Tình anh em - Tác giả Vịt


Update Phần 80

Phần 11

Tôi sau một hồi hoảng loạn thì bắt đầu trấn tĩnh hơn, tôi nghĩ có khi nào lão già này bắt nọn tôi không. Chắc đéo gì lão đã biết tôi thịt thằng Hải Cóc, rồi lấy tiền của nó mà tiêu sài. Nên tôi bắt đầu nói cứng:

– Này! Ông già ông lấy cái gì mà bảo tôi tiêu tiền của ông, bằng chứng đâu hả… nếu có bằng chứng hãy nói nhé…

– Bốp!

Tôi nói chưa dứt câu… thì thằng đứng cạnh Tâm Chử xông vào tát tôi, kèm theo câu chửi thề:

– Địt mẹ cái thằng oắt con này láo à…

Tuy nhiên cú đập bốp cái vừa rồi, không phải vào mặt tôi, mà là vào cổ tay tôi, bởi tôi dơ lên tay đỡ. Ngay từ đầu khi mò lên tầng bốn này thấy vắng tanh, tôi đã dự là có chuyện chẳng lành rồi. Chỉ đéo nghĩ là lão này nói về số tiền tôi có mà thôi, tôi biết nói xong câu đó kiểu gì cũng sẽ có thằng nện tôi. Hắn dùng tay kia ôm lấy cái cổ tay bị tê rần sau cú va chạm với tôi, mặt hắn nhăn nhó chắc là khá đau… may không sai khớp là tốt rồi.

Nhưng chúng không để tôi ngồi im lâu, một thằng khác rút con dao nhào tới đâm tôi, tôi mà đã đề phòng thì rất khó mà thịt tôi được. Thoáng thấy ánh dao cái tôi đạp nhanh chân vào cái chân bàn, cho cái ghế ngửa ra sau né luôn đường dao đó. Tay kia tôi vung lên túm tay cầm dao của nó, tay còn lại gối cùi trỏ mạnh nách nó, thằng này “hự” lên một tiếng đau đớn. Cùng tôi đổ sập xuống đất theo chiều đổ của cái ghế, nhưng tôi đã có tính toán rồi, cho nên tôi thể để ngã sẽ bị động. Tôi ngoắc chân vào mép bàn, dùng hết sức giật nó về phía tôi, điều này làm cái ghế giảm tốc độ đổ xuống, rồi nhanh như cắt tôi dùng toàn lực, hất mạnh thằng đó ra vùng dậy tức thì. Tuy hơi loạng choạng nhưng tôi đã bám lại được mép bàn, còn thằng kia thì lăn lông lốc trên mặt bàn sang hướng lão già. Tốc độ lăn khá nhanh, vậy mà lão ta chỉ dơ nhẹ tay đã chặn lại nó, nhưng tôi không thời gian mà thán phục lão. Qua phản chiếu của cái gương ở cột đối diện, tôi biết Tâm Chử đang nhào đến đâm tôi, vịn tay vào bàn tôi tung một cú gót cực mạnh…

– Bụp…

– Hự… ự…

Tôi đã đá trúng bụng thằng Tâm Chử khiến hắn hộc lên đau đớn, con dao trong tay hắn văng ra đất. Tôi gót trúng khẩu súng hắn giắt ở bụng, gót chân tôi đau điếng, nhưng tôi tin thằng ôn Tâm Chử đau gấp ba, tôi chỉ không hiểu sao hắn lại chơi dao thay vì súng chứ? Nhưng không muốn nghĩ nhiều, tôi vội lộn ra chỗ con dao, thật nhanh tôi nhặt nó lao đến kề dao vào cổ lão già. Tôi lớn tiếng đe nẹt bọn kia:

– Chúng mày nhào đến nữa tao cắt cổ lão ngay…

Bọn thằng Tâm Chử có vẻ hơi hoảng, mấy thằng lùi cả tụm vào góc thì thào. Nhưng lão già thì bình thản lắm, lão cười nhạt điềm đạm bảo tôi:

– Con giai mà trình diễn khá đấy, nhưng kề dao vào cổ chú Bạch này. Khi mà chú Bạch vừa ra tay cứu giúp cho con, vậy có phải là kẻ vô ơn quá không con giai? Mà từ khi chú Bạch này ra giang hồ, hình như đây là lần đầu có kẻ muốn cầm dao cạo râu cho ha… ha…

Khi lão nói hai từ chú Bạch tôi quả thực hơi choáng, giới giang hồ máu mặt đằng cấp anh chị thực thụ, có nói về một người là Chú Bạch rất ghê gớm. Tôi giờ mới nhớ ra gặp lão ở đâu rồi, thì ra lão luôn đeo kính đen ngồi trong ghế sau xe ô tô. Lúc thì nhận tiền đóng phế của Hải Cóc, khi thi giao việc gì đó cho bọn Hải Cóc. Tôi không rõ về lão lắm, nhưng đoán lão là bố già trong thế giới ngầm, tránh voi trả xấu mặt nào… đang nghĩ linh tinh thế thì…

– Cạch…

Con dao bị lão kẹp hai ngón tay bẻ gãy đôi, tuy là con dao này tôi lấy của Tâm Chử, là dao lá lúa dài nhọn khá mỏng đi nữa, nhưng bẻ gãy nó bằng ngón tay thì không tầm thường rồi. Mà tay lão không vương một chút máu, hay một vết cắt nào cả thật kinh khủng. Lão vẫn điềm đạn chậm rãi bảo tôi:

– Ngồi xuống con giai! Muốn nghe bằng chứng thì có bằng chứng…

Rồi lão hất hàm bảo Tâm Chử:

– Thôi mấy thằng cháu đi xuống đi, sang hỏi thăm sức khỏe thằng Đạt Mắt Ma và con vợ nó, để chú Bạch nói chuyện chút coi…

Đợi bọn thằng Tâm Chử lục tục đi xuống tầng một, lúc ấy lão mới chậm rãi cất giọng bảo tôi:

– Con giai à! Số tiền mà con cầm từ thằng Hải Cóc là của chú Bạch này, thằng Hải nó là thằng phản phúc lộn tôm, nó là em con vợ thứ năm của chú. Nhưng hai chị em vẫn lén lút ngủ với nhau, chị em ruột thật sự đó con giai ạ… Nên chú Bạch này ghét nhất giống lộn tôm, cứt lộn hết lên đầu chị em ruột mới đè nhau ra làm tình. Nó ăn trộm tiền của chú tính bỏ trốn đi với nhau, nhưng chú bắt lại được con chị. Thì nó đã dúi túi tiền cho thằng em bỏ trốn, chú cho người tìm nó theo về đến đây, chú cũng biết con đã xử đẹp nó. Tiền mất đi cũng không quá nhiều, chú có nói vậy để con ý thức mà tiêu tiền, nên biết quý trọng nó… Tiền đó coi như chú thưởng cho con đó Tú, giúp chú giải quyết bực dọc trong người. Nhưng chú gặp con muốn con làm giúp việc khác, thằng Hải Cóc chết rồi giờ con nghĩ thế nào về vị trí của nó? Giờ chú cần người quản khu Long Biên, bên Cầu Giấy có bọn thằng Tâm, còn Thanh Xuân có Toản Phùng Khoang… nói chung nơi khác ổn cả…

Tôi thấy lão Bạch này cứ một câu con giai, hai câu con giai tôi không hiểu ý đồ thực sự lão, mà lão lại là trùm xã hội đen Hà thành. Chắc nghe tên lão mà thằng Đạt Mắt Ma sợ vãi cả đái ra quần, tôi ngập ngừng trả lời lão thăm dò trong lo lắng:

– Cháu… à con… con không biết…

Nguyên đoạn võ công lão ghê gớm, hai ngón tay bẻ cái gãy đôi con dao đã đáng nể. Chưa kể biết lão là Chú Bạch, ông trùm giấu mặt điều hành giới anh chị Hà Thành, tôi đã rất e dè không phải hẳn vì lão như vậy. Mà tôi biết một điều lão làm ở vị trí ấy được, ắt đầu có sạn và âm mưu quỷ kế khó lường… Nên thôi cứ thuận theo nước chảy bèo trôi, tôi còn gia đình xưng một câu “con” cho đẹp lòng lão đâu mất gì. Chứ cứng với lão nữa e rằng khó sống, lão nhìn tôi rồi trầm lặng bảo:

– Thằng Cu Sủn làm được không?

Tôi cứ nghĩ lão đề cử tôi thay Hải Cóc, trong bụng có chút mừng thầm, giờ lão nói vậy tôi khá thất vọng. Nhưng nghĩ tiền cũng có tội méo gì đâm chém nữa, chẳng phải lão bảo cho tôi rồi sao. Chưa kể lão nói ghét loại loạn luân lộn tôm như Hải Cóc, thì tôi cũng kém gì nó thậm chí ghê hơn. Giờ tôi đã chơi cả Ly lẫn mẹ tôi, nếu lão biết chắc có khi cũng thịt tôi luôn. Nên không ở với lão thì chẳng phải tốt hơn ư, tôi vui vẻ vì ý nghĩ đó khoái chí cười bảo lão:

– Con thấy được đấy chú, con ở cùng Cu Sủn con biết. Nói về độ cứng hay lì hoặc uy tín trong anh em đều ổn cả…

– Thế không làm đại ca, con không buồn sao con giai?

Lão hỏi tôi mà mắt nhìn xoáy vào tôi chăm chú, tôi đã đéo thiết rồi nên vui ra mặt gãi đầu gãi tai cười hề hề bảo:

– Con không sao mà chú! Cu Sủn nó là anh em sinh tử của con, chú tin dùng nó con mừng không hết nữa là…

– Bộp!

Lão đập tay mạnh lên bàn một cái khiến cái bàn rung bần bật, lão cười khà khà rồi bảo một câu khiến tôi hơi sững sờ:

– Khà khà… Đúng là có tư chất dân anh chị, bộ đội nó phải thế chứ… chú đích thân tìm về đây không hẳn vì thằng đó. Tú à! Con thay vị trí của chú Bạch này đi… chú đúng là không nhìn nhầm con mà!

– Chú cứ đùa con! Con tuổi gì mà dám ngồi mà ghế của chú chứ ạ… Hơn nữa con cũng chả có tư cách, hay tiếng nói cho anh em nó sợ đâu…

Tôi vội vàng nói ngay lập tức vì sợ lão thử tôi, nhưng lão chỉ cười mỉm rồi nhìn thẳng mắt tôi bảo:

– Tư cách à? Không khó… chưa có vợ đúng không con giai? Chú có đứa con gái năm nay mươi bảy rồi, năm sau là cưới được rồi đó… con rể chú Bạch này ai dám coi khinh… Chú nói thật đấy! Chú già rồi muốn gác kiếm về hưu, để bọn trẻ các con lên làm thôi…

Tôi hơi bất ngờ vì lão ứng cử tôi vào vị trí bố già đất Hà nội, tôi sợ tôi làm không nổi lên thoái thác tiếp:

– Chú à con ít học, chỉ được cái đâm chém là giỏi thôi. Việc này con e không làm nổi đâu chú… Con ở quê làm nông dân cho qua ngày vậy…

– Không phải lo đâu con giai! Xã hội này không đơn giản như con nghĩ đâu con ạ, xã hội đen của Việt Nam đã có bao nhiêu năm nay. Có lúc thăng lúc trầm, nhưng con nghĩ nó cứ tự sinh tự diệt, vô tổ chức ai thích làm gì thì làm sao? Con lầm to rồi đó ở đâu cũng trật tự hết, mấy băng nhóm chúng mày đánh nhau đó con. Các chú đây đều biết cả, mỗi vùng đều có một lão đại điều hành hết. Nhưng người như các chú luôn ở trong bóng tối, vỏ bọc bề ngoài bề ngoài rất kỹ, hôm nào lên lại Hà nội, chú sẽ cho con biết chú Bạch này thật sự là ai. Chú cũng không phải tên Bạch hay họ Bạch, mà do Ông Trùm đặt cho… Chú là Bạch Hổ, còn ba người nữa ở ba miền Bắc, Trung, Nam… Miền bắc là Chị Chu người Hải Phòng chắc con từng nghe nói, Chu không phải tên thật là là Chu Tước, còn miền Trung là chú Vũ tức là Huyền Vũ. Miền Nam mạnh mẽ dồi dào nhất do chú Long quản, tức là Thanh Long, riêng chú quản mỗi Hà Nội, và là người duy nhất có vinh dự gặp mặt ông Trùm. Mọi việc Ông Trùm nhắn nhủ chú sẽ truyền đạt lại cho ba người kia, nên địa bàn Hà nội tuy nhỏ thật nhưng Bạch Hổ là uy quyền nhất đấy…

Tôi khá bất ngờ về điều này, tôi thật cũng nghĩ chỉ là mấy thằng nhen nhóm tự phát vùng miền. Nào ngờ nó là cả một hệ thống hẳn hoi, lão Bạch nói đến đó thì thở dài bảo tôi:

– Việc này có từ xa xưa rồi con! Chỉ có điều các lão đại luôn sống kín tiếng, hơn nữa Ông Trùm rất uy quyền, đã lo lắng hết mọi bề nên gần như không mấy khi các lão đại bị ngồi nhà đá. Như con thấy đó có một vài vụ to nổi lên bị bắt bớ, chả qua là con tốt thí mạng. Hoặc lão đại nào dính phốt, đó là do sống không đẹp, thì bị Ông Trùm mang ra xử thôi. Chú thì già rồi muốn nghỉ hưu, nên muốn tìm người thay thế, vả lại con cũng không biết là Ông Trùm, thì hình như không phải kẻ điều hành thực sự, chú đã từng thấy ông ta khúm núm nghe điện của ai đó… Nên chúng ta thực sự dưới trướng ai cũng không rõ, nhưng có thể do bí mật vậy, nên bao năm nay các anh em vẫn sống tốt dưới sự che chở đó…

– Chú… chú nói ra thế không sợ con nói ra ngoài à! Mà con có thể không làm thì sao ạ…

Tôi vội nói vói lão trong hồi hộp, cơ bản tôi thấy nếu bước vào, e khó có ngày quay đầu. Nào ngờ lão lạnh lùng nói một câu:

– Chú Bạch này đã từng này tuổi rồi, mọi việc đã nói ra đều có toan tính. Con cũng không thể nói không được đâu, một khi là người được chọn. Con phải chấp nhận số mệnh, nếu không mạng người rẻ lắm. Một cú tông xe hay là có thằng nào xin con tí tiết, hoặc gửi con viên kẹo đồng. Rồi nó có bị xử tử, thì cũng chỉ mất đi một thằng tiểu tốt, xã hội bớt đi một vài thằng nghiện thôi con. Nhưng mạng mình thì chắc chắn không giữ được, con cứ về nghỉ ngơi đi, ít bữa khác có người tới đón, nhớ là đừng manh động nhé… biết nhiều là rất khó sống đó, nếu im miệng thì con yên thân… đó là đạo lý giang hồ con hiểu chứ…

Đó là mệnh lệnh hay đe dọa? Tôi không biết nữa, tuy nhiên chắc chắn lời đó lão Bạch không đùa. Đột nhiên dưới tầng, ngoài đường có một phụ nữ độ bốn mươi, ra dáng xinh đẹp quý phái đi vào, tôi nhướn cổ ra nhìn nên biết. Nhưng lão Bạch không nhìn ra, mà cũng biết được mới tài, lão thủng thẳng bảo tôi:

– Chị Chu đến rồi đó lát lên đây chào chị ấy cho tử tế, thằng Đạt Mắt Ma mới nghe tên chị ấy đã vãi đái ra đó. Con người này rất tàn độc với nhiều đòn ghê gớm, như đổ thủy ngân vào tai cho chết. Bắt tự lấy axit gội đầu, hoặc bắt tự móc mắt mình nấu cháo mà ăn, cho nên để Chị Chu này mà xử ai kẻ đó chỉ thừa sống thiếu chết thôi. Nhớ là chào lễ phép xong đi luôn, đừng liếc ngang liếc dọc, hơn nữa tí chú có chuyện cần bàn với Chị Chu. Người lớn nói chuyện trẻ con không nên nghe, còn chào hỏi xong cứ tự giác mà đi, chú không tiễn…

Tôi chỉ nghe mấy đòn đó cũng muốn vãi cứt ra rồi, thảo nào thằng Đạt Mắt Ma nghe nói để chị Chu này xử. Nó không tè ra quần mới lạ, toàn đòn tiêu diệt theo kiểu trung cổ… Nên khi Chị Chu đó lên tới tầng bốn gặp tôi và lão, tôi chào rất lễ phép rồi tính lượn luôn, tôi thấy Chị Chu này rất xinh, đấy là tôi còn liếc vội. Nhưng chỉ nhìn lén thế thôi, tôi không muốn đi móc mắtmình ra nấu cháo tí nào, nhưng khi tôi chào xong thì chị ta lại cười rất đĩ. Còn nháy mắt bảo lão Bạch:

– Anh Bạch có của quý mà cất giữ ghê thế, đẹp trai to cao phong thái thế này. Mà anh cứ bắt nó lấm lét trước em là sao? Bảo nó tự nhiên đi… chị cho phép…

– Khà khà… con rể! Chị Chu cho phép rồi cứ nhìn thoải mái, hoa khôi đất Cảng một thời đó… thấy người đẹp cũng lên ngắm mà…

Tôi vẫn cúi gằm mặt xuống không dám soi, vì món cháo nấu bằng con mắt mình thực khó ăn. Tận khi lão Bạch nhắc lần thứ ba tôi mới dám ngẩng lên nhìn… thì đúng là xinh… Quả thật Chị Chu này xinh vô cùng, một vẻ xinh đẹp hút hồn người ta, bốn mươi mà trông như hai mấy tuổi. Bộ ngực to ngồn ngộn muốn phá tung cái áo ra, cặp mặt một mí dài lướt thướt ướt át. Đôi môi mọng đỏ nhìn chỉ muốn hôn, thấy tôi ngây người ra lão Bạch cười khà khà bảo:

– Bị hút hồn rồi sao? Hoa khôi đất Cảng không phải kẻ tầm thường đâu, chú Bạch này nhìn còn muốn tà dâm nữa là ha… ha… Thôi đi đi con rể… kẻo con gái ta ở nhà lại tủi thân, nhan sắc nó làm sao đọ nổi chị Chu đây chứ…

Tôi thấy lão nói vậy liền lễ phép chào cả hai rồi phắn vội, nói thật lòng Chị Chu này, có xinh thế xinh nữa tôi cũng chịu, ác như thế dây vào mà tàn đời. Tuy nhiên khi tôi ngoái lại, vẫn thấy đôi mắt một mí của chị ta liếc tôi, tận sau này tôi mới biết Chị Chu mê tôi từ lúc gặp đó rồi. Mà quả thật hoa đẹp thì lắm gai, nhưng hái được thì rất tuyệt, có điều đó chỉ là sau này tôi mới cảm nhận ra, khi tôi chạm đến thân thể thiếu phụ mỹ miều ấy.

Tôi ra về vui cũng đéo vui, mà buồn cũng đéo biết phải buồn thế nào, tôi lăn lộn giang hồ rồi. Đủ thông minh để hiểu ở đời đéo ai cho không ai cái gì, lão Bạch này thật ra cần gì ở tôi? Một thằng nhà quê chân đất mắt toét đúng nghĩa, dù không biết mục đích của lão với tôi là gì. Thì tôi cũng chẳng thể cưỡng nỗi, thôi mặc cho nước chảy bèo trôi, nói dại chống lại ý lão còn chết nhanh hơn vâng lời… nên thôi kệ mẹ nó. Nhưng rõ ràng là kiếm một thằng nhà quê xa lạ như tôi, để gả con gái cho rồi bảo tôi thay lão. Đủ biết lần này tôi chắc không sung sướng gì, có thể tôi là con tốt thí mạng trong ván cờ đời của lão. Hoặc lão muốn nghỉ hưu thật chăng??? Thôi thì cũng chỉ biết mong thế…

Tôi xuống đến đường, thì đã có ngay một đám con gái láo nháo vây quanh. Thì ra Ly và các bạn đã đi ăn về, em còn xách theo rất nhiều quà cho tôi. Còn Thoa chìa số tiền thừa lại cho tôi, con bé thật thà bảo tôi:

– Tú à! Anh cho nhiều tiền bọn em ăn sao hết, mọi khi chỉ toàn hơn chục đồng là nhiều lắm rồi, đâytoàn tiền năm trăm tính ra vài nghìn đồng rồi đấy… anh cầm lại đi…

Tôi đang chán đời về vụ lão Bạch, tiền này đúng của phù vân. Nên tôi không nhận lại mà dõng dạc tuyên bố:

– Thôi không tiêu hết thì thôi! Tí đằng anh cũng mua quần áo cho Ly, các em đi theo anh mua cho mỗi đứa một bộ…

Cả đám ồ lên thích chí, giờ tôi mới nhìn bọn con gái đã đông gấp ba rồi, chắc do nhiều tiền quà nên chúng rủ thêm, nhưng tôi đâu có ngán gì chứ… không tiêu thì cũng chết, mà tiêu thì cũng chết với lão Bạch thôi. Nên tôi đưa đám con gái đi một vòng, mua sắm đủ thứ trên đời cho bọn nó theo yêu cầu. Hành động vung tiền như nước này hóa lại may, phút chốc tôi thành thần tượng trong đám bạn của Ly.

Rồi sau đó do đồn đại thêm, tôi bỗng dưng trở công tử chịu chơi, trong mắt bọn con gái ở thị trấn này. Nên sau đó tôi gần như địt hết thảy đám bạn Ly, trừ mấy con quá xấu bẩn thì cạch, đa phần là phá trinh mấy đứa đó. Có đứa rên ăng ẳng, có đứa khóc hu hu khi bị phá, nhưng tóm lại nói “gái ham tài, trai ham sắc” đéo sai. Mấy con đó toàn hám tiền nên cho tôi địt cả… Lúc đó Ly hãnh diện lắm em nói cười vui vẻ suốt, em hạnh phúc không hẳn vì đó là anh trai mình, tôi biết hãnh diện vì trong em, tôi là bạn trai của em… chồng em sau này. Thoa là con bạo dạn nhất trong đám, đúng là đã địt nhiều có khác, nên nó không ngại như mấy đứa kia, chủ động chọn các bộ mỏng tang, cố tình mặc thử ra cho tôi xem. Nhìn cặp vú núng nính, làn da Châu Âu trắng bóc của nó ngon thật, mà nó tóc tóc vàng lên lông bên dưới cũng vàng luôn, sở dĩ tôi biết thế vì tôi đang đứng lơ ngơ, trong đám con gái chạy quanh quán tìm chỗ thay đồ, Thì Thoa kéo tôi vào cái phòng vệ sinh trong góc tít xa của quán, con bé hồn nhiên bảo tôi:

– Tú à! Tí kéo hộ em cái khóa áo sau lưng nhé!

Nói rồi con bé khép cái cửa phòng vệ sinh lại, chủ quán và mấy cô phục vụ đang loạn lên phục vụ các cô bé kia, không ai để ý ra phòng vệ sinh này nữa. Nên khi Thoa chủ động cởi truồng ra tồng ngồng trước tôi, con bé cầm tay tôi áp luôn vào lồn nó. Nó cười rất đĩ bảo tôi:

– Của em khác mọi đứa con gái khác chứ?

Đúng lồn nó khác thật trắng hồng lông vàng loe hoe, tôi thấy để ăn sờ luôn lồn con bé, tò mò tôi thọc tay vào trong lỗ của nó mà ngoáy. Hình như tôi vội vàng, khiến con bé khó chịu nó la lên khe khẽ:

– Ái… ái… anh ngố thế! Chưa sờ con nào bao giờ à, móc vội thọc mạnh đau em…

Lồn Thoa sâu và to hơn, thật đúng là lai Tây có khác, con bé biết địt rồi lại thấy tôi lắm tiền, nên chắc chủ động dụ dỗ đây… Tôi sờ lồn nó một tí bắt đầu thấy ươn ướt ở tay, mà con bé bạo thật… kéo cả khóa quần tôi ra nắm lấy cu mà sục. Lúc vừa lôi ra hết khỏi khóa quần cái, con bé trố mắt mặt đỏ dừ lên lí nhí bảo tôi:

– Úi… của to thế… dài nữa… em chưa địt ai cu to như anh hết…

– Em làm chuyện đó rồi à!

Tôi giả vờ bơ lác hỏi Thoa như vậy, chứ tôi đoán thừa ra ấy. Con bé chả có gì ngượng ngùng cả trừ lúc nhìn thấy cu tôi, nó nhìn thẳng mắt tôi bảo trong vẻ rất đĩ:

– Thế cái Ly nó không nói gì cho anh à, em mất lâu rồi… bị hiếp… sau đó chán yêu linh tinh, nhưng… nhưng nếu anh không chê em, mà thích em… thật sự em biết cách làm cho anh sướng… không nằm im như bọn kia… đâu… có thích em làm chị dâu cái Ly không?

Gọi là tỏ tình cũng đúng, con bé quá chủ động luôn, nhưng khi nói về chuyện bị hiếp, hàng mi nó rớm lệ tôi đâm thương nó. Tôi lấy cái áo mới Thoa chọn lau mắt cho nó, tôi khẽ an ủi bảo Thoa:

– Đó chỉ là quá khứ thôi em… anh nhiều tiền thật, nhưng anh cũng đâu phải người tốt, sợ chọn anh em sẽ đau khổ nhiều đấy…

Lời này là tôi nói thật lòng, bởi chắc đéo gì đã sống nổi với lão Bạch, còn Thoa con bé vui ra mặt ôm lấy tôi mà hôn, cặp vú trần to căng tràn cọ vào áo tôi phê lòi. Con bé đúng là sành sỏi vừa hôn vừa lấy tay sục cu cho tôi, được một tí nó đoán tôi nứng quá rồi thì phải. Rời môi tôi ra nó bảo:

– Tú! Em bú cu cho anh nhé… của anh căng cứng lắm rồi chắc sắp xuất…

Không đợi tôi đồng ý Thoa định quỳ xuống mút cu, nhưng tôi lại muốn địt nên ép Thoa vào tường phòng vệ sinh, tách đùi con bé ra toan nhét cu vào. Thì con bé nũng nịu nói:

– Không… ứ… đâu… anh này… không địt ở đây đâu… nhỡ anh chơi lâu… lại có tiếng động lúc địt ý… ai nghe được vào thì chết à… để em mút cho anh ra thôi… nhá… Khi nào về nhà em… em cho… giờ mà về nhà em chỉ có mỗi em thôi…

Tôi đúng là vẫn nghe rõ, tiếng láo nháo của Ly và đám bạn bên ngoài, nên bừng tỉnh… trong khi Thoa đã tranh thủ mặc quần áo lót, mặc luôn cái váy mới và tự tay kéo khóa đánh soạt cái. Rõ là đâu cần tôi giúp, chỉ là cái cớ mà thôi… Thoa mặc xong thì quỳ xuống bú cu cho tôi, con bé làm rất sành sỏi lên chỉ một tẹo là tôi phọt rồi. Thoa đứng dậy cái miệng nhoe nhoét tinh trùng của tôi, con bé vớ vội cái áo cũ lên lau rồi đấm nhẹ vào ngực tôi bảo:

– Khiếp! Anh ra lắm thế em xuýt thì sặc… Tí về địt em… thì làm nhẹ nhẹ thôi đã nhé, cu anh to thế sợ em chưa quen… mà anh lắm tiền sao ngố thế nhỉ… anh đã địt… ai chưa đấy…

Tôi đâu có ngố chỉ là lúc đó tôi hơi vội, nhưng tôi cứ giả ngơ ngáo đồng ý. Thế rồi Thoa nắm tay tôi dắt ngoài chỗ đám bạn, con bé hình như đắc chí vì đã sở hữu được tôi, miệng cười toe toét áp cả vú cánh tay tôi. Khiến cho Ly ghen muốn nổ mắt, em cứ nhìn chòng chọc vào tôi và Thoa trong tức tối…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Thông tin truyện
Tên truyện Tình anh em
Tác giả Vịt
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ dì, Đụ em gái, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 02/07/2021 11:35 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Vịt

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng