Thằng Tâm - Quyển 1

Phần 208

Sáng sớm, mọi người hối nhau dậy làm cỗ. Tâm thấy rất khoan khoái. Sau khi về giường nó ngủ một mạch mãi khi thằng Tính gọi nó dậy. Chỉ có điều nó thấy chị Thanh có vẻ mệt mỏi, mắt chị thi thoảng lại liếc trộm nó. Anh Công thì thoảng nhìn nó với ánh mắt bực mình. Tâm cũng chả hiểu tại sao, tối qua anh em còn zô bia vui vẻ, ấy vậy mà…

Mọi việc lại theo guồng quay công việc. Cẩm đến muộn hơn do còn vướng thằng Thuận. Nàng cũng xúm vào làm cỗ, Hiền thi thoảng cũng vào làm khi Tâm rảnh tay trông thằng Thuận. Bữa cỗ cứ ồn ào từ sáng sớm đến mãi trưa khi mọi người đã tan tiệc. Anh Công xin phép đi ngủ không dọn dẹp. Không ai để ý, chỉ anh biết là anh quá mệt sau việc bị vợ bạo hành đêm qua. Miệng Công sặc mùi lồn Thanh, sáng đánh răng súc miệng mãi không hết. Cổ họng anh vẫn còn lợm vị nước lồn vợ, làm Công ăn cỗ không thấy ngon. Từ đó Công ít bú lồn Thanh hơn, vì nó lại làm Công liên tưởng đêm hôm đó.

Thím Lan giúp dọn dẹp qua rồi cũng xin đi nghỉ. Cả sáng làm cỗ quần quật, Lan thấm mệt, cũng do đêm qua bị Tâm vần vò làm háng nàng ê hết, cứ ngồi xổm là không ổn.

Cẩm kéo Tâm qua ôm ấp một lúc thì cũng về với Hiền và thằng Thuận. Nàng trước khi về thì nhéo tay Tâm liên hồi. Cẩm biết tin từ Thương rằng Lan sẽ ở lại 1 – 2 hôm nữa. Nàng đoán ngay ra Tâm cũng sẽ không về nhà. Từ lúc lấy Tâm, Cẩm nhiễm luôn tính của người vợ có chồng, nàng dần mặc định quyền lợi của mình với cơ thể Tâm. Cẩm yêu cầu Tâm khi Lan về phải giữ sức còn hầu hạ nàng. Tâm méo cả miệng vì cười đáp ứng nàng. Có nhiều người đàn bà cũng không phải quá tốt.

Tâm còn quên mất Hiền. Hiền u sầu khi Cẩm thông báo Tâm chưa về. Hiền kín đáo nhìn Tâm, đêm nay chả biết nàng có ngủ được không.

Buổi chiều là bữa cỗ vét. Thằng Tính đã được mẹ cho phép, tối nay nó và thằng Mạnh được đi chơi đến 10h tối, sau đó nó và thằng Mạnh sẽ ngủ cùng nhau. Sáng mai Lan sẽ đưa 2 đứa ra bến xe lên Hà Nội trước. Thằng Tính vui lắm, cứ gật gù liên tục lời mẹ dặn. Thương nhét 1 đống thứ vào balo cho nó, có lẽ nó cũng chả nhớ lắm.

Anh Công và chị Thanh đáng nhẽ chiều sẽ về Hà Nội sớm. Nhưng anh Công buổi trưa hơi mệt, dù rõ ràng anh không uống nhiều. Anh Công muốn đi luôn, nhưng mẹ muốn để mai đi, sợ anh mệt. Chị Thanh khác hẳn mọi lần, đồng ý với mẹ. Tâm luôn ấn tượng là chị không thích cuộc sống ở quê. Nghe mẹ nói mỗi lần về quê, anh chị cũng không ở quá 3 ngày. Thường lịch về ra sao thì ít khi thay đổi.

Nó chậc lưỡi, vừa tống được thằng Tính đi, đáng nhẽ đem nay nó có thể thỏa thích với mẹ và Lan. Thím nó nghe tin vậy thì cũng bắn tin lại đêm nay thím ngủ bù, háng Lan ê ẩm hết cả. Lan hẹn nó hôm sau phục thù, làm Tâm bật cười.

Trời đã về khuya, mọi người cũng mỏi mệt sau một ngày bận rộn. Tâm tắm xong mát mẻ mọi mỏi mệt tiêu tan hết. Nó đi ra chõng nằm lấy điện thoại nhắn tin cho Cẩm. Ngày hôm nay nó còn chưa bế được thằng Thuận mấy mà cứ phải làm hết việc nọ việc kia. Mẹ đang ngồi tính toán tiền nong còn thiếu mai ra chợ trả cho người ta. Nó vừa nhắn xong chúc mẹ con Cẩm ngủ ngon thì chợt tiếng kêu từ nhà vệ sinh vọng tới. Tâm lật đật chạy vào, cửa trong chốt mất rồi.

– Ai trong nhà tắm đấy.

– Chị… chị Thanh đây. Ai đau quá.

– Chị bị sao à…

– Ai… có con cóc… nó ở trong này lúc nào không biết. Chị vô ý dẫm phải nó, chị cố nhấc chân không dẫm phải nó nên bị ngã. Ai… đau quá…

– Chị có sao không. Có đứng dậy được không.

– Ai, đau chân quá.

– Cửa đóng mất rồi. Chị có mở được không.

– Chưa biết được. Để chị ngồi một lúc đã.

– Để em lên gọi anh Công.

– Thôi, anh mệt để yên anh ngủ. Lúc nãy có ai ở công ty gọi, anh trông căng thẳng. Giờ phá giấc ngủ anh khó ngủ lại. Để chị ngồi tí rồi hết thôi.

– Thế chị ngồi nghỉ đi. Em ở ngay ngoài này. Có gì chị gọi em…

– Ừ, cảm ơn em.

Tâm ngồi một lúc thì nghe tiếng động ở cửa. Nó đứng dậy, cửa mở ra. Chị Thanh đứng đó, quần áo ướt nhẹp 1 bên. Chân chị đang đứng lò cò, mặt hơi tái.

– Chị bị sái chân à.

– Không biết, nhưng đau chân, cả hông nữa. Lúc ý chị cố ý không dẫm phải nó, chân nghiêng đi sang bên. Thế nào sàn trơn chị không đứng vững nên ngã sang bên.

– Để em đỡ chị.

Tâm tiến tới cạnh chị, khom người xuống để chị vịn vào vai nó. Tay nó bám vào gần nách chị. Giờ nó mới để ý chị mặc 1 cái váy ngủ màu trắng đến đầu gối. Bình thường không có gì, nhưng khi nước vào thì cái váy như trong suốt dính vào người chị. Nó chợt thấy một phần vú chị qua lớp váy bị ướt. Bầu vú căng tròn với cái núm vú nho nhỏ.

Chị chợt quay sang nhìn nó, có lẽ chị biết nó nhìn. Nó giả vờ ho rồi dìu chị đi từng bước một. Đi đến cái chõng tre trước sân thì chị ra hiệu cho nó dừng lại. Chị vịn tay nó rồi ngồi phịch xuống.

– Cho chị nghỉ tí, mỏi chân quá.

– Chị thử duỗi các ngón chân xem.

– Để chị xem… ai… hơi đau…

– Chắc bị gân rồi chị. Lúc ý chị không bật đèn hay sao mà không nhìn thấy con cóc.

– Chị có, mà chị bật đèn xong chạy vào luôn. Chả hiểu hôm nay ăn gì, tự nhiên chị đang chuẩn bị ngủ thì đau bụng quá. Thế nên chị mới không kịp tránh.

– Thế chị đã đi chưa.

– Haha… em nói chị mới nhớ. Đau quá nên tụt mất cơn đau bụng.

– Chị đợi đây, em vào lấy cục đá em chườm chân đã cho đỡ sưng.

– Ừ, bong gân chắc phải chườm lạnh.

Tâm chạy vào lấy đá cho vào túi vải xô trong phòng. Mẹ đã ngủ từ lúc nào, bên cạnh vẫn còn giấy bút tính toán. Tâm đặt mẹ ngay ngắn lại, nó thấy thương mẹ quá. Cái trò cỗ bàn mời cả họ cả làng thế này thật là mệt. Chỉ là trả nợ miệng nhau mà thôi. Nó đi ra thì chị kêu ngay:

– Sao lâu thế em.

– Em vào lấy tấm vải xô bọc đá trong phòng mẹ. Em thấy mẹ ngủ quên nên đặt mẹ nằm cho thoải mái.

– Mấy cái trò cỗ bàn này mệt em nhỉ. Chị được ưu tiên làm mấy món nhẹ nhàng mà còn mỏi hết cả vai và lưng. Chị không quen ngồi xổm nên đứng làm, giờ đau hết bắp chân đây. Mọi khi anh Công còn bóp, giờ anh ý ngủ chả ai đấm bóp cả. Sau này chị mà có làm cỗ thì chỉ mời anh em thân thuộc, chứ làm mà mời cả làng thế này chết mất.

– Tục làng nó thế. Chứ chả ai thích cả. Chị để em chườm xem có đỡ không.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Thông tin truyện
Tên truyện Thằng Tâm - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ chị gái, Đụ dì, Đụ em gái, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Làm tình tay ba, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex mạnh, Truyện sex nặng, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 05/06/2021 01:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đời học sinh – Quyển 3
2 Tôi hít một hơi cho trấn tĩnh rồi thuật lại toàn bộ sự việc từ lúc tối với Lam Ngọc sáng nhà mẹ nàng cho nó nghe. Cứ tưởng thằng này sẽ đồng cảm với tôi mà vỗ vai gật gù như thường thấy. Nào ngờ vừa kể xong, nó lăn đùng ra cười giòn giã như nhai bắp làm tôi thí đều muốn tẩn cho nó một trận nếu nó không dừng kịp lúc khi thấy hai nắm tay của tôi đã nắm lại. Thôi có gì đâu mà buồn, mày cứ qua nhà ba nhỏ chơi đi! Mày xúi dại tao à, lỡ qua bên đó rồi tao bị gì sao? Bị gì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Đời học sinh
Những mảnh ký ức (Update Phần 87)
Phần 87 2 Đứa nằm ôm nhau ngủ tiếp đến 8h mới bò dậy, xuống thấy 2 bà mẹ đang ngồi tán phét, thấy 2 đứa xuống mà 2 mẹ nhìn như kiểu sinh vật lạ ý... Ghê nhỉ, ngủ giờ mới dậy, mẹ Dung nói... Dậy sớm làm gì đâu, nằm trên phòng cho đỡ lạnh, 2 mẹ ăn gì chưa, tôi nói... Chúng tôi chuẩn bị ăn bữa trưa rồi đấy, mẹ phương bảo... Đứng nói chuyện 1 tí 2 đứa vào ăn sáng rồi mẹ dung bảo chở mẹ đi chơi vì mẹ Dung chỉ về 2 ngày thôi còn phải lên đi dạy nữa, tất nhiên là thu sẽ đi theo chứ nó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Truyện loạn luân
Vẽ em bằng màu nỗi nhớ
Phần 51 3 năm sau… Khanh đâu rồi! Có điện thoại từ Việt Nam nè con. Mẹ Hai gọi tôi từ phòng khách. Dạ! Con ra ngày! Tôi từ từ mở cửa phòng bước ra. Để mẹ đỡ con! Mẹ chạy lại nắm lấy tay tôi, dẫn tối đi từ từ đến chiếc điện thoại bàn. Alo! Khanh nghe đây. Anh! Tiếng nói quen thuộc ngày nào, đó chinh là con bé ú của tôi đây mà. Đã 3 năm qua, đây là lần đầu tiên tôi lại được nghe tiếng của em. Bao nhiêu xúc cảm lại tràn về. Tr…Trinh đó hả em?- Tôi không kìm được cảm xúc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng