Trông nàng thực sự thoải mái mà không có chút áp lực nào, bên dưới chiếc bàn đá đắt tiền của nhà Minh Thảo là xấp tài liệu mà ông Vũ gửi đến từ mấy hôm trước, trong khoảng thời gian ấy Thảo đã nghiên cứu rất kỹ chứ không hề chủ quan, ánh mắt nàng thẫn thờ nhìn ra ngoài bầu trời trong xanh bất tận… “Rộp” những nhát cắn táo vô tri nhưng trong tưởng tượng của nàng đang nhớ về những lần mình thi hoa khôi cấp thành phố hay trung ương, nàng sẽ vận dụng kinh nghiệm của mình vào lần thi này để giúp bố chồng.
Đối với một cô gái thông minh như Thảo thì cuộc thi lần này không khó, chỉ có điều nàng muốn thực hiện bài thi một cách tốt nhất, mới mẻ nhất… Thảo đúng là một đối thủ khó ai có thể vượt qua bởi tài năng, sắc đẹp, và sự thông minh của mình, trong những cuộc thi về sắc đẹp hay học vấn từ trước đến nay Thảo chưa bao giờ xếp thứ nhì… từ hồi cấp 2 đến giờ nàng luôn đạt được điểm tối đa, chinh phục được những giám khảo khó tính nhất, thậm chí cả những giám khảo quan tâm đến những tiểu tiết nhỏ nhặt… cảm giác như nàng sinh ra để trở thành người đứng trên đỉnh cao vậy… Sinh ra là một cô gái được ông trời phú cho mọi thứ, nhưng lại có tính cách hướng nội nên Thảo chỉ muốn có một cuộc sống bình thường, một gia đình nhỏ hạnh phúc…
Thảo vuốt tóc và nhớ về những lần thi trước… lần nào thi áo tắm xong thì y như rằng nàng nắm chắc phần thắng trong tay chưa cần tính đến thi ứng xử… Mẹ nàng đã phải rất vất vả để bảo vệ con mình trước những đám nhà báo hay những tên sở khanh lắm tiền đến tiếp cận nàng… Nhưng lần này, thật kỳ lạ trong phần thi của tất cả thí sinh không có phần thi áo tắm, nó là một phần thi biểu diễn trang phục tự do… “rộp” Thảo lại cắn táo thêm lần nữa, nhìn nàng rất thoải mái, có vẻ như nàng chẳng mấy lo lắng về lần thi này, ánh mắt tự tin của nàng đã nói lên điều đó.
– Brè! Brè! Brè! – Thảo ngồi dậy vươn vai hai cánh tay gầy trắng trẻo của mình.
– Ai đến giờ này vậy… ựm Brè! Brè! Brè! – Tiếng chuông cửa liên tục vang lên, Thảo đưa nốt miếng táo vào trong miệng nhìn lên đồng hồ, nàng vừa ăn vừa đi ra cửa, đôi chân dài như lướt đi trong nhà…
– Dạ… em mở cửa đây ạ! Ai đấy ạ? – Thảo nhón chân bước ra ngoài chỗ để dép, mặc dù cửa nhà rất kín và người bên ngoài sẽ chẳng nghe thấy nàng nói gì nhưng nàng vẫn lễ phép đáp lại cái chuông cửa.
– Cạch! Ai đấy ạ? – Thảo vặn khóa và kéo cửa ra, tuy nhiên vẫn còn khóa xích ở bên trong.
– Mày đoán xem là ai? – Giọng nói quen thuộc vang lên, cùng lúc đó Thảo cũng ngó mặt ra, ánh mắt mở to khi nàng nhìn thấy Linh, cô bạn thân đang học bên Singapore nay đã trở về Việt Nam.
– A!!! Linh!!! – Thảo bất ngờ hét lên, nàng vội vàng đóng lại cửa mở chốt xích khóa và lao ra đón Linh.
– Ha ha ha… Mày bất ngờ không! Mày đang tự hỏi tại sao tao lại ở đây đúng không? – Linh và Thảo ôm nhau ríu rít như mấy đứa trẻ con lâu ngày không gặp.
– Mày học xong rồi à? Sao lại về đây? – Thảo tươi cười rạng rỡ.
– Tao làm gì đã học xong, mới xong một kỳ thôi mày, thế mày định không để tao vào nhà à? – Linh cười lườm Thảo.
– Ừ đấy! Gặp mày tao quên mất… vào nhà đi nhanh nhanh nhanh hihihi – Thảo vội vàng kéo Linh vào nhà và đóng cửa lại.
– Dạo này trông mày trắng ra đấy, xinh hơn bao nhiêu… – Thảo ngồi ở ghế ngắm nghía người bạn đã lâu không gặp của mình.
– Ui xời, mày khen đểu tao đấy à, tao á còn xách dép cho mày không kịp… Này cầm lấy quà cho anh Minh, còn cái này cho mày! – Linh đưa hai túi cho Thảo.
– Ơ! Còn có cả quà nữa hihi… tao cảm ơn nha… – Thảo đặt hai túi quà ra đệm sofa.
– Thế nào, dạo này khỏe không? – Linh nhìn Thảo cười tủm tỉm.
– Tao vẫn thế, mày nhìn là biết mà, chẳng phải mày là bác sĩ sao? Hihi… Mà tao hỏi thật nhé, mày có dao kéo gì không, tao trông mày hơi khác… – Thảo nhìn Linh mỉm cười, đợt về lần này trông Linh đỡ béo và trông trắng hơn, thậm chí ngực còn có phần to hơn ngày xưa, vì lúc này Linh đang mặc áo khá sexy nên Thảo mới thắc mắc.
– Thế nào? Ổn áp chứ? Tiền cả đấy! – Linh cười và ưỡn ngực lên, chứng tỏ cô ấy đã can thiệp dao kéo.
– Trời ơi!!! Trông mày gợi cảm thế!!! Mà… có đau không? – Thảo tò mò.
– Mày hỏi làm gì, chả lẽ của mày chưa đủ lớn hay sao? – Linh nói và chỉ vào ngực Thảo trước mặt.
– Tao chỉ tò mò thôi mà hihi – Thảo cười tít cả mắt.
– À! Mà dạo này mày có gặp cái Trang không, từ lúc tao về liên lạc với nó khó quá…
– Dạo này tao cũng không gặp nó, chẳng hiểu sao luôn ý, à không phải đâu, đợt này chắc nó bận thật, nó là thư ký của bố chồng tao, mà sắp tới có cuộc thi hoa khôi nữa…
– Sao? Thi hoa khôi á, nó thì thi gì, mày thi còn nghe được ha ha!! – Linh cười phá lên.
– Ừ! Tao thi mà! Hihi – Thảo mỉm cười.
– Mày thi còn có lý chứ… tao thấy cái trang không phù hợp… mà… cái gì… MÀY THI Á? – Linh lúc này mới hiểu ra vấn đề, cô gái vẫn hài hước như vậy, lúc nào mồm cũng nhanh hơn não.
– Ừm… hihihi… – Thảo gật đầu.
– Sao mày lại thi? Thi làm gì? – Linh ngồi dịch lại cạnh Thảo.
– À thì… bố chồng tao nhờ tao thi…
– Bố chồng nhờ mày cơ à… bảo sao… từ lúc tao xuống sân bay đã thấy băng rôn quảng cáo các thứ ầm ầm rồi, từ đường về nhà đâu đâu cũng có quảng cáo của cuộc thi này, chứng tỏ lần này rất to đấy… – Linh ngồi gật gù suy nghĩ.
– Mấy ngày nữa tao vào Nha Trang, họ tổ chức ở đó…
– Này! Thảo! Lần này tao về cũng lâu… Hay tao đi cùng mày nhé! – Linh cười, mặt phấn khởi.
– Thật không? Được đó! Vậy đi cùng tao đi! Hihi – Thảo vui mừng khi nghe Linh nói vậy, nàng sẽ có những trải nghiệm tuyệt vời khi có đứa bạn tinh nghịch này đi cùng.
– Ha ha được thôi! Thật là tốt, lần này về đang rảnh haha… tao cũng ý định rủ mày đi xem cơ, nhưng không ngờ mày lại đi thi ha ha, con bé này mày mà thi thì tao tin chắc mày sẽ ẵm giải cho coi!!! – Linh cao hứng, nắm vào vai Thảo lay đi lay lại.
– Mày nói như kiểu tao chắc chắn sẽ được giải ý, ngoài kia đầy người giỏi, tao đi thi lần này một phần cũng muốn trải nghiệm cuộc thi trong ngành ngân hàng sẽ thế nào, một phần cũng vì giúp bố chồng tao… – Nói xong thì Thảo nhìn vào mắt Linh, hai đứa nhìn nhau một lúc rồi tủm tỉm cười, cả hai đều hiểu người kia muốn nói gì rồi tự nhiên cười phá lên với nhau.
– Ha ha ha ha ha ha! Mày cười gì? – Thảo dừng lại hỏi.
– Tao không biết ha ha ha… Thế mày cười gì? – Linh cười cười đỏ hết cả mặt.
– Tao cũng không biết ha ha ha! – Hai đứa hâm hâm lại cười phá lên, cả hai đều đỏ mặt, điều đó đã tố cáo những suy nghĩ bậy bạ trong đầu Linh và Thảo.
– Thế… tình hình thế nào rồi! Có tiến triển gì không? – Linh nói nhỏ cười tủm tỉm hỏi Thảo.
– Hmm… chưa có gì, nếu đậu, tao đã gọi cho mày đầu tiên rồi ý… – Thảo thở dài.
– Mày cầm hai túi quà đưa đây, tao tặng quà mà chẳng chịu xem gì cả… – Linh cấu vào eo Thảo một cái khiến nàng rụt người lại.
– Au ui, mày vẫn bạo lực như thế nhở… – Thảo xoa eo mình và đưa cho Linh hai túi quà.
– Túi của mày, là quần áo em bé thôi không có gì cả, nhưng túi của anh Minh, Đây! Mày có biết tao phải xếp hàng tranh cướp thế nào để mua được cái lọ thuốc này không, rách hết cả áo luôn! Hàng bên Sing thì mày không phải lo hàng giả, rất chất lượng đấy… – Linh nói và đưa cho Thảo một lọ thuốc bé bé.
– Lọ này là gì mà khiến mày phải tranh dành bằng cả tính mạng thế… – Thảo cầm ngó nghiêng, trông chiếc lọ này nhìn rất lạ, giống như hàng thủ công có hạn hơn là hàng của công ty.
– Cao khỉ đột đó! Thần dược của những gia đình hiếm muộn! Mày biết bao nhiêu tiền một gam không? 15 củ đó, chỗ này 3 gam, mỗi lần mày cho anh Minh uống lấy một ít thôi, tí tẹo tèo teo thôi, ngày uống một lần vào lúc 7h tối! – Linh chỉ vào chiếc lọ dặn dò Thảo.
– Cao… khỉ đột sao… uống xong… biến thành khỉ đột à? – Thảo ngó xung quanh chiếc lọ.
– Hả? Mày mấy tuổi rồi đấy Thảo? Cao này uống vào khỏe lắm, mà nó tốt cho tinh trùng lắm, bên Sing họ còn nói là thuốc tiên hồi sinh tinh trùng đó! Tồ! – Linh lại cấu cho Thảo một cái nữa.
– Au ui!!! Tao… đùa mà… sơ hở là cấu tao thôi! – Thảo mím môi nhìn Linh vài giây rồi ôm trầm đứa bạn, nàng thực sự cảm động khi nó hết lòng vì gia đình mình thế này.
– Mày tốt với tao quá…
– Bốn mươi năm triệu! Đưa đây!
– Tao tưởng mày tặng tao! – Thảo rơm rớm nước mắt nhìn Linh.
– Tao đùa thôi! Mày lúc nào cũng mau nước mắt vậy hả, mày nhớ cho anh Minh uống đều nhé, một thời gian sau tao hy vọng sẽ có tác dụng, tuy nhiên nếu không có gì chuyển biến thì cũng không có hối tiếc gì cả tao và mày đều cố gắng hết sức rồi, không còn cách nào khác nữa… – Linh thực sự là một người bạn có một không hai của Thảo, cả hai người đều không bao giờ tính toán đến chuyện tiền bạc với nhau, đơn giản vì nhà hai đứa đều có điều kiện, trước đây sinh nhật Linh, Thảo còn tặng Linh một sợi dây chuyền gần 200 triệu gây sốt cả bữa tiệc.
– Tao hiểu rồi… yên tâm tao sẽ bắt anh ấy uống đều… – Thảo cầm lọ thuốc nói, nàng không thể để Linh biết anh Minh lúc này đã thay đổi rất nhiều… tất cả chỉ vì căn bệnh cuckold của anh ấy…
– Thế chuyện kia thế nào? Tao tò mò lắm ấy… – Linh cười tủm tỉm.
– Chuyện kia là chuyện gì? – Thảo biết thừa nhưng nàng cố tình không muốn nói đến.
– Chuyện thụ thai với bố chồng mày chứ còn chuyện gì… – Linh đỏ mặt, gương mặt dần trở nên biến thái hơn khi hỏi Thảo chuyện đó.
– Trời ạ… con hâm này… mày hết chuyện để hỏi sao? – Thảo áp hai tay vào má, vì mặt nàng dần đỏ lên.
– Tao là bác sĩ của mày với bố chồng mày mà, chả lẽ không được biết sao? – Linh cười nói, thực ra Linh rất tò mò về chuyện đó, việc bố chồng thụ thai với con dâu rất là hiếm, đằng này lại là người bạn thân của mình, vì Thảo rất đẹp, còn ông Vũ thì quá xấu nên Linh rất tò mò không biết cách họ làm việc đó sẽ thế nào, thực sự trong Linh cũng có một chút ít những suy nghĩ biến thái, nên mỗi lần nghĩ đến việc đó Linh lại cảm thấy khá kích thích… còn chưa kể hàng của bố chồng Thảo lại rất to, không biết đứa bạn có bị nghiện không nữa… thực sự quá tò mò mà.
– Hmmm… – Thảo thở dài chẳng nói gì.
– Đã làm lần nào chưa? Kể tao nghe với! Chuyện gì tao với mày chả chia sẻ với nhau, chả nhẽ mày định giấu tao sao? – Thấy Thảo im lặng Linh lại gặng hỏi.
– Hmm… – Thảo lại thở dài, nàng rất ngại phải nói ra những chuyện tế nhị nhưng cái Linh nói đúng, chuyện gì hai đứa cũng chia sẻ nên không cần phải ngại, nếu dấu nó chị sợ chị em lại có khoảng cách mất… với lại trước sau nó cũng sẽ biết thôi.
– Nói đi, nói đi mà!!! – Linh cầm vai Thảo lay đi lay lại.
– Rồi! Rồi! Một lần rồi! – Thảo đỏ hết cả mặt… tuy tiết lộ nhưng nàng cũng không muốn nói chi tiết chính xác với Linh…
– Thật sao? Mới một lần thôi à… thế… cảm giác thế nào? – Linh tò mò.
– Cảm giác… bình thường chứ sao… xấu hổ… mà sao mày hỏi cảm giác làm gì, đồ vô duyên này… – Thảo lại ôm đôi má đỏ của mình.
– Thì như tao đã nói, thụ tinh theo kiểu truyền thống phải đạt được khoái cảm cao nhất mới có tác dụng chứ… Mà mày mồm điêu! Hàng họ của bố chồng mày to như thế mà kêu bình thường… – Linh cau mày, bĩu môi.
– Sigh! Mày muốn biết lắm sao? Sao không thử đi! – Thảo cười tủm tỉm trêu Linh.
– Chồng tao nó mà biết nó xé tao thành trăm mảnh, chơi với sextoy thì được haha – Linh đỏ ửng mặt.
– Vậy chứng tỏ là mày muốn thử chứ gì? Còn chối! – Thảo bắt thóp được Linh khiến Linh chỉ cười không dám nhìn Thảo, dường như cả hai người lúc này đều có một điểm chung nên Linh cũng chẳng ngại mà bày tỏ cảm xúc của mình cho Thảo.
– Thế mày nói thật đi, mày với ông ấy làm thế nào? Lâu chưa? Không đậu à? – Linh cười dê ra mặt.
– Cũng lâu rồi… thực ra cũng chẳng có thời gian… nên… – Thảo ấp úng.
– Thế làm như thế nào? Cảm giác sướng không? Ông ấy đè mày ra à? Hay mày chủ động? – Linh hồi hộp ngồi dịch sát lại với Thảo.
– Mày hâm à mà tao chủ động, bố chồng tao, mày biết mà… mà sao mày cứ hỏi mấy cái đó thế? Trời ơi! Cái con hâm kia! – Thảo mím môi đẩy Linh ra.
– Chắc ông ta phải sướng lắm nhỉ, đẹp như mày đến tao phụ nữ còn thích nữa là… ha ha! – Linh cười phá lên, rồi chỉ ngón trỏ vào bộ ngực không áo lót của Thảo và ấn một cái lõm vào trong.
– Cái đồ tùy tiện! Mày sờ của mày đi! – Thảo gạt tay Linh.
– Của mày mềm thích hơn ha ha! Mà tao nói thật chứ không phải tao hỏi cho có đâu! Việc thụ tinh theo kiểu truyền thống quan trọng cả hai người phải đạt cực khoái nha, như vậy tỷ lệ thụ thai sẽ tăng cao hơn… – Linh làm vẻ mặt nghiêm túc nhưng vẫn không dấu được gương mặt biến thái của mình.
– Tao… cũng hiểu… cũng nghe lời mày đấy chứ… nhưng… – Thảo ấp úng, mặt càng lúc càng đỏ, vì nàng luôn nhạy cảm với những câu chuyện thế này.
– Nhưng sao… thế mày có sướng không? Lên đỉnh không? Mày đừng có hỏi lại tao lên đỉnh là thế nào nữa nhé, tao lại cấu cho đấy! – Linh trừng mắt dơ tay dọa Thảo.
– Hmm… Có… nhưng… cũng có đậu đâu… – Thảo mím môi xấu hổ thừa nhận với Linh.
– He he… tao biết mà… cây hàng của bố mày khét thế mà không lên thì tao lạy mày luôn!!! Haizz dà!!! Chắc bố chồng mày sướng lắm nhỉ… tích đức lắm đây… – Linh nhắm mắt cười mỉm tưởng tượng.
– Mày chỉ quan tâm đến mấy cái linh tinh thôi… – Thảo xị mặt.
– Ơ! Tao đang thu thập thông tin, cái con hâm này… Thế mày nói đi, ông ấy chắc sướng lắm nhỉ… – Linh cười nhe nhởn.
– Ưm… Chắc vậy… – Thảo xấu hổ đỏ ửng mặt, đôi môi đỏ mím lại, nàng không muốn nhưng Linh cứ nhắc lại khiến nàng lại nhớ những lúc lên đỉnh cùng bố chồng, trông ông ấy cũng thực sự rất thoải mái… giống với phản ứng của bác Phú… chả lẽ làm chuyện đó với mình thích đến vậy sao…
– Còn chắc vậy nữa, chả sướng bỏ xừ ra, già như bố chồng mày còn được chơi đứa cực phẩm như mày thì còn sướng hơn được lên trời… – Linh cười tếu táo…
– Khiếp! Mày dùng từ ý, như dân chợ búa… – Thảo nhíu lông mày nhìn Linh.
– Thế nói tao nghe, bố chồng mày làm với mày kiểu gì, ở đâu? Mày sướng lắm không? – Linh cười mặt đỏ ửng, không hiểu sao Linh rất tò mò về việc Thảo và ông Vũ làm tình thế nào.
– Trời ạ? Sao mày bệnh hoạn thế, vẫn cố chấp hỏi toàn những câu tế nhị thế hả?
– Thì tao nói rồi đấy… mấy yếu tố đó quan trọng lắm, cả địa điểm cũng quan trọng nha…
– Ừ thì… tất nhiên là cũng có cảm giác rồi… con gái mà đưa cái gì vào đó mà chả nhạy cảm, chứ đừng nói đến cái đó của bố chồng tao… – Đến lượt Thảo đỏ hết cả mặt, nàng đành phải thừa nhận một chút cho Linh vì dù gì nó nói cũng có lý… nhỡ đâu có yếu tố gì chưa đúng nó còn chia sẻ.
– Ha ha ha vậy là… mày cũng mê đúng không, chắc ngất lên ngất xuống hả? Chim bố chồng mày to đại bự vậy mà! – Linh cười dâm dê, cái cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy chim ông Vũ ở trong phòng khám mà không bao giờ có thể quên được vì nó quá to.
– Sigh! Cái đồ bệnh hoạn này! Mày khám cho bệnh nhân thế hả? – Thảo thở dài rồi cười, điều đó cũng chứng tỏ nàng thừa nhận điều Linh nói là đúng.
– Thế lên đỉnh mấy lần? Nghiện không? – Linh được đà lấn tới hỏi.
– Eo! Con hâm này, mày thích thì đi mà tự tìm hiểu, tao sao biết được… – Thảo đỏ ửng mặt lườm Linh.
– Khai thật đi, thích lắm đúng không? Đâu xem nào… – Vừa nói Linh vừa bóp ngực Thảo, bộ ngực không áo lót đã khiến đầu ti cương cứng của Thảo chọc vào tay Linh.
– A!!! Con điên này!! Ha ha buồn tao! Bỏ ra!!! – Thảo ôm chặt ngực lại nhưng vẫn bị Linh cố bóp, hai đứa quần nhau trên sofa cười sung sướng. Hai cái mông cong lên ở sofa, Linh mặc quần jean, Thảo thì mặc quần đùi.
– Vú to, mông cong như mày… tao mà là đàn ông kiểu gì tao cũng phải thịt mày bằng được hahaha – Linh cười khoái chí, trước đây cô cũng hay trêu Thảo thế này, hôm nay lâu lắm không gặp nên cũng chẳng kìm được lòng mà dở trò sàm sỡ.
– Thôi!! Tao buồn!!! Ha ha… ầu! Anh Minh về!!! – Thảo cười dãy dụa nhưng không chống cự được vì Linh khỏe hơn, cuối cùng nàng phải dùng cách mới khiến Linh ngồi bật dậy vì tưởng Minh về thật… Nhân cơ hội Thảo ngồi dậy, nàng vuốt lại tóc, chỉ vuốt vài cái là mái tóc mượt mà của nàng lại về nếp, còn đầu tóc Linh bù xù nhìn như tổ quạ, vuốt mãi chẳng xuống.
– Đâu! Anh Minh đâu? – Linh vừa vuốt lại tóc vừa ngó xung quanh.
– Tao đùa mày đấy… mày như hâm ý, đau hết cả người tao rồi này… – Thảo xị mặt.
– Phù! Tao cũng mệt, mà… mày định khi nào thì tiếp tục… vì… thụ tinh kiểu này phải bơm liên tục đó… – Linh ngồi thở nói… thấy Thảo không nói gì chỉ dựa đầu vào ghế sofa thở dài.
– Tao cũng chưa biết… Nhưng… tao sợ anh Minh mà phát hiện ra… thì gia đình tao tan nát mất… – Thảo nhíu lông mày lo lắng, nàng cầm lọ cao dơ lên ánh mắt đượm buồn…
– Haizz dà… Chuyện anh Minh, mày yên tâm, có tao hậu thuẫn, anh ấy làm sao biết được… với lại nếu mày muốn có em bé sớm, thì cao khỉ đột chỉ là biện pháp thử thôi chứ không chắc chắn, tao nghĩ mày vẫn nên đặt niềm tin vào bố chồng mày thì hơn… – Linh an ủi Thảo, vì Linh biết số lượng tinh trùng sống của Minh thế nào, nó gần như là vô vọng rồi… còn lượng tinh trùng của ông Vũ thì thực sự khỏe hơn Minh rất nhiều… nếu như cứ chạy theo cái cao khỉ đột kia thì vài năm nữa cũng chẳng có kết quả.
– Cảm ơn mày, nếu không có mày, tao sẽ không biết phải làm thế nào nữa…
– Cạch! – Cánh cửa mở ra, Lúc này mới là Minh về thật, anh bước vào nhà cũng rất bất ngờ khi Linh ở đây, sau đó anh mời Linh ở lại ăn cơm, cả ba người vui vẻ nói chuyện cả buổi, sau đó Minh lại đi làm, Thảo và Linh lấy siêu xe đi lượn khắp phố, có Linh ở đây Thảo vui hơn rất nhiều, tâm lý cũng thoải mái hơn khi nghĩ đến chuyện con cái, dường như Linh là một liều thuốc an thần chấm dứt những suy nghĩ chán nản của Thảo để nàng chuẩn bị tâm lý tốt hơn cho cuộc thi sắp tới.
…
– Vài ngày sau…
– Con không! Nhất định con phải đi! Cho dù có phải nghỉ làm! – Minh ngồi nói chuyện với bà Hiền ở phòng khách nhà ông Vũ, trông có vẻ rất căng thẳng.
– Anh! Anh nói bé thôi… – Thảo ngồi bên cạnh lay lay cánh tay chồng.
– Mẹ nói đến vậy rồi, sao con chẳng nghe? Thảo nó đi có năm ngày chứ có phải đi cả tháng đâu mà sồn sồn lên đòi nghỉ việc? Con không nghĩ cho tương lai hả? – Bà Hiền cau mày.
– Cái công ty này, nó chèn ép con như vậy mà mẹ còn bênh họ được sao?
– Mẹ đã nói chuyện với bác giám đốc rồi! Bác ấy bảo thời gian vừa rồi con nghỉ nhiều quá, công việc chồng chất, có ai làm thay con được đâu!
– Con không cần biết, con cũng định nghỉ cái công ty đó rồi, đuổi việc con nhận! – Minh cau mày, anh vừa xin công ty nghỉ phép vài ngày để đưa vợ vào Nha Trang thi hoa khôi vậy mà không được sự đồng ý của giám đốc, anh đã về thuyết phục bà Hiền xin hộ vì dù gì bà cũng là bạn thân của sếp anh, nhưng vì công việc của anh đòi hỏi trình độ cao mà chẳng ai ở công ty có thể đảm nhiệm thay.
– Anh đừng nói vậy… – Thảo nhíu lông mày, nàng rất khó xử khi ở trong tình huống này. Nàng cũng rất muốn Minh đi cùng, vì anh ấy luôn là chỗ dựa cho nàng, nhưng công việc vẫn quan trọng, và điều quan trọng nhất đó là nếu như bị đuổi việc thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình anh ấy.
– Con nói thế mà nghe được à? Con không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho gia đình, cho bố mẹ, cho vợ con và cho con của con sau này chứ! Con định để sau này bạn bè nó trêu có một ông bố đã từng bị đuổi việc sao? – Bà Hiền nói khiến Minh cứng họng, điều quan trọng không phải công việc lương cao ngất trời mà là CV của Minh sẽ bị đánh giá không tốt, đó mới là điều quan trọng hơn cả, nó ảnh hưởng đến cả quá trình phấn đấu cả đời của ông Vũ, và ảnh hướng đến toàn bộ thành viên trong gia đình anh.
– Hừm! – Minh gầm rú trong nhà, anh đứng dậy đi thẳng ra ngoài. Thảo định chạy theo mà bà Hiền ngăn lại. Tầm 20 phút sau, Minh đi vào trong nhà nhìn cơ mặt anh có vẻ giãn ra, nhưng ánh mắt buồn chán thì không thể dấu nổi.
– Con sẽ ở nhà nhưng với một điều kiện, đó là mẹ phải đi cùng! Đây là cuộc thi lớn dài ngày, con rất lo cho vợ con, con không thể yên tâm làm việc nếu như cô ấy không có mẹ đi cùng… – Minh ngồi xuống đặt vấn đề với bà Hiền vì anh biết bà ấy còn chùa chiền các thứ, không dễ gì đồng ý.
– Anh yên tâm, có cái Linh đi cùng em mà… – Thảo chưa nói xong bị Minh ngắt lời.
– Không! Nếu mẹ không đi cùng thì anh sẽ bỏ việc! – Minh nhìn bà Hiền đe dọa.
– Haizz thôi được rồi! Tôi sẽ đi cùng vợ anh! Chịu thua anh rồi! – Bà Hiền mỉm cười lắc đầu.
So với việc thằng bé bỏ việc thì việc chùa chiền của bà có thể gác lại, dù gì cũng chỉ đi có 5 ngày… Nhìn đứa con dâu xinh đẹp này của mình cũng khiến bà phải suy nghĩ lại, thằng Minh muốn đi cùng âu cũng có lý do của nó, là chồng phải biết giữ vợ là chuyện đương nhiên. Bàn bạc xong, mọi người đã đi đến thống nhất, cuối cùng thì chuyến đi này Minh phải ở nhà, thực sự đó là một sự cố ngoài ý muốn, Minh suy nghĩ đến cơ ngơi nhà mình từ đâu mà có, danh tiếng ông Vũ xây dựng từ xưa, anh không thể vì mấy suy nghĩ không tốt về bố mình mà nghi ngờ ông ta có ý đồ xấu với Thảo mà hủy hoại mọi thứ như vậy, dù gì cũng có mẹ đi cùng, còn cả cái Linh nữa thì Minh cũng phần nào yên tâm hơn khi để vợ đi lâu ngày như vậy.
Ba ngày sau, Thảo, Linh, bà Hiền và ông Vũ bắt chuyến bay vào Nha Trang cùng ekip hùng hậu của ông Vũ. Cả đoàn ở một khách sạn 5 sao bậc nhất thành phố Nha Trang. Thời gian này để đặt phòng ở đây cực kỳ khó, hầu như tất cả các Resort và khách sạn lớn đều full phòng vì cuộc thi hoa khôi ngân hàng, tất cả các đội đến từ những ngân hàng lớn nhỏ trên lãnh thổ Việt Nam đều đến lưu trú ở đây. Nhưng đối với ông Vũ thì chuyện ở một khách sạn 5 sao xin sò thế này dễ như trở bàn tay.
– Bác Vũ ơi! Sao đợt này lại không có phần thi áo tắm nhỉ? – Linh kéo vali đi cùng mọi người trên đại sảnh khách sạn và hỏi ông Vũ.
– Trong những cuộc thi lần trước, đám báo chí hay đưa tin không chính xác về cuộc thi này của bọn bác, tụi nó nói đây là cuộc thi trá hình để đại gia chọn lựa món hàng của mình… cháu hiểu chứ? Đại loại sở văn hóa Khánh Hòa lần này kiên quyết không cho tổ chức thi phần thi áo tắm, bác cũng không hiểu lý do tại sao họ lại cổ hủ đến vậy… mà thôi không sao khà khà! Dạo này Linh nhìn trắng trẻo bụ bẫm hơn xưa nhỉ? Khà khà – Ông Vũ cười lớn làm nếp nhăn trên mặt trông càng đen và rõ hơn, nách kẹp chiếc ví to bằng cái máy tính bảng, tay đeo đồng hồ đắt tiền, giày tây đen bóng, quần âu ngoại cỡ, sơ vin chiếc áo phông có cổ… dáng vẻ to béo bệ vệ, trông ông rất có khí phách của một đại gia lớn tuổi.
– Bác ý, cháu giảm bao nhiêu cân rồi mà bác vẫn trêu cháu vậy hả? – Linh đánh nhẹ vào tay ông Vũ, cô đứng nhìn mình trong gương sau đó quay sang Thảo thấy đang cười tủm tỉm với bà Hiền, Linh tự nhủ bản thân chỉ thấp hơn Thảo và béo hơn chút thôi sao bác Vũ lại trêu vậy nhỉ, có khi nào ý bác ấy nói về… ngực mình… Linh dâm dê lúc này đã nhìn xuống đũng quần cộm to của ông Vũ, Linh mở to mắt và liếc đi chỗ khác.
Trước đây Linh khá béo lại hơn đen, sau khi sang Sing du học thì cô đã có một cuộc lột xác ngoạn mục, ngoài bộ ngực bơm ra thì trông có phần trắng hơn rất nhiều, gương mặt cũng được cải thiện nhiều hơn, nhưng chiều cao thì vẫn như vậy, thấp hơn Thảo hẳn một cái đầu, trông cô với ông Vũ cao ngang nhau, mặc dù có đi guốc nhưng vẫn thấp hơn hẳn Thảo, trông Thảo đứng rất thoải mái tự nhiên với đôi giày búp bê mà vẫn nổi bật trong đám đông vì đôi chân dài trong truyền thuyết của mình.
Dạo bước trên đại sảnh, trông Thảo thật sự nổi bật với chiều cao đáng nể, mặc dù nàng chỉ mặc chiếc áo sơ mi điệu bình thường nhưng vẫn không dấu nổi sự đồ sộ của bộ ngực, nàng có một body hết sức nóng bỏng và kích thích, ngực ưỡn mông cong, đôi chân dài trắng mịn thuộc hàng đẳng cấp siêu phẩm của người mẫu… cùng với gương mặt gây thương nhớ sau chỉ một lần liếc thấy, sự xuất hiện của Thảo ở nơi check in đã thu hút mọi ánh nhìn của tất cả mọi người ở đó, không ít người bàn tán ra vào vì thí sinh của hoa khôi ngân hàng thực sự rất chất lượng, chẳng khác gì những người mẫu chuyên nghiệp hàng đầu thế giới.
Cả bốn người nhóm ông Vũ được đi một thang máy Vip riêng lên tầng của mình.
Phòng ông Vũ và bà Hiền ở cạnh phòng Thảo và Linh, trên tầng này chỉ có duy nhất hai phòng tổng thống của nhà ông Vũ, đội ekip thì ở hết tầng dưới.
… 20h tối…
– Ê! Đi uống café đi! Ở Nha Trang tao biết vài quán chill lắm… – Buổi tối, Linh và Thảo nằm trên giường, cả hai vừa dùng bữa và đang nằm relax tại phòng… căn phòng cực kỳ rộng chẳng khác một căn hộ cao cấp, bên trong nội thất luxury đẳng cấp hoàng gia, phòng có một phòng khách, phòng làm việc, phòng tắm khổng lồ view biển, nhà bếp, phòng xông hơi, phòng gym và một phòng ngủ giường cực lớn. Có lẽ bên kia phòng ông Vũ cũng vậy.
– Thôi tao không đi đâu, tao muốn nghỉ một chút… – Thảo hướng nội nên không muốn đến chỗ đông người, kể cả ở Hà Nội cũng vậy, thực ra nàng ngại vì lần nào đi những chỗ đó toàn bị để ý không thì bị mấy tên sở khanh trêu chọc, trừ khi có Minh hoặc nàng thực sự có việc phải đến đó thì mới miễn cưỡng xuất hiện.
– Hmm… cái đồ hướng nội xinh đẹp này! Thế thôi ở nhà! Mà này! Mày có để ý lúc mình đi vào sảnh mọi người nhìn mình chằm chằm không ha ha – Linh nhìn lên chiếc bóng đèn vàng cười tủm tỉm nói.
– Tao cũng không để ý nữa, có thể họ nhìn mày đấy hihi… sướng nhất anh Long, anh ấy thấy mày thế này có nói gì không? – Thảo mỉm cười nhìn Linh, có lẽ nó cũng tốn khá nhiều tiền vào nhan sắc này, nên vậy nó rất tự hào và đôi lúc cũng rất muốn đàn ông để ý tới.
– Ông Long nhà tao chỉ bất ngờ sau mỗi mẹ tao thôi, nhưng ông bảo không thích vú bơm, nó cứ giả giả sao ý… tao thấy thật mà… – Linh nói và đưa hai tay ép ngực mình lại.
– Đâu tao xem… – Thảo tò mò, nàng đưa tay sang bóp ngực Linh ở ngoài áo, công nhận công nghệ hiện đại bây giờ họ làm ngực giả rất giống nhưng bóp vẫn có sự khác biệt so với hàng thật.
– Đấy! Mày thấy sao, bóp thật mà nhở… – Linh nói và không ngại vạch hẳn chiếc áo ngủ ra cho Thảo xem, bộ ngực bơm của Linh trông khá to nhưng vẫn không thể to bằng Thảo được, nhìn quầng vú Linh còn hơi to, đầu ti hơi dài và thâm.
– Á! Cái con hâm này, vạch lên nữa! – Thảo xấu hổ đỏ mặt. Nhưng vẫn nhìn vào đó.
– Ơ sao đâu… khổ nỗi tao chưa khử thâm mà nhà trường đã ký quyết định nghỉ cho tao rồi nên phải tranh thủ, họ cho nghỉ có 10 ngày thôi… – Linh vừa nói vừa vê quanh đầu ti mình và ấn lõm xuống.
– Vậy à… to như này có nổ không… – Thảo cười tủm tỉm trêu Linh.
– Nổ là nổ thế nào, của mày còn to hơn tao có nguy cơ nổ hơn nhé! Ha ha ha… – Linh nói và đưa tay bóp ngực Thảo.
– A!! Buồn tao… của tao là đồ thật… sao nổ được chứ~ – Thảo rụt người lại che ngực mình.
– Hừm! Cái con này sao mày sướng vậy, ông trời ưu ái mày quá đấy! Đâu cho tao xem một tí!! – Linh nghiến răng, gồng tay cố gắng bóp ngực Thảo.
– Từ từ!! Trước mày nhìn rồi còn gì! A!!! Bỏ tay ra đi rồi tao cho xem!!! Đồ bạo lực đáng ghét! – Thảo với Linh vùng vằng trên giường, lăn lộn đùa nhau.
– Trước là từ quá lâu rồi, đợt đó tao với mày tắm chung với nhau suốt thì ngại gì, từ lúc mày cưới anh Minh tao có xem đâu! – Lúc này Linh mới bỏ Thảo ra và ngồi giữa giường.
– Đây! Trời ạ! – Thảo cởi cúc áo ngủ và vạch ra cho Linh nhìn, bộ ngực tuyệt mỹ cực phẩm hiện ra trước mắt Linh, Linh mở to mắt có phần ngạc nhiên vì lấy chồng lâu như vậy mà đầu ti của Thảo vẫn đẹp quá, hồng hào rất cân đối với ngực nàng, đã vậy còn trông to hơn xưa nữa… Linh vừa nhìn bên Thảo vừa liếc xuống vú mình so sánh.
– Con này! Mày sướng thật đấy, sao mãi mà cứ như tuổi 18 vậy, tao còn thấy ngực mày to hơn ngày xưa ý – Linh xị mặt thất vọng về quả ngực mình, vì hàng thật lúc nào cũng là đẹp nhất, thậm chí đầu ti Thảo còn thụt, còn đầu ti Linh lúc nào cũng dài như đốt ngón tay. Linh chợt ngộ ra có cố gắng thế nào thì cũng chỉ đẹp được đến mức này, không dám mơ được như cái Thảo.
– Chắc tao chưa hết tuổi lớn hihi – Thảo tủm tỉm cười, nàng chợt nghĩ đến những lúc bị bố chồng và bác Phú mút ti, mút nhiều như vậy mà ti nàng vẫn hồng hào, điều này chính Thảo cũng khó lý giải, bất chợt nàng đỏ ửng mặt và đầu ti có dấu hiệu cương lên, Thảo vội vàng đóng lại cúc áo. Từ đợt gần nhất làm tình với bác Phú cũng trải qua hơn một tuần rồi, thời gian đó nàng cũng chuẩn bị mọi thứ để thi cử nên không để ý gì đến tâm sinh lý, những lúc nghỉ ngơi relax thế này thì thực sự cũng bắt đầu có cảm giác nghĩ đến đấy…
– Xì! Thế đủ lớn để chơi cái này chưa? – Linh cười tủm tỉm nhảy xuống giường mở vali của mình ra, bên trong có một túi đen chứa toàn sextoy khiến Thảo đỏ ửng mặt.
– Trời ạ! Mày còn mang mấy cái này nữa, bộ lúc ở sân bay họ không kiểm tra sao? – Thảo xấu hổ nói.
– Kiểm tra thì có sao, tao quen rồi ha ha! – Linh cười phá lên, Linh là một bác sĩ sản phụ khoa nên mấy thứ này đối với cô mà nói quá bình thường, trước đây cũng không ít lần Linh có khoe với lũ bạn ở nhà chồng và cô dùng sextoy với nhau để tăng khoái cảm giường chiếu là chuyện bình thường. Đi chơi 5 ngày thế này Linh mang chúng đi cũng không có gì lạ.
– Mày đúng là… – Thảo đỏ mặt liếc nhìn mấy cái cu giả của Linh mà xấu hổ, trước đây khi bị Minh thờ ơ, có nhiều lần Linh cũng khuyên dùng thử mấy đồ chơi này mà nàng từ chối, thực sự có những lúc cũng muốn thử lắm mà ngại không dám đi mua.
– Sao đâu, sang bên kia học tao còn mang nhiều hơn thế này ha ha… ông Long nhà tao đêm nào chả gọi điện cho tao, tao thì dùng cu giả bên kia ông ấy dùng bướm giả ha ha kích thích lắm đấy mày tưởng à! – Linh nói xong cũng đỏ cả mặt, nhưng đúng là chuyện gì Linh đều kể ra với Thảo hết, chẳng dấu một chuyện gì.
– Trời ạ! Anh Long còn dùng đồ chơi nữa… – Thảo ngạc nhiên.
– Tất nhiên, không cho dùng ông ấy đi kiếm gái thì sao ha ha, mà nhé lúc về ông nhìn thấy tao thế này chơi hẳn hai hiệp, cứ bú ti tao chùn chụt ý ha ha! – Linh tự hào khoe với Thảo.
– Hmm… Mày sướng thật chẳng thiếu thốn gì, Vợ chồng mày làm tao ghen tị đó… – Thảo thu chân lên và ôm đầu gối mình, nàng nghĩ gia đình họ cũng có cách riêng để giữ lửa hạnh phúc, còn gia đình nàng thực sự giữ lửa theo kiểu bệnh hoạn quá, tất cả cũng tại anh Minh… Thảo nhíu lông mày… Nàng nhìn sang đứa bạn mình cầm sextoy mà trông nó cũng bệnh không kém, Thảo lại thở dài, sao xung quanh nàng chẳng có lấy một người bình thường là sao… họ sẽ khiến nàng nhiễm theo mất… nhưng để suy đi tính lại Thảo mới là người bị ảnh hưởng nhiều nhất… nàng từ một cô gái bình thường mà nay đã biến thành người bất thường bởi những người không bình thường.
– Ui dào, chuyện đó nhà tao tư tưởng thoải mái lắm, chỉ cần chung thủy là được! Ngoàm!! – Vừa nói Linh vừa đưa cái cu giả dài ngoằng đen xì vào mồm gặm một cái và mút chùn chụt nhìn Thảo. Thảo cau lông mày lại vì thấy phát sợ đứa bạn mình. Tuy nó giỏi thật nhưng nó cứ như đứa điên ý.
– He he… chụt! Con hàng này to không, ngang ngửa của bố chồng mày nhỉ? Ha ha – Linh nhắc đến ông Vũ và cười phá lên.
– Mày lại bắt đầu đó, là bố chồng tao đấy! – Thảo nói và quay mặt đi chỗ khác.
– Không! Tao thấy của bố chồng mày còn bự hơn đấy! – Linh dơ cái sextoy trước mặt Thảo trêu.
– Mày thích hả? – Thảo quay lại nhìn Linh cười tủm tỉm cảm giác như vừa bắt thóp được nó vậy.
– Mày… mày điên à! – Linh lúng túng.
– Thế sao năm lần bảy lượt mày nhắc đến cái đó của bố Vũ vậy? – Thảo cười nhìn thẳng vào mắt Linh.
– Thì tao thấy lạ thôi, tuổi đó mà chim to như đại bác thế ai mà chả sợ! Này! Thử tí không? – Linh vừa nói vừa đưa cho Thảo một cái sextoy, bị cô gái hướng nội xinh đẹp của mình trêu ngược lại nên Linh quyết trả đũa để chiếm thế thượng phong.
– Không! Mày đi mà thử? – Y như rằng Thảo xấu hổ luôn được, nàng nằm xuống giường chùm chăn vì Linh không ngừng gạ gẫm và dơ chim giả ra trước mặt.
– Này! Thử đi mà! Này! Này! – Linh cầm cu giả đập bồm bộp vào chăn trêu Thảo.
– Á!!! Không! Không đời nào!!! – Thảo chùm chăn lại và trốn trong đó.
– Không thử nó tự bò xuống này!!! Hê hê! – Linh cầm cu giả lướt trên người Thảo cách lớp chăn, sau đó Linh vạch chăn lên đưa cu giả chọc vào mông Thảo, thấy chưa đủ Linh còn vén váy Thảo lên để chọc vào giữa hai chân khiến Thảo giật mình.
– A!!! Con hâm kia!!! Bỏ cái đó ra!!! A!!! – Bị cu giả chui vào giữa hai chân Thảo giật mình nhảy xuống giường và chạy trốn đứa bạn biến thái của mình.
– Ha ha ha ha! Thôi! Lên đây! Tao không đùa nữa ha ha ha ha! – Linh ngồi trên giường cười như được mùa.
– Mày cứ như hâm ý! – Thảo vừa cau mày vừa cười và trèo lên giường ngồi.
– Ha ha ha ôi đau bụng quá ha ha ha! À mà này! Thế… đợt mày làm với bố chồng mày xong không đậu thì định không tính làm tiếp hả? – Linh nằm lăn lộn trên giường ôm bụng vì cười nhiều quá.
– Tao… chưa tính… vì đợt này… còn cuộc thi nữa… – Bỗng Thảo ấp úng đỏ mặt và nhìn xuống giường.
– Đâu xem nào… – Linh thở dốc và cầm điện thoại lên xem gì đó.
– A! Đây thây! Thời gian này mày đang rụng trứng thây! Đúng không? Kinh đều không? – Linh bật dậy hỏi Thảo.
– Hmm… mày còn biết ngày đó của tao nữa… kinh đều lắm… chưa bao giờ lệch ngày nào… nhưng tao nói rồi đó… tao phải giúp bố chồng thi xong đã… – Hóa ra đây là lý do Thảo ấp úng, vì thời gian này đúng là thời gian rụng trứng của nàng, nàng rất xấu hổ nếu như bố chồng mà biết thì chắc chắn ông ấy sẽ đòi cho mà xem.
– Tao biết chứ, đợt nọ chả lấy thông tin để khám đấy thây… Vậy là cơ địa mày rất tốt, thế sao không nhân cơ hội thụ luôn đợt này đi!
– Mày hâm à, mẹ Hiền đi cùng không làm thế được đâu… chuyện này chỉ có tao với mày với bố Vũ biết, làm sao có thể chứ… – Thảo nằm xuống giường và chùm chăn lại, thực sự cả tuần qua đã không làm tình rồi mà nay lại đến thời kỳ rụng trứng, lúc này nàng thực sự rất nhạy cảm.
– Có sao đâu chứ… lén lén làm nhanh một cái cũng gọi là thụ thai rồi… tranh thủ tháng nào bơm tháng đó, cứ delay như máy bay thì còn lâu mày mới có nha! – Linh nằm sau Thảo gạ gẫm.
– Không… – Thảo nói đúng một câu xong im lặng.
– Thế tao hỏi mày! Lần cuối cùng làm tình với ông Minh là từ khi nào?
– … Lâu lắm rồi… tao cũng chẳng nhớ nữa… – Thảo im lặng một lúc mới nói, nàng phải suy nghĩ thật kỹ không thể buột miệng nói gì khiến cái Linh nghi ngờ việc nàng làm tình với bác Phú bảo vệ được, nó tinh ý lắm… nó mà nghe trong câu nói có gì lạ lạ là nó gặng hỏi cho bằng được.
– Haizz… Thật là phí của trời, cái ông Minh này… ông Long mà bơ tao một ngày thôi tao đi ngủ với người khác ngay!
– Điên, đừng nói thế… nhu cầu mày cao như gì ý… – Thảo nói lí nhí trong chăn, nhưng thực ra cơ thể Thảo nhạy cảm hơn Linh rất nhiều, và nàng mới là người có nhu cầu cao hơn cả, chẳng qua nàng không chịu thừa nhận mà thôi.
– Cao gì, đấy là nhu cầu bình thường thôi mà… tao thấy mày nhịn cũng giỏi đấy, là con gái tao biết chứ… mặc dù mày có nhu cầu thấp nhưng nhịn lâu nó cũng ảnh hưởng sức khỏe lắm, dễ cáu gắt, dễ trầm cảm, suy nhược cơ thể, suy giảm trí nhớ, hay quên… nói chung là mày không nên để tình trạng này xảy ra quá lâu, mày phải tự biết tìm thú vui cho mình chứ… Cứ mãi chịu đựng thế làm gì! Đời sống được mấy đâu… Mà cái ông Minh này cũng tệ thật! Hừm! – Linh thao thao bất tuyệt nói một mình, nhưng Thảo cảm thấy Linh nói cũng có lý, nhịn có một tuần thôi mà nàng đã cảm thấy trong người có chút mệt mỏi rồi… Ham muốn đã nhiều mà hàng ngày phải chịu đựng, điều đó cũng không khiến tâm tính Thảo thay đổi, nàng thực sự là một cô gái nhẫn nhịn rất giỏi, chính vì thế chồng nàng không nghĩ vợ mình là người có nhu cầu cao đến vậy, chỉ có những lúc bộc phát ra mới đáng sợ, hầu như nàng không thể kiềm chế nổi bản thân những lúc gần gũi người khác.
Đó cũng chính là một trong những điểm yếu chí mạng của nàng.
– Thôi suy nghĩ làm gì, ông Minh mà cứ thế thì mày làm với bố chồng! Vừa thụ thai vừa được sướng ha ha! – Linh nói xong cười phá lên.
– Mày bệnh thật đấy! – Thảo mở chăn ra vì khó thở, gương mặt nàng đỏ ửng.
– Thế tao nói có đúng không, công việc thụ thai thì vẫn phải làm, chim bố mày to vậy chả quá sướng còn gì! Ha ha!
– … – Thảo chẳng nói gì, nàng chỉ bấm các ngón tay lại với nhau.
– Thực ra tao rất thương mày đấy Thảo ạ, tao chắc chắn mày cũng thèm muốn lắm, tao vừa là phụ nữ vừa là bác sĩ nên tao rất hiểu tâm sinh lý con người… Mày ý, mày là bị ảnh hưởng gia đình, bị gò bó bởi nề nếp, gia giáo, lễ tiết các thứ, công dung ngôn hạnh… nên mày không dám kiếm thú vui riêng cho mình, không dám tạo dựng các sở thích thầm kín, mày sẽ không thể có cuộc sống thực sự mà mày mong muốn đâu… – Linh nhìn Thảo tâm sự, thực sự chơi với Thảo từ rất lâu, Linh là một con người thoáng đãng nên rất thoải mái trong tư tưởng nên Linh rất hiểu và thương bạn mình.
– Hmm… mày nói đúng… thực ra… tao cũng bị ảnh hưởng bởi gia đình nhiều, từ bé mẹ tao đã dạy tao mọi thứ, bà ấy thực sự là một hình mẫu người vợ lý tưởng của gia đình… Tao… thực ra cũng có nhu cầu chứ… chuyện thụ thai với bố chồng… mày nghĩ ai có thể chấp nhận được điều này chứ… nhất là bố mẹ tao, kể cả bản thân tao cũng vậy… một phần tao đồng ý… cũng vì… tao thiếu thốn quá… nhưng… tao rất xấu hổ… vì điều này… là loạn luân đó mày ạ… chẳng qua cũng chẳng còn cách nào khác… tao làm chuyện này cũng là đi ngược lại với sự dạy dỗ của bố mẹ… suy cho cùng điều tao cần nhất lúc này là một đứa con trong bụng… nên thế… – Thảo tâm sự, nàng cũng mềm lòng trước những lời tâm sự hết sức thuyết phục của Linh nên đã mở lòng mà chia sẻ.
– Nên gì… tao đã bảo rồi, thụ thai một công đôi việc, vừa có em bé như mày muốn, lại vừa được sướng… tốt cho sức khỏe mày! Mày dẹp hết cái lễ tiết gia giáo đi cho tao! Muốn có được cuộc sống thực sự thì mày cần vùng lên chống lại chính bản thân mày! Không cần hoàn hảo quá đâu Thảo… mày cứ thử một lần làm chuyện đó thoải mái xem nào, lại chả sướng nghiện luôn ấy chứ ha ha!!! – Linh cười to và ngồi dậy nhìn Thảo, thấy lồng ngực Thảo có phần thở mạnh, Linh biết thừa lúc này chắc cũng xuôi xuôi rồi đây.
– Hmm… – Thảo thở dài không nói gì.
– Thế tao hỏi… lần đầu ấy, mày thấy thế nào… với bác Vũ ấy! – Linh thấy Thảo như vậy càng cố gắng nhồi nhét mấy chuyện tế nhị để cho bạn mình thấy thoải mái hơn, tâm lý, tư tưởng thoáng hơn.
– Tao cũng… hồi hộp lắm chứ… khi ông ấy đụng vào người tao… tao nhạy cảm lắm… – Thảo đỏ mặt chia sẻ.
– Thế… sướng không? Thoải mái không? – Linh tò mò.
– Có chứ! Ông ấy khiến tao sướng phát điên lên ấy chứ… – Thảo đỏ ửng mặt không hiểu sao mình lại chia sẻ thẳng thắn như vậy với Linh… nhưng cảm giác thật thoải mái khi được nói ra sự thật.
– Đấy! Tao biết ngay, chắc là làm xong thoải mái lắm đúng không? Thế có muốn làm nữa không… – Linh gạ gẫm, gương mặt của Linh có phần biến sắc, cười trừ và nhìn vào khoảng không vô định suy nghĩ.
– Có… Nhưng… lúc này không được! – Thảo ấp úng.
– Có gì mà không được? Ơ hay! Tao ra ngoài rồi gọi bố mày vào một phát là xong! – Linh vỗ vai Thảo nói mặt tỉnh bơ.
– Thôi mày điên à! Như vậy bố chồng tao sẽ nghĩ tao là loại người gì chứ…
– Mày mới như điên ý, bảo thủ, khó tính đăm đăm. Ông ta chả sướng bỏ xừ ra còn nghĩ được gì, mày xem trước mặt người khác thì oai phong lắm, ra vẻ vậy thôi chứ trước mặt tụi mình chả ngoan như cún con! Ha ha – Linh lại cười phá lên trong phòng.
– Tinh tình tinh tính tinh… – Bỗng tiếng nhạc trong phòng vang lên.
– Ủa tiếng gì vậy ta? – Linh ngơ ngác ngó nghiêng xung quanh.
– Có người bấm chuông, tiếng chuông cửa đó! – Thảo mở cái máy tính bảng gắn ở đầu giường xem camera ngoài cửa thì thấy ông Vũ đang đứng bên ngoài, bỗng Thảo giật mình ngồi dậy.
– Tự dưng tao thấy quê thế! Ở bên Sing còn chưa có công nghệ kiểu này luôn ha ha – Linh lồm cồm bò ra xem thì cũng ngạc nhiên khi ông Vũ đang đứng bên ngoài.
– Ô kìa bố chồng mày kìa, bác Vũ đốt hương muỗi chắc cũng lên ha ha! – Linh cười và nhảy xuống giường.
– Ơ! Mày đi đâu đấy? – Thảo gọi với theo.
– Thì mở cửa cho bác ấy, mày sao vậy? – Thảo mím môi, nàng xấu hổ khi vừa nói chuyện về vấn đề ấy thì bố chồng xuất hiện ngoài cửa, thật trùng hợp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thụ tinh |
Tác giả | Fafamini |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 13/04/2024 01:39 (GMT+7) |