Thời học sinh oanh liệt


Update Phần 188

Phần 182: Chuyện bên lề

Đây là một chuyến đi xa, tôi cũng đã trông chờ chuyến đi này từ rất lâu, rồi vài đêm cũng thao thức vì chuyến đi này, sắp rồi! Sẽ rất nhanh thôi tôi sẽ gặp lại cậu ấy, đã quá lâu rồi, không biết giờ này cậu ra sao? Mong rằng khi gặp lại thì hai đứa mình vẫn mãi là bạn tốt của nhau nhé? Tôi cứ tự thầm thì một mình thở dài mệt mỏi vì chờ đợi.

Ra khỏi nhà rồi chào mọi người, ôm chị một cái rồi nghe lời bố dặn dò vài câu, gọi một chiếc taxi chạy thẳng ra sân bay, buổi sáng hôm nay cũng ồn ào như bao ngày, mở cửa xe chào đón tôi là một cơn gió lạnh ào đến, điện thoại reo lên, bố dặn khi nào lên máy bay thì hãy gọi cho bố trước để gia đình yên tâm. Bởi chuyến đi này chỉ có một mình tôi.

Hành lý không mang gì nhiều, máy bay bắt đầu cất cánh…

Màn hình điện thoại sang lên, giờ này thì những hành khách bên cạnh cũng đã ngủ say, hôm nay tôi lại không thể ngủ được, những tấm ảnh được chụp hiện lên trong danh sách, tôi mỉm cười một mình mỗi khi nhớ về những ký ức cũ.

Xin chào nước Pháp, hòa vào trong dòng người đi xuống, tốn một khoảng thời gian khá lâu chờ hành lý. Trong lòng chợt trở nên mong chờ, không biết là cậu ấy đã đến chưa? Tôi quá nhỏ bé trong biển người ở đây. Rồi cố gắng tách ra tìm một chỗ thật thoáng, điều cần làm là mở điện thoại ra. Khi đó phía sau lưng mình vang lên một thanh âm trong trẻo…

– Dương ơi! Mình ở đây, ngay sau lưng cậu…

Và tôi quay lại đối diện với cậu ấy, giọng nói ấy không đổi nhưng vẻ bề ngoài của người bạn ấy, dường như đã thay đổi hoàn toàn, tôi sững sờ phải chăng nếu không nghe được thanh âm trong trẻo đó liệu mình có thể nhận ra không? Bạn tôi giờ đây đã trở thành một cô gái cá tính, phong cách của một”bad girl”.

Nhi! Tôi thốt lên. Bạn tôi đây mà, cậu ấy mang theo kính râm nên tôi không thể biết được cảm xúc của Nhi như thế nào, khuôn mặt của cậu ấy có chút gầy nhưng điều đó không quá quan trọng, mái tóc đen xõa dài, điều mà tôi ngỡ ngàng chính là những hình xăm, chiếc áo thun ngắn để lộ ra đôi vai, vòng eo, nơi dưới xương quai xanh, những nơi đó đều điểm một vài hình xăm khá bắt mắt. Tôi ngẩn ngơ một chút vì mọi thứ khi ấy đã diễn ra quá nhanh, cũng không sao, cậu thay đổi bản thân cũng không sao, miễn là chúng ta vẫn giữ cho nhau một tình bạn.

Tôi cười nhìn Hồng Nhi, và cậu ấy cũng thế, từ từ tháo kính râm nhìn tôi, trên khuôn mặt cậu ấy dần hiện lên đầy mây đỏ, hai đứa cùng cười sau bao thời gian xa cách, hai người không nói câu gì, chỉ lẳng lặng nhìn nhau rồi rơi vài giọt lệ.

Trên xe vang lên bài hát của nhóm M2M hai đứa thỉnh thoảng hát cùng nhau. Tôi và cậu ấy nói chuyện, nói rất nhiều chuyện muốn nói…

– Cậu xăm hình từ khi nào vậy Nhi?

Cậu ấy mỉm cười nhưng vẫn trú tâm vào vô lăng – cũng hơn 1 năm rồi đó Dương…

– Vậy mẹ cậu không nói gì hả?
– Có chứ hì! La quá trời, nhưng khi anh mình làm đám hỏi thì mẹ cũng quên luôn chuyện này. Sao vậy? Trông mình khác lắm hả?

Tôi gật đầu…

– Ừ! Khác, có lẽ do mình chưa quen thôi…
– Ừ! Tớ cũng vậy, mới đầu xăm lên vai cũng cảm giác ngại, nhưng sau này thấy quen rồi lại thích xăm thêm một hình nữa hì hì.
– Giờ đến nhà còn xa không Nhi?
– Ờ! Cỡ chừng gần nửa tiếng nữa á, mà sao cậu hỏi vậy, đi đường xa thấy mệt rồi hả? Hay ngủ chút đi khi nào đến mình gọi cho.

Tôi lắc đầu – không có, mình chỉ hỏi vậy thôi.

Xe dừng đèn đỏ, bỗng Nhi quay sang nhìn tôi, cậu ấy cười tà rồi bất ngờ nhéo má tôi một cái rõ đau…

– Hì hì ai đặt cái tên Bông cho cậu vậy hả Dương? – Nhi cười nghịch ngợm…
– Là bố mình!
– À ra vậy, gia đình mình rất mong được gặp cậu đấy.

Tôi nhăn mặt rồi đưa tay nhéo lại gò má của Nhi trả lời – tớ cũng vậy…

Hai người không nói một hồi lâu rồi tôi cũng vì thế mà ngủ thiếp đi khi nào không hay.

– Ở đây tớ sẽ bảo vệ cậu, hãy xem tớ như boss haha…

Hồng Nhi hếch mũi cười to…

– Ở lại đây với mình lâu nhé Dương, tớ sẽ dắt hai đứa mình đi chơi đến khi nào cậu chán thì thôi. Cậu ngủ chung phòng với mình nhé?

Gặp mặt gia đình bạn, mẹ của cậu ấy dù chưa gặp mặt lần nào, nhưng khi bản thân tôi nhận lấy ánh nhìn ấy, bác có vẻ hơn khựng lại khi nhìn thấy tôi, như thể đã quá quen từ lâu. Tôi hơi lo lắng nhưng cũng cúi đầu chào bác ấy.

– Dạ cháu chào bác…
– Ừ! Thôi đi đường xa, Nhi! Đưa bạn vào nhà đi…
– Dạ hi!

Nói rồi cậu ấy kéo tay tôi vào nhà không quên thì thầm vào tai…

– Mẹ mình ngày trước nóng tính lắm á, nhưng giờ thì hết rồi, cậu ở đây đừng lo gì mà cứ tự nhiên nhé.

Tối đó lúc này cũng đã gần 22h đêm. Hai đứa ngồi ngoài ban công phòng riêng của cậu ấy, dưới nền đều là đồ ăn vặt, riêng Nhi cậu ấy đã ăn gần hết nửa quả dưa hấu một cách ngon lành.

– Cậu ăn ít thôi, khuya rồi rồi, lát sao ngủ được…
– Không hiểu sao tớ luôn cảm thấy mình lúc nào cũng muốn ăn, vậy mà vẫn không lên cân hì hì!
– Ừ! Chẳng hiểu sao khi gặp lại lần này tớ thấy cậu gầy hơn đó…

Khi giờ đây ngồi sau chải tóc cho Nhi thì tôi mới thể nhìn rõ thêm những hình xăm trên người cậu ấy, thì ra phía sau vai của cậu ấy cũng còn một hình khác, nét xăm rõ ràng và tỉ mỉ, hơi giật mình khi cậu ấy quay đầu mỉm cười với tôi và nói nhỏ…

– Có đẹp không hì?

Tôi gật đầu…

– Có phải là đau lắm phải không?

Cậu ấy nhéo lấy chóp mũi tôi cười hì hì rồi đứng dậy lấy ra từ ngăn kéo, là những hộp khăn giấy vẫn chưa dùng hết bên cạnh là giấy khám sức khỏe, tôi như hiểu ra chuyện.

– Rất đau! Ngồi hàng giờ trên ghế, lắng nghe những kinh nghiệm đi xăm của người đi trước, ý nghĩa cho mỗi hình xăm.
– Dương này?
– Ừ!
– Cậu có nghĩ điều này sẽ khiến người ta tưởng tớ rất dễ dãi và lẳng lơ lắm đúng không? Mẹ tớ cũng từng nói với mình như thế…

Tôi ngồi xuống cạnh cậu ấy mơ hồ nói…

– Cái đó là ở bản thân mình muốn gì, tớ tin cậu không như vậy…
– Thật không? – Nhi khoác lấy tay tôi rồi tự nhiên ngả đầu lên vai tôi vui vẻ nói…
– Tớ chấp nhận thay đổi này, tớ lại thích vậy đó, ai nghĩ gì kệ họ, còn nếu họ muốn kết bạn tớ cũng không ngại cùng họ nói chuyện. Còn cậu! Không nên bắt chước theo tớ nhé…

Câu nói ấy khiến tôi phải âm thầm nhớ trong lòng.

– Này ngày mai đi mua sắm với mình đi Dương, mình muốn mua ít đồ trẻ em cho cháu mình…

– Cậu tính có về Việt Nam không Nhi?

Cười buồn – chắc năm nay gia đình mình sẽ ăn tết bên này rồi, mình cũng không quyết được…

– Đúng rồi! Bác Trường, chắc cậu biết, bác ấy đã bán được căn nhà trên Sài Gòn chưa? Tự dưng mình thấy nhớ ghê. Cũng muốn về nhưng mình đang trong thời gian thử việc mà papa giao.

Hai đứa ngồi đó, hình ảnh tháp Eiffel rọi bóng chiếu làm thành một bóng râm lớn trước mắt.

– Cậu ở đây lâu như vậy, không có bạn hả Nhi?

Cô bạn lấy khăn giấy lau mặt cười tinh quái – cậu muốn hỏi mối quan hệ hiện tại của mình chứ gì? Đừng tưởng đây không biết nhé.

Tôi đúng là có ý đó nhưng quả thật là chỉ thoáng qua thôi – mình không biết…

Tôi không đồng tình lời nói cũng không chối bỏ nó…

– Há há dối trá!

Rồi hai đứa trở nên trầm lặng, tôi lặng lẽ phá tan lấy nước trong bình giữ nhiệt rót cho Nhi một cốc trà Đào lạnh.

Vài tháng nữa gia đình của Hồng Nhi sẽ đón thêm một thành viên mới, chị dâu của Nhi cũng sắp sinh, tôi bật cười bình yên trong lòng mỗi lần nhìn thấy Nhi nói chuyện với đứa bé trong bụng của chị dâu. Không gian ấm áp lan tỏa quanh căn nhà, tiếng cười, tiếng của bác gái quở trách nói con mình để con dâu nghỉ ngơi. Cậu ấy có một gia đình thật hạnh phúc.

– Thích lắm hả em? – Chị dâu hỏi…

Nhi cười gật đầu…

– Vậy thì em cũng nên sớm lấy chồng đi, sớm sinh em bé cho mẹ vui hì…

Câu nói khiến cậu ấy khựng lại vì bối rối, tôi nhìn thấy ánh mắt có chút ưu phiền phía bác gái nhìn khi lướt qua Nhi rồi, cuối cùng bà cũng khẽ lắc đầu rồi quay đi…

– Này…
– Ừ!
– Tớ với cậu ra ngoài chơi đi…
– Nhưng trời tối rồi mà…
– Uk ha! Vậy thì lên sân thượng đi – Nhi chỉ tay lên nhà trên.
– Nơi này đẹp thật đấy! – Tôi nói…
– Ừ! Và nó cũng bình yên.
– Khi nào có thời gian tớ sẽ đến Nhật, ghé nhà cậu chơi nhé…

Nhi chống cằm nhìn ra trời đêm nói một cách thản nhiên.

– Ừ! Mong là vậy!

Chợt có hai bàn tay véo lấy mặt mình…

– Phải tin tớ, cậu không tin hả?

Giọng của cô ấy có hờn giận.

– Tớ không có ý đó mà hì hì…

Tôi mỉm cười đi đến bên cạnh Nhi.

– Cậu có giận tôi không?

Nhi im lặng…

– Xin lỗi vì tất cả… nhưng tớ biết là sẽ không bao giờ có thể bù đắp lại được.

Nhi vẫn không nói gì. Sau cùng khẽ thở dài một tiếng nói nhỏ.

– Tớ hiện tại rất ổn, rất vui, còn cậu? Cậu muốn nói gì với mình hả? Muốn giấu hay muốn nói với mình chuyện gì thế?

Tôi cảm thấy nơi sống mũi khẽ ngạt lại nhưng sau cùng vẫn phải cố nén lại cảm xúc, lắc đầu.

– Không có gì, cậu vui như vậy tớ rất cao hứng, vậy còn anh chàng lúc sáng là ai vậy? Rất tốt với cậu đấy!

Nhi tròn mắt nhìn tôi ngạc nhiên, nhỏ quay lại lau nước mặt trên mắt tôi…

– Anh ta là Việt! Tớ quen trong hội xe của nhóm, và rất tốt với tớ. Và cả gia đình tớ nữa. Còn cậu? Cậu có nghĩ tớ nên… hừm… cậu thật có ý tứ…

Giọng cậu ấy chợt trầm xuống khi nhìn ra biểu cảm của tôi có điều bất thường.

– Không phải giấu nữa, tên kia làm cậu buồn hả?

– HẮT XÌ!!! Ai chửi mình?

Hắt hơi liên tục, không hiểu có ai nói xấu mình không mà khịt mũi quá trời. Đã giao mùa đâu mà.

Tôi quay sang thằng bạn cười – về rồi khi nào lại đi?

Thằng D thở hắt ra, nó vỗ vai tôi bốp một cái – tao phải về vì có một chuyện cực kỳ quan trọng, chuyện này sẽ quyết định tao nên đi hay nên ở lại.

– Sao nào. Sống bên đó chắc vui lắm nhỉ?
– Vui thì lúc có lúc không chứ, mà cũng khổ, đi làm cực thấy mồ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Thông tin truyện
Tên truyện Thời học sinh oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 20/10/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lý Hàn (Update Phần 408)
2 Trưa ngày hôm sau, phân thân Lý Hàn đã đi đến khu rừng trước trấn Vạn Liên nhưng đến đây thì hắn dừng lại vì ngay khi đến khu rừng, bản thể Lý Hàn đã từ trong Âm Dương tháp đi ra. Sau khi hủy thuật phân thân, Lý Hàn xách Cao Thiên Long như xách gà con đi về trấn Vạn Liên. Tình cảnh Lý Hàn xách một người đi trên phố gây ra một loạt náo động. Nhìn kìa, đó không phải là Lý Hàn sao? Sao hắn quay trở lại rồi, mà người hắn đang xách là ai vậy? Ta thấy người này khá quen mặt nhưng ta vẫn chưa nhớ ra đã...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
Cuộc sống mới của cô con dâu
Phần 25 5 phút sau khi Khải ra khỏi nhà... Ba ơi... Lên đây... Ngọc mặt đỏ ửng đứng ở cầu thang gọi. Ông Giới bất ngờ khi thấy Ngọc chủ động gọi mình, ông vui lắm, ông nhìn điệu bộ của Ngọc chắc là chuyện đó rồi, cả đêm qua ông trằn trọc khó ngủ vì con cu của ông vẫn chưa được thỏa mãn, Ngọc cũng vậy, nàng chưa được lên đỉnh lần nào, sáng nay nàng viện cớ mệt mỏi nghỉ ở nhà để thỏa mãn nốt cơn dục vọng tối qua của nàng. Ông Giới chạy như điên lên phòng ngủ của hai vợ chồng, vừa chạy con cu của ông vừa to lên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện loạn luân Truyện người lớn
Đời học sinh – Quyển 1
5 Bước ra khỏi nhà tắm với bộ dạng đầy phong độ sau khi rửa mặt. Tôi sảng khoái ngồi xuống bàn và bị lóa mắt bởi rất nhiều món ăn được Lan bày biện trên đó. Nhìn là biết ngay đây không phải là món ăn Việt. Bởi lẽ tôi đã nghe mẹ nàng nói rằng Lan chỉ biết nấu món Pháp, nàng vẫn đang học ba mình nấu món Việt mà, như thế cũng quá là tài năng rồi! Có một điều tôi không ngờ tới rằng trước khi bắt đầu bữa tiệc Lan lại làm một động tác rất quen thuộc mà thằng Khanh khờ đã làm nhiều lần trong các bữa tiệc trước. Đó là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Đời học sinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng