Tột đỉnh giàu sang - Tác giả Final


Update Phần 197

Phần 186: THÀNH CÔNG ĐƯA KIMURA VỀ VIỆT NAM

Trọng cũng giống như bà Lam, bị Bình đầu độc.

Cứ như thể gã đã dẫn hai người bọn họ vào một thế giới song song với thực tại, trong thế giới ấy chỉ toàn những hành vi bệnh hoạn mà người sống trong thế giới bình thường không thể nghĩ đến được.

Cách đây hai ngày, có cho tiền Trọng cũng không nghĩ đến việc dâng mẹ lên cho một thằng ranh con kém anh chàng tới hơn mười tuổi. Nhưng sau hai lần thính dâm đầu óc của Trọng đã không còn được tỉnh táo nữa.

Những âm thanh sặc mùi dâm dục vẫn đang vang lên dồn dập trong căn phòng, còn cách Trọng vài bước chân là cảnh tượng một người phụ nữ to lớn kềnh càng đang cởi truồng và thủ dâm.

Chuyện quái gì đã xảy ra với cuộc đời của anh ta vậy?

Vào lúc này Bình đã vào giai đoạn địt thật lực chứ không còn mơn trớn và trêu đùa hai người phụ nữ tội nghiệp nữa.

Gã địt bà Lam trong mười phút rồi chuyển sang Quỳnh Hương, vòng quay cứ thế lặp đi lặp lại. Cả hai đều không thể cử động được, nên chỉ có thể chờ đợi Bình một cách thụ động.

Sau chừng một tiếng đồng hồ, Bình tháo dây trói cho hai nàng. Hai nàng lao vào người gã như hổ vồ, ba người vật lộn một cách dữ dội trên giường.

Những tiếng rên rỉ biến thành la hét, ngay cả một người luôn dịu dàng như Quỳnh Hương cũng phát ra những thanh âm rất lớn đầy phấn khích.

Ba người làm tình đến mười hai giờ đêm, vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn mà chỉ như vừa mới bắt đầu. Bình không muốn Trọng nghe tiếp, liền gọi cho anh ta, nói:

– Tôi đã thỏa mãn nhu cầu của anh. Bây giờ anh hãy làm điều mà tôi yêu cầu. Tôi muốn đến sáng mai phải có được các giấy tờ tùy thân với các thông tin giả cho Arata Kimura. Nếu anh không làm được điều này, tôi sẽ nói với chú Thành loại anh ra khỏi Ban DX và kỷ luật anh.

Lúc này Trọng đã hoàn toàn kiệt quệ vì thủ dâm quá nhiều. Anh chàng nằm vật trên ghế, nói như người đứt hơi:

– Sáng ra sẽ có. Các người có làm tiếp nữa không?

Bình đáp:

– Chúng tôi mệt rồi. Chúng tôi sẽ đi ngủ.

Nói rồi gã tắt máy.

Bình chỉ nói vậy cho Trọng yên lòng thôi, chứ gã đã hứa với em Lam của gã làm sẽ địt nàng cả đêm rồi, làm sao mà ngừng lại được?

Ba người lại ôm ấp nhau, ba cơ thể nóng bỏng quấn quýt đến tận sáng.

Lan béo trở về nhà ngay khi Bình tắt cuộc gọi. Bà đã xuất tinh rồi, nhu cầu đã được thỏa mãn, không còn ấm ức gì nữa.

Đưa Arata Kimura ra khỏi biên giới Nhật Bản là chiến dịch tinh vi và phức tạp nhất mà lực lượng tình báo Việt Nam từng thực hiện trên lãnh thổ hải ngoại từ trước tới nay.

Kimura thuộc danh sách cấm xuất cảnh, nên không thể đến Việt Nam theo cách thông thường.

Bình nêu ra các bước rất chi tiết để đưa Kimura về cùng với gã.

Đầu tiên, bên phía Việt Nam cử một người có khuôn mặt và dáng vóc tương đồng với Kimura, sử dụng hộ chiếu công vụ, ngay trong buổi sáng hôm ấy đã đáp chuyến bay sớm nhất sang Tokyo.

Bình tiếp nhận hộ chiếu của người này, đưa cho Kimura. Từ nay anh ta trở thành một nhân viên Đại sứ quán Việt Nam, quốc tịch Việt Nam, với cái tên lạ hoắc là Trần Ánh Dương.

Mọi việc đến đây vẫn thuận lợi, cho đến khi Bình nhận ra rằng tình thế khó khăn hơn gã tưởng.

Từ năm 2007, Nhật Bản đã đưa vào sử dụng ở tất cả các cửa khẩu xuất nhập cảnh hệ thống kiểm tra dấu vân tay nhằm đảm bảo rằng những người sử dụng giấy tờ giả không thể qua mắt được cơ quan chức năng. Ứng phó với điều này, ban DX chỉ đạo các nhà khoa học quân đội ứng dụng một công nghệ đã được phát triển từ trước đó, tạo ra loại dấu vân tay giả làm bằng màng da nhân tạo có thể chụp lên đầu cả mười ngón tay của Kimura.

Bình cùng với Kimura, nay là Ánh Dương, sử dụng giấy tờ hợp lệ đã được đóng dấu hải quan ở cả hai nước, chụp màng da nhân tạo in dấu vân tay của Trần Ánh Dương thật, để đi qua các cửa kiểm tra an ninh của phía Nhật Bản, an toàn lên chuyến bay của hãng hàng không quốc gia Vietnam Airline.

Sự việc này đã khiến Bình không khỏi kinh ngạc về các tiến bộ của ngành khoa học quân sự nước nhà, và mang đến cho gã một ý tưởng hết sức táo bạo.

Chuyến bay cất cánh lúc sáu giờ tối, chở thẳng hai người về Việt Nam. Còn Trần Ánh Dương thật sẽ ở trong Đại sứ quán, chờ mười ngày sau, đợi đến khi Kimura hoàn tất việc định cư ở Việt Nam, mới nhờ Đại sứ quán gửi một công hàm đến phía Nhật Bản, báo cáo rằng mình đánh mất hộ chiếu, nhờ nước bạn kiểm tra hộ.

Cơ quan hải quan Nhật Bản kiểm tra hồ sơ xuất nhập cảnh, phát hiện ra rằng hộ chiếu của Trần Ánh Dương đã bị một người đàn ông có vóc dáng và khuôn mặt tương đồng sử dụng để rời khỏi nước này. Dấu vân tay lúc xuất cảnh trùng khớp với lúc nhập cảnh. Vụ việc đã gây ầm ĩ trong các cơ quan ngoại giao hai nước trong một thời gian dài.

Bên phía Nhật Bản khẳng định rằng Trần Ánh Dương thực sự đã rời khỏi Nhật Bản, trong khi phía Việt Nam bác bỏ.

Sau sáu tháng tranh cãi không hồi kết, rốt cuộc phía Nhật Bản kết luận rằng đây chỉ là sự cố không mong muốn, do kẻ gian lấy cắp được hộ chiếu của Trần Ánh Dương mà vượt biên giới. Hệ thống dấu vân tay có lẽ đã gặp sự cố. Đây là sự việc nghiêm trọng với Việt Nam, không phải sự việc nghiêm trọng với Nhật Bản. Chính phủ Nhật Bản đồng ý cho phép Trần Ánh Dương thật được trở về nước sau khi hoàn tất quá trình công tác.

Không ai ở Nhật Bản biết rằng Kimura đã vĩnh viễn biến mất, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Sau khi về nước, Bình đưa Kimura đến một khu dân cư cao cấp do Thiên Hạ xây dựng, thuê hai người làm bảo vệ trông coi ngày đêm, bề ngoài thì nói là để giữ nhà giữ cửa, thực chất là để theo dõi mọi động tĩnh của Kimura, ngăn hắn bỏ trốn.

Kimura sống ở Việt Nam dưới cái tên Đào Hồng Phát, lấy quốc tịch Việt Nam, sử dụng giấy tờ giả, không ai nhận ra được.

Bình cho gọi Kim Tuyết Hoa, yêu cầu tuyển thật nhiều gái điếm đáp ứng nhu cầu tình dục của Kimura.

Ý đồ của Bình là nhấn chìm Kimura trong thế giới nhục dục, buộc hắn sống phụ thuộc vào sự chu cấp của gã, từ nay không dám hài lòng.

Yêu cầu của Bình rất đơn giản và rõ ràng: Gái không cần quá đẹp nhưng cũng không được quá xấu. Không được mắc bệnh phụ khoa. Giá rẻ dưới năm triệu một đêm.

Gái điếm đáp ứng được các tiêu chuẩn này thì quá nhiều, muốn bao nhiêu cũng có. Kim Tuyết Hoa tuyển cho Kimura hẳn ba em mỗi đêm, làm tình mệt nghỉ, đầu óc toàn mông vú không nghĩ xa xôi gì được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Thông tin truyện
Tên truyện Tột đỉnh giàu sang
Tác giả Final
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay
Ngày cập nhật 18/09/2024 12:55 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Final

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng