Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Phần 27

Nhìn vào những ánh mắt trông mong trước mặt Trần Thiên Bảo thở dài một cái rồi nói:

– Được rồi, chiều nay sau khi tan học chúng ta đến hỏi bố mẹ cô ấy một chút xem có manh mối gì không!

Ý kiến của Trần Thiên Bảo ngay lập tức nhận được sự đồng ý.

Sau khi tan học Phan Như Ý do muốn về trước chuẩn bị đồ ăn tối nên không đi cùng bọn họ, như vậy chỉ có Phạm Nhật Mai là đi theo Trần Thiên Bảo dưới sự dẫn đường của Lý Thanh Thảo đến nhà bố mẹ của Lý Nhật Hà.

Bởi vì giờ tan học cũng là lúc trên phố hay bị tắc đường nhất phải mất gần 1 tiếng ngồi trên xe taxi, ba người bọn họ mới đến một căn nhà ở quận Hà Đông.

Lý Thanh Thảo bấm chuông cửa liền thấy một người phụ nữ trung tuổi khuôn mặt tràn nhập phiền muộn chạy ra mở cửa. Nhìn thấy ba người bọn họ ánh mắt bà hiện lên một chút thất vọng, quay sang thấy Lý Thanh Thảo bà ta ánh lên một chút hy vọng vội vã hỏi:

– Có tin tức của con bé rồi à?

Lý Thanh Thảo không lên tiếng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, niềm hy vọng vừa mới chớm nở đã bị dập tắt, bà ta nhìn về phía Trần Thiên Bảo và Phạm Nhật Mai đang đứng phía sau Lý Thanh Thảo hỏi:

– Ai đây?

– Đây là bạn cùng trường với cháu!

Nói rồi cô chỉ vào Trần Thiên Bảo giới thiệu:

– Cậu ấy là con của giáo viên dạy cháu trong trường, cô ấy chính là cô Phan Như Ý đấy ạ!

– À con bé Như Ý ấy à! Vậy cậu này là con riêng của chồng con bé Như Ý à? Sao ta lại quên mất con bé ấy có chồng là công an nhỉ! Hay là nhờ nó bảo chồng giúp đỡ một chút?

Lý Thanh Thảo không trả lời mà tiếp tục giới thiệu:

– Đúng là bố cậu ấy là công an, nhưng thời gian gần đây có rất nhiều vụ án có mức độ nguy hiểm cao đã xảy ra nên chú ấy rất bận rộn. Nhưng Trần Thiên Bảo cũng là một người rất tài năng nên đã nhận lời đến đây giúp đỡ điều tra đấy ạ!

Dứt lời Lý Thanh Thảo chỉ tay sang Phạm Nhật Mai giới thiệu:

– Còn đây là Phạm Nhật Mai bạn gái của Trần Thiên Bảo!

Nghe thấy con trai của một người công an đến giúp đỡ điều tra người phụ nữ trung tuổi ngay lập tức mừng rỡ mời cả ba người bọn họ vào trong nhà. Phía bên trong còn có một người đàn ông đang ngồi trên bộ bàn ghế ở phòng khách, khuôn mắt ông cũng không khác người phụ nữ là bao, dẫn theo nhóm người Trần Thiên Bảo vào trong phòng khách người phụ nữ lên tiếng:

– Ông ơi có người đến giúp tìm kiếm con bé Nhật Hà này!

Người đàn ông ngay lập tức quay đầu lại, thấy Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai còn mặc đồ học sinh giống đứa cháu Lý Thanh Thảo khuôn mặt ông có chút thất vọng. Cũng phải thôi đến công an còn không có được tin tức gì thử hỏi học sinh trung học làm sao có thể giúp đỡ?

Trần Thiên Bảo nhìn thấy biểu cảm của người đàn ông cảm thấy có chút không vừa lòng, nếu không phải Phan Như Ý bảo hắn giúp thì đời nào hắn thèm quan tâm đến?

Hắn còn có biết bao việc khác còn cần phải tính toán, thử hỏi trên đời này có mấy người không cần nhờ vả mà được một Interpol cấp cao như Trần Thiên Bảo đến giúp đỡ điều tra.

Người phụ nữ trung tuổi thấy không khí có chút thay đổi liền nói:

– Cậu ấy là con của một Đại Tá công an đấy, nghe nói tài năng cũng không kém gì bố đâu!

Đến đây biểu cảm của người đàn ông mới có chút tươi tỉnh hơn:

– Mấy đứa ngồi xuống đi, vừa rồi ta vì quá lo lắng cho con gái nên có chút ứng xử không đúng, có gì mấy đứa bỏ qua!

– Không sao ạ! – Trần Thiên Bảo đáp lại.

Dù sao hắn cũng nhỏ tuổi hơn đối phương rất nhiều, một trong những điều Trần Thiên Bảo được cha mẹ dạy dỗ rất cẩn thận đó là phải tôn trọng người khác, đồng thời người ta cũng vừa có con gái bị mất tích không rõ lý do nên Trần Thiên Bảo cũng thông cảm bỏ qua, những điều nhỏ nhặt vậy hắn cũng không để trong lòng quá lâu.

Người phụ nữ mang ra ba cốc nước đặt xuống trước mặt bọn họ rồi đến ngồi xuống cạnh chồng, người đàn ông vội nói:

– Mấy đứa uống nước đi, Bác là Lý Gia Tài, còn đây là vợ bác Nguyễn Thanh Xuân!

Sau một chút thời gian làm quen Trần Thiên Bảo bắt đầu đi vào chủ đề chính:

– Cô Lý Nhật Hà trước khi mất tích có nói với hai bác điều gì không?

Ông Lý Gia Tài suy nghĩ một chút rồi nói:

– Nó chỉ nói là đi chữa bệnh thôi!

– Cô ấy có nói mình bị bệnh gì không?

Ông Lý Gia Tài cùng vợ đều lắc đầu. Vụ này có chút khó khăn rồi đây. Tất cả thông tin mà Lý Nhật Hà nói trước khi mất tích chỉ là cô ấy đi chữa bệnh. Đến bệnh cô ấy mắc phải là bệnh gì cũng không rõ, chẳng nhẽ cô ta đi chữa bệnh tương tư nên không muốn nói cho người khác biết?

Đã hơn 1 tuần trôi qua mà không hề có một chút tin tức nào về Lý Nhật Hà thì khả năng cô ta gặp chuyện là rất cao.

Trần Thiên Bảo bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện khác, cô Lý Nhật Hà mất tích đến nay đã hơn một tuần, thời gian đó hắn vẫn còn hôn mê trong bệnh viện. Có khi nào là mấy cái băng đảng trong thế giới ngầm gây ra không?

Có lẽ khả năng này là không cao. Mục tiêu mà bọn chúng nhắm đến là thân nhân của những người có địa vị như ông bố Đại Tá của hắn.

Khoan đã…

Lý Nhật Hà cùng Phan Như Ý thân nhau từ hồi đại học, hai người bọn họ đến bây giờ vẫn thường xuyên ra ngoài đi chơi cùng nhau, có lẽ nào mục tiêu bọn chúng nhắm đến là Phan Như Ý. Chẳng nhẽ bọn chúng muốn trước tiên bắt Lý Nhật Hà rồi dùng cô ta để dụ Phan Như Ý.

Trần Thiên Bảo suy nghĩ một chút rồi hỏi:

– Từ khi Lý Nhật Hà mất tích đến nay hai người có nhận thấy có điều gì kỳ lạ hay không?

– Bọn ta không thấy có gì kỳ lạ cả!

– Vậy có người lạ nào liên lạc hay nhắn tin cho hai bác không?

– Cũng không! Cháu nghi ngờ nó bị bắt cóc sao?

– Bây giờ chưa nói trước được điều gì cả!

Nếu đúng là có khả năng Lý Nhật Hà bị bắt cóc thì tại sao đã một tuần trôi qua mà bọn chúng lại cắt đứt hoàn toàn liên lạc của Lý Nhật Hà với thế giới bên ngoài?

Nếu mục tiêu bọn chúng nhắm đến là Phan Như Ý thì giả mạo Lý Nhật Hà rồi liên lạc cầu cứu chẳng phải sẽ tốt hơn là khiến cô ấy giống như biến mất hay sao?

Trần Thiên Bảo cảm thấy số phận của bản thân sau khi trọng sinh dường như có chút xui xẻo, tất cả những thứ mà hắn muốn điều tra đến cứ giống như ma xui quỷ khiến mà đi vào bế tắc không tìm ra lời giải vậy.

Bây giờ chỉ còn cách đến phòng riêng của Lý Nhật Hà xem xét thử xem liệu cô ấy có để lại manh mối gì hay không. Nghĩ đến đây Trần Thiên Bảo lên tiếng:

– Cháu muốn thử xem trong phòng của Lý Nhật Hà có thể tìm ra manh mối gì đó có được không ạ?

Lý Gia Tài ngay lập tức đồng ý, ông nhìn sang vợ mình nói:

– Bà dẫn mấy đứa lên phòng của con bé đi!

Nguyễn Thanh Xuân không chần chừ vội đứng lên dẫn theo ba người bọn họ đến phòng ngủ của Lý Nhật Hà.

Phòng riêng của Lý Nhật Hà rất gọn gàng sạch sẽ, không biết là do cô ấy vốn rất gọn gàng hay là sau khi mất tích bà Nguyễn Thanh Xuân đã dọn lại căn phòng.

Trần Thiên Bảo quan sát qua căn phòng một chút, giấy dán tường trong phòng chủ yếu là màu trắng nhẹ nhàng khiến có cảm giác dễ chịu, trong góc phòng có một chiếc bàn đọc sách, trên mặt bàn còn có một chiếc máy tính xách tay.

Trần Thiên Bảo ngay lập tức tiến lại mở máy tính xách tay của Lý Nhật Hà lên, mất một lúc khởi động chiếc máy tính cũng đã hiện lên, trên màn hình không có nhiều chi tiết chỉ có một màu xanh dương, chính giữa có một khung màu trắng nhỏ đó là khung yêu cầu nhập mật khẩu.

Muốn truy cập vào máy tính cần phải có mật khẩu!

Trần Thiên Bảo tiếc nuối bỏ qua máy tính xách tay trên bàn đọc sách.

Với khả năng của mình hắn có thể mất vài ngày tìm ra cách phá bỏ lớp bảo mật trên máy tính, nhưng hắn cần phải mang theo máy tính này về mới có thể làm được. Chẳng may trong lúc đó Lý Nhật Hà lành lặn trở về thì không tốt cho lắm, vậy nên Trần Thiên Bảo đành bỏ nó sang một bên.

Hắn cầm lên vài cuốn sách gần đó chủ yếu toàn là những cuốn sách nói về tình yêu và truyện ngôn tình. Trần Thiên Bảo thử lật ra vài trang thì thấy Lý Nhật Hà ghi chú rất nhiều thứ bên trong. Quả nhiên là một sinh viên tốt nghiệp trường đại học sư phạm Hà Nội, nét chữ của Lý Nhật Hà rất đẹp, từng dòng ghi chú của cô trong những cuốn sách khiến cho người khác nhìn vào không hề cảm thấy có chút mất thẩm mỹ nào cả.

Trần Thiên Bảo nhìn xung quanh một lúc thì thấy trên đèn bàn có dán một tờ giấy nhỏ màu vàng có ghi cái gì đó, hắn liền cầm lên đọc những dòng chữ được ghi trong đó, nội dung chỉ là thời gian cuộc hẹn với Phan Như Ý được ghi chú lại tránh sẽ quên đi.

Thời đại hiện nay đa số mọi người đều sở hữu một chiếc điện thoại thông minh, nó có chức năng nhắc nhở mọi người tại sao Lý Nhật Hà lại không dùng đến?

Có lẽ đó là do thói quen của Lý Nhật Hà từ khi còn là học sinh – sinh viên, thời học sinh của cô điện thoại di động chưa phổ biến như bây giờ nên ghi nhớ điều gì đó bọn họ thường sử dụng đến giấy ghi chú.

Trần Thiên Bảo chợt chú ý đến một quyển lịch được treo ngay gần vị trí của chiếc đèn bàn, trên đó cũng ghi lại rất nhiều những dòng ghi chú dày đặc, đa số những ngày trên quyển lịch đó có sự kiện gì cũng được viết lại rõ ràng. Có thể thấy Lý Nhật Hà là một người hay quên nên cần lưu lại.

Trần Thiên Bảo hơi nhíu mày suy nghĩ, nếu Lý Nhật Hà là một người hay quên mà cô ấy còn đặt cả mật khẩu cho máy tính chẳng may cô ấy quên mất thì sao?

Mật khẩu máy tính hay điện thoại là một thứ thường xuyên dùng đến ắt hẳn mọi người khó mà quên được, nhưng trên thực tế có rất nhiều người mật khẩu là do họ đặt ra nhưng không thể nhớ phải ghi chú lại tránh quên mất.

Lý Nhật Hà khi ra ngoài không mang theo máy tính rất có khả năng cô ấy thường xuyên dùng nó ở nhà, vậy thì rất có thể cô ấy sẽ viết lại mật khẩu rồi dán nó ở đâu đó. Trần Thiên Bảo kéo ghế ra rồi ngồi xuống bàn đọc sách của Lý Nhật Hà, mất vài giây suy nghĩ rồi hắn cúi xuống nhìn vào gầm bàn.

Đáng tiếc trong đó chẳng có gì cả.

Trần Thiên Bảo từ từ mở ngăn kéo phía bên tay phải ra, bên trong chỉ có vài cái bút cùng một số đồ lặt vặt, không có thứ gì giống như có khả năng viết lại mật khẩu cả, có lẽ Lý Nhật Hà không phải kiểu người sẽ quên đi mật khẩu máy tính cá nhân.

Trần Thiên Bảo từ từ đóng ngăn kéo lại, chợt hắn nhớ đến việc ở kiếp trước đã từng thấy Nguyễn Gia Hân có một lần trêu đùa dán một mẩu giấy tận cùng bên trong nắp ngăn kéo, khi giấu như vậy quả thực rất khó có khả năng phát hiện trừ khi tháo dỡ cả cái bàn ra. Trần Thiên Bảo lại một lần nữa mở ngăn kéo đó ra rồi luồn tay vào sâu bên trong.

Quả nhiên sau vài giây tìm kiếm tay hắn đã chạm vào một thứ gì đó, ngay lập tức Trần Thiên Bảo lấy vật đó ra, đó là một mẩu giấy ghi chú, bên trên có ghi lại tài khoản và mật khẩu máy tính đề phòng trường quên đi mã PIN không thể truy cập vào máy tính.

Trần Thiên Bảo mở máy tính xách tay của Lý Nhật Hà lên rồi nhấn vào dòng “Tôi quên mã PIN” sau một lúc làm theo các bước hiển thị trên màn hình, cuối cùng Trần Thiên Bảo cũng mở được máy tính của Lý Nhật Hà. Tìm kiếm một lúc hắn phát hiện trước khi mất tích Lý Nhật Hà đã có một cuộc trò chuyện với một cô gái tên Lê Trúc Anh!

Trong cuộc trò chuyện vào thứ sáu tuần trước Lý Nhật Hà hỏi Lê Trúc Anh:

– Bao giờ đến gặp anh?

Ở phía cuối câu hỏi Lý Nhật Hà còn kèm theo biểu tượng lá cờ Việt Nam, đối với ký tự lá cờ Việt Nam này Trần Thiên Bảo vẫn chưa hiểu nó có ý nghĩa gì.

Cô gái tên Lê Trúc Anh trả lời:

– Chủ nhật được không?

– Chủ Nhật tôi đi mua sắm với bạn rồi!

Có lẽ người mà Lý Nhật Hà nhắc đến chính là Phan Như Ý.

Ngay bên dưới cô gái tên Lê Trúc Anh nói lại:

– Vậy thì ngày mai luôn đi, khi nào đi tôi sẽ gọi cho cậu!

Từ cuộc hội thoại này có thể thấy Lý Nhật Hà có lẽ đã mất tích trước khi gặp cô gái tên Lê Trúc Anh này, cũng có thể là cô gái tên Lê Trúc Anh có liên quan trực tiếp đến vụ việc này.

Giờ phút này Trần Thiên Bảo đã tìm ra được manh mối đầu tiên, cô gái tên Lê Trúc Anh này không biết có liên quan gì không nhưng cô ta chắc chắn là chìa khóa quan trọng để tìm được Lý Nhật Hà.

Tuy nhiên ký tự lá cờ Việt Nam trong câu hỏi mà Lý Nhật Hà nhắc đến Trần Thiên Bảo vẫn chưa hiểu rõ, câu hỏi của cô ấy chính là ám chỉ hai người bọn họ muốn đến gặp một người hoặc đến nơi nào đó, nhưng tại sao lại là ký tự lá cờ Việt Nam, đối tượng mà Lý Nhật Hà đang nhắc đến là người hay một địa điểm nào đó?

Nếu Lý Nhật Hà đang nhắc đến một địa điểm thì tại sao lại là lá cờ Việt Nam? Chẳng phải cô ấy đang ở Việt Nam sẵn rồi hay sao?

Trần Thiên Bảo nhìn lại dòng tin nhắn của Lý Nhật Hà trước biểu tượng lá cờ Việt Nam cô ấy sử dụng từ “anh” nói như vậy ký tự đó là đang ám chỉ đến một người nào đó.

Để biết rõ người đó là ai có lẽ phải tìm được cô gái tên Lê Trúc Anh kia thì mới có thể giải đáp được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Phần 25 Một đêm nhanh chóng trôi qua, một ngày mới bắt đầu, Diana cứ tưởng mình đã chết, cô mở mắt ra nhìn mọi thứ xung quanh, cô cảm thấy có ai đó đang nằm trên người của mình, cô ngồi dậy phát hiện John khuôn mặt trắng bệch, cô hốt hoảng phát hiện cánh tay hai người bị cột chặt, như hiểu ra điều gì, Diana đột nhiên ôm chằm lấy hắn mà hét lên: “Tại sao? Tại sao anh lại phải làm điều này chứ?” Diana vừa khóc vừa ôm chặt lấy John, cô ngắm nhìn khuôn mặt trắng bệch của hắn, rồi cô đột ngột nhận ra hắn vẫn còn thở, sức mạnh màu tím kì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Yêu gia sư (Full) - Dịch giả Mộc Tử Diệp
Phần 27 Con cặc to dài gân guốc của Bùi Thành Hiên được một cái miệng nhỏ nuốt vào từng chút một, hút lấy hút để khiến anh phải cau mày gồng lên hưởng thụ cái cảm giác sướng cặc không tả nổi. Vương Mỹ Ngọc bú mút dùng lưỡi liếm dọc theo thân cặc gân guốc của Bùi Thành Hiên vào tận gốc, cô dùng miệng bao trọn con cặc trong miệng rồi sục nuốt vào nhả ra như đang cho anh đụ vào miệng của mình. Kỹ thuật bú mút của Vương Mỹ Ngọc cũng không tầm thường nên chỉ mới có một lúc mà Bùi Thành Hiên đã không chịu đựng được nữa rồi, anh rít lên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dịch
Gái dữ
Phần 27 Ông đi với tôi một chút được không ? Nhưng mà giờ tôi với Tr đi có việc rồi ! Việc gì vậy ? À thì… Ông không muốn đi với tôi à ? Không phải, hôm này là sinh nhật … hay bà đi với bọn tôi ? Ông thích đi với tôi hay là đi với Tr Ơ... Sao bà lại hỏi thế ? Bà bị làm sao thế hay là có việc gì gấp hả ? Không. Cũng chả có việc gì quan trọng cả. Thôi được rồi, hai người cứ đi đi... Nhưng mà bạn Tr này Gì hả bạn ? Bạn nghe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng