt’ nó lại không thành… Đã như vậy… còn phải tạm lánh nạn… Viêm một bụng uất hận… Bây giờ được Tùng tâng bốc… Viêm cảm thấy nguôi ngoai chút chút… Nghỉ cũng phải… mấy lần trước… chuyện trò khá vui vẻ… Cô nàng cũng có ý với mình rồi chứ? Được Một Phó Chủ tịch tỉnh có tiền đồ vô lượng để mắt xanh tới là phước ba đời rồi… Có lý nào không động lòng?
– “Ừm… Để coi sao rồi tính” Viêm màu mè… ra vẻ không coi trọng…
– Kìa… người đẹp tới rồi… hi hi… Chào bà chủ… Có bí quyết gì mà sao thấy càng ngày càng đẹp ra vậy? Tùng thấy Tuyền… hắn nháy mắt với Viêm… đồng thời mở miệng nịnh đầm…
– “Vậy sao? Không biết có thật không nhưng anh thật là biết cách nói chuyện… làm người ta vui… hi hi… cảm ơn nhiều…”Tuyền uyển chuyển đẩy đưa…
– “Hắn nói không sai… nhưng chưa đủ… Phải nói như vầy mới đúng… Tuyền à… Cô lúc nào cũng đẹp…” Viêm mỉm cười…
– “Hi hi… Hai người hát bè với nhau…” Tuyền “nguýt”… vẻ mặt rất phong tình vạn chủng khiến Viêm, Tùng ngẩn ngơ… hận không thể đè ngay bà chủ xuống lột quần lột áo đè đụ cho đã cặc.
– “Không biết bà chủ có nể mặt… cùng đi ăn bữa cơm nhé…” Viêm lịch sự mở lời… Hắn nói không to nhưng vì bà chủ là tâm điểm nên từ khi hắn và Tùng thả dê người đẹp… đã có nhiều cặp mắt theo dõi và dĩ nhiên là nghe được… Cười thầm trong bụng…
– “Thật xin lỗi… Tôi không đi ăn cơm với khách… Xin hai anh thông cảm…” Đang tươi cười… Nét mặt Tuyền bổng nghiêm túc… trong lòng bực bội… mấy thằng này nói chuyện dăm ba câu thôi tưởng bà là ai… muốn thả dê?
– “Kìa… Sao bà chủ lại nói thế… ông anh tôi từ Hà Tĩnh lặn lội đường xa đến đây… hihi… cũng là vì bà chủ đấy… ông ấy là Phó Chủ tịch tỉnh của Hà Tĩnh đấy” Tùng “tiết lộ”… Khi nói đến thân phận của Viêm… hắn ra vẻ trịnh trọng hạ giọng nói nhỏ… nghỉ người đẹp sẽ cảm động khi được Viêm để mắt mà chịu khó “vi phục xuất hành”…
Thông thường đúng ra là vậy… Bốn chữ “Phó Chủ tịch tỉnh” rất có uy lực và sức “sát thương” rất lớn nên dễ dàng cua gái gạ đụ đối với đại đa số đàn bà hám lợi… Nhưng mà xúi quẩy… Viêm hôm nay bị tổ trác rồi…
Tính hai chị em thật khác người… Đã chứng kiến nhiều chuyện lừa tình ép đụ của đám cán bộ công chức nên tâm lý rất có ác cảm với loại chuyện này… Nghe Tùng khoe khoang… trong lòng cảm thấy chán ghét… giả điếc, phớt lờ…
– “Hai vị tiếp tục ngồi chơi nhé… Tôi bận chút việc…” Tuyền nói xong quay người bước đi…
Tùng lúng túng vì lở miệng đem chiêu bài “Phó Chủ tịch tỉnh” ra… mà không có chút “ép phê”… cái “mác” Phó chủ tịch tỉnh người đẹp nghe qua cũng chẳng đổi sắc… động lòng… Phần Viêm… Bị bẽ mặt… Hắn giận ngút trời, mặt tái xanh chuyển sang đỏ rực vì ngượng… đứng chết trân không biết làm sao cho phải… hận không có cái lỗ nào để chui vào… Lúc này lại có nhiều ánh mắt soi mói đang nhìn và có vài tiếng cười rúc rích… xù xì…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |