Tiểu Mai - Quyển 1

Phần 147

Chẳng nghĩ thêm gì nữa, tôi vỗ vai nhìn K mập kiên nghị:

– Nhờ mày tất cả đấy !

Rồi khoác vội cái áo mưa và nhìn theo hướng tay của D xoắn chỉ, tôi phóng ra đường lao vào màn mưa dày đặc trước mặt. Trận mưa này đúng như bầu trời đỏ lòm đã dự báo trước đó, nặng hạt và gió mạnh thì thốc ngược từng cơn làm mấy lần xe tôi loạng choạng suýt ngã, phải ghì mạnh chân và giữ vững hai tay lái tôi mới đạp tiếp được.

Tôi chạy sát vào bên lề phải căng mắt nhìn vào các mái hiên của nhà dân trên lề đường, vì mưa to thế này nếu là Tiểu Mai thì ắt hẳn nàng sẽ dừng ở nơi nào đó mà núp mưa, vả lại thời gian từ lúc nàng đi đến lúc tôi đuổi theo cũng không lâu lắm. Mà con gái thì lại chạy chậm, thế nên tôi cứ vừa chạy vừa cố nhìn vào bên phải, hi vọng sẽ thấy Tiểu Mai đang ở dưới mái hiên của một ngôi nhà nào đó.

Nhưng đi mãi, đã được một quãng khá xa mà tôi vẫn chẳng thấy bóng dáng Tiểu Mai đâu cả, mà mưa thì mỗi lúc một to hơn, hai bên tai tôi ù đặc đi, chỉ còn nghe tiếng rào rào của từng trận gió kèm mưa và tiếng lộp độp to tướng trên mũ áo mưa.

– ” Sao bây giờ ? Không lẽ Tiểu Mai về nhà rồi ? ”

Nghĩ thế nên tôi vội quay xe lại chạy ngõ tắt về hướng nhà nàng, và lần này thì dáo dác nhìn cả hai bên đường, vẫn có một vài người đứng núp mưa đấy, nhưng lại chẳng phải là Tiểu Mai.

Vài phút sau, tôi đứng trước nhà Tiểu Mai, và cánh cổng màu đen vẫn được khoá ngoài, trong nhà không hề sáng đèn, chỉ có hai bóng đèn tròn trên hai trụ cổng là toả ánh sáng vàng vọt dưới làn mưa dày đặc trắng xoá trước mắt tôi.

– ” Hay là Tiểu Mai sang nhà anh Triết ? Không thể có chuyện đó, đường từ quán lẩu đến nhà anh Triết thì xa lắc, tận dưới cuối đường biển. Mà mưa thì lại nhanh bất ngờ thế này, hẳn phải núp mưa ở đâu đó mới phải chứ ? ”

Rồi tôi vuốt mặt gạt nước ra hết, phốc lên xe chạy ra đường lớn, hai bên vành tai đau điếng vì cái lạnh làm nó buốt đi, nửa thân dưới đã và hai tay áo sơ mi đã ướt mem. Ra đến đầu đường, tôi quẹo trái chạy ra hướng biển, vì có thể Tiểu Mai đã sang nhà anh Triết, tuy ít nhưng đó là khả năng duy nhất mà tôi nghĩ có thể xảy ra.

Tôi cố nhướn mắt lên nhìn vào làn mưa trắng xoá đang táp liên hồi vào mặt, gắng tìm Tiểu Mai, nhưng mấy lần hi vọng rồi lại thất vọng, vì nàng chẳng đang ở dưới bất cứ mái hiên nào mà tôi thấy là hoàn toàn có thể trú mưa được. Ngang qua Nhà thi đấu liên hợp của tỉnh, tôi chợt thoáng nhìn thấy bóng ai đó đang nép vào một bên ngôi nhà đã cũ kĩ, và rõ là có xe đạp đang dựng ngay trước mắt.

– ” Đúng Tiểu Mai rồi ! ”

Tôi bẻ lái tấp vội vào lề mà không chú ý được từ đằng sau có chiếc xe máy đang vọt lên:

– Ầm ! – Tiếng va chạm giữa đầu xe máy và đuôi xe đạp vang lên chát chúa xen vào giữa trường đoạn rào rào của cơn mưa mùa hè.

Tôi té xuống lề đường, may thay chiếc xe máy chỉ quệt vào phần cuối sau lưng xe đạp, và theo phản xạ tôi cố rướn đầu đưa phần lưng và vai đổ xuống đất theo đúng thế ngã an toàn chứ không dám quờ quạng chống tay mà đỡ lấy cả thân hình đang đổ ập xuống.

Tôi nghe đau điếng ở bả vai, và cảm nhận rõ mưa đã đổ ào vào cả thân mình, gió thổi chiếc áo mưa tung lên phần phật, lạnh và ướt đẫm.

– Mày….. m.. à…. không…. iết……. nhìn…. à……. rào…. rào ! – Giọng một người trung niên tức tối hoà lẫn vào tiếng mưa rơi dày đặc, tôi nghe tiếng được tiếng mất bên tai, rồi người này rồ máy đi thẳng.

Tôi lồm cồm bò dậy, quên cả chiếc xe đang lăc lốc bên vệ đường, chạy vội vào trong hiên nhà khi nãy, nơi có chiếc xe đạp đang dựng trước mái hiên.

– Sao mà…… ! – Tôi nói như thét, nhưng rồi im bặt giữa chừng vì nhận ra người đang trú mưa lại chẳng phải là Tiểu Mai, vì cô gái này mặc áo thun, còn Tiểu Mai tôi nhớ lúc chiều nàng mặc áo sơ mi sọc ca-rô xanh trắng.

Tôi đờ người ra mất một lúc, đứng bất động mặc cho mưa tutuôn xối xả trên đầu, rồi thất thểu quay lưng trước ánh mắt ngạc nhiên của cô gái trong kia, và đi cà nhắc về phía xe đạp, bên chân trái đã bắt đầu cảm nhận rõ rệt cái đau điếng của pha té xe khi nãy, càng thêm buốt hơn vì gió lạnh đang thổi như gào thét từ đằng sau lưng.

Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã 8 giờ 45 tối, vậy là nãy giờ tôi chạy ngược xuôi đã gần 1 tiếng đồng hồ mà vẫn chẳng tìm được Tiểu Mai. Tôi dựng xe lên, may phước là vẫn còn chạy được, chỉ bị tuột sên chút đỉnh. Xốc lại áo mưa, tôi nhìn đăm đăm về phía cuối đường biển, trong đầu còn lại chút ít ỏi hi vọng rằng Tiểu Mai sẽ ở căn nhà cổng sắt màu xanh về phía bên phải đường kia.

Mưa vẫn nặng hạt và chẳng có vẻ gì là ngơi bớt chút nào, gió thổi giật tung hai bên tay áo mưa có đôi lần quất thẳng vào mắt tôi đau điếng, chiếc quần jean ướt đẫm nước mưa giờ trở nên nặng trịch dính sát vào chân khó chịu vô cùng. Hai bàn tay thì tê rần và trắng lờ nhờ chẳng còn hột máu, đến độ tôi thử thu nắm tay lại thì nó cứ cứng đơ ra như khúc gỗ.

Tôi đạp nhanh dần về phía đường biển, nhìn một cách vô vọng khi ngang qua những băng ghế đá dưới hàng cây giờ đã trống trơn không một bóng người. Cũng phải thôi, mưa to thế này thì có mà điên mới ngồi dưới đó. Đến cuối đường NTT, tôi quẹo tay phải về hướng đường nhà anh Triết, và thở hồng hộc khi đến đoạn lên dốc. Đoạn này lúc bình thường tôi rất thích đi, vì càng lên cao càng thấy biển đẹp lung linh, nhưng tối nay thì biển chỉ đen ngòm một màu, tiếng rì rào quen thuộc của biển đã lẫn vào trong tiếng mưa rơi, đại dương tối đen tưởng như chỉ cần rơi xuống là xem như cầm chắc cái chết.
Đến trước nhà anh Triết, tôi đờ người ra nhìn căn nhà nay đã kín cổng cao tường, bấm chuông mỏi cả tay và gọi rã cả họng mà chẳng có ai ra mở cửa, dù trên lầu tôi nhìn thấy có ánh đèn từ cửa sổ hắt ra.

Tôi đã bắt đầu thấy quýnh lên, đầu óc cứ rối tung chẳng suy nghĩ được gì nữa, thân thể thì ướt đẫm và lạnh buốt, chiếc áo mưa chẳng thể che hết người tôi trước những cơn gió mạnh như muốn nuốt phăng bất kì người nào gan lì ra đường vào lúc này.

– ” Trời hỡi, đang ở đâu vậy ? Tiểu Mai ? ”

Tôi dựa hẳn người vào tường nhà anh Triết mà thở dốc từng hồi, nước mưa lẫn cả vào mắt vào miệng. Tại sao vậy ? Lí ra giờ này tôi phải đang ở quán karaoke vui vẻ cùng bạn bè vào ngày cuối năm, phải đang song ca cùng Vy mới phải chứ ? Tại sao toàn nhè lúc gay cấn mà lại gặp hạn thế này vậy ? Đáng lẽ ra, tối ngày hôm nay tôi đã dự định hát tặng Vy bài ” Katy katy ” để xem như đó là bài hát kỉ niệm một năm tôi tặng em ấy mới phải ? Vậy mà giờ đây tôi lại chạy giữa trời mưa như một thằng điên, và vô vọng tìm một người con gái mà chỉ mới hai tuần trước tôi đã dứt khoát không dính dáng gì đến nữa.

Không lẽ, kỉ niệm cuối năm của tôi là đây hay sao ? Là đứng hứng mưa ào ạt đổ xuống như trút nước, và gió từ biển thổi như tát liên hồi vào mặt hay sao ? Kỉ niệm gì đây ?

Kỉ niệm…. mưa…….

– ” A….. đúng rồi… ! ”

Chẳng kịp nghĩ gì thêm, tôi phốc lên xe lao vội ra đường, trong đầu chỉ nghĩ đến một nơi duy nhất, và đó là tia hi vọng sáng lên cuối cùng giữa màn mưa trắng xoá và đại dương đen đặc phía bên cạnh.

Một nơi tôi đã cố quên đi, cố không ngoảnh đầu nhìn sang mỗi khi chạy ngang qua đó, chỉ là mong quên đi kỉ niệm dưới trời mưa, dưới một đêm giá lạnh của buổi đầu mùa hè.

– Có nên không ? Có phải chạy đến đó không ?
– Nhất định phải đến !
– Nhỡ không có Tiểu Mai ở đó thì sao ?
– Chưa đến sao mày biết là nàng không có ở đó ? Mày chạy cả buổi ngoài này và bây giờ lại muốn buông xuôi à ?
– Tao thật tình không nghĩ là sau ngần ấy chuyện, Tiểu Mai lại có thể đến đó thêm một lần nào nữa !
– Nhưng mày phải đến đó, biết đâu đấy !

Tôi giằng co qua lại giữa việc xoá đi kí ức hôm nào và việc đến nơi đó đúng ngay hoàn cảnh này lúc trước. Dường như ông trời cũng biết tôi đang đấu tranh mãnh liệt trong tâm thức, và lại làm cho cơn mưa to hơn, cho những cơn gió mạnh hơn để thêm phần phụ hoạ vào cái cảnh một thằng con trai đang dầm mưa tơi tả chạy ngược lên lại cung đường mà nó vừa ngang qua khi nãy.

– ” Gần ngay trước mắt, xa tận chân trời ”

Mười lăm phút trước, tôi chạy ngang qua toà nhà Kho bạc Nhà Nước mà không hề biết Tiểu Mai đang trú mưa ở phía đối diện của bên kia đường, và cả hai chúng tôi chỉ ngăn cách nhau bởi một dãy cây cảnh được trồng dài dằng dặc hết cung đường biển, giữa màn mưa dày đặc và trắng xoá.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện teen
Ngày cập nhật 10/07/2017 23:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Làm nô lệ (Update Phần 16)
Vị trí của Tuấn Sau buổi thác loạn hôm nọ thì Kiều Anh được thưởng 1 khoản tiền và 1 chuyến đi du lịch vài ngày cùng Tuấn chồng nàng. 2 vợ chồng đi biển ở Quy Nhơn với phòng villa sát biển. Vùng biển này rất đẹp và rất thơ mộng nên cả 2 đều được healing rất nhiều. Người ngoài nhìn vào sẽ chỉ thấy được đôi vợ chồng trẻ hạnh phúc chứ không thể nào tưởng tượng được những việc mà đôi trẻ đã làm. Tuấn vẫn yêu vợ y như ngày đầu gặp và Kiều Anh cũng vậy. Họ vẫn nói chuyện, vẫn cười đùa và vẫn yêu đời hơn trước vì dù...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện móc lồn Truyện mút chân Vợ chồng
Triệu Đức Tam (Update Phần 212) - Dịch giả Meode
7 Tô Tình nằm ở trên người Triệu Đức Tam, thở hồng hộc, sắc mặt đỏ thắm, giống như là cô đơn tịch mịch cả ngàn năm vậy, sau khi được giải khai thì khoan khoái vô cùng. Tô Tình cũng căn bản không bao giờ nghĩ rằng, mình sẽ phát sinh chuyện này với một tiểu nhân vật như Triệu Đức Tam. Sau khi được thỏa mãn, cô đã bình tĩnh lại, cảm thấy có chút khó khăn cho việc này. “Tiểu Triệu, ta có phải hay không quá tùy tiện?” Tô Tình hỏi hắn. Triệu Đức Tam nói: “Tô tỷ, không có.” “Ta uống có chút say, ngươi cũng uống say?” Tô Tình hỏi hắn, thật ra...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện 18+ Truyện sex ngoại tình
Chàng mù may mắn - Tác giả Tiểu Long
Chỗ này vốn rất bất tiện trong việc sinh hoạt vì xa hẳn nơi thị tứ. Mua sắm rất khó khăn. Thế nhưng, nơi đây lại rất phù hợp với hoàn cảnh của bọn người Tiêu Huệ Lan, Tiểu Thúy Loan và Ngọc Tiêu Kỳ. Ba người ở trong căn nhà nhỏ liên tục cả 6 tháng liền. Ngày ngày Tiêu Huệ Lan dùng dược phương bí mật ra sức chữa trị cho đôi mắt của cậu nhỏ. Cuộc chữa trị làm cho tình cảm của Tiêu Huệ Lan đối với Ngọc Tiêu Kỳ ngày càng thắm thiết. Tiểu Thúy Loan thì ngày ngày nấu cơm, châm nước, phục vụ cho hai người toàn tâm toàn ý để...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ công khai Đụ tập thể Làm tình tay ba Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Vợ chồng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng