Rất nhanh quay trở về tới than đá cục, trả tiền xuống xe, hắn liền đi thẳng đến gian phòng 512.
Trương Ái Linh đã tắm xong, đem chiếc quần chữ T lần trước nàng mua trong lúc đi dạo phố cùng Triệu Đức Tam mặc lên người, nàng cứ như vậy nằm tơ hơ trên giường, nhắm mắt lại, trong đầu xuất hiện vài ý nghĩ kỳ quái.
Triệu Đức Tam ra thang máy, đi thẳng lên phòng 521, hít vào một ngụm khí lạnh, hắn nghĩ tới lần giao hoan trước cùng Trương Ái Linh. Nữ nhân hơn bốn mươi này lúc trên giường thực sự là quá điên cuồng, điên loan đảo phượng, mỗi lần cô ở tư thế cưỡi ngựa đều là thực hiện với tần suất thực sự nhanh, động tác mạnh mẽ khiến hắn vừa dễ chịu lại vừa như tra tấn vậy.
“Đông đông đông.” Triệu Đức Tam gõ cửa.
Nằm nghiêng trên giường lâm vào trạng thái huyễn tưởng Trương Ái Linh vừa nghe thấy tiếng đập cửa, vội vàng mở mắt hai mắt, không kịp chờ đợi tiến lên mở cửa.
Triệu Đức Tam gặp nàng đã là mặt mũi tràn đầy hồng nhuận, thần sắc đau khổ, đôi mắt mê ly mà vũ mị, dáng vẻ đói khát khó nhịn, trần trùng trục đứng ở trước mắt, ngực to có chút rủ xuống, ánh mắt đang thiêu đốt, hỏa diễm hừng hực, nuốt ngụm nước bọt, nói: “Mau vào đi, chờ ngươi lâu quá rồi.”
“Trương cục, ngài tắm rửa xong rồi a.” Triệu Đức Tam đi vào, đứng ở cạnh cửa nói.
Trương Ái Linh nhào vào trong ngực hắn, cầm tay hắn áp vào hai bên vú mình, nheo mắt lại thở hổn hển: “Tiểu Triệu, bế ta lên giường, chơi ta đi!”
Bắt hắn lại để tay tại mình mềm hồ hồ trên vú lớn, nheo mắt lại thở hào hển: “Tiểu Triệu, ôm ta lên giường, chơi ta!”
“Trương cục, ta đêm nay hảo hảo hầu hạ ngươi.” Triệu Đức Tam cười hắc hắc, trong mắt dâm đãng sáng ngời, dùng sức xoa nắn cặp vú bạo mãn, Trương Ái Linh theo thân thể có một chút run rẩy, thân thể dần dần khô nóng, cái cảm giác tê tê ngứa ngứa dần dần biến mất, ghé vào trong ngực hắn thở hổn hển.”Nhanh ôm ta lên giường, ta không chịu nổi, ta muốn!”
Triệu Đức Tam ôm lấy cô, bế đến bên giường, chậm rãi xoay người buông xuống, cánh tay của nàng ôm lấy cổ Triệu Đức Tam, đem hắn kéo đến trên người mình, ngẩng đầu dùng sức hôn ở Triệu Đức Tam bờ môi, trong lỗ mũi phát ra hô hấp thô trọng, không khí lập tức bị nhen lửa.
Trương Ái Linh giống như là một con dã thú đói khát lâu ngày, nhắm chặt hai mắt, duỗi tay sờ soạng đến thắt lưng của hắn, thuần thục cởi ra, dùng sức kéo quần hắn ra. Triệu Đức Tam bị cô lật qua đè ở phía dưới, mông lớn trắng bóng đè trên mặt hắn, còn miệng cô không ngừng mút lấy cây xúc xích nóng hổi kia.
Giờ hắn mới để ý khe đít trắng nõn kia bị bao bọc bởi một dải viền ren nhỏ, nhìn kỹ hắn mới nhận ra là cái quần chữ T ngày đó mua hôm đi dạo phố cùng hắn. Thực sự là hấp dẫn, đặc biệt gợi cảm, làm thú tính của hắn tăng lên gấp bội.
“Liếm, nhanh liếm a!” Trương Ái Linh vừa liếm hai hòn trứng của hắn, vừa thúc giục, cô dùng sức ngồi xuống mặt hắn, cái khe âm đạo ướt át hiện ra, tản ra mùi nước tiểu nhàn nhạt.
Trương Ái Linh một bên không người giao lưu miệng lưỡi với bảo bối của hắn, một bên không ngừng lắc lư vòng eo, dùng âm đạo ma sát lên miệng hắn, tiếng thở nặng vang lên không ngớt.
“Ngứa… Thật ngứa… Ngứa quá a…” Cô ngẩng đầu tóc ngắn ngang tai lên, đứng dậy quay người tới, nắm chặt bảo bối của hắn ngồi xuống cái ọp, Triệu Đức Tam cảm giác hạ thân nóng lên, cự vật của hắn hoàn toàn bị cái âm đạo ướt át kia nuốt trọng, bao phủ tới tận gốc.
…
Mây mưa qua đi, bảo bối Triệu Đức Tam đã có chút thấy đau, cô hôm nay thực sự quá điên cuồng, động tác mạnh mẽ, giống như là đã quen với khẩu vị nặng, nhẹ nhàng không cảm thấy gì.
Làm xong một lần, Trương Ái Linh cũng tỉnh rượu, nằm ở một bên thở phì phò, nói: “Tiểu Triệu, mỗi lần cùng ngươi đều làm ta sướng tới chết, đã lâu lắm rồi lão công không làm cho ta có cảm giác đó, chưa kể đồ vật của người quá lớn, làm ta thỏa mãn…”
Nghỉ ngơi một hồi, Trương Ái Linh hô hấp bình ổn lại, nghiêng người sang, vẫn chưa thỏa mãn nhìn qua Triệu Đức Tam, xoa nắn cơ ngực rắn chắc đẫm mồ hôi, nói: “Tiểu Triệu, thân thể của ngươi thật là quá tuyệt vời, vật kia lại lớn, quá lợi hại, ta nghiện ngươi rồi…”
Triệu Đức Tam dương dương đắc ý cười nói: “Có thể để cho lãnh đạo ngài thỏa mãn, là niềm vinh hạnh của ta a.”
Trương Ái Linh nói: “Bớt dẻo mỏ! Nói năng ngọt xớt! Hôm nay ngươi diễn tiểu phẩm rất thành công, ngay cả Dư phó thị trưởng cũng nhịn không được khen ngợi một phen.”
“Chủ yếu là những tiết mục khác quá nhàm chán lặp đi lặp lại, chứ không phải do ta diễn tốt”.
“Ngươi chiếm tiện nghi còn khoe mẽ a! Nhìn Dư phó thị trưởng coi trọng ngươi, lúc ăn cơm còn để ngươi ngồi bên cạnh hắn, bất quá Tiểu Triệu ngươi thật là có ánh mắt, toàn bộ việc phục bàn đều do ngươi lo, đoán chừng Dư phó thị trưởng đối ngươi ấn tượng rất sâu sắc nha.”
Trương cục đã cảm thấy như vậy, khiến Triệu Đức Tam cảm giác tâm hoa nộ phóng, cười hì hì nhìn xem cô, nói: “Có thể lấy lòng lãnh đạo, vậy ta cũng coi như là trong khoảng thời gian này không có phí công diễn luyện cái tiểu phẩm kia a.”
“Chỉ riêng miệng lưỡi trơn tru nhanh mồm nhanh miệng còn chưa đủ, công việc của người cũng phải làm thật tốt! Bằng không ta thế nào giúp ngươi đổi cương vị đâu!” Trương Ái Linh cảnh cáo hắn, “Hai chúng ta mặc dù là quan hệ này, nhưng chung quy không thể lộ ra ngoài ánh sáng, ta mặc dù là người đứng đầu, nhưng chuyện trong cục cũng không phải là mình ta định đoạt được.”
“Trương cục, ý của người là công việc ta làm chưa đủ tốt?”
“Không phải, nhưng Trương trưởng phòng mỗi lần gặp ta, luôn luôn cho ta phản ứng nói ngươi không lòng cầu tiến, là thế đúng không?”
“Trương cục, Trương trưởng phòng là đối với ta có chút thành kiến, bởi vì ta phát hiện một cái bí mật của hắn.” Triệu Đức Tam ra vẻ thần bí nhìn cô.
Trương Ái Linh dựng mày liễu, tò mò hỏi: “Trương đạt bị ngươi biết bí mật của hắn à?”
Triệu Đức Tam cười quỷ dị cười, nói: “Đương nhiên”.
“Ngươi nói là Trương Đạt đùa bỡn nữ nhân?” Trương Ái Linh ngờ vực vô căn cứ hỏi hắn.
“Không phải, Trương trưởng phòng có một lần muốn…” Triệu Đức Tam vốn muốn nói Trương Đạt tại nhà kho đối với Trương cục đường muội là Trương Ái Ái bá vương ngạnh thương cung bị hắn phát hiện, đột nhiên nghĩ đến hắn cũng cùng Trương Ái Ái có phát sinh quan hệ, cảm thấy nói chuyện này có khả năng bại lộ mình, thế là vội vàng ngừng lại.
“Ngươi đang suy nghĩ gì?” Trương Ái Linh lo lắng hỏi, bất kỳ người nào tò mò với bí mật của kẻ khác.
“Hắn muốn… Hắn muốn…” Triệu Đức Tam đột nhiên nghĩ đến Trương Đạt cũng nghĩ chiếm lấy Bạch Linh, liền nụ cười quỷ quyệt nói: “Hắn muốn chiếm đoạt nhân viên quét dọn Bạch Linh.”
Trương Ái Linh giật mình gật đầu, nói: “Bạch Linh trong nhà rất đáng thương, lão công tê liệt trên giường, cô là người chống đỡ trong nhà. Bất quá Bạch Linh người thiếu phụ này ngược lại là thật đẹp, khó trách Trương Đạt động tâm với nàng, vậy làm sao lại bị ngươi phát hiện?”
“Lúc đầu ta cũng không biết, ngày đó gặp bạch linh ngồi trên bậc thang của phòng hậu cần khóc, ta liền hỏi nàng vì sao khóc. Cô nói là Trương trưởng phòng muốn đem nàng sa thải, cô không muốn bỏ việc. Ta hỏi nàng vì sao, mới biết được cô đi tới nhà Trương trưởng phòng tặng quà, kết quả bị hắn muốn ép buộc cô dùng thân xác đánh đổi lấy công việc, kết quả bị lão bà hắn về bắt tại trận. Chỉ vì sợ lão bà của hắn tới cục làm ầm lên nên hắn muốn sa thải cô. Ta cảm thấy Bạch Linh thực sự đáng thương bèn mang cô ấy đi tìm Trương trưởng phòng, dù sao đối với công việc của mình Bạch Linh cũng làm rất tốt, vì việc này mà Trương trưởng phòng có thành kiến với ta a”.
Triệu Đức Tam nói những lời này cứ như là thật vậy, ứng đáp như nước chảy mây trôi, mặt thì đại nghĩa lẫm liệt, đem bùn hắt sang trưởng phòng còn hắn trở thành anh hùng.
Trương Ái Linh minh bạch gật đầu: “Nói như vậy trương đạt là ở trước mặt ta chửi bới ngươi là vì việc này hả, thật sự là một tên nhỏ nhen, lòng dạ hẹp hòi! Tiểu Triệu, nghe ngươi nói như vậy, ta cảm thấy ngươi làm việc này rất đúng. Dù sao cô ấy cũng là người dưới quyền ngươi, vì nhân viên mà ra mặt đòi công đạo mới là việc bậc lãnh đạo nên làm.”
Trương đạt tên súc sinh này vậy mà chửi bới lão tử trước mặt Trương cục, nếu không phải lão tử có cái quan hệ “thân mật” với Trương cục thì không biết sẽ thế nào, Con mẹ nhà ngươi, để xem ai là người cười cuối cùng.
“Lãnh đạo, tuy nói ta hiện tại không thích công việc hậu cần này đi, nhưng mà ta cũng không có làm gì thất lễ, Trương trưởng phòng là lãnh đạo mà nhỏ mọn như vậy”. Triệu Đức Tam cố tình bôi xấu Trương Đạt trước mặt Trương Ái Linh.
“Hắn có lớn hơn ta không?” Trương Ái Linh cười khẽ hỏi, ” Cục than đá này hắn không phải là lớn nhất, làm lãnh đạo mà không độ lượng thì làm sao có thể lên cao!”.
Triệu Đức Tam nghe thấy thứ gì đó vang lên, phát hiện là tiếng chuông điện thoại, hướng trên tủ đầu giường nhìn một chút, thấy điện thoại của Trương cục sáng đèn, liền nhắc nhở nói: “Lãnh đạo, điện thoại của ngài đang rung kìa.”
Trương Ái Linh lật xoay người, đưa tay với lấy điện thoại di động, lấy tới trước mặt xem xét, biểu lộ có chút không kiên nhẫn. Triệu Đức Tam gặp nàng thần sắc dị thường, ghé đầu tới trông thấy trên màn hình điện thoại di động hiện ra “Lão công đang gọi”.
“Lãnh đạo, cũng khuya rồi mà lão công vẫn gọi điện có việc gì hả?”. Hắn hỏi.
“Ai biết.” Trương Ái Linh xoay mặt dặn dò nói: “Đừng lên tiếng, ta nghe máy một chút.” Lập tức ấn nút trả lời, trên mặt hiện lên tiếu dung, ôn nhu nói: “Lão công a, làm sao giờ này lại gọi điện thoại cho ta nha?”
“Ái Linh, ta đang trên đường cao tốc về Du Dương thị, khoảng nửa giờ nữa sẽ về tới nhà, chuẩn bị cho ta chút đồ ăn, ta có chút đói bụng.”
“A? Làm sao đêm nay trở về a?” Trương Ái Linh dưới tình thế cấp bách phản ứng có chút dị thường.
“Làm sao thế? Nghỉ Tết nguyên đán a, ngươi không có có ở nhà à?” Chồng nàng nghe phản ứng của nàng dị thường, bèn nghi ngờ.
“Úc, ta còn tưởng rằng Tỉnh ủy không nghỉ cơ, cuối nằm bề bộn tiếp khách?” Trương Ái Linh rất nhanh kịp phản ứng, nhẹ lời thì thầm nói, quay sang hướng Triệu Đức Tam đang trợn tròn con mắt mà lấy tay vỗ vỗ vào má hắn, bộ dáng rất ư là nghịch ngợm. Triệu Đức Tam nằm ở một bên im lặng cười, tay thì không ngừng vuốt ve cái âm hộ căng mọng của cô, lập tức Trương Ái Linh cảm giác ngứa ngáy khó chịu, trợn mắt hướng hắn mà lắc đầu, ra hiệu hắn đừng làm gì cả.
“Công việc thì công việc nhưng ngày lễ tết chính phủ cũng phải nghỉ chứ, thế nhé ta sắp về tới rồi”.
“Trong nhà cũng không còn đồ ăn đâu, ngươi chịu khó ăn ở ngoài đi a.” Trương Ái Linh không phải là không muốn nấu cơm, mà là hiện tại cô còn đang ở khách sạn thì làm sao mà kịp về nhà chuẩn bị đồ ăn.
“Ừ! Vậy đi.”
Cúp điện thoại, cô nắm chặt dương vật của hắn, nhíu mày hỏi: “Có phải hay không còn muốn thêm lần nữa?”.
“Tốt.” Triệu Đức Tam hứng thú bừng bừng nói, hắn biết Trương Ái Linh phải về gấp, làm gì có thời gian cho một lần mây mưa.
“Tốt cái gì tốt! Ta phải trở về, có thời gian lại để cho ngươi hảo hảo hầu hạ ta một chút!” Cô nói ngồi xuống, xoay người lại ngậm lấy dương vật Triệu Đức Tam thành thạo liếm lấy một hồi giống như là không muốn rời xa vậy, “Ba” dùng sức hít một hơi, xoay người từ trên bàn cầm lấy kính mắt gọng vàng đeo lên, mặc quần áo vào.
…
Triệu Đức Tam rướn người lên một chút, một tay nâng chân cô lên, nhắm ngay âm đạo mà đâm tới, Trương Ái Linh đột nhiên bị tập kích từ đằng sau, khoái cảm dâng trào khiến ngọc thể lập tức mềm nhũn ra, vừa mặc được bộ đồ lót, lại nghiêng người co quắp ngã xuống giường, hô hấp bỗng chốc nặng nhọc, bộ đồ lót bó sát người theo hô hấp nâng lên hạ xuống, bộ ngực bạo mãn như muốn xé tung lớp áo lót chật chội kia mà lao ra, tóc ngắn lại đeo kính gọng vàng kết hợp thêm bộ đồ lót màu trắng thực sự trông như là nữ thư ký dâm đãng càng khiến Triệu Đức Tam nổi cơn thú tính, hai tay đỡ lấy eo thon của nàng dùng sức va chạm “Ba ba ba…”.
Chìm đắm trong khoái cảm được vài phút đồng hồ, bỗng lấy lại tinh thần, cô đẩy Đức Tam ra, thở phì phò nói: “Tiểu Triệu, để ta trở về, nếu không tí nữa mệt ta không hầu hạ lão công được! Lần sau ta sẽ cho ngươi cả đêm!”. Vừa nói cô vừa ưỡn người cho dương vật hắn tuột ra khỏi cái âm đạo ướt sũng kia.
Trương Ái Linh bèn đứng dậy từ từ kéo quần chữ T lên qua cặp mông trắng, nắm lấy quần dài kéo lên, đi giày cao gót vào, từ trên ghế lấy cái áo khoác, quay đầu nói: “Tiểu Triệu, ta đi trước, ngươi vừa rồi cũng làm mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi, tiền phòng ta đã thanh toán”. Sau đó mặc lấy áo khoác, đi tới cửa kéo cửa đi ra ngoài, thuận tiện gài cửa lại.
Còn lại Triệu Đức Tam một thân trần trùng trục nằm trên giường rộng lớn mềm mại, châm điếu thuốc hút. Hồi tưởng lại chút khoái cảm vừa rồi cùng Trương Ái Linh, tư vị thật không tầm thường, tuyệt không thể tả, điên loan đảo phượng cảm giác như cuồng phong mãnh liệt. Thật sự là ứng câu nói kia “Nữ nhân ba mươi như lang, bốn mươi như hổ”.
Triệu Đức Tam với lên trên tủ đầu giường cầm điện thoại di động lên nhìn một chút, thời gian còn sớm, vẫn chưa tới chín giờ, một mình ở lại khách sạn thật nhàm chán, mặc dù vừa cùng Trương cục đại chiến một hiệp, nhưng hôm nay hắn vốn dốc hết sức để hầu hạ Trương cục, mới làm một lần, cô liền về nhà đợi nàng nam nhân. Vợ chồng hai một tháng thấy mặt một lần, Trương cục về nhà chờ lão công của nàng về, khẳng định tránh không được một đêm giày vò, vậy hắn làm sao bây giờ a? Hôm nay tiết mục diễn xuất thành công, lại còn trước mặt thụ Dư phó thị trưởng một phen biểu dương, hôm nay mà không tự chiêu đãi bản thân thì thực sự là có lỗi với chính bản thân mình. Hắn đang lục lại trong trí nhớ của mình, đêm nay có thể tìm tới ai để giết chết thời gian đây?
Từ mười bảy tuổi thiếu nữ vị thành niên đến bốn mươi bảy tuổi trung lão niên phụ nữ, Triệu Đức Tam chơi qua đủ các loại độ tuổi, nhưng mà hắn yêu quý nhất vẫn là chừng ba mươi tuổi thiếu phụ, cái tuổi này là thời điểm này là nữ nhân xinh đẹp nhất, trên người tán phát ra đủ loại mùi vị thành thục, đẫy đà, gợi cảm, đoan trang, ưu nhã, cao quý, ôn nhu uyển ước. Tụ tập tất cả ưu điểm vào một thân, khiến cho nam nhân mê muội không riêng gì hắn.
Lúc đầu hắn hôm nay nghĩ liên hoan xong liền về tìm bạch Linh, nhưng mà lại bị Trương cục phá hư nên giờ chắc Bạch Linh cũng đang ở nhà hầu hạ lão công của nàng. Triệu Đức Tam liền bỏ qua nàng, suy nghĩ một phen bèn gọi cho Mã Lan: Lan tỷ, đã ngủ chưa?
Hắn đã đáp ứng tết nguyên đán sẽ bồi tiếp Mã Lan, cô đã chờ ngày này từ lâu rồi, đã lâu lắm chưa có làm chuyện đó khiến cô giống như một đám củi khô vậy, chỉ cần có tí tàn đóm là bùng cháy, suốt ngày chỉ mong tết Nguyên Đán mau tới, để Triệu Đức Tam giúp cô “nhóm lửa”.
Mã Lan đang xem ti vi cùng với Mã Đình trong phòng khách, điện thoại của cô trên bàn rung lên, không đợi Mã Lan kịp phản ứng, Mã Đình đã cầm điện thoại lên, thấy có tin nhắn mà lại là của Triệu Đức Tam gửi tới, cô toan ấn vào xem.
Mã Lan tức giận trừng mắt nhìn cô một chút, nói: “Tôn trọng mẹ ngươi một chút có được hay không? Đưa đây?” Đoạt lấy điện thoại, mới nhìn đến trên màn ảnh hiện chữ Triệu Đức Tam lập tức trong lòng một trận vui sướng, đè nén không được, cong lên bờ môi, nụ cười nhàn nhạt, vội vàng mở ra tin nhắn, sau đó nhanh chóng trả lời tin nhắn: Không có đâu, ta đang xem tivi với ĐÌnh ĐÌnh, sao hôm nay lại nhớ tới ta nha?
Mã đình gặp nàng mẹ khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ, hơi nhíu mày liễu, bĩu môi nói: “Đức Tam ca ca nhắn tin cho ngươi, ngươi liền cao hứng đến như thế!”
“Ngươi xem TV đi!” Mã Lan liếc nữ nhi một chút, “chuyện của người lớn, trẻ con biết gì!”
“Ta không nhỏ!” Mã Đình lật ra một cái liếc mắt, “Mười tám tuổi còn nhỏ cái gì nhỏ!”
Trẻ con tầm mười sáu mười bảy tuổi đều giống nhau, luôn tự cho rằng mình là trưởng thành, nhưng thật sự chẳng biết gì về đời. Cô gặp phải việc bị Cao Hổ Sinh làm nhục ít nhiều cũng để lại thương tích trong lòng, mặc dù Mã Lan đã đi thưa kiện, tổn hao bao tâm tư nhưng sự việc vẫn không đi tới đâu cả.
Tiểu nha đầu này cho rằng cùng với Đức Tam làm việc người lớn tức là mình đã lớn, kỳ thật không phải chỉ là sự ngây thơ của trẻ con mới lớn thôi.
“Đức Tam ca ca nhắn gì thế mẹ?” Mã đình điêu ngoa mà hỏi thăm.
“Không có gì, hỏi han tình hình ngươi thôi.” Mã Lan bình tĩnh nói dối không chớp mắt.
“Ta không tin!” Mã đình liếc mắt, ” Sao hắn không trực tiếp nhắn cho ta mà phải hỏi qua người khác! Chắc chắn không phải!”.
Mã Lan ngơ ngác một chút, nhàn nhạt cười nói: “Thật, hắn sợ không tiện hỏi ngươi, mới hỏi ta.”
“Thôi đi!” Mã đình bĩu môi, đứng dậy bỏ đi.
“Đình Đình, đi đâu vậy?” Mã Lan cuống quýt để điện thoại di động xuống hỏi nàng.
“Về phòng đi ngủ a!” Mã đình cũng không quay đầu lại, đi lên lầu.
Mã Lan thở dài lắc đầu, nữ nhi này cô thật sự là không đành lòng mắng, từ nhỏ nuông chiều, cả người đều là có nhiều thói xấu, điêu ngoa tùy hứng, động một chút lại giận dỗi.
Bất quá cô đi lên lầu đi ngủ ngược lại tốt, ngược lại mình có không gian để nhắn tin với Triệu Đức Tam. Lúc cô cầm máy lên là lúc tin nhắn tới: Lan tỷ, đêm nay ta muốn… Hắc… hắc…
Mã Lan khóe miệng lộ một tia cười, hồi âm lại, đêm nay không tiện, Đình Đình ở nhà, để nó ở nhà một mình không tốt a.
Triệu Đức Tam lập tức nói: Có cái gì không tốt, lớn như vậy rồi, đi ngủ chứ có phải đi đâu đâu, ra nhanh nha, ta không đợi nổi nữa rồi, đã rất lâu rồi chúng ta chưa có… hắc hắc…
Mã Lan bị hắn kiểu nói này, cũng có chút tịch mịch không tự chủ được liền dao động, muốn đi tìm hắn, nhưng từ khi nữ nhi phát sinh vấn đề cô cũng không muốn ban đêm bỏ nó ở nhà một mình mà đi ra ngoài. Huống hồ đi ra ngoài Đình Đình khẳng định biết cô là đi tìm Triệu Đức Tam, cảm thấy không ổn lắm, nội tâm đang đấu tranh, bèn trả lời Triệu Đức Tam: Nhẫn nại một chút đi nha, ngày mai ta sẽ bồi tiếp ngươi, cùng ngươi đại chiến ba trăm hiệp, cảm thấy thế nào?
Triệu Đức Tam biết Mã Lan cũng nghĩ sẽ đến, nhưng không qua được dù sao cũng là nàng khó xử, lại nói Đình Đình xảy ra chuyện kia, hắn cũng minh bạch, thế là cũng không làm khó dễ, nản lòng thoái chí đưa điện thoại di động đặt ở trên tủ đầu giường, đốt thuốc, trong đầu hiện lên bóng hình Mã Lan xinh đẹp mê người.
Sau một lát điện thoại tại trên tủ đầu giường rung, không cần nhìn liền biết ngay Mã Lan gọi điện thoại đến đây, hắn nghiêng người sang với lấy điện thoại di động, quả nhiên trên màn ảnh là tên của nàng, khóe miệng cười yếu ớt, nhấn nút trả lời.
“Lan tỷ, thế nào còn gọi điện thoại tới?”
“Vừa nãy Đình Đình ở bên cạnh, không tiện điện thoại cho ngươi, hiện tại nó đi ngủ, mới có không gian riêng để gọi điện. Ngươi đang làm gì?”
“Đang nhớ ngươi…” Triệu Đức Tam than thở nói, “Ai, đáng tiếc ngươi ra không được.”
“Đức Tam, thật xin lỗi a, Đình Đình ra chuyện này ngươi cũng biết, ta hiện tại không yên lòng đem cô một mình để ở nhà, ngươi chịu khó đợi đêm nay, chờ ngày mai liền có thể bồi tiếp ngươi.” Mã Lan ngữ khí tràn đầy áy náy.
“Lan tỷ, nếu không chúng ta điện thoại khẩu dâm đi?” Triệu Đức Tam suy nghĩ một cái chủ ý mới lạ, hắn chỉ thấy trên mạng, còn chưa có thử qua, đột nhiên tâm huyết dâng trào, muốn thử một chút.
“Điện thoại khẩu dâm?” Mã Lan nghi hoặc hỏi, “như thế nào đây?”
“Thì là khẩu dâm về việc kia kìa.” Triệu Đức Tam thần thần bí bí cười nói.
“A!” Mã Lan kinh ngạc kêu một tiếng, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Tức là lúc mà hai người chúng ta ở một mình thường làm ấy á?”
“Đúng rồi, tỷ thật thông minh nha.” Triệu Đức Tam cười hắc hắc nói, “được chứ? Lan tỷ cùng ta thử một chút đi.”
“Điện thoại thì làm được gì nhỉ?” Mã Lan tò mò hỏi, cô cho tới bây giờ còn không biết có loại phương thức này để làm chuyện đó, thật cảm thấy hứng thú.
“Lan tỷ, ngươi bây giờ ở phòng khách hay trong phòng ngủ mình a?” Triệu Đức Tam tựa ở đầu giường, chuẩn bị xong bắt đầu trò chơi.
“Ở phòng khách, Đình Đình vừa đi lên lầu.”
“Lan tỷ, ngươi đi vào phòng ngủ đi.” Triệu Đức Tam phân phó nói, “Đi vào đóng cửa lại, chúng ta liền bắt đầu.”
“Ừm.” Mã Lan cầm lấy điều khiển từ xa tắt TV, đứng dậy đi vào trong phòng ngủ mình, đóng cửa lại, nói: “Ta đã vào rồi.”
“Lan tỷ, ngươi nằm lên giường.” Triệu Đức Tam tiếp tục phân phó nói, đưa điện thoại di động đổi sang tay trái, đưa ra tay phải, thuận bụng dưới trượt xuống…
“Tại sao muốn nằm xuống a? Ta còn chưa tắm rửa đâu.” Mã Lan đầy bụng nghi hoặc hỏi hắn, cô đối với loại phương thức này thật sự là hoàn toàn không biết gì cả nhất khiếu bất thông.
“Ngươi liền nghe lời ta nói, cởi quần áo ra nằm ở trên giường, nghe ta.” Triệu Đức Tam hướng dẫn cô từng chút từng chút.
“Tốt a, tỷ ngược lại muốn nhìn một chút dạng này như thế nào.” Mã Lan cười nhẹ lắc đầu, đối với loại phương thức này không ôm cái gì hi vọng xa vời, nhưng vẫn là dựa theo hắn nói, đi đến bên giường, từng chút cởi quần áo, thẳng đến… Thẳng đến… Thẳng đến, trước sau lồi lõm ngọc thể nóng bỏng bày biện ra.
Cô lên giường, nằm xuống, nói: “Tốt, tiếp theo làm gì?”
“Nhắm mắt lại, tưởng tượng một chút, tưởng tượng ta ngay tại bên cạnh ngươi, tưởng tượng một chút…” Triệu Đức Tam mình cũng nhắm mắt lại, ngữ khí êm ái nói, phảng phất cho nàng sự thôi miên, ngay cả mình cũng dần dần tiến vào kỳ quái trạng thái, vô hạn suy tư, một bên huyễn tưởng một bên trên tay phải bắt đầu vuốt ve cơ thể…
Mã Lan nhắm mắt lại, trong đầu từng chút từng chút hiện lên khuôn mặt Triệu Đức Tam, lại từ từ chuyển đổi tràng cảnh, biến thành lúc hai người bọn họ cùng một chỗ… Hắn thân thể tráng kiện đặt ở trên người mình, miệng nóng bỏng tràn ngập mùi thuốc lá o ở trên môi đỏ mọng của nàng, hai bàn tay to đặt ở ngực…
“Đức Tam… Ách… Sờ… Sờ ta…” Mã Lan dần dần lâm vào trong huyễn tưởng, suy nghĩ giống như đang hành lạc vậy, nằm ở trên giường, đưa điện thoại di động thả ở bên tai, hô hấp dần dần dồn dập, thân thể chập trùng, ngon tay thon dài không ngừng vuốt ve nhũ hoa, eo thon vặn vẹo, cảm giác thân thể nóng bỏng tê tê, ngứa ngáy khắp người.
Thớt buông thả ngựa hoang rong ruổi tại ** giữa đồng trống, lao nhanh không thôi, nằm ở trên giường, đưa điện thoại di động thả ở bên tai, hô hấp trục dần dần dồn dập lên, thân thể bắt đầu trên dưới chập trùng, thon dài mười ngón vuốt lên đôi kia cao ngất sung mãn **, eo thon vặn vẹo, cảm giác thân thể nóng bỏng tê tê khởi xướng ngứa tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Triệu Đức Tam |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 14/07/2022 12:39 (GMT+7) |