Triệu Đức Tam - Dịch giả Meode


Update Phần 212

Phần 49

Lý San San mặc dù đã cùng Triệu Đức Tam ngủ qua, nhưng nàng tựa hồ không có quan tâm đến, vẫn là bộ dạng bề trên nhìn xuống, nói:

– Tôi còn bận đi sao chụp giấy tờ cho cục trưởng Trương! Ở đâu giống như anh vậy rỗi rãnh vậy!

Ngụ ý Triệu Đức Tam không được lãnh đạo của mình coi trọng.

Triệu Đức Tam ngược lại không hề sinh khí, nhẹ cười nói:

– Lý thư ký suốt ngày đều bận rộn, lúc nào có thời gian rãnh cùng đi uống rượu với tôi nhé?

Khóe miệng của hắn cười quỷ dị, ám chỉ Lý San San, đừng quên lão tử đêm đó đã cùng ngươi từng có tiếp xúc thân thể!

Lý San San nghe qua thì hiểu, nghe lời nói của Triệu Đức Tam có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn một bộ dáng vẻ ngạo nghễ, hếch lên con mắt, cười nói:

– Dạo này tôi bận muốn chết, làm gì mà có thời giờ!

Triệu Đức Tam gật đầu nói:

– Đúng vậy a, Lý thư ký chắc chắn là bề bộn rồi, nhưng tôi nói là nếu như có thời gian rảnh mà!

Lý San San đi sát bên cạnh hắn, lúc lướt sượt qua người hắn, mới ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng hỏi:

– Triệu Đức Tam, anh đem hình của tôi xóa bỏ chưa?

Triệu Đức Tam liếc nàng liếc, cười thần bí nói:

– Tôi còn tưởng rằng cô đã quên việc này! Đợi lần sau gặp mặt, tôi để cho cô tự mình xóa bỏ, được chưa?

Lý San San nói nhỏ:

– Triệu Đức Tam, anh thật là thứ người biết trêu đùa tâm cơ của người, Lý San San này thật phục anh rồi!

Triệu Đức Tam xảo trá cười nói:

– Đâu có… đâu có, ở trong cục khoáng sản than đá này từ dưới lên trên, ai so với tôi cũng đều có tâm cơ hơn, ai cũng muốn leo lên chức, còn tôi chỉ là bùn nhão không dính lên tường được, cho nên đối với những chuyện kia cảm thấy hứng thú mà thôi, ha ha…

Lý San San cười khẩy nói:

– Không cùng anh nói chuyện vớ vẩn nữa, cục trưởng Trương đang chờ tài liệu, tôi đi đây.

Nói xong nàng lướt qua bả vai hắn đi tới, trên người mang theo một mùi hương thơm, dễ ngửi vô cùng, làm cho Triệu Đức Tam say mê, nhìn theo bóng lưng của nàng, cái bờ mông rất tròn vểnh cao, đôi chân vừa dài vừa thẳng, vòng eo mảnh khảnh, một bộ dáng người uyển chuyển cực kỳ làm cho người ta thèm nhỏ dãi, cùng nàng làm chuyện đó, đối với Triệu Đức Tam mà nói thật sự là hưởng thụ, dáng người như vậy cưỡi ở trên người hắn, eo nhỏ lắc lư, như chèo thuyền, làm cho hắn như sung sướng lung lay tựa như say tàu.

Triệu Đức Tam không biết đi đâu, lại xuống lầu, hướng về nhà kho đi đến, đi tìm Trương Ái Ái, cái thiếu phụ nông thôn, gần đây không gặp mặt, nên hắn cũng có chút nhớ nàng rồi.

Triệu Đức Tam mau đến trước cửa kho hàng, thì thấy cửa kho đóng chặt, nghe bên trong truyền đến tiếng trưởng phòng hậu cần:

– Đừng cho người khác biết chuyện của chúng ta, để anh tìm biện pháp đem em trở thành nhân viên chính thức.

Cánh cửa sau đó lắc lư mở ra, Triệu Đức Tam nhanh như chớp chạy đến góc nhà kho trốn, hắn đang lo lắng tên khốn kiếp này không phải là đang làm Ái Ái chứ? Trốn ở góc tường, len lén liếc nhìn, trưởng phòng hậu cần từ trong kho hàng đi ra, quay đầu hướng nhìn quan sát chung quanh, thấy không có người, vẻ mặt mới bình thản hai tay cắm vào túi rời khỏi nhà kho.

Triệu Đức Tam trốn ở góc tường, chờ y đi xa biến mất, mới lén lút đi đến trước cửa, đẩy ra rất nhanh lách vào đóng lại, vừa quay đầu, lại càng hoảng s.

Bên trong một người đàn bà không phải là Trương Ái Ái, mà là cô gái mập.

Nửa thân trên chưa có mắc áo, nàng đang cúi đầu kéo cái quần lên, mặt trước cái âm hộ một đám lông đen thật là rậm rạp um tùm che kín, hai bầu vú to rủ xuống với hai đầu núm vú màu nâu lớn hơn ngón út, trên cái bụng thịt mỡ có ngấn đầy, quả thực nhìn qua Triệu Đức Tam có chút bị dội.

Cô gái mập còn tưởng rằng là trưởng phòng quay trở lại, cúi đầu tiếp tục thắt dây lưng quần nói:

– Trưởng phòng, sao quay trở lại vậy?

Triệu Đức Tam có chút ngượng ngùng, ho khan hai tiếng, tựa đầu ngoặt sang một bên, nói:

– Chi Ái Ái có ở đây không?

Cô gái mập một nghe giọng nói là lạ, ngẩng đầu nhìn lên, nhận ra là Triệu Đức Tam, vội vàng nhặt cái áo dưới đất lên che bảo vệ hai bầu vú lớn của mình, mặt mũi đỏ bừng, xấu hổ chết được. Triệu Đức Tam nghĩ, hắn thật là có điểm bội phục tay trưởng phòng này, lần trước muốn làm Trương Ái Ái, bị hắn quấy rầy chuyện tốt, lần này lại cùng cô gái mập, khẩu vị cũng thật là nặng ah!

Xem ra quan lớn, quan nhỏ, thì cấp độ trêu đùa với nữ nhân trình độ khác nhau, người ta phó cục trưởng Vương thì làm toàn phụ nữ như hoa như ngọc, trưởng phòng cấp dưới thì mặt hàng nào trêu đùa cũng được, bất kể là mập ốm.

– Ô… lãnh đạo… mới tới…

Cô gái mập giật mình lo lắng.

Triệu Đức Tam lắc nhìn xem nơi khác, một bộ diễn xuất như lãnh đạo, hỏi:

– Chị Ái Ái đi đâu mà không có ở đây?

Cô gái mập mắc cỡ nói:

– Ái Ái buổi chiều xin phép nghỉ, ngày mai mới tới làm.

Triệu Đức Tam “ừ” một tiếng, liền kéo cửa ra đi ra ngoài.

Theo nhà kho đi ra, Triệu Đức Tam nhìn xem đồng hồ trên cổ tay, thời gian buổi trưa sắp hết, trước khi tan việc dù thế nào thì hắn cũng phải trở lại văn phòng, phó cục trưởng Vương cùng Trương Hiểu Yến cũng không có khả năng nghiên cứu thảo luận cho tới trưa chứ? Triệu Đức Tam gấp rút bước đến trước lầu, đột nhiên lại trông thấy người đứng đầu trong cục là Trương Ái Linh tiễn đưa Lâm Đại Phát đến dưới lầu, nhìn theo y lên xe, vẫy tay, mỉm cười rồi quay vào trong.

Xem tư thế hai người này, bộ dạng tựu là hợp tác vui vẻ.

Triệu Đức Tam trở lại trong lầu làm việc, đi vào văn phòng mình, đang chuẩn bị thu thập một chút trên bàn, chờ tan việc đi ăn cơm, thì nghe thấy trong phòng nghỉ còn truyền đến tiếng nho nhỏ thanh âm khoái hoạt.

Chỉ nghe Trương Hiểu Yến chói tai rên lên:

– Phó cục trưởng Vương… đừng… chỗ đó vào không được… chỗ đó không thể vào… đau lắm… a!

Triệu Đức Tam lập tức hứng thú tăng nhiều, lặng lẽ đi tới trước cửa, vãnh tai chú ý lắng nghe, phó cục trưởng Vương nói:

– Hiểu Yến, vào một lần thì sẽ hết đau, cũng giống như cái lỗ phía trước vậy, lần thứ nhất cô làm chuyện đó cũng đau vậy… ráng chịu một chút… ừ… thật chặt ah…

Triệu Đức Tam khắc hiểu được, lão này đang chơi hậu môn của Trương Hiểu Yến, lão cũng đâu có lý do gì mà thương hương tiếc ngọc, hắn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, co lại nắm đấm, hận là không thể đá một cái bay ra ngoài đem lão này đánh cho một trận!

Trương Hiểu Yến ở bên trong rên khóc:

– Phó cục trưởng Vương… đau quá… thật sự rất đau… tha cho em đi…

Phó cục trưởng Vương thở hổn hển, đạo mạo nghiêm trang nói:

– Hiểu Yến… biểu hiện tốt một chút… khi nào ở trên có ghế trống… tôi sẽ xin… điều cho cô lên…

Triệu Đức Tam nghe được Vương An Quốc giọng nói thở hổn hển, trong tiếng khóc của Trương Hiểu Yến, hắn giờ cảm thấy yêu thương nàng, nhưng hết cách rồi, dứt khoát không nghe lén nữa, liền kéo cửa ra đi ra bên ngoài.

Lúc này cũng đã tan việc, Triệu Đức Tam xuống lầu đi đến căn tin, tìm cái bàn trống ngồi xuống ăn, một lát sau Lý San San cũng lấy cơm và đồ ăn bưng tới ngồi xuống đối diện với hắn.

Triệu Đức Tam ngẩng đầu nhìn lên, cười nói:

– Ủa… Lý thư ký, buổi trưa hôm nay sao lại cùng ngồi ăn cơm với tôi vậy?

Lý San San ngồi xuống hỏi:

– Triệu Đức Tam, anh có đem mấy tấm hình chụp đêm đó xóa chưa?

Triệu Đức Tam trong miệng đầy thức ăn, nhai kỹ nuốt chậm, cười khẽ, nói:

– Cô sợ cái gì chứ, tôi chỉ là một mình thưởng thức, cũng sẽ không cho người khác xem đâu!

Lý San San trừng mắt hằn học nói:

– Nói nhảm, làm sao tôi có thể yên tâm sao! Mau thủ tiêu đi!

Triệu Đức Tam nói:

– Cô gấp cái gì nhỉ? Yên tâm đi, tôi sẽ không cho người khác xem là được? Đêm nào có rảnh, chúng ta tìm một chỗ trò chuyện chút đi.

Lý San San bĩu môi với Triệu Đức Tam, biết rõ hắn có ý tứ gì, cúi đầu lấy đôi đũa gẩy đẩy trong đĩa thịt kho tàu nói:

– Triệu Đức Tam! Anh suốt ngày chỉ biết làm chuyện đó sao?

Triệu Đức Tam thấy Lý San San biểu lộ đã xảy ra có biến hóa, thoạt nhìn thoáng có chút thẹn thùng, nói:

– Được hay không vậy? Có đồng ý hay không? Làm tiếp một lần, tôi sẽ xóa ở trước mặt cô, được chưa?

Lý San San cũng đã thích cái loại cảm giác tuyệt vời mà cây dương vật to của hắn đem lại cho nàng, dù sau nàng cũng là đệ nhất thư ký ở trong cục khoáng sản than đá, cho nên cũng không thể ở trước mặt Triệu Đức Tam lộ ra ý nghĩ của mình, nàng suy tính một lát, giương mí mắt, nói:

– Buổi chiều tan việc anh tìm một chỗ rồi gọi điện thoại cho tôi tới, đến lúc đó anh đưa điện thoại di động cho tôi, để cho tôi tự xóa bỏ những hình kia!

Triệu Đức Tam đáp ứng nói:

– Cũng được!

Đúng ra thì hắn không có dùng di động chụp ảnh mình và Lý San San vào cái đêm đó, chỉ là khi đó tâm động, nhớ tới chuyện quay phim lén giữa Trương Hiểu Yến với phó cục trưởng Vương nên mới hù dọa nàng như vậy.

Lý San San thì đang nghĩ đến lúc cùng Triệu Đức Tam khoái hoạt, liền giả bộ như một bộ lạnh nhạt, hỏi:

– Triệu Đức Tam, buổi sáng nay anh hình như cũng có việc bận nên xuống phòng tổng hợp…

Triệu Đức Tam nói:

– Cũng không có bề bộn cái gì! Chỉ photo CMND là xong rồi! Tại vì phó cục trưởng Vương cùng Trương Hiểu Yến đang ở trong phòng nghỉ bàn việc với nhau, tôi làm sao ở lại được phòng làm việc đây!

Đang nói chuyện thì Trương Hiểu Yến đi vào căn tin, sắc mặt còn hơi ửng hồng, nhưng đôi mắt thì đỏ, hình như là mới vừa khóc xong, Triệu Đức Tam nghĩ thầm, lão khốn kiếp kia đem một cô gái xinh đẹp như vậy hành hạ đến rơi nước mắt, thật không phải là người!

Lý San San thấy hắn hướng phía cửa nhìn xem, nàng quay đầu lại nhìn theo, khinh miệt nói:

– Trương Hiểu Yến này mới tốt nghiệp đến đây công tác, chưa có đến hai tháng đã chuyển sang biên chế, nếu hậu trường không có bối cảnh, nhất định là do phó cục trưởng Vương giúp cho nàng!

Triệu Đức Tam đi vào xã hội chưa lâu, không biết các đơn vị khác là cái dạng trời ơi đất hỡi ra sao, nhưng hắn thấy được tại cục khoáng sản than đá này, giữa người và người thì bình thường nhìn bề ngoài thân thiện, nhưng sau lưng thì mỗi người đều lục đục với nhau, người làm lâu năm xem thường người mới tới, luôn nghĩ biện pháp chèn ép, vì sợ người mới đoạt lấy vị trí của bọn họ.

Trương Hiểu Yến trên mặt thoạt nhìn có vệt nước mắt loang lổ, một mình lấy thức ăn, không có ăn tại căn tin, mà mang trở về nhà tập thể.

Triệu Đức Tam đau lòng cho nàng, một mực đưa mắt nhìn theo, Lý San San thấy Triệu Đức Tam ánh mắt không chớp, cười khẩy hỏi:

– Triệu Đức Tam, anh có chủ ý xấu trên người Trương Hiểu Yến phải không?

Triệu Đức Tam cười nói:

– Nào có, tôi chỉ có chủ ý xấu với cô là đủ rồi!

Lý San San mắt hạnh trợn lên, trừng mắt nói:

– Mau ăn cơm đi! Đừng cứ mãi nói muốn những chuyện kia, tan việc thì muốn không được sao? Thiệt là…

Triệu Đức Tam cũng muốn thăm dò từ trong miệng Lý San San một vài vấn đề, nên giả bộ tùy tiện hỏi:

– Lý thư ký, sáng hôm nay thấy cô đi xuống lầu photo giấy tờ, sao chép cái gì vậy?

Lý San San không nghĩ tới Triệu Đức Tam là đang bẫy nàng nên trả lời:

– Thi là chuyện quyền khai thác mỏ than ở trấn Bạch Thủy, tổ chức xếp đặt thiết kế đấu thầu.

Triệu Đức Tam, giả bộ không thèm quan tâm đến, đột nhiên lại hỏi:

– Ừ, sáng hôm nay đứng ở lầu một có trông thấy cục trưởng Trương đi cùng với một người đàn ông, đó là chồng của cục trưởng Trương phải không?

Triệu Đức Tam mang trên mặt giả quỷ, hắn biết rõ là Lâm Đại Phát, lại cố ý dò hỏi Lý San San.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Thông tin truyện
Tên truyện Triệu Đức Tam
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 14/07/2022 12:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng