Đang lúc này chuông di động kêu vang… Là Thụy Vũ… sao sớm vậy? Đầu nghỉ tay bắt máy miệng ba hoa…
– Hello cưng… sao sớm vậy? Nhớ anh hả?
– “Anh nha… đúng là vô lương tâm… sao không gọi em hả?” Giọng Thụy Vũ “oán giận”…
– Ha ha… Tầm bậy… tầm bạ… mới nhận chức liền bị người ta chơi đểu… cũng may anh thần thông quảng đại hơi lại… ha ha… ây da… nói trong điện thoại không hào hứng… hay là tối mai ra ăn cơm… sao hả?
– Tha cho anh… sáng mai gọi em… không gọi là biết em…
– Ừm… được… được… sáng mai gọi em… à nè… hết đau rồi chứ…
– “Đồ dâm tặc… chỉ nghỉ tới chuyện đó thôi…” Tiếng Thụy Vũ nũng nịu… rõ ràng cô nàng trong lòng đang rào rạt xuân tình… nhưng miệng thì “mắng nhiếc”…
– Ha ha… thì phải coi là dâm với ai chứ… ok… mai anh gọi em…
Xe vừa vào khuôn viên UBND xã… đồng hồ mới hơn… 7 giờ… Đức sửng sốt… Ngoài Bác bảy… Hòa, Định là hai người tới sớm nhất… còn có rất nhiều người… là chuyện gì nữa đây? Nhưng sau đó yên tâm… nét mặt của hai người Hòa. Định rất vui vẻ…
– “Chủ tịch… Buổi sáng tốt lành”… Hòa, Định hôm nay ăn mặt trang trọng một chút… cung kính chào…
– “Ha ha… Good morning… Đêm qua các vị ngủ ngon chứ?” Chủ tịch Đức ra vẻ mình am tường anh ngữ… hù người một chút cho oai thôi… Ậy… coi vậy mà Hòa. Định cũng thầm khâm phục… Chủ tịch trẻ tuổi tài cao… cái nào cũng giỏi hơn người…
Thấy đám người lạ cười cười, ánh mắt thân thiết nhìn mình… Đức lấy làm kỳ quái…
“Ha ha… Các vị… đây là Chủ tịch của xã Đông Phú mình… Chủ tịch xã… xã Đông Phú mình có 6 ấp… đây là các Trưởng và Phó ấp… Hôm nay họ đến để mời Chủ tịch xuống địa phương để chỉ đạo công tác…” Hòa vừa giới thiệu vừa nhìn đám người Trưởng, Phó các Ấp… thầm nguyền rủa vì sự tráo trở của đám người này…
Số là hôm Đức đến nhận chức… đám này đang xum xoe nịnh bợ ở nhà Lê Quốc Đại… Bọn họ cùng có ý nghỉ… một tên nhóc miệng còn hôi sửa làm Chủ tịch? Đúng là trò cười… chỉ cần Lê Quốc Đại hắt hơi một cái… đủ làm tên nhóc Chủ tịch văng xa 18 ngàn dặm…
Nhưng những diễn biến sau đó khiến họ kinh hãi… Tuy chưa thấy tận mắt nhưng nghe nói cũng đủ hết hồn… nào là Tân Chủ tịch xã… thế lực “siêu khủng khó lường”… Không những hai cha con Quốc Đại mà các lãnh đạo huyện cũng “cụp đuôi làm người”… Kinh khủng hơn nửa là hai cha con Lê Quốc Đại ngày trước ngày sau… rời khỏi thế giới này… một cách…”huyền bí”…
Rồi chỉ trong một đêm… ánh mắt thân thiết của họ đối với “Hoàng tộc nhà Lê” bắt đầu thay đổi… Từ thân thiết biến thành khinh miệt… tìm đủ mọi cách phủi sạch quan hệ…
Chưa hết… lại thêm một chuyện khủng nửa khiến họ đứng ngồi không yên… Không biết từ đâu rộ lên cái tin Huỳnh Đại Gia và bạn bè của Tân Chủ tịch sẽ đến xã Đông Phú xây công xưởng đầu tư… Nghe nói số tiền đầu tư lên tới mấy ngàn tỷ… Đây chính là lý do họ kéo nhau đến đây… hy vọng Ấp họ có phần trong cái bánh ngọt này… Văn Định là người Ấp Phú Hưng, Văn Hòa là người Ấp Phú Thọ… Họ sợ hai người này có lòng riêng… chỉ lo cho Ấp của họ…
– “Chủ tịch xã… xin chào… Tôi là Lương Hữu Tài của ấp Phú Hòa… thiệt ngại quá… hôm cậu đến nhận chức tôi đang ở Thành phố… Hôm nay mới có dịp đến… mời Chủ tịch dành chút thời gian đến Ấp Phú Hòa chỉ đạo công tác… ha ha…” Người đàn ông trạc 40… tự giới thiệu là Trưởng Ấp Phú Hòa… tên Hữu Tài cười chào… vô cùng thân thiết… lại tỏ vẻ tiếc nuối vì không thể tiếp đón ngày đâu tiên Chủ tịch đến xã…
Sau Lương Hữu Tài… các Trưởng, Phó Ấp khác cũng lần lượt đến bắt tay… nói lời khách sáo khiến Đức ngán ngẫm…
“- Chào các vị… ha ha… nhất định… khi sắp xếp xong mọi chuyện… ha ha… nhất định sẽ xuống từng Ấp để tham quan… trao đổi ý kiến… chúng ta cùng nhau công tác…” Đức cũng khách sáo đẩy đưa bắt tay từng Trưởng, Phó Ấp đến phát mệt… đang tìm cách thoát thân… bỗng nghe tiếng Hòa kêu lên mừng rỡ… kích động…
– Chủ tịch xã… ba người bạn đầu tư của cậu tới rồi…
– Hả? Sao sớm vậy?
Ngoài cổng… bên cạnh chiếc Rolls – Royce Cullinan hoành tráng… 3 mỹ nữ đang nhìn Chủ tịch xã trẻ tuổi… miệng điểm nụ cười tươi thật không còn gì tươi hơn… Ba cặp chân thon dài… nước da trắng như trứng gà bóc… cả ba đều mặc quần short trắng… chỉ có màu áo là khác nhau… hồng, xanh, vàng nhạt…
Mọi người ngẩn ngơ… Như say như tỉnh…
– “Đức Chủ tịch… buổi sáng tốt lành…” Giọng Mỹ Chi ngọt ngào êm tai vang lên…
– Buổi… buổi sáng tốt lành…
Rõ ràng càng ngày sức đề kháng của Đức ca càng yếu rồi…
…
– “Ha ha… thật là sớm a…” Sau một khoảnh khắc thần hồn điên đảo… Đức ca “xấu hổ” trở về với thực tại… sực nhớ hôm nay đưa khách đầu tư đi tham quan xã… coi bộ phải sớm có thư ký mới được…
– “Hi hi… Không sớm đâu… Phải tham quan nhiều nơi… mất cả ngày đấy…”Vịnh Hà liếc Đức ca cười quyến rũ…
– “Anh không mau quên như vậy chứ hả? Hôm qua nói rồi…” Bích Hà thấy vẻ mặt “sửng sốt” của Đức ca… nàng không hài lòng… nghỉ hắn không coi trọng… có lẽ quên cuộc hẹn với ba chị em nàng rồi…
– “Hai đứa em sao nói vậy… Có lẽ chúng ta nóng lòng nên đến hơi sớm một chút… Tôi nói có đúng không… Chủ tịch xã?”Giọng Mỹ Chi có vẻ hờn mát…
– “Oan quá mà… nà không thấy sao? Tôi đã cho người triệu tập Trưởng phó ấp trong xã sáng hôm nay đến… để giới thiệu với các vị… ha ha… Còn đang chuẩn bị thì các người tới… không sớm đâu… thật là đúng lúc… nhưng cà phê, trà nước… chút điểm tâm… thì chưa kịp… Anh Hòa… anh Định… mau mau cho người chuẩn bị… ha ha khách đầu tư tới rồi… Các vị… mời vào phòng họp… ngồi chút đi ha… sẽ mau lắm thôi…” Đức Chủ tich thao thao bất tuyệt… mắt liếc Hòa, Định…
– “Có ngay… có ngay… đã căn dặn rồi…” Hòa, Định nghe Chủ tịch nói “cho người triệu tập Trưởng phó ấp trong xã sáng hôm nay đến”… cả hai sửng sốt… tự hỏi:”Ụa… Hồi nào vậy?”… nhưng liền nhanh trí phối hợp… thầm nghỉ ” thật là có tài… có tiềm chất của lãnh đạo… tiền đồ vô lượng a… khâm phục… khâm phục”.
Mỹ Chi nghi tên này nói nhăng nói cuội nhưng cũng phớt lờ… sao cũng được… miễn là hắn đích thân tiếp đãi là được… đầu tư thôi mà… tiền của nàng xài 10 đời không hết… hơn nửa, đầu tư đâu phải là đánh bạc, vã lại cũng nên kiếm gì để làm cho qua ngày tháng… Vì vậy cũng có ý đầu tư hoành tráng một chút… trước là làm bà chủ sau là coi như giúp hắn có thành tích trên đường quan lộ đi… nghĩ đến đây Mỹ Chi cũng thấy mình là lạ làm sao ấy… Sao lại quan tâm hắn như vậy… hình như bị hắn cuốn hút… nhưng không hiểu là cái gì… thật là tà quái…
…
– “Các vị… Chúng ta tiến hành như thế này… Trước hết tôi giới thiệu sơ lược về xã Đông Phú chúng ta… Kế tiếp… mỗi Trưởng hay Phó Ấp có tối đa 10 phút để giới thiệu về ấp mình… Sau đó. Tôi sẽ cùng nhà đầu tư đến xã Phú Hòa… ngày mai… sẽ lần lượt các xã khác…” Tuy không có chuẩn bị trước… nhưng tài ứng biến của Đức Chủ tịch cũng không tệ…
Các Trưởng, Phó ấp trong xã nghe “phong thanh” có nhà đầu tư lớn đến xã… trong bụng bán tín bán nghi nên hôm nay đến muốn xem hư thực… Ai cũng có lòng riêng… tuy cùng một xã… nếu nhà đầu tư xây một cơ sở hay công xưởng gì đó ngay trong ấp minh thì tốt hơn là ở ấp khác… Nơi nào có đầu tư là nơi đó có cơ hội được nhà nước giúp đỡ phát triển cơ sở hạ tầng… Còn nghe nói đầu tư có thể lên đến nghìn tỷ… không nhỏ đâu… như vậy sửa chữa, hay xây cầu trong ấp mình cũng là có cơ hội thực hiện đấy…
Vì vậy ai cũng đem Ấp mình ra hăng say giới thiệu… đảo một vòng… cũng mất hết một giờ đồng hồ… Bây giờ là lúc Chủ tịch xã đích thân ra trận mang khách đầu tư đi tham quan đó đầy trong xã… Hắn không phải là thổ địa nơi này… dĩ nhiên là muốn hai người Hòa, Định cùng đi theo.
– Nói thiệt nha… ha ha… tôi cũng không rành nơi này lắm… hai người Hòa…
– “Anh đưa chúng tôi đi được rồi… đừng làm phiền người khác…” Đức nói chưa dứt… Mỹ Chi đã cắt ngang…
– Ừm… vậy được… xã này tuy có thể nói đi dăm ba phút trở về chốn cũ… trời nóng… đi xe đi ha… lấy xe chạy vòng vòng… đi hai xe thì bất tiện… hôm nay phải đi ké trên xe các cô rồi…
– “Không phải cho anh đi ké xe… mà chúng tôi cần anh làm tài xế… Vịnh Hà… còn không đưa chìa khóa xe cho Chủ tịch…” Mỹ Chi cười ranh mãnh…
– “Đây… chìa khóa đây… Đi đi… Ở đây hoài… chán chết…” Vịnh Hà ngang nhiên cặp tay Đức Chủ tịch… Nàng bên trái, Bích Hà bên phải… Mỹ Chi phía sau… như là “hộ tống”… cùng hắn ra xe trước nhiều cặp mắt ngưỡng mộ…
Hòa, Định thở dài… tiếc hận… Cố tình ăn mặc long trọng một chút… Aiz… Cùng người không cùng mạng a…
Lúc này… có ba cặp mắt căm thù nhìn theo… như muốn ăn tươi nuốt sống Đức Chủ tịch… Phấn nhìn con dâu khẽ gật đầu… Oanh cầm di động len lén bấm số… trong khi Hồ văn An nhìn trước nhìn sau canh chừng…
Lê Quốc Anh bị đâm, Lê Quốc Đại bị “nhồi máu cơ tim”… Hai cha con tử vong chỉ trong vòng hai ngày…”Triều Lê” sụp đổ… tất cả hận thù đều quy trên đầu của Chủ tịch Đức…
Điều đáng nói là không phải hận thù xuất phát từ yêu thương… Phấn cũng thường đụ dạo, Oanh cũng nhiều lần cởi quần cho cha chồng hưởng thụ… Họ thù hận là vì hiện nay tất cả oai phong lúc trước đã mất… không chỉ bị đám người trước kia đã từng thân thiện, nay lạnh nhạt đối xử mà còn bị coi như cùi hủi… đây là điều họ không thể chịu được… nên tìm mọi cách trả thù cho hả cơn giận…
Một ngày trước…
Tuy là Thượng tá CA nhưng bản chất Cao Hùng rất côn đồ và dâm đãng… Đối với đàn bà… hắn rất vũ phu, thô bạo… Cũng vì vậy mà vợ trước rời xa hắn… một lần dẫn theo đứa con sang Úc du lịch thăm bà con… rồi trốn biệt… không về.
Hắn cũng chẳng màng… cuộc sống từ đó ngày càng phóng túng hơn… bản tính dâm đãng, lại là Thượng Tá… muốn đụ đàn bà đẹp thật quá dễ dàng… chiến thuật “5D”(dụ dỗ Dọa dẫm… Dập) lúc nào cũng mang lại kết quả tốt đẹp như mong muốn… Lâu ngày chầy tháng… hắn coi trời bằng vung… ở cái huyện Châu Thành này… Người dân trong huyện thường nói Trưởng CA Cao Hùng là hoàng đế chứ không phải Bí Thư hay Chủ tịch huyện…
Vụ xảy ra ở xã Đông Phú… Cao Hùng cảm thấy mất mặt… ngay từ đầu, hắn có ý đồ giết Trần Đức… cũng vì Lại Đức Quang cản nên cố nhịn… bây giờ nghe phong thanh Bộ CA đang điều tra hắn… với những bằng chứng từ tên bác sĩ…
Cao Hùng không sợ… hắn là Đảng viên… bất khả xâm phạm trừ khi bị khai trừ ra khỏi Đảng… chuyện này thì không thể nào… vì hắn là Thượng tá… cùng lắm là bị cảnh cáo, làm kiểm điểm… hắc hắc… không phải đã có cả chục lần kiểm điểm rồi sao… thêm một lần cũng không nhiều…
Đối với Cao Hùng… Mất mặt thì không thể chịu được… thằng già Lại Đức Quang chịu được là chuyện của lão ta… Đụng tới Cao Hùng hắn… thằng cặc Chủ tịch xã kia… nhất định phải chết… cho nó một phát bể gáo là xong… mọi chuyện kết thúc…
Sáng nay… hắn ngồi trong nhà trù tính… kêu thằng đàn em nào làm hay là kêu thằng du đãng nào làm chuyện này… Giết gà không cần dao mổ trâu… Hắn không cần đích thân “xử lý” chuyện nhỏ…
Ngay lúc này… có tiếng chuông cửa… Cao Hùng đứng lên, lấy khăn quàng ngang… đủ để che cặc… Ở trong nhà hắn lúc nào cũng trần truồng…
– “Ai đó… chuyện gì?” Cao Hùng đứng sau cửa… không vội mở… lớn tiếng hỏi…
– “Xếp Hùng… là chúng tôi… má và vợ Lê Quốc Anh…” Oanh nói vọng vào…
Hùng mở hé cửa nhìn ra ngoài… nhận ra hai người Oanh, Phấn… vợ và má của Lê Quốc Anh… người mà hôm qua hắn đâm một dao ngay tim theo kế hoạch của Lại Đức Quang… Cao Hùng thắc mắc… hai người này tới đây làm gì… hắn không tin hai người biết chuyện hắn giết chồng, con họ… nếu biết sao còn tới đây? Bất chợt một ý nghỉ quái đản đến trong đầu… Đụ nhiều… nhưng chưa từng đụ mẹ chồng với con dâu… mụ Phấn tuy 50 nhưng nhìn kỹ… Vú đít không tệ… con dâu mụ thì khỏi nói, nhìn thôi cũng rất đã cặc… kéo cả hai vô chơi lập nên thành tích đụ mẹ chồng con dâu… sẵn đang nứng…
– “Vô đi… tìm tôi có chuyện gì”… Hùng đứng qua một bên… mở cửa vừa đủ cho Oanh, Phấn bước vào…
Vừa vào trong… Phấn, Oanh nhìn nhau cảm thấy hơi ngượng… xếp Hùng gần như trần truồng…
– “Chuyện ma chay thằng Anh với ba nó lo xong chưa mà rảnh rang vậy… Tới đây làm gì?” Hùng vừa hỏi vừa hau háu nhìn hai con mồi… ý nghỉ dâm loạn trong đầu làm hai mắt hắn gần như đỏ ngầu…
– “Xếp Hùng… cái chuyện thằng Chủ tịch xã… cả nhà em không thể nuốt cơn giận này… nên mạo muội đến gặp sếp… xem xếp có thể giúp được gì không?” Oanh căm giận nói…
– “Ừm… vậy mấy người muốn sao?” Hùng lơ đãng hỏi…
– “Sao… sao cũng được… tàn tật… hay gì đi nửa cũng được… Chỉ cần xếp ra tay giúp… Chúng tôi biết xếp có khả năng này… Cả nhà chúng tôi sẽ không quên ơn sếp… nếu xếp chịu giúp trả mối hận này…” Phấn nghiến răng nghiến lợi nói…
– “Chuyện đâu còn có đó… nè… lại đây ngồi đi…” Hùng nhìn Oanh… vỗ vỗ tay lên đùi… ngụ ý gì… hắn biết Oanh hiểu rõ…
Phấn sửng sốt… Oanh ngượng nghịu… Cả hai biết tên này dâm đãng nên cùng nhau đến… mục đích là để hắn không có đòi hỏi bậy bạ… ai dè hắn còn dâm đãng hơn sự tưởng tượng của hai người… vô cùng trắng trợn…
– “Con ở lại với sếp Hùng… má về trước…”Phấn đứng lên… nghỉ bà nên tránh mặt để con dâu đỡ ngượng…
– “Nếu về thì về cả hai… nếu ở lại thì cả hai ở lại…”Cao Hùng vừa nói vừa tháo cái khăn trên người ra… hắn ngã người dựa lưng vào ghế… Cặc hắn cứng như khúc củi chĩa thẳng lên trần nhà… cảm giác trong lòng hắn thật mãnh liệt… đâm nó chết… bây giờ vợ và má nó để mình chơi… để mình trả thù cho nó… hắc hắc… đã thiệt…
Phấn nhìn Oanh… cả hai kinh hãi… nhất thời không biết phải làm sao…
Cả huyện ai cũng biết dâm uy của Thượng Tá Cao Hùng… nếu tới một mình… Oanh sẽ không ngần ngại đáp ứng… nàng cũng đâu chính chuyên gì… đã cho ông già chồng đụ… Vấn đề là mẹ chồng đang ở đây… Tuy Quốc Anh đã chết nhưng có lý nào…
Phấn cũng có ý nghỉ tương tự… bà cũng từng cởi quần cho đám cán bộ trẻ… Nếu Cao Hùng có hứng thú với bà… bà sẽ nguyện ý phục vụ hắn… cái này, cái này… hắn muốn cả hai đồng thời phục vụ hắn…
Mẹ chồng con dâu ngượng nghịu đứng chết trân…
– “Nà… tôi không ép ai hết… Hai người không chịu thì về đi, chịu thì cởi quần áo… tới đây ngồi…” Cao Hùng vỗ vỗ lên hai đùi hắn…
– “Má à… con thấy lở rồi…” Oanh ngần ngừ rồi đưa tay cởi quần áo trên người… Phấn do dự một chút rồi cũng cởi… Cao Hùng hau háu nhìn hai thân hình từ từ phơi bày trước mắt…
– “Bú đi…” Hùng ra lệnh cho Oanh… Hắn kéo tay Phấn đẩy bà ngồi ngửa ra bên cạnh…
Đã đến nước này. Oanh dĩ nhiên là nhu mì vâng lời, răm rắp làm theo… Hơn nửa vừa lóe lên hy vọng biết đâu nếu có thể làm cho Cao Hùng “phê”… thần hồn điên đảo… hy vọng hắn thích nàng… như vậy nàng sẽ có chỗ chống lưng tốt… Vì vậy há miệng ngậm vào… hăng say nút chùn chụt đầu cặc… Đem tất cả tài năng thể hiện…
– WoW… Sướng quá… đã quá… em thật tuyệt… yên chí đi… em muốn sao anh làm vậy… ahh… liếm dái đi… ừm… đúng đúng… lát nữa anh bắn… nuốt hết nha… không được nhổ ra… ahhh… quá đã…
Hùng dâm đãng rên rỉ… Trong khi Oanh bú… Hắn sờ soạng khắp nơi trên người Phấn… lấy ngón tay thọc vào cửa hang của Phấn khều móc khiến bà uốn éo thân người… hơi thở nặng nhọc…
– “Hai mẹ con cùng bú đi… nhanh lên” Hùng khều móc một hồi khiến Phấn “lên cơn”… hắn liền giục bà… tay nắm tóc bà nhấn xuống dưới… Thế là chẳng mấy chốc… mẹ chồng bú cặc thì con dâu liếm dái hoặc ngược lại… không hề biết người mà họ đang ra sức làm cho hắn phê là người đã giết con, chồng họ…
Phấn và Oanh đều là dâm phụ… ngượng ngùng rút cục cũng tan biến… Oanh ra sức bú… Phấn ra sức liếm…
Cao Hùng thỏa mãn cùng cực… hắn bắn xối xả vào miệng Oanh… khi nàng nuốt xong… Phấn cũng nhiệt tình thể hiện… dùng lưỡi “lau” cặc hắn…
– Được rồi… hai người về đi… hai người làm việc ở ủy ban mà… Canh chừng nhất cử nhất động của nó… báo cho tôi biết… hắc hắc… Mai này… khi tôi gọi… hai người biết phải làm sao rồi chứ?
– Em biết rồi… anh gọi là má và em tới liền… Oanh nhu mì hứa hẹn… đã đến nước này còn gì phải ngại ngùng nửa… Cao Hùng là Trưởng CA huyện… Ngay cả Bí Thư, Chủ tịch huyện cũng phải nể mặt hắn… nếu hắn là chỗ dựa mới… tính ra nhân họa đắc phúc… cái chết của thằng chồng và cha chồng cũng mang chút lợi a…
Phấn nghe con dâu nói… cũng gật đầu hưởng ứng… hình như cả mẹ chồng và con dâu đều có cùng một ý nghỉ…
Vì vậy hai người luôn canh chừng nhất cử nhất động của Đức… Thấy hắn vừa cùng đám Mỹ Chi lên xe… liền gọi Cao Hùng…
– “Tốt… Làm tốt lắm… năm tới ngày này là ngày cúng cơm của nó…” Cao Hùng âm u ngắn gọn trong vài chữ… rồi cúp đường dây… Liền sau đó bấm gọi ra ngoài… đường dây vừa thông… hắn cũng không nhiều lời… ngắn gọn cộc lốc…
– Hình ảnh rõ ràng hết rồi chứ gì? Nó đang vòng vòng trong Đông Phú… Làm đi… xong vụ này… tao cho người thả em và ba mày ra…
– Được… Một lời đã định… Chờ tin tốt đi…
…
Xã Đông Phú được chia thành 6 ấp gồm: Phú Hòa, Phú Hưng, Phú Lộc, Phú Lợi, Phú Nhơn, Phú Thọ… Nghe thì nhiều nhưng các Ấp nằm san sát nhau… cho nên ngồi lên xe lái một lèo với tốc độ xe đạp có thể nói dăm phút đã về chốn cũ.
Nói là Chủ tịch xã dẫn khách đầu tư đi tham quan… Cho dù có miễn cưỡng mà nói cũng thấy không giống… Phải nói là Đức ca đang cùng ba mỹ nữ du lịch đó đây thì đúng hơn… Một người đàn ông ra ngoài có một mỹ nữ xuất sắc bên cạnh cũng là tâm điểm ganh ghét của bọn đực rựa huống chi chỉ có minh Đức ca. Mà ba mỹ nữ xinh như minh tinh xứ Hàn cười nói thân mật thì nhiều ánh mắt giết người tập trung lên mình hắn cũng có thể lý giải…
Mỹ Chi, Vịnh và Bích Hà hình như thích thú… hơn nửa chỉ sợ chưa đủ loạn… Đi bất cứ nơi nào cũng thay phiên nhau mà đeo sát… đôi khi Đức ca cảm thấy cánh tay tê dại… cả một khối thịt săn cứng đàn hồi áp vào… Sức đề kháng của Đức ca càng lúc càng yếu… nhiều lúc phải hơi khum người mà đi…
– A ha… em muốn đi khu du lịch Sân vườn… gần đây thôi… Bích Hà ngồi ghế sau… lên mạng tìm tòi… phấn khích reo lên…
– Khu du lịch Sân vườn… không biết đường… chờ chút… mở GPS…
– Không cần đâu… có đây rồi… nà… đi thẳng rồi quẹo trái… đi thẳng… quẹo trái một lần nữa…
Khi cả bọn đến Khu du lịch sinh thái sân vườn… Măt Đức có vẻ ngưng trọng… hắn đưa tay vào túi vải đeo trên lưng… cảm thấy an tâm một chút…
Sau mấy lần bị ám sát… Khẩu Smith Wesson lúc nào cũng nằm trong túi vải đeo kè kè bên người… không lúc nào quên… nhất là lúc này. Chuyện càng lúc càng phức tạp… khó biết khi nào Lại Đức Quang hoặc Cao Hùng nổi điên…
Hôm nay lúc khởi hành thì không có gì lạ… nhưng sau khi đi tham quan vài nơi trong khu công nghiệp… hắn nhận thấy hình như bị bám đuôi… bắt đầu từ khoảng đường số 4 đến đường số 8… Một chiếc Acura MDX bám đuôi ở một khoảng chừng ba trăm thước… và cứ bám cho tới Khu Du lịch sân vườn…
Không thể nói là một sự trùng hợp được… Đám người này có ý đồ…
Từ khóe mắt… Đức có thể nhận ra là 4 tên… vẻ mặt rất cô hồn… hai tên đầu trọc… dáng người thô bỉ… Đức lén nhìn về phía chúng… Trừ một tên có lẽ là đầu xỏ… rất thản nhiên… ba tên còn lại lộ liễu nhìn về hướng này… với ánh mắt thèm khát…
Một mình một thân thì chạy là nghề của chàng… gọi về xin tiếp viện cũng quá trễ… Từ biệt thự đến đây cũng 1 tiếng đồng hồ, cách hay nhất là nhanh chóng quay về xã… còn đang tính toán thì lại bị song Hà kẹp giữa… miệng ríu rít cười nói không ngừng…
– “Ây da… sao như mất hồn vậy… nhanh lên… vô đi… tụi em đói rồi…” Đức có cảm giác như đang bị “lôi” đi… vô kế khả thi… muốn mở miệng nhưng không biết nói sao cho phải…
Chẳng lẽ nói có người sắp ra tay với hắn? Mấy bà cô này tin mới là lạ… không chừng sẽ nói mình điên… Như vậy… trong tình hình hiện tại, chỉ còn biết trông cậy vào cây Smith Wesson… một chọi bốn… nếu bọn này không có chó lửa thì có cơ hội hạ chúng nhưng ngược lại thì không xong…
Ba chị em Mỹ Chi hình như không hiểu tinh hình nghiêm trọng… chỗ có người thì không thích… cứ nằng nặc đòi chọn một bàn cuối khu vườn khiến Đưc ca “khóc thầm”… nơi càng ít người càng thuận lợi cho đối phương mà…
Chúng bám như bóng với hình… đến ngồi cách bàn Đức không xa… 3 trong 4 tên kia càng lúc càng lộ liễu… nhìn thẳng qua bàn Đức với ánh mắt dâm dê… đầy khiêu khích…
Chỉ sợ chưa đủ loạn… Vừa ngồi xuống bàn… chưa nóng đít… bỏ mặc Đức và Mỹ Chi gọi món… nhị Hà cầm xách tay chạy đi khắp nơi trong khu vườn làm dáng chụp hình… tiếng cười hi hi ha ha ra vẻ thích thú nghe được từ xa.
– “Ba con nhỏ này… đụ má quá đã… bây giờ sao đây đại ca… Ra tay được chưa?”Tên trọc đầu có khoen tai nóng lòng…
– “Chờ thêm chút nữa… tụi bây gấp cái gì… cá đã vào rọ… sợ chạy hay sao?” Tên được gọi là đại ca điềm đạm nhìn Mỹ Chi… nuốt nước bọt…
Theo kế hoạch ban đầu… thấy mục tiêu là độp liền rồi dọt…
Ai dè khi thấy bên cạnh mục tiêu có ba “vưu vật”… Bọn chúng liền thay đổi ý định… thằng kia chết trước một chút hay chậm một chút có sao đâu… nếu dùng nó uy hiếp để ba con nhỏ này ngoan ngoan theo chúng về ổ… Vừa có lồn thơm đụ mà thằng kia cũng không sống được… Nhất cử vừa sướng cặc… vừa xong việc…
Đây chính là lý do mà chúng chưa ra tay… Chơ cơ hội… cho đến khi thấy “con mồi” đi đến khu vườn sinh thái… cả bọn mừng rỡ… vì quá thuận tiện…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 1 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 27/11/2020 06:39 (GMT+7) |