Từ chỗ giả vờ, Lan rất nhanh trở nên thực sự phấn khích. Càng phấn khích cô càng rên rỉ và la hét to hơn.
Nghe Lan cầu xin được địt mà Bình nổi da gà. Con chim của gã cương cứng hết cỡ. Lực dập cũng tăng thêm, mỗi lần dập lại vào sâu hơn bên trong một chút.
Nước nhờn trong lồn Lan túa ra rất nhanh. Đây là dấu hiệu cho thấy cô đã hoàn toàn bị gã chinh phục.
Gã thở vào tai cô:
– Bây giờ anh là em họ của em hay gì? Có muốn gọi anh là em nữa không, em Trịnh Phương Lan của anh?
Lan kêu to:
– Em không dám. Anh có muốn em gọi anh là bố không? Em sẽ gọi anh là bố.
– Không, nhưng anh muốn em gọi anh là chồng yêu.
– Chồng yêu ơi, chồng yêu, chồng là chồng yêu của em. Em yêu chồng lắm, chồng địt em đi.
Bình quay mặt sang nhìn chồng của Lan. Hắn ta tên là gì ấy nhỉ? Bình không biết và cũng không quan tâm, gã chỉ nhìn hắn với vẻ ngạo ngược.
Vợ mày cũng phải gọi tao là chồng. Ngay trước mặt mày. Và mày không thể làm gì được.
Sắc mặt của chồng Lan như người chết trôi.
Bình địt Lan một cách dữ dội. Sau những khó khăn ban đầu, hai người đã trở nên hết sức hòa hợp, hai cái đít di chuyển cùng một nhịp và lúc nào cũng dính liền với nhau tựa như được gắn keo con voi.
Bình có khả năng kiểm soát việc xuất tinh rất tốt, thậm chí là độc nhất vô nhị. Gã có thể chơi Lan hàng tiếng, thậm chí cả ngày không ra, nhưng gã muốn thể hiện quyền lực của kẻ bá chủ, nên gã rút chim khỏi lồn cô và đặt con chim lên mặt cô. Dòng tinh dịch màu trắng đục lập tức phủ trắng gương mặt xinh đẹp của Phương Lan.
– Nuốt đi. – Bình ra lệnh.
– Vâng, vâng, em sẽ không bỏ sót giọt nào ạ.
Lan quệt tinh dịch vào tay, mút như mút kem.
Bình trừng mắt nhìn bà Thư:
– Chờ cái gì? Mau giúp con em liếm tinh dịch của anh đi chứ? Chê bẩn à?
Bà Thư sợ cuống lên:
– Em nào dám.
Hai mẹ con liếm mặt nhau để tiêu hóa hết số tinh dịch mà Bình vừa phóng ra.
Bình cảm thấy hài lòng.
Ông Đức không chịu được nữa, gầm lên:
– Thằng chó, mày là thằng khốn nạn. Mày nghĩ mày là ai? Mày tưởng mày là Giáo chủ thì muốn làm gì cũng được à? Tao giết mày.
Ông cầm cái ghế và phang vào đầu Bình. Nhưng ông vụng về quá. Đan Thanh dễ dàng tước bỏ được cái ghế và quật ngã ông xuống sàn nhà. Cú quật mạnh đến nỗi khiến ông gãy hai cái xương sườn. Bình ra lệnh:
– Đưa thằng này ra ngoài. Đừng để hắn làm hỏng mất cuộc vui của anh.
Hai người nhìn nhau. Qua ánh mắt, Đan Thanh lập tức hiểu được Giáo chủ muốn gì, bèn áp giải ông Đức ra nhà vệ sinh, rút súng bắn ba phát vào đầu.
Ông Đức vỡ sọ chết ngay.
Cuộc đời của ông Đức đã kết thúc một cách tàn nhẫn như vậy, nhưng ở bên trong quán bar vợ và các con của ông vẫn chưa hay biết gì cả.
Ông Đức với bà Thư có hai đứa con chung, một đứa mười bốn tuổi, một đứa mười sáu tuổi. Bình chỉ tay vào hai đứa con gái của ông, bảo:
– Hai đứa chúng mày lại đây. Cả hai đứa con gái của Lan nữa. Cả Tâm và con gái em nữa. Lại hết cả đây.
Sáu người sợ hãi, líu ríu lại trước mặt gã.
Bình nói:
– Tất cả cởi quần áo ra mau.
Sáu người cởi quần áo ra như những cái máy.
Cơ thể của mẹ con Tâm không có gì đặc biệt, hai đứa con gái của ông Đức cũng vậy, nhưng hai đứa nhỏ con gái của Phương Lan thì cực xinh, đặc biệt là đứa bé gái mười tuổi, da thịt trắng trẻo, cao ráo mảnh mai, tóc dài chạm mông. Chỉ có điều nó còn bé quá nên chưa dậy thì và cũng chưa phát triển các bộ phận đàn bà.
Bình quyết định rằng gã sẽ không làm gì hai đứa con gái nhỏ tuổi nhất mà chỉ bắt chúng làm người hầu.
– Tên hai đứa là gì?
Lan đáp thay con:
– Đứa lớn là Ngọc, đứa bé là Trang ạ.
– Trịnh Phương Ngọc, Trịnh Phương Trang à?
– Vâng ạ.
– Anh sẽ giữ hai đứa nhỏ này làm người hầu cho đến khi nó đủ lớn thì sẽ ngủ với chúng. Em có ý kiến gì không?
Lan đã học được đủ nhiều bài học để biết nên cư xử thế nào cho phải phép:
– Được thế thì phúc đức cho chúng quá. Em đội ơn Giáo chủ ạ.
– Em ngoan lắm. Trang lại đây.
Trang đứng trước mặt Bình, hai bàn tay nhỏ xíu đã biết che đi chỗ nhạy cảm.
Bình vuốt tóc cô bé:
– Trịnh Phương Trang, đừng sợ. Anh sẽ không làm gì em tối nay. Nhưng anh muốn em làm cho anh một chuyện.
Trang run giọng hỏi:
– Chuyện gì ạ?
Bình đặt bàn tay bé bỏng của cô lên con chim của gã.
– Em hãy vuốt nó đi.
Cơ thể nhỏ bé của Trang khẽ run lên. Cô bé cảm thấy kinh sợ trước cái dương vật khổng lồ xa lạ này.
Ngọc lớn hơn em hai tuổi, hiểu chuyện hơn, muốn che chở cho em, liền tiến lên nói:
– Xin Giáo chủ để cháu làm thay.
Bình mỉm cười:
– Là em, chứ không phải cháu. Tất cả phụ nữ trên đời này đều là “em” của ta. Em không làm thay cho Trang được. Cứ đợi đấy.
Trang nuốt nước bọt mấy lần, cuối cùng cũng có thể di động được bàn tay mềm mại chừng năm phân. Bình run bắn người lên. Cảm xúc này thật kỳ diệu. Chẳng trách trên đời này có nhiều kẻ ấu dâm đến thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tột đỉnh giàu sang |
Tác giả | Final |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay |
Ngày cập nhật | 04/12/2024 11:55 (GMT+7) |