Thế Toàn đỡ nàng ngồi dậy, lấy chiếc gối kê lưng cho vợ, anh pha một ly sữa nóng, đưa cho nàng. Thùy Dương cầm lấy, nàng nhìn chồng như muốn hỏi.
– Em uống ly sữa đi, 2 ngày nay em không ăn gì, nhìn em sọp người đi thấy rõ.
Giọng Thế Toàn nhẹ nhàng nhưng như sét đánh ngang tai Thùy Dương.
Hai ngày, mình đã nằm đây 2 ngày, không hề biết gì. Đã xảy ra chuyện gì vậy, đầu nàng lại nhói đau. Nàng còn nhớ lần cuối cùng, nàng uống cafe với anh chàng Thái Lan, đại diện công ty mẹ, thuốc lá, vị ngọt trên lưỡi, sự bứt rứt trong người, lưỡi mình cuốn lấy một chiếc lưỡi khác, cơ thể bồng bềnh… Chợt tay chồng đưa lên day day hai bên trán nàng, lông mày Thùy Dương dãn ra, cảm giác thật dễ chịu.
– Em đừng nghĩ nữa, để anh kể cho em nghe. – Thế Toàn nói sau tai nàng.
Hôm đó nàng bị người ta hãm hại, cho thuốc kích thích vào thuốc shisha, Rujah vô tình hút chung với nàng, cả hai cuốn lấy nhau. Hai tên côn đồ theo kế hoạch là phải quay phim cảnh nàng lăn lộn với Rujah, lại không kiềm chế được muốn nhảy vào cưỡng hiếp nàng. Nghe tới đây, hai vai Thùy Dương rung rẩy, biết suy nghĩ của vợ, Thế Toàn kể tiếp.
– Hắn bị bạn của Rujah, đánh ngất xỉu trước khi thực hiện được mưu đồ với em.
Công an đã điều tra ra, kẻ đứng sau vụ này là bà Tươi, bà ta muốn quay cảnh em lăn lộn với sếp để hạ uy tín em. Nhưng bà ta đã sai lầm khi chọn hai tên đó, nếu chúng bỏ đi ngay với đoạn video đầu tiên thì mọi chuyện đã vượt khỏi tầm kiểm soát. Bà ta bị khai và bị bắt ngay hôm sau. – Thế Toàn kể khá lưu loát.
– Bà Tươi, bà Tươi nào nhỉ? – Thùy Dương tự hỏi – Tươi, Phó giám đốc hỗ trợ kinh doanh?
– Hình như là bà đó. – Thế Toàn nói.
– Rujah đâu? – Thùy Dương hỏi.
– Anh ta cũng được đưa vào đây. Hôm qua sau khi tỉnh lại đã được đưa về nước. – Thế Toàn nói, lén quan sát biểu hiện của vợ – Anh ta có qua đây thăm em, anh ta xin lỗi, có vẻ rất áy náy.
– Vậy ah – Thùy Dương dửng dưng, nàng cũng không biết Thế Toàn vừa thở phào sau lưng mình.
Thùy Dương quay lại, nhìn Thế Toàn thật sâu, mắt anh thâm quầng vì mất ngủ, ngón tay vuốt nhẹ lên khóe mắt hõm vô của anh, xót xa.
– Em xin lỗi. Em đã làm anh lo lắng. – Thùy Dương nói nhỏ.
– Em không cần xin lỗi anh. Không phải lỗi em mà. – Thế Toàn nhỏ nhẹ – Anh chỉ lo lắng sẽ mất em, hay là… hay là em xin nghỉ làm đi nhé.
Thùy Dương không nói gì, tay nàng vuốt ve mặt chồng, câu hỏi này anh đã hỏi rất nhiều lần, nàng không cần trả lời, anh cũng đã biết ý nàng.
Thùy Dương nghỉ làm một tuần. Nàng ở nhà nghỉ ngơi, đi uống café với bạn. Thế Toàn cũng chăm sóc nàng thật chu đáo, tối anh chỉ dám ôm vợ ngủ, không dám đòi hỏi gì, anh sợ nàng còn ám ảnh của sự việc vừa qua. Thùy Dương hiểu ý anh, thật ra nàng không bị ảnh hưởng tâm lý gì, vì thật sự nàng muốn cũng không nhớ được nhiều. Nhưng nàng xem như đây là thời gian nghỉ ngơi cho chồng, sẽ tốt hơn cho sức khỏe của anh.
Sáng thứ Hai, Thùy Dương dậy sớm, sửa soạn tới Công ty, hôm nay nàng đi làm lại, dù anh Linh có gọi điện hỏi thăm và khuyên nàng nên nghỉ dài hơn, nhưng nàng không muốn tập hư mình. Thế Toàn cũng dậy sớm, đưa vợ đi làm, anh chưa muốn cho nàng chạy xe máy một mình.
Khi vào đến cơ quan, Thùy Dương chợt cảm thấy bất thường, đã tới giờ làm việc tại sao văn phòng vắng ngắt không một bóng người.
– Chúc mừng, chúc mừng… – giọng hô vang đồng thanh của mọi người ngay sau lưng làm Thùy Dương giật mình.
Mọi người muốn dành cho Thùy Dương một sự kiện bất ngờ, ai cũng tươi cười, người ôm hoa, người bưng khay bánh kem, chào đón Thùy Dương quay trở lại. Thùy Dương cảm động, mắt nàng đỏ hoe, chỉ biết ráng mỉm cười thật tươi. Đám đông tách ra, Linh lách người đi đến trước mặt Thùy Dương, tay anh cầm một bó hoa lan lớn.
– Chúc mừng em đã quay trở lại làm việc. – Linh nhìn sâu vào mắt nàng, nếu không có mọi người ở đây, anh đã cúi xuống hôn lên môi nàng.
– Em cảm ơn anh và mọi người. Em xúc động quá. – Thùy Dương nhận bó hoa của Linh, tay đưa lên chậm nhẹ khóe mắt rưng rưng của mình.
– Chưa, chưa có gì bất ngờ đâu. Bất ngờ là trưa nay Thùy Dương sẽ đãi tiệc “rửa lon” chiêu đãi mọi người – Linh nói to lên.
– Hoan hô, rửa lon đi, rửa lon đi… – Mọi người hô lên hào hứng, giọng Thục Nhi to hơn hết.
– Rửa lon gì… – Thùy Dương ngơ ngác.
– Em được Ban Giám đốc bên kia quyết định bổ nhiệm Giám đốc Phát triển Khách hàng. – Linh – nói nhỏ bên tai nàng, ánh mắt anh nhìn nàng như tự hào và tán thưởng.
– Em… thật sự vậy. – Thùy Dương vẫn chưa tin vào tai mình.
Nàng vui mừng ôm chầm lấy Linh, đặt lên má anh một nụ hôn. Linh đỏ mặt, tay anh che lại chỗ vừa bị hôn, anh đoán chắc đã in một dấu son đỏ, mọi người xung quanh nhìn cảnh vừa rồi, cười ầm lên, trêu chọc.
Trưa hôm đó, Thùy Dương đãi một chầu thật hoành tráng tại nhà hàng buffet khách sạn 5 sao, nhưng Linh lại lén đi trả tiền trước. Thùy Dương khăng khăng đòi gửi lại anh, anh chỉ cười xòa. Anh như chợt nhớ gì đó, lấy trong vali một lá thư, anh đưa cho nàng. Thùy Dương nhận ra đây là thư từ Công ty mẹ bên Thái Lan.
Nàng mở thư ra, nội dung bên trong cũng khá đơn giản nhưng ấn tượng. Họ chúc mừng nàng và mong muốn nàng sẽ tiếp tục cống hiến cho Công ty, họ mời nàng và gia đình qua thăm Cty mẹ, đồng thời đài thọ hết cho chuyến đi tham quan Bangkok và Pattaya 5 ngày.
Thùy Dương vui lắm, vì nàng muốn đây sẽ là món quà bất ngờ dành cho Thế Toàn, anh và nàng sẽ có một kỳ nghỉ vui vẻ tại Thái Lan.
Chiều hôm đó, Thế Toàn đón vợ về, Thùy Dương dành cho anh hai niềm vui, nàng lên chức và chuyến nghỉ mát Thái Lan. Thế Toàn cũng bị vui lây niềm vui của vợ, hai vợ chồng đi ăn tối tại một nhà hàng Tây lãng mạn dưới ánh nến để chúc mừng nàng.
Thế là Thùy Dương lên kế hoạch đi tái trăng mật với chồng tại Thái Lan, nàng gửi email đăng ký với Công ty mẹ, hồi đáp nàng không ngờ lại chính là Rujah. Anh hỏi thăm nàng, đồng thời xin lỗi vì chuyện hôm đó, Thùy Dương cũng xin lỗi anh vì người ta muốn hãm hại là nàng lại liên lụy đến anh. Không phải lỗi của riêng ai, thật sự nàng cũng bị thuốc ảnh hưởng nhưng cứ nghĩ đến đoạn trí nhớ ngắn ngủi trước khi hoàn toàn mất kiểm soát, nàng ôm đầu anh kéo rút mặt anh vào vú mình, Thùy Dương nóng bừng cả mặt. Rujah đặt vé máy bay, khách sạn cho vợ chồng nàng, anh còn lên lịch trình tham quan của gia đình Thùy Dương. Anh hẹn gặp lại nàng tại Bangkok, điểm đến đầu tiên của chuyến đi.
Suốt tuần Thùy Dương rất vui, nàng mua sắm đủ thứ, lựa chọn từng bộ đồ cho chuyến du lịch của hai vợ chồng.
Còn hai ngày nữa đến cuối tuần, Thùy Dương háo hức ở nhà chờ Thế Toàn đi làm về, nàng định bụng tối nay sẽ cho anh thỏa mãn một phen. Nhưng khi Thế Toàn về đến nhà, nhìn mặt anh nàng thấy bất an trong lòng. Anh có vẻ rất buồn, dù cố gắng thể hiện bình thường nhưng nàng hiểu anh quá rõ.
Trong buổi cơm tối, Thùy Dương đã mất kiên nhẫn, nàng hỏi anh.
– Anh sao vậy? Công việc có vấn đề gì sao?
– Không, đâu có vấn đề gì! – Thế Toàn gỉa bộ tươi tỉnh trả lời.
– Anh còn giấu em được sao? Hay anh không muốn chia sẻ với em? – Nàng bỉu môi nói nhỏ.
– Không, sao em lại nói thế. Anh gặp trục trặc nhỏ chuyện giấy phép công trình thôi. – Thế Toàn đành nói thật.
Thùy Dương vẫn nhìn chồng như khuyến khích anh nói tiếp, vì nàng hiểu chuyện nhỏ sẽ không bao giờ làm cho anh lo lắng nhiều vậy.
– Khâu lo giấy phép, bị kẹt cứng bao lâu nay, chưa được thông qua bằng văn bản, mới được chấp thuận bằng chủ trương miệng thôi. Vậy mà không ai đả động bên thi công, bây giờ vừa đổ xong móng, chính quyền xuống bắt ngưng lại. Mà công trình của anh, ngưng một ngày là lỗ cả tỉ đồng tiền trang thiết bị thuê và vật tư đã đặt hàng. – Thế Toàn không kiềm chế nữa anh nói luôn một lèo.
– Vậy mà anh nói chuyện nhỏ… Nhưng mà, còn chuyến đi Thái Lan của mình. – Thùy Dương sực tỉnh.
– Có dời ngày được không em? Anh lo lắng chuyện này còn hơn chuyện công ty nữa đó. Nhưng anh hết cách rồi, cuối tuần này anh phải bay ra Bộ chạy cửa sau. – Thế Toàn khổ sở thú nhận.
– Chuyến du lịch thì hoãn lúc nào cũng được, nhưng tiệc sinh nhật của sếp Tổng, biết em qua Thái ngay dịp, ông ta viết mail mời em tham dự, đến nỗi anh Linh biết mà phải ghen tị. – Thùy Dương nói – Em không dám vắng mặt.
– Haizz… Anh hiểu mà. Nhưng em đừng buồn anh nhé. – Thế Toàn vớt vát.
– Anh chịu phạt thì em sẽ không buồn. – Thùy Dương tinh nghịch.
– OKIE. Em muốn phạt anh gì nào? – Anh chợt nghĩ đến trò chơi bịt mắt hôm đó.
Thùy Dương nhìn anh, nàng đã đoán được anh đang nghĩ gì.
– Đó không phải là phạt. Anh đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. – Thùy Dương hầm hầm, thầm nghĩ ở đâu có chuyện trừng phạt mà sung sướng như vậy chứ.
Nhìn anh thấp thỏm không yên, Thùy Dương cười thầm, nàng chỉ muốn chọc anh chút thôi. Nàng biết anh đã khổ sở với công ban ngày quá nhiều.
– Em muốn phạt anh… Dẫn em đi chơi tối nay. – Thùy Dương mỉm cười khi thấy anh thở phào.
– Em lên lầu thay đồ đây – Thùy Dương nói.
Thế Toàn ngồi trên bàn ăn, anh nhẹ nhõm, Thùy Dương chịu bỏ qua cho anh thật may mắn. Anh đã sẵn sàng chịu nhiều hình phạt ghê gớm hơn, chẳng hạn như cấm túc chạm vợ 1 tuần, nghĩ đến thôi đã muốn điên. Sau mười lăm phút, anh nghe bậc thang run nhẹ, anh ngẩn đầu lên, ánh mắt anh đón chờ vợ đang đi xuống. Anh sững sờ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thùy Dương |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Con gái thủ dâm, Đụ cave, Đụ công khai, Đụ tập thể, Đụ vợ bạn, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Thuốc kích dục, Trao đổi vợ chồng, Truyện bóp vú, Truyện les, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Vợ chồng |
Ngày cập nhật | 13/02/2020 03:29 (GMT+7) |