Tiểu Mai - Quyển 1

Phần 104

Chốc sau, ra đến đường lớn tôi đã thấy chú của Tiểu Mai đứng đợi cạnh chiếc xe Camry màu đen tuyền, tự dưng tôi đâm ra chột dạ đi chầm chậm. Chú của nàng nhìn qua có vẻ đã đứng tuổi như ba Tiểu Mai, nhưng khác là ở chỗ trông ông nghiêm nghị hơn, dáng người quắc thước và có hơi khuôn khổ, như tôi thường thấy ở các vị doanh nhân hay là nguyên thủ quốc gia trên tivi.

– Chú đợi con lâu chưa ? – Tiểu Mai tươi cười chào.
– Ừm, cũng chưa lâu lắm ! – Chú ấy gật đầu.
– Dạ, con chào chú ! – Tôi lễ phép cúi đầu, cũng bắt chước Tiểu Mai gọi ông ấy là chú.
– Bạn con đó ! – Nàng chìa tay về phía tôi giới thiệu.
– Ừm, vậy… ? – Chú ấy thắc mắc.
– Cũng về nhà mình luôn, con mời, hì ! – Tiểu Mai nói.
– Vậy hai đứa lên xe đi ! – Chú khoát tay rồi mở cửa xe.

Tiểu Mai ngồi ghế cạnh ghế tài xế, và người lái dĩ nhiên là chú nàng, tôi đâm ra hơi lạc lõng vì một mình nguyên băng sau, và không khí trong xe từ lúc đi đến giờ vẫn im thin thít như họp chi bộ. Tôi ngồi yên tựa cằm nhìn ra cửa sổ vẻ như phong cảnh bên ngoài đẹp lắm, dù rằng thực chất tối thui chả thấy cái quái gì cả, chốc chốc lại thấy Tiểu Mai quay xuống nhìn tôi mỉm cười, tôi cũng gật đầu lại ý bảo ” không sao, đang rất tự nhiên, chẳng có gì đâu “, dù trong bụng đang lầm rầm cầu cho chú nàng mở nhạc hay nói gì đó để tôi đỡ bớt cái cảm giác tại tôi mà hai người nhà họ thấy bất tiện.

– Chuyện quan trọng vậy mà con cũng quên cho được ! – Lát sau, ông chú thở dài rồi tặc lưỡi nói nhẹ nhàng.
– Lúc sáng con đi vội quá nên quên khuấy đi mất ! – Tiểu Mai trả lời.
– Ừm, lần sau phải kiểm tra lại kỹ chứ ! – Chú ấy tiếp chuyện.
– Dạ, con nhớ rồi ! – Nàng gật đầu đáp.
– Hay cứ như lời cô con đi, mỗi ngày gọi điện nhắc cho con khỏi quên ! – Chú đề nghị.
– Được mà, con không sao đâu, có mỗi hôm nay gấp quá nên mới không nhớ, chứ mọi ngày vẫn vậy mà ! – Nàng trả lời.
– Chứ con mà có chuyện gì thì cô cậu thật chẳng biết ăn nói sao với ba con nữa ! – Chú ấy nói.
– Dạ…. ! – Tiểu Mai lí nhí nói như thở.

Đối thoại mới được dăm ba câu thì hai người lại im lặng như trước, tôi nãy giờ ngồi vểnh tai lên hóng chuyện hai người nói mà chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, mong cho mau đến nơi để hỏi Tiểu Mai xem rốt cuộc là hai người vừa nói gì mà cứ như úp úp mở mở.

Xe bon bon chạy tầm 20 phút thì tôi nhận ra đã về lại đến nội thành, lúc ngang qua đường vào nhà, tôi thầm tự hỏi không biết giờ này mẹ tôi đang làm gì, để tí tranh thủ mượn xe đạp của Tiểu Mai chạy về chút cho mẹ mất ngờ chơi.

Ít phút sau, xe dừng lại trước căn nhà có cánh cổng sắt màu đen quen thuộc, tôi mở cửa cầm ba lô bước xuống xe.

– Vậy… ! – Chú ấy bước ra, nhìn tôi hỏi.
– Dạ…. sao cơ ? – Tôi cũng ngơ ngác.
– Không sao đâu chú, N qua nhà con mấy lần rồi ! – Tiểu Mai nhoẻn miệng cười.
– Ừm, vậy hai đứa vào nhà đi, chút chú qua đón ! – Chú ấy gật đầu – Giờ chú về lại bên nhà một chốc !
– Dạ, khoảng 30 phút sau chú qua là vừa ! – Tiểu Mai nói.
– Ừm ! – Rồi chú ấy lái xe đi.

Tôi bước vào nhà, đặt balô nàng lên bộ salon phòng khách rồi ngồi phịch xuống ngước mắt nhìn, hổng dè ít phút trước còn ở trên khu trại toàn cây với đất, vậy mà giờ đã an toạ trong nhà, mà lại chẳng phải là nhà mình.

– N ngồi chơi chút ha ! – Tiểu Mai nói rồi đi ra đằng sau.
– À này, cho N mượn xe đạp chút đi ! – Tôi vẫn không quên nhiệm vụ.
– Ừm, mua Sting à, hì hì ! – Nàng cười tủm tỉm.
– Ờ ! – Tôi nhún vai đáp.
– Vậy… N cầm chìa khoá nhà đi, rồi khoá ngoài, chừng nào về mở cổng, khỏi mất công đợi mình ! – Tiểu Mai chìa chùm chìa khoá ra.
– Sao mà phải đợi ? – Tôi thắc mắc hỏi.
– Thì… cứ vậy đi, hỏi hoài ! – Nàng đẩy vai tôi.
– Lỡ N nhốt Mai trong nhà luôn thì sao ? – Tôi dắt xe ra rồi kéo cổng lại.
– Thách đấy ! – Nàng nguýt dài.
– Hề hề, tí nữa gọi không ai mở lại bảo sao ! – Tôi ccười nham hiểm.

– Cùng lắm… ở nhà ngủ luôn ! – Nàng lè lưỡi trêu.
– Èo, thôi N đi chút, vào đi ! – Rồi tôi chốt khoá ngoài cổng lại.

Ra lại đến đường NTT, tôi co giò phóng thật nhanh về nhà, dự là sẽ hù mẹ tôi rằng tôi vừa đạp từ rừng 482 về lại đến đây, rồi sẵn coi tủ lạnh còn Sting không hốt luôn một thể. Nhưng hình như vừa từ trên rừng về lại thành phố, cái đầu chưa thích nghi kịp hay sao ấy, tôi dự sai lung tung beng. Về đến nhà thì đã thấy cửa trước khoá ngoài, dòm vô trong thì điện tắt tối om, tôi ngớ người một lúc rồi mới giật mình nhớ ra, tối thứ 6 nào mẹ tôi cũng sang nhà bà ngoại đến gần 10h mới về.

Tặc lưỡi tiếc một hồi, tôi quay xe chạy sang tiệm tạp hoá trong xóm định mua Sting đỡ cũng được, dè đâu lúc dừng lại hét 10 chai rồi thì mới giật mình quên mất là tiền tôi để trong ba lô, mà cái ba lô thì ở trên khu trại mất tiêu rồi còn đâu.

– A khoan, cho con lấy…. 2 chai thôi bác ơi ! – Tôi lật đật nói.
– Sao tụt nhanh thế ? – Bác Ba đậu đường mở tủ kem ra cười cười.
– Dạ… con quên đem tiền, bác cho con thiếu 2 chai này nha ! – Tôi gãi đầu, vì là tiệm quen nên có thể mua thiếu được, nhưng chỉ dám thiếu 2 chai, chứ 10 chai thì có mà ăn chổi ngay không chừng.
– Ừm, vậy của con nè ! – Bác ấy gói 2 chai lại vào bọc nylon rồi đưa ra.

Tôi nhìn 2 chai Sting mà thở dài ngao ngán, thế này thì bõ bèn gì chứ, nốc một hơi đã hết nửa chai rồi. Lẩn thẩn chạy vài vòng vừa canh đồng hồ cho còn khoảng 5 phút theo giờ hẹn thì tôi mới đạp về lại nhà Tiểu Mai.

– Ôi, tưởng nhốt thật rồi chứ ! – Tiểu Mai ngồi ở phòng khách nói khi thấy tôi bước vào, áo quần tươm tất nở nụ cười xinh tươi, vẻ như nàng vừa tắm xong, vì tóc hãy còn ướt.
– Giỡn mà, hì ! – Tôi gãi đầu ngồi xuống.
– Ơ… mua cho cả nhóm mà sao có 2 chai vậy ? – Nàng ngơ ngác nhìn bọc 2 chai Sting tôi để trên bàn.
– À… quán hết Sting rồi, còn có 2 chai ! – Tôi lắc đầu.
– Quán mà hết ? – Nàng hỏi.
– Ừ… hình như có tiệc tùng gì ấy, nghe đâu người ta đặt… vài chục két luôn ! – Tôi dóc tổ.
– Ghê, mà người ta cũng tốt ha ! – Tiểu Mai nhún vai nói.
– Sao mà tốt ? – Tôi ngẩn người.
– Thì mua vài chục két mà chừa lại 2 chai cho N, không tốt là gì ! – Nàng nheo mắt nhìn tôi cười tủm tỉm.
– Ờ…. tốt mà… ! – Tôi đần mặt ra, cảm thấy vừa rồi hình như nói láo hơi quá đà.

Hai đứa ngồi đợi chút thì đã có tiếng còi xe vang lên bên ngoài, biết là chú của Tiểu Mai đến đưa lên trại lại, tôi vội xách ba lô ra ngoài, nàng khoá cổng rồi ngồi vào xe.

Dọc đường lên, không khí cũng y chang khi nãy, trong xe chả ai nói với ai câu nào, vẻ như Tiểu Mai không thường xuyên nói chuyện với chú nàng cho lắm, hoặc cũng có thể là chú ấy tính tình nghiêm khắc, chẳng bù với người cô của nàng, lúc nào cũng tươi cười dễ chịu.

Vòng lên hình như đi nhanh hơn, tôi dòm đồng hồ mới 15 phút đã thấy lại con đường dẫn vào khu trại 482 phía trước qua cửa sổ, rồi hai đứa mở cửa bước xuống.

– Vậy chú về nhé ! – Chú ấy hạ kính xe xuống.
– Dạ, con cảm ơn chú ! – Tiểu Mai cười đáp.
– Con chào chú ! – Tôi cũng cúi người chào cho phải phép.

Và sự thật trước mắt lại chứng minh tôi dự sai thêm lần nữa, con đường đất dẫn vào rừng 482 giờ này đã được bật đèn từ các trụ điện cao dọc theo hàng bạch đàn hai bên, tuy không sáng lắm nhưng đủ để thấy hướng đi, và quan trọng là bớt âm u thấy rõ.

– Chà, có đèn vậy mà lúc nãy không chịu bật ! – Tôi làu bàu vừa đi vừa nói.
– Chắc lúc nãy chưa đến giờ ! – Tiểu Mai đáp.
– À, mà lúc nãy trên xe, chú ấy nói Mai quên gì vậy ? – Tôi sực nhớ ra chuyện khi nãy, vội tò mò hỏi.
-…. Không có gì đâu ! – Nàng lắc đầu không trả lời câu hỏi của tôi.
– Ừm… ! – Tôi nghĩ không hỏi nữa mặc dù rất muốn biết, Tiểu Mai đã không nói rồi thì tôi cũng không có quyền gì gặng hỏi nàng được.

Con đường đất dẫn lên khu trại dường như ngắn lại, đi một chốc tôi đã thấy gần đến nơi, gió thổi mát rượi, tôi khoan khoán hít một hơi dài cảm khái, bất chợt cảm nhận được một hương thơm rất dễ chịu nhẹ thoảng trong gió, lan toả theo khứu giác rồi lắng đọng lại đầy mê hoặc. Tôi tò mò, thắc mắc vì lúc nãy cũng đi trên đường này mà đâu có nghe hương thơm này, thế là không chín thì mười, tôi lò dò đi gần Tiểu Mai hơn, vờ… quay sang nhìn rồi khẽ hít vào, quả đúng rồi, từ mái tóc đang xoã ra của nàng phảng phất hương thơm dịu ngọt nhưng không nồng nàn như các loại nước hoa khác mà tôi từng biết, mà rất tao nhã và quý phái, cứ như…. èo, đến đây tôi quả thật không biết phải miêu tả làm sao cho đúng, nhưng có lẽ từ ” thanh khiết ” là từ duy nhất tôi có thể nghĩ ra trong lúc đó.

– Tiểu Mai này ! – Tôi khẽ hỏi.
– Gì thế N ? – Nàng nhìn tôi.
– Mai… dùng nước hoa gì vậy ? – Tôi lúng búng, gãi đầu liên tục vì đây là lần đầu tiên tôi hỏi một câu như vậy.
– N muốn biết à ? – Nàng tủm tỉm cười.
– Ừm… nghe thơm… mà lạ quá, kiểu kiểu sao ấy.. ! – Tôi đâm ra bối rối, nhưng trí tò mò lại vượt hơn hẳn.
– Bí mật, hì ! – Tiểu Mai nháy mắt trả lời.
– Ơ…. ! – Tôi ngớ người vì hụt hẫng.
– Chưa đến lúc thích hợp để nói đâu ! – Nàng mỉm cười bí ẩn.
– Chứ lúc nào thì hợp ? – Tôi hỏi dồn.
– Tuỳ N quyết định lúc đó ! – Nàng thở hắt ra nhìn xa xăm đáp.
-……… ! – Tôi cứng họng chẳng biết nói gì, lắc đầu bước đi tiếp.

Buổi tối ngày hôm ấy, trên con đường đất đỏ dẫn vào khu trại của tiểu đoàn 482, tôi lấy làm thắc mắc khôn nguôi vì hai điều bí mật mà Tiểu Mai nhất quyết không tiết lộ. Một trong hai điều đó, sau này khi đã đến lúc thích hợp theo lời nàng, tôi có hỏi và nhận được đáp án cũng đầy bí ẩn và mê hoặc không kém, chỉ biết cười xoà đến gọi là chịu với nàng, và điều còn lại, mãi đến 5 năm sau tôi mới biết được câu trả lời là như thế nào!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện teen
Ngày cập nhật 10/07/2017 23:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chạy trốn (Update Phần 63)
Phần 63 Vẫn là em người con gái tôi yêu nhất trần đời này, em ngồi đó cười, nụ cười dịu dàng và ấm áp làm tan chảy con tim tôi. Vẫn còn nhớ cái ngày em đến, không đặc biệt hay lãng mạn như họ nghĩ, em đứng trên sân thượng nói. Ê minh phải không cho làm quen đi. Bất ngờ đến nỗi tôi đơ ra và tai ù đi, đời nào đứa con gái nào lại đi làm quen con trai chứ, huống hồ là một người con gái xinh đẹp như em, vậy là cả hai quen nhau trong yên bình đẹp đẽ. Và rồi tình cảm lại đến và tôi mở rộng để chấp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Thằng Hận (Update Phần 63)
Phần 63 Hai tay chống nhẹ lên lồng ngực chắc nịch của thằng Hận, Ngọc Nhàn như ngồi chồm hổm nhấp đều trên bụng nó. Ngóc đầu lên nhìn xuống, nó thấy con cặc nó dựng đứng như một cây cột trụ cứ nhịp nhàng trồi ra rồi lại bị nuốt vô giữa cặp mông mẹ nó, giữa đám lông đen nhánh lăn quăn... Dâm dịch của hai bà mẹ chảy ướt gốc cặc, mỗi lần Ngọc Nhàn ép xuống rồi nhấc lên là tiếng dâm dịch dinh dính lại kêu lên “nhẹp... nhẹp...”, nếu có ai đó đứng bên ngoài, chỉ nghe tiếng kêu này cũng có thể đoán ra đang có một cuộc làm tình dữ dội diễn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex phá trinh
Cô giáo cuồng dâm - Tác giả Slaydark
Phần 53 Từ đó, những buổi học tiếp theo cả bọn lại bày trò cá cược với mức độ tăng dần, từ sờ đùi, bóp mông, ôm eo, sờ ngực nhưng không phải lần nào cũng có đứa thành công vì Thùy đã bắt đầu đề phòng. Ban đầu Thùy cũng khá bực bội vì bị bọn học trò đem ra làm trò cá cược, nhưng nàng cũng cảm thấy thích thú với kiểu rình rập thèm thuồng của năm con hổ mới lớn này. Dần dần, Thùy cũng sa vào trò chơi của bọn học trò. Cuối một buổi học, Thùy hỏi chuyện: “Tuần sau là đến đợt kiểm tra giữa kỳ rồi phải không? Để cô xem các...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chị dâu em chồng Chị dâu em rể Con gái thủ dâm Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ vợ bạn Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thuốc kích dục Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Truyện sex tống tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng