Tiểu Quỳnh

Phần 30

– Sao mày biết nó đánh tao? – Tôi nghiến răng ken két.

– À… theo như Quỳnh Chi kể… lúc thằng chó này giở trò với em ấy, nó dọa nếu không chiều theo thì nó lại cho người đập mày. – Nhân kể bằng giọng giận giữ.

Tôi nghe xong, lửa giận chợt nguôi, thay vào đó bỗng thấy thương Quỳnh Chi vô cùng. Vì tôi Quỳnh Chi đã phải chịu bao ấm ức, tủi khổ. Tôi đã không thể che chở em khi em cần nhất… vậy mà còn khiến trái tim em đau đớn nữa, cảm thấy như người có lỗi chính là tôi.

– Sao vậy mày? – Nhân ngạc nhiên.

– Không sao – tôi nhìn nó, nắm chặt tay – Phải đập thằng khốn đó.

– Ừ… nhưng từ từ nghĩ cách đã, chứ bây giờ chạy ra đường biết tìm nó chỗ nào – Nhân cười khổ.

Chúng tôi soạn quần áo và một số đồ đạc cần thiết cho Quỳnh Chi, sau đó 2 thằng thay nhau bê nước lau cho bằng sạch vũng máu và cuối cùng là thu doạn “hậu quả” do hành động thiếu kiềm chế của tôi. Chỉ có điều, vì nhiều thứ phải mang theo nên hai con phượng hoàng và chậu cá đành phải để lại… tôi tính mai hay mốt sẽ qua chuyển sau. Công việc hoàn tất cũng đã gần 7h tối, 2 thằng sang nhà Huyền. Phụ tôi dỡ đồ từ trên xe xuống xong, Nhân gọi Huyền mở cửa.

– Mệt lắm không? – Huyền nheo mắt cười tình với Nhân.

– Thấy em là anh hết mệt rồi – Nhân nhanh nhảu nịnh.

– Mấy cái này để đâu Huyền – tôi quệt mồ hôi.

– Hai người mang lên lầu nhé – Huyền xách phụ một bịch đồ.

– Quỳnh Chi đang ở trên phòng à? – Tôi hỏi nhỏ Huyền.

– Ừ… – Huyền hiểu ý, khẽ gật đầu.

– Vậy có lẽ Minh không nên… – tôi buồn bã.

– Sao chưa lên mày? – Nhân quay đầu hỏi.

– Để Huyền khuyên nó thêm… Minh đợi thêm một thời gian nhé. – Huyền dịu dàng nói.

– Không sao – tôi gượng cười, đặt va li đồ xuống.

– Anh mang lên giúp Minh nhé – Huyền khẽ cười với Nhân.

– Hả… – Nhân nhìn va li đồ, mặt méo xệch.

– Vậy Minh về đây. – Tôi từ giã họ.

Trên đường về, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Quỳnh Chi, tôi nhớ về những hạt nắng nhảy nhót trên vai em ngày mới gặp, nhớ nụ hôn ngọt ngào trong mưa… những cái ôm ấm áp từ phía sau, hương thơm phảng phất trên tóc em… Nhớ… Đôi lúc tưởng có thể quên nhưng rồi lại mãi nhớ…

Về đến nhà, nằm xuống giường là muốn ngủ ngay nhưng lại có điện thoại, là Phương Vy.

– Anh ơi, mấy cây rau em trồng lớn rồi nhé, nhìn thích lắm – Phương Vy vui vẻ khoe.

– Ừ… – tôi đáp không chút hào hứng.

– Hôm nay anh sao vậy?

– Hôm khác nói chuyện được không em.

– Anh ốm à?

– Không… anh muốn yên tĩnh thôi.

– Vậy thôi – Chưa đợi tôi trả lời nàng đã cúp máy cái rụp, chắc lại dỗi rồi… haizzz.

Hôm sau đến nhà văn hóa, phải vất vả lắm, hết xin lỗi, năn nỉ rồi giải thích thì người bảo vệ mới tha cho vụ hôm trước. Vừa vào đến lớp, Thảo đã ‘túm cổ’ điều tra vụ tôi cúp học mấy bữa nay.

– Khai mau? – Thảo nheo mắt.

– Khai gì – tôi cười khổ.

– Sao dạo này anh hay nghỉ học vậy?

– À… anh bận – tôi bịa đại một lý do chung chung.

– Bận gì? – Thảo vẫn không buông tha.

– … – tôi chẳng muốn trả lời.

– Chắc có bạn gái rồi, nên đi chơi với người ta chứ gì?

– Bạn gái – tôi đang tính giả điếc thì bị con bé này làm giật mình.

– Chứ còn gì nữa.

– Cũng có thể nói như vậy – tôi ngao ngán nhận luôn.

– Mấy bữa không có anh, cái Lan cũng nghỉ học… em chẳng biết tập với ai. – Thảo buồn rầu.

– Qua tập với cậu Bảo kìa – tôi gợi ý.

– Thôi đi… bị chị Hà giành mất rồi. – Thảo xụ mặt.

– Ha ha… con bé này – tôi phì cười.

Hình như hôm nay Tiểu Quỳnh nghỉ học, đã 7h vẫn chẳng thấy bóng dáng nàng đâu. Đang lúc ngồi nghỉ thì anh Long lại ngồi cạnh.

– Mấy bữa nay không thấy bóng dáng cậu nhỉ. – Anh Long vỗ vai.

– Em bận chút việc – tôi cười giả lả.

– Bữa trước, Quỳnh có nhắc đến cậu đấy.

– Bữa nào ạ.

– Hôm thứ Ba, nó bảo cậu có chuyện gì đó, trông con bé lo lắng lắm, trời mưa mà nó cứ ngẩng ngơ nhìn ra ngoài.

– Vâng… – Tôi nghe lòng xôn xao – bữa nay Quỳnh nghỉ học hả anh?

– À… nó sang chùa phụ mấy sư cô nấu cơm, bữa nay bên đó thiếu người.

– Vậy ra, tối nay mọi người lại đi phát cơm.

– Ừ… cậu có muốn đi không?

– Vâng, em cũng muốn đi – tôi gật đầu.

– Vậy khoảng 8h nhé, mình về sớm một chút, rồi em đi chung với anh và anh Hùng.

– Vâng ạ.

Khoảng 8h, chúng tôi xin phép thầy về sớm. Ngôi chùa mà anh Long nói nằm trong một con hẻm trên đường Bùi Đình Túy. Để xe xong, chúng tôi đi vào bếp, Tiểu Quỳnh đang cùng các sư cô xếp cơm vào thùng, mặt nàng lấm tấm mồ hôi. Thấy chúng tôi, nàng ngẩng đầu cười.

– Con chào sư cô – anh Long chắp tay cúi đầu, tôi và anh Hùng cũng làm theo.

– Các con đến rồi à, chuyển thùng này ra trước đi – vị sư cô chỉ vào một thùng đã được đậy nắp.

– Vâng cô để con – Tôi nói, sau đó cùng anh Hùng mỗi người một tay bê ra ngoài.

– Em đợi ở đây, thùng còn lại để anh và anh Long – anh Hùng dặn xong thì đi vào bếp.

Tôi ở lại với cái thùng, chẳng biết làm gì tôi quay đầu ngắm trước ngắm sau cảnh chùa. Ngôi chùa khá nhỏ, trước sân có mấy cái cây và ghế đá, bên trong ánh đèn và nhang khói bay lên nhè nhẹ đầy vẻ linh thiêng. Đang chú ý xung quanh thì Tiểu Quỳnh bước ra, nàng khẽ cười khi nhìn thấy tôi, trên tráng lấm tấm mồ hôi, tóc nàng được kẹp lên cao trông rất ngộ, vài sợi dính vào da.

– Hi… tìm đến đây khó không?

– Đi cùng anh Long mà, tóc Quỳnh kìa – tôi khẽ cười.

– Ý… quên – nàng vội đưa tay tháo cái kẹp xuống rồi chỉnh lại mái tóc ngắn.

– Mệt lắm không?

– Cũng mệt… nhưng Quỳnh thấy vui lắm. – Nàng nheo mắt cười, nụ cười của nàng khiến tôi bỗng vui lây.

– Đứng yên nào – tôi đưa tay lên.

– Sao vậy – nàng bất ngờ.

– Cứ đứng yên đi – tôi đưa tay lấy một mẩu rau dính trên tóc nàng, tay tôi kéo nhẹ, từng sợi tóc mềm mãi lướt qua kẽ tay.

– Hi… chắc lúc này nhặt rau nên dính ấy mà – nàng ngại ngùng.

Đúng lúc này thì anh Long và Hùng bê thùng còn lại ra, đi sau là hai sư cô khác. Sau khi buộc chặt 2 thùng cơm vào 2 chiếc xe máy, anh Long dặn.

– Minh… em chở Quỳnh nhé. Các sư cô đi riêng. Cơm anh và anh Hùng sẽ chở.

– Dạ – tôi quay sang Tiểu Quỳnh, nàng mỉm cười.

Lần này chúng tôi phát cơm ở khu vực công viên 23/9. Từ chùa đến công viên khá xa, trên đường Tiểu Quỳnh hỏi thăm về Quỳnh Chi.

– Bạn Minh khỏe chưa?

– Bạn ấy xuất viện mấy bữa rồi, bây giờ sức khỏe đã ổn định.

– Vậy thì tốt quá. Hôm bữa trời mưa to… Quỳnh cứ lo Minh bị mắc mưa. – Nàng nói nhỏ qua tai, tôi chợt bâng khuâng.

– Cảm ơn Quỳnh, cũng may đến bệnh viện rồi mới mưa. – Tôi cười.

– Hôm trước, Quỳnh hỏi Minh câu gì Minh còn nhớ không?

– Câu gì nhỉ? – Tôi cố nhớ lại và bắt đầu hình dung ra ngày cá tháng 4. Nhưng nàng muốn tôi nhớ câu gì mới được, không lẽ là…

– Nhớ ra chưa? – Nàng tủm tỉm.

– Quỳnh hỏi xem Tiểu Quỳnh và Trúc Quỳnh ai đẹp hơn phải không? – Tôi cười giả lả.

– Ừ… nhưng mà…

– Cả hai chị em đều đẹp mà – tôi ngắt lời nàng, đáp ngay.

– Cái đó là tất nhiên rồi… đồ ngốc. – Nàng phụng phịu.

– Ơ… – tôi vờ ngạc nhiên, thực ra tôi giả ngốc thôi.

Chúng tôi đi sau anh Long một chút, khi đến nơi đã thấy các tình nguyện viên chia nhau các phần cơm. Tôi và Tiểu Quỳnh không ai bảo ai, cũng xắn tay vào giúp mọi người, không khí vô cùng vui vẻ, mọi người hỏi thăm nhau, làm quen những bạn mới, cũng như hướng dẫn nhau các tuyến đường.

Phân công xong, như thường lệ, anh Long dặn dò kỹ lưỡng mọi người, sau đó mới lên đường “làm nhiệm vụ”. Tiểu Quỳnh một tay xách mấy bịch cơm, một tay vòng eo tôi. Hơi ngạc nhiên, tôi ngoái đầu ra sau thì nàng nheo mắt cười.

– Đi cần thận nhé.

– Ừ… ngồi cho vững – tôi cho xe chạy chậm.

Cũng như lần trước, mỗi tuyến đường đều xuất hiện những cảnh đời bất hạnh, là một bà lão ăn xin, một bé gái bán hoa dạo hay một ông cụ mù lòa. Tiểu Quỳnh tặng cơm xong đều dành một chút thời gian trò chuyện, nàng thực có trái tim nhân hậu. Nếu bạn bắt gặp nàng ngoài đời chắc hẳn sẽ nghĩ nàng là một hot girl thích ăn diện, chạy xe sang, ăn chơi như bao người đẹp khác… chỉ khi bạn ngắm bàn tay trắng trẻo của nàng đút từng miếng cơm cho đứa bé bị cụt tay thì suy nghĩ trong bạn mới hoàn toàn thay đổi. Nàng là một thiên thần có thực.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Quỳnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 30/05/2019 03:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tình anh em (Update Phần 80) - Tác giả Vịt
Phần 30 Cuộc đời của tôi đây, nếu cứ mãi chỉ là thằng nông dân ” chân đất, mắt toét”, thì không có sao cả, chứ đột nhiên được nâng ” le vồ” sang một đảng cấp khác, đứng trước các lời tâng bốc, tung hô, quả thật là khá ngợp. Nếu tôi không làm chủ được mình, thì tôi chỉ có sớm ” chết chìm”, vì những lời khen nịnh xảo trá đó, khi mỗi một thằng đệ trong đám đông này, nó chỉ cần ” nhổ ” cho “một bãi”, là tôi chết chìm con mẹ nó rồi. Bởi khen mà không đúng sự thật, thì đó chính một sự hạ nhục quỷ quyệt nhất. Nhưng may cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ dì Đụ em gái Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Chuyện sex khi đi ở trọ
Phần 5 Lúc này mình đứng hẳn lên, cởi quần ra, tụt xuống chân rồi hất qua một bên, ngồi xuống nói nhỏ Tú quỳ chống hai tay xuống đưa mông ra, mình cúi xuống vét, lồn nó lông rậm thôi rồi, tràn ra hai mép, nước lồn dính cả vào hai mép lông đó. Lồn con Tú còn non, không còn hồng hào nhưng mu cao, cộng với chưa hề có tí cavat nào. Mình bắt đầu vét, liếm lỗ nhị, nó hình như vừa tắm xong nên sạch sẽ lắm, rồi mình bắt đầu vét xuống lồn, cứ như vậy liên hồi, nước lồn nó giờ đã dính đầy miệng mình, mùi tanh tanh đặc trưng của nước...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex sinh viên
9 ngày trong địa ngục (Update Phần 13)
“Ối...” Người đàn bà rú lên vì cơn đau truyền đến từ phía hậu môn. Trên giường hai thân thể một già một trẻ đang trần chuồng kẹp một người đàn bà tuổi tứ tuần ở giữa. Hai tay bà ta nắm chặt lấy ga trải giường khuôn mặt đã đẫm lệ như thể đang cực kỳ đau đớn. Ngồi chồm hổm phía trên là một tên trẻ ranh tầm 16 17 tuổi, hai tay nó tóm lấy tóc bà ta giật ngược lại phía sau giã đôm đốp con cặc dài thòng lòng của mình vào lỗ đít người đàn bà kia kiến bà ta kêu la thảm thiết. Nằm dưới cùng là một lão già...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex bạo dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng