Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Phần 69

Không biết mục đích thực sự Vương Gia Hào đến Việt Nam là gì, liệu có phải hắn ta đang bắt tay với thế giới ngầm hay không?

Nếu thực sự Vương Gia Hào có dính dáng đến thế giới ngầm thì quả là một rắc rối lớn, tiềm lực kinh tế của kẻ này là cực kỳ mạnh mẽ.

Không những vậy trong đó có thể còn một thế lực bí ẩn đến từ Thái Lan, đứng sau thế lực đó có khả năng là người trong hoàng thất. Không hiểu bọn chúng hứng thú với thứ gì ở Việt Nam mà lại quyết định bắt tay với thế giới ngầm nơi này.

Chẳng nhẽ bọn chúng chỉ đơn giản cho rằng có thể lợi dụng thế giới ngầm nơi đây? Phải biết rằng “Trần Thiên Bảo” chính là sống tại Việt Nam, mặc dù đã chết nhưng thế lực của hắn không phải người rơm chỉ biết đuổi quạ.

Bí ẩn của sự việc này quá lớn, có lẽ hắn không nên nhúng tay vào thì sẽ tốt hơn, lúc này đây đối với hắn đến việc đơn giản như bảo những người thân bên cạnh còn khó khăn chứ không nói đến những việc khác.

Dây dưa vào thế giới ngầm lúc này là một lựa chọn thiếu sáng suốt, bây giờ bọn chúng đang hừng hực khí thế, một kẻ còn chưa học hết cấp ba chẳng có gì trong tay như hắn liệu có thể làm gì được?

Tình thế bây giờ chỉ có thể bước đến đâu tính đến đó, tận lực tránh xa những rắc rối không đáng có mới là thức thời. Tất nhiên hắn muốn tránh xa rắc rối không phải vì sợ, một khi cây muốn lặng mà gió chẳng muốn dừng thì mọi chuyện sẽ rẽ sang một chiều hướng khác, hắn sẵn sàng đáp trả những kẻ có ý định làm tổn hại đến những người quan trọng với bản thân.

Khi mà con quỷ trong bản tính của hắn tỉnh giấc thì đó cũng là lúc mà bọn chúng nên nhanh chóng ăn vội vài nải chuối chín kẻo sau này chỉ được ăn toàn chuối xanh.

Trần Thiên Bảo bắt đầu cảm thấy có chút chán nản khi chỉ có thể ngồi một chỗ ngoài bãi biển, mặc dù liên tục có những cô gái mặc đồ bơi đi qua đi lại ở trước mắt, trong đó không thiếu người đẹp như những con thiên nga của Tchaikovsky.

Bất quá hắn đã ngồi ngắm gần 3 tiếng đồng hồ rồi, lúc này số dừa hắn tiêu thụ cũng đã lên đến 3 trái, bàng quang của hắn đang có dấu hiệu biểu tình nên chẳng còn hứng thú nào mà ngắm gái nữa.

May sao nhóm người Phan Như Ý cũng không con hứng thú tắm biển nữa nên bắt đầu quay về khách sạn.

Trần Thiên Bảo đứng trong nhà vệ sinh một tay cầm tiểu bảo bối nhắm thẳng vào giữa bồn cầu mà xả đạn, hai mắt hắn lim dim tận hưởng cảm giác sảng khoái này. Nhân sinh có một câu “Không gì thoải mái bằng đi đái kịp thời” quả nhiên không sai chút nào.

Đột nhiên từ phía ngoài vang lên tiếng đập cửa khiến suýt chút nữa có “vài giọt lạ lùng” văng lên tay hắn. Trần Thiên Bảo vừa rửa tay vừa lẩm bẩm:

– Đến đi tiểu cũng không được yên thân, ông đây nguyền rủa nhà ngươi có đứa cháu ngoại không có hậu môn!

Dứt lời Trần Thiên Bảo tắt vòi nước rồi đi ra mở cửa.

Vừa thấy người đang đứng ngoài cửa mông hắn chợt nhói lên một cái, lúc này việc đầu tiên hắn muốn làm là tự vả vào mồm mình.

Người vừa gõ không ai khác ngoài Phan Thế Hùng nên mới khiến hắn có cảm giác bất đắc dĩ như vậy, vừa rồi hắn rủa cháu ngoại của ông ấy không có hậu môn chẳng phải tự nói chính bản thân sao?

Thấy Trần Thiên Bảo vừa mở cửa ông liền nói:

– Cháu xem hộ ông cái điện thoại sao mở mãi không lên?

Vừa nhìn cái điện thoại trong tay Phan Thế Hùng khuôn mặt hắn bỗng hiện lên một chút thương xót, không biết nó đã vướng phải trọng tội gì mà lại có tình trạng bi thảm như lúc này. Để miêu tả đơn giản thì nó giống như vừa bị một cái xe tăng cán qua vậy, đáng thương đến cực điểm.

– Nó vỡ đến như thế này rồi làm sao mà lên được nữa ạ? Mà sao nó lại ra nông nỗi này hả ông?

– Ông bật cái chế độ máy bay lên rồi ném ra ngoài cửa sổ, thế mà nó không bay được, cứ tưởng phải có gì đặc biệt!

Bật chế độ máy bay rồi ném ra ngoài cửa sổ???

Chế độ máy bay… Ném ra ngoài cửa sổ…

Từng câu từng chữ cứ lùng bùng lặp đi lặp lại giống như đang có mưa bom bão đạn trong đầu Trần Thiên Bảo, còn khuôn mặt đã sớm trở nên bần thần.

Phải biết đây chính là tầng 10 đấy, ném một cái xe tăng từ trên tầng 10 xuống đất cũng chẳng thể còn nguyên vẹn đừng nói là một cái điện thoại nhỏ bé.

Sau một hồi giải thích Phan Thế Hùng cũng đã hiểu rõ rõ được mục đích của cái gọi là chế độ máy bay. Nhưng số phận chiếc điện thoại đáng thương cũng chẳng thể cứu vãn được nữa rồi.

May sao không có ai đen đủi đến mức bị nó rơi vào đầu. Chỉ là một cái điện thoại nhỏ bé thôi nhưng cũng có thể gây nguy hiểm đến tính mạng nếu có người xui xẻo dính phải. Dù sao đó cũng chỉ là một cái điện thoại vẫn hơn là thả 100 con dao từ trên cao xuống.

Chẳng mấy chốc trời đã chuyển sang màn đêm, Phan Như Ý gọi mọi người xuống nhà hàng của khách sạn để ăn tối, lần này may mắn không bị cái tên Vương Gia Hào kia chen vào phá đám, đồng thời sau một buổi tắm biển tất cả mọi người đã mất hết khí lực nên được ăn một bữa hết sức ngon miệng.

Trần Thiên Bảo trở về phòng ngủ đã là 10 giờ tối, ở khu du lịch thời điểm này có thể tính là vẫn còn sớm, có rất đông người còn vui chơi ở bên ngoài đến đêm khuya mới trở về, nhưng mọi người hôm nay đã mệt mỏi nên chỉ muốn đi ngủ sớm.

Một mình hắn không tắm biển nên cũng chẳng cảm thấy mệt mỏi chút nào, hắn lại càng không có hứng thú ra ngoài đi dạo một mình nên đành trở về phòng.

Trần Thiên Bảo lấy một chai nước từ trong tủ lạnh rồi ngồi xuống cái bàn nhỏ đặt bên ngoài ban công, đây là một cái khách sạn 5 sao nên trải nghiệm của khách hàng được đặt lên hàng đầu, nhất là từ phòng của hắn lại có tầm nhìn hướng thẳng ra biển nên hiển nhiên sẽ có một cái ban công nho nhỏ được trang trí rất bắt mắt cho du khách muốn được ngồi ngắm cảnh biển.

Trong khi hắn vừa ngắm những ngọn đèn trên đường phố vừa tận hưởng những cơn gió mang theo mùi hương của biển cả thổi vào mặt thì từ phòng bên cạnh vang lên vài tiếng “cạch cạch cạch”

Trần Thiên Bảo hơi liếc mắt nhìn sang bên đó một chút thì thấy cửa ban công vẫn còn đang mở, thảo nào hắn có thể nghe thấy tiếng đóng cửa phát ra từ bên đó.

Có lẽ chủ nhân của phòng đó đã về, hắn cũng không quá để tâm đến mà tiếp tục đón những cơn gió mát mẻ thổi lên cơ thể.

Giống như nhớ ra điều gì đó Trần Thiên Bảo hơi nhíu mày lại, nếu không nhầm thì vào buổi tối hôm trước hắn đã bắt gặp người đi ra khỏi căn phòng bên cạnh chính là Tường Vi. Nhưng mới hồi chiều cô ấy còn suýt mất mạng vì bị đuối nước, nếu đã được đưa vào bệnh viện chắc chắn bác sĩ phải giữ lại để theo dõi chứ không thể cho xuất viện sớm như vậy được.

Người người sống sót sau khi bị đuối nước cũng có khả năng gặp phải những hậu quả nặng nề ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe như suy hô hấp, viêm phổi, tổn thương não… do thiếu Oxy. Có những trường hợp xui xẻo hơn nữa là bị rơi vào trạng thái sống thực vật.

Vậy nên thời điểm này Tường Vi không thể nào được đã được cho ra viện, trừ trường hợp cô ấy sống chết muốn ra ngoài thì bác sĩ cũng chẳng thể ngăn cản. Trần Thiên Bảo vừa liếc nhìn sang ban công phòng bên cạnh vừa cảm thấy nghi ngờ. Nếu là Tường Vi quay trở lại khách sạn thì tại sao cô lại không bật đèn phòng lên?

Từ lúc tiếng mở cửa vang đến đến giờ đã gần mười phút trôi qua vậy mà đèn phòng chưa từng được bật lên một chút nào trong khi từ bên đó vẫn không ngừng có tiếng động vang lên giống như có người đang lục lọi ở bên trong vậy.

Trần Thiên Bảo không muốn quan tâm đến việc này nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy dường như có điều gì đó bí ẩn.

Nghĩ ngợi thêm một chút rồi đứng dậy tiến về phía ban công phòng bên cạnh, hai cái ban công chỉ cách nhau khoảng chứng 40cm nên chẳng tốn quá nhiều công sức hắn đã nhảy sang phía bên kia.

Do cửa ban công vẫn còn mở nên hắn có thể thấy bên trong là một người đàn ông mặc áo màu đen cầm đèn pin trong tay vội vã tìm kiếm vật gì đó.

Trần Thiên Bảo nhẹ nhàng bước vào trong bất ngờ hô lên:

– Nếu mày đang tính ăn trộm cái gì đó thì tốt nhất nên bỏ đi mà làm người!

Đột nhiên có người lên tiếng khiến tên áo đen hoảng hốt bỏ luôn việc tìm kiếm mà chạy nhanh về phía cửa ra vào, Trần Thiên Bảo cũng nhanh chóng nhấc chân lên đuổi theo đối phương.

Tên áo đen vừa lao ra ngoài bất ngờ va phải một người nhân viên khách sạn đang kéo theo một cái xe đẩy chất đầy dụng cụ dọn vệ sinh rồi ngã ra, khi Trần Thiên Bảo chạy ra thì hắn ta đã kịp thời đứng dậy.

Thấy người vừa dọa bản thân một phen suýt đái ra quần chỉ là một tên nhóc bị què tay thì tên áo đen mới lấy lại bình tĩnh để gọi ba hồn bảy vía của mình về.

Lúc này nhờ có đèn ngoài hành lang Trần Thiên Bảo mới thấy rõ hình dạng đối phương, hắn ta mặc một cái áo màu đen hiệu Louis Vuitton cùng một cái quần Jean sáng màu, trên đó còn có những vết rạch như bị chó cào, vừa nhìn liền biết hẳn là loại mặt hàng mua 120 ngàn 1 bộ, 2 bộ 250 ngàn ngoài chợ.

Trên tay hắn ta không thiếu những vết mực không rõ hình thù gì, tên này con sở hữu cái mũi với 2 cái lỗ to tròn rất dễ liên tưởng đến mũi heo, đặc biệt hơn nữa hắn ta sở hữu một mái tóc theo kiểu cạo trắng 2 bên rồi để dài ở phía sau gáy.

– Tại sao mày lại lục lọi trong phòng của người khác?

Trần Thiên Bảo lạnh lùng hỏi khi thấy đối phương không chạy đi nữa.

Tên áo đen mang theo vài phần tức giận phổng mũi hét lên:

– ĐM mày nói ít thôi!

Lúc này người nhân viên khách sạn mặc áo trắng mới lấy lại tỉnh táo sau cú va chạm đứng lên nhìn kẻ vừa va vào mình bất ngờ thốt lên khiến Trần Thiên Bảo suýt thì bật cười thành tiếng:

– VL luôn! Đầu cắt moi!

Tên áo đen quay sang trừng mắt, vừa chỉ tay vào hai bên tóc mai đã bị cạo trắng vừa phùng mang trợn má hét lên:

– Bố mày đầu cắt moi thì sao? Mày nghĩ bố mày là rẻ rách à?

Người nhân viên khách sạn phủi bụi trên quần áo rồi đáp lại với giọng điệu khiêu khích:

– Tao chưa nói mày là rẻ rách! Mày là rẻ lành không bao giờ là rẻ rách! Ok chưa?

Tên áo đen lại một lần nữa phổng mũi hét lên:

– Mày cho bố mày cái địa chỉ…

Người nhân viên khách sạn không nói ra địa chỉ nhà mình mà vẫn giữ nguyên cái bộ dạng khiêu khích đáp lại:

– Mặc áo Luôn Vui Tươi (Louis Vuitton) chất quá nhỉ, Đầu cắt moi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tân giới phiêu lưu ký (Update Phần 4) - Tác giả Quen với cô đơn
Phần 4: Khởi đầu mới Giữa sa mạc bao la rộng lớn, những cồn cát mấp mô khúc khuỷu, những cơn gió mang trong mình hàng ngàn hạt cát cứ thế mà vần vũ, bay lượn trong không gian bao la, xa vời. Ánh nắng chói chang mạnh bạo nhảy múa trên đại địa như để thiêu đốt vạn vật. Lọt thỏm giữa những cồn cát nóng bỏng ấy là hai nhân ảnh mỏng manh đang chậm rãi mà lê bước. Trang phục của họ chẳng còn nguyên vẹn sau chuyến hành trình dài, màu sơn của quần áo đã phai đi ít nhiều, những vết rách cũng xuất hiện lỗ chỗ trên cơ thể của họ. Cả hai cứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Người tình (Update Phần 8)
Phần 8: Tiễn Biệt Sáng thức dậy thì Hùng không thấy Lệ Hoa đâu, do lúc này cô ấy đang ở trong phòng vệ sinh để mà đánh răng, còn cậu cũng lật đật ngồi dậy tính vô trong đó chung với Lệ Hoa thì có một cuộc gọi từ nước ngoài. Cậu nghe điện: Alo! Mẹ hả? Ừm! Mẹ đây con trai. Con đang làm gì vậy? Dạ con đang chuẩn bị đánh răng, nhưng mẹ gọi điện cho con có gì không? Ba của con bị bệnh, ông ấy muốn gặp mặt con. Mẹ có đặt mua vé máy bay cho con rồi. Có hai chuyến khởi hành: Một chuyến là 09 giờ 00...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá
Cô Tiên hàng xóm (Update Phần 24) - Tác giả Nike
Phần 24 Hôm nay là thứ hai đầu lại phải đi học như mọi ngày, chào cờ buổi sáng nửa chứ quá trời mệt mỏi vừa bước lên ngồi là nghe mấy thằng trong lớp bàn tán thì thầm to nhỏ gì mà đít bự, tướng này doggy chắc đã lắm, thì ra là tụi nó đang so sánh mấy bà cô trên giáo đang ngồi trên phía trên nhìn đối diện, toàn là mấy thằng dâm đãng giống tui kkk... Thằng Lâm nói... Má mấy bà cô nay bận áo dài giống nhau kh bây loại mới ha gì á bây... Mấy thằng kia cũng hùa theo... Đẹp vãi lồn bây cái quần mỏng nổi gân quần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ bạn Đụ với hàng xóm Truyện sex cô giáo

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng