Chị Hảo là người thông minh… nói một hiểu mười… đây là lần đầu cậu Tư tại đây “mời khách”… Ý nghĩa thế nào phải hiểu… Không thể đơn giản là chỉ trà nước được… phải xôm trò một chút… Vài món ăn nhẹ là phải có đấy… bia rượu nhất định không thể thiếu… Vì vậy chỉ sau vài tiếng đồng hồ từ lúc cô Tư điện về “thông báo”… Dưới sự lãnh đạo của chị Hảo… trong biệt thự của Huỳnh đại gia… gà bay chó chạy và cuối cùng một buổi tiệc “nhẹ” khiến cậu Tư khi vừa bước vào… sửng sốt…
– Tâm Đoan… Nhà có tiệc à?
– Hi hi… Tiệc gì chứ… Em nói chị Hảo chuẩn bị trà nước thôi… ai dè…
– “Ha ha… Vừa bàn chuyện vừa ăn chút đồ… vậy mới xôm… mới vui chứ…” Tuấn Hào và bạn gái Lý Ngọc Huệ từ trên lầu bước xuống… Trên mặt Ngọc Huệ đầy xuân tình… Nhìn qua cũng biết hai người này vừa “tan cuộc”…
– “Ha ha… Vậy thì phải… Chị Hảo… cảm ơn nhiều…”Đức nhìn chị Hảo đưa ngón tay cái…
– “Hi hi… Không… không có gì…” Chị Hảo được khen… vui sướng cười ngây ngô…
– “Tuấn Kiệt và Bác trai…” Không thấy bóng hai người này… Đức nhìn quanh hỏi.
– “Ông ấy đi Thành phố… mai về… Tuấn Kiệt hôm nay ăn cơm nhà Ngọc Thúy…” Ngọc Trinh đáp… Bà làm như không có gì… ánh hồng thoáng lên mặt… Bà nghỉ kỷ rồi… Thôi thì cứ tỉnh bơ phớt lờ… không lẽ né tránh hoài? Hắn dầu sao cũng là con rể…
– “Ba tôi nói… có thể mẹ cùng đi với chúng ta được không?”Tuấn Hào bổng nói…
– “Hả? Mẹ muốn đi?” Tâm Đoan ngạc nhiên…
– Ha ha… Thêm một người cũng tốt… nhưng mà… Bác gái… Cháu nói trước… Cực khổ lắm nha…
– : “Được mà… không sao…” Ngọc Trinh thu hết dũng khí nói… nàng nghe hắn không phản đối… mừng thầm… Đi chơi cho khuây khỏa… cũng tốt… Quanh quẩn trong nhà hoài… thiệt chán…
– “Em cũng đi…” Tâm Đoan vòi vĩnh…
– “Hả? Ừm… được được… Em cũng đi…” Đức gật đầu… Tạm thời là như vậy đi… tìm cách sau… Bây giờ mà nói không với nàng thì không phải là khôn ngoan…
Gần 6 giờ… mọi người lần lượt kéo đến đông đủ… Tuy Tú Nhi không có trong danh sách đi ra Hà Tĩnh nhưng nàng cùng Phương Linh đến… Hầu hết mọi người đều có mặt ngoại trừ trừ đám người của Nancy và Mỹ Chi… Chưa cần thiết…
– OK… Chúng ta thảo luận một chút… Mấy ngày nay tôi có nghiên cứu qua… Lấy kinh nghiệm từ các đợt cứu trợ trước… Tôi có ý này… nói ra để mọi người cùng nhau bàn bạc…
– Các xã Kỳ Anh… Kỳ Ninh… Vượng Lộc là bị nặng nề nhất… Chúng ta tập trung vào đó… Trung bình mỗi xã khoảng 1000 hộ… 5000 người… trung bình mỗi hộ 5 người…
…
Mọi người chăm chú nghe hắn nói… hỏi… bàn bạc sôi nổi… Ngọc Trinh hổ thẹn… Bà cố quên hình ảnh sáng nay nhưng càng muốn quên thì hình ảnh đó cứ càng lãng vãng trong đầu, Bà không biết đi theo ra ngoài miền Trung lần này… Nên hay không nên đây… Ừm… Tại sao mình cứ nghỉ bậy nghỉ bạ vậy?
Ngọc Trinh thở dài… đã lâu bà không biết mùi đàn ông… Tuy chồng bà rất dịu dàng… yêu thương bà… nhưng chuyện chăn gối hầu như không có… Hồi sáng này thấy con gái hôn hít cái đó của hắn… Lòng bà xốn xang cho đến bây giờ… Nhớ lại trong giấc ngủ trưa… Bà thấy cùng hắn làm tinh… Ngọc Trinh hổ thẹn… Sao có thể chứ? Hắn là con rể mình…
…
– Vấn đề phát gạo… tôi nghỉ rằng nên có mỗi bao bốn ký lô là được… Chúng ta vô bao ở đây rồi chuyên chở ra ngoài kia… Tôi có tính rồi… Chúng ta có 500 tấn gạo… tổng cộng là 500 ngàn ký gạo… nếu mỗi bao nhỏ chứa 4 ký đi cho chẵn… Vậy cần phải có 125 ngàn bao vải… Có đúng không? Đây là việc cần làm đầu tiên… Sau đó vô bao…
– “Khoan… may 125 ngàn cái bao… đong đầy 4 kg… Sao rắc rối vậy… Cứ trực tiếp khi ra ngoài ấy là được rồi…” Hồng Phượng thắc mắc.
– Dễ cho người dân vận chuyển… em nghỉ trong tình hình bây giờ họ dễ có bao sao… Hơn nửa không cần tốn thì giờ đong gạo… tránh chờ đợi… Hiểu không?
– “Cũng đúng…” Nhưng sao tên này bỗng nhiên thông minh như vậy? Phượng chảnh “không phục…”
– “Việc này không thành vấn đề đâu… Nhà chúng tôi có xưởng may… làm ngày làm đêm… mỗi ngày ba ca… Má… hay là má đảm nhiệm việc này…” Tuân Hào nhìn Ngọc Trinh đề nghị…
– “Ha ha… vậy là tốt quá… nhưng mà số lượng lớn… không biết năng suất thế nào… Hay là vầy đi… Nếu có thể ngày mai cháu đi cùng bác gái đi gặp trưởng xưởng coi thế nào?” Đức đề nghị…
– “Ừm… ừm được…” Ngọc Trinh hàm hồ gật đầu…
– “Em cũng đi…” Ngọc Trinh lại vòi vĩnh…
– Ngoan đi… em làm như đi chơi í… Em đi… ai coi chừng công việc của anh ở xã?
Tâm Đoan nghe hắn nói… tiu nghỉu… nhưng nghỉ hắn chịu cho nàng cùng đi ra ngoài Miền Trung… mặt tươi lên…
– Như vậy… 500 tấn gạo mỗi bao 4 kg là do bác gái phụ trách… Ngày mai châu và bác ghé xưởng may coi một chút…
– “Ừm… được”… Ngọc Trinh gật đầu…
– Loan tổng… Việc chuyên chở từ đây ra ngoài Vinh là do cô phụ trách…
– Tuấn Hào… Việc chuyên chở từ Vinh đến mỗi xã là do anh phụ trách… Tuần tới anh và tôi cùng một số người… Chúng ta đi ra ngoài đó trước… Chị Huệ. Chị cũng cùng đi chứ?
– “Ừm”… Ngọc Huệ xấu hổ.”Ừm” nhỏ… Tuấn Hào mừng rỡ… Đức thật là hiểu ý người… minh không cần mở miệng…
– “Như vậy… tôi sẽ đi cùng một lúc với anh…”Phương Linh xen vào…
– Cái này… tôi không quyết định cho cô được… tùy cô đi…
– “Tôi đâu có xin phép anh… Chỉ thông báo với anh thôi…”Phương Linh trả treo… không nhượng bộ… Lại còn lườm…
– Dì Út lo vấn đề hậu cần… đặt khách sạn… vé máy bay… Hồng Phượng… em tiếp tay dì Út… OK… tạm thời là như vậy… Ra ngoài kia còn phải phối hợp với người ngoài kia…
– Chị Hường… lo về vấn đề phân phối cùng với bọn thằng Hưởng… Chị cũng xuất phát tuần tới… Có vấn đề gì không?
– “Không vấn đề gì…” Hường chỉ muốn nghe câu nói này… Nàng đâu biết trong đầu Đức cũng đang cố gắng sắp xếp mọi việc… đụ một cách êm thấm từng người một… đêm dài không thể để cặc nằm yên mà…
…
Tan họp… Tâm đưa Hồng Phượng cùng Hường về… Tú Nhi dĩ nhiên là do Đức tổng đưa về rồi… còn có Phương Linh… Là bạn thân của Tú Nhi mà… Đức phải ga lăng mới được…
– “Hỏi một câu nha… Rúc cục anh mấy tuổi? Sao có vẻ từng trải vậy…”Phương Linh ngồi băng sau… chồm lên hỏi… ánh mắt tò mò… Nàng không nghỉ hắn lại có thể tổ chức tinh vi như vậy…
– Không nói có được không? Nói ra chỉ sợ cô buồn tủi… cảm thấy minh già…
– “Anh… anh…” Phương Linh tức đỏ mặt… hắn dám nói nàng già… thật là quá đáng mà…
– “Hi hi… Anh đừng chọc Phương Linh mà…” Tú Nhi cười… can thiệp…
– “Tú Nhi… hai đứa mình đồng tuổi mà… Như vậy…” Nói tới đây nàng mỉm cười gian trá…
– “Ê… ê… sao lại lôi tao vào… mày thiệt”. Tú Nhi “phản đối”…
– “Ha ha… Hi hi…” Cả ba cùng bật cười vui vẻ… Phương Linh có người dì ở khu chung cư cao cấp Quận Ô môn… Cách căn hộ chung cư của Tú Nhi không xa lắm… Tú Nhi chỉ đến biệt thự của ba nàng khi ông ở đó…
…
– “Em cũng muốn đi…” Vừa vào nhà… Tú Nhi cuối cùng cũng “cà nanh”… hắn đi hai tuần… dài đăng đẳng…
– “Em cũng muốn đi? Ây da… không được đâu… Ngoan đi cưng… anh cần em ở Đức Lập… Em cũng biết rồi đó… Phó Loan sẽ vô cùng bận rộn…” Đức vừa tâng bốc người đẹp vừa tấn công… Đây là biện pháp để người đẹp quên…
Quả nhiên khi bàn tay hắn vừa chạm vào chùm lông mềm mại… Người Tú Nhi nuỗn ra… mặt đỏ như người say rượu… Mặc cho hắn lột nàng trần truồng… ẵm nàng đặt nàng vào bồn tắm… mở nước… Chuẩn bị tắm uyên ương…
Hai mắt nhắm khít… nàng biết hắn đang nhìn…
Đức vừa thoáy y vừa chiêm nhưởng… vú săn eo nhỏ… mu tròn vun cao… chùm lông mượt mà mềm mại… Nước da trắng ngần… Cũng như Đồng Giao… Thụy Vũ… Tâm Đoan… Tuyết, Yến… nhiều nửa… Nếu để các nàng nằm cạnh nhau… khó biết được ai hơn ai… đúng là mỏi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười mà…
– “Tắt… tắt đèn…” Tú Nhi ngượng ngùng lắp bắp…
– “No… Tại sao? Hi hi mắc cỡ hả? Ừm… cũng đúng một người ở truồng thì mắc cỡ… hai người ở truồng thì không còn mắc cỡ nửa… hi hi… nhìn anh đi… Cho em tha hồ nhìn”
– Anh… anh lưu manh…
– “Ha ha… Đàn ông không lưu manh… con gái không thương… nà…”hắn leo vào bồn… cầm tay nàng kéo xuống… Tú Nhi giật tay lại nhưng tay nàng bị hắn giữ chặt… hắn cầm tay nàng để ngay chỗ đó… Tú Nhi chợt nhớ lại lần đầu… nàng không hiểu tại sao nàng có thể ngậm vào miệng… lại còn để cho hắn lộng hành… Thình lình nàng giật mình… mở mắt theo phản xạ… cái cục thịt to tổ bố kia đang trước mặt… cà lên cạ xuống ngay môi nàng… Cũng như lần đầu… nàng hé miệng ra cho hắn đút vào… mỗi lúc một sâu hơn… cho đến khi nàng cảm thấy ngộp… hắn rút ra… rồi lại đút vào…
Đức ngồi lên thành bồn… Để đầu nàng gối lên đùi mình… bàn tay hắn xoa bóp ngực, se đầu ti… khiến nàng rùng mình. Nổi da gà… Cảm giác lâng lâng sướng khôn tả… Không biết từ lúc nào nàng tự động gục gặc đầu… một cách cuồng nhiệt… đến lúc ê hàm… mỏi cả miệng.
Hắn nhấc nàng lên… ẩm nàng đem vào phòng ngủ… để nàng lên giường… chúi miệng vào giữa hai chân nàng… hắt mút… hắn liếm… khắp người… lưỡi hắn rà đến đâu… Tú Nhi nổi da gà ở đó…
Tú Nhi tuy thẹn không nói nhưng Đức biết nàng thích doggy… Thụy Vũ, Đồng Giao. Thanh Nhã. Yến, Tuyết Còn nửa Thím Ba, mẹ, Quyên cũng vậy Hèn chi theo thống kê có đến 67 phần trăm phụ nữ thích kiểu này… Hắc hắc nhưng kiểu này rất hợp ý minh…
Tú Nhi không hiểu vì sao nàng có thể ngoan ngoãn nghe theo lời dụ dỗ của hắn… Nàng trong tư thế “bò”… đưa mông ra phía sau… thâm tâm mong đợi… tên mắc dịch này sao lắm trò quỷ vậy…”Ừm”… không biết Thụy Vũ… Tâm Đoan có “ngoan” như mình không nhỉ… hắn muốn thì chìu…
Đức không vội… Kinh nghiệm quá nhiều… Hắn biết ai cũng thích được bú trong tư thế này… Hắn ngồi xuống đưa miệng tới… đẩy lưỡi vào khe thịt dò thám… liếm một đường vòng… đi lên khe đít… Cứ thế rà lên rà xuống… Tú Nhi áp má xuống nệm giường… mông chổng cao… người như thoát nước… Nàng cắn môi… cố kìm hãm để khỏi gào thét… muốn thời gian dừng lại và hắn cứ làm như thế… đừng dừng lại…
Trong tư thế này… hai bầu vú nàng nằm gọn trong hai lòng bàn tay… Đức vừa bú liếm… vừa bóp… vừa se đầu vú… vừa liếm đít nàng… Tú Nhi thét gào…
Hắn đút vào… nàng nhịp nhàng phối hợp… như một trò chơi đồng đội… nhịp nhàng… ăn khớp… hắn đẩy tới nàng đẩy ngược… hắn sàng qua sàng lại… nàng cũng sàng qua sàng lại… cứ như vậy… Lâu lắm… Cho đến khi một giòng nước ấm tuôn vào người nàng… Tú Nhi gục xuống… ngủ thiếp đi…
… Đức trời sinh dị bẩm… cặc bự… đụ dai. Ba người Tố My, Chị Tư, Dì Hường “liên thủ” cũng không chịu nổi… Tú Nhi là “lính mới” thì không cần phải nói… làm sao thỏa mãn hắn được… nhưng cũng biết “thương hương tiếc ngọc”… biết nàng mệt lã người… Hắn không nở nắc tiếp mặc dù còn đang hứng…
Nancy cũng vì điểm này… thả rông cho hắn… Đồng Giao, Thanh Nhã, Thụy Vũ, Tâm Đoan đều “kinh hãi”… Yến, Tuyết đỡ hơn… biết cùng nhau “chống địch”… Quyên, Ngân… Nói tóm lại, là đàn bà của hắn… ai cũng chật vật chống đỡ… Dần dần bắt đầu hiểu được… cần phải có “đồng minh”…
Đêm nay không về biệt thự của Nancy… Đức cần về nhà… nghe Nhàn nói hãng bảo hiểm sau cùng cũng đền lại một chiếc xe khác… Vậy là tốt… Đức muốn về nhà coi ra sao… Sau đó đem đi thay kiếng và trang bị… y chang như chiếc xe trước vậy… Hiện nay mỗi ngày lái chiếc Mercedes… Tuy là đẹp nhưng rất bất tiện nhất là khi muốn đụ dã chiến…
Ngay lúc này… di động reo lên… Hắn nhìn màn hình… do dự… cuối cùng cũng bắt máy…
– A lô… Chuyện gì?
– “Đang ở đâu? Tới đây được không?” Vân Chủ tịch nhu mì nói… nàng hy vọng hắn không còn giận nửa… Dù sao nàng cũng vô tội mà…
– “Sao không gọi Chủ tịch Hùng bạn cô… Kêu tôi làm gì…” Đức mỉa mai…
– “Tôi phải làm thế nào cậu mới tin đây… hu hu…” Vân khóc rống lên… nàng nhận thấy nàng đã yêu hắn… không còn thuần túy là lợi dụng để trèo lên trên nấc thang trong quan trường nửa…
– “Có gì ăn không? Đang đói bụng…” Đức giả lả… cũng thấy minh có chút quá đáng… Thôi như vậy coi như cũng đủ rồi…
– “Vậy anh muốn ăn gì? Em gọi nhà hàng đem tới” Nghe hắn nói… Đang “nức nở”… Vân trở nên mừng rỡ… thay đổi cách xưng hô… mặc dù hắn chỉ nửa tuổi nàng…
– Không cần rắc rối… mì gói bỏ hai cái trứng được rồi… nhưng chờ tới mới nấu… còn nửa… lúc nấu… phải ở truồng… không cho mặc gì hết… Chịu không? Không chịu thì quên đi…
– “Anh nói sao thì sao đi… đồ dâm tặc…” Vân hí hửng… Coi như sau cơn mưa trời lại sáng… Nhưng mà mình đâu có làm gì đâu… thật là oan quá mà…
…
Tưởng là hắn nói chơi nhưng hắn lại làm thiệt… Trong lúc nàng lui cui chuẩn bị nướng hai lát bánh mì sandwich, chiên hai quả trứng gà ốp la và nấu gói mì… Hắn lột nàng ra trần truồng như nhộng…
– “Để em nấu xong đã… Sao nói đói bụng…” Vân sướng mê tơi nhưng miệng “làu bàu”…
– “Thì cứ nấu đi… nấu với hai tay mà… hắc hắc… đâu có ảnh hưởng… mấy bộ phận này” Đức cười dâm… tay bóp vú tay mò lồn… cạ căc vào mông nàng… Người Vân nóng ran… chẳng muốn nấu nướng gì nữa… Đã khá lâu không có cảm giác này… Nàng quay người ngồi xuống chụp lấy đưa vào miệng…
– “Khoan… khoan… chờ tắm… ouf…” Đức định ngăn lại… nhưng trễ rồi… Cặc đã nằm gọn trong miệng nàng… mái tóc nàng chuyển động ra vào…
Ngay lúc này… di động reo lên… Đức liếc nhìn màn hình… sao đúng lúc vậy… Hắn bỗng có ý nghỉ tinh quái…
– “A lô… Chủ tịch Thảo… Sao tối vậy… Ngủ không được sao?” Vân đang “miệt mài”… nghe hắn nói… hơi khựng lại 1 giây… rồi tiếp tục… Nàng và Thảo đã cùng hắn “nhất long song phụng”… Còn ngại gì chứ…
– “Ngủ gì chứ… Chán phèoooo… Ừm… đang ở đâu vậy?” Thảo đang thèm… nghỉ tới hắn… lòng xốn xang nên gọi hắn… rủ rê cầu may… biết đâu hắn rảnh thì tốt quá… bất thình lình nàng sửng sốt…
Trong màn hình… Con Vân… cái dáng đam mê thấy ghét… Vậy mà không hú nàng một tiếng… Còn dám nói là bạn thân…
– “Có rảnh tới chơi… mệt thì ngủ đi… hi hi…” Đức mời mọc…
– Ngủ con khỉ khô… Con Vân mày nha… Lát nữa tao hỏi tội này… Chờ đó…”Bà” tới đây…
…
Sau cuộc truy hoan, Thảo, Vân lăn ra ngủ khì… Gần 3 giờ sáng… Đức mới mò về tới nhà… Hắn rón rén đi nhè nhẹ không gây tiếng động vào phòng… Nằm lên giường không được bao lâu cũng ngủ như chết… Hai “Đại ma nữ” công lực thâm hậu… Đức phải làm việc nhiều… mệt là phải rồi…
Buổi sáng trời lại mưa… Hạt mưa… mưa rơi tí tách. Bên ngoài trời se se lạnh… Tiết trời này nằm trùm mền ngủ là sướng nhất… Nhưng nếu được ai bú cặc thì là tuyệt vời…
Đang mơ mơ màng màng… Đức cảm giác cái quần lót mình được kéo xuống… một bàn tay cầm cặc hắn sốc sốc vài cái rồi một vùng không gian ấm áp ẩm ướt bao phủ lấy…
Đêm qua Nhàn biết thằng con về nhưng cố nhịn… Tuấn mặc dù ngủ say nhưng cẩn thận tốt hơn… Sáng nay Tuấn vừa ra khỏi nhà… nàng liền chạy vào đây… mò mẫm… cuối cùng là ngậm vào…
Đức chuyển mình… tay vịn nhẹ đầu Nhàn… nắc vào miệng… tay lần mò bóp vú…
Một ngày mới lại bắt đầu…
…
Thì ra Nhàn đã lo hết rồi… muốn dành cho hắn một sự ngạc nhiên thôi… Chiêc xe toàn bộ giống y chang như chiếc xe trước… Có nghĩa là bên ngoài nhìn vào trong… không thấy gì…
– Ha ha… Có phải má có âm mưu không hả… nói đi…
– “Rồi sao? Có vấn đề gì?” Nhàn đắc ý vênh mặt… nàng quả thật rất thích hoàn cảnh trong xe khi nàng và thằng con đụ nhau… Có người dán mũi vào nhìn mà không thấy gì… Thật là kích thích… Bởi vậy khi Công ty bảo hiểm đền chiếc xe khác… nàng liền âm thầm làm y chang chiếc xe trước… Muốn cho hắn ngạc nhiên…
– “Ha ha… Vấn đề gì chứ… Khi nào mình khánh thành đây?”Hắn nhìn Nhàn cười ám muội…
– “Tùy con đi… nhưng không phải hôm nay chứ… hi hi…” Nhàn cười đồng lõa… Hồi sáng này hai mẹ con “vui vẻ” một trận rồi… chỗ đó còn rêm… cái thằng… hùng hục như trâu í…
Đức không ham lái Mercedes chút nào… Khi gặp dịp đánh “dã chiến” không được… Vì vậy hắn để chiếc Mercedes ở nhà… Nhảy lên chiếc “giường lưu động” mới… Việc đầu tiên hôm nay là đón Tâm Đoan và mẹ nàng… Chở Tâm Đoan đi làm… Sau đó cùng “mẹ vợ” đi lo chuyện bao bì…
– Lẽ ra “khánh thành” chiếc xe này với Tâm Đoan rồi…
Ngày mới… Xe mới…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |