Lâm Thiên Long nghiêm mặt nói ra.
– Ừ, cũng được, gần nhất có phòng khám bệnh của Khả Tình không được tốt lắm, chỉ sợ chống đỡ không nổi phải đóng cửa thôi!
Lâm Huy Âm nói ra.
– Nghiêm trọng như vậy sao mẹ?
Lâm Thiên Long kinh ngạc hỏi.
– Nghe nói hình như là đã bị bên bệnh viện Khang Hoa chèn ép. Hừ… Khang Hoa!
Thái Phương Phương khịt mũi cáu gắt nói.
– Nghe nói là Mạnh gia nhìn trúng mảnh đất phòng khám bệnh của chị Khả Tình, nên chèn ép nàng không thể ngóc đầu lên nỗi, cứ vài ba ngày thì cho người tới cửa nháo sự, bên sở y tế cũng bị nhà Mạnh gia quan hệ, đòi thu hồi và huỷ giấy phép hành nghề khám bệnh chị Khả Tình, nếu không có dì ra mặt nói chuyện, thì là không trụ nổi tới bây giờ đấy.
– Dì ra mặt nói chuyện cũng chỉ là châu chấu đá xe mà thôi, sinh ý bệnh viện Khang Hoa của Tào Bạch Phượng không tốt, cũng không biết có thầy phong thủy nào nói là có thể do phòng khám bệnh của Khả Tình làm cho ảnh hưởng, do đó đoán chừng Mạnh gia muốn chiếm lấy mảnh đất này. Thím của con cả đời làm điều tốt cũng không tranh giành với ai, lúc anh Thiên Phong của con mới mấy tuổi, thì chú của con bị chết vì sự cố trong mỏ than, qua bao nhiêu nhiêu năm ngậm đắng nuốt cay, thật vất vả mới đem Thiên Phong nuôi lớn, cưới được con dâu Khả Tình xinh đẹp như hoa như ngọc, sinh ra con gái Tiểu Vũ đáng yêu như vậy, lúc thím con vừa hết cực khổ, bắt đầu đến ngày tháng tốt lành sung sướng, thì năm trước Thiên Phong chạy xe đường dài lại bị tai nạn giao thông chết, suốt một năm nay thím con cùng chị dâu Khả Tình mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, tốt xấu gì thì cũng còn chịu đựng được. Hiện tại lại bị Mạnh gia ỷ thế hiếp người… ai dà…
Lâm Huy Âm thở dài.
– Thiên Long, nay con đã tốt nghiệp trở về, về sau nhớ thường đi thăm thím, an ủi nhà bọn họ, nhìn xem có giúp đỡ được gì thì giúp…
– Con đã biết, mẹ!
Lâm Thiên Long gật đầu, chuyện của thím và chị dâu đúng đủ đáng thương đấy, sau đó gãi vờ như không biết lại hỏi thăm.
– Mạnh gia? Mạnh gia nào mà bá đạo như vậy mẹ?
Lâm Huy Âm không có trả lời, chỉ là lấy mắt ra hiệu hướng về phía Thái Phương Phương chép miệng, Thái Phương Phương không có chú ý tới dì của mình mờ ám, lạnh lùng nói ra:
– Thì còn Mạnh gia nào nữa? Em xem còn có Mạnh gia nào dám ở thành phố Viêm bạo ngược ỷ thế hiếp người như vậy a?
Lúc này nàng mới chú ý tới Lâm Huy Âm cùng Lâm Thiên Long hai mẹ con đang cười cười nhìn nàng.
– A, thì ra em đã biết.
Lâm Thiên Long trêu.
– Bởi vì truy cầu chị không có kết quả, đáng lẽ Mạnh Bưu phải tìm chị Phương gây chuyện xúi quẩy mới đúng chứ, sao lại lượn xa tìm đến chị dâu Khả Tình gây rối hả? Chẳng lẽ là thấy Thái gia không dễ trêu chọc, nên chạy tới khi dễ Lương gia không có ai sao?
– Này xú tiểu tử, nói cái gì vậy?
Thái Phương Phương hung hăng nhéo trên cánh tay Lâm Thiên Long mắng.
– Mặc kệ Thái gia hay là Lương gia, chúng ta cũng không thể để cho người ta khi dễ!
Nguyên lai Mạnh Bưu đã từng van xin truy cầu nàng, mỗi ngày đều gửi đến khoa nhi của bệnh viện hoa tươi, đều bị Phương Phương từ trong cửa sổ vứt ra, lại quấy rầy điện thoại, dồn ép khiến cho Phương Phương phải thay đổi hết sim số, cuối cùng thậm chí còn nhờ viện trưởng bệnh viện đứng ra làm mai mối, cũng đều bị Phương Phương lắc đầu từ chối, có thể là nhìn thấy cha nàng Thái Đồng Hải là chủ nhiệm khoa giải phẫu thần kinh có ảnh hưởng rất lớn trong giới y học thành phố Viêm, Mạnh gia đành biết khó mà lui, vì thế sau này Mạnh Bưu tiếp theo cưới lấy Mẫn Nhu Giai làm vợ.
– May mắn là Mạnh Bưu không có trở thành anh rể của em, nếu không ngày mai em xuất đầu ra mặt cho chị dâu Khả Tình, đánh cho hắn u đầu mẻ trán, thì chị sẽ đau lòng!
Lâm Thiên Long đùa.
– Đánh thì đánh, đánh cho chết hắn luôn đi!
Thái Phương Phương chẳng những không tức giận mà còn ôm Lâm Thiên Long cười nói.
– Thiên Long, ngày mai em đánh cho hắn bể đầu luôn nhé, nếu được như vậy thì chị mời em ăn cơm, bất cứ tiệm cơm nào thì tùy em chọn!
– Được rồi!
Lâm Thiên Long cười nói.
– Nói cái gì đó? Hai chị em con không có lúc nào đàng hoàng cả! Bây giờ đã lớn rồi, động một chút là đánh đánh giết giết!
Lâm Huy Âm quát nói, nàng biết con trai mình từ trước đến nay ghét ác như cừu, nàng thật lo lắng hắn vừa tốt nghiệp trở về liền nháo ra chuyện, cho dù là vì chị dâu Khả Tình đi nữa.
– Yên tâm đi mẹ!
Lâm Thiên Long vỗ vỗ bàn tay như ngọc của mẹ Lâm Huy Âm an ủi.
– Con đã qua cái tuổi đánh đánh giết giết rồi, chẳng qua là ngày trước còn bé nên tính khí hung bạo, bây giờ thì ổn trọng hơn nhiều rồi!
– Đúng vậy a! Con khi còn bé thì không sợ trời không sợ đất, đúng là một tiểu bá vương suốt ngày lăn lộn mới vui lòng!
Lâm Huy Âm nhìn thoáng qua Thái Phương Phương gắt giọng.
– Phương Phương, khi còn bé Thiên Long không ít lần ra mặt đánh nhau vì cháu phải không?
Thái Phương Phương đôi mắt như nước nhìn Thiên Long, xấu hổ gật đầu, nàng càng thêm ôm chặt cánh tay tráng kiện của Thiên Long.
Ngày trước lúc Thái Phương Phương vừa học lớp 10 thì đã trổ mã chính là mỹ nhân bại hoại, trên đường đi không ngừng có những tên côn đồ quấy nhiễu nàng, lúc đó em họ Thiên Long mới mười ba tuổi, cứng rắn liều mạng một chọi nguyên bầy, đánh cho một đám côn đồ đầu rơi máu chảy, dì Lâm Huy Âm vì thế phải bồi thường người ta tiền thuốc men không ít, còn Thiên Long cũng bị thương, Thái Phương Phương còn nhớ rõ lúc ấy nàng ôm em họ bị thương khóc không ngừng. Cũng bởi vì lần đó một trận chiến thành danh, Lâm Thiên Long trên đường có chút uy danh, mà Thái Phương Phương thì cũng được tiếng, ai cũng biết nàng có một tên em họ dốc sức liều mạng làm hộ hoa sứ giả, mãi cho đến khi học xong cấp 3 cũng không có nam sinh nào dám truy đuổi theo nàng…
– À… Thiên Long, xế chiều con đến thăm cha của con đi!
Lâm Huy Âm nhàn nhạt nói.
– Thiên Long, nghe nói cha của em muốn em đến công ty truyền thông Hoa Kiều làm phó tổng giám đốc đấy! ‘
Thái Phương Phương tại trước mặt dì nên không dám kêu dượng.
Lâm Thiên Long nhìn mẹ Lâm Huy Âm vừa cười vừa nói:
– Chỉ có mẹ của em là hiểu rõ em nhất, em không có đến bệnh viện của hai người, cũng không có đến công ty của cha em làm đâu, chính em tự đi trên con đường của em!
…
Tòa nhà của công ty truyền thông Hoa Kiều.
Thật ra sau khi cha mẹ ly dị, Lâm Thiên Long ngày nghỉ đều đến nơi đây, mỗi khi nghỉ hè còn đến nơi này làm công, cha hắn là Lương Nho Khang cũng hiểu được con trai của mình có ý thức muốn tự lập nên rất tán thành, nhi tử tự lập tinh thần, đến tháng vẫn dựa theo tiêu chuẩn nhân viên làm thêm giờ trả tiền cho con trai, trên dưới người của công ty ai đối với hai cha con cũng kính nể, đối với Lâm Thiên Long càng là yêu thích hơn…
…
– Đáng tiếc chị đã lấy chồng rồi rồi, Chỉ Tình còn em vẫn có cơ hội a!
Tần Mân Hiểu trêu đùa.
– Một quan nhị đại anh tuấn tiêu sái như vậy, em không nên bỏ qua! Tuy hắn nhỏ em hơn mấy tuổi cũng không thành vấn đề, Long thiếu gia trưởng thành sớm, rất hiểu chuyện yêu đương đấy.
– Hừ… em không có thèm!
Liễu Chỉ Tình ra vẻ không cho là đúng, hời hợt cười nói.
– Này em Mân Hiểu, em bây giờ có hối hận cũng không có muộn đâu! Chưa nghe nói qua sao? Chỉ cần lén lút kín đáo, thì không sợ chồng biết, nói không chừng Long thiếu gia lại thích đàn bà mới lấy chồng như em đấy!
Dương Mỹ Trân nghiền ngẫm từng chữ một trêu đùa.
– Hơn nữa, em làm sao biết được Long thiếu gia trưởng thành sớm, mà còn “rất hiểu chuyện yêu đương” đây này?
– Chị Mỹ Trân đừng có vạch áo xem lưng như thế chứ!
Tần Mân Hiểu thuận theo ôm cánh tay Dương Mỹ Trân gắt giọng.
– Em lại thấy Long thiếu gia biết đâu lại ưa thích dạng người hiền thê lương mẫu như chị Mỹ Trân như vậy chứ!
– Đồ chết dầm kia, từ lúc lấy chồng lại càng nói hươu nói vượn, không biết lớn nhỏ gì cả, ngay cả chị cũng dám trêu sao!
Dương Mỹ Trân cười duyên mắng.
– Mỹ Trân! Đến đây một chút!
Giọng nói Tô Niệm Từ từ trong điện thoại truyền đến lạnh lùng như băng làm cho vẻ mặt Dương Mỹ Trân căng cứng lại.
Tần Mân Hiểu cùng Liễu Chỉ Tình nhìn nhau, lè ra đầu lưỡi thơm tho, nghe khẩu khí của Tô Niệm Từ, cũng biết là chị Mỹ Trân sắp gặp chuyện không may rồi.
…
Lâm Thiên Long đối với công ty truyền thông Hoa Kiều đã là quá quen thuộc rồi, cửa ra vào đội trưởng bảo vệ lão Hạ từ thật xa đã cúi chào:
– Chào Long thiếu gia…
– Chào bác Hạ…
Lâm Thiên Long nhiệt tình nắm chặt bắt tay lão Hạ, những lúc nghỉ hè đến đây làm công, Lâm Thiên Long không hề ra vẻ, lăn lộn khắp nơi quen thuộc, lão Hạ lúc trước bắt tay với hắn thì mới biết được hắn thâm tàng bất lộ, tuổi còn nhỏ mà đã có khí lực mạnh mẽ như vậy, nhưng lão bội phục hắn không chỉ bởi vì hắn có sức lực mạnh mẽ, mà còn bởi vì hắn rất là bình dị gần gũi.
Lâm Thiên Long vừa tiến vào thang máy, một làn gió thơm đập vào mặt, một phụ nữ mặc váy dài màu đen đến gối, dáng người xinh đẹp phối hợp cùng cái cổ tròn, vạt áo rủ xuống đến đầu gối hơi bó lại, bề ngoài bờ mông đường cong tròn vo, hàm súc tự nhiên gợi cảm.
Nàng lắc lắc bờ eo từng bước một đi nhanh đến trước mặt hắn, cười nói:
– Long thiếu gia, cuối cùng cũng đã trở về! Mấy ngày nay Lương tổng cùng Tô tổng đều nhắc tới em đấy…
Lâm Thiên Long ngẩng đầu nhìn về phía nàng mỉm cười nói:
– Chị Mân Hiểu đã lâu không gặp, chắc là nhớ em nhiều lắm phải không?
Quản lý chi nhánh Tần Mân Hiểu, cũng là mỹ nhân năm nay 24 tuổi, đã là người đàn bà đang trổ hoa phong tình thành thục, năm trước Lâm Thiên Long nghỉ hè đến đây làm công, lúc đó nàng cũng đã là danh hoa có chủ rồi, mà bây giờ xem trên bàn tay của nàng có đeo nhẫn cưới, vậy là đã kết hôn rồi.
Nàng mặt trái xoan, đôi mắt sinh động linh hoạt, khuôn mặt quyến rũ ánh sáng bắn ra bốn phía, cặp môi đỏ mọng ướt át, bóng loáng cái cổ trắng, xương quai xanh gợi cảm mê người, hơi lộ ra ngoài trắng như tuyết bộ ngực sữa rất tròn với một cái khe ngực thật sâu, hiển lộ rõ ràng bộ dạng thiếu phụ vũ mị diễm lệ thành thục tràn đầy.
Tần Mân Hiểu sóng mắt lưu chuyển, một đôi mắt câu hồn đoạt phách với cặp môi đỏ mọng khêu gợi khẽ mở, vẻ mặt ngượng ngùng vũ gắt giọng:
– Hừ… ai nhớ đến em chứ, tự mình đa tình nói hươu nói vượn!
– Đúng vậy a! Em chính là tự mình đa tình! Do chậm chân nên đuổi theo không kịp!
Lâm Thiên Long giả vờ giận dữ nói.
– Cái gì chậm chân nên đuổi theo không kịp?
Tần Mân Hiểu quả nhiên trúng kế, tò mò hỏi.
– Em chậm chân nên không kịp làm đám cưới với chị a! Nếu như em tốt nghiệp sớm một năm, thì trên ngón tay xinh đẹp của chị, cái nhẫn cưới là tự tay em đeo vào rồi!
Lâm Thiên Long cười mờ ám, một đôi sắc nhãn hung hăng quét nhìn thân thể đầy đặn của Tần Mân Hiểu, sau khi tân hôn hưởng tuần trăng mật đã được tưới tắm hưởng dụng tình ái thoải mái thân thể mềm mại, với cái mông to ra vểnh lên càng hiện ra xuân ý dạt dào.
Tần Mân Hiểu đối với miệng Lâm Thiên Long ba hoa đã quen thuộc rồi, nàng biết hắn là phong lưu mà không hạ lưu, với lại hôm nay nàng đã là một người đàn bà có chồng, đối với phương diện này cũng không giống như là cô gái trẻ xấu hổ ngượng ngùng, cho dù là hắn ngẫu nhiên động tay động chân, nàng cũng không quá mức để trong lòng, trái lại còn làm cho nàng có chút ít niềm vui thú tâm lý của người đàn bà đã có chồng.
Chồng nàng Lý Kim Bưu sau tuần trăng mật đã quay trở lại quản lý hộp đêm ở Hồng Kông, làm cho nàng đối với hôn nhân cùng tình yêu có chút hơi buồn phiền.
Nhìn qua trên khuôn mặt tuấn tú của Lâm Thiên Long tựa như chế giễu, Tần Mân Hiểu kiều mị liếc ngang hắn, ngượng ngùng gắt giọng:
– Bại hoại, đúng là tiểu quỷ, không có biết lớn nhỏ, hôm nào chị méc chị dâu Khả Tình với thím của em cho biết tay!
Tần Mân Hiểu chính là chị ruột của Tần Khả Tình, còn thím là Tống Uyển Quân cũng chính là mẹ chồng của Tần Khả Tình.
– Hì… người cùng một nhà có mâu thuẫn gì cũng đừng đi méc như thế…
Lâm Thiên Long trêu đùa.
– Lúc nào cho em gặp mặt anh rể, em cũng phải ở trước mặt hai người chúc mừng mới phải chứ…
– Xú tiểu tử, xem như em cũng có chút tâm ý!
Tần Mân Hiểu mở cờ trong bụng cười duyên nói.
– Hôm nào chị cùng Lý Kim Bưu mời em đi đến hộp đêm ở Hồng Kông ca hát khiêu vũ, cũng coi như là mừng em tốt nghiệp trở về dùng cơm tẩy trần, đến lúc đó kêu luôn chị Mỹ Trân cùng em Chỉ Tình cùng đi, được không nào?
– À… thì ra anh rễ chính là ông chủ Lý Kim Bưu a!
Lâm Thiên Long nhìn chung quanh rồi nói.
– Chị Mỹ Trân đâu rồi? Chẳng lẽ chị ấy cũng ngày đêm trông mong em nên sinh bệnh hay sao?
Mạnh Bưu, Hồ Bưu, Lý Kim Bưu tại thành phố Viêm được coi là “Tam thiếu gia” quan nhị đại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên Long |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch |
Ngày cập nhật | 19/11/2019 08:29 (GMT+7) |