Đụ nhiều dĩ nhiên là tốn sức, cần bồi bổ… vừa mới ăn Pizza xong lại cảm thấy đói nên khi biết Ngọc chờ tại nhà hàng xứ Hàn… dỉ nhiên là Đức chịu rồi… Korean BBQ cũng là món ăn khoái khẩu…
– “Chị Ngọc à… bỏ ông xả ở nhà mình… không có vấn đề sao”… Đức nheo mắt nhìn Ngọc cười ám muội…
– “Vấn đề gì? Nhiều chuyện…”Ngọc “trừng” mắt “mắng”… trong thâm tâm cũng có ý đồ… dự tính là sau khi bàn chuyện của Du xong… rủ rê Đức đến chỗ nào đậu xe lại… cùng nhau… mấy lần trước Đức cũng đã từng đụ nàng trong xe…
– Có chuyện gì muốn nói à? Có phải chuyện của ông Du không?
– “Sao cậu biết? Hay vậy?” Ngọc trố mắt…
Thật ra Đức cũng đoán biết phần nào… Du là anh họ của chồng Ngọc, dỉ nhiên muốn thông qua Ngọc để móc nối quan hệ rồi… nhất là hiện nay… ai cũng muốn vận động chạy chọt cho hai cái vị trí nóng bỏng kia…
Nancy đã từng nói… “nước trong thì không có cá… nhân vô thập toàn”… không có ai hoàn hảo chỉ cần đừng quá đáng và trung thành là được… Ngọc cũng vậy mà… hám lợi nhưng cũng có chừng mực, năng lực làm việc không tồi và độ trung thành cũng đáng khen… ít ra cho tới bây giờ…
Muốn phát triễn thế lực, điều kiện đầu tiên là phải có đầy đủ nhân lực… thu nạp, quan sát… không được thì đá ra ngoài… đó là chiến lược hiện nay… vì vậy nó mới chi tên Du nầy một cơ hội…
– “Dể thôi mà… có phải ông ta muốn được đề bạt không? Hihihi…” Đức cười… mọi việc điều đúng như đã nghỉ…
– “Vậy… vậy cậu nghỉ sao? Giúp một tay được không… hắn… hắn có thể chi…”nói đến đây Ngọc nhìn quanh như sợ có ai nghe… nàng đưa lên hai ngón tay…
Đức hết hồn… 2tỷ… Quyên hồi sáng nầy cũng muốn biết giá… thì ra hai vị trí này đáng giá như vậy… cũng phải… sẽ mau chóng lấy vốn lại thôi…
“Tiền… ai lại không ham… nhưng tiền này không thể lấy… chúng ta cần sự trung thành… chị hiểu chứ?” Đức nghiêm giọng…
Ngọc sững sốt… là 2 tỷ đấy… nhưng nghe nói cũng có đạo lý… nếu bây giờ lấy 2 tỷ bỏ túi… người ta khó mà trung thành a… không phải “thụ ân” mà là “giao dịch” vì dùng tiền mua…
Ngọc tiếc hùi hụi… nhưng tiếp đó, Đức nói thêm 1 câu khiến lòng nàng nở hoa…
– “Chị làm gì tùy chị… miễn đừng quá đáng là được rồi… hihihi…”. Đây là “sách lược” nước trong thì không có cá… cũng phải cho người của mình “chấm mút” chút đỉnh… nếu không thì ai sẽ chịu làm việc cho mình đây?
– “Hiểu rồi… nà ăn đi…”Ngọc phục vụ chu đáo… gắp một miếng thịt nướng bỏ vào chén Đức… miệng cười tũm tĩm nghỉ bụng: “Thằng cha Du sẳn sàng chi 2 tỷ… mình”đớp” 5 trăm triệu lão sẻ cảm động rơi lệ… hihihi… tâm trạng vui vẻ… mắt liếc Đức lòng rạo rực…
– Còn nửa… cái vụ Công ty môi giới bất động sản… giấy tờ cũng nên xúc tiến mau lẹ một chút…
– “Thì người đẹp Ngân của cậu cũng phải đến gặp chị mới được chứ…” – Ngọc ‘gừm’… trong bụng có chút ganh tỵ.
– “Ừm… phải phải… nà… ăn đi… ăn xong đi một vòng hóng mát…” Vừa nói vừa liếc nhìn vùng núi đồi trước ngực nàng… cặc trong quần lại ngóc đầu rồi…
…
Người xưa có nói ăn uống no nê… liền động cởn… dĩ nhiên rồi… bên cạnh là người đàn bà vú to mơn mởn, lại là gái một con trông mòn con cặc…
Không nứng cặc là người không bình thường… huống chi trời sinh Đức bản tánh thích làm gian phu… thích đụ vợ người ta… thích được vợ người bú cặc mình…
Đức chạy xe đến gần phi trường Trà Nóc… kiếm chỗ ngừng xe… không tắt máy… trời bên ngoài không nóng nhưng trong xe cửa đóng… cần phải có máy lạnh…
Không phải là lần đầu… không cần phải màu mè… nói chuyện trên trời dưới đất… Cả hai ra phía sau xe… hối hả cởi quần áo ôm nhau hôn hít…
– “Khoan… đưa chai nước đây… thêm vài miếng khăn giấy…” Ngọc ngượng ngùng lí nhí… muốn làm sạch chỗ đó trước…
Ánh đèn đường soi vào… cặp vú Ngọc trắng ngần dưới ánh sáng mờ mờ trông thật mê hồn… người nàng có da có thịt, đẫy đà… cặp mông tròn trịa…
Màn dạo đầu trước đã… Đẫy Ngọc nằm xuống, đút cặc vào miệng đồng thời cũng áp miệng vào giửa hai đùi nàng…
Bên ngoài là tiếng côn trùng… bên trong xe là tiếng lưởi bú mút liếm láp pha lẩn với tiếng rên rỉ… Đàn bà á đông không thích cỡi ngựa thật… nhưng đàn ông làm ngựa thì rất thích cởi… Ngọc nằm úp sát người trên mình Đức… mông nhấp nhô lên xuống càng lúc càng nhanh… vừa hôn môi đá lưỡi… nàng vừa nhấp mông vừa so sánh… tối hôm qua nhấp trên mình chồng mấy cái chồng liền phun… bây giờ nàng nhấp, sàn mông qua lại… Đức vẫn “bình chân như vại”… lại còn từ dưới nắc lên… thiệt sướng…
Cũng không ai để ý đến chiếc xe thỉnh thoãng rung chuyển từng đợt… dù có để ý tiến gần đến xem cũng không thấy gì… bên trong tối đen… thỉnh thoãng có tiếng cười rúc rích…
…
– … Chào anh Du… anh đến Cờ đỏ có việc à?
Buổi sáng, đi ngang qua văn phòng của Bí thư thấy Du đang ngồi một mình trên hàng ghế chờ đợi… Hoa ngạc nhiên… “hắn làm gì ở đây vào giờ này?”. Hoa biết Du là Phó Chánh văn phòng huyện Phụng Hiệp, hai người đã gặp nhau nhiều lần trong các buổi hội thảo ở thành phố… sự hiện diện của Du trước văn phòng Bí thư huyện Cờ đỏ khiến Hoa hiếu kỳ…
– “Chị Hoa… xin chào… ừm… tôi hôm nay đến gặp Bí Thư có chút việc…” Du mĩm cười e dè… người đàn bà này là đối thủ cạnh tranh… Du cũng nghe tin đồn rộ lên… tối hôm qua khi nghe em dâu họ nói Đức đã dàn xếp cho Du một cuộc hội kiến với Bí thư Kiều Nga sáng nay… hắn không kìm được sự kích động… Đã “nghiên cứu” về Trần Đức nhiều lần… Du tin tưởng mình đã đặt cược đúng chỗ…
– “Bí thư gần 9 giờ mới đến… anh cứ ngồi chờ nhé… cũng sắp đến giờ rồi… hihi… tôi mang cho anh ly cà phê hay ly trà nhé…”Thu Hoa trong lòng nghi hoặc nhưng ngoài mặt niềm nở, nụ cười rất tươi…
– “Cám ơn chị… haha không dám phiền chị…” Du lễ phép đáp lời…
– “Vậy anh tự nhiên nhé…” Thu Hoa nhoẽn miện cười… vừa quay lưng bước đi… nụ cười trên môi liền tắt… nàng có cảm giác tên Du xuất hiện gặp Kiều Nga hình như có liên quan đến vị trí Phó Chủ tịch huyện… Hoa nhanh chóng đi đến văn phòng Hiếu…
– “Chị Hoa… Chào chị…”Thư Ký Lập đang ngồi sắp xếp hồ sơ trên bàn, vừa thấy Thu Hoa liền đứng lên chào rất cung kính… Lập cũng nghe tin đồn Thu Hoa sẽ trở thành Phó Chủ tịch huyện, vì vậy đã cung kính nay càng cung kính hơn, hắn nghiêng người cúi chào gần như 90 độ…
– À… Thư Ký Lập… Chủ tịch Hiếu đã tới chưa?
– Dạ… Chủ tịch vừa đến… để em thông báo…
– “Không cần đâu…”Hoa khoát tay… trực tiếp đến mở cửa bước vào… cố ý cho Lập biết nàng rất thân với Hiếu… không cần phải trải qua thủ tục “bình thường” như mọi người khác… Dỉ nhiên là Lập cũng biết rồi… mấy ngày nay thiên hạ xầm xì rằng “con Hoa” kia đã chịu cởi quần cho Phó Chủ tịch huyện Hiếu đụ rồi…
Hiếu đang ngồi suy nghỉ hôm nay phải tìm Chủ tịch tỉnh Phu nhân xin giúp một tay mới được… hai ngày nay có tin đồn rộ lên Thu Hoa và tên Tú Toàn sẽ đảm nhiệm hai vị trí của Phạm Bá Thành và Bùi Thế Hiển…
Hiếu biết Thu Hoa và Tú Toàn ở sau lưng dở trò… muốn lợi dụng tin đồn để thúc giục hắn đây mà…
Thật ra người giở trò không phải là Thu Hoa mà chính là Tú Toàn…
Phó Trưởng CA Tú Toàn huyện Cờ đỏ bề ngoài xấu xí có vẻ ù ù cạc cạc… có thể nói là “Vỏ đại Lang” thời hiện đại… nhưng tâm cơ rất sâu… Trong lúc điều tra… gả nghi ngờ cái chết của Hiển và Tín ít nhiều liên quan đến Thu Hoa… nên âm thầm làm việc… rúc cục gả cũng có được chứng cớ quan trọng… Toàn liền hiểu đây là lý do Hoa trước kia cao cao tại thượng, thình lình chịu cởi quần cho gả đụ… Hoa muốn lợi dụng gả để che dấu…
Toàn vớ được cái lồn thơm của mỹ phụ… ai chết là chuyện của họ… đem chuyện ra ánh sáng gả đâu có được cái gì…
Đối với Toàn, Hoa là người đàn bà tuyệt vời… gã tình nguyện cho Hoa lợi dụng, miển là được Hoa chìu chuộng cho đụ là gã đã mãn nguyện rồi… nhưng sau khi mọi chuyện “êm xuôi”… Toàn nhận thấy Hoa muốn “qua cầu rút ván”… mỗi lần gả muốn đụ… nàng luôn tìm cách lánh né, Toàn lại tình cờ khám phá Hoa cùng Phó Chủ tịch Hiếu có quan hệ “thân thiết”…
Toàn liền gián tiếp uy hiếp… nếu Hoa không chìu gả… sẻ tự gánh lấy hậu quả… Hoa liền “nhu mì” ngày nào cũng cho Toàn đụ thoải mái… lại còn hứa hẹn vận động với Hiếu để đề bạt Toàn vào vị trí Trưởng CA…
Toàn liền tung tin đồn… nếu Hiếu thật sự có khả năng như Thu Hoa đã nói… vậy tin đồn sẽ thành sự thật… là chuyện tốt, ngược lại Hiếu sẻ bị bẻ mặt… Tú Toàn muốn độc chiếm Thu Hoa… nàng là của gả… không thuộc về ai khác…
– “Sáng nay em vừa thấy Bí Thư tiếp tên Khánh Du trong văn phòng…”Thu Hoa ngồi xuống ghế, nét mặt sa sầm…
– “Khánh Du? Ai vậy?” Hiếu ngẩn ra…
– Phó Chánh văn phòng Phụng Hiệp…
– Ừm… rồi sao? Có liên quan gì?
– “Em thấy hình như hắn cũng đang vận động cái vị trí của Phạm Bá Thành… nếu không hắn đến đây làm gì?” Hoa có vẻ không vui đáp…
– “Hahaha… nếu muốn vận động thì cũng phải vận động ở cấp thành phố hoặc tỉnh ủy… gặp Bí Thư làm gì? Em đa nghi quá rồi…”Hiếu cười chế nhạo… So với Chủ tịch tỉnh phu nhân cũng là Giám đốc sở xây dựng Tỉnh thì Bí Thư huyện chưa đủ cân lượng để ảnh hưởng đến vị trí của Phó Chủ tịch huyện…
– Nghe thì có lý… vậy khi nào có tin tức vậy?
– Không gấp được đâu… Thành ủy còn phải họp bàn, rồi đưa lên Tỉnh… nhanh lắm cũng 5 hoặc 10 bửa… yên chí đi… chuyện đâu còn có đó… mấy cái chuyện này không gấp được đâu… hahaha… ra ngoài làm việc đi…
– Vậy được… chờ thêm vài bửa nửa… em ra ngoài làm việc…
Nghe Hiếu trấn an… Hoa cũng thấy có lý nên an tâm phần nào…
Hoa cũng không ngu… thừa biết tin đồn nổi lên là do “Vỏ đại Lang” dở trò sau lưng… muốn tạo ra một “chuyện đã rồi”… gia tăng sức ép cho Hiếu… cũng tốt… hiện nay cả huyện Cờ đỏ, hầu như ai cũng biết nàng và “Vỏ đại lang” là người của Phó Chủ Tịch Hiếu… nếu hắn không làm tin đồn biến thành sự thật… mặt mủi hắn sẽ để đâu? “Vỏ đại lang” quả nhiên cao tay…
Nghỉ đến đây sắc mặt Hoa nghiêm lại… khi mọi chuyện đâu vào đó… nhất định phải làm cho tên này biến mất khỏi thế gian… Thu Hoa mình chỉ có thể uy hiếp người khác… không thể để người khác uy hiếp…
Trong lúc này, Ngọc Như cùng Kiều Nga vừa bước vào… tuy Du chưa lần nào gặp, nhưng vẻ uy nghi toát ra từ người Kiều Nga khiến hắn cũng đoán biết… liền bước tới trịnh trọng hơi nghiêng mình theo lễ tiết.
– Bí thư… xin chào… buổi sáng tốt lành… tôi là Trần Khánh Du…
– Ừm… đã tới rồi à… Ngọc Như… đem hai tách trà vào phòng… Chánh văn phòng Du… ông đi theo tôi…
…
Du khúm núm đi theo Kiều Ngân…
– “Ngồi đi…” Kiều Nga quan sát Du… Đức nói người này lanh lẹ… có thể thử… sau này nếu thấy được thì giữ còn nếu không thì “đá” đi… trong lúc này chỉ có thể là như vậy…
Du ngồi nửa mông trên ghế… dáng điệu khúm núm… đối diện nữ Bí Thư này, hắn cảm thấy nhiều áp lực…
Ngọc Như đem vào hai tách trà đặt lên bàn… Du nhìn Ngọc Như gật đầu coi như chào miệng lí nhí “cám ơn”… Ngọc Như mĩm cười gật đầu… lui ra ngoài khép cửa…
– “Phó chánh văn phòng Du tự tin có thể đảm nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch huyện?”
– “Thưa Bí Thư… nếu được giao phó trọng trách… tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức mình để hoàn thành tốt nhiệm vụ…”Du được hỏi, liền ưởn ngực trả lời theo bài bản…
– “Ừm… nhà ông hiện nay ở Phụng Hiệp… làm việc ở đây cũng khá xa… nếu được trao trọng trách… tốt nhất là dọn về đây…”Kiều Nga cười…
– “Tôi còn độc thân… một thân một mình… một cái va li là xong”… Du kích động…
– Vậy được… tôi sẽ hội ý với Thành ủy… ông về chờ tin…
Du sửng sốt… vậy là xong rồi? Hắn đã chuẩn bị cã mấy chục… thậm chí cả trăm câu trả lời “khuôn khổ”… vị Bí Thư chỉ hỏi có hai câu…
– “Ông yên chí về chờ tin tốt… sau này chúng ta sẽ hợp tác… tôi không cần khách sáo màu mè, tôi cần hành động… ông hiểu không?” Kiều Nga trực tiếp… đúng như vừa nói… không màu mè chút nào, hôm nay tiếp Du chỉ là nhìn một cái theo “thủ tục”… thật ra Đức muốn người này thì là người này đi…
– “Dạ hiểu… hiểu được… vậy tôi xin phép cáo từ”… Du khúm núm đứng lên chào ra về… Trong quan trường… Bí thư quản lý nhân sự… Chủ tịch quản lý kinh tế… lời “nhận xét” của Bí thư rất có trọng lượng đối với Thành ủy… vị Bí thư này có thái độ tự tin quyết đoán như vậy, chỗ dựa chắc cũng không tầm thường… nghỉ tới đây Du bừng tỉnh… Trần Đức và vị Bí Thư này phải là người cùng phe rồi… vậy có nghĩa là coi như 9 phần nắm chắc… coi bộ ngày mai gom sẵn 5 trăm triệu được rồi… không được… bãy trăm rưỡi triệu đi… quan trọng là đứa em dâu họ thích là được…
Dư âm thầm tính toán… Phó Chủ tịch huyện… trừ tiền hiếu kính cho lãnh đạo… mỗi năm bỏ túi không dưới 2 tỷ… mai này cuộc đời tươi đẹp rồi…
…
– Xin chào… lần đầu tiên chúng ta gặp nhau… hahaha… không biết phải xưng hô thế nào…
Lần đầu tiên gặp Chủ tịch tỉnh phu nhân… Đức quả thật không biết phải xưng hô như thế nào… “dì Tư”? Cũng có thể nhưng chưa phải lúc… cái đó còn tùy thái độ của bà ta… “cứng” hay “mềm”…
– “Nếu cậu đã gọi Tố My là ‘dì’ thì cứ gọi tôi một tiếng ‘dì Yến’ hay ‘dì Tư’ nếu cậu không ngại…”
Yến bình thản nói đồng thời âm thầm quan sát người thanh niên trước mặt… năm ngoái, đứa con trai mình đã “đụng chạm” với tên này một lần… Là chuyện nhỏ của giới trẻ… Yến không vì vậy mà ghi thù… hơn nửa chuyện đã lâu rồi…
Hôm nay Yến đến đây với mục đích khác… cái USB kia quá nguy hiểm… sức uy hiếp quá lớn… phải tìm cách thuyết phục thương lượng để lấy về bản gốc… nhưng làm sao biết đó là bản gốc đây? Yến còn có một mục đích thầm kín khác… Tố My nói hắn rất “khủng” và dai sức… cái này làm Yến hiếu kỳ, rạo rực…
Tố My đứng bên cạnh… lúng túng… không biết đi hay ở…
– Vậy được… Dì Yến… Dì Tố My… có muốn uống gì không? Ở đây có đủ hết… bia rượu, nước cam…
– “Nếu cậu có… một ly Chivas Regal với nước đá… tôi quen uống thứ này… còn nếu không… một ly nước cam được rồi…” Yến theo thói quen nói cái sở thích của mình… sực nhớ không nghỉ rằng ở đây có Chivas Regal nên thêm vào nước cam…
– “Hihi… Dì Yến cũng thích Chivas Regal à… không có 25 nhưng có 18… Dì Tố My… cũng uống 1 ly ha…”Đức được dịp khoe khoang kiến thức về rượu… được Nancy và Loan chỉ điểm ít nhiều lối sống trưởng giả nên thường hay mua sắm những thứ “xịn” để hưởng thụ…
– “Chivas Regal 25 không dễ có đâu… không ngờ cậu cũng sành điệu…”Yến cảm thấy vui vẻ… không ngờ “nhóc” này cũng sành điệu ha… không khí vì vậy có chút thân thiện hơn…
– “Cậu nha… hôm kia chỉ mời tôi nước cam…” Tố My “bất mãn” kháng nghị nhưng lời vừa nói ra cảm thấy không ổn liền im miệng… hơi ngượng ngịu khi nhớ lại hôm kia…
– Hihi quên… nà hôm nay bù lại Dì uống nhiều một chút là được rồi…
…
– “Cậu Đức à… để Dì Yến nói thẳng nha… cái USB đó… bản gốc… cậu có thể đưa lại cho chúng tôi không… có điều kiện gì cậu cứ nói… cậu cũng biết đó… ngày nào không có được bản gốc… tôi thật không yên tâm…”Yến đưa ly lên mũi, hít một hơi… hớp một chút rượu, chép chép lưởi chậm rãi nói…
– Đã nói với Dì My rồi… bây giờ có đưa ra bản gốc… hai người cũng không tin mà phải không… cũng phải chịu thôi… còn chuyện sợ uy hiếp đòi hỏi này đòi hỏi nọ thật ra không cần sợ đâu… Đức không có ý định đó…
Nói tới đây, nó nhìn Tố My cười cười khiến bà cảm thấy ngượng ngịu… nhớ lại hôm trước hoàn toàn khuất phục trước dâm uy của hắn…
– Điều kiện thì không có… yêu cầu chỉ có một… cái USB cũng chỉ có một… tin hay không tùy hai người…
– “Yêu cầu? Yêu cầu gì?” Yến nôn nóng hỏi…
– Hihi… cái USB kia… Đức coi qua nhiều lần rồi, sở thích của hai dì… tôi biết… nên có ý định là nếu có thể…
Đức đứng lên thản nhiên cởi quần áo… trong phút chốc cặc nó sừng sững đong đưa qua lại…
– “Chúng ta threesome… có vậy thôi… hihihi… Đức vào tắm… nếu hai dì thấy thích thú thì cùng vào… nếu không… cái USB để trên bàn kìa… cứ lấy rồi ra về…” nói xong nó thản nhiên đi vào phòng tắm, mở nước, leo vào bồn… dựa lưng vào thành bồn… miệng cười đểu…
Khi thấy Đức ngang nhiên thóat y trước mặt hai người… Yến sửng sốt… “Tố My đã có nói qua, cặc tên này rất ‘khủng’ nhưng tai nghe không bằng mặt thấy… không ngờ còn hơn sự tưỡng tượng trong đầu… cặc bọn tây đen cũng chưa chắc được như vậy…”
Yến cảm thấy rạo rực… “hèn chi con Tố My này bị hớp hồn… cứ ngơ ngơ ngáo ngáo ra… nhưng tên nhóc này đạo đức giả mà… cái gì không có điều kiện, mà là yêu cầu… khác nhau sao? Mình không chịu có được không? Nhưng tại sao lại không chịu… mất mác gì chứ? Hai ba năm nay tốn tiền mới có bọn nhóc đụ bây giờ có thằng nhóc ‘hàng khủng uy hiếp’ đòi đụ tay ba… thật là đúng ý mà…”
Nghỉ vậy Yến không chần chừ, đứng lên cởi quần áo… thấy Tố My còn đang lừng khừng, Yến cười giục… “mầy sao? Tao không ngại đâu nếu mầy muốn”thị dâm” lúc tao với hắn làm… mầy nhìn… lúc mầy với hắn làm… tao nhìn… không biết hắn chịu nổi tao với mầy không? Hihi… nét mặt dâm đãng, ánh mắt dục vọng lóe lên… Yến lỏa lồ bước vô phòng tắm…
“Thị dâm?” Tố My cảm thấy người như phát sốt… ngồi coi hai người… đụ nhau… thiệt là kích thích, nghỉ tới đó thôi, phía dưới liền ẩm ướt… không kìm được dục vọng… cũng đưa tay cởi quần áo…
– “Cậu nha… có chịu nổi không đó? Đừng làm hai bà già này thất vọng nha”… Yến leo vào bồn tắm… ngồi xuống không chút do dự cầm cặc Đức vọt lên vọt xuống… giọng nói đầy lẳng lơ dâm đãng… nó nói coi cái USB nhiều lần rồi vậy chẳng cần khách sáo màu mè, đạo đức giả làm chi… bà bị “uy hiếp” mà…
– Hahaha… chỉ sợ hai dì làm tui thất vọng thôi… hihihi… Dì Tố My… sao đứng đó? Muốn coi hả? Hahaha được được… khi nào thấy hứng thú thì tới nha… sâu vô chút nữa đi…
Yến đã không dằn được cơn thèm khát đang nổi lên mãnh liệt… cúi xuống há miệng ngậm cặc khủng kia vào… đầu gục gặc… mới được mấy cái nghe Đức nói “sâu chút nửa đi”… chưa kịp phản ứng liền cảm giác có bàn tay ví đầu mình sát hơn… lúc trước bà “nuốt” lút cán cặc mấy tên nhóc kia chẳng thấy hề hấn gì, bây giờ vừa sâu vào một chút cổ họng như có cái gì chận lại khiến Yến như muốn nghẹt thở… cũng may Yến vẫn “chịu” được… không phải ho sặc sụa…
Tố My mê ly nhìn chị Tư tham lam bú mút… cặp vú bị hai tay Đức thô bạo nhồi bóp… bà thấy rõ chị Tư hai mắt si mê… Tố My hiểu cảm giác bây giờ của chị Tư… không phải ngày hôm kia bà cũng như vậy đó sao?
Từ lúc hồi xuân… Tố My thèm khác tình dục mãnh liệt… đạo đức gia đình, địa vị gia tộc càng đè nén thì sự thèm khát càng nung nấu chính vì vậy đã có một ngày bà đã dằn không nổi khi biết được người bạn thân, chị Tư đã vượt ra ngoài khuôn khổ, đã cùng trai trẻ đụ nhau…
Nếu chị Tư đã có thể thì tại sao bà lại khổ sở thèm khát? Thế rồi Tố My và chị Tư “đồng hành”… với sự “giúp đỡ” của Trúc… hai ba năm nay rồi cứ như thế…
Nhưng thú vui xác thịt do bọn nhỏ đem lại chỉ giảm bớt chứ chưa thật sự thỏa mãn khát vọng thầm kín… cho tới ngày hôm kia… Đức là người đầu tiên đem đến sự tột cùng của khoái lạc… Tố My mê mệt định “ém” để hưỡng thụ một mình nhưng cuối cùng cũng phải “chia” với chị Tư… làm người phải có đạo nghĩa a… cũng chính vì làm người có đạo nghĩa mà Tố My đã khám phá sự kích thích của “thị dâm”… không ngờ khi nhìn người ta bú, sờ mó nhau… phía dưới bà ướt đẩm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 1 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 27/11/2020 06:39 (GMT+7) |