Thời học sinh oanh liệt


Update Phần 188

Phần 111

Ngày thứ nhất…

Sáng hôm sau, nếu không có Nụ đi cạnh xin dấu của trường cho thằng D thì tôi cũng đã đứng chết trôi trước văn phòng cả mấy tiếng rồi, nản! Xin mỗi giấy xin phép mà đủ thứ chuyện. Một lát sau thì thấy Nụ bước ra từ căn phòng làm việc, nàng cười, khoe chiến tích…

– Hì! Em xin được giấy rồi nè…
– Wow! Sao em giỏi vậy nhề! Mấy lần trước anh đi xin chèn lớp mà muốn nản cả người.
– Hì! Thế mới hay! Thấy em giỏi không?

Nàng ngồi xuống cạnh tôi cười tủm tỉm.

– Thì em trước giờ vẫn giỏi mà!
– Ầy! Giờ anh mới biết là em cũng tự cao đó hen…
– Anh thấy lạ lắm hả?
– Ừ!

Tới đây thì nàng nhéo vào má tôi cái rõ đau.

– Ây! Nhẹ thôi, đau quá… anh có làm gì sai đâu mà.
– Vì anh là người yêu của em đó hì hì.

Thoáng chốc, thì tôi bỏ cả cơm trưa, thêm trời nắng, tôi cũng không muốn em đi cùng là gì cho khổ thân, với lại, tôi sợ lại gặp cô gái tối hôm qua…

– Anh…

Nụ gọi tên tôi.

– Hả sao vậy?

Tôi giật mình, nàng xòe bàn tay ra trước mắt tôi đưa qua đưa lại.

– Anh bỏ lỡ chuyến xe rồi kìa!

Tôi giật mình…

– Ây chết! Anh quên mất! Ban nãy anh không thấy…

Tôi rối rít…

– Hì! Không sao! Mình đi chuyến sau cũng được mà, ư! Nhưng mà! Anh không thấy hả, có thật không?
– Ơ…
– Ơ gì chứ! Xe to như thế mà anh nhìn còn không rõ, anh bị cận rồi đấy, hay… hay là ngày mai em với anh đi cắt mắt kính nhé?

Tôi xua tay, quái, mình nói không thấy mà em cũng tin là thật, nhưng mà tôi cận thiệt, ngày đó cỡ 0. 5 Độ thì phải.

– Ơ! Không cần đâu, mắt ánh sáng mà, không cần hề hề!!
– Chắc không đó?

Nàng nheo mắt.

– Chắc mà!
– Hay là anh lại sợ và ngại khi gặp bác sĩ nhỉ?

Chuyện đời thường nó thế đấy, chẳng có gì là đặc sắc hết.

Khi chúng tôi đến nơi thì thằng D, nó đã có thể đi lại ngon lạnh, nhìn thấy tôi nó cười đều phán.

– Tao là vua chắc! Cả ngày hôm nay đứa nào cũng đến thăm tao, ơ nhưng mà cấm mày lần sau dắt theo bạn gái nhé, mà mày xin giấy mà cũng phải nhờ con bé nó xin giúp à?

Tính chữa cháy nhưng Tự dưng thấy nó vui, tôi cười thành tiếng. Còn Nụ thì che miệng nhìn tôi cười khúc khích, dựa vào con gái thì đã sao chứ hả…

– Thôi mà! Mày khỏe hẳn chưa?
– Tao không sao? Nằm giường không quen, sao đau lưng thế không biết…

Thằng D vươn vai, nó nói…

– Chắc mai tao xuất viện!
– Hả? Sao bác sĩ nói mày phải ở lại theo dõi và điều trị mà?
– Điều trị gì? Tao khỏe rồi thì đi thôi chứ sao?
– Nhưng…

Có vẻ thấy tôi hơi lo, nó bật cười tinh quái…

– Được rồi, để tao ở lại vài ngày xem thế nào, vừa lòng mày chưa.
– Thế có chuyện gì mà muốn ra viện sớm thế? Mày muốn gặp ai hả?

Lúc này nó nhìn tôi vẻ nghi ngờ…

– Gặp ai? Tao có ai đâu mà gặp?
– À! Không có thì thôi hề! Mà mày nghĩ tụi anh em nhà thằng Tuyến có tính trở lại tính sổ cả bọn lần nữa không…

Tôi đánh trống lảng…

– Mày đừng lo! Sau vụ đó, chúng nó không dám trở lại đâu, tin tao đi!
– Thật không?

Nụ chen vào cuộc nói chuyện của tôi và nó…

– Thật! Thật! Tin đi, đừng hỏi lại…
– Thành nè! Tao nói nhỏ mày nghe…

Tôi hướng tai chờ thằng D be bé câu lời…

– Giữ lấy người mày yêu cho chắc vào, coi chừng mất đấy!
– Xạo đi mày!
– Thật! [Nó tròn mắt]
– Mà thôi! Mày không tin thì kệ!
– Nhưng mà! Trưa nắng như vậy, bay đến đây chi thế? Sao không để chuyền qua cũng được.

Bước sang ngày thứ hai, bận cỡ mấy, chúng tôi vẫn đều đặn đến thăm nó, tôi vẫn cùng Nụ đến viện, có vẻ ca này khó hay sao mà lão bác sĩ cứ nói nó phải ở lại riết vậy. Tôi thở dài khi nhìn thấy bạn mình vẫn cười tươi và không có thái độ trách móc gì tôi hết, đổi lại, nó lại càng thân thiết với tôi hơn mọi ngày.

Bước sang ngày thứ ba, hôm nay Nụ phải ở nhà anh Huy có việc, thế nên tôi đành lủi thủi đi một mình, chuyện có lẽ sẽ giống như ngày hôm qua, gặp, nói chuyện rồi về, không quên đồ ăn, sữa, mặc dù những thứ đó, thằng D không đụng một thứ nào, nó nói “mang về đi! Lần sau mang mấy thứ này qua tao bắt chúng mày mang về đấy”

– D ơi…

Trước mắt tôi là giường trống, đổ đạc đã dọn đi, tôi hoảng hốt, quái 1, thằng D nó trốn viện sao? Trời hỡi, không chỉ có tôi là ngạc nhiên, ngay cả y tá bác sĩ và cả những bệnh nhân xung quanh cũng ngỡ ngàng, họ đều thắc mắc vì mới gặp nó từ sáng mà giờ không thấy đâu, lúc này thì tôi quay lại phía bác sĩ điều trị, mắt tôi hơi giận giữ, tôi nói như thể mắng, ngay từ lúc đâu tôi đã bất an với thái độ quả ông ấy…

– Bác sĩ…

Ông ta quay lại nhìn tôi…

– Tôi hỏi ông? Rốt cuộc bạn tôi bị bệnh gì?
– … im lặng…
– Bệnh gì mà lại giấu tôi, tôi là người bạn thân nhất của nó, ông có thể nói cho tôi biết không, xin ông đấy…

Như không giữ được bình tĩnh, tôi nắm chặt lấy hai bả vai của ông ta, lúc này thì ông ta mới chịu nói…

– Xin lỗi! Câu ta không cho phép tôi nói cho anh biết…
– Ông đùa à? Thì cứ nói đi có chết ai đâu, cậu ta có ở đây đâu chứ…
– Cậu thông cảm, nhưng anh ta có nói với tôi, nếu cậu biết chuyện của anh ta thì xem như chấm dứt bạn bè.

Tôi thở hắt ra, buông tay, chạy nhanh về nhà, vừa ra đến cổng thì có điện thoại của nó, mở mấy tôi hỏi gấp…

– D?
– Mày bình tĩnh thành…
– Mày đang ở đâu?
– Tao đang ở phòng trọ cũ, mày qua đây đi…

Vội vã, tôi nghe theo chạy đến điểm hẹn, tầm gần nửa tiếng sau. Tôi thở không ra hơi, leo cầu thang vào phòng trọ cũ, đến đây thì tôi nhẹ nhàng tiến đến cánh cửa đã mở sẵn.

– Đến rồi à?
– D…
– TAO ĐÂY!
– Sao mày lại…

Nó xua tay muốn tôi ngừng. Nhìn bộ dạng của nó, áo sơ mi trắng, quần jean, phía sau là 2 chiếc vali khá lớn, tôi thầm nghĩ, bộ nó tính đi xa nơi này sao…

– Chuyện của tao thành à! Tốt nhất mày cũng không nên biết…
– Sao lại không nên biết, tao với mày là bạn mà…
– Đó không phải là vấn đề, tao xin lỗi! Tao có nỗi khổ riêng…
– Thế giờ mày tính đi đâu?

Nó nhìn tôi, ánh mắt xa xăm…

– Tao phải ra Hà Nội có chuyện…
– Chuyện gì? Mà gấp vậy sao?
– Ừ! Bố tao! Ông ấy bị bệnh… và hơn thế nữa, gia đình tao đang tính đưa ông qua singapore chữa…

Tự dưng tôi thấy mình như thể chết đi, có thể cảm nhận trống ngực đang đập thình thịch…

– Có lẽ… có lẽ tao sẽ không trở lại đây nữa…
– Cái gì? Mày!
– Hề! Tao đùa đấy mày tin à?

Tôi choáng váng lau vài giọt mồ hôi lạnh trên trán…

– Có cái này tao hỏi mày thành?
– Hở?

Lúc này thì nó nghiêm túc, mặt lạnh lùng nhìn tôi…

– Hôm lần đầu tao nằm viện, có ai ở cạnh tao không…
– À ừ… có mình tao, lát sau rồi thằng Lộc thằng Hưng qua, mà sao vậy?
– Ừ! Vậy là chỉ có mày – lúc tao đang hôn mê, có ai đến thăm tao đúng không?
– Hả? À thì tụi tao chứ ai…
– Nói dối! Mày nói là chỉ còn lại mày, vậy người thứ hai là ai?

Tôi khiếp sợ vì câu nói lạnh của nó, chẳng lẽ nó nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi và cô gái đó…

– Tao… tao…

Nó cười…

– Mày mà cũng biết sửa áo khoác cho tao nữa à, còn nữa! Mật khẩu điện thoại của tao. Ngoài tao ra thì không ai biết, tại sao một số thông tin trong máy tao lại mất…
– Ơ… tao…

Nó tiếp tục tạo sức ép cho tôi…

– Ngoài mày! Nói đi! Còn ai nữa, còn ai bên cạnh tao hôm đó, NÓI!

Nó lớn tiếng, tôi giật mình, tim đập nhanh, và thế là tôi đành kể hết về cô gái đó cho nó nghe, khi kể xong tôi cứ tưởng nó sẽ biết chứ nào ngờ, nó mặt đăm chiêu, đến khi nếp nhăn trên trán giãn ra…

– Tao không quen!
– Hả không quen?
– Ừ! Tao không quen, với lại mày tả người như thế thì đến cả thằng tinh mắt cũng không biết…
– Ừ! Xin lỗi vì giấu mày, tại cô ta muốn tao giữ bí mật, nhưng D này?
– Sao?
– Ngộ nhỡ đó là người mày từng yêu sao?

Nói tới đây anh chàng, quả quyết luôn.

– Nói mày biết! Trong tim tao chỉ có ba người phụ nữ, mẹ tao, chị tao và cả người tao sắp yêu, ngoài họ, tao không hề quen và biết bất kỳ một ai hết…

Thấy nó nói như thế! Tôi cũng không phán gì hơn…

– Người sắp yêu! Sao lại gọi là như thế, hai đứa bay chưa chính thức yêu nhau à?
– Đại loại là như thế!
– Với lại 1, xin lỗi vì lúc nãy tao lớn tiếng.
– Còn bây giờ! Mày chở tao ra sân bay được không?
– Hả ngay bây giờ?
– Ừ…
– Mày không nói với tụi bạn mình hả?
– Tao đi rồi sẽ về sớm mà! Mày đừng lo, nhất định tao sẽ quay lại…
– Sao lại là nhất định…

Nó lại cười…

– Tao nói cho mày đỡ lo đấy…

Khi ra đến sân bay, tư dưng trong đầu đủ thứ để nói, nhưng dường như là không biết bắt đầu từ đâu cho phải.

– D?

Nó quay lại.

– Nói tao nghe, mày bị bệnh gì à?
– Sao thế! Mày sợ tao chết à?
– Đâu có…
– Đâu có thì đừng hỏi nữa…
– Mày ở lại ráng học nhé! Chuyện của mày và con bé Bông, tao chỉ giúp được đến đây thôi, còn lại là tùy mày xử lý nhé và còn chuyện này nữa…
– Chuyện gì?
– Nếu mày có gặp được chị của con bé, hãy cẩn thận, tao nói rồi, không đùa đâu, đó sẽ là rào cản lớn nhất của mày đó…
– What? Nhưng tao đã gặp đâu mà…
– Không gặp nhưng sau này sẽ gặp, lúc đó… hãy giữ bình tĩnh như thể mày đang đối diện với bố mẹ vợ ấy, tao tin là mày làm được…
– Haizz… Mày đi tao buồn quá!

Tôi thở dài ngao ngán. Nó khoác lên vai tôi…

– Xin lỗi! Nếu mày còn xem tao là bạn thì hãy hiểu cho tao, nhưng thành này, tao sẽ trở về sớm thôi hề hề!!! Tao mất công lặn lội ra đó là có chuyện rất quan trọng, với tao và tất cả mọi người, nói thật lòng, hề! Tao xin lỗi vì có chuyện không nói, nhưng! Tao rất vinh dự và hạnh phúc khi có những người bạn như thế này, quả là năm đấy tao chọn ký túc xá thì thật là quyết định đúng. Tao sẽ không quên. [Ngay lúc này, tôi không hiểu sao mắt nó đỏ hoe]
– Ở lại ráng học võ khổ luyện, khi nào tao quay lại rồi so tài thừ hahaha…

Nói rồi nó đẩy vai tôi, mặc cho tôi đang đứng chôn chân tại chỗ, nhìn bóng dáng bạn hiền biến mất trong biển người, nhanh quá! Sao lại nhanh vậy! Cảm ơn những gì mày đã làm cho tao, mày đi rồi nhớ trở lại nhé “tôi bật nội tâm trong lòng mình thành tiếng”

“Tạm biệt người anh em”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Thông tin truyện
Tên truyện Thời học sinh oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 20/10/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Yêu trẻ con – Quyển 2
Phần 29 Lễ tang của bố em kết thúc chưa lâu, một ngày nọ bỗng có vụ lùm xùm khiến mọi người xung quanh chú ý. Hôm đó tôi đang ngồi làm ly cà phê ở quán nước đối diện nhà em thì thấy có một chiếc xe máy dừng trước cổng. Bước xuống xe là một người đàn ông trung niên mà thoạt đầu tôi không chú ý lắm. Một lúc sau nghe có tiếng cãi cọ vang lên từ nhà em, tiếng cãi nhau mỗi lúc một lớn hơn khiến hàng xóm xung quanh tò mò chạy tới nghe ngóng. Tiếng cãi vã kết thúc với việc người đàn ông trở ra, hoặc bị đuổi ra gì đó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Yêu trẻ con
Học sinh chuyển trường
Phần 34 Trở về phòng nó lôi laptop ra tìm công thức làm bánh gato. Nó muốn chính tay mình làm để gây bất ngờ cho Linh. Gần 1 tiếng đồng hồ nó mới tìm được mẫu bánh mà Linh thích ăn, một cái bánh gato vị dâu có hình trái tim. Hài lòng với những gì trong kế hoạch của mình nó mới chợp mắt. Sáng hôm sau, Hân với Linh đi học rất sớm. Nó nhờ Hân đưa Linh với hai đứa em đi học trước rồi ra chợ mua nguyên liệu về làm bánh. Áp dụng công thức, hì hục hơn hai tiếng đồng hồ nó cũng làm xong, tuy trái tim không được đẹp cho lắm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Em là cô gái đam mê sex (Update Phần 25) - Tác giả nữ
Phần 25 Tôi chạm vào lớp ngoài của chiếc quần dài mà Ninh mặc, có thứ gì đó khá to cộm lên. Hết sức nhẹ nhàng chạm vào, tôi tưởng tay tôi nhẹ như cọng lông chạm lên, vậy mà cậu ấy cũng phát hiện, rồi tay cậu ấy úp lên tay tôi, giữ nguyên tại chỗ. Hơi thở cậu ấy ngắt quãng. Chợt điện thoại Ninh vang lên tiếng chuông gọi đến. Alo... Ừm, Ninh biết rồi. Cảm ơn Lan. Cúp điện thoại, Ninh nhìn tôi, tôi thấy ánh mắt cậu ấy nóng rực. 11: 30 rồi, chắc mình phải về, kẻo lát nữa có người đi kiểm tra. Ừm Ninh. Nhưng mà trông...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng