Thời học sinh oanh liệt


Update Phần 188

Phần 183: Đám cưới (Ngoại truyện)

Nhìn chằm chằm trên lịch càng làm cho tôi nôn nao ở trong lòng. Cũng chỉ còn vài ngày nữa là tới, ngồi phịch xuống ghế làm việc, kéo lấy ngăn kéo bàn bên dưới, lấy ra thứ mà mình đã từng chuẩn bị đã từ rất lâu, chiếc hộp đen nhỏ xinh gói gọn bên trong đó là một thứ kim loại quý, ánh sáng óng ánh lóe lên trước mắt, tôi rút lấy chiếc nhẫn ra lấy vạt áo cẩn thận lau đi. Vừa nhìn lại suy nghĩ rất lâu tự kỷ một mình trong phòng, sau cùng cũng khó nhọc nản lòng đem nó cất lại về ngăn kéo rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng.

“Em viết gì vậy?”

“Là thiệp sinh nhật”

“Uây! Thế mà anh tưởng”

Ngẩng đầu nhìn tôi hỏi…

“Anh tưởng gì?”

Mặt gian cười hì hì…

“Tưởng là viết thiệp cưới cho tụi mình”

Mang hơi men trong người quả dễ ngủ thật, về đến phòng là chỉ cần lăn ra là vào giấc liền.

Ngủ thật say để ngày mai cho thật là bận rộn.

Sáng hôm sau chuông điện thoại réo báo thức inh ỏi, lăn lộn một lúc rồi oải người đứng dậy lột sạch đồ hôm qua chưa thay ném vội vào máy giặt rồi đi nhanh vào nhà tắm.

Dù mặt trời lên cao nhưng nắng vẫn còn chưa quá gắt. Chạy bộ ra ngoài ăn sáng nhẹ rồi tìm đại một tiệm cắt tóc. Và cuối cùng là tìm một cây rút tiền, trong đầu từng thầm nghĩ chắc gia đình anh Huy cũng không quan trọng tiền bạc là bao nhiêu, suy nghĩ thiểu não hồi lâu thì quyết định ngoài thiệp sẽ tìm mua thêm một chai rượu ngoại tặng vậy. Haizz! Người giàu thật có cuộc sống đầy đủ mà. Vậy là mất một mớ thời gian đi lang thang khắp con phố công phu tìm cửa hàng rượu ngoại ưng ý nhất.

Mua mới một chiếc cà vạt, trở về nhà thay quần áo, vội vàng tranh thủ đem đồ đi phơi.

– Chà nay cuối tuần mà ăn mặc thanh lịch vậy ha, đi chơi với bạn gái à?

Vừa dắt ra đến cổng là tiếng bác chủ nhà đang ngồi nhặt rau nói to.

Lời nói của bác làm Nụ cười của tôi trở nên méo mó, ái ngại quá nói lại…

– Cháu đi đám cưới bác ạ…

Bác cười cười chỉ tay lên tôi nói – phải đóng thùng vào chứ, đi đám mà bác thấy mày vội như chính mày sắp lấy vợ vậy…

Rồi gửi xe khi đến nơi, khi ấy cũng đã là gần 1h chiều, trước cửa nhà trai giờ khá đông, ảnh cưới hoa lá trang trí quanh cổng, đi từ ngoài vào đã nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả, tôi hơi giật mình và khựng lại khi nhìn thấy một người đang ngồi ngoài cổng, phải! Đó là người phụ nữ quyền lực nhất trong ngôi nhà này.

– Dạ… cháu chào bác – tôi cúi đầu chào…

Mẹ của anh Huy gật đầu với tôi hỏi…

– Ừ! Có cả quà cho nhà bác nữa cơ à?

Tôi bật Dạ lên thành tiếng chẳng hiểu sao không biết nói câu gì cho phải. Biết là khó cho tôi nên bác ấy cũng thôi không đùa nữa. Lúc ấy ánh mắt của bác nhìn tôi thật sự khiến tôi hơi lo lắng, phải chăng quá khứ mình từng không chịu thua người phụ nữ này nửa câu nên giờ đã không còn hảo cảm nữa chăng? Cơ mà tôi lại nghĩ người lớn thì họ cũng không nên để bụng chuyện cũ. Tất cả khi ấy thôi thì cũng chỉ là hiểu nhầm…

– Thôi cháu đưa quà cho bác giữ cho lần sau cũng không phải như thế đâu, cháu vào đi, Huy nó đợi đấy, nhưng mà này Thành…

Chưa đi được nửa bước thì bác như nhớ ra chuyện gì kéo lấy tay áo tôi như quên điều chưa nói gì đó…

– Vâng, còn gì nữa hả bác?
– Ừ lát cháu có gặp… mà thôi không có gì, cháu vào đi…

Bác chần chừ muốn nói gì nhưng sau cùng lại chỉ ậm ừ lại thôi.

Không gian xung quanh rộng thênh thang, trong nhà giờ toàn là trai xinh gái đẹp tiếc là mình chẳng quen lấy một ai, chỉ riêng một thanh niên…

Nhìn thấy Việt cả hai nhìn nhau rồi gật đầu cười xã giao, tôi cũng không nói gì thêm lẳng lặng đi qua từng người tìm anh Huy. Anh gặp tôi khoác vai nói thân mật, hôm nay tôi sẽ là phù rể của anh ấy.

– Trông bảnh đấy em trai, này sau đám cưới tối qua nhà anh uống trà nhé?
– Dạ…

Không từ chối dù sao tôi không bận gì, nghe tôi lễ phép mà anh cười to không tin vỗ vỗ vào vai tôi…

Chuẩn bị xong tất cả mọi người lên xe bắt đầu chuyến đi rước dâu, nhà gái tận Đồng Nai, đi đến nơi cũng phải gần 2 tiếng xe chạy, một dãy gần cuối dành cho dàn phù rể. Tôi ôm tráp tự tìm cho mình một ghế.

– À hem… mọi người đi vệ sinh hết chưa, xe không có trạm dừng chân đâu, nếu nửa đường mà vã quá thì chỉ có gió đồng thôi nhé hehe…

Tiếng của cậu thanh niên hóm hỉnh với đoàn rước dâu…

– Nói bậy bạ, cầu cho chú bị tào tháo rượt nửa đường…
– Êy cái này khó nha hehe, mà có ai bị say xe không nhỉ?
– Tôi ngồi cùng được không?

Đang thẫn thờ cười thầm vì mấy trò đùa của cậu thanh niên kia thì lại có giọng quen thuộc cắt ngang. Tôi nhìn lên hơi bất ngờ…

– Ừ ngồi đi Việt.

Anh ta cũng là một phù rể trong nhóm…

– Hồi bữa gặp cậu ở Long Hải mà không kịp nói gì…

Tôi trả lời dù gì cũng tạo điều kiện cho quen biết hai bên…

– Ừ do tôi vội quá, cũng không ngờ là gặp hai người cũng ở đấy…
– Hôm đó cậu đi du lịch cùng ai hả?
– À… một mình…
– Một mình?

Việt hỏi lại như không tin, không tin thì có vẻ đúng vì đa phần những người đi chơi xa họ sẽ rủ bạn bè đi cùng, còn đi một mình thì hơi là dị, tôi im lặng thay cho câu trả lời ban nãy của mình.

– Ra vậy, làm tôi tưởng cậu có hẹn gì với ai rồi gặp mặt ở đó chứ…

Việt cười cười, tôi hiểu ý câu hỏi này của anh nhưng cũng không để bụng mà nói cho qua chuyện…

– Chỉ là tình cờ thôi, anh nghĩ xa rồi…

Có thể là anh ta không tin nhưng tôi cũng sẽ không cố giải thích làm gì, kéo chiếc cà vạt hơi lỏng một chút không hiểu sao từ lúc Việt ngồi cạnh tôi lại đâm ra thấy hơi khó thở…

– Cậu có bạn gái chưa Thành?

Anh hỏi tôi tiện thể đùa với người ngồi bên nhà trai rất thân mật, tôi ngờ cách ứng xử này, muốn lấy được lòng phải chiều cả họ, khẽ cười tôi lại nhớ đến cái hoàn cảnh của mình hồi đó cũng không khác gì.

– Này cười gì vui thế cậu chưa trả lời tôi đó.

Tôi hít sâu – có rồi… còn anh thì sao?

Việt ngạc nhiên vì có lẽ tôi trả lời nhanh và quyết đoán quá chăng, giọng anh ta chợt trầm lại vừa đủ nghe.

– Tôi không nói chắc anh cũng biết chứ đúng không?

Câu trả lời khiến tôi bật cười, tay này thật biết tính toán, nói thật tôi cũng không đến nỗi quá thiểu não nếu không hiểu ra được ý tứ của Việt.

– Nghe nói anh quen Nhi cũng lâu lắm rồi?

Tôi gật đầu nhìn ra phong cảnh bên ngoài mơ hồ nói.

– Khá lâu, tôi cũng không nhớ nổi là bao nhiêu năm rồi…

Tôi cảm nhận được anh ta đang hơi nghiêng đầu về phía tôi nói…

– Anh may mắn quá, tôi cũng chỉ mới quen em ấy không lâu bằng anh. Nhưng…
– Nhưng tôi tự tin sẽ làm tốt hơn anh… tôi sẽ làm thay đổi và làm em ấy hạnh phúc…

Nghe xong thì tôi cũng buồn bã thở dài trong lòng, vậy là Việt đã xem mình là một tình địch từ ngày đầu gặp mặt rồi. Và tôi cười… Nụ cười có vẻ hơi gượng gạo.

– Vậy… chúc anh vui…

Rồi sắc mặt anh ta cũng trở nên âm trầm hơn, nét mặt đó chỉ diễn ra dành cho tôi trong vài giây đồng hồ, Việt đưa ra bàn tay to ngướng trước vai tôi tỏ ý bắt tay.

Ái ngại tôi đáp lễ, tay anh hơi xiết mạnh như giọng thì có vẻ hơi trầm trọng…

– Rất vui được biết anh, hy vọng hai chúng ta sau này sẽ không có những trường hợp khó sử như ngày đầu nữa, có lẽ anh hiểu ý tôi.

Tôi thở khẽ buông tay rồi thả lỏng người chẳng mấy bận tâm nhìn ra ngoài phong cảnh đang bị bỏ lại phía sau. Cả hai im lặng, tôi hiểu là Việt cũng đã hết chuyện mà anh ta muốn nói với tôi rồi, một lát sau thì anh chuyển chỗ sang ngồi cùng một bác lớn tuổi nói chuyện.

Đến nhà dâu, tôi theo dàn nhà trai bê tráp đi đầu là anh Huy, quả thật đây là lần đầu tôi làm chuyện này, trong đầu tự thì thầm sau này có đến mình thì phải bắt hết lũ bạn trong ký túc xá hồi đó đi bê tráp cho mình.

Bây giờ cũng đã gần 3h chiều, tiệc cưới sẽ diễn ra ở nhà hàng tầm 5h. Chỉ còn một điều mà tôi thắc mắc nãy giờ. “Cô đang núp ở chỗ nào vậy?”. Cũng 15p sau là một tà áo đỏ, cô dâu đi cùng mẹ mỉm cười với hai họ hai bên, tự dưng khi nhìn thấy nơi hốc mắt có vẻ hơn đỏ của cô dâu thì lòng tôi lại trở nên nao nao, tôi nhớ đến chị gái mình, chị Hằng liệu giờ đã tìm được nửa kia chưa? Con gái thì không phải lúc nào họ cũng mạnh mẽ, ai mà chả buồn khi tiệc tàn nhìn thấy bố mẹ họ hàng lần lượt theo lời chúc phúc rồi rời đi về nhà gái, tôi cũng chứng kiến nhiều trường hợp này hơi nhiều rồi, nhưng dù sao thì tôi cũng không phải là họ…

Vậy là cũng xong lễ rước dâu, tôi cũng an phận về với chỗ ngồi của mình. Xe về đến nhà trai, mở điện thoại thì cũng gần 5h chiều, giờ này bầu trời cũng hiện lên sắc xám, ngoài cổng giờ đen điện cũng bật sáng trưng, tôi mệt mỏi, bước xuống đi vào wc lặng lẽ vừa đi vừa tháo cà vạt rồi bẻ lưng một cái cho thoải mái, hốc vài tạt nước lạnh vào mặt rồi nhìn thằng ất ơ trong gương hồi lâu rồi đi ra ngoài.

Tự chạy xe đến nhà hàng, đang băn khoăn là mình sẽ ngồi ở đâu, khổ tâm thay mình chẳng quen lấy một ai. Rồi đứng đó nhìn từng người bước vào họ bắt tay đứng theo nhóm có đủ tiếng cười nói…

Và đèn cũng dần chuyển màu, không gian trở nên ôn hòa, sang trọng quý phái, nhạc cũng chuyển sang bản piano Canon du dương, ngoài đại sảnh giờ này xung quanh ánh sáng mập mờ không quá tối nhưng huyền ảo, trên sàn nhà những mảnh gạch hoa giờ như lóe sáng phảng phất như những tấm gương.

Rồi lại nhìn đồng hồ trên tay, chưa dứt khỏi nó thì có tiếng nói ở phía sau, giọng của một người phụ nữ lớn tuổi, dù đại sảnh ồn ào nhưng tôi biết là ai, tôi hơi giật thót quay lại thì giọng của bác ấy lại tiếp…

– Chỉ đứng một mình ở đây, phải chăng là cậu đã có hẹn trước với ai à?

Tính cười một cái thì nhận ra mình phải nuốt lại toàn bộ vì đi bên cạnh bác chính là em, và có cả bác Trường nữa, hơn run khi ánh mắt của người phụ nữ đó đang nhìn xoáy vào mình ước lượng phản ứng. Rồi cả hai người lớn tuổi họ như có ý rời đi chỉ để lại không gian cho hai người trẻ tuổi, lại thêm một bất ngờ khi cô nàng mặc cho mình một chiếc váy đen bó sát, “quyến rũ” tôi thì thầm, trên da thịt em, là những hình xăm, tôi dần như không nhận ra đó là cô ấy, hơi lùi lại vì không dám tin, gặp nhau ở Long Hải thì em mặc áo sơ mi nên không thể nhìn thấy được những hình tattoo đó, một sự thay đổi chóng mặt, cô ấy đưa tay xoa lên nơi vai mình như vẻ không muốn cho tôi nhìn nữa, nhưng mà che chỗ này thì hở chỗ khác, nàng khẽ cắn môi nói nhỏ…

– Tôi biết là anh sẽ bất ngờ, biết sẽ làm anh khó sử, nhưng anh cũng đừng tỏ thái độ như thế đối với tôi chứ…

Tôi hơi khựng lại rồi nhận ra mình thật cổ hủ, tiến lại gần Nhi, khẽ nuốt khan khi nhận ra làn u hương từ con gái làm mình không khởi động dung, tay có vẻ hư hỏng vuốt mái tóc em…

– Mẹ cô có nói chỗ đáng mến nhất của cô chính là bướng bỉnh không Nhi?

Em nghe xong ngẩng mặt mỉm cười với tôi, là Nụ cười đó, Nụ cười như ngày nào, tôi nghiêm giọng lại…

– Gầy quá! Nghe tôi cũng đừng xăm thêm hình nào nữa, nhiêu đây cũng đủ đẹp rồi…

Đôi mắt em mở to nhìn tôi, Nàng gật đầu lại cười khiến da mặt em như hồng lên đầy kiều diễm mị lực.

– Hừm trao đổi đủ chưa? Nhi, anh con sắp đến rồi đó…

Mẹ nàng bất ngờ đi lại cạnh em nhìn con mình một hồi rồi cũng vô tình cắt ngang khoảng lặng này…

Đám cưới diễn ra, tôi còn biết thêm một sự thật nữa là vợ chồng anh Huy đã có con trước khi làm giấy đăng ký kết hôn, nhìn thằng bé chắc cũng phải gần hai tuổi, gia đình họ chụp chung một tấm hình, họ thật hạnh phúc trong ngày hôm ấy, còn tôi à? Tôi ngồi cạnh bác Trường, bác nói là Hồng Nhi tìm đến tận nhà bác mời bác đi, trách nào cả ngày hôm ấy tôi không nhìn thấy em, hai người cứ uống mà chẳng ăn được bao nhiêu, sau cùng bác cũng đứng dậy về trước, bác ra chào hỏi cùng gia đình anh Huy, rồi nhìn về phía tôi một cái cuối cùng rời khỏi đại sảnh biến mất, tôi hơi hụt hẫng nhưng cũng cùng những người cùng bàn mời bia, uống không biết bao nhiêu nhưng tôi biết là mình vẫn còn tỉnh táo, ngồi đó cho đến khi tiệc gần tàn, cả bàn giờ chỉ còn mình tôi.

Ngạc nhiên khi tôi nhìn thấy có người đi đến cạnh mình, là Hồng Nhi. Cô nàng đã thay đổi sang một chiếc áo sơ mi trắng cùng một chiếc váy nâu, em lại gần gieo mình ngồi cạnh lấy ly của tôi uống hết luôn một hơi, tôi hơi sững nhưng rồi lại cười mang theo hơi men…

– Hẳn cũng là một tay bia trẻ nha…

Tôi thấy em nghe xong hai bờ vai gầy như run lên lấy tay che miệng như thể cố dằn đi tiếng cười. Sau cùng thì hắn ngẩng mặt nhìn mình…

– Đi thôi…
– Đi đâu? – Tôi hỏi…
– Anh quên rồi hả, không phải là quên anh trai tôi nói gì rồi à?

Tôi gãi đầu hiểu ra – à nhớ rồi nhớ rồi…

Vì uống hơi nhiều nên tôi cũng cố đứng dậy đi thật vững vàng rời khỏi sảnh. Ra đến ngoài thì thấy đỡ hẳn ra, bên trong mở nhạc ồn ào choáng hết cả người, tiếng động cơ xe tỏa mùi khiến cho tôi hơi buồn nôn phải ráng lắm mới nén lại được.

Trông bộ dạng tôi có vẻ khó coi làm con bé giật tay mình hỏi dò…

– Nè a tự lái xe về được không, hay để tôi chở về hihi?

Tôi nhìn em nói cứng…

– Không có gì, do uống hơi nhiều nhưng về đến nhà uống cốc nước lạnh là khỏe re lại thôi.
– Về… về nhà ai?

Tôi đang ú ớ cứng họng không biết nói gì thì nhìn thấy hội bạn của em đang đứng chờ ngoài kia, ra là hội xe ngày đó…

– Ăn mặc thế này chắc hôm nay lại cho hẹn đi chơi với ai hả?

Tôi nhìn ra phía hội bạn của Nhi mà thấy trong lòng hơi lo, tôi không nghĩ xấu những người kia mà chỉ thấy lo cho con bé, một nỗi lo vô hình không thể diễn tả, bất giác tôi nhìn thấy Việt đã đi về phía này…

Tôi nhìn em rồi lại nhìn anh ta…

– Anh đang nghĩ gì vậy hả? – Em láy lấy áo tôi…

Tôi không trả lời câu hỏi, tự dưng bây giờ thấy tâm hồn mình tỉnh táo vô cùng…

– Nhớ về sớm nhé Nhi, mẹ cô lo đấy…

Em gật đầu cười nhẹ rồi vẫy tay với tôi…

– Tôi đi đây, cảm ơn đã quan tâm hì…
– Ừ…

Tôi đứng đó, chờ cho đến khi những chiếc xe phân khối lớn kia đi hết rồi mới đi về.

Về đến nhà anh Huy thì mọi thứ cũng đã chuẩn bị sẵn từ trước và chỉ cần chờ người đến.

Một bàn tiệc nhỏ, rượu thì cũng đã bày sẵn, tôi đi vào và mình lại bắt gặp người phụ nữ đó đầu tiên…

– Vào đi cháu…
– Dạ…
– Nhưng Thành… Nhi đâu?

Tôi hơi sửng sốt nói như mình có lỗi…

– Dạ em ấy… đi với hội bạn của mình rồi ạ…

Bác nghe xong thì lắc đầu nói với tôi khẽ trách xem chừng rất thất vọng…

– Đáng lẽ cháu phải kéo nó về chứ, để nó đi ra ngoài thế cháu không lo à?

A… tôi cứng họng, quả là khi ở đó thì mình cũng không níu kéo lại, giờ thì nghe bác nói mà tội lỗi vô cùng…

– Thôi mình! Nhi nó có chừng mực, nó sẽ về sớm thôi…

Bác trai từ phía sau đi đến đỡ lời cho tôi chẳng dè…

– Nó cũng là con anh đấy… lớn rồi chứ có còn nhỏ đâu mà sao nó cứ làm em lo lắng suốt ngày. Anh không thấy lo hả?

Bác nhìn tôi rồi an ủi vợ mình sau đó thở dài sườn sượt đi vào nhà…

– Ngồi đi cháu, ăn uống cùng nhà bác cho vui…
– Dạ…

Tôi cùng anh Huy đi xuống bếp mang thức ăn lên…

– Rượu có, có con gà béo, thêm cái giò heo, lẩu cá, quá thịnh soạn rồi còn gì, mẹ có thấy vợ con làm đồ ăn thế nào?

Anh Huy ngồi cạnh cười sảng khoái, chị dâu ôm con ngồi cạnh mẹ chồng tỏ ra e thẹn thì bác gái nói…

– Anh có tin tôi cất hết đồ ăn vào bếp cho bố con anh nhậu mỗi rượu trắng không?

Anh Huy thụt cổ nói đùa…

– Mẹ ơi, làm thế chẳng khác nào bố con con cùng Thành hớp gió nhắm rượu à?
– Hừ! – Mẹ chồng cũng không nói gì quay sang con dâu cùng cháu mình…
– Nào uống đi cho ấm bụng…

Cả ba người cụng ly…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Thông tin truyện
Tên truyện Thời học sinh oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 20/10/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những người đàn bà đã đi qua đời tôi
Phần 39 Kết thúc đợt thi cử của nhỏ Thoa, kết quả cũng khá, trung bình điểm của nhỏ được 7, 5, hơn cả sự mong đợi của tôi rồi, nhưng vẫn muốn nhỏ học tốt hơn thế nữa nên còn chê. Vậy thì không quà cáp gì nhé, 7, 5 vẫn chưa được giỏi. Em biết ngay mà. Hú hú, biết vậy thì tốt. Nói vậy chứ tôi vẫn suy nghĩ tặng gì cho em nó, dù gì kết quả học tập của em nó cũng giỏi rồi, mẹ em có khen tôi và cũng tặng tôi một số tiền cũng không nhỏ, hạnh phúc lắm khi học trò mình tiến bộ, suy nghĩ mãi mà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Chị chủ nhà
Khi thằng nhỏ đã mềm oặt và tự tụt ra khỏi âm hộ chị thì tôi nằm qua cạnh chị. Hai chị em quay mặt vào nhau, ánh mắt chị nhìn tôi thật đằm thắm. Tôi bảo chị Mình đổi cách xưng hô đi. Mình yêu nhau mà cứ chị chị, em em nghe buồn cười lắm Ô. Thì nhỏ phải làm em chứ. Anh muốn ôm em mãi thế này. Đừng đuổi anh đi như lần trước nhé Chị ... Em biết, nhưng em có cách nào khác? Hai tháng trời vắt óc suy nghĩ, anh đã có 1 kế. Nói nghe coi nà – Người con gái tuyệt vời của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Gái một con Làm tình nơi công cộng Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex nhẹ nhàng
Đa Tình - Tác giả Why Not Me
Phần 33 Một ngày trước khi con Lan đến, tôi kiếm cớ xuống Trà Ôn để ra cồn đất nơi tôi có căn nhà nghỉ dưỡng. Tôi hứa với chị Thảo là tôi sẽ nhanh chóng trở về Vỉnh Long. Hôm sau, khi biết là con Lan đã về đến nhà, tôi điện cho chị Thảo nói là nóc nhà có vấn đề, tôi phải kêu thợ đến sửa chữa, không thể bỏ về được. Chị Thảo cũng hiểu và không quan tâm lắm vì chị cũng nghĩ là tôi và con Lan không có mối liên hệ thân thiết cho lắm. Tôi xoa tay thích chí: Như vậy là tôi chỉ cần ở đây 3 ngày, đến khi con...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện les Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng