Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 100

Vừa qua Thanh Minh, khắp nghĩa trang đều là trái cây hoa quả tươi mới, đương nhiên, rác rưởi cũng xuất hiện khắp nơi. Những nghĩa trang trong các thành thị nhỏ này, phần lớn quản lý cũng chỉ hời hợt, điều kiện kém dơ dáy bẩn thỉu là chuyện bìnht thường.

Đặt hai bó hoa trong tay xuống trước mộ, Triệu Ngu lại khom lưng nhặt túi nilon vừa mới bị gió thổi đến chân mình, chậm rãi xử lý rác trước mộ.

Tiết Trạm cũng đang cầm hai bó hoa, đây là hắn tự chuẩn bị, sau khi đặt bó hoa xuống, hắn lại cẩn thận nhìn những dòng chữ nhỏ trên bia mộ.

Hai người đều qua đời vào ngày 23 tháng 3 bốn năm trước, trên bia mộ Triệu Mỹ Nhân, viết rõ ràng tên con gái bà là Đường Hi, mà trên bia mộ của Ngu Cẩn không chỉ có tên cha mẹ, còn có cả tên vị hôn phu Tống Huyền.

Tên, thời gian, tuổi tác, quan hệ… Những bằng chứng này đều không phải là thứ có thể làm giả được, tất cả đều cho Tiết Trạm biết một điều: Triệu Ngu và Tống Huyền không phải đang đóng kịch.

Vứt rác xong trở lại trước mộ, sau một hồi lâu ngơ ngác, Triệu Ngu đột nhiên mở miệng: “Thật ra, hồi Tết tôi đã tới thăm bọn họ, là đi cùng cha mẹ nuôi, cũng chính là… Cha mẹ của Tiểu Ngu.”

Tiết Trạm đứng sóng vai bên cô, nghiêng đầu lẳng lặng nhìn, yên lặng nghe cô nói.

“Có điều Tống Huyền cũng nói đúng, tôi chột dạ nên vẫn luôn không dám tới gặp họ, lần trước là lần đầu tiên tới sau khi họ qua đời, cũng có cả cha mẹ nuôi ở đây, nhưng một câu xin lỗi tôi cũng không dám nói, tôi không dám… Để bất cứ ai biết… Tôi mới là hung thủ.”

Nhìn sắc mặt cô đã trắng bệch, Tiết Trạm chậm rãi vươn tay nắm lấy tay cô: “Cô không cố ý.”

“Có gì khác nhau sao? Họ đều đi cả rồi, đều do tôi hại chết. Tống Huyền nói đâu có sai, tại sao cả ba người chúng tôi cùng nhau ngã xuống lại chỉ có mình tôi sống sót? Tôi vốn nên đi theo họ…”

“Triệu Ngu.” Nắm thật chặt bàn tay lạnh lẽo của cô, Tiết Trạm muốn mở miệng an ủi, rồi lại không biết phải nói gì, chỉ có thể yên tĩnh đứng bên cạnh cô.

Bầu trời vẫn âm u không thấy ánh mặt trời, thậm chí vài giọt mưa nhỏ đã bắt đầu rơi lất phất.

Triệu Ngu lại chỉ mặc phong phanh, Tiết Trạm buông lỏng tay, định cởi áo khoác phủ thêm cho cô, lúc vô tình quay đầu lại mới phát hiện, Tống Huyền không biết đã đúng đằng sau họ từ lúc nào.

Tiết Trạm dừng một chút, nói: “Hắn cũng tới rồi.”

Triệu Ngu bỗng quay đầu, xác định đó là Tống Huyền, cô vẫn không khỏi hơi kinh ngạc.

Việc này không đúng như kịch bản mà họ đã thương lượng.

Nhưng cẩn thận ngẫm lại thì cũng thấy không việc gì phải giật mình, dù sao lúc trước họ chỉ luôn liên lạc trên Wechat hoặc qua điện thoại, hẳn là hắn đã sớm không đợi được muốn gặp mặt nói chuyện với cô rồi.

“Tôi muốn nói chuyện riêng với cô ấy.” Lời là nói với Tiết Trạm, nhưng ánh mắt Tống Huyền lại vẫn luôn nhìn Triệu Ngu.

Tiết Trạm nhìn về phía Triệu Ngu, thấy cô gật đầu, hắn mới xoay người nhanh chóng rời đi.

Tống Huyền đi về phía bia mộ, trong tay cầm hoa tươi cùng kẹo mà Ngu Cẩn thích nhất nghiêm túc bày biện, lại cúi mình vái chào mộ mẹ của Triệu Ngu, cung kính gọi một tiếng “Mẹ nuôi”.

Hắn coi người thân của Ngu Cẩn cũng như người thân của mình, bao gồm cả người mẹ nuôi trước mặt mà hắn chưa bao giờ được gặp.

Mấy năm nay, mỗi dịp Tết Âm Lịch và Thanh Minh, hắn cũng đều sẽ tảo mộ cho mẹ của Triệu Ngu, thậm chí còn làm tốt hơn cả đứa con gái ruột là Triệu Ngu này.

Triệu Ngu cười tự giễu, hỏi: “Bây giờ, nhất định anh rất hận tôi phải không?”

Tống Huyền không đáp, mà xoay người lại xác nhận là Tiết Trạm đã đi về phía bãi đỗ xe của nghĩa trang, lúc này mới hỏi tiếp: “Hắn tin sao?”

“Trừ chuyện Trang Diệp không thể nói ra, thì những thứ khác đều là sự thật, hắn sao còn không tin nữa?”

Lòng nghi ngờ của Tiết Trạm quá mạnh, cho dù có diễn thật đến đâu hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng, nếu muốn phòng trừ mọi sơ hở, biện pháp duy nhất chính là phơi bày trần trụi nỗi đau sót của cô trước mắt hắn.

Đây cũng là kế sách mà cô trằn trọc vắt hết óc mới nghĩ ra được. Sau khi biết Tiết Trạm đã nghi ngờ mình.

Cô tin rằng sớm hay muộn Tiết Trạm cũng sẽ đào ra chuyện trước kia tên cô là Đường Hi, thay vì bị hắn vạch trần, không bằng tiên hạ thủ vi cường, để dưới sự cố ý dẫn dắt của Tống Huyền, hắn sẽ vứt bỏ được ý nghĩ cô là người phụ nữ tâm cơ khó lường vì tiền mà vứt bỏ bạn trai.

Cô muốn để Tiết Trạm sinh ra ác cảm với cô trước, rồi lại gây ra thương tổn cho cô, như vậy đến khi hắn phát hiện ra cái “Chân tướng” này, mới có thể áy náy, mới có thể càng thêm đồng cảm và thương tiếc.

Tiết Trạm không giống với Thương Lục, Thương Lục biết quá khứ bi thảm của cô là vì một người đàn ông, nếu hắn muốn điều tra Đường Hi, nhất định sẽ xuống tay từ cuộc tình trước đó của cô.

Mà thứ Tiết Trạm để ý lại chính là không biết cô có nỗi khổ gì hay không. Chỉ cần bày những sự thật kia ra trước mắt hắn, để hắn tin tưởng cô không nói dối, thì chưa chắc hắn đã coi chuyện tình của Đường Hi là trọng điểm để tìm tòi nghiên cứu.

Mấy năm cô và Trang Diệp ở bên nhau, hai người vẫn luôn rất khiêm tốn, hẳn là cũng không lưu lại quá nhiều manh mối, chỉ cần Tiết Trạm không biết quan hệ của cô với Trang Diệp, thì sẽ không thể liên tưởng được đến mục đích tiếp cận hắn của cô.

Tìm đường sống trong chỗ chết vốn là chiêu cờ nguy hiểm nhất, nhưng nhìn tình huống hiện tại trước mắt, có vẻ như cô đã đánh cuộc thành công, đạt được thắng lợi bước đầu.

Chỉ là, làm vậy cái giá phải trả cũng quá lớn, không thể không tìm Tống Huyền đến hỗ trợ, cô cũng nhất định phải nói thẳng ra về chuyện năm đó.

Đó là chân tướng mọi chuyện mà cô chưa bao giờ dám nói ra với ai, không chỉ làm cho Tống Huyền vất vả lắm mới thoát ra được, giờ lại một lần nữa rơi vào vòng xoáy hối hận căm thù, mà còn đâm cho chính cô một dao làm máu tươi lại chảy ra be bét.

Ngay lúc cô cho rằng Tống Huyền sẽ không muốn trả lời câu hỏi kia, hắn lại nói một câu: “Tôi không hận cô.”

Dừng một chút, hắn lại bổ sung: “Bởi vì, Tiểu Cẩn sẽ không hy vọng tôi hận cô.”

Triệu Ngu dương khóe miệng cười nhẹ, ánh mắt rơi xuống hai chữ lớn trên bia mộ.

Sau một hồi trầm mặc thật lâu, Tống Huyền lại nói: “Yên tâm, tôi sẽ không nói cho cha mẹ Tiểu Cẩn, để bọn họ không phải chịu loại giày vò này. Hôm nay tôi tới vì muốn nói với cô, tôi sẽ không xúc động đi tìm Trang Diệc Tình, cũng sẽ không làm hỏng việc của cô, nhưng chuyện báo thù này, nhất định phải tính cả lên người tôi.”

Hắn xoay người nhìn thẳng vào cô: “Đường Hi, tôi có hận cô hay không không quan trọng, quan trọng là Tiểu Cẩn sẽ không trách cô, cô ấy coi cô còn quan trọng hơn cả sinh mệnh của mình, cô ấy sẽ hy vọng cô sống thật tốt. Tôi đã không thể thuyết phục cô buông bỏ thù hận, bởi vì sau khi biết chân tướng, tôi cũng hận, rất hận. Nhưng tôi hy vọng, báo thù sẽ không phải là động lực sống duy nhất của cô.”

Sắc trời ngày càng thêm âm u, mưa rơi cũng càng lớn, nhìn thân ảnh Tống Huyền rời đi, Triệu Ngu mới chợt co quắp ngồi liệt trên mặt đất, lớn tiếng khóc rống.

Tại sao lại không hận cô? Cô thà rằng hắn hận cô, thà rằng Tiểu Cẩn và mẹ cũng hận cô.

Nhưng cô biết, sẽ không. Hai người đã hóa thành tro cốt nằm dưới phần mộ kia đều coi cô quan trọng hơn cả sinh mệnh của họ, cho dù là bởi vì cô mà mất mạng, họ cũng sẽ không oán trách cô.

Chỉ có cô oán hận chính bản thân mình, chỉ có cô vừa hối hận vừa đau đớn, nỗi đau ngày càng mãnh liệt, đã ngấm sâu tận xương tủy.

Cùng với làn mưa phùn rơi trên người, một chiếc áo khoác rộng lớn phủ lên người cô.

Triệu Ngu ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt.

Lại giống như một đêm từ mấy tháng trước, hắn khom lưng bế cô lên, chậm rãi đi trong làn mưa.

“Tiết Trạm…” Hai mắt mông lung đẫm lệ, cô bỗng nhiên nhỏ giọng kêu tên hắn, tay vòng lấy vùi đầu trên cần cổ hắn, yên lặng dựa vào.

Tiết Trạm không lên tiếng, chỉ ôm cô càng thêm chặt chẽ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tuyết Dung (Update Phần 67)
Phần 67 Clip thứ 4, Dung đang bò trên giường cho ông Koh doggy, nhịp độ lúc này đã nhanh hơn, con ku ông Koh cũng thụt ra vô 1 cách trơn tru hơn, có lẽ L Dung đã dần quen với kích cỡ to bự của con ku ông Koh, Dung được lật ngửa ra giường và từ phía trên ông Koh liên tục dập mạnh xuống L Dung, cùng với tư thế này cho đến hết clip thứ 4. Clip 5, lúc này đã là 1 giờ sáng, ông Koh đang từ phía trên dập như cái máy khâu xuống L Dung...”Á... á... come on... cum out my mouth... Fuck em đi...”... Dung cuồng nhiệt vỗ chát chát...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ công khai Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Thầy đụ trò Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Hành trình huấn luyện nô lệ - Tác giả PQStyle
Tác giả: PQStyle Tôi là Kiên, hiện là sinh viên năm cuối của một trường Đại học tại Tp Hcm. Nhà tôi thì chỉ có mình tôi và cũng thuộc dạng khá giả có điều kiện nên rất được cưng chiều. Cách đây không lâu thì tôi vừa chia tay với cô bạn gái quen nhau suốt những năm đầu đại học nên tâm trạng cũng khá buồn. Đi học về chỉ biết cắm đầu vào game, lướt fb like dạo thả tim ảnh gái và đi thả thính dạo. Dạo gần đây tôi có quen 1 cô bé trên game, chơi game cùng cũng gần cả tuần nên tôi chủ động làm quen, gạ gẫm, tán tỉnh các thứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay
Chị hàng xóm xinh đẹp
Đi ra ngoài chỉnh lại quần áo rồi chui thẳng vào phòng Huyền, nó vừa thay quần áo xong rồi chui vào phòng tắm, quần áo vứt đầy giường, gạt sang một bên rồi leo lên giường lôi quyển tạp chí ra đọc. Mịa bọn đàn bà tắm lâu thế, nằm ngủ sử lúc nào không biết. Ủa, anh, sao anh ở đây Tắm xong rồi ah, tắm lâu thế, anh nằm đây từ lâu rồi. Mở mắt ra thấy con Huyền đã đứng trước mặt, vừa tắm xong hoàn toàn trần chuồng, cái khăn tắm nó không dùng để che người mà chỉ dùng để lau nước trên người nó, mình đã đang nứng rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ với hàng xóm Phá trinh lỗ đít Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng