“Bây giờ gần 10 giờ… Mình tới khách sạn vùng ngoại ô, nghỉ ngơi, ăn trưa xong rồi mình đi tới S. V. L… Cậu gọi điện nói họ chuẩn bị, khoảng gần 2 giờ mình tới họp…” Loan vừa lái xe vừa dặn dò.
“Gửi mail nói mình có chuyện nên tới trễ là được… Chuyện này Luật sư Trang đã liệu trước rồi, nói khoảng 1 giờ trưa mình tới hi hi, ai dè sư phụ có nhã hứng như vậy.” Hắn vừa bỡn cợt vừa lấy di động ra gửi mail, đồng thời “text” cho Nathalie Nguyen… Nói mình và Loan “bận việc” khoảng 2 giờ mới tới được.
“Cậu nha… Hồi sáng ở sân bay, ánh mắt và cử chỉ hai con bé kia đối với cậu, tôi thấy lạ lắm… Nói thiệt đi, có phải “đớp” rồi không? Còn nữa Luật sư Trang với cô bé Duyên kia…” Loan vừa lái xe vừa hỏi.
“Duyên? Ậy… Không có đâu…”: Đức lắc đầu quầy quậy…
“Như vậy có nghĩa là Luật sư kia và hai tiểu la lỵ đã bị cậu xơi rồi? Biết lắm mà… Cậu giỏi thiệt…” Loan lắc đầu.
“Có chuyện nhờ sư phụ giúp… Nà… Coi đi…” Đức lấy iphone đưa ra…
“Trời đất… Còn chụp hình? Ông nội à… Tôi sợ cậu rồi…” Thấy hình Gia Hân, Ngọc Hân ngậm tiểu huynh đệ của hắn… Loan sửng sốt, thiếu chút nữa là thắng xe lại…
“Không phải đâu… Là như vầy…” Hắn “đau khổ” kể…
“Oh… My God… Thiệt sao? Hi hi… Cậu đúng là “Tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả”… Hi hi…” Cũng như Tâm, Nhàn… Nghe hắn nói xong, Loan cười rũ rượi.
“Ý gì đây? Cái gì ” Tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả?”… Wow, Tiếng tây tiếng u, còn biết chút chút chứ câu này thì mù…”
“Ý tôi muốn nói… Hi hi… Chuyện đàn bà bị đàn ông tống tình thì xảy ra như cơm bữa, đàn ông bị đàn bà tống tình cũng có thể nhưng rất hiếm, còn cậu bị hai tiểu la lỵ tống tình thì cậu là duy nhất, thời trước không có ai, sau cũng không ai được như vậy…” Loan vừa cười vừa giải thích.
“Hi hi… Vậy cũng phải… À nè… Nói chuyện khác đi…”
“Nói chuyện khác hả? Ừ được… Vậy nói chuyện về Trang Luật sư nha…”
“Hi hi… Hi hi…” Không biết nói gì nữa… Đức chỉ gãi đầu cười trừ, thầm nghĩ Loan đúng là thần thông quảng đại chưa được 1 ngày đã biết hết ráo, không có gì qua khỏi cặp mắt của nàng.
“Ừm… Quên nữa… Ngày hôm kia tôi có gặp má của Tâm Đoan rất bận rộn trong Vincom, thì ra là đang chuẩn bị mở cửa hàng thời trang đẳng cấp. Nghe nói là ý của cậu… Cậu cũng tài quá đó chứ… Ngọc Trinh thật đẹp…” Nói tới đây, liếc nhìn hắn, Loan mỉm cười.
“Ngọc Trinh… Khụ khụ khụ… Là như vầy, có lần má Tâm Đoan nói Huỳnh Tuấn Anh thường ra Hà Nội họp hành, Tuấn Hào, Tuấn Kiệt cũng rất bận rộn, ở nhà 1 mình buồn nên muốn kiếm chuyện gì làm nên tôi gợi ý mở tiệm thời trang… Hi hi… Nói bậy nói bạ thôi không ngờ má Tâm Đoan làm thiệt ha…” Biết Loan nghi ngờ nhưng ngu gì vạch áo cho nàng xem lưng, hắn cố ra vẻ ngây thơ vô tội.
“…”Ngọc Trinh”… Wow… Gọi thẳng tên má của GF mình như vậy à… Hi hi… Thôi đừng chối nữa… Cậu mà chưa “xơi” luôn má của Tâm Đoan thì cậu muốn tôi làm gì tôi cũng chịu. Cũng phải… Ngọc Trinh thật là bá cháy… Hi hi, cậu làm sao chịu được. Xơi là phải rồi… Đừng coi thường trí thông minh của tôi nha. Giữa hai người mình, đừng dấu diếm…” Loan từng bước ép sát, mặc dù đã biết hết 99% nhưng muốn tự miệng hắn khai ra mới chịu.
“Hi hi… Hi hi…”
“Biết lắm mà… Cậu đúng là quái thai, chị em hoa thơm đánh cả cụm cũng không nói làm gì nhưng cả mẹ con cũng xơi luôn… Aiz…” Loan lắc đầu, tưởng là nàng bất mãn về chuyện hoang dâm của hắn nhưng sau đó nhướng mắt nói 1 câu vô cùng bá đạo.
Nà… Khi xong chuyện bên này hay là tôi, cậu, Ngọc Trinh… 3 người mình… Như vậy mới vui… Sao hả? Nếu cậu dàn xếp được chuyện này…
“OK mà…” Đức phất tay, chuyện này dễ thôi, hắn muốn gì Ngọc Trinh cũng chìu mà…
“Tốt… Là cậu nói đó nha… Đừng nuốt lời đó…” Nghe hắn hứa hẹn, Loan hăm hở. Phấn khích, nhấn ga, chiếc xe lao vùn vụt trên cao tốc chạy ra vùng ngoại ô Montreal.
Tầm 10 phút, rẽ sang con đường song song với bờ sông, cuối cùng quẹo vào, ngừng trước dãy nhà trước có tấm biển “Motel”.
“Ngồi trên xe chờ, tôi đi lấy phòng…” Loan mở cửa, bước xuống xe, căn dặn, quay người lắc mông đi… Chẳng mấy chốc trở lại, đề máy xe, chạy chầm chậm ngừng trước căn phòng ở cuối dãy nhà, cạnh bờ sông.
“Wow… Sao rành quá vậy?” Đức sửng sốt…
“Đừng nghĩ méo mó nha. Hi hi… Thập niên 90, tôi và ông xã qua đây du học, cuối tuần thường tới đây hú hí xả stress… Mấy năm trước, lúc ảnh còn khỏe, hai vợ chồng tôi thỉnh thoảng du lịch qua Canada nghỉ hè và cứ mỗi lần là tới đây ngủ 1 đêm sống lại kỷ niệm xưa… Bây giờ thì hết rồi…” Ánh mắt Loan xa xăm nhưng chỉ 1 thoáng, gương mặt đẹp trở lại bình thường.
“Sorry…”
“Sorry cái gì… Mình vô đi.”
Cả hai xuống xe, Loan mở cửa, giữa phòng, có chiếc giường “King”, có TV, có tủ lạnh mini… Loan kéo màn cửa sổ, mở máy lạnh… Đức cầm hộp điều khiển bấm… Tức thì màn ảnh TV trên tường hiện ra 1 cặp đang bú liếm…
“Hi hi… Mấy ông già dẫn gái tới đây cần cái này để trợ hứng… Cậu không cần chứ hả?” Loan vừa mỉm cười, vừa đưa tay cẩn thận cởi quần áo. Lát nữa đi họp, để nhăn nhúa thì coi không được.
“Dĩ nhiên là không rồi… Hi hi… Nhìn em thoát y mới thật sự hấp dẫn, coi nè”…
Hắn tháo dây nịt, kéo 1 cái, cả quần dài và quần xì được kéo xuống quá đùi.”Người anh em ruột thịt” được dịp thoát ra khỏi vùng không gian chật chội, ngỏng cao đầu đong đưa qua lại…
“Nói bậy nói bạ… cái gì “em” chứ… Cậu nhỏ hơn con trai tôi gần cả chục tuổi lận đó…” Nghe hắn bỗng nhiên gọi mình là “em”, Loan cảm thấy ngượng, đồng thời trong lòng nao nao, thân nhiệt từ từ tăng lên, bước tới giường ” “hung hăng” đẩy mạnh hắn ngã ngửa ra, choàng hai chân qua bụng, tay cầm cặc hắn đưa ngay cửa động đang vô cùng ẩm ướt, ngồi xuống…
Cặc hắn đâm sâu lút cán… bên trong rất lầy lội nên nghe “ót” 1 tiếng… Loan vừa cưỡi ngựa, vừa ngoáy mông… Nằm dưới, hắn không ngừng hẩy lên, hai tay bóp cặp vú nàng thành muôn hình vạn trạng.
“Oh oh my god… So good!! I love you baby…”Loan không ngừng rên rỉ, phi ngựa nước đại…
Nàng như con mèo cái khát tình chủ động kiểu này tư thế nọ, đứng ngồi nằm… Đối với tân binh như song Nhã, Hồng Phượng, Nguyệt, Thanh Thanh hắn nắc vừa phải, nhưng đối với nàng, hắn nắc mạnh bạo liên tu bất tận. Cũng như lúc dập Diễm, Vân và các bà má vợ Hường, Trưởng ban My, Bí thư Lệ, Trưởng ban Hằng, càng mạnh bạo họ càng phê.
Lần nào cũng vậy, xong 1 hiệp, nét mặt thỏa mãn, Loan nằm tựa đầu lên bụng hắn, tay cầm tiểu huynh đệ vuốt ve, nhè nhẹ sụt lên, sụt xuống, nàng không cần khởi động, tiểu huynh đệ hắn đã và đang ngẩng cao đầu, chĩa thẳng lên trần nhà chờ nàng tái chiến. Loan mỉm cười thích thú… thầm nghĩ hắn đúng là trời sinh quái thai mà.
Tay vuốt tóc Loan, tiểu huynh đệ đang được bàn tay màng mơn trớn, Đức mơ màng nghĩ đến chuyện Lê Thành Lễ chết là chuyện tốt, Nancy sẽ vận động đẩy ông xã của Thu Phong lên thượng vị, như vậy ai sẽ là người thích hợp ngồi vào vị trí của Chủ tịch Dương Quốc Dũng một khi lão đăng cơ làm Bí thư? Thật là đau đầu mà…
“Còn có chuyện này muốn hỏi cậu… Hihi… Cũng là câu nói đó, giữa 2 người mình, không cần phải dấu diếm đâu…” Tay Loan không ngừng mơn trớn, ngước đầu nhìn hắn, mỉm cười, hỏi.
“Chuyện gì nữa đây…” Đức dè dặt hỏi… Kinh nghiệm nhiều lắm rồi, sau nụ cười của nàng có rất nhiều cạm bẫy, cần phải cẩn thận mới được…
“Hi hi… Coi cậu kìa… Đừng có khẩn trương mà… Nà, cậu “ăn” Hồng Phượng hồi nào vậy?” Loan quay người, trần truồng, nằm úp, chống hai cùi chỏ lên ngực hắn…
“Không nhớ được… Quên rồi… Hỏi chi vậy?” Đức hồi hộp… Không biết chuyện gì…
“Đây…”
“À không… Chỉ tò mò vậy thôi, ừ hén, bây giờ rõ ràng rồi, cậu và má cậu Nhàn và Dì Út Tâm thì ra cũng không có quan hệ ruột thịt gì, như vậy chuyện giữa cậu và Hồng Phượng cũng OK…” Loan mỉm cười, hững hờ nói…
…”Phải… phải…” Cảm thấy nàng biết nhiều chuyện và nguy hiểm gần kề, mình đã cẩn thận lắm rồi mà… Đức run lên…”Á đù… Loan này lợi hại thiệt…”Sau đó, hắn hy vọng Loan nói bâng quơ cho vui thôi. Nhưng chưa được 1 phút, nàng nói thêm 1 câu khiến hắn bật ngồi dậy.
“Hi hi… Nói thiệt đi… Có phải cậu “xơi” luôn cả má nuôi dì nuôi Nhàn, Tâm rồi hay không?”
“Hả…”
“Hả hả cái gì chứ, mấy người không qua được cặp mắt của tui đâu… Hi hi… Cái tướng của Nhàn nhìn là biết mà, không vừa đâu, cũng dâm lắm đó. Ly dị khá lâu rồi mà chưa thấy cặp với ông nào, không bình thường a, lúc nào cũng ở bên cạnh mà cậu thì có chừa ai… Hi hi… Có đúng không? Dì Út của cậu cũng vậy… Băm mấy rồi, cứ nhởn nhơ không lấy chồng, vú đít phát triển nây nẩy, cũng không thấy ai bên cạnh ngoài cậu vậy nếu không phải cậu thì là ai? Còn má của Hồng Phượng nữa… Thím ba của cậu đó…”
Loan không nói tiếp, miệng cười ranh mãnh, nhìn thẳng vào mặt hắn với ánh mắt soi mói.
“Hi hi… Đừng có khẩn trương nha cưng… Cũng là tuần vừa rồi, tôi có gặp chú thím của cậu, hai vợ chồng đang đẩy xe đưa đứa bé đi mua sắm, tôi nhìn đứa bé, úi cha, nó giống y chang cậu hà… cho nên, Hi hi… Tôi đoán ra được mà… Hi hi…”
Đức trợn mắt há mồm, nhìn Loan như nhìn “quái vật”… Hắn cảm thấy nàng nhìn thấu tận tim gan phèo phổi của mình, không gì có thể qua mắt được nàng. Biết không gì có thể dấu, mặc dù trong phòng chỉ có 2 người nhưng hắn vẫn nhỏ giọng.
Đừng… Đừng nói với ai nha…
“Bộ rảnh lắm sao… Yên chí đi…”Loan không nói nữa, háy mắt… Trườn người xuống, cầm tiếu huynh đệ hắn lên dùng lưỡi nô đùa đầu khấc, liếm rồi ngậm vào, đầu gục gặc.
Không biết Loan có ý đồ gì. Có điều hắn chắc chắn Loan sẽ rất kín miệng, thây kệ đi.
…
Mai lên đường về rồi, hôm nay hắn đưa Loan tới S. V. L để chính thức giới thiệu nàng Tổng Giám đốc của S. V. L và Sources… Sau vài lời mở đầu giới thiệu của Nathalie Nguyên… Cao sang, quý phái, Loan khoan thai bước lên bục, trước toàn thể nhân viên của S. V. L ở Montreal và Sources ở Quebec, qua màn ảnh trực tuyến…
Không thẹn là nữ tướng đắc lực của Đức Lập, không như ông chủ tiếng được, tiếng mất, cần thông dịch… Loan nói lưu loát cả hai ngoại ngữ… Khi thì tiếng anh, khi thì tiếng pháp…
“Ladies and gentlemen Good afternoon… It is a great pleasure to be with you…”
“Juste quelques heures que je suis arrivée à Montréal mais déjà il y a des rumeurs que je viens ici pour fermer et amener tout au Viet nam… Hi hi… Mais non… Au contraire… Ne vous – en faites pas… Je viens pas ici pour fermer mais pour expandre…”
“… et ensemble nous allons avoir un bel avenir… Je vous le promet…”
(Bản dịch… Mới đến Montréal được vài tiếng đồng hồ mà đã có tin đồn là tôi sang đây để đóng cửa và mang mọi thứ về Việt Nam… Hi hi… Không đâu Các bạn đừng lo lắng… Ngược lại… Tôi đến đây không phải để kết thúc mà để mở rộng… và cùng nhau chúng ta sẽ có một tương lai tươi sáng… Tôi hứa với bạn.)
Loan rất am hiểu tâm lý của mọi người, ai cũng cần nuôi gia đình mình mà, lấy đi công việc của người ta mang đi chỗ khác là chuyện nàng không làm… Bởi vậy nghe nàng nói, mọi người như trút được nỗi lo lắng, nồng nhiệt vỗ tay.
Ngày mai hắn về, tối nay còn ăn tiệc nên Loan và Đức không ở lâu… Hắn có nhả ý mời Nathalie Nguyên Gilles Laforest, Georges Toth, Michelle Germain tối cùng đến khách sạn Ritz Carlton dự tiệc luôn tiện để họ cùng đám người Cường, Thông, Đương, Ái Linh biết nhau, dĩ nhiên là ai cũng phấn khởi rồi… Có dịp hòa mình thân thiện với Tổng Giám đốc, ai lại chẳng muốn chứ, hơn nữa là khách sạn Ritz Carlton đó. Mấy thuở mới được hân hạnh này.
…
“Có mời hai vợ chồng Giang Ngọc Hoa chưa?” Trên đường lái xe đưa hắn về khách sạn Ritz Carlton… Loan hỏi.
“Cũng có suy nghĩ qua nhưng cần thiết sao?”Đức trầm ngâm.
“Sao lại không… Giang Ngọc Hoa dù sao cũng là dì của cậu, má cậu Giang Ngọc Quế lần này về Việt Nam chắc ở bên đó luôn thôi thì tạo dịp cho hai chị em họ gặp nhau, hơn nữa để tôi có dịp trò chuyện… Gọi đi…” Loan mỉm cười thúc hối.
“Ờ được…”Đức lấy di động ra bấm… đồng thời muốn Loan cùng nghe nên bấm “speaker”… Có lẽ cũng đang rảnh rỗi, hắn nghe tiếng “u u” chưa được 3 hồi chuông, Giang Ngọc Hoa đã bắt máy, giọng vẫn cộc lốc nhưng có chứa một phần êm dịu, nhẹ nhàng.
“Có chuyện gì?”
“À… không… Mai là tụi này về rồi, tối nay có tổ chức bữa tiệc ở Ritz Carlton… Muốn mời hai vợ chồng dì dượng tới trước là chung vui sau là từ biệt…”
“Lúc trưa cô vợ Tú Nhi của cậu đã gọi mời rồi… Cậu không biết sao?”
“Ouf… Vậy à… Chắc là bận bịu nhiều chuyện nên Tú Nhi quên, vậy…”
“Dĩ nhiên tới chứ, nhưng nói cho cậu biết, nghe bà chị tôi về bên đó sống nên muốn tới gặp chỉ thôi…”
“Sao cũng được mà, tới tham dự là tốt rồi… Tối gặp…”Hắn nói xong cúp máy, khẽ lắc đầu, Giang Ngọc Hoa này đúng là cực phẩm “nhỏ mọn”, chuyện gì cũng muốn hơn thua…
“Hi hi… Nghe chưa? Giọng điệu bà ta lúc nào cũng vậy, như là ăn thuốc nổ vậy… Hôm nay coi như là dịu dàng rồi đó.”
“Chưa chắc đâu, tôi nghỉ loại người này chịu mềm không chịu cứng, mà cậu thì nhiều lúc ăn nói phan ngang bửa củi có lẽ vì vậy hai người khắc khẩu… Tôi thích nhất là thu phục tuýp người này.”Loan mỉm cười.
“Vậy thì Good luck… Hi hi…”
…
“Wow… Sao đông đủ vậy? Đóng gói xong hết rồi à?”
Hắn mở cửa phòng, vừa bước vô đã thấy mọi người đều tập trung ở đây đang nói cười, xôn xao bàn tán nên ồn ào như cái chợ. Giang Ngọc Quế, Vũ Tuấn Phong cũng có mặt, cả hai đang ê a với đám cháu, sắc mặt vui vẻ, khí sắc hồng hào.
“Dĩ nhiên… chẳng lẽ chờ tới tối, không còn nhiều thời giờ đâu… Sáng mai sau khi ăn sáng xong là ra sân bay…”Thanh Nhã lườm, Đồng Giao liếc… Sau gần 2 tuần xa nhà, mặc dù có họp trực tuyến nhưng có nhiều việc cần đích thân xem xét, giải quyết nên nôn nóng lên đường về.
“Ảnh không cần soạn gì hết á nên có biết gì đâu… không chị Nancy, thì chị Mỹ Chi hay chị Nhung hoặc Ngọc Lan, Thái Điệp lo mà…”Nhã Phương hung hăng kể tội.
“Phải đó…”
“Chứ còn gì nữa…”
Mỗi nàng 1 câu, không lườm thì háy “kể tội” nhưng chỉ là cho vui thôi cho có tình điệu… Việc chánh thì hắn không dám lơ là hơn nữa còn rất là hăng say cho nên nàng nào cũng hài lòng…
Quây quần bên ba đứa bé mới sanh Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh Mỹ Chi, Vịnh và Bích Hà đang chia sẻ chút kinh nghiệm chăm sóc con cùng Gia Kỳ, Thúy Ái, Tâm Đoan… Vũ Tuấn Phong, Ngọc Quế đang ê a vui đùa chuyện trò với Trần Vượng, Trần Thịnh, Anh Thư, Đức Mạnh…
Một chỗ khác Mỹ Kiều, Hồng Phượng, Thanh Thanh, hai chị em Nhung, Nguyệt, Đồng Giao, Thanh Nhã cùng hai tiểu la lỵ nói cười như bắp rang… Cả một nhà cùng trong 1 phòng, vô cùng náo nhiệt.
“Hôm nay ở S, V, L ra sao?” Tuy biết các nàng “mè nheo nhõng nhẽo” cho vui nhưng Tú Nhi vẫn can thiệp.
Không có gì đặc biệt… Ừm… anh có mời ban giám đốc S. V. L tối nay tới tham dự coi như tiệc tạm biệt, sẵn để phó Loan cùng đám người mới qua tới giao lưu…
“Tốt mà… Tuyết, Yến… hai em coi đặt thêm bàn…” Tú Nhi gật đầu…
“Không cần đâu, em đã đặt 5 bàn… mỗi bàn 8 người, ngồi thoải mái, còn dư nữa à…”
“Anh à… Lại đây đi…”Nancy vẩy tay gọi… Gia Kỳ, Phương Linh, Thanh Tình cũng…
Đang ngồi bên cạnh nà… 4 người đang bàn tán gì đó, nét mặt có chút khẩn trương.
“Hả, chuyện gì…”Hắn tới ngồi giữa Thanh Tình, Phương Linh, ngang nhiên đặt tay lên đùi khiến cả hai ngượng ngùng, thầm mắng “tên mắc dịch không thấy đông người sao”. Nhưng đành chịu, đẩy tay hắn ra, hắn sẽ làm tới…
Đám mỹ nữ đang to nhỏ cũng đến gần, hóng chuyện. Bầu không khí trong phòng trở nên yên lặng… Giang Ngọc Quế và Vũ Tuấn Phong chẳng để ý, giờ phút này các đứa cháu là vũ trụ của hai người.
“Cuối tuần tới, ông của 3 đứa con mình cùng với Chủ tịch Hải và ông nội của Gia Kỳ sẽ vô Nam, tới Cần Thơ… Lúc đó ông bà nội của Phương Linh và Thanh Tình cũng sẽ từ Cao Lãnh qua họp mặt…” Nancy nhẹ nhàng nói.
“Hả? Cái gì…” Đức kinh hãi… Lời nàng êm ả như tiếng ru nhưng nội dung là quả bom tấn. Ngoại trừ Vũ Tuấn Phong, Giang Ngọc Quế sống ở nước ngoài lâu năm thì không có ấn tượng tầm vóc quan trọng của sự việc, và người trong cuộc như Gia Kỳ, Thanh Tình, Phương Linh thì đã biết rồi… Đám mỹ nữ còn lại ai cũng sửng sốt.
Cho dù là vì công hay vì tư, đến thăm Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh, một mình TBT “đại giá quang lâm” đã đủ gà bay chó chạy rồi, đằng này còn có Chủ tịch Quốc Hội Hoàng Ngọc Hải, Nguyên Chủ tịch nước Lý Hoàng Chương và Nguyên Thủ tướng Trương Tấn Tài, 4 vị đại lão cùng nhau họp mặt ở Cần Thơ. Đây chẳng khác nào cơn địa chấn cấp 10.
“Ông từ xa tới thăm các cháu thôi mà… Anh làm gì hoảng hốt vậy?” Thấy bộ dáng như muốn nhảy dựng của hắn… Kiều Nga tức mình, trừng mắt.
“À không… Ngạc nhiên thôi mà…” Đức cười giả lả…
Trong bụng đang đánh lô tô, hồi hộp muốn té đái… Đối diện với 1 trong 4 đại nhân vật đã có rất nhiều áp lực rồi nhưng cũng còn có thể xoay sở. Bây giờ cả 4 người, á đù, không biết có phải là muốn vấn tội mình? Chắc là như vậy rồi… Bây giờ làm sao đây? Nghỉ tới lúc phải đối diện cùng lúc với các đại lão… Đức đổ mồ hôi lạnh…
Đi guốc trong bụng hắn nên biết hắn đang nghỉ gì, Nancy và Gia Kỳ liếc nhau khẽ mỉm cười thầm, nghỉ hắn sợ cũng phải… 3 người con gái của TBT, cháu gái cưng của nguyên Chủ tịch nước, 2 đứa cháu gái của nguyên Thủ tướng và bây giờ là con gái của Chủ tịch QH đều bị hắn dụ dỗ, đó là chưa tính đến 1 danh sách sẽ dài mấy trang nếu thành thật khai báo.
Suy cho cùng, cũng không phải lỗi tại hắn… Nếu Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh, Gia Kỳ, Thanh Tình, Phương Linh, Bích Trâm không nhìn hắn thuận mắt, hắn đem các nàng lên giường được sao?
Các đại lão dĩ nhiên là hiểu lý lẽ này, đã như vậy rồi còn biết làm sao hơn, chẳng lẽ đem hắn ra xử bắn à? Như vậy thì không được. Con, cháu gái mình sẽ hận mình suốt đời. Hơn nữa suy cho cùng, đây cũng là “thiên ý”…
Tới đời của mình, mới nhận ra không có đứa con hay đứa cháu thừa tự. Nếu đã như vậy rồi thì lấy con của con gái hay cháu gái mình làm người nối dõi dòng họ cũng tốt hơn nữa còn có thể liên kết với nhau.
Các đại lão nghỉ vậy nên muốn gặp nhau để ngấm ngầm thương lượng xếp lại bàn cờ. TBT nếu sức khỏe tốt thì có thể ngồi thêm 1 nhiệm kỳ nữa cũng không sao, Lý Hoàng Chương tôi sẽ ủng hộ, chúng ta là người 1 nhà. Nếu được TBT ủng hộ cho Lý Hoàng Ân ngồi vào cái ghế Thủ tướng thì tốt quá… Hoàng Ngọc Hải không có ý kiến, hy vọng khi Bí thư lui về thì ủng hộ Hoàng Ngọc Hải tôi lên thay ông… Trương Tấn Tài thì hy vọng Trương Hạo Nam và Trương Tấn Dũng nắm 2 “Bộ” quan trọng… Vân vân và vân vân, nói cho cùng là môi hở răng lạnh…
Cứ như vậy, hai hay ba chục năm sau, đám con cháu lớn lên, dù sao tụi nó là cũng là anh em cùng cha khác mẹ, khả năng liên kết nhau để thịnh vượng sinh tồn rất lớn… Có nghĩa là họ Lý, họ Nguyễn, họ Hoàng hay họ Trương vẫn còn có thể tiếp tục phát dương quang đại ít nhất là vài thập kỷ nữa.
Xuất thân từ tầng lớp bình thường, tuy bẩm sinh thông minh nhưng suy nghĩ chính trị chưa được như Nancy, Gia Kỳ…
Hắn làm sao hiểu được các đại lão toan tính gì vì vậy đứng ngồi không yên. Nancy, Gia Kỳ hiểu đấy nhưng để cho hắn sợ cũng tốt, để sau này hắn bớt trăng hoa.
Không biết Nhã Phương ngây thơ thiệt hay ngây thơ giả, đúng giây phút này chêm thêm 1 câu.
Anh à, ba em sắp vào Nam đi công tác nói luôn tiện muốn cùng mẹ gặp anh nên sẽ ghé qua Cần Thơ, có tiện không?
“Hả? Ờ được, sao lại không tiện chứ? Khi nào vậy?”
Hắn làm sao dám nói không tiện chứ… Cả hai đứa con gái của người ta từ Hà Tĩnh vào Cần Thơ học bị hắn hoa thơm đánh cả cụm… Không gặp là được à? Song Nhã sẽ thí mạng đó… Bởi vậy miệng hỏi nhưng hy vọng không phải cùng lúc là tuần tới đó chứ?
“Ừm… Để em nói ba, me đi cùng với ông cụ Lý cho vui…”Nhã Thy trầm ngâm nghỉ ngợi.
“Hả?” Mặt hắn trắng bệch… Á đù… Cùng đi với ông nội của Gia Kỳ? Như vậy… như vậy… Hắn đứng thộn mặt ra…
“Ha ha… Hi hi…”Thấy hắn bị song Nhã hù dọa sắc mặt trắng bệch… Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh, Gia Kỳ, Ngọc Lan, Tú Nhi… Cả đám mỹ nữ ôm bụng rũ rượi…
“Song Nhã đùa với anh thôi… Không cần phải khẩn trương đâu… Tới phòng em tắm đi… Quần áo soạn sẵn cho anh rồi, tắm rửa xong nghỉ ngơi 1 chút” Thấy hắn đứng bư mặt ra… Nghĩ hắn vẫn chưa hoàn hồn khi bị song Nhã hù dọa, Mỹ Chi lắc đầu cười, tên này có lúc nhát như thỏ.
“Nói đùa cái gì chứ, Nhã Phương, Nhã Thy, hi hi, sorry nha 2 cưng… Anh thật là quá sơ xuất rồi. Hay là như vầy nha, anh mời hai Bác tới Cần Thơ chơi vài ngày hoặc nếu hai em thích, anh đưa em về Hà Tĩnh chơi vài hôm… Sao hả?”
“Thiệt?” Nhã Thy, Nhã Phương trợn tròn hai cặp mắt. Không biết hắn nói cho mình hài lòng hay là thật có tâm ý này nhưng nghe cũng đủ cảm động rồi.
“Sao lại giả chứ, hai em quyết định rồi nói cho anh biết rồi hắn kề tai Nhã Thy nói nhỏ, không biết hắn nói gì, nàng trợn mắt, cung tay hung hăng “đấm” hắn 1 cái. Hai má đỏ hây hây…
“Hi hi… Anh đi tắm…”
“Ảnh nói gì vậy?” Xúm tới bao quanh Nhã Thy… Đám mỹ nữ tò mò.
“Vậy mà không biết sao… Còn không phải dụ dỗ mình chìu mấy cái chiêu trò quái quăm của ảnh… Ouf… Sorry… Hi hi… Nói chơi cho vui thôi…” Nghe đám chị em tò mò, Thụy Vũ rành 6 câu, liền lên tiếng nhưng chợt nhớ trong phòng còn có má Nhàn, Dì Tâm, má Quế và bác hai của hắn, nàng bẽn lẽn im bặt.
“Ờ há… Hi hi… Ảnh nha… Ouf… 6 giờ rồi… Tôi đi về phòng chuẩn bị.”
“Chờ mình với…”
…
“Chị Nhàn, chị Tâm… Thật ra thằng Đức có bao nhiêu người vậy? Bên đó còn nữa à?” Vũ Tuấn Phong rút cục không nhịn được hiếu kỳ…
Quan trọng là 3 chị em Nancy, Mỹ Chi, Gia Kỳ không có vẻ 1 chút khó chịu và cho tới bây giờ lão vẫn chưa thấy hay nghe giữa họ có xích mích, mâu thuẫn với nhau… Giang Ngọc Quế cũng rất tò mò nhưng không tiện hỏi, nay nghe Vũ Tuấn Phong hỏi nên nhìn Nhàn mong đợi.
“Chuyện này… Tôi cũng không rõ, hai người muốn biết thì hỏi con dâu, cháu dâu… Nancy, Mỹ Chi hay là Gia Kỳ, Thúy Ái, Tâm Đoan… Nói đi…” Nhàn “bán cái”, chuyện này nàng và Tâm biết rõ nhưng sao có thể nói ra chứ… Chẳng lẽ nói thằng Đức “khủng” lắm, một mình làm sao chịu nổi chứ, phải có hai, ba người chia sẻ mới được… Nhưng nói ra thì lại ông con ở bụi này, no way!!!
“Con… không biết… Ui… Tới giờ thay tã rồi…” Tâm Đoan “hoảng hốt”…
“Tã của bé Anh cũng ướt hết rồi. Mới thay đây mà…” Thúy Ái cũng “bận rộn”.
“Đâu để mẹ coi… Ui cha… Tã của bé Long cũng ướt hết… Để mẹ thay cho con nha…”
Đến lượt Gia Kỳ tất bật…
Ngọc Quế, Vũ Tuấn Phong nhìn nhau, quay lại, Nancy và Mỹ Chi đã đi ra cửa rồi. Giữa các nàng to nhỏ với nhau thì không sao, nhưng chẳng lẽ nói với mẹ BF mình là hắn “khủng khiếp” lắm, một mình không chịu nổi vì vậy nàng nào cũng tìm cách tránh né.
…
Lẽ ra là Trang đặt nhà hàng ở khu Vieux Montreal để mọi người vui chơi thêm 1 lần trước khi lên đường trở về nhưng Nancy, Mỹ Chi thấy có 3 đứa bé mới sanh chưa được chục ngày, buổi tối gió lớn nên quyết định mở tiệc ngay trong khách sạn… Gần hai tuần nay, shopping và đi tham quan cũng rất nhiều nơi rồi nên không ai có ý kiến gì…
Vừa 7 giờ hơn, Trang và Vero lái hai chiếc xe đưa Duyên, bà nội cùng Loan và đám Cường, Thông Đương, Hoành, Ái Linh đến… Sau một giấc ngủ khá dài, ai cũng phấn chấn diện đồ đi dự tiệc.
Là khách sạn Ritz – Carlton đó, không thể ăn mặc sơ sài được. Cũng như ngồi hạng thương gia trên máy bay vậy, phải chụp hình cho nhiều, “úp” lên mạng để người nhà thấy nhất là bạn bè biết, thật là hãnh diện.
Đối với Cường, Thông, Đương, Hoành, Ái Linh, thuộc tầng lớp bình dân, được đi máy bay ngồi hạng thương gia, qua tận Canada và tới khách sạn 5 sao Ritz – Carton dự tiệc là 1 giai thoại của đời người.
Loan xuất thân từ tầng lớp quý tộc nên đối với nàng Ritz – Carlton không có gì lạ nhưng đối với Cường, Thông, Đương, Hoành, Ái Linh thì khác, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn nhưng khi vừa bước vào trong đã ngẩn ngơ, xúc động, hồi hộp trước vẻ sang trọng như 1 hoàng cung trong tưởng tượng.
Biết mọi người cũng như mình khi mới tới. Ngọc Hân, Gia Hân, Hồng Phượng, Thanh Thanh, Nguyệt liền dẫn 5 người đi tham quan chụp hình khắp nơi. Hai tiểu la lỵ đã quyết định tạm thời “chưa tính sổ” với anh Đức, chờ về tới bển sẽ cho anh Đức “biết tay” nên tạm thời hắn được yên ổn.
…
Khách cũng chẳng có ai lạ… Đều là người nhà, nói nào ngay chỉ có đám người Nathalie Nguyên, Gilles Laforest, Georges Toth, Michelle Germain là khách, họ cùng nhau tới, trên tay ai cũng mang quà cho các em bé…
Cường, Ái Linh, Hoành có trình độ ngoại ngữ không tệ, Thông, Đương cũng như Đức tổng, tiếng được tiếng mất nhưng không sao, đã có Hoành và Ái Linh hoặc Cường đi kèm.
Đức Tổng thì bên cạnh lúc nào nếu không phải Tú Nhi, Tuyết, Yến thì có Ngọc Lan, Gia Kỳ hoặc Thụy Vũ, Đồng Giao, Thanh Nhã, Hồng Phượng thay phiên thông dịch. Hai tiểu la lỵ, Duyên thì Vero lúc nào cũng bên cạnh… Mỹ Chi, Nancy dĩ nhiên là cùng bàn với Quế và Tuấn Phong… Tiệc sắp bắt đầu nhưng vẫn còn hai chỗ trống…
Thấy Tú Nhi liếc Quế rồi nhìn mình, Đức nhún vai… Nàng đã mời, hắn cũng mời… Giang Ngọc Hoa vẫn không chịu tới, đành chịu thôi.
Trong mắt Giang Ngọc Quế đượm buồn, lần này nàng rời Canada, có thể trở lại hay không thì chỉ nhờ phép màu, dù sao cũng là hai chị em, Quế cũng muốn gặp Ngọc Hoa, rất có thể là lần cuối nhưng không phải muốn là được.
Cuối cùng Ngọc Hoa cũng đã xuất hiện ngay cửa, không thấy Trịnh Toán mà chỉ có 1 mình… Tay cầm lỉnh kỉnh quà… Nancy, Tú Nhi vội đứng dậy cùng hắn ra đón tiếp…
“Có một mình à…” Không thấy Trịnh Toán, Đức nhìn dáo dác ra cửa.
“Không cần nhìn nữa, tôi đi 1 mình, từ nay ung dung tự tại, nà, có chút quà cho con cậu…” Ngọc Hoa đưa 3 gói quà qua tay hắn nhưng Nancy đón lấy.
Hi hi… Thay mặt má các đứa nhỏ… cảm ơn nhiều… Mời vào trong… Nancy đưa tay mời… Ngọc Hoa hướng về bàn Ngọc Quế, Tuấn Phong đang ngồi, đi tới.
“Chi Hai… anh Phong…”
“Tới rồi à, ngồi xuống đi… sao không thấy dượng ba… Không cùng đi sao?” Thấy em gái tới, ánh mắt Ngọc Quế lóe lên vẻ vui mừng, chỉ ghế bên cạnh.
“Đã khá lâu không gặp… Cô khỏe chứ… Ông xã đâu rồi…” Biết Ngọc Hoa thuộc loại chằn ăn trăn quấn, Tuấn Phong mỉm cười, gật đầu chào, thăm hỏi xã giao.
“Game over rồi… Bây giờ ung dung tự tại…”Ngọc Hoa nhún vai, phất tay, kéo ghế ngồi xuống, nhận thấy đám Nathalie Nguyên, Gilles Laforest, Georges Toth, Michelle Germain đang ngồi cách đó không xa… Trước đây đã từng là 1 trong cao tầng của S, V, L nên nàng vẫy tay chào.
Mọi người nhìn nhau… Trong đầu có cùng ý nghỉ… Giang Ngọc Hoa này thật đặc biệt, Trịnh Toán không phải là chồng à? Sao búng tay một cái miệng nói “game over” là đường ai nấy đi?
“Hoa… Chắc em cũng biết rồi, chị về bển sống chuỗi ngày còn lại, không biết được bao lâu, em ở lại 1 mình phải tự biết lo cho bản thân mới được.”Quế lắc đầu.
“Chị Hai… Đừng có hủ lậu quá mà… On vit au jour le jour (Ý nói mình sống được ngày nào hay ngày nấy)… Lo lắng làm gì, nhìn chị kìa, còn anh Phong nữa… Hai người nha, sống rất đạo đức, chừng mực, bây giờ thì sao? Chị thì sắp “game over”rồi. Aiz… Còn anh nha anh Phong, bấy lâu nay nuôi con cho người ta về già thì lủi thủi 1 mình… Chivas with ice please my handsome man!!”
Giang Ngọc Hoa thao thao bất tuyệt “dạy đời”chị mình và Vũ Tuấn Phong, vừa lúc phục vụ trẻ tuổi đẹp trai tới, nàng ngẩng mặt lên, nháy mắt với gã, gọi ly rượu Whisky Chivas… Cử chỉ vô cùng phóng khoáng…
Vũ Tuấn Phong giả đui, Nancy, Tú Nhi, Mỹ Chi, Gia Kỳ, Ngọc Lan giả điếc, trước mặt Ngọc Quế… Ngọc Hoa là dì của hắn, vậy thì là “trưởng bối”… Ngày mai về rồi, nhiều chuyện làm gì, im lặng tốt hơn…
Biết nói thêm cũng dư thừa, Quế nhẹ lắc đầu… Thôi thì kệ đi. Dù sao Ngọc Hoa cũng gần 40 rồi, đâu phải là con nít…
Ngay lúc này Loan tay cầm ly rượu, mỉm cười bước tới… nãy giờ cùng Tú Nhi ngồi tiếp đãi, chuyện trò với đám Nathalie Nguyên, Gilles Laforest, Georges Toth, Michelle Germain. Lúc Ngọc Hoa vừa xuất hiện, Loan đã để ý, bây giờ đến chào hỏi.
“Khụ… Khụ… Khụ… Để tôi giới thiệu nha… Hai người chắc cũng đã gặp qua rồi… Đây là Dương Hồng Loan, Phó Tổng Giám đốc của Đức lập, bây giờ tạm thời phụ trách công việc Tổng Giám đốc của S, V, L và Sources…”
“Hi hi… Đã có gặp qua nhưng chưa có dịp nói chuyện nhiều… Đức tổng có nói nhiều về cô…” Loan đưa tay ra.
“Vậy sao, chắc là không có lời gì tốt đẹp…” Ngọc Hoa đứng dậy, đưa tay… Hai người bắt tay nhau. Miệng cười vô cùng thân thiết…
“Hi hi… Đức tổng hiếm khi nói tốt về ai… Ngay cả tôi cũng thường bị phê bình, chê bai, bài xích nhưng tôi cứ để ngoài tai… Không để ý tới, cũng không chấp nhất… À, nè… Trong thời gian sắp tới, tôi tạm thời ở đây làm việc, rảnh rỗi mình hẹn nhau ra ăn cơm, trò chuyện. Tôi thật là coi trọng kinh nghiệm của cô…” Loan hàm súc đẩy đưa… Liếc nhìn hắn.
“Sure… Anytime…”Trong phút chốc, Ngọc Hoa nhìn Loan, cảm thấy rất thuận mắt… Chỉ cần bất cứ ai nói không tốt về hắn là nàng cảm thấy có cảm tình.
“Á đù… Nói gì kỳ vậy?”
Nghe Loan nói… Đức sửng sốt chợt có người thúc hông… Là Tú Nhi… Nàng kề tai nói nhỏ.
Hi hi… Phó Loan chà đạp anh là muốn lấy lòng Ngọc Hoa đó anh khờ…
“Vậy sao… Phó Loan thiệt có cách ha…” Nghe Tú Nhi nói, Đức sửng sốt 1 giây, sau đó bừng tỉnh…
Thì ra là vậy… Giỏi thiệt, lấy mình làm đối tượng phê bình, bài xích… Hắc hắc, có lý lắm… Mụ Ngọc Hoa này ghét mình như vậy, nghe Loan chà đạp mình thì khoái lỗ tai là cái chắc rồi.
Loan đúng quả thật là có cách… Suốt cả buổi tiệc, nàng và Ngọc Hoa chuyện trò rất tương đắc như tri kỷ gặp nhau…
“Má Quế… Something is wrong…”
“Hi hi… Chuyện gì?” Quế bật cười, mọi người đang ngồi cùng bàn đều bật cười khi nghe cụm từ “má Quế” của hắn nhưng nghỉ cũng phải để phân biệt “má Nhàn” và “má Quế”…
Hình như Dì Hoa và Phó… À không… Loan Tổng là hai chị em mới đúng…
“Ha ha hi hi…”Mọi người bật cười… Biết hắn nói đùa nhưng hình như rất có lý… Ngọc Hoa gặp Loan thì như “trúng đài”… Chuyện trò như bắp rang, chẳng biết hai người nói gì nhưng thỉnh thoảng liếc ông Đức, cười đắc ý…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 3 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 08:39 (GMT+7) |