Khi nhìn thấy miệng vết thương dữ tợn trên làn da trắng nõn, hắn vẫn không khỏi nghiến răng nhắm chặt mắt lại.
Đây là lần đầu tiên những người khác nhìn thấy vết thương của Triệu Ngu, còn hắn đã tận mắt chứng kiến nguồn gốc của nó. Lúc ấy hắn đã sợ đến nỗi tim như ngừng đập, đến tận bây giờ nỗi sợ hãi đó vẫn còn ám ảnh quẩn quanh trong lòng hắn.
“Triệu Ngu.” Hắn chăm chú nhìn cô: “Anh nói thật đấy, nếu em còn bị thương nữa, anh nhất định sẽ bị thương cùng em, nếu em dám chết, anh cũng sẽ chết cùng em.”
Triệu Ngu buông lỏng hàm răng đang nghiến chặt, nhìn hắn mỉm cười: “Anh nói mấy chuyện này đều chẳng có một chút uy hiếp nào cả.”
Đắp thuốc mới lên xong, bác sĩ băng bó lại thật kỹ cho Triệu Ngu, nhìn trên trán cô đã rịn mồ hôi, Tiết Tử Ngang vội đi lấy khăn giấy cẩn thận lau cho cô.
Lăng Kiến Vi vẫn chưa yên tâm hỏi bác sĩ: “Không có biện pháp khác sao? Cô ấy thật sự rất đau.”
Nhìn ba tên đàn ông đằng kia người này so với người kia còn khẩn trương lo lắng hơn, Hứa Thừa Ngôn bất chợt cảm thấy đầu óc mình bắt đầu hỗn loạn.
Giữa bọn họ, thật sự chỉ là giao dịch tiền tài sao?
Nếu đúng vậy, việc đã tới bước này rồi, bọn họ cũng không cần tiếp tục diễn kịch trước mặt hắn nữa.
Còn nếu không phải, vậy bọn họ làm tất cả những chuyện này vì cái gì?
“Triệu Ngu.” Vuốt vuốt huyệt Thái dương đau nhức, hắn dứt khoát trực tiếp hỏi ra: “Tất cả mọi chuyện, có phải đều là do các người thiết kế hay không? Trang Diệc Tình căn bản không cho người đi bắt cô, có đúng không?”
“Đúng.” Triệu Ngu trả lời rất thẳng thắn, vừa thấy sắc mặt của hắn nhất thời sa sầm xuống, cô lại chỉmỉm cười với hắn: “Đáng tiếc, anh đã chậm rồi.”
Giờ hắn có muốn đổi ý cũng đã muộn.
“Cô…” Hàm răng nghiến chặt vì quá mức phẫn nộ mà hơi run lên, đôi mắt hắn vốn do không ngủ đủ đã đỏ ngầu, lúc này nhìn lại càng thêm đáng sợ, cực kỳ giống một con mãnh thú sắp phát điên.
Thấy hắn muốn tiến lên phía trước, Tiết Tử Ngang lập tức đứng dậy chặn hắn lại, ngăn cách Triệu Ngu trên giường với hắn.
Ngay sau đó, giọng nói bình tĩnh của Tiết Trạm bên cạnh hắn vang lên: “Chẳng lẽ Hứa tổng còn muốn ra tay với một người phụ nữ bị thương nặng sao?”
Hứa Thừa Ngôn quay đầu, lạnh lùng nhìn Tiết Trạm.
Quả thật trong nháy mắt, hắn thật sự có ý muốn trực tiếp bóp chết cô.
Tính kế hắn, lừa gạt hắn, đùa bỡn tình cảm của hắn, sau đó lại có thể coi như chẳng có gì xảy ra, thản nhiên cười đùa thoải mái, coi mọi chuyện như là lẽ rất đương nhiên thế sao?
“Hứa tổng có thể lựa chọn nối lại tình xưa cùng Trang gia, thay bọn họ làm sáng tỏ mọi chuyện anh làm ngày hôm qua.” Tiết Trạm nhàn nhạt nhìn Hứa Thừa Ngôn, đưa điện thoại tới trước mặt hắn: “Có điều, chưa chắc đã có ai tin đâu.”
Hứa Thừa Ngôn liếc qua một cái đã thấy được tiêu đề tin tức cực kỳ bắt mắt: Lan Tỉ đang khủng hoảng tài chính sâu sắc, trong hai giờ giá cổ phiếu đã giảm mạnh tới 10%.
Điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, chỉ riêng bài báo trời ơi đất hỡi kia cũng đã đủ sức thuyết phục rất nhiều người, huống hồ còn có bằng chứng do Hứa gia cung cấp.
Mà nội dung phía dưới còn viết, “Phòng làm việc TNC khởi tố Tập đoàn Lan Tỉ vì nợ tiền thiết kế”, “Sản phẩm mới của Lan Tỉ bị nghi ngờ vi phạm bản quyền”, “Ngân hàng Thương mại XX cho biết sẽ xem xét lại tiêu chuẩn cho vay của Tập đoàn Lan Tỉ”…
Trong vòng hai ngày, những tin tức bất lợi đối với Lan Tỉ đã tràn ngập khắp các mặt báo, thật thật giả giả lẫn lộn với nhau, người bình thường căn bản không có biện pháp phân biệt thật giả.
Nhưng trong đó có hai trọng điểm… Hứa Thừa Ngôn trước mặt mọi người từ hôn, đối tác nhiều năm là Y Trình trở mặt thành thù với Lan Tỉ, phòng làm việc TNC đại biểu cho Lăng gia là đối tác nhiều năm của Lan Tỉ, thậm chí nghe đồn họ sẽ có quan hệ thông gia với nhau giờ lại cũng hành xử giống Y Trình… bấy nhiêu đấy đã đủ chứng minh, Lan Tỉ tuyệt đối có vấn đề.
Tiết gia đối phó Trang gia là điều bình thường, Hứa gia là bởi vì bị Triệu Ngu tính kế, như vậy Lăng gia thì sao? Vì chuyện gì mà bất hòa với Trang gia?
Hứa Thừa Ngôn đột nhiên nhớ tới lần trước studio của Lăng Kiến Vi từng giúp Hoa Xán làm sáng tỏ vụ sao chép ý tưởng, lúc đó mối quan hệ giữa 3 nhà này đã lộ ra sự kỳ lạ.
Nhưng sau đó tin tức hắn biết được lại là, Lăng Kiến Vi có thù riêng với Trang gia, việc làm sáng tỏ vụ sao chép là thuộc về hành vi cá nhân.
Vậy hiện tại thì thế nào? Vẫn là hành vi cá nhân sao? Không đại biểu cho Lăng gia sao?
Đêm Giáng sinh, khi nhìn thấy Lăng Kiến Vi cùng Tiết Tử Ngang đua xe, lúc ấy hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đó là một đám trẻ trâu đang đọ sức với nhau mà thôi, bây giờ xem ra, rất có khả năng là liên quan đến Triệu Ngu.
Vậy trong toàn bộ âm mưu đối phó với Trang gia, Triệu Ngu đến cùng đóng vai trò gì? Cô ấy thật sự chỉ là một quân cờ của Tiết gia sao?
“Bang”, Tiết Tử Ngang lấy bữa sáng từ trong túi ra, đặt mạnh lên bàn: “Tôi chỉ mua đủ phần cho 3 người, những người khác tự lo.”
Lệnh đuổi khách đã quá rõ ràng, trong phòng bệnh tất cả mọi người đều nghe hiểu, Lăng Kiến Vi lại chỉ bình tĩnh nói: “Tôi ăn rồi, để tôi đút Hi Hi ăn.”
Hi Hi?
Tầm mắt của Hứa Thừa Ngôn đảo qua gương mặt từng người một trong 4 người, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt bình tĩnh của Triệu Ngu. Vốn dĩ cơn giận của hắn vốn không thể dập tắt, hiện tại lại bị vô số nghi vấn thay thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Trở về |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc |
Ngày cập nhật | 29/07/2024 03:55 (GMT+7) |