Tiểu Mai - Quyển 3

Phần 21

Ắt hẳn bọn Tuấn rách đã có kể với Uyển Nhi rằng tôi có lần đi xem bói cùng mọi người rồi, nhưng quả thật là mới nãy tôi có nói dối thật, tình hình là sai đứt đuôi nòng nọc, vô ngôn dĩ đối. Tôi nghẹn cả thở không nói được lời nào, một vài người đi đường xung quanh tò mò nhìn sang với ánh mắt hiếu kì. Và dù là không quay lại nhìn nhưng tôi cũng có thể cảm giác được Uyển Nhi đang tức giận cực kì, cố gắng… rủa cho hết câu:

– Đồ ích kỉ, đồ LIAR!

– …!

Im ru cả một lúc sau, tôi mới ngần ngừ hỏi nhỏ:

– Chửi xong chưa…?

– Xong rồi! – Uyển Nhi bực dọc đáp.

– Thôi mà, tui xin lỗi. Lần sau không vậy nữa đâu! – Tôi xuống nước nằn nì.

– Làm gì còn lần sau nữa, mai tui về rồi! – Cô nàng hứ một tiếng, lại đánh vô lưng tôi.

Tôi tiếp tục đứng hình như mọi khi, vẫn không biết phải nói gì trong những lúc thế này, câm nín nghe Uyển Nhi rủa tiếp:

– Nếu ông thật sự coi tui là bạn thì bớt chút thời gian trả lời điện thoại có sao không? Hay là ông có ý gì đó với tui mà ông không chắc, nên mới tránh mặt, sợ đi riêng với tui chứ?

– Không có phải mà, tui ngại bạn gái tui biết thôi! – Tôi cười nhăn nhở giải thích.

– Biết thì đã sao, tui có bắt ông phải đi riêng với tui đâu. Mấy lần trước toàn đi chung cả nhóm con trai lớp ông còn gì? Ông cứ nói là đi chơi với bạn bè một chút thì có làm sao?

– Ai biết được…!

– Thì ông có biết gì đâu, đồ… sợ vợ!

– Ê ê cái này động chạm nha, tui không có sợ à nha!

Nghe tôi sĩ diện, Uyển Nhi tức khí lại đánh thêm vào lưng phát nữa:

– Ai cũng đồng ý vậy hết, không phải mình tui!

– …!

– Người yêu là người yêu, bạn bè là bạn bè, đều là những mối quan hệ tốt, đừng có bên trọng bên khinh. Tới hồi cần thì chẳng ai giúp lại bảo sao bạn bè không tốt!

– …!

– Nói gì đi chứ, ông sợ tui à? Tui có phải vợ ông đâu mà sợ, coi tui như bạn ông đi, như mấy người con trai ấy!

Nghe con nhỏ này thuyết giáo mỗi lúc một cao giọng, tôi phi thân xuống xe quay người lại, tức khí quát:

– Con trai cái con khỉ, sao coi bà là con trai được? Có đứa nào con trai mà đẹp gái vậy không?

Chứ sao, phật cũng có lửa mà, đừng có được nước lấn tới, tôi cũng có uy chứ. Ơ nhưng mà… ôi không, ôi cái đệch… tôi vừa nói gì thế này.

Không hề biết là tôi vừa hớ mồm và đang đứng phỗng ra như trời trồng, Uyển Nhi nộ khí bỗng chốc tiêu tan, gương mặt đang tức giận rất nhanh trở nên bất ngờ rồi chuyển sang nét cười tủm tỉm, ánh mắt xanh biếc đang sáng lên nửa vui nửa ngượng. Cô nàng vuốt tóc bồng bềnh, bối rối thỏ thẻ:

– Bộ ông… nghĩ vậy thiệt hả?

– Ừ thì…!

– Thì sao?

– Thì… thiệt, mà bà còn hỏi chi nữa, trước giờ lúc nào cũng nói bà biết bà đẹp mà!

– Quan trọng là ông khen, hi hi!

Không ngờ có ngày chỉ đơn giản nói ra sự thật mà tôi phải lóng ngóng khó xử đến vậy. Nhưng quả tình nhan sắc Uyển Nhi rất đặc biệt, từ lần gặp đầu tiên tôi đã thấy vậy. Không phải kiêu sa lạnh lùng cũng chẳng xinh xắn dễ thương, mà thiên ngôn vạn ngữ dùng mô tả chỉ tóm gọn lại trong một từ: đẹp. Có lẽ do xuất thân của Trình tiểu thư là con lai mang hai dòng máu chăng?

Uyển Nhi bật cười giòn tan, phẩy tay nói:

– Tha lỗi cho baby đó, giờ chở tui về nhà đi!

Tôi nhất thời chả biết phải hành xử ra sao với con nhỏ buồn vui thất thường thế này, đành thúc thủ cam tâm leo lên xe đạp về hướng ngược lại. Nhưng dù sao tình hình giờ đây đã khá hơn vừa nãy rất nhiều, Uyển Nhi chủ động bắt chuyện, cộng thêm thiên phú khéo léo dẫn dắt cuộc đối thoại nên chẳng bao lâu sau mà hai đứa đã trở lại đối đáp liến thoắng như thường ngày. Từ chủ đề đá banh, chơi CS cho đến tình hình Luân khùng dạo này tấn công Uyển Nhi tới tấp, hay cả việc Tuấn rách đang gặp khó khăn trong tiến trình cưa cẩm Thu Sương, chúng tôi đều kẻ tung người hứng, phối hợp hoàn hảo như mấy lần chuyền bóng bật tường.

Quãng đường về vì vậy trở nên ngắn lại, một lúc sau khi tôi đang bon bon trên đường Thủ Khoa Huân thì Uyển Nhi ngồi sau giật giật tay áo chỉ trỏ:

– Đó, ông chạy qua cái chỗ tượng đài ghi công thì quẹo phải vô, chạy thêm chút nữa!

Tôi y như hướng dẫn mà chạy theo.

– Rồi rồi, bên phải có cái hẻm kìa, dừng ở đó là được!

– Sao không để tui chở vô tận nhà luôn?

– Tui tự đi vô được rồi, lỡ để ông bà ngoại thấy thì… xấu hổ lắm!

– Ha ha, Trình Trình từ lúc nào cũng biết mắc cỡ vậy?

– Uh huh, tui chứ đâu phải ông đâu!

Con hẻm dẫn vào nhà ngoại Uyển Nhi hiện ra trước mắt, tôi giảm tốc rồi dừng xe lại.

– So,… this is it! – Uyển Nhi xuống xe nhưng chưa vào nhà vội, đứng lại nói.

– Hử? Là cái gì? – Tôi ngẩn tò te.

– Là kết thúc rồi đó, tới đây là hết! – Cô nàng nhoẻn miệng cười.

– Hết là sao? Mà nãy bà nói lần cuối là sao, không về Việt Nam nữa hả? – Tôi hỏi dồn dập, bản thân cũng không nhận ra tại sao mình lại gấp gáp như thế.

– Ông có chơi với tui nữa đâu mà về, hứ, biết mỗi Trúc Mai tiểu thư thôi chứ có thèm nhận ai nữa đâu!

– Ê cái nào ra cái đó nha, nãy nói rồi còn gì!

– À ừ, thì tui sẽ về lại, mà khi nào thì chưa biết. Sắp tới tui bận dữ lắm, so so busy!

– Bận gì mà dữ?

Uyển Nhi suy nghĩ một chút rồi nháy mắt tinh nghịch:

– Kiếm người yêu!

– Uhm… nhớ dắt về cho tui xem xem thằng cha nào vô phước vớ phải bà nhé!

Nhưng thế quái nào khi nghe Trình tiểu thư nói sẽ tìm bạn trai thì tôi lại cảm thấy có chút gì đó gần như là nôn nao trong lòng vậy nhỉ.

– Ok let’s see. À mà ông có chơi Twitter không? – Uyển Nhi bĩu môi rồi hỏi.

– Hả? Cái gì quýt? – Tôi đần mặt ra, chả hiểu cô nàng đang nói cái quái gì.

– Là mạng xã hội Twitter đó, nhìn là hiểu ông không biết gì rồi ha. Thôi đứng đây đợi tui chút, chạy ra liền!

Nói rồi Uyển Nhi chạy vụt vào trong, tôi ngồi trên xe đạp dõi theo phía sau, trong đầu vẫn ngơ ngác chả hiểu Twitter hay mạng xã hội là cái quái gì.

Vài phút sau, cô nàng chạy ra, tay cầm theo một mẩu giấy nhỏ.

– Gì đấy? – Tôi thắc mắc.

– Nick Yahoo của tui đó! – Uyển Nhi thủng thẳng đáp.

– À, cái này thì tui biết nghen, xài đó giờ rồi! – Tôi toét miệng cười ra vẻ thông thái.

Uyển Nhi tủm tỉm rồi gấp mẩu giấy lại, tự tay nhét vào túi áo trước ngực tôi rồi vỗ vỗ vai nói:

– Ừa, vậy giữ liên lạc nha baby!

– Uhm, bà vô nhà đi!

Tôi nói với một sự quyến luyến chân thành, vì dẫu sao Uyển Nhi cũng là một người bạn đặc biệt mà thật tâm tôi chẳng muốn để mất.

Hai đứa bỗng chốc im lặng một lúc. Đêm hè về khuya làm phố phường trở nên vắng lặng, trên đường lúc này chỉ có mỗi chúng tôi, thế cho nên không khí lại càng thêm yên tĩnh. Và khi tôi mấp máy môi định nói thêm câu gì đó thì Uyển Nhi bằng một điệu bộ duyên dáng bất thần nhón chân, nhẹ hôn lên má tôi.

Rồi Trình tiểu thư bước lùi lại, nhoẻn miệng cười tươi, vẫy tay nói khẽ:

– Này là hôn tạm biệt thôi, đừng nghĩ nhiều quá. Keep in touch, baby!

Tôi hơi đờ đẫn, nghe tim bỗng dưng ngừng đập một nhịp trước ánh mắt xanh biếc hơn cả đại dương, sáng lên hơn cả vì sao xa kia.

Điều này, có lẽ thôi tôi giữ riêng mình tôi biết.

Rồi mới mỉm cười nhẹ tênh: – Ừ, tạm biệt!

Và Uyển Nhi quay bước vào trong, tôi cũng vòng xe lại chạy nhanh về nhà, dọc đường không hiểu sao đầu óc cảm thấy thật thong dong, chẳng hề có lấy một suy nghĩ nào vướng bận.

Vậy là đã kết thúc cuộc chia tay cuối cùng, cũng là kết thúc của mùa hè năm 2007. Ngày hôm nay dài ơi là dài, phải tiễn đến tận ba người. Thôi, xem như xong rồi.

Trình tiểu thư, tạm biệt!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 06/07/2019 06:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Những bạn tình thời học sinh (Update Phần 38)
Phần 21 Tôi đi ra chỗ 3 thằng kia đang đứng, tôi nói: Tụi bây có thấy tụi nó không? Dạ không em đâu thấy ai đâu. Vậy à, đứng đây chờ chút nữa có chuyện cho tụi bay làm. Đường ở chỗ này vừa tối vừa hình xương cá chắc tụi kia đi đường khác 3 thằng này lo nói chuyện không thấy. Cỡ độ gần 2 tiếng sau thì thằng chạy SH đi ra, chắc cũng mấy shot rồi, tụi tôi đi theo nó 1 đoạn hơn cây số ngay khúc đoạn không người. Tôi sống khu này cả đời rồi nên thuộc lòng hết, tôi kêu: Chạy lên đạp xe nó! Thằng Sáu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex học sinh
Bùa thần (Full) - Tác giả Hùng Sơn
Phần 21 Buổi trưa hôm nay trời nắng chang chang. Hơi nóng tỏa đầy con hẻm nghèo nàn trong khu Khánh Hội này dữ dội. Đã có chủ tâm phải ngủ lại nhà Ngân nên Đinh thuê xe taxi tới đó. Chàng lững thững đi thẳng vô nhà nàng. Bước qua cây cầu gỗ ọp ẹp, tự nhiên Đinh thấy hồi hộp lạ thường. Không biết nàng có nhà không. Khi chạm vào cánh cửa biết là không có khóa. Đinh lên tiếng gọi hai ba lần không thấy ai trả lời. Chàng nhớ lại lời Ngân nói khi đi vắng thì cửa chỉ khép hờ chứ không có khóa. Chàng đứng chờ một lúc thấy không có ai về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex Ma Quỷ Truyện sex ngoại tình
Những cô nàng thích địt
Phần 21 Linh run rẩy đứng dậy. Cặp mông tròn cùng cái mu lồn cong vút làm cho tôi thích lắm. Chầm chậm tôi bảo Linh chống tay vào thành ống rồi chổng mông mình ra. Chưa vội đút con cặc mà tôi đưa tay vuốt cái mu lồn xem thế nào đã. Càng vuốt thì nước nhờn bên trong càng chảy ra nhiều. Chắc là do cơn lên đỉnh của Linh hãy còn diễn ra. Cầm con cặc đập nhẹ mấy cái lên cái mông rồi tôi mới để đúng cái lỗ lồn mà ấn nhẹ nhàng vào bên trong. Con cặc tách hai cái mép lồn mà chui vào thì một cảm giác bị bóp cặc trỗi dậy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ bạn của người yêu Đụ cave Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex học sinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng