Tôi và em

Phần 2

Sáu rưỡi tối.

– Cả nhà xuống ăn cơm nào!

Nghe tiếng mẹ gọi, tôi với điều khiển tắt cái tivi. Đi qua cầu thang, em gái tôi cũng vừa xuống.

– Ê! Thanh niên. – nó gọi.

Tôi hất hàm:

– Sao?

– Có chị gì mới đến ở đúng không?

– Ừ! – tôi đáp gọn lỏn.

– Xinh nhỉ. Anh tán được đấy.

– Nói linh tinh. Muốn ăn đấm không. – Tôi nắm tay lại và giơ lên dọa.

– Eo uây! Ngại kìa.

Nó nheo mắt, bĩu môi trêu tôi rồi nhảy tót vào bàn ăn. Lúc nào cũng thế, lanh cha lanh chanh. Luôn thích trêu tôi, mà toàn trêu cho tức mới hay chứ. Mấy lần bị nạt còn chưa chừa. Đến là chịu.

Vừa ngồi vào bàn đã nghe nó mè nheo với mẹ tôi:

– Thôi cho con ngồi trong đi mà.

– Ngồi ngoài xới cơm cho quen đi, con gái lớn rồi nhỏ gì nữa đâu.

– Thôi mà mẹ.

– Mẹ bảo ra ngồi thì ra đi, lớn rồi phải tự giác chứ. – tôi ở ngoài chêm vào.

– Nhanh lên! Hay muốn cắt cơm.

– Vâng ạ…

Nó miễn cưỡng ngồi ra ngoài. Không quên trao về phía tôi một ánh mắt “trìu mến”. Đáp lại ngoài bằng một nụ cười thật tươi, tôi còn điểm thêm mấy cái đá mày “thân thiện”.

– Mọi chuyện ổn chứ Nghĩa? – là bố tôi, ông vừa vào và ngồi xuống ghế.

– Mọi chuyện gì ạ?

– Về Mai ấy. Hai đứa làm quen nhau chưa?

– Cũng sơ sơ rồi bố ạ.

– Anh Nghĩa sắp tán chị ấy rồi bố ạ. – con bé Hạnh nó lại được dịp trên chọc tôi.

Bố nghiêm mặt lại:

– Bạn ở cùng nhà, liệu mà cư xử đừng để bên ngoài người ta nghĩ con lợi dụng nó để tiếp cận con bé.

Tôi vội phân giải:

– Hạnh nó trêu con đấy bố ạ. Mẹ cũng dặn con rồi, với lại…

– Với lại sao?

– À thì… Sao bạn ấy thích con được ạ…

Sao có thể nói ra được là tôi…. đang thích một cô bạn cùng lớp được cơ chứ.

Cùng lúc đó, Ngọc Mai cũng vừa từ trên tầng xuống và đi vào.

– Cháu chào hai bác.

Mẹ tôi cũng vừa ngồi xuống:

– Đông đủ rồi, cả nhà ăn cơm nào.

Tôi khẽ chuyển mình, vẫn trằn trọc không tài nào ngủ được cả. Đêm nay trăng khá sáng. Thay vì nằm mà chẳng ngủ được có lẽ tôi nên lên ngắm trăng thì hơn.

Nghĩ là làm, tôi nhẹ nhàng mở cửa và đi lên tầng trên, gió đêm hè mát thật, từng cơn miên man thổi nối tiếp nhau. Ra đến sân sau trên tầng chợt khựng lại, vì tôi thấy một bóng người đang đứng ở cuối sân. Mái tóc xõa dài tung bay theo từng hơi gió.

Tầm này đâu ai còn thức, lẽ nào là…

Một dòng điện chạy xẹt qua sống lưng làm tôi khẽ rùng mình. Chưa bao giờ tôi thấy sợ như lúc này. Cảm giác sợ thật khó nói thành lời.

Tôi cất lên giọng run run:

– A….Ai đ…đấ…yyy….. ?

Cái bóng đó vẫn đứng im.

– Ai đ…đấy?

Lần này, “nó” từ từ quay lại, rồi nhanh như cắt giơ hai tay lên và nhảy về phía thôi.

Giây phút kinh hoàng đó, tôi sợ đến nỗi không còn đứng vững được nữa, hai chân tôi khuỵu xuống, hai tay ôm đầu hãi hùng.

– Ủ uây! Sợ cơ đấy.

Sao giọng nói này nghe quen quen. Tôi hé mở mắt ra. Là Ngọc Mai. Đúng cậu ấy rồi, sao tôi không nghĩ ra nhỉ.

Cố nén sự tức giận để khỏi phát ra một tiếng hét trong đêm. Trong khi đó cậu ấy cứ đứng nhìn tôi. Phải mãi một lúc lâu, tôi mới lấy lại được bình tĩnh để nói thành lời:

– Cậu làm gì ở đây giờ này?

– Tớ á? Đang tích tụ âm hàn khí của đêm trăng thanh tịnh để rũ bỏ lốt người, rồi biến thân thành ma sói.

Cậu ấy vừa nói vừa cười khúc khích. Vừa nãy tôi sợ như thế nào hẳn cậu ấy cũng phải biết. Sao lại trêu tôi tiếp được chứ?

– Này! Đừng đùa như vậy. Không vui chút nào đâu. – Tôi nói như gắt lên.

Ngọc Mai bỗng im lặng lại, cậu ấy không nói gì nữa. Không khí được trả về sự yên ắng vốn có.

– Tớ xin lỗi nhé…

Nói xong cậu ấy lặng lẽ ngoảnh mặt đi, hướng lên bầu trời đêm. Mặc dù ánh trăng không được rõ lắm. Nhưng tôi vẫn thoáng trông thấy vẻ đượm buồn trên đôi mắt đó. Có lẽ tôi hơi quá lời rồi.

Xa xa, từng hàng cây mập mờ bay theo gió. Khẽ tiến lên đứng cạnh Ngọc Mai. Tôi gặng hỏi:

– Cậu…. nhớ nhà hả?

– Hmph… ừ! Tại…tớ… chưa quen.

– Có chuyện gì cần giúp cứ nói với tớ, đừng ngại.

– Hì… Cảm ơn cậu.

– Mà Mai này!

– Ừ! Sao thế?

– Uhm… tớ không có ý gì đâu, nhưng sao… cậu lại đến nhà tớ? – có vẻ câu trả lời của mẹ hồi chiều vẫn chưa giúp tôi rũ bỏ được niềm thắc mắc này.

– À… thì tớ… tớ có lý do riêng… có thể nói là bí mật. – câu trả lời khá là lúng túng.

– Nếu không phiền có thể cho tớ biết được không?

Ngọc Mai im lặng suy nghĩ, có vẻ như cậu ấy đang đắn đo. Cũng đúng thôi, đến ở cùng nhà với một chàng trai mà mình chưa quen từ bé đến giờ, chắc hẳn không phải quyết định dễ để dàng đưa ra. Bởi vậy sẽ phải có một lý do đủ lớn để giúp cậu ấy quyết định được việc này.

– Vì cậu đấy!

– !!!

V..vì… tôi? Là vì tôi? Nhưng tại sao? Tôi đâu có biết cậu ấy trước đó. Chỉ mới quen nhau được mấy tiếng đồng hồ, sao có thể như vậy được?

Giây phút đó, hàng tá câu hỏi bủa vây quanh tôi, những câu hỏi mà tôi không thể nào tự đưa ra được cho mình câu trả lời thỏa đáng được.

– C…cậu đang đùa tớ đúng không?

– Tất nhiên rồi!

– !!!!

– Hê hê! Đừng nói có người tin là thật nhé.

– Đ…Đâu…đâu có…tớ…tớ…

– Thôi đi. Tớ biết tỏng rồi, trả lời bối rối như vầy giấu được ai.

– T…Thật mà… tớ nói thật đấy…

– Thôi tớ đi ngủ đây, cho cậu ở lại tranh luận với đêm.

Nói rồi cậu ấy tiến về phía cầu thang và đi thẳng vào trong. Nhưng đột nhiên quay lại.

– Này!

– Ơ! Sao?

– Đó cũng không hẳn là nói đùa đâu. Mà cậu cũng ngủ sớm đi, còn dưỡng sức cho ngày mai.

Càng lúc, cô nàng này càng làm tôi khó hiểu.

Mà chờ đã… “dưỡng sức…”? “Cho ngày mai…”?

– !!!

Hừng đông đã ló rạng từ phía chân trời xa. Một cơn gió nhẹ thôi qua, trên những tán cây, từng chiếc lá cũng rung rinh cựa mình vào ngày mới.

– Nhanh lên, sao con trai gì mà lề mề quá thể vậy?

Tôi thở dài một cách não nề.

Vừa ăn cơm mà vừa nghe nguýt dài thế này thì ai nuốt cho nổi đây.

Nửa tiếng trước….

– Zzzzz….

– Uây!

– Zzzz…..

– Uây! Uây!

– Zzzz…..

– Nghĩa…. dậy đi…

– Ứm…. – tôi miễn cưỡng mở mắt ra, mà nó cứ nhíu cả lại. – gì đấy?

– Dậy trước đi đã.

Dụi mắt mấy cái cho tỉnh, tôi đưa mắt nhìn người đang đứng trước mình – là Ngọc Mai.

– Có gì gọi sớm thế?.. đang ngủ… Hơ.. hớ…oápppp….. hờmmmm….

Mới dậy quên cả giữ kẽ, tôi ngáp dài một cái rất chi là thoải mái, ngoác mồm max tầm, quên cả lấy tay che lại. Đến lúc sực nhớ ra thì ôi thôi, người con gái đứng trước mặt tôi đã bụm miệng cười từ lúc nào.

– Hahaha…

Đỏ mặt tía tai, tôi chẳng biết làm gì ngoài cúi sầm mặt xuống.

– M..Mai chưa thấy gì chứ?

– Tớ chưa thấy gì đâu. Hí hí..

Kiểu này không thấy mới lạ. Nay ngày gì thế không biết? Mới sáng ra hết bị gọi dậy lại đến chuyện này.

– Đ..Đừng nói… mế ai nhé! – tôi lí nhí.

– Sao cơ?

– Cậu đừng nói với ai. Được không?

– Thế thì phải ngoan! – cô nàng cười ranh mãnh.

– …..!

– Thôi , dậy đi nào ông tướng. Tớ có chuyện nhờ cậu đây.

– Ơ…. Chuyện gì thế?

– Tớ muốn nhờ cậu đưa đến trường học để xem qua thôi. Ngày kia là bắt đầu đi học rồi.

– Ngày kia? Vậy là cậu…..?

– Ừ! Tớ xin vào trường của cậu.

– Vậy à?

– Ừ mà chuẩn bị dần đi, tớ xuống chờ trước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Thông tin truyện
Tên truyện Tôi và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 29/08/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hội quý bà (Full) - Tác giả Chiến xa
Phần 2 Hương kẹp chân nhưng đã trễ một nhịp. Những ngón tay đầy ý đồ đen tối đã nằm lọt giữa đùi non lỳ lợm không chịu rời đi. Tuy Khánh vẫn đều đặn xoa bóp phía trong đùi nhưng thực chất là cố ý để ngón út chạm vào nơi Hương đang ra sức “gìn giữ”. Ngón tay rê dọc đường rãnh mỗi lúc một sâu khiến cho lớp vải mỏng chìm vào đường xẻ. Máu huyết chạy rần rật khắp cơ thể đổ dồn về nơi ấy bơm phồng cho cặp môi thêm căng đầy. Khánh tiếp tục xoa bóp rồi nhẹ nhàng tách hai chân dồn Hương vào trạng thái kháng cự yếu ớt và run...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện móc lồn Truyện sex Full Truyện sex phá trinh
Bác sĩ yêu bệnh nhân (Full)
Phần 2 Phòng tư vấn tâm lý của Lương Diễn Chiếu hoàn toàn khác với các phòng còn lại của bệnh viện, bên trong phòng làm việc còn có một gian phòng cỡ lớn. Gian phòng được trang trí theo gam màu ấm, ngoài ban công có để một hàng chậu cây cảnh. Có hoa lan, có hoa hồng, lan hồ điệp, còn có một vài dây trầu bà, xương rồng, chỉ cần ngắm một chút cũng đủ khiến tâm trạng người ta tốt hơn hẳn. Chính giữa gian phòng là một bộ ghế sofa màu trắng gạo, một chiếc ghế nằm màu đen lớn, còn có một chiếc giường rộng rãi. Lương Diễn Chiếu đi vào phòng vệ sinh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Truyện bóp vú
Mùa anh đào năm ấy (Full)
Phần 2 “Dạ thưa anh, tui mua đủ hết mấy thứ đồ anh dặn rồi đây nè,” ông xe ôm trên chiếc xe Wave mới cáo thấy đèn trên cái camera ở cổng sáng lên thì nhìn vô nói. Tuấn bấm điện thoại mở cổng cho xe chạy vô, gần giáp vòng trên con đường nhỏ xíu bề rộng chỉ chừng bốn chục phân mới tới căn nhà bê tông nhỏ nằm giữa khu vườn lộn xộn cây trái như một đám rừng nhỏ. Ngoài sảnh là bộ bàn đá mài nhìn thì đơn giản, nhưng không phải là thứ người ta đúc đại trà rồi in chữ cúng dường cho chùa, mà thấy rõ là được làm theo thiết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex Full

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng