Nếu viết một lập trình cho máy vi tính… không làm khó nàng được… nhưng chuyện liên quan tới ban nhạc, hát hò, văn nghệ… vậy… phải nên làm cái gì mới phải? Phải bắt đầu từ đâu? Thụy Vủ giờ mới biết thật ra mình tự động nhảy ra hùng hồn tuyên bố nhất định phải làm Phụ tá cho hắn trong khi nàng cái gì cũng không biết… ngoại trừ cầm micro hát Karaoke… nếu hắn mà biết mình ngáo ộp trong chuyện này đúng là làm trò cười cho hắn rồi… ai cười cũng được nhất định không thể để hắn cười… cái tướng cười của hắn thật khả ố… đáng ghét…
– Có chuyện gì mà mặt mày bí xị vậy?
Thấy em gái mặt mày chù ụ một đống… Đồng Giao cười hỏi…
– Không… không có gì…
– Còn nói không có gì? Nhìn là biết có chuyện rồi… nói đi xem chị có giúp gì được…
– Thì là cái chuyện ban nhạc đó… em… em không biết phải bắt đầu từ đâu… Thụy Vủ buồn bực đáp… nhìn Đồng Giao hy vọng chị mình cho chút ý kiến…
– Nè… đừng nhìn chị nha… cái chuyện này… chị không giúp được đâu… mà tại sao không hỏi Tú Nhi?
– Hỏi con nhỏ Tú Nhi? NO WAY… cho nó khi dể em à? Nghỉ cũng đừng nghỉ tới…
– Vậy… vậy cứ đi hỏi hắn… trong lãnh vực này hắn rành mà… dù sao em cũng là phụ tá của hắn mà… hỏi ý kiến hắn có gì không đúng chứ… Đồng Giao đề nghị…
– Cái tên đáng ghét ấy còn tệ hơn con nhỏ Tú Nhi… cũng không được… hắn còn không nhân cơ hội này chà đạp thêm sao… không được…
– Không phải đâu… vậy thì phải coi em làm sao đề cập vấn đề… đừng bao giờ lộ ra cho hắn biết mình cái gì cũng không rành… Ừ đúng rồi… nói như vầy… hỏi ý hắn muốn sao… để em theo đó mà sắp xếp… đại khái là vậy… từ đó mình suy ra… chị không tin là không được…
Thụy Vủ sáng mắt lên:
– Phải ha… sao em nghỉ không ra vậy? Hahaha… cứ quyết định như vậy… nghỉ liền làm, cầm di động gọi… phải một lúc Đức mới bắt máy…
– A lô… có chuyện gì vậy? Tôi đang bận lắm nha…
Đức nhìn màn hình, thấy người gọi là “con nhỏ xảnh xẹ” liền không khách sáo… quả thật là nó đang bận… “Thu đại nương” người lõa lồ, hai tay chống lên mép giường mông chỏng ra phía sau… cặp vú đong đưa theo từng cú nắc… Cũng may trong lúc Thu đang bủn rủn thì chuông di động vang lên… vì thế tốc độ giảm nhiều rồi ngừng hẳn, lợi dụng cơ hội, Thu quay người ngồi xuống cầm cục thịt cứng ngắt kia bỏ vào miệng ra sức…
– Không có chuyện gọi anh làm gì? Tưởng tôi muốn mời cơm à?
Bên kia đầu dây, Thụy Vủ “sừng sộ”một bước cũng không nhường…
– Muốn mời cơm tôi cũng phải lấy số rồi xếp hàng… không dễ dàng đâu… hahaha… có chuyện gì nói đi… đừng có dài dòng…
Đứng bên cạnh, nhìn thấy em gái “phùng mang trợn má”, liên tưởng đến cái lối nói chuyện không nể nang con gái của tên kia… ngay chính nàng cũng đã “lãnh giáo” qua rồi. Đồng Giao khẻ lắc đầu… bình thường đám hào hoa công tử luôn nhỏ nhẹ, nhường nhịn nên dần dần Thụy Vủ trở thành “ngang ngược”… bây giờ đúng là trời trả báo rồi…
– “Bà nhịn… bà nhịn mi…” Thụy Vủ mím môi lầm bầm trong bụng… dán trên môi nụ cười “tiểu lý tàng đao”.
– Cần gặp anh để bàn thảo rỏ ràng một chút… sau đó mới đi gặp ban nhạc kia để bàn thêm chi tiết… chỉ vậy thôi…
– Vậy cũng được… nhưng cần sự có mặt của cô Mc kia… à… đúng rồi Tú Nhi… cô liên lạc với cô ta… hẹn ngày xong cho tôi biết… tốt nhất là chiều thứ Năm ha… Ờ quên nữa… hẹn ăn tối bàn chuyện cho thoải mái một chút… quan trọng nhất là cái khoảng này đài truyền hình đài thọ… vậy đi…
Đức vừa nói xong cúp đường dây không đợi Thụy Vủ ừ hử gì hết… vì vậy nét mặt của nàng lúc này đỏ bừng vì tức giận… lần đầu tiên bị đàn ông con trai cúp điện thoại sống sượng như vậy… chuyện này từ trước đến giờ chỉ có nàng mới hành động như vậy… tên khốn kiếp này… hắn tự coi hắn là ai đây hả?
Thụy Vủ không biết là lúc đó “Thu đại nương” ra sức khiến Đức cuống cuồng… nó đang trong tư thế một chân gát lên mép giường, một tay nhào nắn cặp vú, cặc thì nhấp ra nhấp vào cái miệng của “Thu đại nương” trong khi đầu óc bệnh hoạn lại nhớ trước kia tới nhà, “Thu đại nương” coi như con cháu… bây giờ cặc mình đang nắc lia lịa trong miệng bậc “trưởng bối”… nghỉ vậy tiểu huynh đệ liền phun ào ào… nếu không cúp máy, tiếng rên của nó sẽ vang lên bên đầu máy bên kia… như vậy còn ra thể thống gì?
Thu đắc ý, chiếc lưỡi thơm tho từ từ liếm sạch đầu bóng lưởng của tiểu huynh đệ Đức, nàng mỉm cười hài lòng… ít ra cũng một lần chính nàng đã làm cho hắn dằn không được mà “ra”… trước đây lần nào nó muốn thì “ra” không muốn thì thôi… Thu không phục…
– À… cái chuyện thăm tù… ra sao rồi?
Nằm tô hô trần truồng trên giường… tuy mới vừa phun nhưng cặc thì vẫn chỉa lên trần nhà… Đức sực nhớ Thu nói cái chuyện vào thăm nuôi ba bé Trúc…
Chuyện thăm ông ta nếu là bình thường thì không thành vấn đề… vợ chồng trò chuyện thăm hỏi nhau là chuyện “thiên kinh địa nghĩa” nhưng vấn đề là đặc biệt có phòng riêng cho hai vợ chồng tâm sự… Cái này Đức không thoải mái lắm, nó không thể chịu được Thu nằm ra cho ba bé Trúc đụ… không thể được.
Hôm nay đề cập đến chuyện này… vì lần trước Thu đã đồng ý nộp thủ tục ly dị… Đức muốn biết chuyện đi đến đâu rồi…
– Giấy tờ đã làm xong… nhưng hình như ông ấy không muốn ký tên… Thu buồn bực đáp…
– Từ từ đi… chuyện này trước sau gì ông ấy cũng phải ký tên thôi… nếu không thì hai năm sau cho dù ông ấy không ký thì đơn ly dị cũng sẽ được chấp thuận… Đó là luật… Đức đả hỏi kỷ rồi… nhưng tạm thời… đừng vào thăm… để tránh phiền phức… nếu không được… tránh hai người ở cùng một phòng…
Đức nghiêm túc nói…
– Ghen… ghen à? Thu nhỏ giọng hỏi… cảm thấy vui vui khi thấy Đức ghen tuông… chứng tỏ trong lòng nó, địa vị nàng rật quan trọng…
– Hahaha… còn phải hỏi sao… chỉ có Đức mới có quyền…
Vừa nói vừa ôm, tay bắt đầu sờ soạng… ý đồ muốn đụ lần nữa khiến Thu phát hoảng:
– Bây giờ không được… phải xuống coi tiệm… ai rãnh rang như cậu…
Nói xong vùng thoát khỏi vòng tay nó… đi nhanh ra cửa… ở lại hắn mà khởi động… không biết khi nào mới xong…
Nhìn Thu vội vã “tháo chạy”, Đức đắc ý cười haha… Nhìn đồng hồ… vẫn còn hơi sớm, nó thiu thiu ngủ, phải có tinh thần cho chiều nay mới được. Ây nhưng khoan đã… cũng phải lo cho chiều mai, tối mai mới được… để coi… chiều mai hẹn hò nàng Tuyết thử coi sao… cũng đã đến lúc sờ lồn bóp vú rồi… “bóc tem” luôn nếu được… không nên đạo đức giả nữa nha… Đầu óc nghỉ tay hành động… lấy di động ra gọi người đẹp… thử xem: “Em muốn hẹn hò?”…
Nhanh chóng bên kia, Tuyết bắt máy…
– Sao rồi… ra sao rồi… vẫn OK chứ hả?
– Cám ơn Đức tổng quan tâm… vẫn còn chưa tức chết được…
Giọng người đẹp đượm đầy mùi thuốc nổ…
– A làm cô tức giận vậy? Không nên nha… tức giận không tốt cho tim mạch đâu à…
Đức tỉnh bơ… chơi trò ngây thơ không biết gì hết… không phải lỗi tại tôi nha… hôm cô xuất viện… tôi có tới đó nha nhưng đông người quá mà… nên chuồn sớm… không tiện ở lâu…
Thật ra Tuyết không phải tức tối là vì hắn chỉ đến một lúc rồi đi mà là sau khi hắn chuồn liền biến mất… mãi đến bây giờ mới gọi… trong bụng nàng không thoải mái… biết tên này rất phong lưu đào hoa… không biết mình được xếp vào vị trí thứ mấy trong lòng hắn… muốn gọi hắn nhưng cố dằn… nghỉ như vậy… hắn sẻ làm phách… nhưng dấu đầu lòi đuôi… Đức gọi tới… di động nàng vừa kêu chưa được 2 giây Tuyết đã vội bắt máy…
Nghe giọng điệu của Đức… Tuyết biết mình hơi thất thố… để hắn biết mình nóng lòng chờ hắn gọi thì thiệt là mất mặt, vì vậy giọng “nhu mì” trở lại cố làm ra vẻ mọi việc “bình thường”:
– Giận? Giận cái gì chớ? Cậu nói đi đâu rồi vậy? Sao rãnh vậy gọi cho tôi… có chuyện gì à?
– Nà… đã chuyẩn bị xong hết rồi… ngày mai định rủ rê cô ngắm sao băng… không biết cô thích không… nếu OK… tôi đặc vài món cô thích ở nhà hàng… mình đem theo coi như cắm trại… sao hả?
– Sao băng? Tối mai có sao băng? Ai nói vậy?
Đức sửng sốt: “Vậy sao? Sao kỳ vậy? Tôi nhớ rõ ràng có người nói mà…”
Đức làm bộ làm tịch thôi… mời nàng đi ăn nhà hàng xong rồi mướn phòng? Không ổn… không ổn… nhớ hôm trước đã chở Tuyết đến 1 lần ở vườn địa đàng… bây giờ thêm 1 lần cũng đâu có gì, có điều là Đức không biết lấy cớ gì đề chở Tuyết tới vườn “địa đàng”… chẵng lẻ nói với nàng rằng chúng ta đến đó tâm sự chuyện trò? Nghe cũng không ổn nha… người ta nghe nói sẽ biết mình có ý đồ đen tối rồi… vì vậy mới lấy một lý do vô cùng lãng mạn là “ngắm sao băng”…
Lại không biết rằng sao băng không phải lúc nào muốn ngắm là được… cái này… cái này đúng là “tổ trát” rồi…
Nhưng cũng chính vì cái “khờ khạo ngây thơ” muốn gạt người này làm Tuyết thấy lòng như uống được mật ong… rất ngọt ngào, nghỉ: “Muốn hẹn người ta thì nói đi… còn làm bộ làm tịch…”
– Mấy giờ… Tuyết lí nhí trong điện thoại…
– Hahaha… 7 giờ đi nha… tôi tới đón cô… à… chiều mai thích ăn gì để tôi đặt trước… mình cùng đi lấy…
…
Hẹn hò với các nhân vật “công chúng” như Chủ tịch Vân cũng cần phải chú ý cao độ… Dù sao cũng là Chủ tịch thành phố… cười cười nói nói với một thanh niên… còn ra thể thống gì?
Suy đi nghỉ lại Đức sau cùng cũng đưa Chủ tịch Vân đến The Grill Resraurant ở Cái răng… cẩn thận một chút là được… nghiêm chỉnh… đường đường chính chính nói chuyện đàng hoàng không sờ sờ bóp bóp thì ngại cái gì? Ăn uống no say, bàn chuyện đàng hoàng xong đưa Chủ tịch Vân về hầu đụ mình là được rồi…
Chủ tịch Vân ngày càng mướt… có uy nghi của một vị quan phụ mẩu… điểm này cũng đủ làm Đức nứng cặc… tuy nói nghiêm chỉnh nhưng cũng lựa một bàn trong góc khuất để thừa cơ “bóc hốt” chút đỉnh… miệng thì nói về kế hoạch mở Công ty Bất động sản…
Nghe Đức nói kế hoạch làm giàu, Chủ tịch Vân mở cờ trong bụng… hai mắt sáng ngời nhìn Đức nghỉ: “Không ngờ hắn ngoài giỏi chuyện đó thì cũng có đầu óc ha… Thì ra cái chức vụ Tổng giám đốc không phải là hư danh…”
– Chuyện này càng ít người thì càng tốt… chúng ta chỉ cần những người quan trọng có liên quan đến quyết sách thành phố…
Đức nghiêm túc nhìn Chủ tịch Vân nói… Lúc đụ thì hắn hihihaha siêng năng bú liếm, hùng hục nắc làm cho các nàng rên rỉ, lúc làm việc chính đáng, tinh thần cũng rất nghiêm túc… suy nghỉ cặn kẻ… đâu vào đó…
Đức phong lưu và Đức Tổng tuy hai là một tuy một là hai…
– Kế hoạch lớn điều phải được thông qua ở hội nghị Thành ủy, chúng ta cần đa số… Trong số 9 ủy viên, chúng ta cần 5 phiếu thuận là kế hoạch được thông qua…
Những người kia là ai? Phe cánh nào? Đức hỏi.
– Trưởng Ban Tổ Chức Cán bộ là người của Lại Đức Quang… Trưởng Ban Kỷ luật là người của Chủ tịch Phong… Trưởng Ban Tuyên Giáo là người độc lập không thuộc phe nào, Trưởng Ban Thư ký cũng là người của Chủ tịch Phong… còn một vị nửa là đại diện cho quân đội… ít hiện diện trong các cuộc họp thường lệ nên khó nắm bắt… nhưng có nghe nói rằng không dễ gì mua chuộc…
Chủ tịch Vân chậm rãi nói…
– Vậy thì để coi là ai…
Đức cười đắc ý… hiện nay Bí thư Hải, Phó Bí Thư Việt, Chủ tịch Vân, Phó Chủ tịch Thảo… tổng cộng là 4 phiếu rồi… Lại Đức Quang sắp rơi đải… như vậy Trưởng ban Tổ chức Cán bộ có lẻ đang lo sốt vó, còn người đại diện quân đội nởa… chỉ cần được 1 trong 2 người này thì là 5 phiếu rồi… Đại diện quân đội? Nếu cần Nancy ra mặt… nhưng nếu chuyện gì cũng phải Nancy ra mặt lên tiếng thì cũng không tốt lắm…
– Chủ tịch Vân có thể nào mời vị Trưởng ban tỗ chức cán bộ dùng cơm tối với chúng ta không?
Chủ tịch Vân mỉm cười…
– Không thành vấn đề… sẻ thông báo cho cậu thời gian và địa điểm…
– Chủ tịch Vân lúc này có chuyện gì vui sao mà càng ngày thấy càng đẹp ra đó nha…
Đức cười nịnh… chuyện chánh đáng đã xong… thói trăng hoa lại trở về… nhìn Chủ tịch Vân với ánh mắt nóng bỏng… cặc trong quần bắt đầu trỗi dậy…
– Vậy sao? Vậy mà tưởng cậu thấy “bà già” này chướng mắt rồi chứ… thua xa bạn gái cậu…
Chủ Tịch Vân vẫn còn không thoải mái sau cái hôm Đức “trình làng” Yến… dù sau cũng đã từng đụ qua với nó nhiều lần, cũng từng cho mình là người đàn bà trong bóng tối của nó… vì vậy cũng có ít nhiều khó chịu…
– Bà già? Là “Nhậm Doanh Doanh bà bà” mới đúng… hahaha… rồi nhỏ giọng hai mắt đầy vẻ ám muội: “Hay là đêm nay mình ‘luận bàn’ công phu nha…”
– “Độc cô cửu kiếm” của “Lệnh Hồ thiếu hiệp” tôi đã từng lãnh giáo qua… đúng là thiên hạ vô địch nha… Bà bà tôi không phải là đối thủ…
– Không phải đâu… “Khẩu tiêu của bà bà đúng là nhất tuyệt, nghe Bà Bà tấu khúc Tiếu ngạo giang hồ là hồn bay phách lạc luôn…”
– Hahaha… Cả hai bật cười sau khi lời qua tiếng lại, dùng từ ngử trong truyện võ hiệp vui đùa nhưng ý dâm hiển lộ… Vân Chủ tịch khen Đức dai sức, Đức thì tán thưởng khẩu kỷ của Vân Chủ tịch… ánh mắt nồng nàn đưa tình.
Cơm cũng đã ăn xong… chuyến chính sự cũng đã bàn… bây giờ chỉ còn “luận bàn”chuyện tư… Chủ tịch Vân thì khỏi nói rồi… ánh mắt mê ly… lòng xuân dạt dào… mỗi lần đụ xong về nhà lại vương vấn chờ lần tới… đến hẹn lại luận bàn…
Đức lờ đi ánh mắt sắc bén của Vân Chủ tịch… âm thầm kêu khổ… miệng thì hihi haha cười… cũng là cùng một nội dung thôi: “Nè nè… lại đây coi… bồm tắm Whirlpool đó nha… của Ý đó… mới xong thôi… để Đức mở nước đầy bồn… nước nóng đó nha… Uống rượu đỏ nha…” chủ yếu là không cho Vân Chủ tịch cơ hội thắc mắc…
Vân Chủ tịch cũng không cần thắc mắc… để làm gì? Vô bổ… cứ ậm ờ… chẵng mấy chốc bị nó lột truồng như nhọng…
Chủ tịch Vân cũng không khác gì… hi hí mắt nhìn cái dáng hai người đang đụ nhau trong gương… sượng sùng nhưng dần dần lòng dâm lên tột đỉnh… đẫy nó nằm xuống…
– Hày để chị làm… Đức nằm im nhé…
Một ngày của Đức là như vậy mà trôi qua… sáng vào trường Đãng… hihi haha.
Chiều về… có người hầu đụ…
Đêm tối đi chơi… cũng có người hầu đụ…
Mổi ngày đều như thế… phong lưu khoái hoạt. Không tận tình hưởng thụ cuộc đời tươi đẹp không phải là Đức tui nha… nhưng Đức biết bặn rộn sắp tới rồi… theo lời Nancy nói… trong vòng tuần tới đây… sẻ có biến động không nhỏ…
Lúc đó sẽ không rãnh rang a…
…
Nghe tiếng gõ nhè nhẹ, Nhung mừng rỡ, nhanh chóng ra mở cửa, Đức nhanh chân bước vào nhà… Xế chiều nhận được tin nhắn chồng Nhung chở hàng lên Đà lạt… vì vậy đêm khuya tối tăm nó mò đến làm gian phu.
Áo ngủ trên người Nhung mỏng manh, dưới ánh đèn mờ, nàng như lõa lồ, một tam giác màu đen ẩn hiện, cặp vú săn chắc mời gọi… cặp mắt Nhung long lanh gợi tình trông thật khêu gợi… thấy nàng gần như lõa lồ trước mắt, cặc trong quần Đức nhanh chóng ngóc đầu.
Đức bước tới, kéo sát Nhung vào lòng mình… mới tuần rồi thôi mà cả hai làm như xa cách đã lâu… giữa nhà, hai người vừa hôn hít vừa sờ mó lẫn nhau, quần áo nhanh chóng được cởi bỏ vung vải trên nền nhà. Cả hai vừa hun hít vừa di chuyển vào phòng ngủ của hai vợ chồng nàng, để Nhung đứng dựa lưng vào tường, Đức ngồi xuống, gát một chân nàng lên vai, đưa miệng tới vùng tam giác giữa hai đùi bú liếm…
Nhung nhắm khít hai mắt ngửa đầu… không ngừng phát tiếng rên ư ư trong cổ họng… tay ghì mạnh đầu tóc Đức vào sát hơn… không còn là hình ảnh của 1 hiền thê dịu dàng mà là một dâm phụ khát tình.
Cũng như Lan, Nhung có khuynh hướng bạo dâm một chút, vú càng được nhồi bóp càng mạnh thì càng mau lên đỉnh… vì vậy hai tay Đức không ngừng nhào nắn thô bạo cặp vú 38 D, phía dưới, lưỡi len lỏi sâu vào khe thịt ngoáy không ngừng… khiến Nhung mau chóng đạt đến điểm tột đỉnh của khoái lạc… không ngừng rên rỉ… dâm thủy tuôn lai láng…
…
Nhung nằm sấp xuống giường, người như cọng bún không còn sức lực… nét mặt đờ đẫn…
Cái chỗ đó của đàn bà mà đưa lưỡi làm như vậy người ta không đờ đẫn điếng cả người thì mới là chuyện lạ…
Đức vạch mông đút cặc vào lút cán bắt đầu nhấp… nhè nhẹ nhè nhẹ rồi nhanh dần nhanh dần… Nhung “bất động” được vài chục giây, trước sự công kích của Đức từ phía sau, mông nàng từ từ nhỗm lên, cuối cùng là trong tư thế bò 4 chân, hai tay phối hợp nhịp nhàng đẩy ngược về sau mỗi lần Đức thúc tới… nàng rít lên, vẻ mặt dâm đãng tột cùng…
Đức nắc bạo… nắc bạo… tiếng hai bộ phận sinh dục lầy lội dâm thủy chạm nhau nghe “bành bạch… bành bạch…”
Nhung bủn rủn tay chân… 1 lần nửa nằm úp mặt xuống giường… biết nàng đuối sức… Đức rút cặc ra, để Nhung gối đầu lên đùi mình, chìa cặc ngay miệng đút vào… 1 tay thô bạo bóp vú, phía dưới tay kia khều khều móc móc…
…
Một dòng trắng đục trào ra hai bên khóe miệng nàng…
…
– Ông xả khi nào về?
Hết “hiệp 1”, Đức dựa lưng vào gối, nửa nằm nửa ngồi… tay mân mê đầu ti săn cứng. Nhung vẩn gối đầu lên đùi nó, tay vuốt ve cục thịt vẫn còn đang cương cứng… thỉnh thoảng đưa vào giữa đôi môi, liếm liếm trêu đùa, nét mặt tràn trề xuân tình chứng tỏ vẫn còn tha thiết cơn dục tình…
– “Thứ Năm”… tay tiếp tục mâm mê “cục thịt” khủng trước mắt… Nhung chậm rãi đáp.
– Vậy… ngày mai… Đức tới nửa ha…
– Ừm…
– Chị lúc này ngày càng đẹp ra đó nha… Hai tay Đức không ngừng bóp đôi vú săn cứng. Cãm giác thật đã tay.
– Có thấy gì khác thường không?
Để hai bàn tai Đức mân mê đầu ti, mân mê vú mình một lúc lâu, Nhung hỏi nhỏ…
– Hả? Cái gì khác thường?
Đức ngây ngô nhìn Nhung… nhưng chợt khám phá ra điều gì, hai tai bóp bóp vài cái…
– Đúng ha… thấy căn cứng hơn… sao vậy? Bệnh hả?
Nhanh chóng lật Nhung nằm ngửa ra, mắt tỉ mỉ quan sát hai vú căn cứng của nàng, rõ ràng khác nhiều so với tuần trước…
– “Chị nghỉ chị có thai… Sáng mai đi mua đồ thử nước tiểu cho chắc chắn nhưng không sai đâu…”Nhung nói nhỏ…
– Hả? Tại sao?
– “Không thấy sao… căn cứng hết rồi… đây là triệu chứng mang thai… đã nói với cậu rồi… đừng ra bên trong mà… bây giờ không biết làm sao đây…” Nhung nhìn Đức trách… tuần nào hai người cũng hẹn hò đụ nhau ba bốn lần, lần nào nó cũng ra bên trong nàng… như vậy không có thai mới là lạ… Lúc Hưng làm chuyện đó với nàng, thỉnh thoảng Nhung mới để Hưng phọt ra bên trong, khi nàng cảm thấy an toàn, thường là sau kỳ kinh nguyệt… còn Đức… cứ thản nhiên lần nào cũng phọt bên trong… không hiểu sao nàng cứ chìu nó… bây giờ thì xảy ra chuyện rồi…
Nhung gởi tin nhắn muốn gặp Đức là vì chuyện này… từ lúc Đức bước vào nhà, cả hai liền bám lấy nhau khiến nàng quên mất bây giờ mới nhớ chuyện quan trọng này…
Đức nghe Nhung nói như vậy thì biết là “tác phẩm”của mình rồi… nhưng lại hoàn toàn vô tư, không nghỉ chuyện Nhung có thai là chuyện lớn… chỉ sửng người ra nghỉ đến chuyện dâm dục: “Nghe nói đàn bà có thai vú đít căn ra, hám đụ hơn bình thường… wow… không biết đụ đàn bà có thai… cái bụng to… cảm giác ra sao…”
– Hahaha… vậy tốt… Đức sắp làm papa rồi…
Vừa nói vừa đưa tay bóp bóp đít, miệng kề sát đầu ti liếm liếm… có ý khêu gợi lửa dục của Nhung.
– “Cậu thì sướng rồi… chỉ có chị sẻ khổ thôi… nuôi con cực lắm”… vả lại… vả lại chị không khá lắm… Nhung đang lo sợ cho tương lai… khi Đức sờ liếm kiểu này thường làm nàng động tình… nhưng bây giờ không có tinh thần cho chuyện đó… sinh con nuôi con là cả một vấn đề.
– Ậy… chuyện này chị không cần lo về vấn đề tài chánh… từ nay Đức sẽ chuyển tiền cho chị mỗi tháng… để dành đó… Chợt nhớ trên mình còn có thẻ tín dụng làm cho Nhung đã lâu, liền móc ví lấy ra đưa nàng…
– Cái gì vậy?
– Thẻ tín dụng… làm cho chị lâu rồi nhưng quên đưa… chị có thể lấy tiền mặt, mua đồ…
– Chị… chị không biết xài…
– Đơn giản thôi… nà… với cái số mật mả này… khi mua cái gì… thay gì đưa tiền, chị đưa cái thẻ ra rồi đánh mật mả vào… đơn giản là như vậy… hay là hôm nào, chúng ta đi phố, Đức chỉ chị rỏ ràng hơn… Chị không cần lo gì hết… cứ xài… mỗi tháng ngân hàng gửi hóa đơn về… Đức thanh tóan… còn nửa… ngày mai, Đức chuyển ngân cho chị 100 triệu nha sau đó mỗi tháng Đức chuyển cho chị 15 triệu… chị cứ để dành đó…
– Hả? Sao nhiều vậy… chị… chị không muốn Đức nghỉ chị muốn tiền của Đức…
– Đừng nghỉ vậy mà… bây giờ Đức phải có trách nhiệm phải lo cho chị mà… hiện giờ Đức chỉ có bấy nhiêu… nếu có nhiều hơn sẻ cho chị Nhung nhiều hơn…
– “Ừm”… Nhung thấy lòng ấm áp vì Đức đã quan tâm nàng…
– Vậy… vậy… Đức muốn giữ thật sao?
– Dĩ nhiên rồi… là họ Trần mà… ừm… ông xả chị biết chưa? Có vấn đề gì không?
– Chị… chị chưa nói… nhưng chắc cũng không có vấn đề gì…
– Vậy thì được rồi… à còn nửa… từ nay chị nên cấm vận anh ta…
– Cái gì cấm vận… Nhung ngây ngô hỏi.
– Là chỉ có Đức mới có quyền khai thác chỗ này thôi… không cho ai đụng tới… hihihi.
Biết mình nói bậy nhưng vẫn cứ nói… ý đồ không muốn Nhung làm chuyện đó với chồng nàng… nghe nó nói Nhung cười thầm… “đúng là ngang ngược…”tuy vậy trong đầu cũng suy nghỉ tương lai kiếm lý do tránh né khi Hưng đòi hỏi…
Đức nói xong, cười dâm, đẩy Nhung ngà ra giường, khởi động “hiệp 2″… cảm giác đụ đàn bà mang thai kích thích nó không ít…
Những lo âu biến mất, lòng Nhung nhẹ nhõm… Đức sờ bóp nãy giờ làm Nhung thấy rậm rực lắm rồi… thấy Đức khỡi động liền nhiệt liệt hưởng ứng…
Đức úp mặt vào vùng tam giác, Nhung theo bản năng dang rộng hai chân… nó nhẹ nhàng liếm quanh cửa hang đang ẩm ướt… Nhung cảm giác một hơi thở ấm áp phà ngay vào cửa mình.
Trước khi Đức đến, nàng vừa tắm xong, trên người bôi một lớp kem dưỡng da khiến cơ thể tươi mát có mùi thơm thoang thoảng rất gợi dục, Đức nhẹ nhàng dùng hai ngón tay tách hai múi thịt đang mộng nước, đưa lưỡi liếm lên liếm xuống, mút mạnh, lại liếm lên liếm xuống trong khi ngón tay cái của bàn tay kia nhẹ nhàng ấn nhẹ vào lỗ đít… có nghe nói đàn bà mang thai càng được đụ nhiều sướng nhiều thì sau này đứa nhỏ sanh ra sẽ càng thông minh… đúng hay không thì không biết nhưng cứ làm…
…
Thấy mặt Nhung đỏ gai như người say rượu, thân thể nóng hừng hực, biết nàng muốn lắm rồi. Đức đứng lên, tay cầm cặc chuẩn bị đút vào. Nhung vội quay người nằm sắp chỏng mông chờ đợi…
– “Bây giờ kiểu này có ảnh hưởng không?” Đức lo ngại sợ lúc mình nắc mạnh không tốt.
– Mới có thôi mà… đừng sợ… vô đi… chị thích như vậy…
…
Đối với kẻ ăn không ngồi rồi, con nhà giàu không cần đi làm kiếm sống thì miển bàn… nhưng đối với nhửng người đi làm, cho dù là cán bộ hay bình dân bá tánh làm việc trong các công xưỡng thì ngày thứ Hai là ngày đáng chán nhất, và ngày thứ Sáu là ngày phấn khởi nhất.
Bởi vì ngày thứ Hai là ngày bắt đầu cho 1 tuần mới… dài lê thê… và ngày thứ Sáu là ngày cuối trước khi nghỉ cuối tuần… tha hồ nghỉ ngơi… là thời gian dành cho tứ khoái: Ăn, ngủ, đụ, ị…
Nhưng, sáng thứ Hai này trong văn phòng của các cơ quan, không khí lại vô cùng náo nhiệt… tiếng di động của nhiều người cùng lúc vang lên… người nghe trợn mắt há mồm, cúp máy lại gọi cho người khác… khoảng nửa giờ sau ai ai cũng biết cái tin chấn động… phải nói vô cùng chấn động… khiến mọi người sửng sốt.
Họ xù xì…
Đầu tiên là Thư ký Lý Bình của Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lại Đức quang được bổ nhiệm Chủ tịch huyện Ô môn… tin nẩy là tin nóng nhưng không phải loại tin “bom tấn”… khiến mọi người sửng sốt chính là ở Cục CA thành phố…
Huỳnh Thế Luân Cục trưởng rời chức vụ… sẻ có an bài khác, tạm thời chưa biết sẻ được điều vào vị trí nào nhưng mọi người chắc chắn sẽ là một vị trí “ngồi chơi xơi nước”… Chuyện “đăng cơ” của Cục trưởng Luân biến thành trò cười của đám cán bộ trong thành phố… cái “ngai vàng” ngồi chưa nóng đít đã bị đá đi.
Có người nói Luân Cục trưởng mất chức chỉ vì bất tài… làm việc không quyết đoán…
Có người xù xì rằng Cục trưởng Luân vô tình xúc phạm một nhân vật khủng vì vậy mà bị đá đi.
Điều mà mọi người trợn mắt há mồm khi biết được quyền Cục trưởng chính là Phó Cục trưởng Nguyễn Thanh Tùng, người này được chính Tỉnh ủy trực tiếp nêu tên đề bạt…
Vấn đề là từ rước đến nay, ít ai biết đến người này… nay bỗng nhiên xuất hiện và trở thành Cục trưởng Cục CA thành phố… Chuyện thật khó hiểu…
Con người ta có tánh tò mò… càng khó hiểu thì càng chịu khó tìm tòi lục lọi… Nguyễn Thanh Tùng là ai vậy? Từ đó đủ lọai tin đồn…
Chuyện gì chứ tò mò tọc mạch thì con người rất thần thông quảng đại… chẵng bao lâu rò rỉ trong quan trường là quyền Tân Cục trưởng là người thân của Trần Đức…
Đám cán bộ ai cũng có nét mặt hâm mộ… vậy thì phải rồi… là người của hắn…
Đám giang hồ đàn em của Hoàng, Vinh đội trưởng thì phấn khởi, hãnh diện… tự nghỉ chúng tao là đàn em trong bóng tối của Đức ca đấy… với Tân Cục trưởng cũng là người một nhà… muốn sống thì đừng đụng vào… không nể mặt đâu…
Chuyện thứ ba càng bí mật hơn nhưng càng bí mật mới càng hấp dẫn, mới có đề tài để các ông “tám, bà tám” xù xì: Tân Bí thư huyện ủy huyện Cờ đỏ là một phụ nữ trẻ, đẹp… chẵng ai biết tên, từ đâu đến…
Tò mò cũng vô ích thôi… vì tân Bí thư huyện Cờ đỏ chưa ai biết mặt mũi ra sao nhưng lại có tiếng đồn là mỹ nữ… không có lý chút nào… nghe nói hai tuần nữa mới chính thức nhậm chức… tuy vậy đã có một số cán bộ trẻ độc thân cấp tỉnh bắt đầu mơ mộng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thằng Đức - Quyển 1 |
Tác giả | Lạtma |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình |
Ngày cập nhật | 27/11/2020 06:39 (GMT+7) |