Dưới bầu trời đầy sao, tiếng nhạc xập xình của quán bar Rooftop đẩy bầu không khí hưng phấn lên cao đến tột cùng. Bộ phim “Giang hồ Chợ Lớn” đã đóng máy… Đêm nay là buổi liên hoan chúc mừng của đoàn phim.
Đứng bên Hào Phong, Thùy Chi mặt hơi đỏ vì những ly cocktail. Dù tâm trạng có chút hồi hộp lo lắng nhưng sự vui vẻ của mọi người vẫn làm lòng nàng ấm áp.
– Dzô…. Dzô…
Bao quanh bàn John Trần, Hào Phong, Minh Kha và Thùy Chi là những nụ cười thân quen tin tưởng… Anh chị em trong đoàn, dù chỉ bên nhau hơn tháng trời, nhưng cũng đủ nếm trải bao nhiêu cay đắng khó nhọc. Mọi người hơi ngạc nhiên vì Tuấn Nguyên không đến, chỉ có Nguyệt Nhi đứng một mình tách biệt. Chợt Hào Phong nhìn Thùy Chi nháy mắt ra hiệu cho nàng nhìn về phía thang máy. Từ xa, Thùy Chi có thể thấy Thủy… Con bé hơi có vẻ dè dặt trước đám đông dầy đặc trước mặt, ánh mắt dáo dác nhìn quanh.
– Thủy…
Thùy Chi bước đến vẫy tay. Hai đứa vui vẻ khoác tay nhau trở lại bàn. Nguyệt Nhi bên kia ánh mắt lơ đễnh như vô tình nhìn qua Thủy. Vì tiếng nhạc khá ồn không tiện giới thiệu, mọi người gật đầu chào Thủy. Hào Phong cười cười với Thủy,
– Lần đầu mình tới đây đó… Sôi động như vậy… – Thủy nói sát tai Thùy Chi.
– Ừ… Mình cũng lần đầu mà…
– Uống cái này đậm quá… dễ say lắm đó… – Thủy lắc đầu ngán ngẩm chỉ ly cocktail trước mặt.
Con bé rút trong túi ra một chai nước suối đã mở nắp… Rót thêm vào ly cocktail của Thùy Chi rồi đặt chai nước suối lên bàn. Hào Phong dừng sững người nhìn ly nước lại nhìn lên Thùy Chi. Nàng đã thấy hành động của Thủy. Đôi mắt nàng đỏ hoe quay đi né tránh ánh mắt anh… Mọi chuyện đã rõ. Thủy thật sự bán đứng nàng, lòng Thùy Chi đau nhói hụt hẫng…
– Hôm bữa em đi đâu ?! Bọn anh tìm suốt… – Minh Kha chồm qua bàn nói với Thủy.
– Em… Em đi vòng vòng chơi thôi…
Vì tiếng nhạc quá lớn, Thủy phải áp sát tai Minh Kha nói. Lợi dụng lúc con bé quay đi, Hào Phong nhích người sang bên cạnh, chắn tầm nhìn của Nguyệt Nhi phía sau… Anh tráo ly cocktail của Thủy với Thùy Chi. Nàng hơi nhíu mày nhìn anh… Dù sau lần này có lẽ tình bạn của Thùy Chi và Thủy sẽ chấm dứt, nhưng không vì thế mà nàng muốn thấy nó xảy ra chuyện… Thùy Chi muốn đổ ly cocktail đó đi, nhưng Thủy đã quay người lại…
– Dzô…. – Thủy nâng ly với Thùy Chi.
Thùy Chi hơi sững người, cũng nâng ly cụng nhẹ… Tay nàng rung rung đưa ly lên miệng uống một ngụm lớn, ánh mắt dõi theo ly cocktail vừa chạm môi của Thủy.
– Khoan đã… – Thùy Chi muốn ngăn lại, nhưng đã muộn.
– Gì chứ ?! – Thủy uống một hơi cạn ly rượu, quay qua cười.
Nhìn Thủy tiếp tục nói chuyện với Minh Kha, nét mặt Thùy Chi thoáng lo lắng. Hào Phong đứng bên cạnh, siết chặt tay nàng. Cảm giác ấm áp từ tay anh xoa dịu đi sự ray rứt đau đớn trong lòng nàng.
– Mình qua kia xin chữ ký chị Nguyệt Nhi nha… Đừng nói là hôm nay cũng không cho xin chữ ký nha… Nảy giờ mình thấy mấy người xin chữ ký chị Nhi rồi đó… – Thủy nói với Thùy Chi.
– Ừ… Tùy ý Thủy thôi… – Giọng Thùy Chi lạnh nhạt vô cảm.
Nguyệt Nhi đang rất khó chịu với hai gã thanh niên non choẹt cứ tìm cách ve vãn cô. Nếu không phải nơi đông người chú ý, có lẽ Nguyệt Nhi đã đuổi thẳng cổ hai thằng con trai mặt búng ra sữa này. Chợt thấy Thủy bước sang, cô mừng rỡ kéo con bé lại ngay.
– Bạn tôi đến rồi… Hai anh không phiền cho chị em tôi nói chuyện chứ ?!
– Không sao… Bọn anh cũng có hai người mà… Vừa đủ đôi đủ cặp… Ha ha…- Hai gã vẫn nhe hàm răng trắng nhỡn ra cười cợt.
Nguyệt Nhi đã mất hết kiên nhẫn, nhếch mép cười khinh bỉ:
– Hai anh là không còn chưa đủ đâu… Nên tự biết mình… Đi chỗ khác đi…
– Ha ha… Hai người không đủ thì bên kia còn mười người bạn anh mà… – Hai gã giả vờ như không hiểu, tiếo tục cù nhầy.
Nguyệt Nhi mặt đỏ lên giận dữ, chồm người lên sát, nghiến răn:
– Eh hai thằng nhóc… Chị không chơi với đám choai choai… Cặc nhỏ chưa đủ lông đủ cánh… Cút đi…
Thủy cười tủm tỉm nhìn khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng vặn vẹo của hai thằng thanh niên. Nhìn cách ăn mặc của chúng chắc thuộc tầng lớp cô chiêu cậu ấm… Nhưng chúng dường như vừa nhận ra mình đang giỡn trên nanh cọp.
– Mẹ… Mình đi…
Hai gã vừa đi, Nguyệt Nhi liền đứng tách ra khỏi Thủy, ánh mắt dè chừng nhìn sang bàn bên kia. Thùy Chi và Hào Phong dường như lơ đễnh không chú ý đến bên này.
– Em đã làm theo lời chị… Thùy Chi cũng đã uống… Chị trả cho em cái video đi… – Thủy nói.
– Hi hi… Chị thấy rồi… Được rồi chị trả… Làm ghê vậy ?!
Nguyệt Nhi rút chiếc điện thoại trong túi xách, luồn dưới bàn đưa qua Thủy. Nhưng không hiểu con bé quờ quạng thế nào, lại làm điện thoại tuột khỏi tay Nguyệt Nhi rơi xuống sàn.
– Ơ cái con này… – Nguyệt Nhi càu nhàu.
Khi cô ta vừa cúi xuống nhặt, Thủy ngay tức khắc rút ra một gói giấy nhỏ, trút hết vào ly rượu của Nguyệt Nhi. Còn quậy quậy lên hai ba lượt.
– Này… – Nguyệt Nhi thở ra một hơi, đặt thẳng cái điện thoại lên bàn, chẳng buồn giấu giếm nữa. – Nứt màn hình rồi… Giữ luôn cái điện thoại đó làm kỷ niệm đi… Không cần trả chị.
Thủy cầm cái iPhone, kiểm tra một lượt bên trong. Con bé không dùng loại điện thoại đắt tiền này… Nhưng nó có vốn tiếng Anh, cũng không khó để tìm ra đoạn video nhục nhã đó. Vì một đoạn phim này, nó đã chịu đựng bao nhiêu chuyện kinh tởm suốt mấy tuần qua… Nguyệt Nhi thích thú khi thân xác của Thủy bị dày vò trong tay bốn gã đàn ông kia… Cô ta cười hả hê khi chứng kiến nó rên rỉ rã rời trong ô nhục… Thủy mím môi xóa hết video trong máy…
– Uống với chị đi… – Bất ngờ Nguyệt Nhi đưa ly rượu tới trước mặt.
Thủy hơi sững người sợ hãi, bối rối đặt điện thoại xuống bàn, tay run run cầm lấy ly rượu. Con bé quyết định, há miệng uống một hớp nhỏ, rồi giả vờ nhăn mặt cúi người ho sặc sụa… nhổ hớp rượu xuống sàn.
– Hi hi… Yếu thế…
Ngẩng đầu lên thấy Nguyệt Nhi nhấp một ngụm rượu lớn, Thủy nhếch mép cười, hỏi:
– Thuốc của chị đưa có mùi vị thế nào ?!
– Không có mùi gì… – Nguyệt Nhi vẫn ngây ngô, giải thích.
– Nó là thuốc kích thích cực mạnh… Nuốt vào một chút thôi đã như ngựa cái đến cử… Con nhỏ đó lại uống hết một ngụm lớn… Ha ha… Đêm nay phải vét hết đám đàn ông ở đây mới đủ cho nó thõa mãn ah….
– Vậy sao ?! – Thủy há hốc nhìn quanh, như nhẩm đếm. – Phải đến trăm rưỡi người đó nha… Vậy thì chị phá kỷ lục thế giới rồi…
– Là sao ?! – Nguyệt Nhi sững người hỏi lại.
– Chị Nhi ơi… Chị cài bẫy em. Chị uy hiếp em… Vậy chị đã từng nghĩ có một ngày như hôm nay không ?! – Thủy nhìn sâu vào ánh mắt ngờ vực của Nguyệt Nhi, nói rõ từng lời.
– Em… dám…
– Đúng rồi… Chị vừa uống… – Thủy nghiêng đầu nhìn ly rượu cạn tới đáy. – Chừng… một phần ba gói thuốc thôi ah… Chắc chưa đủ đâu… Em còn đây…
– Mày… Con đĩ nhỏ….
Nguyệt Nhi rít lên giận dữ. Cô cúi gập người, tay cho vào miệng muốn làm mình ói ra hết những thứ trong bụng.
– Lát chị đóng phim em không ngại livestream cho chị đâu… Ha ha…
Thủy thấy lòng lâng lâng sung sướng. Có khi còn sướng hơn cả giấc mơ đậu Đại học Ngoại thương mà nó ấp ủ bao nhiêu năm… Con bé bỏ mặt Nguyệt Nhi giận dữ, quay người hí hửng trở về bàn của Thùy Chi… Thủy của ba tuần trước dường như đã trở lại.
Đám đàn ông kéo nhau qua bàn khác cụng ly, trên bàn còn lại một mình Thùy Chi. Thấy Thủy quay lại, Thùy Chi lạnh nhạt hỏi:
– Sao không trò chuyện tiếp đi… Vui vẻ lắm mà…
– Mình đâu có thân gì với Nguyệt Nhi chứ ?! Chỉ có bồ là thân nhất thôi… – Thủy vui vẻ choàng tay nàng.
– Thôi đi… – Thùy Chi bất ngờ gắt lên, rút tay lại. – Còn chưa buồn lộ mặt ra sao ?! Hay Thủy quay về đây để xem mình say thuốc như thế nào ?!
– Đừng chờ tôi có biểu hiện khác thường nào… Ha ha… – Thùy Chi bật cười cay đắng. – Để Thủy thất vọng rồi… Vì ly rượu đó anh Phong đã tráo với ly Thủy… Tôi vốn muốn ngăn lại, nhưng Thủy đã uống… Có hậu quả gì xem như Thủy tự trách bản thân mình vậy.
– Thùy Chi… ?! Bạn… – Thủy sững người.
– Bạn sao ?! Giờ phút này còn nói tiếng bạn sao ?! Tôi không có một người bạn âm mưu với người khác để hại tôi… Tôi đã biết hết rồi… Đừng mang bộ mặt nai tơ ngơ ngác đó ra gặp tôi nữa…- Thùy Chi gắt gỏng mặt đỏ bừng, mắt đỏ hoe tuôn ra bao nhiêu uất nghẹn giận dữ trong lòng.
Thủy đôi môi mấp máy run run nhìn Thùy Chi. Trăm ngàn lời muốn giải thích cũng không biết bắt đầu từ đâu… Con bé chợt nhìn qua chai nước suối trên bàn, rồi chộp lấy. Trước ánh mắt ngạc nhiên ngỡ ngàng của Thùy Chi, Thủy ngữa đầu uống ừng ực…
– Thủy… – Thùy Chi dằn lại, nước vung vãi trên bàn. – Đừng làm chuyện điên rồ… không chứng minh được điều gì đâu…
– Mình không bị sao hết… Vì quả thật đây chỉ là nước… Mình chỉ đóng kịch cho Nguyệt Nhi xem thôi…
Thủy chợt ngừng lại, khuôn mặt hơi đỏ lên… Con bé thấy cơ thể mình như rơi vào sa mạc đốt nóng như lửa… Không thể nào… Bình nước này dứt khoát không có gì… Thủy còn nhớ mình uống vài ngụm lúc ngồi trên xe taxi trên đường đến đây… Chỉ có thể là… hớp rượu kia từ ly của Nguyệt Nhi. Nhận thấy sự bất thường trên mặt Thủy, vốn đã nghi ngờ lời nó nói, Thùy Chi càng tức giận hơn… Giận vì Thủy muốn hại nàng, càng giận hơn vì sự thật đã phơi bày, nó vẫn không nhận, lại tự hại bản thân mình…
– Muốn tự hại mình để chứng minh điều gì hả ?! Chứng minh mình vô tội sao ?! – Thùy Chi hét lên, nước mắt trào ra.
– Không phải… Không phải đâu… Chi ơi… Một lời khó nói hết… Chi phải tin mình… – Thủy thở dồn dập, bàn tay ướt đẫm mồ hôi siết tay nàng.
Thủy quay nhìn về bàn của Nguyệt Nhi, cô ta đã bỏ đi từ lúc nào…
– Mình đi về trước…
Thủy quay người đi, dáng người hơi lảo đảo vội vã. Thùy Chi muốn đi theo, nhưng nghĩ đến bao nhiêu chuyện đã xảy ra, nàng nén mình lại.
Đột nhiên, điện thoại Thùy Chi run lên… Nàng rút ra. Là tin nhắn Messenger của nhóm lớp 12A6…
“Là Thủy sao ?! Trời ơi… Khủng khiếp quá…”
“Thủy đâu rồi ?!”
“Fanpage của trường loạn rồi kìa !”
“Thủy ơi… Bạn không sao chứ ?!”
Thùy Chi thấy icon avatar của Thủy nhảy lên… Nó đã đọc được những dòng tin nhắn này. Fanpage trường có chuyện gì ?! Thùy Chi vội chuyển qua… Chợt nàng sững sờ nín lặng.
Một đoạn video vừa mới up lên… Từ một tên facebook lạ mà Thùy Chi chưa bao giờ thấy… Đoạn video là cảnh một cô gái trần truồng bị bốn gã đàn ông cưỡng hiếp… Dù mái tóc cô gái rũ rượi phủ lên mặt, dù miếng vải chằn ngang làm miệng cô gái biến dạng, nhưng Thùy Chi ngay lập tức nhận ra Thủy… Thùy Chi không nhận ra cảnh quay của Hạ Vi, nhưng nàng cảm giác được đoạn video này là “giao ước” mà Nguyệt Nhi đã nói. Thùy Chi chợt có linh cảm về một điều kinh khủng sắp diễn ra…
– Thủyyyyy…. Thủy ơi…. – Nàng lao mình chen vào đám đông về phía thang máy.
Hào Phong nhìn thấy vẻ hớt hải của Thùy Chi, không kịp gọi nàng, đành đuổi theo. Ngay cả Minh Kha là người luôn quan sát Thùy Chi cũng lo lắng đi theo hai người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thùy Chi |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Đụ lỗ đít, Đụ tập thể, Đụ thư ký, Làm tình tay ba, Thuốc kích dục, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 03/01/2020 10:39 (GMT+7) |