Tiểu Mai - Quyển 2

Phần 146

Tôi rón rén bước xuống cầu thang, theo sau là Tiểu Mai đang cắn chặt môi đầy sợ hãi.

– Anh có chắc là em đã trả lời ở dưới không ? – Nàng lắp bắp, thì thầm vào tai tôi.
– Chắc mà… anh nghe rõ ràng ! – Tôi đáp lại bằng một giọng nói vo ve như muỗi kêu.
– Nhưng… em ở trên sân thượng nãy giờ mà…. ! – Tiểu Mai run run.
– Suỵt….. !

Nín thở bước từng bậc thang một, tôi nghe tim mình đập thình thịch dù rằng hai bàn tay đang nắm chặt lại mà chả biết để làm gì. Bởi nếu có ma quỷ thật sự trên đời thì trình Vịnh Xuân của tôi dẫu có bằng với tông sư Diệp Vấn thì cũng phải bó tay chịu chết.

– Theo sát anh… ! – Tôi thì thào qua hơi thở.
– Dạ….. ! – Tiểu Mai lại càng nép sát vào người tôi hơn.

Đang phân vân chưa biết có nên đạp cửa nhà tắm xông vào hay không thì chợt tôi nghe tiếng cửa phòng dưới bật mở, và… Tiểu Mai bước ra từ nhà tắm, nàng đang dùng khăn lau mái tóc ướt rõ là vừa được gội xong. Mùi hương bạch mai thơm phức không thể lẫn vào đâu được, và Tiểu Mai khi tắm xong lại càng đẹp hơn nữa, trông từng lọn tóc ướt dính bệt vào gò má cao, vài giọt nữa hãy còn chưa khô đang vương trên đôi vai nõn nà trắng muốt.

– Ủa ? Anh làm gì mà trông… ghê vậy ? – Tiểu Mai ở bên dưới, vừa lau tóc vừa ngạc nhiên hỏi tôi đang thủ thế ở giữa cầu thang.
– Em… sao em tắm ở dưới…. ? – Tôi hoang mang tột độ, nói mà không biết mình nói gì.

Tiểu Mai tròn mắt sửng sốt nhìn tôi hỏi:

– Anh nói gì vậy ? Nãy giờ em học bài ở dưới nhà xong là vào tắm luôn mà, còn đợi anh xuống dưới để pha trà uống nè !
– Nhưng… em vừa lên sân thượng mà….. ! – Tôi run rẩy.
– Em lên sân thượng làm gì ? Lúc nào trời có trăng sao thì em mới lên hóng gió chút thôi, chỉ có chiều nay em thấy gió to nên sợ mấy chậu hoa bị thổi ngã xuống đất nên đã lên dọn dẹp từ lúc đó rồi, còn từ tối đến giờ có lên đó nữa đâu ?! Cửa còn khóa, chìa khóa trên bàn nè ! – Nàng đáp, lại càng ngạc nhiên hơn nữa.

Đúng thật là lúc chiều Tiểu Mai có nói với tôi y như vậy, nàng ít khi lên sân thượng trừ khi lên đó ngắm sao…. Nhưng nàng cũng nói dạo này phòng tắm đột nhiên tự chảy vòi nước…

Vậy… vậy là sao…. ?

Tôi lúc này đứng giữa cầu thang, sau lưng mình là một Tiểu Mai đang sợ hãi vì có tiếng người trả lời dưới phòng tắm, và trước mặt mình là một Tiểu Mai khác đang khẳng định rằng mình không hề lên sân thượng nửa bước từ nãy đến giờ….

Môi run run, tôi kinh hoàng nói:

– Em… là Tiểu Mai… vậy còn Tiểu Mai… sau lưng anh là ai….. ?

Nào ngờ Tiểu Mai ở dưới cầu thang nhìn tôi không chớp mắt, và nói với vẻ như không tin được những gì nàng vừa nghe:

– Anh… nói gì vậy… ? Sau lưng anh… đâu có ai… !!!

Ngay lập tức thần hồn tôi như bị rúng động cực độ, thề có trời đất là trong đời tôi chưa có lúc nào lại sợ hãi đến thế. Bởi khi tôi gặp Tiểu Mai trên lầu, thì nàng khẳng định là nãy giờ nàng không hề xuống nhà dưới. Khi tôi dắt tay nàng xuống dưới thì lại gặp một Tiểu Mai khác, và Tiểu Mai trước mặt tôi lúc này lại… xác nhận rằng sau lưng tôi chẳng hề có ai cả.

Thế là thế nào ?….. Cả hai Tiểu Mai…. Ai là thật? Ai là giả ?

Hay… ma quỷ là có thật… ???

Theo phản xạ, tôi vội quay đầu lại sau lưng như muốn xác nhận cái sự thật hãi hùng này. Và… bất thần khi tôi vừa nhìn lại sau lưng thì Tiểu Mai mà khi nãy tôi gặp ở cầu thang lối đi sân thượng chợt bật cười khanh khách.

– Ha ha ha…. !!!

Nụ cười một phần hàm tiếu mười phần ma mị, rồi nàng nhanh tay xô thẳng tôi đang chênh vênh giữa cầu thang một cách không ngần ngại:

– Soạt….. !

Tôi dần ngã người ra sau, cảm nhận rõ Tiểu Mai trước mắt mình đang bật cười như quỷ mị, và Tiểu Mai ở sau lưng mình lùi ra, để mặc cho tôi ngã đập đầu xuống cầu thang.

– Rầm… Vút…. !

Mọi thứ trước mắt tôi mờ dần, nhân ảnh trước mặt chỉ còn là sương khói, và rồi mọi thứ chìm vào một màn đêm đen vô tận. Yên tĩnh, đặc quánh….

– Hấc….. !

Tôi vụt người bật dậy trong nỗi kinh hoàng tột độ, hoảng hốt mở to mắt quan sát thì nhận ra mình không phải đang ngã dưới cầu thang, mà là… đang nằm gục trên giường phòng mình, không khí xung quanh cực kì yên tĩnh, chỉ có tiếng máy điều hòa chạy rì rì bên trên.

– Là… là mơ….. ! – Tôi lắp bắp.

Hóa ra vừa rồi chỉ là một cơn ác mộng, có lẽ tôi trong lúc học mệt quá đã nằm luôn trên giường mà ngủ gật lúc nào không hay biết, bên cạnh tôi vẫn còn quyển sách Địa Lý đọc dở. Và chắc chắn là do không khí ban đêm quá tịch mịch, cộng thêm những chi tiết khó hiểu của tình hình nhà Tiểu Mai hôm giờ nên tôi đã lo nghĩ quá nhiều, vì vậy mà trong giấc ngủ bất ngờ, những gì tôi lo lắng đã trở thành ác mộng.

Đưa tay quệt mồ hôi đang đổ ra như tắm, tôi đứng dậy, hơi choáng váng mặt mày rồi quyết định gấp sách lại, mở cửa phòng xuống nhà rửa mặt.

– “Có đến hai Tiểu Mai… haizz, kinh khủng thật !” – Tôi rùng mình nhớ lại điệu cười khanh khách như phù thủy của Tiểu Mai trong giấc mộng khi nãy mà thầm lo lắng không biết… Tiểu Mai ngoài đời có bao giờ như vậy không nữa.

Đi một mạch xuống nhà dưới, tôi hơi chùn chân do khung cảnh lúc này hệt như trong cơn ác mộng vừa rồi, cũng là tôi đang đi xuống cầu thang, và… căn nhà vẫn trống vắng y chang vậy. Phòng khách, sân trước chả hề có bóng dáng Tiểu Mai.

– “Cái… đệch…. ! ” – Tôi lại toát mồ hôi lạnh.

Chầm chậm bước về phía nhà bếp, tôi điếng hồn khi tiếng nước chảy đang vang lên tí tách trong bồn tắm, và chỉ khác lần này là… cửa phòng tắm hé ra một chút, đủ để tôi biết là Tiểu Mai không có trong đó.

Nếu là bình thường thì tôi đã có thể cất tiếng gọi Tiểu Mai cho đỡ nhọc, thế nhưng có lẽ do ảnh hưởng từ cơn ác mộng khi nãy mà bây giờ cổ họng tôi như nghẹn ứ lại. Vì tôi có một nỗi sợ, nỗi ám ảnh mơ hồ rằng nếu như giờ đây tôi mà cất tiếng gọi thì sự việc sẽ xảy ra đúng y chang như trong cơn ác mộng khi nãy vậy.

Thế nên tôi quyết định mở bật cửa phòng tắm ra để xác định lại một lần nữa.

– Vụt…. ! – Phòng tắm hoàn toàn không có ai, chỉ có hơi nước nóng đang bốc lên từ bồn tắm làm mờ gương soi trên tường, mực nước trong bồn đang dần hạ xuống theo lỗ thoát nước.

Hít một hơi dài, tôi nín thở bước lại lên phía cầu thang, thầm kinh sợ khi sự việc xảy ra giống hệt cơn ác mộng khi nãy. Vì lúc này tôi cũng vừa nghe có tiếng nước chảy xong, cũng đang rón rén bước lên cầu thang, chỉ khác là ở hiện thực, tôi không nghe có tiếng nói của Tiểu Mai từ phòng tắm và cũng không nghe có tiếng mở khóa lách cách từ bên trên.

Bước thật chậm, tôi nghe tim đập binh binh trong lồng ngực, thầm nghĩ trong cả căn nhà này, chỉ có một nơi mà tôi chưa hề đặt chân vào, đó chính là phòng riêng của Tiểu Mai. Chợt nhớ lại lúc chiều, khi tôi có ý định muốn vào phòng nàng để xem thử thì nàng khá bối rối và từ chối ý định của tôi.

– “Biết đâu.. biết đâu…. Có đến hai Tiểu Mai đang ngồi trong phòng thật… biết đâu…. ! ”

Đưa mắt nhìn thẳng lên cầu thang, khi đã chắc chắn là không có bóng người nào đang mở cửa sân thượng lách cách như trong mơ, tôi cắn môi một lúc rồi quyết định… đẩy cửa phòng Tiểu Mai một cách bất thần và đột ngột.

Chốt cửa phòng nàng đã bị hư, thế nên tôi chỉ cần đẩy nhẹ là cửa phòng đã bung ra, và trước mắt tôi lúc này là…..

– Ahhhhhh……… ! – Tiểu Mai hốt hoảng giật lấy tấm khăn trên giường che người lại, rồi tiện tay ném luôn chiếc gối về phía tôi đang đứng.
– Vút….. uỵch !

Mặt tôi đơ ra vì bất ngờ, nên không kịp né chiếc gối trờ sát trước mặt, và ngay sau đó, tôi ngã oạch ra trước cửa phòng rồi đập luôn đầu vào tường sau lưng.

– Anh… đóng cửa lại… đồ……. ! – Tiểu Mai thét lên.
– Ừ… ừ…… ! – Tôi lúng búng ngồi bật dậy, quên cả cơn đau sau đầu.
– Nhắm mắt lại…. ! – Nàng giận dữ.
-……… ! – Không dám hó hé nửa lời, tôi vội nhắm mắt rồi với tay quờ quạng trúng cái tay nắm cửa, kéo cánh cửa phòng lại.

Chạy luôn một mạch xuống phòng khách, tôi ngồi phịch xuống dưới ghế salon mà mồ hôi hột lại vã ra. Quên cả cơn ác mộng vừa nãy, tôi lúc này còn thất kinh hồn vía hơn nữa, vì… vào phòng con gái trúng lúc người ta đang thay đồ, phen này thì tôi không bị nàng treo cổ cũng lãnh nguyên mấy cú véo đau điếng vào hông là cái chắc.

-” Trời ơi… sao mình ngu vậy trời… sao không gõ cửa hở trời…. ! ”

Một lát sau, Tiểu Mai lạnh lùng bước xuống cầu thang, khí lạnh toát ra như tử thần đang đi đoạt mạng, và tôi thì co rúm người lại như một chú mèo con tội nghiệp. Nàng ngồi xuống trước mặt tôi, áo quần đã chỉnh tề, áo pull quần short như khi nãy. Mái tóc hãy còn ướt và hương thơm nhẹ đưa thoang thoảng, chứng tỏ nàng mới tắm xong, hèn gì phòng tắm lúc nãy tôi vào vẫn còn hơi nước. Ấy vậy mà chỉ vì tôi thần hồn nát thần tính bị cơn ác mộng khi nãy ám ảnh nên đã… làm hành động rồ dại đầu tiên trong đời, đó là đạp cửa phòng con gái mà xông vào như đội đặc nhiệm SWAT công phá căn cứ tên trùm khủngbố Binladen.

Tiểu Mai im lặng một hồi, tôi lại nghe tim mình đập binh binh hơn nữa, mồ hôi lại túa ra, từng giây tích tắc trôi qua như từng thời khắc tôi hoảng sợ đợi tử thần đến lặt đầu rước về âm phủ.

Giây lát sau, Tiểu Mai trầm giọng hỏi:

– Anh… sao lại vào phòng em… ?
– Ừ… anh xin lỗi…… ! – Tôi muốn giải thích thật nhiều, nhưng càng nghĩ càng thấy nếu đem lí do là do gặp ác mộng nên mới làm vậy thì tôi lại càng thấy cái lí do đó nó rõ là củ chuối gì đâu, nên không biết làm gì hơn là đành cúi gằm mặt xin lỗi.

Tiểu Mai nhìn thẳng vào mắt tôi, nàng hỏi, giọng có phần hơi nhỏ lại:

– Anh… anh đã thấy gì chưa…. ?
– Không… không có…. Chưa thấy gì cả ! – Tôi hoảng hốt, vội chối đây đẩy.

Tiểu Mai thoáng đỏ mặt, đôi gò má ửng hồng lên rồi nàng nhíu mày:

– Đừng dối… em hỏi lại một lần nữa, anh… đã thấy gì chưa ?!

Đối diện với ánh mắt băng sương nguyệt lãnh như muốn nhìn thấu tâm can của Tiểu Mai, tôi đành thở hắt ra, gãi đầu lúng búng thừa nhận:

– Ừ… thì có thấy… chút chút…… !

Nào ngờ tôi vừa nói xong thì Tiểu Mai đã giận dữ:

– Anh… tôi đánh chết anh… đồ dê xồm….. hức…. hu….. !
– Au da…….. ! – Tôi rú lên thống thiết vì cú nhéo siêu đau. – Em bảo anh nói, anh bảo không thấy thì em không tin…. ahhhh… anh nói thấy thì em lại đánh anh…. Thế thì… ahhhh…. !

Mặc kệ cho tôi phân trần, Tiểu Mai nửa xấu hổ nửa tức giận, ánh mắt như đã long lanh ngân ngấn nước, đôi gò má cao kiêu hãnh lúc này hồng rực lên, vẫn đánh tôi không ngớt tay. Nhưng rõ là nàng đánh yếu xìu, ngoại trừ cú nhéo kinh điển thì nàng đấm thùm thụp vào lưng tôi mà chẳng có tí lực nào.

Thế nhưng tôi đâu có dám chống cự, mặc nàng đánh cho… thỏa thích, bởi dù gì thì tôi rõ là đã sai rành rành ra đấy rồi. Ai đời lại vào phòng con gái mà không gõ cửa, bị thế này là còn nhẹ lắm rồi. Thoắt sau, Tiểu Mai chậm tay lại vì mệt, giọng nàng cũng nhỏ dần, rồi buông thõng tay dựa luôn ra ghế, nhìn tôi qua khóe mắt:

– Anh… hay lắm, không biết lịch sự là gì hay sao ?
– Xin lỗi… anh không cố ý…. ! – Tôi lí nhí cúi gằm mặt.
– Hừ, không cố ý ? Không gõ cửa, mở thật nhanh rồi xông vào, không cố ý thì là… cố tình à ? – Nàng hừ nhạt, gương mặt vẫn chưa hết ngượng ngùng.
– Em… để anh giải thích đi, có lí do mà… rồi xong muốn làm gì anh cũng được ! – Tôi xấu hổ như thằng tội đồ thứ thiệt, lại càng nói thật nhỏ hơn nữa.

Tiểu Mai vẻ như không tin lời tôi nói, nên nàng chỉnh ướn mắt bướng bỉnh:

– Tôi cho anh giải thích, để xem lí do gì, còn không hợp lí… tôi… treo cổ anh lên trước cổng cho xem !
– Hầy… em cứ dọa treo cổ hoài… có ngày anh bị thật bây giờ ! – Tôi thở hắt ra.

Nào ngờ tôi vừa vô tình buột miệng ra câu nói này xong thì Tiểu Mai đã cắn môi bối rối, hàng mi dài giãn ra không còn vẻ tức giận nữa:

– Em… em chỉ nói thôi… không có bị đâu !
– Ừm… thế giờ nghe anh nói nè… thật ra…. ! – Tôi gật đầu.

Chỉ hạ mình biết lỗi được đúng một giây, liền ngay sau đó thì Tiểu Mai lại nghiêm nghị trở lại, nàng khoanh tay trước ngực:

– Anh giải thích đi !
– Thật ra…… !

Vậy là chẳng đặng đừng, tôi đành kể hết sự thật toàn bộ mọi việc từ tối đến giờ, từ lúc tôi lên phòng học bài rồi ngủ quên, gặp ác mộng sau đó xuống nhà dưới, tình huống đưa đẩy suy nghĩ nên tôi mới trong lúc không tỉnh táo mà rồ dại xông vào phòng Tiểu Mai. Lúc ban đầu, tôi kể đến đoạn học bài mà ngủ gật thì Tiểu Mai đã lộ rõ vẻ bực mình, thế nhưng càng về sau, khi tôi tường thuật lại từng chi tiết trong cơn ác mộng vừa nãy thì vẻ giận dữ của Tiểu Mai đã dần mất đi theo từng lời nói của tôi, mà thay vào đó là nét mặt lo lắng pha lẫn sợ hãi.

– Như vậy đấy… vì như vậy anh mới dại dột… ừm… ! -Tôi thở hắt ra, kết thúc câu chuyện của mình.
– Ghê……. !

Câu chuyện của tôi kết thúc cũng là lúc tôi nhận ra Tiểu Mai đã ngồi thật sát vào người tôi tự lúc nào, nàng nép sát đến mức tôi cảm nhận rõ được tim nàng cũng đang đập binh binh giống hệt mình lúc này. Hóa ra tiểu thư lạnh lùng nhà tôi cũng biết sợ ma cơ đấy !

Quên cả trách tôi vì chuyện vừa nãy, Tiểu Mai kéo tay tôi thủ thỉ:

– Có khi nào… là điềm báo không anh… ?
– Không đâu… do anh nghĩ nhiều về nó nên gặp ác mộng thôi… ! – Tôi cố trấn an nàng, nhưng thật tình là vẫn chưa hết sợ vì giấc mơ lạ lùng đó.
– Eo ơi… em đời nào lại xô anh xuống cầu thang đâu chứ… thương còn không hết ! – Tiểu Mai ngả đầu vào lòng tôi nói khẽ.

Thế là tôi tự dưng đâm ra xúc động cực độ, vì Tiểu Mai chưa giết tôi do cái tội vô sỉ mặt dày xông thẳng vào phòng nàng đã là phước ba đời, ấy vậy mà giờ đây nàng lại còn tựa sát vào tôi mà thủ thỉ thế này thì… ai mà không yêu cho được.

Khoác tay qua vai nàng, tôi mỉm cười:

– Em đừng lo, có gì anh cũng bảo vệ em hết !
– Ừa… mà anh mơ ghê quá… ! – Tiểu Mai lo lắng.

Đang định nói gì đó để trấn an nàng, chợt tôi sực nhớ ra một dấu hỏi to tướng vừa vụt ra trong lúc tôi còn đang sợ hãi rón rén lên cầu thang khi nãy mà buột miệng hỏi ngay:

– Hỏi vui chứ… em mà có chị em song sinh như hồi nãy anh mơ thì sao nhỉ ? Có đến hai Tiểu Mai, chị em sinh đôi… hây dà…….. !!!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện teen
Ngày cập nhật 02/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô gái đi xe Sh
Phần 56 Đêm đông Hà Nội, một con camry đỗ trước cổng sân bay nội bài, nó đóng bộ âu phục màu tối màu mà con chị đã chuẩn bị từ mấy hôm trước, nó đang thực hiện lời hứa của đêm đó với em. Trang mấy giờ bay con chị nó nhìn đồng hồ hỏi. Hình như là 12h đêm. Vào thôi. Vào đên khu xuất nhập cảnh, nó nhìn quanh dáo dác, sân bay giờ này bắt đầu đông người, mắt nó vẫn mải miết tìm kiếm hình bóng em. Phù một bàn tay che mắt nó, ai đó nghịch ngợm thổi gió vào tai nó. Thôi nào, đừng nghịch nữa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Thị trấn của dục vọng (Update Phần 42)
Phần 42: Gia đình loạn luân : Xem ai địt ai để đạt cực khoái trước Sau khi tỉnh dậy Tử Tử nhận ra rằng lỗ hậu của mình nóng lên, có lẽ là do một đợt tinh dịch. “Mẹ... ah... thật thoải mái...” Tử Tử dần dần hồi phục và phát hiện ra mình đang nằm trên sàn, với con gái Điển Chi đang đè lên người, hai người áp sát vào nhau, ngực và hai đầu vú cọ xát vào nhau, kéo dài đến tận bụng dưới, hai lỗ lồn cũng ép chặt vào nhau, cái lồn căng phồng đang mài vào nhau, truyền đến khoái cảm cực lớn ra toàn thân. “Mẹ tỉnh chưa? Vậy thì con...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Con gái thủ dâm Dâm thư Trung Quốc Đụ lỗ đít Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện sex mạnh
Những người mẹ (Update Phần 32)
Phần 32 Long... Long. Tôi chợt mở mắt thấy mẹ ngồi sát bên ân cần. Mẹ mặc quần ngắn áo thun đen. Tôi sà vào nằm trên đùi mẹ. Ngước lên. Mẹ ơi, sáng rồi à. Sáng rồi hả mẹ? Dậy đi Long, ba con đi rồi, dậy ăn sáng. Hong con muốn hun mẹ, con muốn nằm trên đùi mẹ mãi thế này. Mẹ nhìn tôi cười: Sao riết nhõng nhẽo quá vậy ông con, dậy ăn đi rồi chiều đi mua đồ với mẹ. Chiều hôm đó, tôi lại có dịp ngồi sau mẹ. Nàng hôm nay diện đồ táo bạo như cô gái mười tám, chiếc áo sơ mi màu trắng tay...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện 18+ Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng