Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 182

Hôm nay là ngày cuối hoàn thành vụ thu mua, Thương Lục mặc bộ âu phục cũ đi đến Lan Tỉ trước, bộ đồ này là Triệu Ngu mua cho hắn khi còn ở Mỹ, cà vạt cũng do cô tỉ mỉ lựa chọn vì hắn.

Trong phòng hội nghị, Trang Chấn ngồi đối diện Thương Lục, còn Trang Diệc Tình ngồi chéo ở một bên, nhìn lại người phụ nữ tuổi tác cũng chỉ tương đương với mình, trong lòng Thương Lục vẫn luôn cảm thấy phức tạp.

Nếu không phải vì cô ta, hắn sẽ không có cơ hội gặp được Triệu Ngu, nhưng nếu không do cô ta, Triệu Ngu cũng sẽ không phải trải qua nhiều đau khổ đến thế.

Nếu có thể lựa chọn, hắn tình nguyện chưa bao giờ gặp gỡ được người con gái tên Triệu Ngu, hắn tình nguyện để cô mãi chỉ là một Đường Hi vô lo vô nghĩ.

“Vất vả đã lâu, lát nữa liệu Thương tổng có muốn cùng nhau ăn bữa cơm hay không?” Nói lời này, là Hàn Xương Minh chủ tịch kiêm tổng giám đốc Lan Tỉ.

Thương Lục lịch sự cười: “Được thôi, nhưng tôi đã hẹn phu nhân nhà mình cùng đi ăn, không biết các vị có ngại không nếu cô ấy cùng dùng bữa với chúng ta không?”

Mọi người đều biết hắn đã đính hôn, tất nhiên cũng cho rằng người hắn nói là chỉ vị Trịnh tiểu thư kia, Trang Diệc Tình cũng cười nói: “Đương nhiên không ngại, tôi cùng Trịnh tổng cũng là chỗ quen biết cũ, lần này có thể hợp tác cùng Khoáng Thế Kỷ, ít nhiều cũng là nhờ cô ấy giúp đỡ, tôi hẳn là nên gặp mặt cảm ơn mới phải.”

Thương Lục quay đầu nhìn thư ký, nói: “Đi mời cô ấy lên đây, cô ấy cùng Trang tổng đúng là chỗ quen biết, chắc là sẽ có rất nhiều chuyện muốn nói.”

Đàm Duệ nghe lệnh, rời phòng họp đi xuống bãi đỗ dưới tầng hầm.

Nghe được tiếng mở cửa cùng âm thanh lộc cộc của giày cao gót, Trang Diệc Tình mỉm cười ngẩng đầu chuẩn bị chào hỏi, nhưng mà khi thấy rõ người đi phía sau, trong nháy mắt mặt mũi lại xám như tro tàn.

Triệu Ngu cũng đã từng tưởng tượng vô số lần cảnh tượng khi chân chính chạm mặt cùng Trang Diệc Tình.

Có thể, sẽ bởi vì nhìn thấy cô ta quá sợ hãi mà cực kỳ hưng phấn, cũng có thể, cô sẽ giống như lúc trước khi ở cửa hàng áo cưới, bởi vì bị cô ta gợi lên quá nhiều ký ức ác mộng mà không thể chịu nổi.

Nhưng sự thật đến thời khắc này, cô lại bình tĩnh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của mình.

Người đàn bà này, khuôn mặt mà Triệu Ngu đã khắc sâu vào tận xương tủy này, từng hiện lên vô số lần trước mắt cô, cho dù là khi tỉnh táo, hay là đang trong giấc mộng.

Cô không chỉ một lần muốn xông lên hung hăng tát cô ta thật mạnh, muốn từng dao từng dao xẻo thịt moi tim Trang Diệc Tình ra, không chỉ vậy, cô còn muốn nguyền rủa, muốn vũ nhục cô ta bằng mọi ngôn từ độc ác nhất trên đời…

Nhưng mà tất cả những xúc động đó, vào thời điểm chân chính gặp mặt, đều tự nhiên biến mất.

Bởi vì làm như vậy cũng chỉ là thứ phát tiết ngắn ngủi mà thôi, so với những tổn thương mà người đàn bà này gây ra cho cô, còn lâu mới đủ.

Tra tấn về mặt tinh thần, so với sự tra tấn trên thân thể mới vĩnh viễn làm người ta khó có thể chịu đựng.

Triệu Ngu biết rõ Trang Diệc Tình để ý nhất là thứ gì, chỉ cần hủy đi thứ cô ta để ý nhất từng cái từng cái một, mới có thể làm cô ta cảm nhận được nỗi thống khổ mà năm đó Đường Hi phải trải qua.

Thương Lục lo lắng cô sẽ không chịu nổi, bèn vươn tay ôm lấy eo Triệu Ngu, tiện thể để trọng tâm của cô dựa vào trên người hắn, nhưng mà cô lại chỉ nhìn chăm chú vào Trang Diệc Tình, khẽ mỉm cười: “Chị, cuối cùng cũng gặp lại nhau.”

“Chị”, là xưng hô mà bốn năm trước khi cô cùng Trang Diệc Tình lần đầu gặp mặt, Trang Diệc Tình đã mỉm cười nói cô cứ gọi như thế.

Khi đó Trang Diệc Tình – người vừa gõ vang cửa nhà cô, mới thật ôn nhu thấu hiểu lòng người làm sao, cô ta nói với cô rằng: “Nếu em là bạn gái của Trang Diệp, vậy cứ gọi chị là chị như nó là được.”

Đáng tiếc, vừa nói được mấy câu, người chị đoan trang thanh lịch này đã hiện hình là một ác ma đáng sợ.

Trang Chấn chưa bao giờ gặp Triệu Ngu, cũng không biết thân phận của cô, nhưng dường như ông ta đã đoán được điều gì từ phản ứng bất thường của Trang Diệc Tình, nhưng lại vẫn không hiểu nổi nhìn về phía Thương Lục: “Vị này là…”

Thương Lục nói: “Phu nhân của tôi, Triệu Ngu, cô ấy còn có một cái tên khác, là Đường Hi.”

Trang Chấn ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Triệu Ngu đến vài giây, rồi lại đột ngột nhìn sang Thương Lục: “Thương tổng làm như vậy…”

“Hoàn toàn hợp pháp.” Thương Lục mỉm cười, “Trang đổng yên tâm, thỏa thuận mà tôi đã ký với Lan Tỉ vẫn được đảm bảo đầy đủ, vì tôi đã hứa sẽ không giải thể công ty, cũng không sa thải các cấp quản lý, đương nhiên sẽ không vi phạm hợp đồng. Chứ nếu không, Lan Tỉ luôn có thể dựa vào hợp đồng đã ký với Khoáng Thế Kỷ mà kiện ra tòa, chẳng qua…”

Nói đến đây, hắn lại tỏ vẻ áy náy: “Thân là một cổ đông, tôi cũng có đủ tư cách để từ bỏ quyền nắm cổ phần, điểm này ngài không có quyền ngăn cản. Mà các chuyện bên ngoài hợp đồng, bất kể tôi muốn làm gì ngài cũng không thể ngăn cản. Đương nhiên, còn có việc quan trọng hơn, cứ cho là vi phạm thì tôi cũng không để bụng, vì dù sao hiện tại công ty của tôi, sẽ do phu nhân tôi định đoạt.”

Trang Chấn tuyệt vọng nhắm mắt, suy sụp ngồi trở lại sofa, Hàn Xương Minh châm chọc nói: “Hóa ra Khoáng Thế Kỷ cũng chỉ là một công ty bất tín bất nghĩa, chúng tôi đã nhìn lầm người rồi.”

Thương Lục trầm thấp cười: “Hàn tổng giờ còn giảng đạo nghĩa với tôi, việc này cũng hơi buồn cười đấy, không bằng ngài thử hỏi vị Trang tổng này trước, xem Trang gia bọn họ có chút đạo đức nào hay không?”

Trang Diệc Tình đã mặt cắt không còn một giọt máu nhìn chằm chằm Triệu Ngu thật lâu, cuối cùng cô ta cũng chậm rãi mở miệng: “Cô muốn gì?”

“Tôi muốn gì, cô còn không biết sao?” Triệu Ngu lạnh lùng nhìn cô ta: “Tôi muốn cô phải đền mạng.”

Trang Diệc Tình nghiến chặt răng, nhưng không nói lời nào.

Triệu Ngu chậm rãi đi đến ngồi xuống đối diện với Trang Chấn: “Tình huống hiện tại, tôi tin Trang chủ tịch cũng đã rõ ràng, vốn điều lệ của Lan Tỉ phần lớn đều đã ở trong tay tôi, bất kể là từ Hoa Xán, Khoáng Thế Kỷ, hay Nghệ Nguyên, bất cứ lúc nào tôi cũng đều có thể đề nghị triệu tập cuộc họp cổ đông, thậm chí còn có thể tự mình chủ trì cuộc họp. Trang chủ tịch hẳn cũng có thể đoán được, cuộc họp này sẽ có kết quả gì chứ.”

Trang Chấn thở dài một tiếng: “Cô muốn làm gì, nói thẳng đi.”

“Rất đơn giản, tôi cho Trang gia một cơ hội lựa chọn, hoặc là, tất cả mọi người trong Trang gia rời khỏi Lan Tỉ, hoặc là, đuổi Trang Diệc Tình ra khỏi Lan Tỉ và Trang gia, ông tiếp tục giữ chức Chủ tịch của ông.”

Trang Chấn cũng không cảm thấy ngạc nhiên, còn Trang Diệc Tình lại oán hận mà nhìn cô chằm chằm: “Cô đừng có mơ.”

“Tôi có nằm mơ hay không, cứ gọi Trang gia mấy người đến tiến hành một cuộc họp, chẳng phải sẽ biết ngay sao? Xem xem bọn họ là muốn bảo vệ cô, hay là muốn bảo vệ chính mình nào?”

Khuôn mặt Triệu Ngu tràn đầy mỉa mai nhìn cô ta: “Cũng vừa hay để cô có dịp nhìn rõ, loại người không thèm để ý đến mạng sống của người khác như cô, thì có được người ta để mắt đến chút nào hay không.”

Lựa chọn như vậy, căn bản không cần người Trang gia phải chọn, đáp án đã rất rõ ràng. Chưa kể đến chuyện gia đình này đã sớm lục đục đấu đá nhau suốt thời gian dài, thì ngay cả một gia đình hòa thuận bình thường, đến lúc đại nạn lâm đầu cũng chưa chắc trên dưới đã một lòng với nhau.

Trang Diệc Tình cười lạnh: “Cái nhà này còn chưa tới lượt bọn họ làm chủ.”

Lời này không giống như để nói với Triệu Ngu, ngược lại càng giống như là nói với Trang Chấn.

Trang Chấn trầm mặc đã lâu, sau đó nói: “Tôi cần thời gian suy nghĩ.”

Thương Lục cười: “Xin lỗi Trang đổng, tôi không chuẩn bị cho các ông quá nhiều thời gian.”

Tiền tổng ngồi trong góc lập tức đứng bật dậy: “Mấy người đừng có ép người quá đáng! Có cổ quyền thì đã thế nào? Đừng tưởng rằng Lan Tỉ có thể để mặc cho các người xâu xé.”

Thương Lục nhàn nhạt mà “À” một tiếng: “Tôi quên mất, chúng tôi còn chưa thể vào Ban lãnh đạo, nhưng căn cứ theo điều lệ của công ty…”

Cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, Trang Diệp mặt mũi tiều tụy chậm rãi đi đến: “Điều 98 nội quy công ty có quy định, người được đề cử vào chức lãnh đạo phải nằm trong danh sách ứng cử được ban lãnh đạo đề bạt trước đó, hoặc người đó phải liên tục thực hiện giao dịch trong vòng 180 ngày, hoặc là người đó đạt được hơn 3% tổng số quyền biểu quyết tán thành từ các vị cổ đông, bất kể trong tay mọi người có nắm bao nhiêu cổ phần, hiện tại cũng không có tư cách đề cử ứng viên cho Hội đồng quản trị, Hội đồng quản trị vẫn sẽ nằm dưới sự kiểm soát của Lan Tỉ.”

Cúi mắt nhìn Triệu Ngu ngồi trên sofa, Trang Diệp lại tiếp tục nói: “Tuy nhiên, tôi có quyền đề cử.”

Dứt lời, hắn đi thẳng đến trước mặt Trang Chấn: “Dựa vào thân phận là một cổ đông của Lan Tỉ, tôi có quyền đề cử một giám đốc lâm thời, chờ đại hội cổ đông lần sau chọn ra giám đốc mới, có hội đồng quản trị mới… Còn có thể bãi nhiệm cả cái chức chủ tịch này của ông.”

Trải qua chuyện cắt bỏ ống dẫn tinh lần trước, bất kể Trang Diệp có làm ra chuyện gì, Trang Chấn cùng Trang Diệc Tình đều sẽ không ngạc nhiên nữa, nhưng hắn thật sự dám đứng về phía đối lập với Trang gia, mỗi một câu mỗi một chữ hắn nói, đều là đòn đánh hung hăng vào lòng bọn họ.

Vốn dĩ bọn họ vẫn còn quyền kiểm soát Hội đồng quản trị, vẫn còn thời gian để đối phó với kẻ thù, nhưng hôm nay Trang Diệp hành động như vậy, căn bản chính là muốn cho toàn bộ Trang gia đều không còn đường phản kháng.

Trang Chấn tức giận đến nỗi môi lắp bắp run rẩy, Trang Diệc Tình tuyệt vọng nhìn Trang Diệp: “Em thật sự phải tàn nhẫn đến thế sao?”

Trang Diệp nhìn lại cô ta chằm chằm: “Người tàn nhẫn với Hi Hi trước không phải là chị sao? Chị gái?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chuyện thằng Hợp (Update Phần 13)
Trong số phụ nữ đàn bà mà tui từng nhìn thấy cái lồn, có lẽ cái quả hột le của cô Huệ đạt giải quán quân. Nó vừa cứng vừa to, lúc cương lên phải tầm hạt đậu phộng lớn, nó to phải hơn gấp ba lần cái đầu nhũ hoa của cô ấy. Khi tui ngậm cái hột le mà bú thì cô Huệ gồng mình, lưng ưỡn cong nổi bổng lên cao, hai tay đập thùm thụp xuống nệm rồi rú lên: Ú... u... u... u... Cô Huệ nâng mông lên đập phành phạch xuống nệm, rồi bỗng dưng cô nắm tóc Ty kéo mạnh ngồi bật dậy túm đầu tui ghì chặt vào háng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex hiếp dâm
Tình yêu đẹp
Phần 51 Nói tôi buồn và nhớ khi mà Tiểu Ly đi Hàn là điều đúng, nhưng cũng không hẳn thế, căn bản là vì, trước đó, chính xác là lúc chị Linh bỏ tôi mà đi, dù không phải là xa tận chân trời, nhưng cũng đủ để trui rèn trong tôi sự kiên cường và kiên nhẫn, tôi có thể chờ, chắc cũng không lâu lắm đâu, tôi chờ được, chờ được mà: Huhuhuhu, Trân ơi, tao khổ quá, làm sao đây, tao ngu vãi đi mà, huhuhu... Cho chết, ngu mà còn tỏ vẻ soái ca, há há há. Tôi nằm vật nằm vờ trên giường trong khi con bé oái ăm kia cho tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Những kỷ niệm vào đời (Full) - Tác giả Vạn Cổ Thiên Đế
Phần 25: Sau cơn Mưa Trời lại sáng! Từ ngày Thanh Loan rời đi, tôi không còn tha thiết gì với mọi thứ xung quanh. Tâm trạng ngẩn ngơ lúc nào cũng nhớ đến hình bóng của nàng. Người đi rồi để lại căn phòng lạnh lẽo trống không, còn mình tôi ngồi đây hồi tưởng về những ký ức đẹp đã qua. Tôi chưa giao trả nhà trọ ngay mà giữ lại thêm vài tuần, để thỉnh thoảng trốn tiết nằm ở giường ngủ. Nơi mà lưu lại những kỷ niệm hai đứa và mùi hương của nàng. Ngồi học cũng chẳng buồn ghi chép nghe giảng, thậm chí là giờ kiểm tra cũng mặc cho số phận...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện liếm đít Truyện sex cô giáo Truyện sex Full Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng