– “Sao không bắt máy…” Gia Kỳ rất hài lòng khi hắn không dám bắt máy… nàng “lườm” yêu.
– “Ậy. Kệ đi…” Đức phát tay làm ra vẻ không có gì quan trọng… Nàng vừa bật đèn xanh mà vội vã bắt máy thì có nghĩa là “muốn chết”. Tâm lý phức tạp của mỹ nữ, không ai rành bằng hắn.
– Đừng làm bộ nha… Rủi có chuyện gì gấp thì sao…
– “Là em nói đó nha… Anh nghe lời em thôi…” Đắc ý trong bụng nhưng mặt ngoài Đức vẫn rào đón trước sau, đề phòng nàng nói ngược. Nói ngược là bản tinh bẩm sinh của đàn bà, nhất là đàn bà đẹp.
– Hi hi… Được rồi… Em vào trước, anh nghe xong vào sau… Đừng có lâu quá đó.” – Gia Kỳ trừng mắt quay lưng bước đi vào trong. Miệng mỉm cười hài lòng… Thầm nghỉ: ” Phải để hắn vào khuôn khổ mới được”… Có lý nào hắn ngoan ngoãn với Nancy mà không nghe lời mình chứ.
– “A lô…” Đức bắt máy.
“A lô… Là Ngọc Huệ đây… Hi hi. Anh Hào nói anh cần tôi giúp anh một thời gian ở Cao lãnh hả?” Giọng Ngọc Huệ phấn khích trong điện thoại.
– “Hả… Ờ… ờ phải… Nói thì nói vậy nhưng tôi ngại cô là lá ngọc cành vàng… Việc này cực lắm nhen nên tôi đang suy nghĩ không biết có nên…”Đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới nhớ lại thì ra lúc đó mình ậm ừ cho qua chuyện với Tuấn Hào. Ai dè hắn không quên ha. Á đù… Muốn nhanh chóng bán cái dữ vậy sao… Đức thầm mắng thằng Tuấn Hào này đúng là cực phẩm sở khanh mà, muốn đá con gái người ta thì thẳng thắng nói con mẹ nó ra đi.
– “Cái gì lá ngọc cành vàng chứ. Anh thật là. Nói thiệt nha, thật là đúng lúc, tôi cũng muốn thay đổi không khí, ra ngoài bay nhảy một chút. Ừm… Mà là anh muốn tôi làm gì vậy?” Giọng Ngọc Huệ đầy phấn khích.
– Vậy hiện giờ cô đang làm gì?
– Hi hi… Làm tạp nhạp trong công ty xây dựng của ba tôi… Chán lắm nên muốn ra ngoài học thêm kinh nghiệm í mà.
– “Vậy có nghĩa là cu li văn phòng chứ gì” Đức chợt hiểu. Mấy cô tiểu thư con nhà giàu đại đa số đều là như vậy. Tâm Đoan trước đây cũng làm việc trong công ty của Huỳnh Tuấn Anh, chẳng làm ra việc gì ra hồn, sáng diện quần diện áo vô công ty ngồi chưa nóng đít thì đi phố. Cho đến lúc tạm làm Thư ký cho hắn mới “nên thân”.
– “Cái gì cu li văn phòng chứ, tôi là trợ lý Tổng giám đốc đó.” Không hài lòng khi hắn nói nàng là “cu li văn phòng”… Ngọc Huệ phân bua.
– Được được… Trợ Lý Tổng Giám đốc chứ gì… Để tôi sắp xếp… Gọi cho cô sau ha… Vậy đi.
Không đợi Ngọc Huệ ừ hử… Đức cúp máy đi vào trong nhà hàng.
– “Ê… a lô a lô” Bên kia Ngọc Huệ còn muốn nói gì thêm nữa nhưng hắn đã cúp máy rồi.”Mắc dịch! Gì mà gấp dữ vậy. Nói thêm vài câu bộ chết sao.” Nàng thầm mắng…
…
– “Má… Giám đốc Ky đã tới…”Bên trong nhà hàng, Tiến Lực đang hóng… cứ một hai phút là nhìn ra ngoài. Lòng nôn nóng gặp người đẹp. Bây giờ đối thủ cường đại thằng Lại Đức Huy coi như không tồn tại, Lực vô cùng tự tin. Đang hóng Gia Kỳ thì thấy nàng xuất hiện ngoài cửa, hắn vội vã đứng lên cùng mẹ tiếp đón.
– “Hi hi… Sorry… Bận chút việc nên đến trễ một chút… Happy Birthday Dì Dung…” Gật đầu chào mọi người, Gia Kỳ đưa gói quà, tươi cười chúc sinh nhật.
– Cảm ơn nhiều… hi hi… Anh Bảy và Chị Tư thì cô đã biết rồi… không cần giới thiệu. Đây là Tiến dũng ông xã tôi, còn đây là Tiến Lực… con trai tôi.
– “Chú dũng… Anh Lực… Xin chào” Gia Kỳ mỉm cười.
– “Giám đốc Kỳ… Xin chào… Hân hạnh… Hân hạnh”. Theo lễ tiết, dũng gật đầu chào lãnh đạo của vợ. Lão âm thầm công nhận nàng không những đẹp người lại còn toát ra một vẻ quý phái hèn chi Tiến Lực chết mê chết mệt như vậy.
– “Giám đốc Kỳ… Chúng ta đã có gặp qua… Không biết cô có nhớ không…” Lực nhắc nhở lần đầu hắn đã gặp nàng lúc ở nhà của Lại Đức Quang.
– “… Sorry thật không có ấn tượng…” Gia Kỳ mỉm cười, nàng không nhớ khi nào đã gặp người này.
– “Tiến Lực… Mời Giám đốc Kỳ ngồi trước… Nói chuyện sau… Giám đốc Kỳ. Mời ngồi bên này” chánh văn phòng Dung mỉm cười “trách” con trai…
– “Hi hi… Sorry… Mời cô… Bên này…” Thấy mình có vẻ hơi đường đột, Tiến Lực cười giả lả.
Gia Kỳ khẽ nhíu mày… Anh Bảy, Chị Tư, hai vợ chồng dũng, Dung, Tiến Lực, bây giờ với sự có mặt của nàng… Vô tình tạo thành “ba cặp”.
– “Hi hi… Tôi đi cùng người bạn… các vị không ngại chứ?” Gia Kỳ mỉm cười.
– “Không… Sao lại ngại chứ… Là bạn của cô thì là khách quý của chúng tôi” chánh văn phòng Dung cười. Cứ tưởng là một cô nào đó.
– “Phải đó… Thêm người thì thêm náo nhiệt thêm mà” Anh Bảy phụ họa.
– “Bạn của Giám đốc ở đâu… Sao không thấy?” Chị Tư nhìn dáo dác hỏi…
– “Anh ấy đang gọi điện bên ngoài” Gia Kỳ mỉm cười… vừa lúc nhìn thấy hắn đi vào… nàng giơ tay: “Anh… bên này…”
Mọi người sửng sốt… Không ngờ khẩu vị” của Giám đốc Sở là một “tên cà lơ phất phơ” như vậy… Tiến Lực gượng cười, không ngờ có tình địch. Nhưng không sao, tên này không phải là Lại Đức Huy, hắn không cần phải kiêng kỵ… Có cạnh tranh mới có tiến bộ.
– Ha ha… Quý vị… Xin chào… Tôi họ Trần, tên Đức… gọi tôi là Đức được rồi… Là bạn trai của Gia Kỳ…
– “Mời… Mời ngồi…”chánh văn phòng Dung lòng không vui nhưng mặt ngoài rất “niềm nở”…
– “Hôm nay là Sinh nhật của chánh văn Phòng Dung… để em giới thiệu… Đây là Chú Phú Hữu, Phó Giám đốc Sở, em thường gọi là Chú Bảy… Đây là Dì Trang, cũng là Phó Giám đốc Trang, em hay gọi là Dì Tư” Gia Kỳ giới thiệu… Đức bắt tay từng người. Mọi người ngồi xuống. Thấy khách đã đến đông đủ, Dung ra hiệu. Phục vụ bắt đầu đem thức ăn lên.
– “Ha ha… Dì Dung… Chúc Dì “Phước như đông hải… Thọ tỷ Nam Sơn…” Tuy là không phải khách mời nhưng cũng theo lễ tiết… Đức chúc Sinh nhật bằng vài câu lấy từ trong phim…
– “Cảm ơn… cảm ơn nhiều…” Dung khách sáo…
– “Câu này xưa hơn trái đất”không thực tế chút nào… Cái gì thọ tỷ nam sơn chứ… quê quá đi… Gia Kỳ “phê bình”.
– “Vậy sao… Phim cũng thường nói… mọi người thích nghe mà…” Đức “ngây ngô” nói.
– “Anh Đức chắc cũng là cán bộ nhà nước… đang công tác ở đâu vậy?” Tiến Lực thấy Đức và Gia Kỳ thân mật, hắn cảm thấy gai mắt.
– Ha ha… Đúng vậy… Tôi đang công tác ở Cao lãnh… huyện Lấp Vò.
– “Thật là trùng hợp, tôi có vài người bạn ở đó. Nguyễn Trung Chánh Trưởng phòng Phòng Quản Lý Xây dựng. Quen lúc còn du học bên Canada, có thể nói là rất thân. Còn có con trai của Trưởng ban Tuyên giao Đồng, anh Phát… Mai Văn Thọ con của Chủ Tịch HĐND Huyện Lấp Vò Hi hi… Tất cả đối với tôi rất thân thiết.” Tiến Lực đắc ý khoe quan hệ.
– “Vậy à. Anh Lực thật là giao thiệp rộng. Tôi không có giao thiệp nhiều” Đức “khen” người tự “chê” chính mình… Trong lòng thầm than “lại là một tên nhàm chán”. Gia Kỳ vẻ mặt thản nhiên nhưng trong lòng khó chịu. Đức bóp tay nàng, ý nói “không có sao”.
– “Hi hi… Cậu Đức tuổi trẻ tài cao, xin hỏi du học ở nước nào vậy?” Dung ra vẻ thân thiết, phối hợp với con trai “điều tra thân thế” người. Bà nhìn tới nhìn lui cũng không thấy “bạn trai” của giám đốc Kỳ có gì đặc biệt nhất là cách ăn mặc của hắn rất tầm thường, nhà nhất định không giàu cũng không thể là con nhà quyền quý COCC. Thật là khó hiểu tại sao hắn có thể quen biết với “Thiên kim tiểu thư” như Giám đốc Kỳ… Có phải hay không Giám Đốc Kỳ tuy là học cao nhưng trẻ tuổi, đường đời còn non nên bị những tên lường gạt sành sỏi như tên này dùng lời đường mật dụ dỗ? Bởi vậy muốn biết hắn du học nước nào… Câu hỏi tuy không có gì nhưng từ đó có thể biết được rất nhiều thông tin quan trọng. Bây giờ các cậu ấm cô chiêu con nhà đại gia, cán bộ đều ra nước ngoài du học. Nếu hắn nói không tốt nghiệp nước ngoài thì có nghĩa là xuất thân bình thường. Còn nếu như hắn bóc phét nói láo thì sẽ lòi đuôi, chừng đó Tiến Lực sẽ vạch mặt hắn.
– “Hi hi… Tôi lớn lên tới tuổi này, nơi đi xa nhất là Hà Tĩnh, lúc đó mới có dịp quen với Gia Kỳ” Hắn nói xong nắm tay nàng âu yếm hôn… Tiến Lực mặt sa sầm.
– “Vậy à…”chánh văn phòng Dung vừa nghe thì vừa sửng sốt vừa tức sôi máu. Thì ra là thằng hai lúa… Con bà là một đấng nhân tài sao có thể nhịn được khi bị thằng này qua mặt phỏng tay trên chứ. Bởi vậy mặt Dung đen như đít nồi nên lời nói có chút khinh thường.
Thấy miếng bánh ngọt của con trai bị người khác cướp, Dung bồn chồn nóng nảy, vì vậy trở nên u mê nhưng anh Bảy Hữu và chị Tư Trang thì khác, mặt ngoài trò chuyện với Gia Kỳ nhưng luôn âm thầm cẩn thận dò xét. Nhận ra lời lẽ đượm chút địch ý từ hai mẹ con Dung đối với bạn trai của Giám đốc Kỳ, tuy là thân thiết với chánh văn phòng Dung nhưng với tinh thần chuyện không có lợi ích thì không xen vào hơn nữa “tiểu sử” của người thanh niên này còn chưa biết thì không dại gì nhắm mắt đắc tội. Bảy Hữu thầm nghỉ: “Chánh văn phòng Dung thường ngày rất là linh hoạt uyển chuyển mà, sao hôm nay có vẻ hồ đồ vậy?”Tiến dũng cũng cảm thấy vợ mình có chút mất lịch sự nhưng không dám ra miệng nhắc nhở, vợ ông là “Sếp” lớn, bây giờ mở miệng thì về nhà bị mắng… Thôi kệ, im miệng là vàng cho nên chỉ giả lơ cười cười. Còn chị Tư Trang đang cố moi trong ký ức cái gì đó nên trầm ngâm nghỉ ngợi.
Đức làm sao không nhận ra địch ý từ trong ánh mắt của hai mẹ con Dung nhưng hắn không chấp nhất, nếu trước đây thì có lẽ hắn sẽ không do dự cho hai người này ăn trái đắng nhưng tâm lý đã thay đổi nhiều, thây kệ đi. Ăn xong bữa cơm, trò chuyện vài câu xong ai về nhà nấy, nhiều chuyện làm gì cho mệt, hơn nữa không nên làm Gia Kỳ khó xử. Nhưng hắn nào biết Gia Kỳ ngoài mặt tuy không có gì nhưng trong lòng đã phán án tử cho chánh văn phòng Dung rồi… Bà ta là ai mà muốn moi móc người đàn ông của nàng chứ… rõ ràng là không biết tự lượng. Nàng cũng nhìn ra tên Tiến Lực kia có ý với nàng nhưng cứ thản nhiên gắp thức ăn, tỉa xương cá bỏ vào chén “hai lúa”…
– “Giám đốc Kỳ, đàng kia là Bí Thư Hải, hai là chúng ta qua chào hỏi một chút…” Thấy bầu không khí có chút ngột ngạt, Anh Bảy Hữu nãy giờ cứ canh cánh chuyện qua chào hỏi liền thay đổi đề tài.
– “À… Vậy sao? Hi hi nhưng mà thôi đi… không nên làm phiền họ… Thôi mình đi nha anh… Em cảm thấy hơi mệt…”Gia Kỳ thoái thoác. Nàng không cần thiết phải lấy lòng Bí Thư Hải, gặp mặt thì chào một tiếng thì OK nhưng đích thân đi đến chào hỏi? No way… nàng không thích làm như vậy, có vẻ bưng bô làm sao ấy và nàng không cần làm như vậy.
– “Ngồi thêm chút nữa… mình vừa tới, bỏ đi thì hơi kỳ” Đức kề tai nàng rù rì. Biết nàng vì mình, hắn thấy ngọt ngào trong lòng. Nghe hắn nói vậy, Gia Kỳ đành ngồi lại nhưng trên gương mặt đẹp phủ một làn sương lạnh.
Năm tới là Giám đốc của Sở Lao động TB & xã hội sẽ cáo lão quy điền vì vậy gần đây Phó Giám Đốc Trương Quốc Hùng bắt đầu vận động chạy chọt khắp nơi. Hôm nay mời cơm Bí Thư Hải mục đích là để đánh thông quan hệ cho vị trí Giám đốc. Tuy quyền quyết định không phải của Dương Đại Hải nhưng nếu có lời gửi gắm của Bí Thư Thành ủy lên Bộ thì phần thắng sẽ rất lớn. Biết Bí Thư Hải là người háo sắc, để đầu tư cho việc thăng tiến, Hùng dẫn cả vợ là Khánh Ly đi theo để bồi tiếp Bí Thư Hải để tỏ thành ý… Khánh Ly năm nay 36 tuổi, nhìn cũng rất mặn mòi nên Bí Thư Hải vừa nhìn thấy đã híp mắt. Mê tít thò lò, cặc trong quần đã ngóc đầu không ngừng đòi xuất chiến… Ba người nói chuyện rất tâm đầu ý hợp…
Hai vợ chồng của Trương Quốc Hùng ngồi đối diện với Dương Đại Hải, mặt hướng về bàn đám người của chánh văn phòng Dung vì vậy thấy rất rõ nhưng phớt lờ. Không dễ mời được Bí Thư Hải dùng cơm trưa nên không thể để người khác có dịp xen vào hưởng lợi. Bí Thư Hải thì không để ý đến chung quanh, chỉ tập trung trên gương mặt mỹ miều của Khánh Ly… Tưởng tượng được đút con cặc vô miệng, tay giày vò cặp vú nàng thì có tổn thọ một hoặc hai tháng lão cũng tình nguyện.
– “Lão Hùng… anh là nhân tài, tôi tin tưởng năm tới anh sẽ được đề bạt… Nếu không đó sẽ là tổn thất lớn của Thành phố… Tôi sẽ làm hết sức để chuyện đó không xảy ra… Yên chí đi…” Hải vỗ vai Hùng hứa hẹn vô cùng thân thiết… lão vừa uống hai ly thôi, mặt đã đỏ ké, không biết là vì rượu hay là vì lửa dục đang bừng bừng khi nhìn đôi môi đầy gợi cảm của Khánh Ly. Hải nói ra lời này, lão hy vọng Hùng hiểu và đã tới lúc tìm cách vắng mặt được rồi, mọi chuyện còn lại, lão sẽ có an bày.
– “Bí Thư… Có lời nói này của ông… Sau này ông sẽ thấy hành động của Trương Quốc Hùng tôi. Em à… Mau kính Bí Thư Hải một ly…” Hùng nháy mắt với vợ.
– “Bí Thư Hải… Em xin mời anh một ly… Sau này anh phải chiếu có nhiều cho hai vợ chồng em mới được…” Khánh Ly liếc mắt đưa tình, đưa ly tới mời,”vô tình” đụng tay Bí Thư Hải, nàng cúi mặt hai má ửng hồng… Dương Đại Hải tâm hồn điên đảo… Cặc trong quần giật giật… ước gì có thể đút ngay con cặc của mình vào cái miệng gợi cảm kia mà nắc cho sướng…
– “Bí Thư… Hình như là Giám đốc Sở tài chính ở đằng kia…” Thấy mục đích đã đạt, Hùng bổng có ý khoe quan hệ của mình với những người khác nên “tình cờ” phát hiện đồng nghiệp cách đó không xa.
– “Hả… Vậy à?” Nghe cụm từ “Giám đốc Sở tài chính”. Dương Dại Hải giật mình. Ai lão cũng có thể phớt lờ nhưng Giám đốc Sở tài chính này không tầm thường a… Bí Thư dĩ nhiên là cao hơn Giám đốc Sở mấy bậc nhưng không vì thế mà Dương Đại Hải coi thường một Giám đốc Sở như Gia Kỳ, nàng là cháu gái của nguyên Chủ tịch nước Lý Hoàng Chương, đây là điểm xuất chúng của Dương Đại Hải. Vì vậy quay lưng nhìn, mỉm cười chào một tiếng, có vấn đề gì chứ? Đôi khi còn được đánh giá “bình dân dễ gần gũi”… Không tốt sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 2 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 28/07/2023 06:36 (GMT+7) |