Trương cục nói với Triệu Đức Tam…
– Mang theo laptop… đừng quên.
– Vâng…
Triệu Đức Tam đi theo Trương cục trưởng xuống lầu.
Lái xe đã chuẩn bị xong, mở ra cửa xe tay lái phụ, chờ Trương cục trưởng đi tới, đưa nàng lên xe.
Triệu Đức Tam ngồi ở phía sau, đây là lần thứ hai hắn ngồi trong xe của Trương cục trưởng, do đã cùng nàng có loại quan hệ kia, cho nên hoàn toàn không giống như lần thứ nhất ngồi xe có nhiều khẩn trương, tâm tình lúc này rất buông lỏng, thỉnh thoảng lại cùng Trương cục trưởng nói đùa vài câu.
– Trương cục trưởng, hôm nay đi tham gia hội nghị gì vậy?
Triệu Đức Tam tuy đi theo Trương cục trưởng tham gia hội nghị, nhưng hắn không biết là về nội dung gì, bất quá khẳng định là có liên quan đến mỏ than đá, bởi vì lãnh đạo cục khoáng sản than đá đi họp, không có khả năng mò mẫm kéo qua những vấn đề khác.
– Dư phó chủ tịch thành phố tổ chức cuộc họp về chuyên đề an toàn trong sản xuất mỏ than.
Trương cục trưởng quay đầu lại nói.
Triệu Đức Tam gật đầu.
Xe Audi chở Trương cục trưởng cùng Triệu Đức Tam đến cổng của ủy ban nhân dân Du Dương, cảnh vệ gác cổng phất tay ra hiệu cho xe dừng lại.
Trương cục trưởng quay kiếng xe xuống, nói với cảnh vệ mấy câu, thì mới vào được, nơi đây phòng vệ sâm nghiêm, không phải là người nào cũng có thể tùy tiện vào được.
Đây là Triệu Đức Tam lần đầu tiên bước vào đại viện ủy ban nhân dân thành phố, tâm tình có chút khẩn trương.
Xe chạy đến bãi đỗ xe thì dừng lại, Trương cục trưởng nói:
– Đến rồi, xuống xe.
Triệu Đức Tam từ trên xe bước xuống, Trương cục trưởng thì không có tự mình động thủ, mà là lái xe vội tới mở cửa xe cho nàng, đến khi Trương cục bước đi, Triệu Đức Tam đi theo phía sau nàng vào. Bên trong an tĩnh lặng ngắt như tờ…
Triệu Đức Tam đi theo đằng sau, đến một căn phòng dọc theo hành lang có cán cửa mở ra, bên trong đã ngồi không ít người.
Trương cục trưởng một cách tự nhiên ngồi ở trước bàn hội nghị, với tư cách thư ký, Triệu Đức Tam biết mình loại thân phận này liền ngồi ở cái ghế phía sau nàng dựa vào phía tường.
Lúc đi vào chỉ nhìn thấy bên trong đông nghịt mấy chục người, đoàn người đang bàn tán trò chuyện với nhau, cái loại hội nghị này thì hắn lần đầu tiên tham gia, liền ngồi nghiêm chỉnh, mở ra cái laptop, tùy lúc mà chuẩn bị ghi chép.
Dư phó chủ tịch chưa tới, Trương cục trưởng đang cùng Vương An Quốc ngồi cạnh nói chuyện, Triệu Đức Tam một người ngồi dựa vào tường, nhìn thấy có chút cô đơn, thầm nghĩ đến lúc nào mình có được cái tư cách ngồi ở dãy bàn dài bên cạnh thì tốt biết bao.
Lúc này điện thoại tại trong túi quần chấn động, dù sao hội nghị vẫn chưa có bắt đầu, nhìn xem một chút cũng không sao cả. Lấy điện thoại ra xem thì nhận được một tin nhắn, biểu hiện trên màn hình là Hoa Mã Lan, hắn mở ra nhìn, xuất hiện nội dung là: “Cục cưng, em cũng tới tham gia hội nghị à?”
Triệu Đức Tam sửng sốt một chút thì hiểu ra, hôm nay là hội nghị về an toàn sản xuất mỏ than, thì Mã Lan khẳng định cũng có mặt. Hắn lúc này mới cẩn thận quan sát người trong phòng họp, tại bàn hội nghị một bên thì nhìn thấy Hoa Mã Lan, đang mỉm cười nhìn hắn.
Triệu Đức Tam mừng rỡ nhìn nàng cười rộ lên, nhưng hắn cũng không dám biểu lộ quá mức, huống hồ lão Vương An Quốc hỗn đản này cùng với Trương cục trưởng cũng đều ở đây, hắn không thể lộ ra cùng Hoa Mã Lan có quan hệ thân mật.
Vì vậy, hắn vội vàng nhanh chóng đánh ra một tin nhắn: “Đi theo Trương cục trưởng tới, vì thư ký của Trương cục trưởng bị bệnh, tạm thời thay thế”.
Lúc này đám ông chủ các mỏ than bỗng nhiên ngồi nghiêm chỉnh lại, trong phòng họp lập tức lặng ngắt như tờ, Triệu Đức Tam nhìn thấy một người đàn ông hơn 50 tuổi, khí vũ bất phàm bước vào, chắc hẳn đây là Dư phó chủ tịch thành phố rồi, hắn vội vàng cất điện thoại di động vào trong túi quần, ngồi thẳng thân thể.
– Người đều đến đông đủ rồi chứ?
Dư phó chủ tịch hỏi người thanh niên bên cạnh.
– Tất cả ai được thông báo đến đều rồi.
Người thanh niên đáp, rồi rót cho Dư phó chủ tịch chén trà đưa lên.
Dư phó chủ tịch ánh mắt quét qua một vòng trong phòng họp, giọng ôn hòa nói:
– Hôm nay triệu tập các vị tới đây để triển khai cuộc họp, nội dung hội nghị chuyên đề chính là sản xuất an toàn đối với các mỏ than…
Triệu Đức Tam cúi đầu, thật nhanh ghi chép lời của Dư phó chủ tịch. Lần đầu tiên được Trương cục trưởng đưa đến cảnh tượng hoành tráng này, công tác của mình nhất định sức lực của hắn vô cùng uy mãnh, mà còn về công tác phải làm cho Trương cục trưởng công nhận hài lòng về hắn, chỉ có như vậy, thì về sau Trương cục trưởng mới an bài tốt cho hắn một cương vị tốt.
…
Hội nghị chuyên đề kéo dài gần hai giờ, sau đó các ông chủ mỏ than đá đều ký tên lên bản cam đoan về an toàn trong sản xuất.
Lúc tan họp lúc Dư phó chủ tịch bảo người thanh niên bảo Hoa Mã Lan cùng Lâm Đại Phát lưu lại khoan về, Cao Hổ Sinh đi ra khỏi phòng họp thì hung hăng trợn mắt nhìn liếc Hoa Mã Lan, hắn cho rằng đáng lý ra người được lưu lại là hắn chứ không phải là Hoa Mã Lan, bởi vì nàng đã đoạt đi trong tay hắn quyền khai thác mỏ than đá Tiểu Câu.
– Cô Trương, lão Vương… hai người cũng lưu lại với tôi nhé…
Dư phó chủ tịch uống một hớp trà rồi phân phó nói.
Triệu Đức Tam nhẹ chân nhẹ tay đi đến sau lưng Trương cục, ở bên tai nàng nhỏ giọng hỏi:
– Trương cục trưởng, em có cần lưu lại không?
– Em cứ ngồi nghe, có thêm gì thì cứ ghi chép…
Trương cục trưởng nghiêng mặt qua nói.
Vương An Quốc thì không có chú ý, lúc này mới phát hiện cũng có thằng này tới họp, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Triệu Đức Tam, nghiêng qua thân thể hỏi Trương cục trưởng:
– Tiểu Triệu không phải là đang công tác ở phòng hậu cần sao? Hắn như thế nào lại tới nơi này?
– Tiểu Lý bị bệnh xin nghỉ, tôi tạm thời mang hắn tới.
Trương cục trưởng nói ra.
– À…
Vương An Quốc cười gật đầu…
Triệu Đức Tam lui trở về ngồi xuống trên ghế dựa vào tường, tiếp tục mở ra laptop, chuẩn bị ghi chép, đối với cái nhìn kia của Vương An Quốc, Triệu Đức Tam cũng không sợ…
Phòng họp chỉ còn lại Lâm Đại Phát, Hoa Mã Lan, th nhân vật số một, số hai của cục khoáng sản than đá cùng Triệu Đức Tam, tăng thêm Dư phó chủ tịch và trợ lý, tổng cộng không đến mười người.
Cuộc họp lần hai thì ngắn gọn, đến hơn một giờ chiều thì đã xong, nhưng làm trễ nãi buổi cơm trưa.
Cuối cùng, Dư phó chủ tịch nói:
– Xin lỗi, làm trễ nãi mấy vị thời gian ăn cơm, như vậy đi… giữa trưa tôi làm ông chủ, đãi mọi người ăn một bữa cơm rau dưa…
Dư phó chủ tịch đã nói như vậy, không ai dám nói cái gì, bởi vì Dư phó thị trưởng là người chính phái, mặc dù không thể nói là hoàn toàn thanh liêm, nhưng ít ra cũng không có phung phí tiền bạc của chính phủ, ông mang theo bọn họ đi ra khỏi UBND thành phố, tìm một nhà hàng bình thường đi vào.
Nhà hàng này cách UBND tương đối gần, lão bản đương nhiên biết rõ Dư phó chủ tịch, nhìn thấy phó chủ tịch tới, vội cười chào đón, dẫn bọn họ đến một gian phòng tốt nhất ngồi xuống.
Khi mọi người ngồi xuống, thì Triệu Đức Tam còn đứng ở một bên, hắn không dám ngồi, dù sao hắn có thân phận quá thấp, nhưng hắn là người cơ trí, theo trong tay người phục vụ giành lấy ấm trà, bắt đầu châm trà từ Dư phó chủ tịch rồi đến mỗi người…
– Chàng trai trẻ, tên gọi là gì?
Dư phó chủ tịch nhấp một ngụm trà, hiền hoà hỏi Triệu Đức Tam.
– Dư phó chủ tịch, em gọi là Triệu Đức Tam.
Triệu Đức Tam cung kính đáp.
– À… hắn làm ở phòng hậu cần, cần rất nhanh nhẹn, do tiểu Lý thân thể không khỏe nên xin nghỉ, em dẫn hắn theo để ghi chép…
Trương cục trưởng cười giải thích nói.
– Tiểu Triệu vốn là thư ký của tôi, nhưng tôi cảm thấy chắn không thích hợp, nên mới để cho hắn qua bên phòng hậu cần quản lý nhà kho, để rèn luyện thêm một chút đấy, không nghĩ tới Trương cục trưởng đối với hắn lại có chu ý… ha ha…
Vương An Quốc hướng phía Dư phó chủ tịch nói ra, nhìn qua một câu nói không hề có sơ hở, nhưng lại giấu giếm huyền cơ, để cho Dư phó chủ tịch cảm thấy Trương cục trưởng đối với Triệu Đức Tam có chiếu cố, có thể khiến cho Dư phó chủ tịch thấy phản cảm…
– Là vậy à… người trẻ tuổi thì rèn luyện thêm một chút cũng tốt, nhưng nếu như hắn có tài năng chân chính, vậy thì có thể uổng đi một nhân tài ah!
Dư phó chủ tịch cười nhẹ nói, bình dị gần gũi nhìn Triệu Đức Tam, phân phó nói:
– Tiểu Triệu, cứ ngồi xuống đi, đừng cứ đứng hoài…
– Tiểu Triệu, Dư phó chủ tịch bảo ngồi xuống thì cứ ngồi xuống đi!
Trương cục trưởng nói ra.
Triệu Đức Tam lúc này mới kéo ghế ra ngồi xuống, hắn và Hoa Mã Lan hai người nhìn nhau liếc, nhưng làm bộ điềm nhiên không biết gì.
– Tôi dùng danh nghĩa cá nhân mời mọi người ăn cơm rau dưa, mọi người cũng đừng câu nệ, chỉ cần trong công tác không xảy ra bất trắc gì, tôi rất vui khi cùng mọi người kết giao bằng hữu. Đặc biệt là Mã tổng, Lâm tổng, hai vị cố gắng coi trọng vấn đề an toàn trong sản xuất mỏ than, đừng để xảy ra sự cố gì thì tốt rồi…
Dư phó chủ tịch nói ra thoạt nhìn rất hiền hoà.
Hoa Mã Lan cùng Lâm Đại Phát cung kính gật đầu. Dư phó chủ tịch cười cười, chính mình chọn vài món đồ ăn, rồi đem menu đưa cho Trương cục trưởng, cười nói:
– Mỗi người gọi thức ăn đi, hôm nay là cá nhân tôi xuất tiền túi, mọi người đừng có kêu nhiều quá làm tôi đau lòng ah!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Triệu Đức Tam |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 14/07/2022 12:39 (GMT+7) |