Trở về


Truyện đã hoàn thành

Phần 206

Ngày rời khỏi bệnh viện, Trang Diệc Tình lại bị mang đi điều tra lần nữa, Hứa gia vẫn luôn chú ý động tĩnh Trang gia, tất nhiên cũng đã biết trước.

Hứa Thừa Ngôn thức trắng đêm không ngủ, lúc hắn ra khỏi phòng vẫn chưa tới giờ cơm, cả biệt thự im ắng không một bóng người.

Hắn cũng không đi thang máy, cứ vậy bước từng bước dọc theo cầu thang chậm rãi xuống lầu một, mới vừa đưa tay muốn mở cửa, phía sau đã truyền đến giọng nói của ông già nhà hắn: “Anh đi đâu?”

Hứa Thừa Ngôn hơi ngừng lại, nói: “Về lại chỗ của con.”

Trên thực tế, đã lâu rồi hắn chưa về ngôi biệt thự kia của mình. Trong tất cả những ngôi nhà thuộc sở hữu của hắn, thì đó là nơi duy nhất Triệu Ngu từng tới, cũng không biết có phải là do cô đã đến đó nhiều lần hay không, mà dường như chỗ nào cũng mang theo hơi thở của cô, hắn chỉ vừa bước vào, lại đã không khống chế được mà nhớ tới hình ảnh lúc trước hai người ở bên nhau, còn có cả ánh mắt lạnh nhạt chán ghét của cô khi nhìn hắn lúc ở bệnh viện.

Ánh mắt đó, khiến hắn muốn chạy trốn.

“Luật sư Tiền đã gọi cho tôi, anh đã nói cái gì với anh ta?”

“Chẳng có gì.” Hứa Thừa Ngôn không mặn không nhạt đáp, “Tùy tiện tìm hiểu vài thứ.”

Tay đặt lên then cửa chuẩn bị mở, ông già gắt giọng: “Anh muốn đi tự thú?”

Hứa Thừa Ngôn dừng động tác, không trả lời.

Ông tiến đến gần, ánh mắt càng lạnh lùng thấu xương: “Trả lời tôi, có phải hay không?”

“Đúng vậy.”

“Chát!” Lời vừa nói xong, tiếng bạt tai cũng đồng thời vang lên.

Hứa Thừa Ngôn không tránh né, nhưng vẫn bị đánh đến lệch mặt đi.

Ông Hứa tuy đã lớn tuổi, nhưng xương cốt vẫn rất cứng, một cái tát này càng ra sức đánh không khách khí chút nào, khiến cho nửa bên mặt Hứa Thừa Ngôn bị đánh xong đã sưng lên.

Nhưng hắn vẫn không rên lấy một tiếng, mặt không biểu tình đứng đó.

“Không chịu tỉnh? Nếu vẫn chưa chịu tỉnh, thì để ông già này đánh tới khi anh tỉnh mới thôi.”

Hứa Thừa Ngôn vẫn không nói tiếng nào.

“Sớm biết rằng anh sẽ trở nên phế vật như hôm nay, còn không bằng năm đó tôi đi nuôi con chó, nuôi anh lớn rồi giao công ty cho anh, để rồi anh chỉ vì người ngoài mà đẩy toàn bộ Hứa gia vào biển lửa?”

Cảm giác chết lặng trên mặt dần biến thành nóng rát, nhìn mặt ông Hứa đã giận đến mức lúc xanh lúc đỏ, Hứa Thừa Ngôn chậm rãi gục đầu xuống, vẫn không lên tiếng.

“Không phải muốn đi tự thú sao? Đi đi, hiện tại đi luôn đi!” Ông Hứa run cánh tay chỉ thẳng tắp ra ngoài cửa sổ:

“Anh cho rằng một mình anh đi tự thú là xong à? Anh cho rằng anh sẽ không để liên lụy đến toàn bộ Hứa gia? Hay là anh muốn đem tất cả mọi chuyện mà mấy năm nay Hứa gia đã làm phơi hết ra cho bàn dân thiên hạ biết? Để xem xem Hứa gia chúng ta có thể thảm hơn Trang gia hay không, xem xem cả gia đình anh còn có thể sống tiếp nữa hay không? Đại thiếu gia Hứa gia từ khi nào đã trở nên thanh cao như vậy? Ngại Hứa gia đã làm những chuyện mờ ám, ngại tiền Hứa gia kiếm được đều là những đồng tiền dơ bẩn? Đồ cho anh ăn anh mặc, nuôi anh từ nhỏ đến lớn, có cái nào không phải là đồng tiền dơ bẩn ông già này kiếm được? Nếu không có những đồng tiền dơ bẩn đó của tôi, anh còn có thể ở bên ngoài phong lưu sung sướng ngồi trên đầu người ta thế không? Hứa gia không sạch sẽ, vậy anh nói cho tôi biết, để gia nghiệp có thể đi được đến bước này thì có nhà nào sạch sẽ? Tiết gia? Lăng gia? Hay Thương gia? Anh cho rằng bọn họ thật sự trong sạch chắc? Người khác không sạch sẽ, nhưng người khác có đầu óc, không giống như anh, sống lâu như vậy mà ngay cả não cũng ném cho chó ăn!”

Mắng một trận này đã khiến ông Hứa thở không ra hơi, cả căn biệt thự to như vậy mà chỉ có tiếng thở dốc quanh quẩn bên tai hắn.

Hứa Thừa Ngôn vẫn cúi đầu, trầm mặc nhìn sàn nhà.

Tức giận nhìn chằm chằm hắn vài giây, ông xoay người bỏ đi, tới bên bậc thang mới ném lại một câu: “Anh cho rằng, đời này có thể phân rõ đúng sai trắng đen dễ dàng thế sao? Ba mươi mấy tuổi đầu, càng sống lại càng ngây thơ ngu xuẩn.”

Toàn bộ lầu một khôi phục lại sự yên tĩnh, cũng không biết đã trôi qua bao lâu, Hứa Thừa Ngôn mới lui về sau mấy bước, vô lực dựa vào một hộc tủ.

Ngay khi cái tát kia rơi xuống, hắn cũng đã hoàn toàn tỉnh táo lại, nhưng càng là tỉnh táo, trong lòng lại càng cảm thấy khó chịu, cả người đều không hề thoải mái.

Thế gian này phải trái đúng sai đúng là không dễ dàng phân biệt, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, trong sự kiện ở Thôi Lam kia, đó là Trang gia sai rồi, Hứa gia cũng sai rồi, những bi kịch mà Triệu Ngu phải trải qua, cũng đồng dạng như thế.

Cho dù bốn năm trước hắn không tham dự vào chuyện của Triệu Ngu, nhưng kỳ thật cũng chẳng khác nhau cho lắm, điều cô ghét nhất vốn chính là loại người như hắn, nhưng hiện tại, cả chính hắn cũng bắt đầu chán ghét bản thân mình như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Phần 77 Đừng, em hồ đồ rồi, dừng lại đi... Em biết em muốn gì mà... ẻm vẫn dúi mặt trên ngực tôi, ôm siết toi chặt hơn... ẻm vòng tay qua hẳn người ôm trọn tôi... Ái... Đau anh... nghe ái ái yếu đuối vãi... cơ đều lúc đó ẻm ôm thế nào tay vuốt lên vuốt xuống chạm vết xăm hồi tối của tôi nên tôi giật mình... Ý, em xin lỗi... Em nằm xích ra đi, không được đâu... dừng lại trước khi mọi chuyện quá trễ... Em muốn... anh đừng từ chối em... em muốn được như những người con gái khác khi bên anh, Anh sắp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Nước mắt của suối (Update Phần 13)
Sao thế con? Con cảm thấy không ổn ạ, con thèm sữa. Thế con học xong chưa? Để mẹ gọi cô Vân xem thế nào. Con học xong lâu rồi, mẹ quên ah. Ừ mẹ quên, để mẹ gọi cô Vân. Alo Vân ah, thằng Việt lại có vấn đề rồi, nó cần em, em nay giúp chị được không? Vâng, Việt lại thèm sữa rồi hả chị? Chị cho nó qua đây, em cũng vừa dạy Ánh học tí xong, không tí 2 đứa lại buồn ngủ thì khó. Ah hay em cho Việt nó ngủ luôn ở đấy được không? Ở nhà nó cứ kêu nóng. Được...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Vú có sữa
Tuổi mới lớn (Update Phần 3)
Phần 3 Mặc dù Chi đã biết tất cả sự thật về sự liên hệ khác thường giữa anh Trung với Quỳnh, nhưng thấy hai người cố tình giấu diếm, Chi cũng không tọc mạch thêm nữa làm gì, để rồi ma đưa lối, quỷ dẫn đường, Chi biết được cả những sinh hoạt phòng the của Chị Hương cùng anh rể. Có thể họ đã vô tình không muốn để cho Chi chứng kiến. Nhưng chuyện phải thấy đã thấy rồi, lại còn thấy thường xuyên hơn nữa mới tội nghiệp cho một cô gái thuần thục thơ dại như Chi. Làm cách gì để cho tâm trí của Chi không bị lung lạc. Làm cách gì để cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Thầy đụ trò Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng