Tiểu Mai - Quyển 3

Phần 55

Sáng hôm sau qua đón Tiểu Mai đi học, vừa thắng xe cái kít trước cánh cổng màu đen là đã nghe tiếng Piano vọng ra.

– Tập đàn gì sớm dữ vậy trời? – Tôi thở dài rồi dựng xe, mở cổng bước vô nhà là thấy ngay nàng đã áo dài chỉnh tề, cặp sách trên bàn, duy chỉ có việc đang ngồi chơi Piano là khác với mọi khi.

Biết ngay bản nhạc nàng đang chơi là “Time travel” mà, tôi nhận ra liền vì hôm qua đã nghe nát cả nước rồi. Và điều làm tôi ngạc nhiên là chỉ sau một đêm, ngoài tốc độ chậm hơn ra thì giai điệu Tiểu Mai đang chơi đã rất giống với phiên bản gốc của Châu Kiệt Luân.

Sau này tôi mới biết, nếu người nào chỉ vừa nghe một bản nhạc mà đã có thể chơi lại được hoàn toàn thì trình độ đã xem như liệt vào hàng cao thủ diễn tấu dương cầm. Ngoài nhạc lí vững vàng ra còn phải có trình độ cảm âm thực thụ.

Đợi nàng chấm dứt nốt cuối cùng bằng một động tác nâng hai tay lên khỏi phím đàn rất phiêu diêu thoát tục, tôi mới vỗ tay bôm bốp:

– Hay, quá hay, trời đất chu cha mẹ ơi, hay kinh dị!

– Vẫn chưa được! – Tiểu Mai như xuất thần, nói trong hơi thở như tự vấn bản thân mà chẳng có vẻ gì là đang đối thoại với tôi.

– Chưa được cái gì? – Tôi thắc mắc. – Nghe y chang mà!

– Vẫn chậm hơn, mới có 9 nốt/ giây!

– Cái gì? Tay em múa tới chín phím đàn trong một giây á?

– Còn chậm, chưa được!

– Ủa, anh tới hồi nào vậy? – Nàng ngạc nhiên, ngước lên nhìn tôi.

– Hả, anh đứng nãy giờ mà!

– Em tập trung quá nên không biết!

– Cái gì? Lỡ ăn trộm nó vô nhà rồi làm sao?

– Em… chịu, mê tập quá, hì hì!

Tôi ngẩn ngơ nhìn Tiểu Mai cười chữa thẹn, lòng thầm kinh hãi vì không ngờ sức tập trung của nàng khi chơi đàn lại khủng khiếp đến như vậy.

Cảm thấy nghi nghi, tôi đi xăm xăm một mạch ra sau bếp nhìn quanh quất một hồi, thấy chén dĩa với tủ lạnh còn nguyên trạng y như lúc chiều hôm qua tôi về, bèn bực dọc nói vọng lên:

– Từ hôm qua tới giờ em không có ăn gì hả?

Bị tôi nạt, Tiểu Mai líu ríu đáp:

– Em… có uống sữa!

– Uống sữa thì sao mà no, rồi đừng nói là không ngủ, tập xuyên đêm nha? – Tôi đi lên trên nhà, nhìn thẳng vào nàng.

Bắt gặp ánh mắt như mãnh hổ săn mồi của tôi, Tiểu Mai bất giác phải quay sang nhìn lảng đi.

Nhưng tôi thì có tâm trạng nào mà săn mồi, ôm đầu thở vắn than dài:

– Trời ơi coi hai con mắt kìa, có khác con gấu trúc trong sở thú điểm nào không. Nhìn qua là biết cả đêm không ngủ rồi, chị ơi là chị!

– Em có nha… ngủ ở ghế kìa! – Nàng lúng búng.

Quay sang nhìn thì đúng thật là có một chiếc gối nằm với tấm chăn vẫn còn trên ghế. Nhưng tôi vẫn tức khí:

– Ngủ kiểu đó cảm bệnh rồi sao, nhưng… ĂN SÁNG CHƯA?

Bị tôi nạt cho một phen tối tăm mặt mũi, Tiểu Mai hoảng vía, quýnh quíu gật đầu răm rắp:

– Dạ rồi… rồi!

– Ăn cái gì đấy? Thấy nấu gì đâu! – Tôi nheo nheo mắt.

– Em ăn chửi… mới sáng sớm, hic!

– …

– …

– Thôi mà, đừng có nhè ra nữa, đi, tới trường rồi ăn sáng!

– Không chửi nữa?

– Ừ, không, haizz…

– Không giận, không nhắc lại nữa?

– Ờ, bỏ qua!

Chỉ đợi có thể, Tiểu Mai thở phào nhẹ nhõm cho cặp vào giỏ xe tôi rồi ngồi lên yên sau, nhoẻn miệng cười như hoa như ngọc:

– Đi nào anh tài xế, trễ rồi!

– Coi đứa nào nói kìa, anh tới từ sáu giờ rưỡi đó! – Tôi hừ mũi, nhấn mạnh vào pê – đan, trong bụng vẫn chưa hết bực.

Nhưng nhìn Tiểu Mai xinh xắn tinh khôi trong buổi sớm mai lành lạnh thế này thì tôi có giận lâu cũng không được. Dọc đường đến trường, trong lúc nàng đang nhịp nhịp tay trên lưng tôi, thì tôi mới hỏi:

– Vậy là em tập bài nhạc đó xong rồi à?

– Anh nói bài nào? – Nàng thắc mắc.

– Thì có một bài “Time travel” chứ mấy, ủa em còn tập mấy bài nữa hả?

– Có chứ, em tập mấy bài dễ trước để lấy tâm trạng nè. ‘Time travel” khó nhất, tập sau cùng!

– Hèn gì cả đêm không ngủ, có mê cũng vừa vừa chứ, chiều về tập tiếp chứ nhạc nó có chạy mất đâu mà sợ!

– Thôi nha… lúc nãy hứa không nhắc lại rồi nha, anh!

Không thể trách nàng thêm được nữa, tôi đành ngậm bồ hòn làm ngọt, lầm lũi đạp xe tới trường, sau lưng Tiểu Mai vẫn cứ nhịp tay trên lưng tôi, hình như nàng tưởng tấm lưng này là cây đàn nhà nàng hay sao ấy.

– Khi nãy anh thấy em đàn giống lắm rồi, còn bảo chưa được gì nữa?

– Chưa được, vẫn chậm!

– Thì từ từ mới nhanh hơn chớ, tập trong một ngày chứ mấy mà đòi!

– Ôi… em sa sút thật rồi, hồi trước nhanh hơn nhiều!

– Anh lạy em, đàn nhanh quá có ngày tay nọ trói tay kia, quấn như hai con rắn quấn!

– So sánh kì cục!

Như sực nhớ ra, khi xe vừa trờ tới cổng trường, tôi lại hỏi:

– Lúc nãy em nói đàn 9 nốt/ giây mà còn chậm à?

– Ừa, mà anh hỏi chi thế, trên Guitar không được như vậy đâu nhe, do cấu tạo của đàn không phù hợp cho hai tay…

– Vậy lúc nhanh nhất là em đàn bao nhiêu nốt trên giây? – Tôi ngắt lời nàng:

– Ưm… hồi nửa năm trước là 10, 5 nốt/ giây thì phải!

– Vậy… có ai nhanh hơn em chưa?

– Nhiều là đằng khác, em cũng chỉ là học sinh thôi, anh à! – Nàng phì cười đập vai tôi.

Buổi chiều, tôi không nén được tò mò, lên mạng hỏi liền:

– Tốc độ đàn Piano nhanh nhất thế giới là bao nhiêu?

Tiếng Việt không ra, tôi lọ mọ dịch sang tiếng Anh rồi hỏi tiếp.

Và kết quả nhận được rằng, Pianist nhanh nhất thế giới đang chơi với kỉ lục 13, 5 lần chạm phím trong một giây.

Má ơi… con đã yêu ai thế này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 06/07/2019 06:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ngôi nhà quả phụ
Cách trung tâm thành phố về hướng tây có một căn nhà gạch một tầng chỉ có 3 phòng nằm trong một khu vườn cây rộng gần bờ sông Kinh. Khung cảnh thật yên tĩnh và lãng mạn... Nơi này là chỗ ở của 4 bà quá phụ và một đứa bé trai nên người ta thường gọi là ngôi nhà quả phụ. Trong dân gian xưa mình đã có câu Tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa. Ngôi nhà ấy được hình thành từ bốn người đàn bà chung một số phận. “Reng... reng... reng” tiếng chuông hết giờ vừa vang lên, Đăng vội vã thu dọn tập vở rồi lao nhanh ra khỏi cổng trường hòa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện người lớn
Thùy Chi - Tác giả 69deluxe
Phần 55 Trong phòng khách sạn sang trọng, Thùy Chi tựa người nghiêng trên chiếc ghế trường kỷ da mềm mại. Nàng quấn ngang người chiếc khăn tắm ngắn cũn cỡn, phơi bày trọn vẹn cặp đùi thon dài trắng muốt. Làn da nàng mịn màng ẩm ướt lấp tấm vài giọt nước long lanh. Nàng nhìn người đàn ông Tây phương cao lớn như cột chống trời, tim đập thình thịch. Nico đứng chết trân giữa phòng. Khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng ánh mắt nóng bỏng không rời thân thể Thùy Chi đã tố cáo sự khao khát của anh ta. Tôi... trả... cô Anh ta ấp úng đưa túi tiền ra. Thùy Chi sững người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ lỗ đít Đụ tập thể Đụ thư ký Làm tình tay ba Thuốc kích dục Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Thằng Đức – Quyển 1 - Tác giả Lạtma
Phần 55 Mọi người đều trợn mắt há mồm khi nghe tin Phó Chủ tịch thường trực Vân được bổ nhiệm vào vị trí Chủ tịch Thành phố Cần thơ... Cái này là lần đầu tiên trong lịch sử của quan trường của tỉnh Hậu giang nói riêng và cả nước nói chung... Từ vị trí Phó Chánh văn phòng nhãy lên 3 cấp thành Phó Chủ tịch thường trực đã là dọa người rồi, lại không được mấy tháng thăng lên Chủ tịch Thành phố khiến mọi người kinh hãi... Hậu đài của người đàn bà này quá cường đại rồi... Chưa hết... Chánh văn phòng Thành ủy Thảo lần này được coi là “khổ tận cam lai”... tiếp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex tống tình Tuyển tập Thằng Đức

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng